Tái Sinh Chi Từ
Chương 67
Khóe miệng Từ Cửu Chiếu co rút, giả vờ nghe không hiểu, dù sao cậu chưa từng nghĩ tới sẽ có một ngày tình cảm của Tương Hãn lại bị người khác bóc trần trước mặt mình như vậy.
“Anh nói cái gì vậy, cô ấy kêu là Tề Yên, chẳng qua là khách hàng đến định chế một cái tú đôn thôi." Từ Cửu Chiếu tránh nặng tìm nhẹ nói.
Đường Tiểu Ất thở hổn hển: “Cậu còn bênh vực cô ta. Cậu thực sự có ý với cô ta hả? A Hãn mới vừa rời đi mấy ngày, cậu liền cùng người khác vui vẻ?"
Từ Cửu Chiếu vừa bất đắc dĩ lại mang chút tức giận nói: “Tôi đối với vị tiểu thư kia cũng không có tâm tư gì, anh hiểu lầm rồi! Cũng không phải tôi cố ý bênh vực cô ấy, vị tiểu thư này là khách hàng của tôi, anh nói như vậy, tôi thì không sao, nhưng lại khiến khuê dự của Tề tiểu thư bị tổn hại, chuyện này tôi không đảm đương nổi."
Từ Cửu Chiếu nói chuyện rất văn nhã, may mà Đường Tiểu Ất là người môi giới tác phẩm nghệ thuật, cổ phong cổ vận cũng có luyện qua, mới không có chướng ngại về việc nghe hiểu.
Đường Tiểu Ất vô tâm suy nghĩ lời nói của Từ Cửu Chiếu có vấn đề gì hay không, chỉ là bắt lấy trọng điểm trong lời của cậu: “Thật không có ý đó?"
Từ Cửu Chiếu bị hắn truy hỏi như thế, không khỏi nhớ tới Đường Tiểu Ất cũng biết chuyện tình cảm của Tương Hãn, lỗ tai cậu bắt đầu nóng lên, ánh mắt né tránh: “Thật!"
Nghe cậu khẳng định như vậy, Đường Tiểu Ất hồ nghi nhìn cậu chằm chằm, miễn cưỡng tin.
“Khoan đã…" Kích động đi qua, Đường Tiểu Ất hậu tri hậu giác phát hiện hắn hình như không cẩn thận để lộ chuyện rồi. Bất quá dù sao tất cả cũng đã lỡ nói ra hết (còn không chỉ nói một lần), Đường Tiểu Ất dứt khoát không đếm xỉa đến : “Cậu có biết việc này không? Việc A Hãn cậu ấy… thích cậu đó?"
Từ Cửu Chiếu không thể nhịn được, trên mặt tức khắc nóng lên.
Đường Tiểu Ất thấy vẻ mặt của cậu cũng hơi xấu hổ: “Khụ ~ anh biết anh có chút xen vào việc của người khác, nhưng mà A Hãn là bạn tốt của anh… Anh không hy vọng thấy cậu ấy đau lòng. Vừa rồi khẩu khí của anh không tốt, xin lỗi."
Từ Cửu Chiếu hít sâu một cái, cực lực khống chế biểu tình trên mặt: “Không, không có việc gì, đều là hiểu lầm."
Đường Tiểu Ất thở phào, sau đó nhìn biểu tình của Từ Cửu Chiếu: “Cậu hình như không bất ngờ nhỉ?"
Ban nãy Từ Cửu Chiếu quá mức khiếp sợ, bây giờ muốn che giấu thì đã chậm.
Đường Tiểu Ất cẩn thận nhìn Từ Cửu Chiếu, hỏi : “Vậy cậu định làm như thế nào? Cậu không ghét A Hãn sao? Có từng nghĩ tới chuyện thử ở cùng một chỗ với cậu ấy không?"
Trên mặt Từ Cửu Chiếu đã bớt nóng, cậu cau mày nói rằng: “Tôi chưa từng nghĩ tới vấn đề này. Huống hồ… mặc dù tôi không nghĩ tới chuyện kết hôn với phụ nữ, nhưng cũng không có ý định tìm một người nam nhân."
Đường Tiểu Ất thất vọng, nhưng mà ngẫm lại Tương Hãn vốn cũng không có bao nhiêu kỳ vọng vào chuyện này, nên hắn đành ép buộc bản thân không nên tiếp tục xen vào việc của người khác nữa. Vạn nhất hắn nói quá nhiều, khiến Từ Cửu Chiếu cự tuyệt qua lại với Tương Hãn thì thảm.
“… Cậu nếu đã biết tình cảm của A Hãn, thì cố gắng đừng kích thích cậu ấy. Đây xem như anh lấy tư cách là bằng hữu của cậu ấy thỉnh cầu cậu, cậu ấy đã rất nhẫn nại rồi, sống cũng không dễ chịu gì." Đường Tiểu Ất nói thật: “Nhất là giống như ngày hôm nay, nếu như cậu không thích cô gái kia, nghìn vạn lần đừng ở trước mặt A Hãn thân cận như vậy. A Hãn sẽ rất thương tâm."
Trong lòng Từ Cửu Chiếu cũng không dễ chịu vì để Tương Hãn thầm kín chịu đựng một mình: “Tôi sẽ giả vờ không biết, ngày thường nên thế nào thì như thế đó. Cũng xin anh không nên đem chuyện tôi đã biết nói cho A Hãn. Còn có, vị Tề tiểu thư kia ở tại chỗ này cũng chỉ bởi vì tú đôn, cũng không có bất kỳ hành vi thân cận gì." Cậu cường điệu nói.
Đường Tiểu Ất gật đầu nói: “Vậy đành nghe cậu vậy. Lúc nào thì dọn nhà? Tôi đi chuẩn bị xe, đồ đạc của cậu có nhiều không?"
Từ Cửu Chiếu: “Đồ đạc cũng không nhiều, chỉ có sách, quần áo, đồ dùng hàng ngày và Miêu Gia thôi. Vật dụng trong nhà đều là đồ cũ, không đem theo cũng được. Bởi vì nhận đơn hàng này, cho nên tôi muốn dời lại một đoạn thời gian, đại khái cỡ một tuần."
Đường Tiểu Ất suy nghĩ một chút, nói: “Vậy được, đến lúc đó cậu gọi điện thoại cho tôi, nơi ở đã tìm xong rồi."
Lại nói chuyện thêm một lúc, sau khi Đường Tiểu Ất đi, Từ Cửu Chiếu trở lại nơi làm việc, Tề Yên thấy cậu liền mỉm cười một cái.
Từ Cửu Chiếu mở miệng nói rằng: “Tề tiểu thư, nếu như có thể, vẫn nên đem vật thật tới để tôi xem một chút. Chứ nếu điều chỉnh từng chút một như thế này, tốn nhiều thời gian lắm."
Từ xưa đến nay gốm giả cổ liên tiếp xuất hiện, đến hiện đại thì gốm giả cổ được phân ra làm 3 loại: thấp, trung, cao. Cấp thấp nhất là căn cứ vào đặc thù được kể lại mà chế tác, nếu như vậy thì gốm giả cổ khi làm ra rất thô sơ, vô cùng dễ phân biệt; bậc trung là thông qua ảnh chụp, tuy rằng rất giống nhau, bất quá vẫn có sự chênh lệch rất nhỏ; mà giả cổ cao cấp chính là loại Từ Cửu Chiếu lúc sinh tiền đã làm, đối chiếu với vật thật để mô phỏng, vật phẩm làm ra cơ hồ là giống nhau như đúc.
Trong khoảng thời gian này Tề Yên lưu lại nơi làm việc của cậu cũng đều vì làm mô phỏng tú đôn, ban nãy Đường Tiểu Ất thấy hai người nói chuyện với nhau cũng đều là đang thảo luận số liệu.
