Ta Với Sư Môn Không Hợp
Chương 111
Khách điếm tĩnh lặng, Phương Sinh thấy Long Nhật Thiên với Phong Vân Xu dùng ánh mắt phức tạp nhìn hắn, không khỏi cảm thấy kỳ quái.
"Làm sao vậy?"
Phong Vân Xu không chút khách khí.
"Ngươi mấy ngày nay sống ở trên sao Hỏa sao?"
Phương Sinh càng nghi hoặc.
Bất quá hắn xác thật là không ở trong thành.
Ngày ấy sau khi Bạch Lang cùng Yến Phất Quang rời khỏi, hắn trốn vào Huyết Thanh Châu, vốn nghĩ lợi dụng lúc Già Ly không chú ý lại chuồn ra, kết quả đi vào rồi là không còn đường ra nữa.
Lần này sở dĩ có thể ra ngoài là bởi vì Già Ly cho hắn đi truyền tin.
Phương Sinh còn cho rằng tình báo của mình tương đối nhanh nhạy, kết quả thấy bộ dáng hai người đều là nhìn thấy việc lạ lại không cảm thấy kì quái, bỗng chột dạ, rốt cuộc ý thức được tin tức của mình có bao nhiêu lạc hậu.
Mắt thấy Phong Vân Xu còn muốn tiếp tục trào phúng hắn.
Phương Sinh cắn chặt răng, cuối cùng chỉ có thể mắt không thấy tâm không phiền đem đồ vật Già Ly muốn chuyển lấy ra.
"Thôi bỏ đi. Cái này cho các ngươi, cái này so với tình báo gian tế Ma Tôn còn quan trọng hơn nhiều."
Trải qua Phương Sinh hai lần trang bức không thành.
Bạch Lang cùng Phong Vân Xu đối với đồ vật mà hắn đưa ra cũng chẳng có lấy một chút hy vọng.
Phương Sinh đợi nửa ngày không thấy người lấy, chỉ đành xuống nước nói: "Đây là Già Ly gửi cho sư tôn ngươi."
Ánh mắt Bạch Lang dời qua, quả nhiên thấy bên trên có viết tên của sư tôn.
Bút tích cũng đúng là của Già Ly thánh tăng.
Lúc này mới duỗi tay cầm lấy.
"Bất quá, Già Ly thánh tăng cũng đang ở Phong Nguyệt Thành, hắn có việc cùng sư tôn thương lượng, vì sao không trực tiếp tới tìm sư tôn, còn phải viết thư?"
Tiểu Bạch Long có chút tò mò.
Phương Sinh đang định nói bởi vì hai người đó đang chiến tranh a.
Kết quả lời nói đến bên miệng, lại bỗng nhiên nhớ tới Long Nhật Thiên ngày đó sau khi từ luân hồi cảnh ra ngoài thì đã quên hết mọi chuyện ở bên trong, hoàn toàn không biết đã xảy ra chuyện gì.
Vì thế lời nói đến bên miệng lại phải vội vàng ngăn lại, mạnh mẽ nuốt trở về.
"Đại khái là bởi vì Già Ly thánh tăng còn bận chuyện khác. Hiện tại Ma tộc công thành, vạn người một lòng, đương nhiên không thể so với bình thường."
Hắn uống một ngụm nước, trên mặt một bộ biểu tình thập phần bình thường.
Khi nhìn về phía Bạch Lang cũng chân thành tha thiết vô cùng.
Nhưng hắn vừa rồi giả vờ trang bức cũng chính là bộ dáng chắc chắn như vậy.
Bạch Lang trầm mặc một lát, bỗng nhiên nói: "Nếu ta nhớ không lầm, Huyết Thanh Tông của các ngươi cũng là tà đạo đi?"
Cho nên ngươi lời lẽ chính đáng như vậy sao?
Phương Sinh còn đang chuẩn bị thao thao bất tuyệt thì bị nghẹn lại, vừa nói tới vấn đề này lại lửa giận ngập đầu!
"Ta cùng Ma tộc có thù oán ngươi không biết sao?Nếu không phải đám Ma tộc bệnh thần kinh kia, ta cũng sẽ không phải tới nơi này! Tóm lại, mọi người đồng tâm hiệp lực kháng ma, nhất định phải có một phần của ta!"
Mẹ nó, hắn nếu không tới giúp Long Nhật Thiên, phỏng chừng vừa rời khỏi khách điếm lại bị Già Ly nhốt trở về.
Hắn thề son sắt, như tiêm phải máu gà.
Tiểu Bạch:......
Hắn không nói Bạch Lang cũng đã quên một chén canh đồng tử niệu sam lộc tiên lúc trước suýt dẫn phát huyết án.
Biểu tình của nàng trở nên cổ quái, lại rất nhanh điều chỉnh lại, thuận theo Phương Sinh nói: "Ma Tôn xác thật đáng giận. Ngươi lầm đường lại biết quay đầu thật tốt."
Phong Vân Xu tuy rằng không chào mừng Phương Sinh, nhưng nàng biết lúc này người gia nhập kháng ma càng nhiều càng tốt.
Vì thế cũng tạm thời bỏ xuống thù oán giữa hai người.
Cứ như vậy, Phương Sinh thuận lợi gia nhập phân đội nhỏ kháng ma.
"Ngươi có thể làm gì?" Lúc sau Phong Vân Xu hỏi.
Hiện tại các chức nghiệp trong thành đều thập phần căng thẳng, nàng cần căn cứ vào sở trường của Phương Sinh để sắp xếp công việc thích hợp cho hắn.
Phương Sinh hơi hơi mỉm cười, thần bí tự tin: "Ta bói toán, tiên đoán, không chuyện gì không thông."
Phong Vân Xu lúc này thật sự kinh ngạc, không nghĩ tới hắn cư nhiên còn thâm tàng bất lộ như vậy.
Phải biết rằng trên đại lục Ly Thiên nhân tài tiên đoán cũng không nhiều.
Phong Nguyệt Thành lúc trước cũng nghĩ muốn mời chào người tài giỏi như thế, nhưng đều thất bại.
Biết tiên đoán không phải người của danh môn, thì chính là người quen nhàn vân dã hạc, bình dân giống như Phương Sinh như vậy thật sự không nhiều lắm.
"Xin hỏi môn phái của ngài là......?"
Nàng hỏi thêm một câu.
Phương Sinh đột nhiên xấu hổ không nói.
Bạch Lang thay hắn trả lời: "Hắn là bị Vô Đỉnh Tự trục xuất sư môn."
Lòng ái tài của Phong Vân Xu vừa bùng lên đã vụt tắt, nháy mắt đã hiểu.
"Trong thành mấy ngày nay cũng không có vị trí văn chức nào. Bất quá di dời dân chúng đến Nguyệt Loan Tuyền bên kia còn chưa làm xong, nếu như ngươi có thể......"
Di dời dân chúng?
Loại chuyện không hề có chút độ khó này kỳ thật không quá phù hợp với mong muốn của Phương Sinh.
Làm kỳ phùng địch thủ của Phương Sinh lâu ngày, Bạch Lang đương nhiên hiểu chí hướng của hắn, vì thế mở miệng nói: "Kỳ thật còn có một việc. Nếu làm tốt, có thể cho ngươi nổi danh. Không nói Huyết Thanh Tông có thể sáng lập lại một lần nữa, chỉ cần thành công, chính là để cho nó sánh ngang với năm đại tiên môn cũng không phải là không thể."
Bạch Lang vẽ một cái bánh nướng rất lớn.
Phương Sinh quả nhiên bị lừa.
"Chuyện gì?"
"Chuyện này chỉ có ngươi mới có thể làm được."
Phương Sinh càng đắc ý.
"Nói nghe một chút."
Một nén nhang thời gian sau, Bạch Lang đem kế hoạch nói ra.
Đầu tiên là thông qua Truyền Tống Trận trộm lẻn vào Ma Vực.
Sau đó lại cải trang thành tà tu tới đầu nhập vào Ma tộc, tiếp cận Ma Tôn, lợi dụng bói toán chi thuật hại hắn, làm cho hắn tiến công thất bại.
Tiểu Bạch Long nói một đống.
Nghe xong toàn bộ kế hoạch, Phương Sinh trừng lớn mắt không thể tin tưởng.
Ánh mắt Phong Vân Xu lại sáng lên, tựa như tìm được tri âm vỗ đùi nói: "Đúng vậy, nếu khả năng tiên đoán của hắn không linh nghiệm, không bằng phái hắn tới bên cạnh địch nhân hại địch nhân. Ha ha ha ha, Ma Tôn nhất định không thể ngờ được, đại sư tiên đoán tiến đến đầu nhập vào hắn lại cái gì cũng không biết, nơi nào có hố hướng chỗ đó tính!"
Nàng cười ngã trước ngã sau.
Phương Sinh tức đến sắc mặt vặn vẹo.
Bạch Lang sau khi nói xong uống một ngụm trà, quay đầu nhìn về phía Phương Sinh.
"Ngươi thấy thế nào?"
Phương Sinh:......
Hắn cảm thấy bản thân bị vũ nhục!
"Ta không phải tính không chuẩn!" Hắn nghiến răng nghiến lợi: "Mấy lần trước chỉ là ngoài ý muốn! Ngoài ý muốn có hiểu hay không hả!"
Quỷ mới biết vì sao hắn mỗi lần gặp Long Nhật Thiên đều không được việc gì ra hồn!
Long Nhật Thiên nhất định là Thiên Đạo phái tới khắc hắn.
Phương Sinh hít một hơi thật sâu.
Phong Vân Xu lại nói:
"Ta hiểu!"
Hắn kinh ngạc quay đầu lại, trong mắt chứa đầy lệ nóng.
Liền nghe Phong Vân Xu thập phần hào khí hứa hẹn: "Ngươi cứ việc phát huy tài năng của ngươi, sau khi sự thành, Ma tộc bại lui. Ta cho ngươi một ngàn viên thượng phẩm linh thạch."
Một ngàn viên thượng phẩm linh thạch, đây chính là giá trên trời a.
Phương Sinh im miệng.
Không phản bác.
Dù sao có tiền là có thể sai khiến quỷ thần.
Phong Vân Xu thấy thế lập tức đưa cho hắn một túi thượng phẩm linh thạch làm tiền đặt cọc.
Phương Sinh:......
Thôi, vũ nhục như vậy cũng không phải là không thể tiếp thu.
Hắn mới vừa nghĩ như vậy, quyết đoán lấy ra một tờ giấy.
"Ký hiệp nghị đi."
......
Yến Phất Quang không biết Bạch Lang lại có trò mới hại Thiên Thần.
Hắn đang ngồi đọc sách thì thu được truyền âm của Thái Thanh Tông.
Cố Xuân Lăng ước chừng một ngày nữa sẽ mang theo một đám đệ tử tinh anh tới Phong Nguyệt Thành.
Tin tức Thiên Thần tiến công Phong Nguyệt Thành vừa ra, toàn bộ năm châu đều rung chuyển, bị một bầu không khí yên lặng khủng hoảng bao phủ.
"Sư tôn, Bạch sư muội ở bên đó không sao chứ?"
Cố Xuân Lăng nhịn không được hỏi.
Yến Phất Quang nghĩ đến Tiểu Bạch Long hiện tại còn không biết đang vui vẻ ở đâu, nhịn không được nhướng mày.
"Nàng không sao."
Hắn dừng một chút lại hỏi: "Yêu thú bên kia thì sao?"
Lúc trước khi bọn họ ở Thái Thanh Tông, Ma Tôn ba lần bốn lượt muốn xuống tay với yêu thú, xúi giục đám yêu thú đó.
Lần này Ma tộc tiến công quy mô lớn, nếu yêu thú bên kia cũng rung chuyển bất an, vậy thật sự phiền toái.
Cố Xuân Lăng vừa nói đến yêu thú thì hơi hơi trầm mặc.
"Thực ra thì cũng không có việc gì."
Hắn do dự một chút, lại nói tiếp.
"Mấy ngày trước tu vi của Cổn Cổn tới bình cảnh, Tu Hạ Dược Quân của Hồi Xuân Đường vì trợ giúp nó đột phá liền cho một viên tiên đan. Cổn Cổn sau khi dùng tiên đan tu vi đại tăng, nhất cử trấn áp toàn bộ đám yêu thú đang ngo ngoe rục rịch, hiện tại đã bị đề cử làm tân vương của đám yêu thú."
Hắn kể lại sự tình một lần.
Khi nói đến tên thực thiết thú không học vấn không nghề nghiệp, suốt ngày chỉ biết uống sữa kia lên làm thủ lĩnh yêu thú, biểu tình cũng thực cổ quái.
"Hắn cả ngày uống sữa, cảm thấy thực nhàm chán muốn đi tìm Tiểu Bạch chơi, cho nên lên làm thủ lĩnh."
Yến Phất Quang:......
"Nó cùng ngươi tới Phong Nguyệt Thành?"
Giọng nói của hắn hơi hơi phức tạp, trán nhẹ giật, cảm thấy nếu là thật để con thực thiết thú này cùng Tiểu Bạch quậy phá, chỉ sợ không đợi Ma Tôn tiến công, Phong Nguyệt Thành đã xong đời.
Cố Xuân Lăng kỳ thật cũng nghĩ đến điểm này, vì thế nói: "Sư tôn yên tâm, lần này danh sách đi chi viện cho Phong Nguyệt Thành không có Cổn Cổn. Ta sau khi biết nó đột phá, đã để nó ngụy trang thành yêu thú bị xúi giục, đại biểu yêu thú nhất tộc, tiến đến Ma Vực đàm phán."
Tốt lắm.
Chỉ cần không phải tới Phong Nguyệt Thành thì tốt.
Yến Phất Quang nhẹ nhàng thở ra.
Bọn họ đang nói chuyện thì Bạch Lang trở lại.
"Sư tôn?"
Tiểu Bạch Long ở ngoài cửa nhẹ nhàng gõ gõ cửa.
Cố Xuân Lăng ở trong truyền âm phù nghe được thanh âm.
"Bạch sư muội?"
Cửa phòng không gió tự mở.
Vừa mới phái Phương Sinh đi làm đại sự, Bạch Lang thỏa thuê đắc ý đi đến, nhìn thấy sư tôn đang nói chuyện với đại sư huynh, tâm tình rất tốt chào hỏi một tiếng.
"Đại sư huynh hảo."
Thanh âm Tiểu Bạch Long mềm mại, thập phần ngoan ngoãn.
Cố Xuân Lăng không biết nàng cố ý lấy lòng, ngữ khí trong nháy trở nên nhu hòa.
