Tâm Ẩn - Minh Dã
Chương 21: Phiên ngoại
Ba của Lâm Đường, Lâm Viễn Trí là thiên tài trên nhiều lĩnh vực, ông ấy là người nghiên cứu ra người nhân tạo siêu trí năng, ông ấy cũng yêu người nhân tạo mình tạo ra, từ bỏ vợ con. Con người không bao giờ là cá thể độc lập, người nhân tạo lại thỏa mãn dục vọng đen tối của con người. Con người bạo ngược, lãnh khốc, biến thái, nông cạn, cảm giác về sự ưu việt đều có thể được thỏa mãn trên nhân cách của người nhân tạo.
Lâm Đường là một nhà sinh vật học gần như máu lạnh, nàng chán ghét tất cả những người nhân tạo, tuy rằng nàng đối với con người và người nhân tạo vẫn có thái độ ôn nhu. Cho đến một ngày, cô bé người nhân tạo Lâm Luật tiến vào cuộc sống của nàng, dùng thân phận con gái tiến nhập cuộc sống của nàng, chăm sóc nàng, cẩn thận quan tâm nàng, đối với tính tình của nàng không một câu oán than. Đột nhiên Lâm Đường có chút lý giải vì sao con người cần người nhân tạo. Bởi vì con người chính là một loại sinh vật ích kỷ, không thích nỗ lực mà chỉ hy vọng thành quả. Lâm Đường lạnh lùng nhìn thế giới vặn vẹo, nàng tin tưởng người nhân tạo bị con người cực lực chèn ép một ngày nào đó sẽ phản kháng, sau đó hủy diệt con người.
Lâm Viễn Trí chiếm được một khối đá có năng lượng rất kỳ quái, chế tạo ra dây thần kinh của con người, cấy ghép vào người nhân tạo sẽ khiến người nhân tạo có cảm xúc như con người, chỉ có một cái duy nhất, Lâm Đường trộm được đã cấy vào trong cơ thể Lâm Luật.
Lâm Đường nghĩ, Lâm Luật có tình cảm của con người thì không nghe lời, nàng sẽ có tâm trạng của nàng, Lâm Đường đang chờ đợi Lâm Luật phản kháng nàng. Đoạn thời gian đó Lâm Đường đối xử với Lâm Luật cũng không tốt, nhưng Lâm Luật cũng không chống đối nàng, vẫn nghe theo Lâm Đường, ngoan ngoãn. Người chính là một loại sinh vật của cảm giác phức tạp, Lâm Đường đột nhiên phát hiện có một ngày bản thân có tình cảm với Lâm Luật sớm chiều bên nàng, có tình cảm với người nhân tạo mỗi ngày gọi nàng là mẹ, khiến Lâm Đường có cảm giác thương tiếc. Vì vậy Lâm Đường một bên chán ghét người nhân tạo Lâm Luật luôn tìm mọi cách làm nàng vui vẻ.
Cho đến có một ngày nàng phát hiện hình như Lâm Luật có một loại sức mạnh vĩ đại, có thể là do khối năng lượng từ tảng đá kia mang đến, dĩ nhiên Lâm Luật có thể thay đổi mệnh lệnh đã thiết lập của những người nhân tạo khác.
Trong lòng Lâm Đường nghĩ một độc kế! Nàng để Lâm Luật bóp méo mệnh lệnh tối cao đã được truyền xuống của những người nhân tạo khác, khiến họ chống đối con người.
Vì vậy càng ngày càng nhiều người nhân tạo bắt đầu phản kháng con người, con người cảm nhận được người nhân tạo mang đến uy hiếp cho họ, chính phủ bắt đầu hạ lệnh hủy diệt người nhân tạo.
Một hồi chiến tranh giữa người nhân tạo và con người gây thương vong thảm trọng, tuy rằng con người chiến thắng người nhân tạo nhưng cũng trả cái giá rất đắc. Con người chính là một loại động vật mâu thuẫn, lúc đi đến phút cuối thì dị thường đoàn kết, sau đó mới tự mình suy ngẫm.
Lâm Luật là người nhân tạo duy nhất không phản kháng con người, cho nên trở thành người nhân tạo cuối cùng, tất cả mọi người yêu cầu Lâm Đường hủy diệt người nhân tạo này. Lâm Đường thuận theo yêu cầu của bọn họ, ngay từ đầu Lâm Đường đã không thật sự muốn hủy diệt con người, nàng muốn hủy diệt là người nhân tạo. Trong lòng nàng đối với người nhân tạo và Lâm Viễn Trí tràn ngập hận ý, bọn họ bức tử mẹ nàng, cho nên người nhân tạo đầu tiên phản kháng chính là tình nhân hoàn mỹ của Lâm Viễn Trí.
Lâm Đường không muốn hủy diệt Lâm Luật, nhưng nàng không xác định Lâm Luật có suy nghĩ độc lập có sức mạnh cường đại sẽ có nghe lời nữa hay không, Lâm Luật chính là một loại uy hiếp đối với con người, cho nên tràn ngập ngờ vực vô căn cứ cùng không tín nhiệm khiến Lâm Đường thuận theo áp lực của những người khác lựa chọn hủy diệt Lâm Luật. Lâm Đường là mẹ, xuất phát từ tình cảm nên không muốn, ở phút cuối cùng nàng sửa lại mệnh lệnh tối cao đối với Lâm Luật từ bảo hộ con người biến thành sinh tồn. Có thể nàng hy vọng Lâm Luật vì sinh tồn mà tiến hành phản kháng.