Tề Yên chớp mắt mấy cái, suy nghĩ một chút, nói: “Từ tiên sinh, chúng tôi rất là coi trọng kỹ thuật, đối với lần này khả năng chế tác thành công cũng khá lớn. Nếu Từ tiên sinh nói như vậy, tôi sẽ trở về nhà một chuyến, đem tú đôn mang đến."
Từ Cửu Chiếu gật đầu, nói: “Vẫn là đối chiếu vật thật càng thêm thuận tiện. Tuy rằng Tề tiểu thư đối với số liệu tú đôn Thanh hoa nắm giữ thông thạo làm cho tôi khâm phục, nhưng mà cô cũng không thể luôn luôn đợi ở nơi này, ở đây vừa bẩn lại loạn, thực sự không phải là nơi tiếp khách. Hơn nữa nơi đây dù sao không chỉ có mình tôi sử dụng, ảnh hưởng đến những người khác cũng không tốt."
Nhất là Phùng Trung Bảo, nếu như hắn bây giờ đang làm việc ở đây, nhất định sẽ cực lực phản đối, mỹ nhân mặc dù sẽ phân tán tinh lực, nhưng lâu lâu ngắm nhìn cũng rất tốt.
Tề Yên bất đắc dĩ, Từ Cửu Chiếu đã nói đến mức này, kỳ thực chính là hạ lệnh trục khách. Cô không rõ chỉ trong thời gian ngắn ngủn tại sao lại phát sinh thay đổi như thế này.
Tề Yên không thể làm gì khác hơn là nói rằng: “Vậy kính nhờ Từ tiên sinh phí tâm nhiều hơn."
Từ Cửu Chiếu rơi vào trạng thái làm việc sẽ rất chuyên tâm, trước kia cũng không có chú ý lời đồn đại. Nếu Tề Yên ở chỗ này khiến người khác hiểu lầm, thì cậu dứt khoát không cho phép nó xảy ra.
Từ Cửu Chiếu giơ tay lên lướt nhẹ qua ảnh chụp và tờ giấy viết đầy số liệu trên bàn. Bên trên tờ giấy này đều là dựa vào lời kể của Tề Yên mà viết lại, có đủ số liệu về độ dài, độ rộng, chiều cao của tú đôn, còn có hoa văn bên trên tú đôn.
Có mấy thứ này Từ Cửu Chiếu tự tin có thể nung ra không sai biệt lắm, có tú đôn thật hay không cũng không quan trọng, nhưng nếu có vật thật ở trước mắt, tự nhiên sẽ tốt hơn.
Trong lúc đợi vật thật thì Từ Cửu Chiếu sẽ không để phí công, cậu nhìn chằm chằm hoa văn trong hình như có điều suy nghĩ.
Đường Tiểu Ất tìm người có hiệu suất làm việc rất nhanh, một ít tài liệu và động tĩnh của Mã Tú Sơn gần đây đều được gửi tới cậu.
Từ Cửu Chiếu mặt không thay đổi dùng ngón tay gõ một cái trên hoa văn ở trong hình, cậu mơ hồ có một ý niệm trong đầu, hẳn là nên phản kích Mã Tú Sơn bằng ngôn luận, như vậy cũng có thể đính chính lại danh dự của mình nhanh chóng hơn.
Lại cân nhắc đắn đo một phen, Từ Cửu Chiếu nghĩ cái kế hoạch này có khả năng thực hiện được rất cao. Cậu liền đứng lên đi qua bồn đựng bùn gốm chọn một khối lớn, sau khi nhiều lần vỗ ấn nhào nặn, đem bùn đặt ở trên máy kéo phôi.
Qua giờ nghỉ trưa, Phùng Trung Bảo hào hứng chạy về, lại phát hiện mỹ nhân không có ở đây.
“Tề tiểu thư đâu?" Phùng Trung Bảo ngạc nhiên.
“Tôi để cho cô ấy đi về rồi." Từ Cửu Chiếu cũng không ngẩng đầu lên nói, “Cậu trở về rất đúng lúc, qua đây giúp tôi lau mồ hôi."
Từ Cửu Chiếu tự mình một người vừa chuyển động máy, lại phải kéo phôi, ra một thân mồ hôi. Tay cậu đầy nước bùn, mồ hôi nhỏ giọt xuống không có biện pháp lau.
Bạn đang
“Anh nói cái gì vậy, cô ấy kêu là Tề Yên, chẳng qua là khách hàng đến định chế một cái tú đôn thôi." Từ Cửu Chiếu tránh nặng tìm nhẹ nói.
Đường Tiểu Ất thở hổn hển: “Cậu còn bênh vực cô ta. Cậu thực sự có ý với cô ta hả? A Hãn mới vừa rời đi mấy ngày, cậu liền cùng người khác vui vẻ?"
Từ Cửu Chiếu vừa bất đắc dĩ lại mang chút tức giận nói: “Tôi đối với vị tiểu thư kia cũng không có tâm tư gì, anh hiểu lầm rồi! Cũng không phải tôi cố ý bênh vực cô ấy, vị tiểu thư này là khách hàng của tôi, anh nói như vậy, tôi thì không sao, nhưng lại khiến khuê dự của Tề tiểu thư bị tổn hại, chuyện này tôi không đảm đương nổi."
Từ Cửu Chiếu nói chuyện rất văn nhã, may mà Đường Tiểu Ất là người môi giới tác phẩm nghệ thuật, cổ phong cổ vận cũng có luyện qua, mới không có chướng ngại về việc nghe hiểu.
Đường Tiểu Ất vô tâm suy nghĩ lời nói của Từ Cửu Chiếu có vấn đề gì hay không, chỉ là bắt lấy trọng điểm trong lời của cậu: “Thật không có ý đó?"
Từ Cửu Chiếu bị hắn truy hỏi như thế, không khỏi nhớ tới Đường Tiểu Ất cũng biết chuyện tình cảm của Tương Hãn, lỗ tai cậu bắt đầu nóng lên, ánh mắt né tránh: “Thật!"
Nghe cậu khẳng định như vậy, Đường Tiểu Ất hồ nghi nhìn cậu chằm chằm, miễn cưỡng tin.
“Khoan đã…" Kích động đi qua, Đường Tiểu Ất hậu tri hậu giác phát hiện hắn hình như không cẩn thận để lộ chuyện rồi. Bất quá dù sao tất cả cũng đã lỡ nói ra hết (còn không chỉ nói một lần), Đường Tiểu Ất dứt khoát không đếm xỉa đến : “Cậu có biết việc này không? Việc A Hãn cậu ấy… thích cậu đó?"
Từ Cửu Chiếu không thể nhịn được, trên mặt tức khắc nóng lên.
Đường Tiểu Ất thấy vẻ mặt của cậu cũng hơi xấu hổ: “Khụ ~ anh biết anh có chút xen vào việc của người khác, nhưng mà A Hãn là bạn tốt của anh… Anh không hy vọng thấy cậu ấy đau lòng. Vừa rồi khẩu khí của anh không tốt, xin lỗi."
Từ Cửu Chiếu hít sâu một cái, cực lực khống chế biểu tình trên mặt: “Không, không có việc gì, đều là hiểu lầm."
Đường Tiểu Ất thở phào, sau đó nhìn biểu tình của Từ Cửu Chiếu: “Cậu hình như không bất ngờ nhỉ?"
Ban nãy Từ Cửu Chiếu quá mức khiếp sợ, bây giờ muốn che giấu thì đã chậm.
Đường Tiểu Ất cẩn thận nhìn Từ Cửu Chiếu, hỏi : “Vậy cậu định làm như thế nào? Cậu không ghét A Hãn sao? Có từng nghĩ tới chuyện thử ở cùng một chỗ với cậu ấy không?"
Trên mặt Từ Cửu Chiếu đã bớt nóng, cậu cau mày nói rằng: “Tôi chưa từng nghĩ tới vấn đề này. Huống hồ… mặc dù tôi không nghĩ tới chuyện kết hôn với phụ nữ, nhưng cũng không có ý định tìm một người nam nhân."
