Tả Tiên Sinh, Hữu Tiên Sinh
Chương 1: Thượng
“Thực xin lỗi." Nàng cúi đầu nói.
“….. Thật sự không còn cơ hội?" Ta kiềm nén hỏi.
“Thật sự, xin lỗi…" Lại là một câu trí mạng.
“Được rồi! Hẹn lần sau gặp lại,anh sẽ tự thu xếp!" Ta ra vẻ tiêu sái nói.
“Ân… Anh cũng thế, tạm biệt…." phất tay,taxi chở nàng đoạn tuyệt mà rời đi, bạn gái kết giao ba tháng của ta kể từ đây chính thức bay đi.
Thực xin lỗi, mẹ, con đã rất cố gắng, mẹ lần sau vẫn là giới thiệu cho con một cô gái ít nữ tính chút đi, loại phụ nữ tràn ngập mẫu tính đến chói lọi thế này theo con nghĩ là bát tự không hợp……
Kỳ thật ta thật sự không đến nỗi oán giận, nhưng ta có thể không ôm oán sao?! Làm người trong một năm đã là lần thứ ba thất tình,[ chú ý! Hiện tại vẫn mới là tháng 10!], hơn nữa mỗi lần thất tình lý do đều không sai biệt lắm, ngươi có thể không oán giận sao?
Năm nay, bạn gái thứ nhất dẫn ta đi dạo trên phố, sau đó đột nhiên đứng ở ngã tư đường nói:“Ách, ta nghĩ.. Chúng ta không thực sự hợp nhau…" “Vì cái gì?" Ta hỏi.
“Chính là….. Dù sao chính là không thích hợp, đừng nên hỏi nữa, tạm biết!" Sau đó nàng thừa dịp đèn xanh còn có 5 giây liền phi như bay
Chạy quá đường cái, dòng xe cộ tấp nập như nêm thoáng chốc đem chúng ta chia làm chân trời góc biển, làm cõi lòng ta tan nát, nàng thật là tàn nhẫn!
Bạn gái thứ hai đem ta đi rạp chiếu phim, xem một nửa nói đi toilet, ta lúc ấy cũng không chú ý, kết quả mười lăm phút sau nàng gọi điện thoại đến,
“Chúng ta… Vẫn là chia tay đi." Nàng nói.
“A?! Vì cái gì?!" Ta nghĩ đến hơn nửa người trong rạp chiếu phim đều nghe thấy.
“A ~ điện thoại của em bị nhiễu sóng, cứ thế nhé, tạm biệt!" Thanh âm của chủ nhân này từ đó về sau như bốc hơi thoát ly khỏi thế giới của ta, hại ta đêm đó một người ăn hai phần bỏng ngô, bụng đau một đêm, độc nhất chính là lòng dạ đàn bà a!
Sau đó là chính là bạn gái thứ ba vừa nãy, sau khi hẹn hò xong xuôi ngồi sẵn ở trong xe taxi qua cửa sổ:“Em nghĩ… Chúng ta từ nay về sau cũng không nên gặp nhau nữa …"
“…. Có thể nói cho anh biết vì sao không?"
“… Chúng ta có điểm bất đồng, anh không phải Mr.Right của em, chúng ta vẫn là không nên lãng phí thời gian của cả hai."
Ngươi xem ngươi xem! Người sau lại càng tàn nhẫn hơn người trước! Trái tim vốn rạn nứt của ta giờ đã vỡ tan, ngay cả một hạt bụi cũng không còn nữa!Mr. Right? Ta phi!
Tổng kết kinh nghiệm ba lượt thất tình, ta biết ta cách chỉ tiêu Mr. Right càng ngày càng xa. Ta biết ta vóc dáng không cao không đủ uy vũ, [ chỉ có 169cm], nhưng bề ngoài của ta cũng không đến nỗi xấu xí, cũng dễ coi hơn nữa còn mang lại cho người khác cảm giác an toàn a!
Ta cũng biết ta có điểm vắt cổ chày ra nước (keo kiệt), không đủ khẳng khái hào phóng, nhưng tiền đều là nhờ máu và nước mắt mới kiếm được, tiết kiệm một chút mới sống tốt a!
Ta biết ta tính tình có điểm nóng nảy, không đủ ôn nhu, nhưng các nữ nhân không phải khắp nơi tuyên dương nói muốn tìm một lão công nam tử khí khái sao?
Xem lại ta – là một người làm đến nơi đến chốn, lại tính toán tỉ mỉ hơn nữa tràn ngập nam tử khí khái tuyệt đối là một hảo lão công mẫu mực, như thế nào lại không có ai có thể cùng ta đi đến hôn nhân phát hiện ra điểm tốt của ta! Ai ~ là các nàng không biết quý trọng, ta đành biết làm gì đây?
Tóm lại, ta lại thất tình. Hôm nay là thứ bảy, hiện tại là đã là 9 giờ tối, để phát tiết bi phẫn cùng tiết kiệm tiền xe, ta đi bộ về nhà.
Về tới nhà, mở máy tính ra, lên mạng, đăng nhập vào phòng chat –
Ngươi nói ta là nên tìm chút kích thích để giảm bớt sự đau đớn vì thất tình? Đúng vậy! Bất quá không phải là làm mấy trò trẻ con của mấy người thất tình như ngươi đang nghĩ, mà là –
Ta nhấp vào người đầu tiên nhìn thấy, sau đó dùng hết toàn bộ từ ngữ hung ác độc địa mà ta biết cùng với tốc độ đánh chữ siêu cấp quăng hết vào đối phương.
Hung hăng mắng một chút, liên tục mắng hơn mười câu sau đó đối phương mới chậm chạp nói lại một câu “Bệnh thần kinh!"
“……" Ta lại mắng một chuỗi dài, đối phương một chút phản ứng đều không có, ta lại mắng vài câu sau đó mới phát hiện, nguyên lai người nọ đã thoát rồi Mở, không vui vẻ gì cả!
