Tại Hạ Không Phải Là Nữ
Chương 23: Ở ngoài Tàng Kinh Các thử đao
Chuyển ngữ: hongtuananh
Edit: Bồng Bồng
Hỗ Vân Thương nâng một quyển sách ngơ ngác nhìn, từ lầu hai Tàng Kinh Các đi xuống.
“Thật đẹp trai!" Có đọc sách nữ đệ tử hai mắt lấp lánh ánh sao.
Một vị nữ đệ tử khác vẫn còn cầm sách trên tay một bộ dáng vẻ như đang ôm ngực: “Đúng nha đúng nha, cái vết sẹo kia càng làm hắn có mùi vị nam tính hơn nha."
Có nam tử căm giận, lại nhẹ giọng nói: “Soái cái gì mà soái, tên gia hỏa ngoại môn này nổi danh vừa ngốc vừa ngạo."
Có người tiếp lời: “Chính vậy, nếu như hắn không thay đổi tật xấu này, vĩnh viễn đừng hòng tiến vào nội môn."
Hỗ Vân Thương? Lẽ nào là người trong gia tộc Hỗ Vân Kiều? Ngô Minh suy đoán.
Đồng thời từ lời nói của nhóm đệ tử trẻ tuổi phán đoán, bên trong nội bộ Trượng Kiếm Tông tựa hồ cũng không yên ổn.
Hơn nữa cái Hỗ Vân Thương này, tuy rằng ở bên trong đám nữ tử độ hot rất lớn, nhưng trong đám nam tử thì lại bị đánh giá là chẳng ra gì.
Lúc này, Hỗ Vân Thương đã nâng thư đi tới lầu một. Nhưng không biết vì sao, liền cứ như thế đứng lại ở cửa thang lầu, cầm thư đứng ngốc ở nơi đó nhìn.
“Hỗ công tử." Thư quản sự đi tới, chắp tay nói: “Quy củ của Tàng Kinh Các, không thể mang theo thư ra ngoài."
Hỗ Vân Thương thật giống như không có nghe thấy, liền đứng tại chỗ vẫn cứ nâng thư nhìn.
Thư quản sự cũng không để ý, sau khi nói xong liền quay người lại ngồi trước cửa Tàng Kinh Các tiếp tục uống trà, cũng không thèm nhìn đến hắn lần thứ hai.
Xem ra có thể đã quá quen thuộc với tác phong kỳ quái của hắn.
Ngô Minh lên tới lầu hai, tò mò nhìn xuống quan sát hắn. Chỉ thấy hắn vẫn cứ ngây ngốc đứng ở cửa thang lầu bất động. Có những đệ tử khác đi tới muốn lên thang lầu, đem hắn đẩy qua một bên, hắn cũng liền như cục đất nặn bị di chuyển vị trí, một thoáng lấy lại thăng bằng liền tiếp tục xem.
Con mọt sách a. Ngô Minh không tiếp tục nhìn, bắt đầu ở lầu hai xem sách võ kỹ.
Lầu hai đều là các loại sách liên quan đến binh khí quyền phổ, Ngô Minh giống như cưỡi ngựa xem hoa bắt đầu lật xem.
( phát hiện hai loại võ kỹ trở lên, kết hợp hệ thống đao phổ, đang trong quá trình phân tích tổng hợp võ học. Hệ thống phân tích lần này, đã đem driver khởi động chiến đấu bổ sung. Tiến độ 1%…)
Trong đầu đột nhiên bốc lên một câu.
Chuyện tốt a! Ngô Minh đột nhiên liên tưởng đến lúc mình vừa cùng tiến hóa khung máy móc dung hợp, trong đầu đã từng vang lên nhắc nhở [ driver khởi động chiến đấu thất lạc ]. Nếu như có thể thông qua hệ thống võ học của thế giới này tiến hành phân tích tổng kết, bản thân mình sẽ có năng lực chiến đấu trở lại đi?
Đến cái thời khắc nguy cấp, ta hét lớn một tiếng [ Siêu Saiyan cấp ba ] hay gì đó, lập tức biến hình có sức chiến đấu siêu mạnh, vậy thì soái (đẹp trai khí phách) đến ngây người a!
Có driver khởi động chiến đấu, khẳng định có thể tùy tiện đem nam nhân đánh thành “Ngốc", đem nữ nhân đánh thành “Ngây dại", thậm chí còn có thể khiến cho nữ nhân rên lên thành tiếng “Oa"…
Ai nha nha nha, ta quá tà ác. Ngô Minh trong lòng khà khà đắc ý.