"Đã lâu không gặp Tiểu Bạch, ta sắp đến Phong Nguyệt Thành rồi. Các sư huynh sư tỷ rất nhớ ngươi, còn cố ý nhờ ta mang rất nhiều đồ cho ngươi."
Yến Phất Quang biết giữa hai người không phải tình yêu nam nữ, nên đưa truyền âm phù cho Tiểu Bạch Long.
"Cầm lấy nói chuyện với đại sư huynh của ngươi đi."
Bạch Lang quả nhiên cười cười cầm lấy truyền âm phù.
Đuôi lông mày Yến Phất Quang giật giật, đang định tiếp tục đọc sách, lại phát hiện trên bàn không biết từ khi nào xuất hiện một phong thư.
Lúc trước không có, hẳn là Tiểu Bạch vừa rồi mang tới.
Chữ viết trên thư thực quen mắt.
Yến Phất Quang lúc này mới phát hiện đây là thư của Già Ly.
Trên thư còn viết rõ là gửi cho hắn.
Bạch Lang đang cùng đại sư huynh nói chuyện, cũng không quên nói cho sư tôn.
"Sư tôn, thư trên bàn là của ngươi. Phương Sinh nói Già Ly thánh tăng nhờ hắn chuyển cho ngươi."
Hóa ra là đi gặp Huyết Thanh Châu kia.
Yến Phất Quang sau khi nghe vậy liền thấy yên lòng, chậm rãi mở thư ra.
Một nén nhang thời gian sau, hắn xem xong thư, sắc mặt lại khó được nghiêm túc.
Đây xác thật là thư Già Ly gửi riêng cho hắn.
Bất quá lại chưa nói đến chuyện khác, mà nói hắn tiên đoán ra trong tay Thiên Thần có một thứ, có quan hệ tới tử kiếp của Bạch Lang.
Tu sĩ từ quyết tử cảnh thăng lên thánh tôn đều phải vượt qua tử kiếp.
Cơ hồ chính là cửu tử nhất sinh.
Trên đại lục Ly Thiên không thiếu người kinh tài tuyệt diễm, nhưng đều hóa thành tro bụi trong tử kiếp.
Yến Phất Quang vốn cho rằng Bạch Lang mới vừa thăng cấp tu vi, cho dù không thể trở thành thánh tôn, nhưng khoảng cách đến tử kiếp còn rất xa. Hắn còn có thời gian làm chuẩn bị.
Nhưng lại không nghĩ rằng sẽ đột nhiên như vậy.
Già Ly sẽ không nói dối.
Tính toán mệnh số nhất định phải trả đại giới.
Sắc mặt Yến Phất Quang trầm xuống.
Nghĩ đến "Thiên thư" trong thư của Già Ly, trong lòng đã có tính toán.
Vô luận như thế nào, hắn sẽ không để Tiểu Bạch gặp nguy hiểm.
Bạch Lang mới vừa chào tạm biệt đại sư huynh, cắt đứt truyền âm phù, quay đầu liền thấy khuôn mặt tuấn mỹ của sư tôn thâm trầm đáng sợ, đang rũ mắt không biết đang suy nghĩ gì.
"Sư tôn, ngươi làm sao vậy?"
Yến Phất Quang phục hồi lại tinh thần, gấp thư lại, biểu tình không lộ ra một tia dị sắc, ngược lại hơi hơi nhướng mày hỏi: "Ngươi buổi trưa trộm hôn vi sư, vòng một vòng lớn như vậy chính là vì đi gặp cái hạt châu kia?"
Bạch Lang:......
Nàng lúc này mới nhớ tới vừa rồi mình nói lỡ miệng.
Hóa ra sư tôn là bởi vì chuyện này mà tức giận à.
Nàng che miệng lại, thật cẩn thận nhìn sư tôn liếc mắt một cái.
Thấy sắc mặt hắn lúc này không khó coi như vừa nãy, lúc này mới nói: "Sư tôn, ta đây tuyệt đối là đi làm công sự."
Thấy Yến Phất Quang không tin, nàng dừng một chút lại đem tiền căn hậu quả nói một lần, vỗ ngực tự tin nói: "Trải qua cả một buổi trưa thương thảo, chúng ta đã quyết định phái Phương Sinh ngụy trang tiến đến Ma Vực xúi giục Ma tộc. Sư tôn ngươi tin tưởng ta, chuyện này nhất định thành công!"
Yến Phất Quang vốn còn đang nghĩ chuyện tử kiếp, lúc này nghe Tiểu Bạch Long nói, biểu tình trên mặt có một tia cổ quái.
"Làm sao vậy sư tôn?" Bạch Lang sau khi nói xong, thấy sư tôn không phản ứng, không khỏi có chút khó hiểu.
Yến Phất Quang một lời khó nói hết: "Ngươi cùng đại sư huynh của ngươi thật đúng là tâm hữu linh tê."
Bạch Lang: "A?"