“Thật là xấu hổ, lão tử đêm nay bị nữ nhân đá cho nên đem ngươi làm người trút giận, nếu lão nhân gia ngài đã muốn quy tiên ta cũng không còn hứng mắng ngài nữa, thượng lộ bình an, lần sau đầu thai không nên gặp gỡ một người giống như ta, ha ha ha!" Ta đánh xong một câu cuối cùng, tâm tình cũng thoải mái một chút, uống một ly nước, chuẩn bị thoát xuống.
Giống như ngươi chứng kiến, hành động kể trên chính là phương pháp chữa thương sau khi thất tình của ta. Nghe nói người ta sau khi thất tình sẽ rượu chè ăn uống quá độ — bất quá cái này đáng giá sao? Hiện tại ăn một bữa tuyệt đối không rẻ, huống chi ta là một người ăn uống kén chọn, muốn ăn đồ ăn ngon thì lại quá đắt, tùy tiện ăn lại sợ làm đau dạ dày, phải đi bác sĩ lại tốn một đống tiền!
Điên cuồng mua sắm? Lại càng không thể! Thất tình mà đi mua quần áo khẳng định là mua mấy thứ áo quần màu mè tươi sáng hơn nữa vừa mắc tiền lại vừa không đẹp, mặc vào giống một đống tạp nham. Giỡn chứ, ta không phải là loại người ngu ngốc đến thế!
Đi quán bar uống rượu một phen? Chưa từng nghe qua hiện tại quán bar lưu hành cái gì thuốc lắc, thuốc kích dục sao? Không thể nào tưởng tượng ra được hình ảnh ta say bí tỷ cầm ly rượu lắc qua lắc lại miệng càu nhàu càu nhàu. Uống xong đi, bị người ta lột sạch ném đâu đó trên đường cũng không biết, đáng thương hơn a! Chính là không bị cướp, ăn uống đến nghiện, hai ba ngày sau khiến cho ta tang gia bại sản,no no no!
Ta chỉ còn cách dùng phương pháp tiết kiệm nhất an toàn nhất — lên mạng mắng chửi người cho quên sầu. Vừa rồi đại khái online một giờ, đem điện phí cùng tiền mạng tính trái tính phải cũng chỉ có khoảng 5 đồng, đêm nay lại tiết kiệm được tiền xe, tuy bị thất tình nhưng cũng không quá tốn kém, ha ha!
Khụ khụ, trở lại chuyện chính, phía trên đang nói ngang đoạn ta uống xong nước định offline, một trận đập cửa, trong phòng chat lại nhiều thêm một người, ta thật sự không nên tò mò liếc mắt xem một cái, nhưng ta đã nhìn rồi — “Mr.Right"!! Nickname của người mới vào kia!!
Cho nên ta nói ta mới vừa hồi phục thì bi phẫn lại lủi đứng lên hẳn là mọi người đều có thể lý giải
Nhìn nhìn thời gian, buổi tối 11 giờ.
“Chờ ta năm phút đồng hồ!" Ta gõ nhanh câu đó send cho “Mr. Right" kia, sau đó vội vàng offline, thay đổi tài khoản vào mạng 96169
Số internet này – để chúc mừng quốc khánh, công ty điện tín nói vào tháng 10 mỗi buổi tối từ 11 giờ đến 1 giờ sáng ngày mai, 96169 lên mạng đều miễn phí, ta liền dùng hai giờ được miễn phí này để hảo hảo chỉnh cái tên Mr. Right chết tiệt đó một phen, hừ!
Trở lại phòng chat, tên kia còn onl, thật tốt quá! Ta đem tên mình đổi thành “Mr. Left", sau đó bắt đầu điên cuồng mắng chửi một trận nữa, “Ha ha, xin hỏi tôi đã làm gì đắc tội với cậu?" Đối phương rất nhanh gõ lại một câu, mà ta vừa mới mắng hai câu, khoa trương! Cư nhiên phá ta đang gõ chữ!
“Xem ngươi đầu nhọn trán hẹp / không có quý cách / lùn tịt / hai tai thối rửa / lỗ mũi hướng lên trời / lông mày nhọn hoắc / bụng bia / chân vòng kiềng /như con gà trọc đầu thêm bộ dáng ác tâm làm cho ta không thoải mái !" Ta nhanh nhẹn đánh một chùm.
“Ha ha, cậu thật đáng yêu ~" Ta té xỉu, người này theo được tốc độ đánh chữ của ta mà hiểu sao! Đáng yêu?! Phi again! Ta lại bắt đầu mắng.
Ngay cả mấy câu vừa nãy mắng họ cũng đều đánh xong rồi, đối phương vẫn là bảo trì bộ dáng “Ha ha" tươi cười, mấy câu chửi của ta đối với hắn không đau không ngứa, hắn lại không có mắng lại ta, cuối cùng ta nhất thời không biết bắt bẻ như thế nào nữa đành nói cho hắn biết ta mắng hắn nguyên nhân là do tên của hắn khiến người ta rất chán ghét.
“Ha ha, ta đây liền đổi lại là xong." Hắn nói xong, thay đổi cái tên “Bảo ca ca" (*) vô cùng buồn nôn.
Hừ! Ngươi đổi ta không thể đổi sao? Ta lập tức liền đem tên đổi thành “Lâm muội muội"(*), bắt đầu đối hắn tiến hành đợt chiến buồn nôn, cái gì giả dối cái gì màu mè cái gì mắc ói đều đánh hết ra đây, hỗn đản! Không làm choáng chết ngươi cũng khiến ngươi phải nôn đến chết!
Sau đó hắn lại đem tên đổi thành “Bin Laden", ta vì thế biến thành “Bush" [tổng thống Bush a ="=], dào dạt một đống hỏa tiễn, đạn đạo, ngư lôi, lựu đạn, đối hắn ném qua.
Hắn tránh ở xác tử lý làm “Ốc mượn hồn", ta biến hóa nhanh chóng thành “Tảng đá lớn"–“tảng đá lớn đập bể vỏ ốc" Nghe qua đi? (1)
Hắn vì thế làm “Lão hòa thượng", hừ! Ta còn “Diệt Tuyệt sư thái" a! Ỷ thiên Đồ Long chém chết ngươi chém chết ngươi!
Cuối cùng hắn đem tên đổi thành “Ta là oan uổng a!" Hướng ta cầu hòa, ta lập tức đổi tên “Tội danh đã được xác lập!" Tiếp tục ra sức đánh chó rơi xuống nước.
“Ha ha, nói chuyện phiếm với cậu thật thú vị, bất quá ta phải đi ngủ, ngày mai giờ này chỗ cũ tiếp tục, không gặp không về nhé!"
Tên hỗn đản đánh xong một câu nhân tiện chuồn mất rồi, ta không có được chiến thắng cuối cùng, nhưng bất đắc dĩ, đành phải offline. Nhìn xem thời gian, a!!! Đã 2 giờ đêm rồi! Bị lậm đi mất một giờ! Vẫn là 96169! Hảo đắt tiền a!!! Đều là tên hỗn đản kia làm hại! Xem ta nếu ngày mai không tìm hắn báo thù ta liền đem máy tính ăn đi!
Ngày hôm sau ngủ cho đến 12 giờ mới rời giường, tốt lắm, tiết kiệm được bữa sáng. Ta nấu bát mì ăn liền ăn xong tiếp tục ngủ, cuộc sống độc thân hảo chính là ở điểm này, sống mơ mơ màng màng cũng không có bị ai quản, đương nhiên cũng chỉ vào dịp cuối tuần thôi, ngày mai lại phải đi làm rồi, vì năm đấu gạo nên đành khom lưng, ai…
Lần nữa tỉnh lại đã là 7 giờ tối, ta rửa mặt chải đầu một chút, đi dạo phố ăn một bữa nhỏ, lúc đi ngang siêu thị nhìn thấy biển đại giảm giá, tiện đường đi vào mua đống lớn hàng hóa giảm giá, cuối tuần này cuối cùng có điểm thành tựu, ha ha — nếu như không đem chuyện tối hôm qua lên mạng bị tổn thất một giờ tính vào.
Về đến nhà cũng đã hơn 9 giờ, ta dọn dẹp qua loa cái phòng một tí rồi đi tắm rửa, đến khi tất cả mọi thứ đã được gọn gàng cũng đã 10 giờ rưỡi, ta cảm thấy tinh thần mình bắt đầu phấn khích, từ từ nhấm nháp tách trà, thuận tiện ngẫm lại lời mắng dành cho cái tên tối hôm qua kia.
10 giờ 55 phút, ta mở máy tính, lên mạng, vừa vặn 11 giờ, thời gian miễn phí bắt đầu! Trong phòng chát hiện lên mấy chục cái avatar lúc ẩn lúc hiện, ta trợn to hoả nhãn kim tinh (mắt đó chói sáng =)))tìm một chút, “Mr. Right" cùng với cái avatar hình con khủng long to bự chảng nằm trong đám người đang chat ấy, cư nhiên còn dám lấy tên này, ngươi nói xem hắn không phải đang vẫy gọi ta mắng hay sao?!
“Ha ha, hữu tiên sinh sớm như vậy a?" Ta nịnh nọt đánh một lời chào, cuối câu còn thêm một trái tim hồng, ác (mắc ói) ~~
“Ha ha, đúng vậy, đã nói không gặp không về rồi mà, còn lo lắng rằng cậu sẽ không đến!" Hữu tiên sinh buồn nôn đó đáp lễ ta bằng một đóa hoa hồng đỏ.
“Ai nha nha ~ anh xem anh nói cái gì kìa ~ đã để anh phải chờ lâu, xấu hổ ác ~" Ta dâng lên đôi môi đỏ thẫm.
“Ha ha, xem kìa xem kìa, đều đã quen biết nhau lâu như vậy, còn khách khí cái gì ~" Tên của hắn đổi thành “Tây môn đại quan nhân", ta vội vàng đem chính mình biến thành “Phan thị tiểu tiện phụ", làm cho hắn cười haha cả một chuỗi dài. (2)
“Ha ha ~ nương tử ~ tiểu sinh hữu lễ rồi " (3) Hắn buồn nôn hỏi thăm một câu như thế, hại ta một thân ác hàn, so độ ghê tởm ta không có thua ngươi đâu, để ta chơi đùa với ngươi! Lập tức trả lại hắn một câu, “Ôi ~ Tử Tướng ~ anh và em mặc dù đã đối nhau như vợ với chồng, nhưng mà còn chưa lên nghĩa phu thê ~ anh khi nào mới qua nhà thú người ta a ~~" Tự mình ở trong lòng lặng lẽ dùng ngữ khí nũng nịu nói lời này, thiếu chút nữa da gà bùng phát mà chết.
“Ha ha ~ nguyên lai nương tử muốn cùng ta cộng hài liền cành (cùng nhau chung sống hài hòa như cây liền cành) nha ~ chờ một chút ác ~~" Hắn trả lời lại một câu như vậy.
Hừ! Ta sẽ chờ xem ngươi có cách nào! Một lát sau, hắn gửi đến một đường link, ta mở ra thì thấy, nguyên lai là cái trò chơi Sims (4) mô phỏng cuộc sống con người, loại cộng đồng ảo này, trước kia có nghe nói qua nhưng vẫn chưa có chơi, hôm nay đang có tinh thần tốt, đi ngao du thử cũng không tệ.
“Ta đã đăng kí, chính là “Hữu tiên sinh", ngươi cũng mau đăng kí đi!" Hắn nói.
Lại là cái tên rách nát này, hừ! Muốn chơi với ta sao, ta đăng kí “Tả tiên sinh" đăng nhập vào. Bên trong có rất nhiều khu vực, chúng ta đến dưới tàng cây nhân duyên tính bát tự, ta thế mới biết nguyên lai hắn so với ta lớn hơn 5 tuổi, sinh nhật là tháng 12, tính toán ra hắn năm nay cũng đã 30 dư 3 rồi. Tính bát tự kết quả là “Song phi liền cành khả trăm năm, phu vinh thê quý tự vui mừng. Bình sinh vốn có thao thao phúc, khả bặc tài nguyên nếu thủy tuyền." (hai cây liền cành được trăm năm, chồng sang vợ đẹp sống sung sướng, cuộc đời hạnh phúc cuồn cuộn như sóng biển, tiền vô như nước [ta biết ta chuyển dở nên để nguyên vẫn hay hơn])
Oa! Kết quả ngọt ngào quá a ~ chúng ta lại cho nhau một trận buồn nôn, sau đó một đường chạy tới giáo đường để kết hôn, kết quả là –“Các bạn không có nền móng kinh tế, tạm thời không thể kết hôn!" What?! Thật đúng là chơi như thật a! Ta xem xét một chút cái luật chơi, cư nhiên bắt buộc vợ chồng song phương mỗi người tài sản ít nhất phải có 1000 đồng với cả có nơi ở ổn định mới được cho phép kết hôn,ngất! Ngay cả ở trên mạng cũng không làm cho người ta thoải mái một chút!
Chúng ta thảo luận kết quả là cùng nhau đi kiếm tiền kết hôn, muốn kiếm tiền chỉ có thể làm công hoặc đánh bạc còn có mua xổ số, chúng ta trước tiên đi tới “Chợ việc làm" (5)
Đi dạo một vòng, mấy công việc tốt sớm đã có người chọn hết, cuối cùng ta ở “rạp chiếu phim" làm công việc bán vé, hắn ở “quầy thức ăn nhanh" làm tạp vụ, mỗi người mỗi ngày tiền lương 100 đồng, muốn kết hôn chỉ sợ cũng phải kéo dài đến vài tuần.
“Nương tử xin yên tâm, ta cả ngày đều ở trên mạng, rất nhanh có thể kiếm đủ tiền để cho ngươi một cuộc sống hạnh phúc ~~" Hắn nịnh nọt nói.
Ta vừa định bắt bẻ hắn một câu, đồng hồ báo thức ở di động nhất thời vang lên – thời gian lên mạng miễn phí nên rồi, nên logout! Vì thế ta nhắn lại một câu “Hảo a ~ ta chờ ngươi nga ~~" sau đó còn đế thêm một đôi môi đỏ choét, rồi bay bay offline đi gặp chu công (đi ngủ)!
—————————
(1) Ốc mượn hồn(2) “Tây Môn đại quan nhân" chính là Tây Môn Khánh và “Phan Thị tiểu tiện phụ" chính là Phan Kim Liên
Tây Môn Khánh là một nhân vật chính trong tiểu thuyết Kim Bình Mai của Tiếu Tiếu Sinh, nhưng trước đó đã xuất hiện trong tiểu thuyết Thủy Hử của Thi Nại Am trong tình tiết nổi tiếng “Võ Tòng sát tẩu“. Theo mô tả của Thủy Hử và Kim Bình Mai, Tây Môn Khánh là một nhân vật hoang *** vô độ, tư thông với Phan Kim Liên, vợ của Võ Đại Lang, anh trai của Võ Tòng. Y cùng Kim Liên đã đầu độc chết Võ Đại Lang khi Võ Tòng đi vắng. Đến khi Võ Tòng trở về, lo tang cho anh mình xong, liền giết chết cả Tây Môn Khánh và Kim Liên lấy đầu tế anh.
Trong Kim Bình Mai những diễn biến liên quan tới cuộc sống của Tây Môn Khánh và những thê thiếp, được miêu tả phong phú. Nhiều cảnh miêu tả cuộc sống hưởng lạc đồi trụy của Tây Môn
Khánh sống động đến từng chi tiết khiến cho cuốn tiểu thuyết này từng bị coi là sách khiêu ***(3) câu đó nguyên văn bản raw là 两小小小, QT dịch ra như thế mà ta cũng không hiểu câu đó, nếu có ai biết vui lòng chỉ giúp ta với *cúi đầu*
(4) The Sims: là một trò chơi giả lập cuộc sống con người (simulation). Khác với nhiều trò chơi khác mang tính chất thắng thua rõ rệt, The Sims không mang tính chất thắng thua như các trò chơi khác. The Sims chủ yếu tập trung vào cuộc sống của những con người ảo gọi là sims, đặt họ vào một thế giới ảo với các hoạt động sinh hoạt thường ngày giống thật như ăn, ngủ, nấu nướng, làm việc, đi học, đi vệ sinh… Người chơi có thể tùy biến các nhân vật (đầu tóc, quần áo, khuôn mặt…) cũng như xây dựng các ngôi nhà dành riêng cho nhân vật của mình.(5) nguyên văn QT là " nhân tài thị trường" 忽人人场, vì ta vốn không chơi Sims nên cũng ko biết từ trong game nó là như thế nào, đành mạn phép đổi thành “Chợ việc làm", nếu có ai biết từ chính xác xin vui lòng nói cho ta biết với *cúi đầu tập 2*
(*) có thể 2 tên đó cũng là tên của các nhân vật nổi tiếng, nhưng ta tìm mãi vẫn chưa ra vì thông tin quá ít Y^Y, mọi người thông cảm
———————————-
Quyết định edit cái này vì cái tên *hic hic* với lại nó cũng ko dài quá, thêm nữa dạo này đang thích thể loại ấm áp văn:">
Edit xong cái này chỉ muốn hú lên: “Tiểu công~~~~ chúng ta chơi The Sims đi~~~" =)))))))
“….. Thật sự không còn cơ hội?" Ta kiềm nén hỏi.