Chính đang YY* trong đầu, dưới lầu đột nhiên truyền đến một tiếng hống của người thanh niên trẻ: “Người nào muốn cùng ta thử đao?!" (*nghĩa là tự sướng, ý dâm hay thủ dâm tinh thần)
Người ở trên tầng hai cũng giật nảy mình. Cả đám đệ tử lầu hai dồn dập tụ ở cửa thang hướng dưới lầu nhìn lại.
Nhưng cũng không có coi là việc to tát gì, lầm bầm một câu: “Lại là tên Hỗ Vân Thương, nhìn thư thì cứ nhìn đi, nhất định phải lập tức thử đao làm gì."
“Oa nha nha nha! Lòng ngứa ngáy khó nhịn!" Thanh âm của nam tử trẻ tuổi dưới lầu một kia vẫn là kêu gào lên không ngừng.
Là Hỗ Vân Thương sao? Ngô Minh tuyệt đối thích xem náo nhiệt, đặc biệt là từ một thế giới khác xuyên việt tới, chính là muốn nhìn một chút thủ đoạn đối chiến của huyền khí võ giả ở thế giới này, vội vã từ lầu hai đi xuống.
“Đến hay lắm!" Hỗ Vân Thương ở lầu một đột nhiên nhìn thấy một bóng người từ lầu hai đi xuống, ngay lập tức sẽ xông lại, nắm lấy tay áo đối phương kêu lên: “Lập tức theo ta tới sân trước thử đao, đao của ngươi cũng ở đó đi? Chúng ta… Ế?"
Hỗ Vân Thương vội vội vàng vàng cầm lấy tay đối phương từ trên thang lầu chỉ hai ba bước đã nhảy xuống tới, lúc này mới phát hiện thân thể đối phương làm sao lại nhẹ bẫng như vậy.
Nhìn kỹ tay áo trong tay, nhưng lại là tay áo phấn hồng của con gái, người bị lôi kéo lại là một cái thiếu nữ trẻ tuổi.
Ngô Minh bị Hỗ Vân Thương nắm tay kéo đi đến nghiêng ngả xốc xếch, trong đầu thậm chí vang lên cảnh cáo: ( tập kích! Tập kích! Trình độ nguy hiểm tạm thời không cách nào phán định, có khởi động chương trình khẩn cấp hay không?)
Chiến đấu cái gì a! Đừng khởi động! Ngô Minh rõ ràng cái tên Hỗ Vân Thương này phỏng chừng là sốt ruột, đem nhầm người tới xem trò vui là mình thành kẻ thách đấu vồ tới.
“Ây… Làm sao lại là nữ?" Hỗ Vân Thương hơi buồn bực, vội vàng thả tay đang lôi kéo ống tay áo Ngô Minh ra.
“Ha ha ha. Hỗ Vân Thương, ngươi không phải là muốn dựa vào mánh lới luận võ đi đùa giỡn tiểu cô nương đấy chứ?" Có người đối với Hỗ Vân Thương không khách khí trực tiếp chế nhạo.
Nơi này là ngoại môn Tàng Kinh Các, có thể ở đây tự do đọc sách thân phận chí ít cũng là đệ tử ngoại môn, có khối người không sợ thế lực Hỗ gia.
“Đùa giỡn? Liền nữ nhân này? Hừ ——" Hỗ Vân Thương trong lỗ mũi hừ một tiếng.
Hỗ Vân Thương chỉ là phát sinh tiếng khịt mũi, mà Ngô Minh nghe tiếng khịt mũi này lại bị chọc cho tức điên.
Ngươi cái tên mặt sẹo kia, nói lời này là có ý gì?! Ngô Minh căm tức Hỗ Vân Thương.
Ở trước mặt cường giả giống như mấy vị trưởng lão tông môn kia, Ngô Minh tuyệt đối là bé ngoan. Nhưng ở tông môn Tàng Kinh Các, gần xem như là nửa cái địa bàn của mình, cái tên Hỗ Vân Thương này lại ngạo kiều như muội muội của hắn vậy, quả thực thúc có thể nhịn nhưng thím không thể nhịn.
“Ồ? Vậy các ngươi lôi lôi kéo kéo, lại tính làm cái gì?" Tên đệ tử trẻ tuổi kia đối với Hỗ Vân Thương truy hỏi đến cùng.
Ai nấy đều thấy được mùi vị đối chọi gay gắt nồng đậm của hắn.
Hỗ Vân Thương đương nhiên nghe được, ánh mắt lạnh lẽo nói: “Hồ Sách, ta nghiên cứu thư có chút tâm đắc, ngươi có dám tới thử đao sao?"
“Ai nha, người nào đó bị nội môn nhị sư huynh đánh bại thương thế vừa khôi phục, liền khí thế hùng hổ uy hiếp người?" Tên đệ tử ngoại môn gọi là Hồ Sách cười ha ha, đưa tay ra bên ngoài duỗi một cái nói: “Hảo hảo hảo, ngươi và ta liền ở bên ngoài các thử một chút, để ngươi nếm thử sự lợi hại của đao pháp Hồ môn!"
“Chính hợp ý ta!" Hỗ Vân Thương nhanh chân đi về phía cửa lầu các, từ chỗ quầy gửi đồ của Thư quản sự lấy đao của mình đến.
Hồ Sách cũng chẳng sợ hãi, lĩnh đao của mình về, trực tiếp đi ra ngoài.
“Ha, cái tên Hỗ Vân Thương này lại bắt đầu đánh nhau." Rất nhiều đệ tử đọc sách ở đây bắt đầu vọt tới cửa trước xem trò hay.
Ngô Minh đương nhiên sẽ không buông tha loại cơ hội tốt được xem chiến đấu trực tiếp như này, chiếm lấy vị trí cửa sổ trước quầy của Thư quản sự nhìn ra ngoài xem, thuận tiện hỏi: “Đệ tử tự ý đánh nhau, tông môn mặc kệ sao?"
“Chỉ cần song phương đồng ý, đều có thể luận đao kiếm đến tử thương." Thư quản sự sóng vai cùng xem trò vui, trong miệng giải thích: “Nội môn là nghiêm cấm lén lút so đấu, ngoại môn chúng ta thì liền tùy vào bọn họ. Mạng lớn may mắn sống sót, cũng thuận tiện chọn ra tinh anh mang vào nội môn."
Đây nhất định là hướng theo quy luật đào thải của tự nhiên a? Ngô Minh kinh ngạc nói: “Bất quá người trẻ tuổi máu nóng, lỡ như thật sự tổn thương cái người nào, nói không chừng liền gây nên mâu thuẫn ngoại môn."
Thư quản sự nhún vai: “Trong lòng bọn họ sẽ tự có cân nhắc. Nếu như không giữ được tay, cũng chẳng còn cách nào. Muốn huyền khí vũ cảnh tiến bộ, giao đấu chính là phương pháp trực tiếp nhất."
Lúc này, ở trên bãi cỏ ngoại môn Tàng Kinh Các, Hồ Sách trêu đùa nói: “Hỗ Vân Thương, nghe nói binh khí mà ngươi vốn dĩ xưng là Thủ Vân Đao đã bị tổn hại, hôm nay đừng nói ta chiếm tiện nghi của ngươi."
“Đánh xong rồi nói." Hỗ Vân Thương đem đao xoay ngang, nhấc tay ra chiêu thứ nhất.
Cũng không nhiều lời nữa, hai người cứ như vậy lao vào giao chiến.
Đao pháp so với kiếm pháp có tính tàn nhẫn hung hãn hơn. Hai người giờ khắc này giao đấu cùng nhau, keng keng keng hoa lửa bắn ra tung toé, một trận dư âm huyền khí khuấy động khuếch tán ra.
Một ít đệ tử chỉ có huyền khí vừa mới đạt tới nhất tinh không khỏi lùi ra một chút, miễn cho phải chống đỡ tiêu hao thêm huyền khí.
( tiến trình học tập mới: Đang ở tại hiện trường quan sát học tập võ kỹ… bắt đầu phân tích đao pháp của Hồ môn, và Hỗ Đao môn, 1%, 2%, 3%…)
( hấp thu dư chấn huyền khí, lợi dụng bổ sung năng lượng…)
Buôn bán quá lời! Ngô Minh hưng phấn âm thầm xiết chặt nắm đấm. Xem người khác liều mạng, chính mình ở bên cạnh đong nước mắm*, hóa ra lại có lời như thế a! (*打酱油 – đả tương du = đong nước mắm, mua nước mắm, cách dùng từ trên mạng, thì đánh tương du (da jiangyou) chính là cỡi ngựa xem hoa, đi ngang qua.)
Mị ngữ: Tuần này phiếu đề cử đã gần đến 900, cũng nhanh đạt được 1000! Cầu càng nhiều phiếu a! Mị muốn tăng thêm!