Yến Phất Quang: "Hắn mới vừa phái Cổn Cổn đi Ma Vực nằm vùng đàm phán. Hẳn là...... cùng Phương Sinh có thể gặp gỡ."
"Làm sao vậy?"
Phong Vân Xu không chút khách khí.
"Ngươi mấy ngày nay sống ở trên sao Hỏa sao?"
Phương Sinh càng nghi hoặc.
Bất quá hắn xác thật là không ở trong thành.
Ngày ấy sau khi Bạch Lang cùng Yến Phất Quang rời khỏi, hắn trốn vào Huyết Thanh Châu, vốn nghĩ lợi dụng lúc Già Ly không chú ý lại chuồn ra, kết quả đi vào rồi là không còn đường ra nữa.
Lần này sở dĩ có thể ra ngoài là bởi vì Già Ly cho hắn đi truyền tin.
Phương Sinh còn cho rằng tình báo của mình tương đối nhanh nhạy, kết quả thấy bộ dáng hai người đều là nhìn thấy việc lạ lại không cảm thấy kì quái, bỗng chột dạ, rốt cuộc ý thức được tin tức của mình có bao nhiêu lạc hậu.
Mắt thấy Phong Vân Xu còn muốn tiếp tục trào phúng hắn.
Phương Sinh cắn chặt răng, cuối cùng chỉ có thể mắt không thấy tâm không phiền đem đồ vật Già Ly muốn chuyển lấy ra.
"Thôi bỏ đi. Cái này cho các ngươi, cái này so với tình báo gian tế Ma Tôn còn quan trọng hơn nhiều."
Trải qua Phương Sinh hai lần trang bức không thành.
Bạch Lang cùng Phong Vân Xu đối với đồ vật mà hắn đưa ra cũng chẳng có lấy một chút hy vọng.
Phương Sinh đợi nửa ngày không thấy người lấy, chỉ đành xuống nước nói: "Đây là Già Ly gửi cho sư tôn ngươi."
Ánh mắt Bạch Lang dời qua, quả nhiên thấy bên trên có viết tên của sư tôn.
Bút tích cũng đúng là của Già Ly thánh tăng.
Lúc này mới duỗi tay cầm lấy.
"Bất quá, Già Ly thánh tăng cũng đang ở Phong Nguyệt Thành, hắn có việc cùng sư tôn thương lượng, vì sao không trực tiếp tới tìm sư tôn, còn phải viết thư?"
Tiểu Bạch Long có chút tò mò.
Phương Sinh đang định nói bởi vì hai người đó đang chiến tranh a.
Kết quả lời nói đến bên miệng, lại bỗng nhiên nhớ tới Long Nhật Thiên ngày đó sau khi từ luân hồi cảnh ra ngoài thì đã quên hết mọi chuyện ở bên trong, hoàn toàn không biết đã xảy ra chuyện gì.
Vì thế lời nói đến bên miệng lại phải vội vàng ngăn lại, mạnh mẽ nuốt trở về.
"Đại khái là bởi vì Già Ly thánh tăng còn bận chuyện khác. Hiện tại Ma tộc công thành, vạn người một lòng, đương nhiên không thể so với bình thường."
Hắn uống một ngụm nước, trên mặt một bộ biểu tình thập phần bình thường.
Khi nhìn về phía Bạch Lang cũng chân thành tha thiết vô cùng.
Nhưng hắn vừa rồi giả vờ trang bức cũng chính là bộ dáng chắc chắn như vậy.
Bạch Lang trầm mặc một lát, bỗng nhiên nói: "Nếu ta nhớ không lầm, Huyết Thanh Tông của các ngươi cũng là tà đạo đi?"
Cho nên ngươi lời lẽ chính đáng như vậy sao?
Phương Sinh còn đang chuẩn bị thao thao bất tuyệt thì bị nghẹn lại, vừa nói tới vấn đề này lại lửa giận ngập đầu!
"Ta cùng Ma tộc có thù oán ngươi không biết sao?Nếu không phải đám Ma tộc bệnh thần kinh kia, ta cũng sẽ không phải tới nơi này! Tóm lại, mọi người đồng tâm hiệp lực kháng ma, nhất định phải có một phần của ta!"
Mẹ nó, hắn nếu không tới giúp Long Nhật Thiên, phỏng chừng vừa rời khỏi khách điếm lại bị Già Ly nhốt trở về.
Hắn thề son sắt, như tiêm phải máu gà.
Tiểu Bạch:......
Hắn không nói Bạch Lang cũng đã quên một chén canh đồng tử niệu sam lộc tiên lúc trước suýt dẫn phát huyết án.
Biểu tình của nàng trở nên cổ quái, lại rất nhanh điều chỉnh lại, thuận theo Phương Sinh nói: "Ma Tôn xác thật đáng giận. Ngươi lầm đường lại biết quay đầu thật tốt."
Phong Vân Xu tuy rằng không chào mừng Phương Sinh, nhưng nàng biết lúc này người gia nhập kháng ma càng nhiều càng tốt.
Vì thế cũng tạm thời bỏ xuống thù oán giữa hai người.
Cứ như vậy, Phương Sinh thuận lợi gia nhập phân đội nhỏ kháng ma.
"Ngươi có thể làm gì?" Lúc sau Phong Vân Xu hỏi.
Hiện tại các chức nghiệp trong thành đều thập phần căng thẳng, nàng cần căn cứ vào sở trường của Phương Sinh để sắp xếp công việc thích hợp cho hắn.
Phương Sinh hơi hơi mỉm cười, thần bí tự tin: "Ta bói toán, tiên đoán, không chuyện gì không thông."
Phong Vân Xu lúc này thật sự kinh ngạc, không nghĩ tới hắn cư nhiên còn thâm tàng bất lộ như vậy.
Phải biết rằng trên đại lục Ly Thiên nhân tài tiên đoán cũng không nhiều.
Phong Nguyệt Thành lúc trước cũng nghĩ muốn mời chào người tài giỏi như thế, nhưng đều thất bại.
Biết tiên đoán không phải người của danh môn, thì chính là người quen nhàn vân dã hạc, bình dân giống như Phương Sinh như vậy thật sự không nhiều lắm.
"Xin hỏi môn phái của ngài là......?"
Nàng hỏi thêm một câu.
Phương Sinh đột nhiên xấu hổ không nói.
Bạch Lang thay hắn trả lời: "Hắn là bị Vô Đỉnh Tự trục xuất sư môn."
Lòng ái tài của Phong Vân Xu vừa bùng lên đã vụt tắt, nháy mắt đã hiểu.
"Trong thành mấy ngày nay cũng không có vị trí văn chức nào. Bất quá di dời dân chúng đến Nguyệt Loan Tuyền bên kia còn chưa làm xong, nếu như ngươi có thể......"
Di dời dân chúng?
Loại chuyện không hề có chút độ khó này kỳ thật không quá phù hợp với mong muốn của Phương Sinh.
Làm kỳ phùng địch thủ của Phương Sinh lâu ngày, Bạch Lang đương nhiên hiểu chí hướng của hắn, vì thế mở miệng nói: "Kỳ thật còn có một việc. Nếu làm tốt, có thể cho ngươi nổi danh. Không nói Huyết Thanh Tông có thể sáng lập lại một lần nữa, chỉ cần thành công, chính là để cho nó sánh ngang với năm đại tiên môn cũng không phải là không thể."
Bạch Lang vẽ một cái bánh nướng rất lớn.
Phương Sinh quả nhiên bị lừa.
"Chuyện gì?"
"Chuyện này chỉ có ngươi mới có thể làm được."
Phương Sinh càng đắc ý.
"Nói nghe một chút."
Một nén nhang thời gian sau, Bạch Lang đem kế hoạch nói ra.
Đầu tiên là thông qua Truyền Tống Trận trộm lẻn vào Ma Vực.
Sau đó lại cải trang thành tà tu tới đầu nhập vào Ma tộc, tiếp cận Ma Tôn, lợi dụng bói toán chi thuật hại hắn, làm cho hắn tiến công thất bại.
Tiểu Bạch Long nói một đống.
Nghe xong toàn bộ kế hoạch, Phương Sinh trừng lớn mắt không thể tin tưởng.
Ánh mắt Phong Vân Xu lại sáng lên, tựa như tìm được tri âm vỗ đùi nói: "Đúng vậy, nếu khả năng tiên đoán của hắn không linh nghiệm, không bằng phái hắn tới bên cạnh địch nhân hại địch nhân. Ha ha ha ha, Ma Tôn nhất định không thể ngờ được, đại sư tiên đoán tiến đến đầu nhập vào hắn lại cái gì cũng không biết, nơi nào có hố hướng chỗ đó tính!"
Nàng cười ngã trước ngã sau.
Phương Sinh tức đến sắc mặt vặn vẹo.
Bạch Lang sau khi nói xong uống một ngụm trà, quay đầu nhìn về phía Phương Sinh.
"Ngươi thấy thế nào?"
Phương Sinh:......
Hắn cảm thấy bản thân bị vũ nhục!
"Ta không phải tính không chuẩn!" Hắn nghiến răng nghiến lợi: "Mấy lần trước chỉ là ngoài ý muốn! Ngoài ý muốn có hiểu hay không hả!"
Quỷ mới biết vì sao hắn mỗi lần gặp Long Nhật Thiên đều không được việc gì ra hồn!
Long Nhật Thiên nhất định là Thiên Đạo phái tới khắc hắn.
Phương Sinh hít một hơi thật sâu.
Phong Vân Xu lại nói:
"Ta hiểu!"
Hắn kinh ngạc quay đầu lại, trong mắt chứa đầy lệ nóng.
Liền nghe Phong Vân Xu thập phần hào khí hứa hẹn: "Ngươi cứ việc phát huy tài năng của ngươi, sau khi sự thành, Ma tộc bại lui. Ta cho ngươi một ngàn viên thượng phẩm linh thạch."
