Ta Làm Hòa Thượng Ở Tokyo (Ngã Tại Đông Kinh Đương Hòa Thượng)
Chương 34 Đức Phật luôn đúng
Giám đốc Ikeda phải trình báo xong ở đồn cảnh sát rồi mới cùng vợ tới chùa Linh Minh.
Hiệu trưởng Takai báo tin này cho Shiraishi Shū, rồi cùng vợ và hai con đến trước mặt tượng Phật, tiếp tục dâng hương cầu nguyện trong tiếng tụng kinh đều đều của trụ trì già.
Bây giờ, gia đình hiệu trưởng Takai đã thực sự trở thành tín đồ Phật Đà!
Dù năm đó tăng nhân chùa Asakusa không thể trừ bỏ ác linh, nhưng vẫn cứu Takai Mayuko một mạng.
Bây giờ Shiraishi Shū lại cứu rỗi tâm linh của cô.
Phải nói rằng, duyên Phật đã giúp gia đình họ có thể bình an bên nhau.
Vấn đề là, gia đình Takai từng là tín độ Thần đạo.
Thần đạo, Phật đạo ở Nhật rất phát triển.
Yêu ma quỷ quái lại thường xuất hiện ở thế giới này, khiến dân chúng càng thêm tín Phật thờ Thần.
90% người ở Nhật là tín đồ Phật giáo hoặc Thần đạo.
Số còn lại là đi theo các giáo phái khác như Thiên chúa giáo.
Shiraishi Shū xoa gương mặt cứng đờ của mình. Khi nhìn bộ dáng thành kính của gia đình Takai, nhìn khói hương lượn lờ trong không khí, tâm trạng kinh hỉ trước tin thù lao 50.000.000 yên cũng dần bình tĩnh.
Cậu thích tiền như vậy không phải để phung phí vào bản thân.
Mà là để xây dựng chùa miếu.
Rốt cuộc, chùa miếu và tiền bạc đều là vật ngoài thân.
Nếu trong chùa không có tăng nhân, không có tín đồ thì chùa có lớn đến đâu cũng chỉ là một cái vỏ rỗng.
Chỉ cần có tín đồ, có hương khói...
Dẫu chùa có nhỏ đến đâu thì vẫn sẽ được tôn kính.
Chùa không nhất thiết phải lớn, có Tăng ở là sẽ nổi danh.
Những gì Shiraishi Shū đã nói với Sena Asada kỳ thực chính là nguyện vọng của cậu.
“Đương nhiên có tiền thì vẫn phải thu! Nếu có đủ điều kiện xây thêm chùa thì dại gì bỏ lỡ!"
Shiraishi Shū mỉm cười.
Ikeda-san có vẻ rất giàu có.
Chút tiền đó với ông ta không đáng là bao, nhưng dù sao đó cũng là tâm ý.
Nếu cậu dùng số tiền ấy để xây dựng Tàng Kinh các, bảo tồn các điển tịch kinh văn trân quý thì cũng xem như giúp ông tích đức.
Vì vậy Shiraishi Shū nhất định phải báo đáp bằng cách xử lý con quỷ đã gây ra tội nghiệt, tránh cho nó đi tai họa người khác.
Với tâm niệm trừ yêu vì thế nhân, cậu quyết định sẽ thỏa mãn yêu cầu nho nhỏ của thí chủ Ikeda.
Dẫu cậu biết, yêu cầu của ông xuất phát từ cừu hận.
Phật nói: Cừu hận là một trong tám khổ. Nó luôn lặp đi lặp lại không ngừng. Chỉ khi ta buông cừu hận, dùng tâm từ bi tha thứ thì mới có thể chung kết vòng lặp này.
Nhưng...
Không phải ai cũng là thánh nhân, là Phật.
Những kẻ dùng lời này đi khuyên bảo người đã hoàn toàn đắm chìm vào cừu hận, buộc họ phải buông bỏ, giơ má trái xong còn phải giơ má còn lại đều là một đám mõ chỉ biết lý thuyết.
Shiraishi Shū sẽ không làm vậy.
Là một người dùng tri thức thời đại mới để lý giải kinh văn, cậu hiểu rằng.
Phật từng nói: Nhân quả tuần hoàn, thiện ác hữu báo!
Con quỷ đó đã cướp đi tính mạng con trai thí chủ Ikeda. Vậy nên ông hoàn toàn có quyền chứng kiến nó bị siêu độ.