“Thật sự, xin lỗi…" Lại là một câu trí mạng.
“Được rồi! Hẹn lần sau gặp lại,anh sẽ tự thu xếp!" Ta ra vẻ tiêu sái nói.
“Ân… Anh cũng thế, tạm biệt…." phất tay,taxi chở nàng đoạn tuyệt mà rời đi, bạn gái kết giao ba tháng của ta kể từ đây chính thức bay đi.
Thực xin lỗi, mẹ, con đã rất cố gắng, mẹ lần sau vẫn là giới thiệu cho con một cô gái ít nữ tính chút đi, loại phụ nữ tràn ngập mẫu tính đến chói lọi thế này theo con nghĩ là bát tự không hợp……
Kỳ thật ta thật sự không đến nỗi oán giận, nhưng ta có thể không ôm oán sao?! Làm người trong một năm đã là lần thứ ba thất tình,[ chú ý! Hiện tại vẫn mới là tháng 10!], hơn nữa mỗi lần thất tình lý do đều không sai biệt lắm, ngươi có thể không oán giận sao?
Năm nay, bạn gái thứ nhất dẫn ta đi dạo trên phố, sau đó đột nhiên đứng ở ngã tư đường nói:“Ách, ta nghĩ.. Chúng ta không thực sự hợp nhau…" “Vì cái gì?" Ta hỏi.
“Chính là….. Dù sao chính là không thích hợp, đừng nên hỏi nữa, tạm biết!" Sau đó nàng thừa dịp đèn xanh còn có 5 giây liền phi như bay
Chạy quá đường cái, dòng xe cộ tấp nập như nêm thoáng chốc đem chúng ta chia làm chân trời góc biển, làm cõi lòng ta tan nát, nàng thật là tàn nhẫn!
Bạn gái thứ hai đem ta đi rạp chiếu phim, xem một nửa nói đi toilet, ta lúc ấy cũng không chú ý, kết quả mười lăm phút sau nàng gọi điện thoại đến,
“Chúng ta… Vẫn là chia tay đi." Nàng nói.
“A?! Vì cái gì?!" Ta nghĩ đến hơn nửa người trong rạp chiếu phim đều nghe thấy.
“A ~ điện thoại của em bị nhiễu sóng, cứ thế nhé, tạm biệt!" Thanh âm của chủ nhân này từ đó về sau như bốc hơi thoát ly khỏi thế giới của ta, hại ta đêm đó một người ăn hai phần bỏng ngô, bụng đau một đêm, độc nhất chính là lòng dạ đàn bà a!
Sau đó là chính là bạn gái thứ ba vừa nãy, sau khi hẹn hò xong xuôi ngồi sẵn ở trong xe taxi qua cửa sổ:“Em nghĩ… Chúng ta từ nay về sau cũng không nên gặp nhau nữa …"
“…. Có thể nói cho anh biết vì sao không?"
“… Chúng ta có điểm bất đồng, anh không phải Mr.Right của em, chúng ta vẫn là không nên lãng phí thời gian của cả hai."
Ngươi xem ngươi xem! Người sau lại càng tàn nhẫn hơn người trước! Trái tim vốn rạn nứt của ta giờ đã vỡ tan, ngay cả một hạt bụi cũng không còn nữa!Mr. Right? Ta phi!
Tổng kết kinh nghiệm ba lượt thất tình, ta biết ta cách chỉ tiêu Mr. Right càng ngày càng xa. Ta biết ta vóc dáng không cao không đủ uy vũ, [ chỉ có 169cm], nhưng bề ngoài của ta cũng không đến nỗi xấu xí, cũng dễ coi hơn nữa còn mang lại cho người khác cảm giác an toàn a!
Ta cũng biết ta có điểm vắt cổ chày ra nước (keo kiệt), không đủ khẳng khái hào phóng, nhưng tiền đều là nhờ máu và nước mắt mới kiếm được, tiết kiệm một chút mới sống tốt a!
Ta biết ta tính tình có điểm nóng nảy, không đủ ôn nhu, nhưng các nữ nhân không phải khắp nơi tuyên dương nói muốn tìm một lão công nam tử khí khái sao?
Xem lại ta – là một người làm đến nơi đến chốn, lại tính toán tỉ mỉ hơn nữa tràn ngập nam tử khí khái tuyệt đối là một hảo lão công mẫu mực, như thế nào lại không có ai có thể cùng ta đi đến hôn nhân phát hiện ra điểm tốt của ta! Ai ~ là các nàng không biết quý trọng, ta đành biết làm gì đây?
Tóm lại, ta lại thất tình. Hôm nay là thứ bảy, hiện tại là đã là 9 giờ tối, để phát tiết bi phẫn cùng tiết kiệm tiền xe, ta đi bộ về nhà.
Về tới nhà, mở máy tính ra, lên mạng, đăng nhập vào phòng chat –
Ngươi nói ta là nên tìm chút kích thích để giảm bớt sự đau đớn vì thất tình? Đúng vậy! Bất quá không phải là làm mấy trò trẻ con của mấy người thất tình như ngươi đang nghĩ, mà là –
Ta nhấp vào người đầu tiên nhìn thấy, sau đó dùng hết toàn bộ từ ngữ hung ác độc địa mà ta biết cùng với tốc độ đánh chữ siêu cấp quăng hết vào đối phương.
Hung hăng mắng một chút, liên tục mắng hơn mười câu sau đó đối phương mới chậm chạp nói lại một câu “Bệnh thần kinh!"
“……" Ta lại mắng một chuỗi dài, đối phương một chút phản ứng đều không có, ta lại mắng vài câu sau đó mới phát hiện, nguyên lai người nọ đã thoát rồi Mở, không vui vẻ gì cả!