Edit: Bồng Bồng
Hỗ Vân Thương nâng một quyển sách ngơ ngác nhìn, từ lầu hai Tàng Kinh Các đi xuống.
“Thật đẹp trai!" Có đọc sách nữ đệ tử hai mắt lấp lánh ánh sao.
Một vị nữ đệ tử khác vẫn còn cầm sách trên tay một bộ dáng vẻ như đang ôm ngực: “Đúng nha đúng nha, cái vết sẹo kia càng làm hắn có mùi vị nam tính hơn nha."
Có nam tử căm giận, lại nhẹ giọng nói: “Soái cái gì mà soái, tên gia hỏa ngoại môn này nổi danh vừa ngốc vừa ngạo."
Có người tiếp lời: “Chính vậy, nếu như hắn không thay đổi tật xấu này, vĩnh viễn đừng hòng tiến vào nội môn."
Hỗ Vân Thương? Lẽ nào là người trong gia tộc Hỗ Vân Kiều? Ngô Minh suy đoán.
Đồng thời từ lời nói của nhóm đệ tử trẻ tuổi phán đoán, bên trong nội bộ Trượng Kiếm Tông tựa hồ cũng không yên ổn.
Hơn nữa cái Hỗ Vân Thương này, tuy rằng ở bên trong đám nữ tử độ hot rất lớn, nhưng trong đám nam tử thì lại bị đánh giá là chẳng ra gì.
Lúc này, Hỗ Vân Thương đã nâng thư đi tới lầu một. Nhưng không biết vì sao, liền cứ như thế đứng lại ở cửa thang lầu, cầm thư đứng ngốc ở nơi đó nhìn.
“Hỗ công tử." Thư quản sự đi tới, chắp tay nói: “Quy củ của Tàng Kinh Các, không thể mang theo thư ra ngoài."
Hỗ Vân Thương thật giống như không có nghe thấy, liền đứng tại chỗ vẫn cứ nâng thư nhìn.
Thư quản sự cũng không để ý, sau khi nói xong liền quay người lại ngồi trước cửa Tàng Kinh Các tiếp tục uống trà, cũng không thèm nhìn đến hắn lần thứ hai.
Xem ra có thể đã quá quen thuộc với tác phong kỳ quái của hắn.
Ngô Minh lên tới lầu hai, tò mò nhìn xuống quan sát hắn. Chỉ thấy hắn vẫn cứ ngây ngốc đứng ở cửa thang lầu bất động. Có những đệ tử khác đi tới muốn lên thang lầu, đem hắn đẩy qua một bên, hắn cũng liền như cục đất nặn bị di chuyển vị trí, một thoáng lấy lại thăng bằng liền tiếp tục xem.
Con mọt sách a. Ngô Minh không tiếp tục nhìn, bắt đầu ở lầu hai xem sách võ kỹ.
Lầu hai đều là các loại sách liên quan đến binh khí quyền phổ, Ngô Minh giống như cưỡi ngựa xem hoa bắt đầu lật xem.
( phát hiện hai loại võ kỹ trở lên, kết hợp hệ thống đao phổ, đang trong quá trình phân tích tổng hợp võ học. Hệ thống phân tích lần này, đã đem driver khởi động chiến đấu bổ sung. Tiến độ 1%…)
Trong đầu đột nhiên bốc lên một câu.
Chuyện tốt a! Ngô Minh đột nhiên liên tưởng đến lúc mình vừa cùng tiến hóa khung máy móc dung hợp, trong đầu đã từng vang lên nhắc nhở [ driver khởi động chiến đấu thất lạc ]. Nếu như có thể thông qua hệ thống võ học của thế giới này tiến hành phân tích tổng kết, bản thân mình sẽ có năng lực chiến đấu trở lại đi?
Đến cái thời khắc nguy cấp, ta hét lớn một tiếng [ Siêu Saiyan cấp ba ] hay gì đó, lập tức biến hình có sức chiến đấu siêu mạnh, vậy thì soái (đẹp trai khí phách) đến ngây người a!
Có driver khởi động chiến đấu, khẳng định có thể tùy tiện đem nam nhân đánh thành “Ngốc", đem nữ nhân đánh thành “Ngây dại", thậm chí còn có thể khiến cho nữ nhân rên lên thành tiếng “Oa"…
Ai nha nha nha, ta quá tà ác. Ngô Minh trong lòng khà khà đắc ý.