Điều đó sẽ giúp thí chủ Ikeda không còn chìm đắm trong đau khổ và hận thù.
Lại có thể giúp ác quỷ gặp được Phật Đà để sám hối, tẩy đi tội nghiệt.
Thiện thay!
Shiraishi Shū hài lòng gật đầu.
Con người hiện đại giỏi nhất là biến báo!
Vấn đề là làm thế nào để giúp thí chủ Ikeda nhìn thấy quỷ vật.
Thần đạo có bùa mắt thần. Còn Phật đạo thì sao?
Chẳng lẽ mình phải khai quang cho đôi mắt của thí chủ Ikeda?
Khi nghe câu hỏi của Shiraishi Shū, trụ trì già lắc đầu.
“Thần đạo thường dùng bùa chú, còn Phật đạo chỉ dùng chân ngôn. Thầy biết một số chú văn để mở mắt, nhưng phải có pháp lực mới dùng được."
Đó đều là những chú văn mà Shiraishi Shū từng thấy trong kinh văn.
Nhưng thí chủ Ikeda lại không có pháp lực.
Đương nhiên là không thể dùng được.
Shiraishi Shū hơi nhíu mày, làm sao bây giờ?
Chẳng lẽ cậu phải mượn Asada Sena mấy lá bùa mắt thần?
Hòa thượng mượn bùa của Miko để dùng... Nghe sao cũng giống như hành vi của kẻ lừa đảo vậy?
Cuối cùng, Shiraishi Shū đã nghĩ ra một cách.
Nếu không có bùa chú, vậy thì tự mình tạo ra một cái!
Phật nói: Trăm sông chảy về một biển!
Nếu tất cả thần thông đều được dựa trên cơ sở năng lượng thần bí, như vậy thủ đoạn khác nhau chẳng qua là phương pháp sử dụng năng lượng khác nhau mà thôi.
Mình cần phải dùng ánh mắt khoa học chứ không nên vì định kiến "Thần Phật có khác" mà phủ nhận nó.
Shiraishi Shū móc di động rồi gõ từ khóa "Quy trình và tài liệu chế tác bùa Thần đạo".
Nháy máy, vô số kết quả tìm kiếm hiện lên.
Trong thời đại số liệu hóa này, phương thức chế tạo đạo cụ Thần xã và cách khai quang của chùa miếu đã được phổ cập trên mạng.
Song nó không thành vấn đề.
Người thường không có pháp lực chỉ có thể chế tạo ra vỏ ngoài mà thôi.
Shiraishi Shū thì khác.
Cậu nhanh chóng chọn một quy trình đơn giản nhất và bắt đầu đọc qua mục tài liệu.
Giấy trắng, chu sa... trong chùa đều có sẵn.
Shiraishi Shū mở rương, lấy ra một tập giấy ố màu và lọ chu sa đã cũ rồi cầm bút.
Để tránh thất bại, cậu quyết định dùng 10 điểm pháp lực.
Không nhiều, không ít.
Shiraishi Shū đặt bút xuống, ngòi bút di chuyển tựa như rồng bay phượng múa, vô cùng tự nhiên.
Một tấm bùa mắt thần mới mẻ ra lò.
Bên trên không phải kí tự bùa thường thấy mà là chữ Kanji cổ đại. Phong cách vô cùng dứt khoát, tuyệt đẹp.
Một trong các môn học bắt buộc ở trường trung học Nhật bản là "Thư pháp".
Dùng bút lông để luyện chữ.
Thân là học sinh xuất sắc toàn diện, Shiraishi Shū tất nhiên cũng sẽ giỏi môn này. Tuy cậu chưa đạt đến mưc đại sư, nhưng có thể xem là vượt xa bạn cùng tuổi.
Sau khi hoàn thành tấm bùa đầu tiên, Shiraishi Shū không định sáng tạo ra bùa mới mà tiếp tục dựa vào hướng dẫn trên mạng để vẽ cái tiếp theo.
Cậu không biết pháp lực và thần lực có tác dụng tương đương hay không...
Nghĩ vậy, Shiraishi Shū dựa vào phương pháp kích hoạt bùa của Asada Sena để thử nghiệm lên bản thân.
Cho dù không mở ra "thiên nhãn thông", song thế giới trong mắt cậu đã xuất hiện biến hóa.
