Ta Man Hoang Bộ Lạc

Chương 77: Tìm Chết



Hai thanh niên Xà nhân đột ngột bừng tỉnh, lập tức giận dữ hét lên, mỗi người xuất ra binh khí cùng nhau đối chiến với Cổ Trần.

- Nhân tộc ti tiện, chết đi!Thanh niên Hoàng Lân gào lớn, tay cầm một cây Xà Mâu màu vàng giết về phía trước, phong mang phun ra nuốt vào, toàn thân hội tụ một cỗ Chiến khí cường đại.

Ông!Một thanh niên khác tay cầm Ngân Xà Kiếm, xảo trá ám sát tử huyệt của Cổ Trần, tốc độ nhanh như ma, khó lòng phòng bị.

Hai đại Xà nhân hợp lực giết tới, mặt Cổ Trần lại không hề đổi sắc, không những không lùi mà còn lao tới, vung quyền lên nện thẳng về phía trước.

- Quyền Trấn Lục Hợp!Lại thêm một quyền nữa, quyền phong ù ù đảo qua, khí thế cường đại dung hợp với cỗ huyết khí ngập trời kia, mang thanh thế sát phạt thiên địa.


Oanh!Uy thế trăm vạn quân lực của quyền này nổ tung, sắc mặt hai thanh niên Xà nhân tộc đại biến, hai người mang theo binh khí bị một cỗ lực lượng vô cùng cuồng bạo đánh bay ra ngoài.

Soạt!Hai người văng thẳng ra ngoài mấy chúc thước, nện xuống một cái cây khô, đại thụ bị chấn động rung chuyển liên hồi, lá cây rơi lả tả.

- Sao lại như vậy?Thanh niên Ngân Lân kinh hãi, khóe miệng tràn ra một vệt máu, vậy mà thụ thương.

Giống như hắn, thanh niên Hoàng Lân cũng thụ thương, một quyền mới rồi của Cổ Trần ẩn chứa lực lượng quá cuồng bạo, khiến người khác hoảng sợ.

- Chết đi!Không đợi hai người kịp phản ứng, bóng dáng Cổ Trần đã nhảy lên lao đến, hắn vung cánh tay lên đánh thêm một quyền về phía hai người, nắm đấm nặng nề kéo theo một cỗ khí lưu bạo liệt, cuốn cát bụi bay mù trời.

- Ngân Xà Huyết Thứ!- Huyết mạch thiêu đốt!Uy hiếp của tử vong ập tới, hai thanh niên Xà nhân không thể không bạo phát át chủ bài sau cùng, một người lắc lư thân hình hóa thành một luồng sáng bạc đâm vào cổ của Cổ Trần, một người khác thiêu đốt huyết mạch để có được lực lượng cường đại, Chiến khí thiêu đốt, tay cầm Xà Mâu đâm vào vị trí trái tim Cổ Trần, thi triển tuyệt kĩ bản thân.

- Bách Chiến Bát Hoang!Cổ Trần quát lớn, huyết khí sôi trào thiêu đốt, một cỗ lực lượng nguyên thủy bên trong thân thể hội tụ lại trong nắm đấm của hắn, tốc độ bỗng nhiên bạo tăng, nắm đấm kêu lên ù ù, xé rách không khí đánh tới.

Răng rắc, nắm đấm vừa chạm vào Xà Mâu liền biến nó vỡ nát thành từng mãnh, uy thế không giảm tiếp tục đánh lên trên thân Ngân Xà Kiếm, đánh văng nó ra ngoài, cắm lên trên cây khô.

- Chết đi!Không có binh khí, Cổ Trần hét lớn vung quyền đập tới, quyền phong kinh khủng thổi rát mặt hai thanh niên Xà nhân, toàn thân cả hai chết lặng.

- Không! Hai người trợn to hai mắt, hoảng sợ quát to, cơ thể một người nổ tung, ruột gan phèo phổi văng khắp bốn phía, treo trên ngọn cây, huyết dịch nhuộm đỏ mặt đất.


Người cuối cùng bị đánh bay, thân thể đập lên trên một khối đá núi, vỡ nát ngay tại chỗ, hắn nằm trên đống đá vụn, trong miệng trào ra máu tươi.

- Ngươi, ngươi dám giết chúng ta?Thanh niên Ngân Xà trừng lớn hai mắt, vừa kinh vừa sợ, hoảng sợ nhìn thanh niên Nhân tộc đang đi từng bước một về phía mình.

- Giết cũng đã giết rồi, có gì mà không dám?Cổ Trần chẳng thèm quan tâm, dậm chân đi tới trước mặt.

Thanh niên Ngân Xà hộc máu liên tục, hoảng sợ nói:- Ngươi, ngươi không có thể giết ta, ta chính là thuộc hạ của Xích Xà công tử, nếu ngươi giết ta, tất! Ầm!Hắn còn chưa nói dứt lời, đã bị Cổ Trần dùng một chân đạp xuống, đầu vỡ tung tóe như dưa hấu, mất mạng tại chỗ.

- Xích Xà cái chó má gì, dám đến thì ta dám giết.

Cổ Trần chẳng thèm ngó tới, gọn gàng mà linh hoạt đánh chết Ngân Xà này, thi thể không đầu hóa thành một con Ngân Hoàn Xà, thân thể dài ba thước, lóe ra hào quang màu bạc.

- Không tệ không tệ, đáng tiếc đánh nổ một con rồi.

Hắn nhặt thi thể Ngân Hoàn Xà lên, cả thi thể Hắc Phúc Xà nữa, đáng tiếc Hoàng Lân Xà kia đã bị một quyền của hắn đánh nổ tung thành thịt nát, không cách nào góp nhặt.

Thu hai thi thể lại, Cổ Trần tìm tòi một phen, chỉ tìm thấy một cái túi đựng đồ, trong lòng có chút bất mãn.


- Ba con quỷ nghèo, vậy mà chỉ có một cái túi đựng đồ.

Cổ Trần hùng hùng hổ hổ, rất tức giận, kỳ thật hắn oan uổng ba người này rồi, cả ba chỉ là người hầu, túi trữ vật duy nhất trên người cũng là chủ nhân ban cho bọn hắn thu thập tài nguyên.

- Ngao!Đúng vào lúc này, một tiếng gầm rú truyền ra khắp nơi, núi rừng chấn động, đánh thức Cổ Trần.

- Thanh âm này, tựa như được truyền tới từ trong núi sâu.

Cổ Trần kinh ngạc, cảm thụ được sâu trong núi lớn có cỗ khí tức cường đại, sau khi suy nghĩ xong liền chạy như bay về phía đó!.

Sâu trong núi lớn, cổ mộc che trời, một tiếng sấm rền vang phát ra từ trong ngọn núi được mưa bụi và mây mù che phủ.

Đông ù ù! Đột nhiên, có đại thụ sụp đổ, đá vụn bay lên không trung, khói bụi mịt mù bốc lên tận trời.

.


5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại