Tà Vương Đế Phi: Nghịch Thiên Thuần Thú Sư
Chương 151: Ái chà, oan gia ngõ hẹp!
Editor: ChieuNinh
Dạ Thất Thất gánh vác uy áp cường đại, tiến lên hai bước, trông thấy bên cạnh hai chữ 'Cấm địa', còn viết tám chữ nhỏ - - cấm tháp trọng địa, người xông vào chết!
Nhìn xem mười chữ khí thế khoáng đạt, tim Dạ Thất Thất đột nhiên run lên một cái, cái chữ 'Tử' cuối cùng kia, đằng đằng sát ý sung mãn, chỉ với khí thế đã làm cho nàng tùy tâm cuối cùng cảm giác được một nỗi sợ hãi!
Dạ Thất Thất đi năm bước, phát hiện càng chịu đựng uy áp càng đi vào bên trong, linh khí lại càng nồng đậm, thậm chí đã đến nỗi không khí sắp hình thành chất lỏng, Dạ Thất Thất trừng to mắt, thật sự bị rung động.
Xích Hỏa học viện quả thật danh bất hư truyền, bên trong học viện thế nhưng có địa phương có linh khí nồng đậm như thế!
Lúc Dạ Thất Thất đang lo lắng có muốn đánh cuộc một lần, xông vào cái gọi là cấm địa này hay không, thì nghe được tiếng bước chân dồn dập đi tới bên này.
Sau khi nghe thấy tiếng bước chân, Dạ Thất Thất muốn rời khỏi, lại phát hiện không ngờ mình bị định trụ như vậy, linh lực trong thân thể lấy một loại tốc độ cực nhanh bị hút ra, trong nháy mắt sắc mặt Dạ Thất Thất trở nên tái nhợt.
"Đáng chết!"
Thấp giọng chửi một tiếng, bên ngoài thân thể Dạ Thất Thất hiện ra một trận hồng quang, thân thể của nàng trong nháy mắt rời khỏi vị trí, xuất hiện ở địa phương cách tòa tháp khá xa.
Giờ phút này Dạ Thất Thất có chút chật vật, bị lực lượng kia đánh thẳng vào, té lăn trên mặt đất, sắc mặt tái nhợt, sợi tóc mất trật tự, quần áo trên người nhăn nheo có chút bẩn, thoạt nhìn cảm giác cả người chật vật không chịu nổi.
"Ồ, Thất Thất tỷ, tại sao ngươi lại ở chỗ này?" Đột nhiên, một giọng nói mềm mại thanh thúy của thiếu nữ vang lên ở bên tai Dạ Thất Thất.
Giọng nói này có cảm giác rất quen tai! Dạ Thất Thất ngẩng đầu, trông thấy khuôn mặt xinh đẹp mắt ngọc mày ngài. Sau khi trông thấy trong mắt đối phương hiện lên vẻ trào phúng và khinh miệt, trong lòng Dạ Thất Thất cảm khái, vì sao nàng tới chỗ nào cũng có thể gặp gỡ người quen chứ? Còn trùng hợp đều là kẻ địch như vậy.
Nàng rất kỳ quái, ngươi nói nàng vừa tới Xích Hỏa đại lục này không bao lâu, làm sao liền kết nhiều cừu địch như vậy?
Hay là nên nói, trời sinh thể chất của nàng chính là cái kéo cừu hận?
"Ai da, thật là đúng dịp! Oan gia ngõ hẹp thật náo nhiệt." Dạ Thất Thất trực tiếp xem nhẹ bàn tay trắng noãn như ngọc đưa đến trước mặt mình, thong thả ung dung đứng lên, vẫn không quên vỗ vỗ đất cát trên người mình, trong nháy mắt tro bụi bay khắp nơi.
Dạ Vi cũng không nghĩ tới sẽ nhanh chóng đụng phải Dạ Thất Thất như vậy. Nàng còn tưởng rằng phải đợi Dạ Thất Thất chính thức nhập học vào khóa sau, các nàng mới lại gặp mặt, không thể tưởng được thời gian tới sớm vài ngày.
"Vi Vi, không giới thiệu cho chúng ta một chút sao?" Hòa Thánh Nghiệp là thật tâm yêu thích đối với Dạ Vi, cho nên đối với chuyện của nàng phá lệ để tâm, cũng không có xem nhẹ tiếng xưng hô vừa rồi của Dạ Vi.
Dạ Vi thản nhiên cười, nói: "Đây là Đường tỷ của ta, Dạ Thất Thất."
"Thất Thất tỷ, vị này là Hòa học trưởng Hỏa hệ chúng ta, vị này là bạn tốt của ta La Bình, hắn gọi Hàn Phi, hắn gọi Hạ Hàng, chúng ta đều là học viên phân viện Hỏa hệ." Dạ Vi cười giới thiệu tất cả mọi người một lần.
"A, các ngươi khỏe." Thật lòng Dạ Thất Thất không có hứng thú đối với bạn học của Dạ Vi, với quan hệ của nàng và Dạ Vi, bạn của Dạ Vi bất cứ lúc nào cũng có thể trở thành kẻ địch của nàng. Đối với kẻ địch, thật đúng là nàng không có mấy phần kiên nhẫn.
"Dạ Thất Thất, cái tên này thật quen tai!" La Bình có gương mặt tròn trịa, mang theo vài điểm mập mạp của trẻ con, thuộc về loại hình mỹ nữ đáng yêu. Sau khi nàng nghe thấy cái tên Dạ Thất Thất thì nghiêng đầu suy nghĩ một hồi lâu, đột nhiên kinh hô: "A, Dạ Thất Thất, ta nhớ ra rồi! Vi Vi, Dạ Thất Thất không phải là Đường tỷ phế vật háo sắc của ngươi sao? Mười hai tuổi nàng liền bắt đầu nuôi dưỡng nam sủng, ỷ vào mình là thiên kim của thành chủ Viêm Hỏa Thành cứ tùy ý làm bậy, ghen tị với bất cứ người nào ưu tú hơn so với nàng. Nghe nói ngay cả thân thích cùng tuổi tác với nàng cũng không thiếu bị nàng bắt nạt hành hạ. Vi Vi, lúc trước ngươi về nhà, sau khi đến đây thì trên lưng có thêm vài vết thương, chẳng lẽ cũng do nàng làm?"
"Cái gì? Vi Vi, phát sinh chuyện như vậy vì sao ngươi không nói cho ta? Khó trách lần trước ngươi trở lại học viện sắc mặt lại kém như vậy." Trong mắt Hòa Thánh Nghiệp nhiều vài phần tức giận, ánh mắt trừng Dạ Thất Thất rất hung ác.
"Bình nhi, ngươi không nên nói bậy, Thất Thất tỷ đối với ta rất tốt." Thần sắc Dạ Vi có chút nóng nảy ngăn cản La Bình, mang theo vài phần nịnh nọt đi tới kéo tay Dạ Thất Thất, giọng nói có chút kích động giải thích.
Dạ Thất Thất gánh vác uy áp cường đại, tiến lên hai bước, trông thấy bên cạnh hai chữ 'Cấm địa', còn viết tám chữ nhỏ - - cấm tháp trọng địa, người xông vào chết!
Nhìn xem mười chữ khí thế khoáng đạt, tim Dạ Thất Thất đột nhiên run lên một cái, cái chữ 'Tử' cuối cùng kia, đằng đằng sát ý sung mãn, chỉ với khí thế đã làm cho nàng tùy tâm cuối cùng cảm giác được một nỗi sợ hãi!
Dạ Thất Thất đi năm bước, phát hiện càng chịu đựng uy áp càng đi vào bên trong, linh khí lại càng nồng đậm, thậm chí đã đến nỗi không khí sắp hình thành chất lỏng, Dạ Thất Thất trừng to mắt, thật sự bị rung động.
Xích Hỏa học viện quả thật danh bất hư truyền, bên trong học viện thế nhưng có địa phương có linh khí nồng đậm như thế!
Lúc Dạ Thất Thất đang lo lắng có muốn đánh cuộc một lần, xông vào cái gọi là cấm địa này hay không, thì nghe được tiếng bước chân dồn dập đi tới bên này.
Sau khi nghe thấy tiếng bước chân, Dạ Thất Thất muốn rời khỏi, lại phát hiện không ngờ mình bị định trụ như vậy, linh lực trong thân thể lấy một loại tốc độ cực nhanh bị hút ra, trong nháy mắt sắc mặt Dạ Thất Thất trở nên tái nhợt.
"Đáng chết!"
Thấp giọng chửi một tiếng, bên ngoài thân thể Dạ Thất Thất hiện ra một trận hồng quang, thân thể của nàng trong nháy mắt rời khỏi vị trí, xuất hiện ở địa phương cách tòa tháp khá xa.
Giờ phút này Dạ Thất Thất có chút chật vật, bị lực lượng kia đánh thẳng vào, té lăn trên mặt đất, sắc mặt tái nhợt, sợi tóc mất trật tự, quần áo trên người nhăn nheo có chút bẩn, thoạt nhìn cảm giác cả người chật vật không chịu nổi.
"Ồ, Thất Thất tỷ, tại sao ngươi lại ở chỗ này?" Đột nhiên, một giọng nói mềm mại thanh thúy của thiếu nữ vang lên ở bên tai Dạ Thất Thất.
Giọng nói này có cảm giác rất quen tai! Dạ Thất Thất ngẩng đầu, trông thấy khuôn mặt xinh đẹp mắt ngọc mày ngài. Sau khi trông thấy trong mắt đối phương hiện lên vẻ trào phúng và khinh miệt, trong lòng Dạ Thất Thất cảm khái, vì sao nàng tới chỗ nào cũng có thể gặp gỡ người quen chứ? Còn trùng hợp đều là kẻ địch như vậy.
Nàng rất kỳ quái, ngươi nói nàng vừa tới Xích Hỏa đại lục này không bao lâu, làm sao liền kết nhiều cừu địch như vậy?
Hay là nên nói, trời sinh thể chất của nàng chính là cái kéo cừu hận?
"Ai da, thật là đúng dịp! Oan gia ngõ hẹp thật náo nhiệt." Dạ Thất Thất trực tiếp xem nhẹ bàn tay trắng noãn như ngọc đưa đến trước mặt mình, thong thả ung dung đứng lên, vẫn không quên vỗ vỗ đất cát trên người mình, trong nháy mắt tro bụi bay khắp nơi.
Dạ Vi cũng không nghĩ tới sẽ nhanh chóng đụng phải Dạ Thất Thất như vậy. Nàng còn tưởng rằng phải đợi Dạ Thất Thất chính thức nhập học vào khóa sau, các nàng mới lại gặp mặt, không thể tưởng được thời gian tới sớm vài ngày.
"Vi Vi, không giới thiệu cho chúng ta một chút sao?" Hòa Thánh Nghiệp là thật tâm yêu thích đối với Dạ Vi, cho nên đối với chuyện của nàng phá lệ để tâm, cũng không có xem nhẹ tiếng xưng hô vừa rồi của Dạ Vi.
Dạ Vi thản nhiên cười, nói: "Đây là Đường tỷ của ta, Dạ Thất Thất."
"Thất Thất tỷ, vị này là Hòa học trưởng Hỏa hệ chúng ta, vị này là bạn tốt của ta La Bình, hắn gọi Hàn Phi, hắn gọi Hạ Hàng, chúng ta đều là học viên phân viện Hỏa hệ." Dạ Vi cười giới thiệu tất cả mọi người một lần.
"A, các ngươi khỏe." Thật lòng Dạ Thất Thất không có hứng thú đối với bạn học của Dạ Vi, với quan hệ của nàng và Dạ Vi, bạn của Dạ Vi bất cứ lúc nào cũng có thể trở thành kẻ địch của nàng. Đối với kẻ địch, thật đúng là nàng không có mấy phần kiên nhẫn.
"Dạ Thất Thất, cái tên này thật quen tai!" La Bình có gương mặt tròn trịa, mang theo vài điểm mập mạp của trẻ con, thuộc về loại hình mỹ nữ đáng yêu. Sau khi nàng nghe thấy cái tên Dạ Thất Thất thì nghiêng đầu suy nghĩ một hồi lâu, đột nhiên kinh hô: "A, Dạ Thất Thất, ta nhớ ra rồi! Vi Vi, Dạ Thất Thất không phải là Đường tỷ phế vật háo sắc của ngươi sao? Mười hai tuổi nàng liền bắt đầu nuôi dưỡng nam sủng, ỷ vào mình là thiên kim của thành chủ Viêm Hỏa Thành cứ tùy ý làm bậy, ghen tị với bất cứ người nào ưu tú hơn so với nàng. Nghe nói ngay cả thân thích cùng tuổi tác với nàng cũng không thiếu bị nàng bắt nạt hành hạ. Vi Vi, lúc trước ngươi về nhà, sau khi đến đây thì trên lưng có thêm vài vết thương, chẳng lẽ cũng do nàng làm?"
"Cái gì? Vi Vi, phát sinh chuyện như vậy vì sao ngươi không nói cho ta? Khó trách lần trước ngươi trở lại học viện sắc mặt lại kém như vậy." Trong mắt Hòa Thánh Nghiệp nhiều vài phần tức giận, ánh mắt trừng Dạ Thất Thất rất hung ác.
"Bình nhi, ngươi không nên nói bậy, Thất Thất tỷ đối với ta rất tốt." Thần sắc Dạ Vi có chút nóng nảy ngăn cản La Bình, mang theo vài phần nịnh nọt đi tới kéo tay Dạ Thất Thất, giọng nói có chút kích động giải thích.
Tác giả :
Toan Vị Thanh Mông