Tác dụng này có thể giúp nhìn thấu âm dương hệt như "thiên nhãn thông"!
Cậu có thể nhìn thấy rất rõ âm khí, dương khí đang lưu động trong không gian.
Bởi cậu đang ở chùa Linh Minh, thời gian lại vào giữa trưa nên dương khí quanh đây vô cùng dày đặc.
Âm khí chỉ có vài nét mơ hồ.
“Không tồi." Shiraishi Shū gật đầu.
Phật nói: Trăm sông đổ về một biển (1) quả là chính xác.
Pháp lực vẫn có thể chế tạo và sử dụng bùa Thần đạo.
Bởi Shiraishi Shū có pháp lực cao thâm, hiệu quả của lá bùa mắt thần này còn tốt hơn so với bùa của Asada Sena rất nhiều!
Nếu nói con mắt nhìn qua bùa Asada là con mắt cận tám trăm độ.
Thì bùa của Shiraishi Shū đã giảm độ cận xuống còn hai trăm.
Rõ ràng hơn rất nhiều!
“Đành dùng tạm bùa mắt thần vậy."
Do bùa mắt thần đã có hiệu quả, thí chủ Ikeda lại chuẩn bị đến ngay bây giờ, Shiraishi Shū quyết định dùng luôn lá bùa này.
Chờ khi nào nhàn rỗi, cậu sẽ nghiên cứu thêm một số bùa chú khác.
Thần đạo không chỉ có bùa mắt thần mà còn có rất nhiều loại bùa mang công dụng khác nhau.
Phật đạo cũng có vô số chú văn, chân ngôn có tác dụng rất tốt.
Cậu muốn thử nghiệm một chút, xem có thể kết hợp cả hai với nhau hay không.
Còn chuyện làm như vậy có ổn hay không...
Đức Phật vô cùng từ bi rộng lượng.
Chỉ cần có thể cứu vớt thế nhân, ngài chắc chắn sẽ không ngại việc dùng đến thủ đoạn của người khác.
Về phần các Quỷ thần được Thần đạo thờ phụng, Shiraishi Shū cảm thấy họ thường hưởng thụ hương khói, phù hộ thế nhân như vậy hẳn sẽ vô cùng xông xênh, sẽ không đến mức tìm mình đòi tiền bản quyền.
Hiệu trưởng Takai báo tin này cho Shiraishi Shū, rồi cùng vợ và hai con đến trước mặt tượng Phật, tiếp tục dâng hương cầu nguyện trong tiếng tụng kinh đều đều của trụ trì già.
Bây giờ, gia đình hiệu trưởng Takai đã thực sự trở thành tín đồ Phật Đà!
Dù năm đó tăng nhân chùa Asakusa không thể trừ bỏ ác linh, nhưng vẫn cứu Takai Mayuko một mạng.
Bây giờ Shiraishi Shū lại cứu rỗi tâm linh của cô.
Phải nói rằng, duyên Phật đã giúp gia đình họ có thể bình an bên nhau.
Vấn đề là, gia đình Takai từng là tín độ Thần đạo.
Thần đạo, Phật đạo ở Nhật rất phát triển.
Yêu ma quỷ quái lại thường xuất hiện ở thế giới này, khiến dân chúng càng thêm tín Phật thờ Thần.
90% người ở Nhật là tín đồ Phật giáo hoặc Thần đạo.
Số còn lại là đi theo các giáo phái khác như Thiên chúa giáo.
Shiraishi Shū xoa gương mặt cứng đờ của mình. Khi nhìn bộ dáng thành kính của gia đình Takai, nhìn khói hương lượn lờ trong không khí, tâm trạng kinh hỉ trước tin thù lao 50.000.000 yên cũng dần bình tĩnh.
Cậu thích tiền như vậy không phải để phung phí vào bản thân.
Mà là để xây dựng chùa miếu.
Rốt cuộc, chùa miếu và tiền bạc đều là vật ngoài thân.
Nếu trong chùa không có tăng nhân, không có tín đồ thì chùa có lớn đến đâu cũng chỉ là một cái vỏ rỗng.
Chỉ cần có tín đồ, có hương khói...
Dẫu chùa có nhỏ đến đâu thì vẫn sẽ được tôn kính.
Chùa không nhất thiết phải lớn, có Tăng ở là sẽ nổi danh.
Những gì Shiraishi Shū đã nói với Sena Asada kỳ thực chính là nguyện vọng của cậu.
“Đương nhiên có tiền thì vẫn phải thu! Nếu có đủ điều kiện xây thêm chùa thì dại gì bỏ lỡ!"
Shiraishi Shū mỉm cười.
Ikeda-san có vẻ rất giàu có.
Chút tiền đó với ông ta không đáng là bao, nhưng dù sao đó cũng là tâm ý.
Nếu cậu dùng số tiền ấy để xây dựng Tàng Kinh các, bảo tồn các điển tịch kinh văn trân quý thì cũng xem như giúp ông tích đức.
Vì vậy Shiraishi Shū nhất định phải báo đáp bằng cách xử lý con quỷ đã gây ra tội nghiệt, tránh cho nó đi tai họa người khác.
Với tâm niệm trừ yêu vì thế nhân, cậu quyết định sẽ thỏa mãn yêu cầu nho nhỏ của thí chủ Ikeda.
Dẫu cậu biết, yêu cầu của ông xuất phát từ cừu hận.
Phật nói: Cừu hận là một trong tám khổ. Nó luôn lặp đi lặp lại không ngừng. Chỉ khi ta buông cừu hận, dùng tâm từ bi tha thứ thì mới có thể chung kết vòng lặp này.
Nhưng...
Không phải ai cũng là thánh nhân, là Phật.
Những kẻ dùng lời này đi khuyên bảo người đã hoàn toàn đắm chìm vào cừu hận, buộc họ phải buông bỏ, giơ má trái xong còn phải giơ má còn lại đều là một đám mõ chỉ biết lý thuyết.
Shiraishi Shū sẽ không làm vậy.
Là một người dùng tri thức thời đại mới để lý giải kinh văn, cậu hiểu rằng.
Phật từng nói: Nhân quả tuần hoàn, thiện ác hữu báo!
Con quỷ đó đã cướp đi tính mạng con trai thí chủ Ikeda. Vậy nên ông hoàn toàn có quyền chứng kiến nó bị siêu độ.
Điều đó sẽ giúp thí chủ Ikeda không còn chìm đắm trong đau khổ và hận thù.
Lại có thể giúp ác quỷ gặp được Phật Đà để sám hối, tẩy đi tội nghiệt.
Thiện thay!
Shiraishi Shū hài lòng gật đầu.
Con người hiện đại giỏi nhất là biến báo!
Vấn đề là làm thế nào để giúp thí chủ Ikeda nhìn thấy quỷ vật.
Thần đạo có bùa mắt thần. Còn Phật đạo thì sao?
Chẳng lẽ mình phải khai quang cho đôi mắt của thí chủ Ikeda?
Khi nghe câu hỏi của Shiraishi Shū, trụ trì già lắc đầu.
“Thần đạo thường dùng bùa chú, còn Phật đạo chỉ dùng chân ngôn. Thầy biết một số chú văn để mở mắt, nhưng phải có pháp lực mới dùng được."
Đó đều là những chú văn mà Shiraishi Shū từng thấy trong kinh văn.
Nhưng thí chủ Ikeda lại không có pháp lực.
Đương nhiên là không thể dùng được.
Shiraishi Shū hơi nhíu mày, làm sao bây giờ?
Chẳng lẽ cậu phải mượn Asada Sena mấy lá bùa mắt thần?
Hòa thượng mượn bùa của Miko để dùng... Nghe sao cũng giống như hành vi của kẻ lừa đảo vậy?
Cuối cùng, Shiraishi Shū đã nghĩ ra một cách.
Nếu không có bùa chú, vậy thì tự mình tạo ra một cái!
Phật nói: Trăm sông chảy về một biển!
Nếu tất cả thần thông đều được dựa trên cơ sở năng lượng thần bí, như vậy thủ đoạn khác nhau chẳng qua là phương pháp sử dụng năng lượng khác nhau mà thôi.
Mình cần phải dùng ánh mắt khoa học chứ không nên vì định kiến "Thần Phật có khác" mà phủ nhận nó.
Shiraishi Shū móc di động rồi gõ từ khóa "Quy trình và tài liệu chế tác bùa Thần đạo".
Nháy máy, vô số kết quả tìm kiếm hiện lên.
Trong thời đại số liệu hóa này, phương thức chế tạo đạo cụ Thần xã và cách khai quang của chùa miếu đã được phổ cập trên mạng.
Song nó không thành vấn đề.
Người thường không có pháp lực chỉ có thể chế tạo ra vỏ ngoài mà thôi.
Shiraishi Shū thì khác.
Cậu nhanh chóng chọn một quy trình đơn giản nhất và bắt đầu đọc qua mục tài liệu.
Giấy trắng, chu sa... trong chùa đều có sẵn.
Shiraishi Shū mở rương, lấy ra một tập giấy ố màu và lọ chu sa đã cũ rồi cầm bút.
Để tránh thất bại, cậu quyết định dùng 10 điểm pháp lực.
Không nhiều, không ít.
Shiraishi Shū đặt bút xuống, ngòi bút di chuyển tựa như rồng bay phượng múa, vô cùng tự nhiên.
Một tấm bùa mắt thần mới mẻ ra lò.
Bên trên không phải kí tự bùa thường thấy mà là chữ Kanji cổ đại. Phong cách vô cùng dứt khoát, tuyệt đẹp.
Một trong các môn học bắt buộc ở trường trung học Nhật bản là "Thư pháp".
Dùng bút lông để luyện chữ.
Thân là học sinh xuất sắc toàn diện, Shiraishi Shū tất nhiên cũng sẽ giỏi môn này. Tuy cậu chưa đạt đến mưc đại sư, nhưng có thể xem là vượt xa bạn cùng tuổi.
Sau khi hoàn thành tấm bùa đầu tiên, Shiraishi Shū không định sáng tạo ra bùa mới mà tiếp tục dựa vào hướng dẫn trên mạng để vẽ cái tiếp theo.
Cậu không biết pháp lực và thần lực có tác dụng tương đương hay không...
Nghĩ vậy, Shiraishi Shū dựa vào phương pháp kích hoạt bùa của Asada Sena để thử nghiệm lên bản thân.
Cho dù không mở ra "thiên nhãn thông", song thế giới trong mắt cậu đã xuất hiện biến hóa.
Tác dụng này có thể giúp nhìn thấu âm dương hệt như "thiên nhãn thông"!
Cậu có thể nhìn thấy rất rõ âm khí, dương khí đang lưu động trong không gian.
Bởi cậu đang ở chùa Linh Minh, thời gian lại vào giữa trưa nên dương khí quanh đây vô cùng dày đặc.
Âm khí chỉ có vài nét mơ hồ.
“Không tồi." Shiraishi Shū gật đầu.
Phật nói: Trăm sông đổ về một biển (1) quả là chính xác.
Pháp lực vẫn có thể chế tạo và sử dụng bùa Thần đạo.
Bởi Shiraishi Shū có pháp lực cao thâm, hiệu quả của lá bùa mắt thần này còn tốt hơn so với bùa của Asada Sena rất nhiều!
Nếu nói con mắt nhìn qua bùa Asada là con mắt cận tám trăm độ.
Thì bùa của Shiraishi Shū đã giảm độ cận xuống còn hai trăm.
Rõ ràng hơn rất nhiều!
“Đành dùng tạm bùa mắt thần vậy."
Do bùa mắt thần đã có hiệu quả, thí chủ Ikeda lại chuẩn bị đến ngay bây giờ, Shiraishi Shū quyết định dùng luôn lá bùa này.
Chờ khi nào nhàn rỗi, cậu sẽ nghiên cứu thêm một số bùa chú khác.
Thần đạo không chỉ có bùa mắt thần mà còn có rất nhiều loại bùa mang công dụng khác nhau.
Phật đạo cũng có vô số chú văn, chân ngôn có tác dụng rất tốt.
Cậu muốn thử nghiệm một chút, xem có thể kết hợp cả hai với nhau hay không.
Còn chuyện làm như vậy có ổn hay không...
Đức Phật vô cùng từ bi rộng lượng.
Chỉ cần có thể cứu vớt thế nhân, ngài chắc chắn sẽ không ngại việc dùng đến thủ đoạn của người khác.
Về phần các Quỷ thần được Thần đạo thờ phụng, Shiraishi Shū cảm thấy họ thường hưởng thụ hương khói, phù hộ thế nhân như vậy hẳn sẽ vô cùng xông xênh, sẽ không đến mức tìm mình đòi tiền bản quyền.
Tác giả :
Thế Mạt Cáp Giả