Một ngàn viên thượng phẩm linh thạch, đây chính là giá trên trời a.
Phương Sinh im miệng.
Không phản bác.
Dù sao có tiền là có thể sai khiến quỷ thần.
Phong Vân Xu thấy thế lập tức đưa cho hắn một túi thượng phẩm linh thạch làm tiền đặt cọc.
Phương Sinh:......
Thôi, vũ nhục như vậy cũng không phải là không thể tiếp thu.
Hắn mới vừa nghĩ như vậy, quyết đoán lấy ra một tờ giấy.
"Ký hiệp nghị đi."
......
Yến Phất Quang không biết Bạch Lang lại có trò mới hại Thiên Thần.
Hắn đang ngồi đọc sách thì thu được truyền âm của Thái Thanh Tông.
Cố Xuân Lăng ước chừng một ngày nữa sẽ mang theo một đám đệ tử tinh anh tới Phong Nguyệt Thành.
Tin tức Thiên Thần tiến công Phong Nguyệt Thành vừa ra, toàn bộ năm châu đều rung chuyển, bị một bầu không khí yên lặng khủng hoảng bao phủ.
"Sư tôn, Bạch sư muội ở bên đó không sao chứ?"
Cố Xuân Lăng nhịn không được hỏi.
Yến Phất Quang nghĩ đến Tiểu Bạch Long hiện tại còn không biết đang vui vẻ ở đâu, nhịn không được nhướng mày.
"Nàng không sao."
Hắn dừng một chút lại hỏi: "Yêu thú bên kia thì sao?"
Lúc trước khi bọn họ ở Thái Thanh Tông, Ma Tôn ba lần bốn lượt muốn xuống tay với yêu thú, xúi giục đám yêu thú đó.
Lần này Ma tộc tiến công quy mô lớn, nếu yêu thú bên kia cũng rung chuyển bất an, vậy thật sự phiền toái.
Cố Xuân Lăng vừa nói đến yêu thú thì hơi hơi trầm mặc.
"Thực ra thì cũng không có việc gì."
Hắn do dự một chút, lại nói tiếp.
"Mấy ngày trước tu vi của Cổn Cổn tới bình cảnh, Tu Hạ Dược Quân của Hồi Xuân Đường vì trợ giúp nó đột phá liền cho một viên tiên đan. Cổn Cổn sau khi dùng tiên đan tu vi đại tăng, nhất cử trấn áp toàn bộ đám yêu thú đang ngo ngoe rục rịch, hiện tại đã bị đề cử làm tân vương của đám yêu thú."
Hắn kể lại sự tình một lần.
Khi nói đến tên thực thiết thú không học vấn không nghề nghiệp, suốt ngày chỉ biết uống sữa kia lên làm thủ lĩnh yêu thú, biểu tình cũng thực cổ quái.
"Hắn cả ngày uống sữa, cảm thấy thực nhàm chán muốn đi tìm Tiểu Bạch chơi, cho nên lên làm thủ lĩnh."
Yến Phất Quang:......
"Nó cùng ngươi tới Phong Nguyệt Thành?"
Giọng nói của hắn hơi hơi phức tạp, trán nhẹ giật, cảm thấy nếu là thật để con thực thiết thú này cùng Tiểu Bạch quậy phá, chỉ sợ không đợi Ma Tôn tiến công, Phong Nguyệt Thành đã xong đời.
Cố Xuân Lăng kỳ thật cũng nghĩ đến điểm này, vì thế nói: "Sư tôn yên tâm, lần này danh sách đi chi viện cho Phong Nguyệt Thành không có Cổn Cổn. Ta sau khi biết nó đột phá, đã để nó ngụy trang thành yêu thú bị xúi giục, đại biểu yêu thú nhất tộc, tiến đến Ma Vực đàm phán."
Tốt lắm.
Chỉ cần không phải tới Phong Nguyệt Thành thì tốt.
Yến Phất Quang nhẹ nhàng thở ra.
Bọn họ đang nói chuyện thì Bạch Lang trở lại.
"Sư tôn?"
Tiểu Bạch Long ở ngoài cửa nhẹ nhàng gõ gõ cửa.
Cố Xuân Lăng ở trong truyền âm phù nghe được thanh âm.
"Bạch sư muội?"
Cửa phòng không gió tự mở.
Vừa mới phái Phương Sinh đi làm đại sự, Bạch Lang thỏa thuê đắc ý đi đến, nhìn thấy sư tôn đang nói chuyện với đại sư huynh, tâm tình rất tốt chào hỏi một tiếng.
"Đại sư huynh hảo."
Thanh âm Tiểu Bạch Long mềm mại, thập phần ngoan ngoãn.
Cố Xuân Lăng không biết nàng cố ý lấy lòng, ngữ khí trong nháy trở nên nhu hòa.
"Đã lâu không gặp Tiểu Bạch, ta sắp đến Phong Nguyệt Thành rồi. Các sư huynh sư tỷ rất nhớ ngươi, còn cố ý nhờ ta mang rất nhiều đồ cho ngươi."
Yến Phất Quang biết giữa hai người không phải tình yêu nam nữ, nên đưa truyền âm phù cho Tiểu Bạch Long.
"Cầm lấy nói chuyện với đại sư huynh của ngươi đi."
Bạch Lang quả nhiên cười cười cầm lấy truyền âm phù.
Đuôi lông mày Yến Phất Quang giật giật, đang định tiếp tục đọc sách, lại phát hiện trên bàn không biết từ khi nào xuất hiện một phong thư.
Lúc trước không có, hẳn là Tiểu Bạch vừa rồi mang tới.
Chữ viết trên thư thực quen mắt.
Yến Phất Quang lúc này mới phát hiện đây là thư của Già Ly.
Trên thư còn viết rõ là gửi cho hắn.
Bạch Lang đang cùng đại sư huynh nói chuyện, cũng không quên nói cho sư tôn.
"Sư tôn, thư trên bàn là của ngươi. Phương Sinh nói Già Ly thánh tăng nhờ hắn chuyển cho ngươi."
Hóa ra là đi gặp Huyết Thanh Châu kia.
Yến Phất Quang sau khi nghe vậy liền thấy yên lòng, chậm rãi mở thư ra.
Một nén nhang thời gian sau, hắn xem xong thư, sắc mặt lại khó được nghiêm túc.
Đây xác thật là thư Già Ly gửi riêng cho hắn.
Bất quá lại chưa nói đến chuyện khác, mà nói hắn tiên đoán ra trong tay Thiên Thần có một thứ, có quan hệ tới tử kiếp của Bạch Lang.
Tu sĩ từ quyết tử cảnh thăng lên thánh tôn đều phải vượt qua tử kiếp.
Cơ hồ chính là cửu tử nhất sinh.
Trên đại lục Ly Thiên không thiếu người kinh tài tuyệt diễm, nhưng đều hóa thành tro bụi trong tử kiếp.
Yến Phất Quang vốn cho rằng Bạch Lang mới vừa thăng cấp tu vi, cho dù không thể trở thành thánh tôn, nhưng khoảng cách đến tử kiếp còn rất xa. Hắn còn có thời gian làm chuẩn bị.
Nhưng lại không nghĩ rằng sẽ đột nhiên như vậy.
Già Ly sẽ không nói dối.
Tính toán mệnh số nhất định phải trả đại giới.
Sắc mặt Yến Phất Quang trầm xuống.
Nghĩ đến "Thiên thư" trong thư của Già Ly, trong lòng đã có tính toán.
Vô luận như thế nào, hắn sẽ không để Tiểu Bạch gặp nguy hiểm.
Bạch Lang mới vừa chào tạm biệt đại sư huynh, cắt đứt truyền âm phù, quay đầu liền thấy khuôn mặt tuấn mỹ của sư tôn thâm trầm đáng sợ, đang rũ mắt không biết đang suy nghĩ gì.
"Sư tôn, ngươi làm sao vậy?"
Yến Phất Quang phục hồi lại tinh thần, gấp thư lại, biểu tình không lộ ra một tia dị sắc, ngược lại hơi hơi nhướng mày hỏi: "Ngươi buổi trưa trộm hôn vi sư, vòng một vòng lớn như vậy chính là vì đi gặp cái hạt châu kia?"
Bạch Lang:......
Nàng lúc này mới nhớ tới vừa rồi mình nói lỡ miệng.
Hóa ra sư tôn là bởi vì chuyện này mà tức giận à.
Nàng che miệng lại, thật cẩn thận nhìn sư tôn liếc mắt một cái.
Thấy sắc mặt hắn lúc này không khó coi như vừa nãy, lúc này mới nói: "Sư tôn, ta đây tuyệt đối là đi làm công sự."
Thấy Yến Phất Quang không tin, nàng dừng một chút lại đem tiền căn hậu quả nói một lần, vỗ ngực tự tin nói: "Trải qua cả một buổi trưa thương thảo, chúng ta đã quyết định phái Phương Sinh ngụy trang tiến đến Ma Vực xúi giục Ma tộc. Sư tôn ngươi tin tưởng ta, chuyện này nhất định thành công!"
Yến Phất Quang vốn còn đang nghĩ chuyện tử kiếp, lúc này nghe Tiểu Bạch Long nói, biểu tình trên mặt có một tia cổ quái.
"Làm sao vậy sư tôn?" Bạch Lang sau khi nói xong, thấy sư tôn không phản ứng, không khỏi có chút khó hiểu.
Yến Phất Quang một lời khó nói hết: "Ngươi cùng đại sư huynh của ngươi thật đúng là tâm hữu linh tê."
Bạch Lang: "A?"
Yến Phất Quang: "Hắn mới vừa phái Cổn Cổn đi Ma Vực nằm vùng đàm phán. Hẳn là...... cùng Phương Sinh có thể gặp gỡ."
Tác giả :
Trích Tinh Quái