Đường Tiểu Ất thất vọng, nhưng mà ngẫm lại Tương Hãn vốn cũng không có bao nhiêu kỳ vọng vào chuyện này, nên hắn đành ép buộc bản thân không nên tiếp tục xen vào việc của người khác nữa. Vạn nhất hắn nói quá nhiều, khiến Từ Cửu Chiếu cự tuyệt qua lại với Tương Hãn thì thảm.
“… Cậu nếu đã biết tình cảm của A Hãn, thì cố gắng đừng kích thích cậu ấy. Đây xem như anh lấy tư cách là bằng hữu của cậu ấy thỉnh cầu cậu, cậu ấy đã rất nhẫn nại rồi, sống cũng không dễ chịu gì." Đường Tiểu Ất nói thật: “Nhất là giống như ngày hôm nay, nếu như cậu không thích cô gái kia, nghìn vạn lần đừng ở trước mặt A Hãn thân cận như vậy. A Hãn sẽ rất thương tâm."
Trong lòng Từ Cửu Chiếu cũng không dễ chịu vì để Tương Hãn thầm kín chịu đựng một mình: “Tôi sẽ giả vờ không biết, ngày thường nên thế nào thì như thế đó. Cũng xin anh không nên đem chuyện tôi đã biết nói cho A Hãn. Còn có, vị Tề tiểu thư kia ở tại chỗ này cũng chỉ bởi vì tú đôn, cũng không có bất kỳ hành vi thân cận gì." Cậu cường điệu nói.
Đường Tiểu Ất gật đầu nói: “Vậy đành nghe cậu vậy. Lúc nào thì dọn nhà? Tôi đi chuẩn bị xe, đồ đạc của cậu có nhiều không?"
Từ Cửu Chiếu: “Đồ đạc cũng không nhiều, chỉ có sách, quần áo, đồ dùng hàng ngày và Miêu Gia thôi. Vật dụng trong nhà đều là đồ cũ, không đem theo cũng được. Bởi vì nhận đơn hàng này, cho nên tôi muốn dời lại một đoạn thời gian, đại khái cỡ một tuần."
Đường Tiểu Ất suy nghĩ một chút, nói: “Vậy được, đến lúc đó cậu gọi điện thoại cho tôi, nơi ở đã tìm xong rồi."
Lại nói chuyện thêm một lúc, sau khi Đường Tiểu Ất đi, Từ Cửu Chiếu trở lại nơi làm việc, Tề Yên thấy cậu liền mỉm cười một cái.
Từ Cửu Chiếu mở miệng nói rằng: “Tề tiểu thư, nếu như có thể, vẫn nên đem vật thật tới để tôi xem một chút. Chứ nếu điều chỉnh từng chút một như thế này, tốn nhiều thời gian lắm."
Từ xưa đến nay gốm giả cổ liên tiếp xuất hiện, đến hiện đại thì gốm giả cổ được phân ra làm 3 loại: thấp, trung, cao. Cấp thấp nhất là căn cứ vào đặc thù được kể lại mà chế tác, nếu như vậy thì gốm giả cổ khi làm ra rất thô sơ, vô cùng dễ phân biệt; bậc trung là thông qua ảnh chụp, tuy rằng rất giống nhau, bất quá vẫn có sự chênh lệch rất nhỏ; mà giả cổ cao cấp chính là loại Từ Cửu Chiếu lúc sinh tiền đã làm, đối chiếu với vật thật để mô phỏng, vật phẩm làm ra cơ hồ là giống nhau như đúc.
Trong khoảng thời gian này Tề Yên lưu lại nơi làm việc của cậu cũng đều vì làm mô phỏng tú đôn, ban nãy Đường Tiểu Ất thấy hai người nói chuyện với nhau cũng đều là đang thảo luận số liệu.
Tề Yên chớp mắt mấy cái, suy nghĩ một chút, nói: “Từ tiên sinh, chúng tôi rất là coi trọng kỹ thuật, đối với lần này khả năng chế tác thành công cũng khá lớn. Nếu Từ tiên sinh nói như vậy, tôi sẽ trở về nhà một chuyến, đem tú đôn mang đến."