Chính đang YY* trong đầu, dưới lầu đột nhiên truyền đến một tiếng hống của người thanh niên trẻ: “Người nào muốn cùng ta thử đao?!" (*nghĩa là tự sướng, ý dâm hay thủ dâm tinh thần)
Người ở trên tầng hai cũng giật nảy mình. Cả đám đệ tử lầu hai dồn dập tụ ở cửa thang hướng dưới lầu nhìn lại.
Nhưng cũng không có coi là việc to tát gì, lầm bầm một câu: “Lại là tên Hỗ Vân Thương, nhìn thư thì cứ nhìn đi, nhất định phải lập tức thử đao làm gì."
“Oa nha nha nha! Lòng ngứa ngáy khó nhịn!" Thanh âm của nam tử trẻ tuổi dưới lầu một kia vẫn là kêu gào lên không ngừng.
Là Hỗ Vân Thương sao? Ngô Minh tuyệt đối thích xem náo nhiệt, đặc biệt là từ một thế giới khác xuyên việt tới, chính là muốn nhìn một chút thủ đoạn đối chiến của huyền khí võ giả ở thế giới này, vội vã từ lầu hai đi xuống.
“Đến hay lắm!" Hỗ Vân Thương ở lầu một đột nhiên nhìn thấy một bóng người từ lầu hai đi xuống, ngay lập tức sẽ xông lại, nắm lấy tay áo đối phương kêu lên: “Lập tức theo ta tới sân trước thử đao, đao của ngươi cũng ở đó đi? Chúng ta… Ế?"
Hỗ Vân Thương vội vội vàng vàng cầm lấy tay đối phương từ trên thang lầu chỉ hai ba bước đã nhảy xuống tới, lúc này mới phát hiện thân thể đối phương làm sao lại nhẹ bẫng như vậy.
Nhìn kỹ tay áo trong tay, nhưng lại là tay áo phấn hồng của con gái, người bị lôi kéo lại là một cái thiếu nữ trẻ tuổi.
Ngô Minh bị Hỗ Vân Thương nắm tay kéo đi đến nghiêng ngả xốc xếch, trong đầu thậm chí vang lên cảnh cáo: ( tập kích! Tập kích! Trình độ nguy hiểm tạm thời không cách nào phán định, có khởi động chương trình khẩn cấp hay không?)
Chiến đấu cái gì a! Đừng khởi động! Ngô Minh rõ ràng cái tên Hỗ Vân Thương này phỏng chừng là sốt ruột, đem nhầm người tới xem trò vui là mình thành kẻ thách đấu vồ tới.
“Ây… Làm sao lại là nữ?" Hỗ Vân Thương hơi buồn bực, vội vàng thả tay đang lôi kéo ống tay áo Ngô Minh ra.
“Ha ha ha. Hỗ Vân Thương, ngươi không phải là muốn dựa vào mánh lới luận võ đi đùa giỡn tiểu cô nương đấy chứ?" Có người đối với Hỗ Vân Thương không khách khí trực tiếp chế nhạo.
Nơi này là ngoại môn Tàng Kinh Các, có thể ở đây tự do đọc sách thân phận chí ít cũng là đệ tử ngoại môn, có khối người không sợ thế lực Hỗ gia.
“Đùa giỡn? Liền nữ nhân này? Hừ ——" Hỗ Vân Thương trong lỗ mũi hừ một tiếng.
Hỗ Vân Thương chỉ là phát sinh tiếng khịt mũi, mà Ngô Minh nghe tiếng khịt mũi này lại bị chọc cho tức điên.
Ngươi cái tên mặt sẹo kia, nói lời này là có ý gì?! Ngô Minh căm tức Hỗ Vân Thương.
Ở trước mặt cường giả giống như mấy vị trưởng lão tông môn kia, Ngô Minh tuyệt đối là bé ngoan. Nhưng ở tông môn Tàng Kinh Các, gần xem như là nửa cái địa bàn của mình, cái tên Hỗ Vân Thương này lại ngạo kiều như muội muội của hắn vậy, quả thực thúc có thể nhịn nhưng thím không thể nhịn.
“Ồ? Vậy các ngươi lôi lôi kéo kéo, lại tính làm cái gì?" Tên đệ tử trẻ tuổi kia đối với Hỗ Vân Thương truy hỏi đến cùng.
Ai nấy đều thấy được mùi vị đối chọi gay gắt nồng đậm của hắn.
Hỗ Vân Thương đương nhiên nghe được, ánh mắt lạnh lẽo nói: “Hồ Sách, ta nghiên cứu thư có chút tâm đắc, ngươi có dám tới thử đao sao?"