Nhưng Lâm Luật đến cuối cùng vẫn không phản kháng, cho đến lúc bị hủy diệt.
Sau khi Lâm Luật bị hủy diệt, Lâm Đường lệ rơi đầy mặt.
Lâm Đường là một nhà sinh vật học gần như máu lạnh, nàng chán ghét tất cả những người nhân tạo, tuy rằng nàng đối với con người và người nhân tạo vẫn có thái độ ôn nhu. Cho đến một ngày, cô bé người nhân tạo Lâm Luật tiến vào cuộc sống của nàng, dùng thân phận con gái tiến nhập cuộc sống của nàng, chăm sóc nàng, cẩn thận quan tâm nàng, đối với tính tình của nàng không một câu oán than. Đột nhiên Lâm Đường có chút lý giải vì sao con người cần người nhân tạo. Bởi vì con người chính là một loại sinh vật ích kỷ, không thích nỗ lực mà chỉ hy vọng thành quả. Lâm Đường lạnh lùng nhìn thế giới vặn vẹo, nàng tin tưởng người nhân tạo bị con người cực lực chèn ép một ngày nào đó sẽ phản kháng, sau đó hủy diệt con người.
Lâm Viễn Trí chiếm được một khối đá có năng lượng rất kỳ quái, chế tạo ra dây thần kinh của con người, cấy ghép vào người nhân tạo sẽ khiến người nhân tạo có cảm xúc như con người, chỉ có một cái duy nhất, Lâm Đường trộm được đã cấy vào trong cơ thể Lâm Luật.
Lâm Đường nghĩ, Lâm Luật có tình cảm của con người thì không nghe lời, nàng sẽ có tâm trạng của nàng, Lâm Đường đang chờ đợi Lâm Luật phản kháng nàng. Đoạn thời gian đó Lâm Đường đối xử với Lâm Luật cũng không tốt, nhưng Lâm Luật cũng không chống đối nàng, vẫn nghe theo Lâm Đường, ngoan ngoãn. Người chính là một loại sinh vật của cảm giác phức tạp, Lâm Đường đột nhiên phát hiện có một ngày bản thân có tình cảm với Lâm Luật sớm chiều bên nàng, có tình cảm với người nhân tạo mỗi ngày gọi nàng là mẹ, khiến Lâm Đường có cảm giác thương tiếc. Vì vậy Lâm Đường một bên chán ghét người nhân tạo Lâm Luật luôn tìm mọi cách làm nàng vui vẻ.
Cho đến có một ngày nàng phát hiện hình như Lâm Luật có một loại sức mạnh vĩ đại, có thể là do khối năng lượng từ tảng đá kia mang đến, dĩ nhiên Lâm Luật có thể thay đổi mệnh lệnh đã thiết lập của những người nhân tạo khác.
Trong lòng Lâm Đường nghĩ một độc kế! Nàng để Lâm Luật bóp méo mệnh lệnh tối cao đã được truyền xuống của những người nhân tạo khác, khiến họ chống đối con người.
Vì vậy càng ngày càng nhiều người nhân tạo bắt đầu phản kháng con người, con người cảm nhận được người nhân tạo mang đến uy hiếp cho họ, chính phủ bắt đầu hạ lệnh hủy diệt người nhân tạo.
Một hồi chiến tranh giữa người nhân tạo và con người gây thương vong thảm trọng, tuy rằng con người chiến thắng người nhân tạo nhưng cũng trả cái giá rất đắc. Con người chính là một loại động vật mâu thuẫn, lúc đi đến phút cuối thì dị thường đoàn kết, sau đó mới tự mình suy ngẫm.
Lâm Luật là người nhân tạo duy nhất không phản kháng con người, cho nên trở thành người nhân tạo cuối cùng, tất cả mọi người yêu cầu Lâm Đường hủy diệt người nhân tạo này. Lâm Đường thuận theo yêu cầu của bọn họ, ngay từ đầu Lâm Đường đã không thật sự muốn hủy diệt con người, nàng muốn hủy diệt là người nhân tạo. Trong lòng nàng đối với người nhân tạo và Lâm Viễn Trí tràn ngập hận ý, bọn họ bức tử mẹ nàng, cho nên người nhân tạo đầu tiên phản kháng chính là tình nhân hoàn mỹ của Lâm Viễn Trí.
Lâm Đường không muốn hủy diệt Lâm Luật, nhưng nàng không xác định Lâm Luật có suy nghĩ độc lập có sức mạnh cường đại sẽ có nghe lời nữa hay không, Lâm Luật chính là một loại uy hiếp đối với con người, cho nên tràn ngập ngờ vực vô căn cứ cùng không tín nhiệm khiến Lâm Đường thuận theo áp lực của những người khác lựa chọn hủy diệt Lâm Luật. Lâm Đường là mẹ, xuất phát từ tình cảm nên không muốn, ở phút cuối cùng nàng sửa lại mệnh lệnh tối cao đối với Lâm Luật từ bảo hộ con người biến thành sinh tồn. Có thể nàng hy vọng Lâm Luật vì sinh tồn mà tiến hành phản kháng.
Nhưng Lâm Luật đến cuối cùng vẫn không phản kháng, cho đến lúc bị hủy diệt.
Sau khi Lâm Luật bị hủy diệt, Lâm Đường lệ rơi đầy mặt.
Tác giả :
Minh Dã