Từ Cửu Chiếu gật đầu, nói: “Vẫn là đối chiếu vật thật càng thêm thuận tiện. Tuy rằng Tề tiểu thư đối với số liệu tú đôn Thanh hoa nắm giữ thông thạo làm cho tôi khâm phục, nhưng mà cô cũng không thể luôn luôn đợi ở nơi này, ở đây vừa bẩn lại loạn, thực sự không phải là nơi tiếp khách. Hơn nữa nơi đây dù sao không chỉ có mình tôi sử dụng, ảnh hưởng đến những người khác cũng không tốt."
Nhất là Phùng Trung Bảo, nếu như hắn bây giờ đang làm việc ở đây, nhất định sẽ cực lực phản đối, mỹ nhân mặc dù sẽ phân tán tinh lực, nhưng lâu lâu ngắm nhìn cũng rất tốt.
Tề Yên bất đắc dĩ, Từ Cửu Chiếu đã nói đến mức này, kỳ thực chính là hạ lệnh trục khách. Cô không rõ chỉ trong thời gian ngắn ngủn tại sao lại phát sinh thay đổi như thế này.
Tề Yên không thể làm gì khác hơn là nói rằng: “Vậy kính nhờ Từ tiên sinh phí tâm nhiều hơn."
Từ Cửu Chiếu rơi vào trạng thái làm việc sẽ rất chuyên tâm, trước kia cũng không có chú ý lời đồn đại. Nếu Tề Yên ở chỗ này khiến người khác hiểu lầm, thì cậu dứt khoát không cho phép nó xảy ra.
Từ Cửu Chiếu giơ tay lên lướt nhẹ qua ảnh chụp và tờ giấy viết đầy số liệu trên bàn. Bên trên tờ giấy này đều là dựa vào lời kể của Tề Yên mà viết lại, có đủ số liệu về độ dài, độ rộng, chiều cao của tú đôn, còn có hoa văn bên trên tú đôn.
Có mấy thứ này Từ Cửu Chiếu tự tin có thể nung ra không sai biệt lắm, có tú đôn thật hay không cũng không quan trọng, nhưng nếu có vật thật ở trước mắt, tự nhiên sẽ tốt hơn.
Trong lúc đợi vật thật thì Từ Cửu Chiếu sẽ không để phí công, cậu nhìn chằm chằm hoa văn trong hình như có điều suy nghĩ.
Đường Tiểu Ất tìm người có hiệu suất làm việc rất nhanh, một ít tài liệu và động tĩnh của Mã Tú Sơn gần đây đều được gửi tới cậu.
Từ Cửu Chiếu mặt không thay đổi dùng ngón tay gõ một cái trên hoa văn ở trong hình, cậu mơ hồ có một ý niệm trong đầu, hẳn là nên phản kích Mã Tú Sơn bằng ngôn luận, như vậy cũng có thể đính chính lại danh dự của mình nhanh chóng hơn.
Lại cân nhắc đắn đo một phen, Từ Cửu Chiếu nghĩ cái kế hoạch này có khả năng thực hiện được rất cao. Cậu liền đứng lên đi qua bồn đựng bùn gốm chọn một khối lớn, sau khi nhiều lần vỗ ấn nhào nặn, đem bùn đặt ở trên máy kéo phôi.
Qua giờ nghỉ trưa, Phùng Trung Bảo hào hứng chạy về, lại phát hiện mỹ nhân không có ở đây.
“Tề tiểu thư đâu?" Phùng Trung Bảo ngạc nhiên.
“Tôi để cho cô ấy đi về rồi." Từ Cửu Chiếu cũng không ngẩng đầu lên nói, “Cậu trở về rất đúng lúc, qua đây giúp tôi lau mồ hôi."
Từ Cửu Chiếu tự mình một người vừa chuyển động máy, lại phải kéo phôi, ra một thân mồ hôi. Tay cậu đầy nước bùn, mồ hôi nhỏ giọt xuống không có biện pháp lau.
Bạn đang
Tác giả :
Nam Qua Lão Yêu