“Ai nha, người nào đó bị nội môn nhị sư huynh đánh bại thương thế vừa khôi phục, liền khí thế hùng hổ uy hiếp người?" Tên đệ tử ngoại môn gọi là Hồ Sách cười ha ha, đưa tay ra bên ngoài duỗi một cái nói: “Hảo hảo hảo, ngươi và ta liền ở bên ngoài các thử một chút, để ngươi nếm thử sự lợi hại của đao pháp Hồ môn!"
“Chính hợp ý ta!" Hỗ Vân Thương nhanh chân đi về phía cửa lầu các, từ chỗ quầy gửi đồ của Thư quản sự lấy đao của mình đến.
Hồ Sách cũng chẳng sợ hãi, lĩnh đao của mình về, trực tiếp đi ra ngoài.
“Ha, cái tên Hỗ Vân Thương này lại bắt đầu đánh nhau." Rất nhiều đệ tử đọc sách ở đây bắt đầu vọt tới cửa trước xem trò hay.
Ngô Minh đương nhiên sẽ không buông tha loại cơ hội tốt được xem chiến đấu trực tiếp như này, chiếm lấy vị trí cửa sổ trước quầy của Thư quản sự nhìn ra ngoài xem, thuận tiện hỏi: “Đệ tử tự ý đánh nhau, tông môn mặc kệ sao?"
“Chỉ cần song phương đồng ý, đều có thể luận đao kiếm đến tử thương." Thư quản sự sóng vai cùng xem trò vui, trong miệng giải thích: “Nội môn là nghiêm cấm lén lút so đấu, ngoại môn chúng ta thì liền tùy vào bọn họ. Mạng lớn may mắn sống sót, cũng thuận tiện chọn ra tinh anh mang vào nội môn."
Đây nhất định là hướng theo quy luật đào thải của tự nhiên a? Ngô Minh kinh ngạc nói: “Bất quá người trẻ tuổi máu nóng, lỡ như thật sự tổn thương cái người nào, nói không chừng liền gây nên mâu thuẫn ngoại môn."
Thư quản sự nhún vai: “Trong lòng bọn họ sẽ tự có cân nhắc. Nếu như không giữ được tay, cũng chẳng còn cách nào. Muốn huyền khí vũ cảnh tiến bộ, giao đấu chính là phương pháp trực tiếp nhất."
Lúc này, ở trên bãi cỏ ngoại môn Tàng Kinh Các, Hồ Sách trêu đùa nói: “Hỗ Vân Thương, nghe nói binh khí mà ngươi vốn dĩ xưng là Thủ Vân Đao đã bị tổn hại, hôm nay đừng nói ta chiếm tiện nghi của ngươi."
“Đánh xong rồi nói." Hỗ Vân Thương đem đao xoay ngang, nhấc tay ra chiêu thứ nhất.
Cũng không nhiều lời nữa, hai người cứ như vậy lao vào giao chiến.
Đao pháp so với kiếm pháp có tính tàn nhẫn hung hãn hơn. Hai người giờ khắc này giao đấu cùng nhau, keng keng keng hoa lửa bắn ra tung toé, một trận dư âm huyền khí khuấy động khuếch tán ra.
Một ít đệ tử chỉ có huyền khí vừa mới đạt tới nhất tinh không khỏi lùi ra một chút, miễn cho phải chống đỡ tiêu hao thêm huyền khí.
( tiến trình học tập mới: Đang ở tại hiện trường quan sát học tập võ kỹ… bắt đầu phân tích đao pháp của Hồ môn, và Hỗ Đao môn, 1%, 2%, 3%…)
( hấp thu dư chấn huyền khí, lợi dụng bổ sung năng lượng…)
Buôn bán quá lời! Ngô Minh hưng phấn âm thầm xiết chặt nắm đấm. Xem người khác liều mạng, chính mình ở bên cạnh đong nước mắm*, hóa ra lại có lời như thế a! (*打酱油 – đả tương du = đong nước mắm, mua nước mắm, cách dùng từ trên mạng, thì đánh tương du (da jiangyou) chính là cỡi ngựa xem hoa, đi ngang qua.)
Mị ngữ: Tuần này phiếu đề cử đã gần đến 900, cũng nhanh đạt được 1000! Cầu càng nhiều phiếu a! Mị muốn tăng thêm!
Tác giả :
Nguyệt Hạ Tiểu Dương