“Thật là xấu hổ, lão tử đêm nay bị nữ nhân đá cho nên đem ngươi làm người trút giận, nếu lão nhân gia ngài đã muốn quy tiên ta cũng không còn hứng mắng ngài nữa, thượng lộ bình an, lần sau đầu thai không nên gặp gỡ một người giống như ta, ha ha ha!" Ta đánh xong một câu cuối cùng, tâm tình cũng thoải mái một chút, uống một ly nước, chuẩn bị thoát xuống.
Giống như ngươi chứng kiến, hành động kể trên chính là phương pháp chữa thương sau khi thất tình của ta. Nghe nói người ta sau khi thất tình sẽ rượu chè ăn uống quá độ — bất quá cái này đáng giá sao? Hiện tại ăn một bữa tuyệt đối không rẻ, huống chi ta là một người ăn uống kén chọn, muốn ăn đồ ăn ngon thì lại quá đắt, tùy tiện ăn lại sợ làm đau dạ dày, phải đi bác sĩ lại tốn một đống tiền!
Điên cuồng mua sắm? Lại càng không thể! Thất tình mà đi mua quần áo khẳng định là mua mấy thứ áo quần màu mè tươi sáng hơn nữa vừa mắc tiền lại vừa không đẹp, mặc vào giống một đống tạp nham. Giỡn chứ, ta không phải là loại người ngu ngốc đến thế!
Đi quán bar uống rượu một phen? Chưa từng nghe qua hiện tại quán bar lưu hành cái gì thuốc lắc, thuốc kích dục sao? Không thể nào tưởng tượng ra được hình ảnh ta say bí tỷ cầm ly rượu lắc qua lắc lại miệng càu nhàu càu nhàu. Uống xong đi, bị người ta lột sạch ném đâu đó trên đường cũng không biết, đáng thương hơn a! Chính là không bị cướp, ăn uống đến nghiện, hai ba ngày sau khiến cho ta tang gia bại sản,no no no!
Ta chỉ còn cách dùng phương pháp tiết kiệm nhất an toàn nhất — lên mạng mắng chửi người cho quên sầu. Vừa rồi đại khái online một giờ, đem điện phí cùng tiền mạng tính trái tính phải cũng chỉ có khoảng 5 đồng, đêm nay lại tiết kiệm được tiền xe, tuy bị thất tình nhưng cũng không quá tốn kém, ha ha!
Khụ khụ, trở lại chuyện chính, phía trên đang nói ngang đoạn ta uống xong nước định offline, một trận đập cửa, trong phòng chat lại nhiều thêm một người, ta thật sự không nên tò mò liếc mắt xem một cái, nhưng ta đã nhìn rồi — “Mr.Right"!! Nickname của người mới vào kia!!
Cho nên ta nói ta mới vừa hồi phục thì bi phẫn lại lủi đứng lên hẳn là mọi người đều có thể lý giải
Nhìn nhìn thời gian, buổi tối 11 giờ.
“Chờ ta năm phút đồng hồ!" Ta gõ nhanh câu đó send cho “Mr. Right" kia, sau đó vội vàng offline, thay đổi tài khoản vào mạng 96169
Số internet này – để chúc mừng quốc khánh, công ty điện tín nói vào tháng 10 mỗi buổi tối từ 11 giờ đến 1 giờ sáng ngày mai, 96169 lên mạng đều miễn phí, ta liền dùng hai giờ được miễn phí này để hảo hảo chỉnh cái tên Mr. Right chết tiệt đó một phen, hừ!
Trở lại phòng chat, tên kia còn onl, thật tốt quá! Ta đem tên mình đổi thành “Mr. Left", sau đó bắt đầu điên cuồng mắng chửi một trận nữa, “Ha ha, xin hỏi tôi đã làm gì đắc tội với cậu?" Đối phương rất nhanh gõ lại một câu, mà ta vừa mới mắng hai câu, khoa trương! Cư nhiên phá ta đang gõ chữ!
“Xem ngươi đầu nhọn trán hẹp / không có quý cách / lùn tịt / hai tai thối rửa / lỗ mũi hướng lên trời / lông mày nhọn hoắc / bụng bia / chân vòng kiềng /như con gà trọc đầu thêm bộ dáng ác tâm làm cho ta không thoải mái !" Ta nhanh nhẹn đánh một chùm.
“Ha ha, cậu thật đáng yêu ~" Ta té xỉu, người này theo được tốc độ đánh chữ của ta mà hiểu sao! Đáng yêu?! Phi again! Ta lại bắt đầu mắng.
Ngay cả mấy câu vừa nãy mắng họ cũng đều đánh xong rồi, đối phương vẫn là bảo trì bộ dáng “Ha ha" tươi cười, mấy câu chửi của ta đối với hắn không đau không ngứa, hắn lại không có mắng lại ta, cuối cùng ta nhất thời không biết bắt bẻ như thế nào nữa đành nói cho hắn biết ta mắng hắn nguyên nhân là do tên của hắn khiến người ta rất chán ghét.
“Ha ha, ta đây liền đổi lại là xong." Hắn nói xong, thay đổi cái tên “Bảo ca ca" (*) vô cùng buồn nôn.
Hừ! Ngươi đổi ta không thể đổi sao? Ta lập tức liền đem tên đổi thành “Lâm muội muội"(*), bắt đầu đối hắn tiến hành đợt chiến buồn nôn, cái gì giả dối cái gì màu mè cái gì mắc ói đều đánh hết ra đây, hỗn đản! Không làm choáng chết ngươi cũng khiến ngươi phải nôn đến chết!
Sau đó hắn lại đem tên đổi thành “Bin Laden", ta vì thế biến thành “Bush" [tổng thống Bush a ="=], dào dạt một đống hỏa tiễn, đạn đạo, ngư lôi, lựu đạn, đối hắn ném qua.
Hắn tránh ở xác tử lý làm “Ốc mượn hồn", ta biến hóa nhanh chóng thành “Tảng đá lớn"–“tảng đá lớn đập bể vỏ ốc" Nghe qua đi? (1)
Hắn vì thế làm “Lão hòa thượng", hừ! Ta còn “Diệt Tuyệt sư thái" a! Ỷ thiên Đồ Long chém chết ngươi chém chết ngươi!
Cuối cùng hắn đem tên đổi thành “Ta là oan uổng a!" Hướng ta cầu hòa, ta lập tức đổi tên “Tội danh đã được xác lập!" Tiếp tục ra sức đánh chó rơi xuống nước.
“Ha ha, nói chuyện phiếm với cậu thật thú vị, bất quá ta phải đi ngủ, ngày mai giờ này chỗ cũ tiếp tục, không gặp không về nhé!"
Tên hỗn đản đánh xong một câu nhân tiện chuồn mất rồi, ta không có được chiến thắng cuối cùng, nhưng bất đắc dĩ, đành phải offline. Nhìn xem thời gian, a!!! Đã 2 giờ đêm rồi! Bị lậm đi mất một giờ! Vẫn là 96169! Hảo đắt tiền a!!! Đều là tên hỗn đản kia làm hại! Xem ta nếu ngày mai không tìm hắn báo thù ta liền đem máy tính ăn đi!
Ngày hôm sau ngủ cho đến 12 giờ mới rời giường, tốt lắm, tiết kiệm được bữa sáng. Ta nấu bát mì ăn liền ăn xong tiếp tục ngủ, cuộc sống độc thân hảo chính là ở điểm này, sống mơ mơ màng màng cũng không có bị ai quản, đương nhiên cũng chỉ vào dịp cuối tuần thôi, ngày mai lại phải đi làm rồi, vì năm đấu gạo nên đành khom lưng, ai…
Lần nữa tỉnh lại đã là 7 giờ tối, ta rửa mặt chải đầu một chút, đi dạo phố ăn một bữa nhỏ, lúc đi ngang siêu thị nhìn thấy biển đại giảm giá, tiện đường đi vào mua đống lớn hàng hóa giảm giá, cuối tuần này cuối cùng có điểm thành tựu, ha ha — nếu như không đem chuyện tối hôm qua lên mạng bị tổn thất một giờ tính vào.
Về đến nhà cũng đã hơn 9 giờ, ta dọn dẹp qua loa cái phòng một tí rồi đi tắm rửa, đến khi tất cả mọi thứ đã được gọn gàng cũng đã 10 giờ rưỡi, ta cảm thấy tinh thần mình bắt đầu phấn khích, từ từ nhấm nháp tách trà, thuận tiện ngẫm lại lời mắng dành cho cái tên tối hôm qua kia.
10 giờ 55 phút, ta mở máy tính, lên mạng, vừa vặn 11 giờ, thời gian miễn phí bắt đầu! Trong phòng chát hiện lên mấy chục cái avatar lúc ẩn lúc hiện, ta trợn to hoả nhãn kim tinh (mắt đó chói sáng =)))tìm một chút, “Mr. Right" cùng với cái avatar hình con khủng long to bự chảng nằm trong đám người đang chat ấy, cư nhiên còn dám lấy tên này, ngươi nói xem hắn không phải đang vẫy gọi ta mắng hay sao?!
“Ha ha, hữu tiên sinh sớm như vậy a?" Ta nịnh nọt đánh một lời chào, cuối câu còn thêm một trái tim hồng, ác (mắc ói) ~~
“Ha ha, đúng vậy, đã nói không gặp không về rồi mà, còn lo lắng rằng cậu sẽ không đến!" Hữu tiên sinh buồn nôn đó đáp lễ ta bằng một đóa hoa hồng đỏ.
“Ai nha nha ~ anh xem anh nói cái gì kìa ~ đã để anh phải chờ lâu, xấu hổ ác ~" Ta dâng lên đôi môi đỏ thẫm.
“Ha ha, xem kìa xem kìa, đều đã quen biết nhau lâu như vậy, còn khách khí cái gì ~" Tên của hắn đổi thành “Tây môn đại quan nhân", ta vội vàng đem chính mình biến thành “Phan thị tiểu tiện phụ", làm cho hắn cười haha cả một chuỗi dài. (2)
“Ha ha ~ nương tử ~ tiểu sinh hữu lễ rồi " (3) Hắn buồn nôn hỏi thăm một câu như thế, hại ta một thân ác hàn, so độ ghê tởm ta không có thua ngươi đâu, để ta chơi đùa với ngươi! Lập tức trả lại hắn một câu, “Ôi ~ Tử Tướng ~ anh và em mặc dù đã đối nhau như vợ với chồng, nhưng mà còn chưa lên nghĩa phu thê ~ anh khi nào mới qua nhà thú người ta a ~~" Tự mình ở trong lòng lặng lẽ dùng ngữ khí nũng nịu nói lời này, thiếu chút nữa da gà bùng phát mà chết.
“Ha ha ~ nguyên lai nương tử muốn cùng ta cộng hài liền cành (cùng nhau chung sống hài hòa như cây liền cành) nha ~ chờ một chút ác ~~" Hắn trả lời lại một câu như vậy.
Hừ! Ta sẽ chờ xem ngươi có cách nào! Một lát sau, hắn gửi đến một đường link, ta mở ra thì thấy, nguyên lai là cái trò chơi Sims (4) mô phỏng cuộc sống con người, loại cộng đồng ảo này, trước kia có nghe nói qua nhưng vẫn chưa có chơi, hôm nay đang có tinh thần tốt, đi ngao du thử cũng không tệ.
“Ta đã đăng kí, chính là “Hữu tiên sinh", ngươi cũng mau đăng kí đi!" Hắn nói.
Lại là cái tên rách nát này, hừ! Muốn chơi với ta sao, ta đăng kí “Tả tiên sinh" đăng nhập vào. Bên trong có rất nhiều khu vực, chúng ta đến dưới tàng cây nhân duyên tính bát tự, ta thế mới biết nguyên lai hắn so với ta lớn hơn 5 tuổi, sinh nhật là tháng 12, tính toán ra hắn năm nay cũng đã 30 dư 3 rồi. Tính bát tự kết quả là “Song phi liền cành khả trăm năm, phu vinh thê quý tự vui mừng. Bình sinh vốn có thao thao phúc, khả bặc tài nguyên nếu thủy tuyền." (hai cây liền cành được trăm năm, chồng sang vợ đẹp sống sung sướng, cuộc đời hạnh phúc cuồn cuộn như sóng biển, tiền vô như nước [ta biết ta chuyển dở nên để nguyên vẫn hay hơn])
Oa! Kết quả ngọt ngào quá a ~ chúng ta lại cho nhau một trận buồn nôn, sau đó một đường chạy tới giáo đường để kết hôn, kết quả là –“Các bạn không có nền móng kinh tế, tạm thời không thể kết hôn!" What?! Thật đúng là chơi như thật a! Ta xem xét một chút cái luật chơi, cư nhiên bắt buộc vợ chồng song phương mỗi người tài sản ít nhất phải có 1000 đồng với cả có nơi ở ổn định mới được cho phép kết hôn,ngất! Ngay cả ở trên mạng cũng không làm cho người ta thoải mái một chút!
Chúng ta thảo luận kết quả là cùng nhau đi kiếm tiền kết hôn, muốn kiếm tiền chỉ có thể làm công hoặc đánh bạc còn có mua xổ số, chúng ta trước tiên đi tới “Chợ việc làm" (5)
Đi dạo một vòng, mấy công việc tốt sớm đã có người chọn hết, cuối cùng ta ở “rạp chiếu phim" làm công việc bán vé, hắn ở “quầy thức ăn nhanh" làm tạp vụ, mỗi người mỗi ngày tiền lương 100 đồng, muốn kết hôn chỉ sợ cũng phải kéo dài đến vài tuần.
“Nương tử xin yên tâm, ta cả ngày đều ở trên mạng, rất nhanh có thể kiếm đủ tiền để cho ngươi một cuộc sống hạnh phúc ~~" Hắn nịnh nọt nói.
Ta vừa định bắt bẻ hắn một câu, đồng hồ báo thức ở di động nhất thời vang lên – thời gian lên mạng miễn phí nên rồi, nên logout! Vì thế ta nhắn lại một câu “Hảo a ~ ta chờ ngươi nga ~~" sau đó còn đế thêm một đôi môi đỏ choét, rồi bay bay offline đi gặp chu công (đi ngủ)!
—————————
(1) Ốc mượn hồn(2) “Tây Môn đại quan nhân" chính là Tây Môn Khánh và “Phan Thị tiểu tiện phụ" chính là Phan Kim Liên
Tây Môn Khánh là một nhân vật chính trong tiểu thuyết Kim Bình Mai của Tiếu Tiếu Sinh, nhưng trước đó đã xuất hiện trong tiểu thuyết Thủy Hử của Thi Nại Am trong tình tiết nổi tiếng “Võ Tòng sát tẩu“. Theo mô tả của Thủy Hử và Kim Bình Mai, Tây Môn Khánh là một nhân vật hoang *** vô độ, tư thông với Phan Kim Liên, vợ của Võ Đại Lang, anh trai của Võ Tòng. Y cùng Kim Liên đã đầu độc chết Võ Đại Lang khi Võ Tòng đi vắng. Đến khi Võ Tòng trở về, lo tang cho anh mình xong, liền giết chết cả Tây Môn Khánh và Kim Liên lấy đầu tế anh.
Trong Kim Bình Mai những diễn biến liên quan tới cuộc sống của Tây Môn Khánh và những thê thiếp, được miêu tả phong phú. Nhiều cảnh miêu tả cuộc sống hưởng lạc đồi trụy của Tây Môn
Khánh sống động đến từng chi tiết khiến cho cuốn tiểu thuyết này từng bị coi là sách khiêu ***(3) câu đó nguyên văn bản raw là 两小小小, QT dịch ra như thế mà ta cũng không hiểu câu đó, nếu có ai biết vui lòng chỉ giúp ta với *cúi đầu*
(4) The Sims: là một trò chơi giả lập cuộc sống con người (simulation). Khác với nhiều trò chơi khác mang tính chất thắng thua rõ rệt, The Sims không mang tính chất thắng thua như các trò chơi khác. The Sims chủ yếu tập trung vào cuộc sống của những con người ảo gọi là sims, đặt họ vào một thế giới ảo với các hoạt động sinh hoạt thường ngày giống thật như ăn, ngủ, nấu nướng, làm việc, đi học, đi vệ sinh… Người chơi có thể tùy biến các nhân vật (đầu tóc, quần áo, khuôn mặt…) cũng như xây dựng các ngôi nhà dành riêng cho nhân vật của mình.(5) nguyên văn QT là " nhân tài thị trường" 忽人人场, vì ta vốn không chơi Sims nên cũng ko biết từ trong game nó là như thế nào, đành mạn phép đổi thành “Chợ việc làm", nếu có ai biết từ chính xác xin vui lòng nói cho ta biết với *cúi đầu tập 2*
(*) có thể 2 tên đó cũng là tên của các nhân vật nổi tiếng, nhưng ta tìm mãi vẫn chưa ra vì thông tin quá ít Y^Y, mọi người thông cảm
———————————-
Quyết định edit cái này vì cái tên *hic hic* với lại nó cũng ko dài quá, thêm nữa dạo này đang thích thể loại ấm áp văn:">
Edit xong cái này chỉ muốn hú lên: “Tiểu công~~~~ chúng ta chơi The Sims đi~~~" =)))))))
Tác giả :
Mạch Thượng Thảo Huân