Ta Là Một Tên Trộm
Chương 80: Trong Lúc Sinh Tử (2)
Mộ Dung Tiểu Thiên không dám chậm trễ từng giây từng phút, tốc độ dùng đến cực hạn, toàn lực hướng tới quả trứng sủng vật phóng đi. Trên tay cũng một khắc cũng không nhàn rỗi, tùy tay lụm lên lông chim Tuyết Thần Điêu phóng vào giới chỉ.
Trên đỉnh đầu bầu trời đã bị thân ảnh thật lớn của Tuyết Thần điêu che mất ánh mặt trời, Mộ Dung Tiểu Thiên đã có thể cảm giác được kình phong trên đầu.
"Cho dù chết, lão tử phải lao đến chiếm tiện nghi mới được, " Mộ Dung Tiểu Thiên một tiếng phát ra, một bên không ngừng đi tới phía trước.
"Hả " Mộ Dung Tiểu Thiên mạnh mẽ nhảy về phía trước, nhào vào bên cạnh quả trứng, duỗi tay chích máu nhỏ lên quả trứng, tiếp theo ngay tại chỗ lăn một vòng, vọt đến một bên, lúc này mới phát hiện HP mình đã sát đáy, không khỏi hoảng sợ, chính mình bất quá chỉ bị kình phong từ cánh chim Tuyết Thần điêu thổi đến cũng đã như vậy, nếu mặt đối mặt chính mình không có nửa phần cơ hội sống còn.
"Nhân loại, ngươi như thế nào đến nơi đây, " theo thanh âm, hiện ra Tuyết Thần Điêu cao 3,4 thước dài 2 thước đứng trước quả trứng.
"Ta kháo, là biến dị Tuyết Thần Điêu, " Mộ Dung Tiểu Thiên thất thanh kinh hô, chỉ có ma thú cấp bậc thần thú mới có thể nói tiếng người,điều này tại 《 vận mệnh 》chỉ sợ là không ai không biết.
Mộ Dung Tiểu Thiên lúc này mới kịp phản ứng, Tuyết Thần điêu căn bản không đem mình để vào mắt, hoàn toàn không suy nghĩ cùng mình động thủ, nếu không mình chỉ sợ là không xong rồi.
"Ngươi là như thế nào đi lên nơi này?" hai cánh Tuyết Thần Điêu nhẹ nhàng quạt quạt, thần tuấn phiêu dật, hai con mắt tùy ý nhìn Mộ Dung Tiểu Thiên.
"Xem ra lòng hiếu kỳ của gia hỏa này cứu ta một mạng, " Mộ Dung Tiểu Thiên liền phản ứng, xem ra Tuyết Thần điêu đang suy nghĩ không biết mình như thế nào đi lên, cho nên không có động thủ với mình.
"Này, hắc hắc, không biết phải nói thế nào?" Mộ Dung Tiểu Thiên bắt đầu giả ngu, cũng không thể đem chuyện tình nói ra, như vậy sẽ mang lại phiền toái lớn cho Địa Huyệt Ải Nhân.
"Ba ba, " một thanh âm mềm mại truyền ra, theo thanh âm một cái bóng dáng trắng như tuyết từ quả trứng kia nhảy ra, bay vào trong lòng Mộ Dung Tiểu Thiên.
Mộ Dung Tiểu Thiên cảm thấy đầu choáng váng một trận, bay vào trong ngực của hắn chính là Tuyết Thần Điêu mới nở thập phần đáng yêu, làm cho hắn kinh hỉ dị thường, nhưng cách xưng hô này làm cho hắn có loại cảm giác muốn ngã quỵ
"Hỗn đản tiểu tử, ngươi dám trộm cắp hài tử của ta, " Tuyết Thần điêu phẫn nộ nói, một cổ khí thế uy áp cường đại thẳng hướng Mộ Dung Tiểu Thiên đánh úp lại.Ép tới Mộ Dung Tiểu Thiên,khiến cho HP mới vừa hồi lên lại xoát xoát tụt xuống.
"V.v, " Mộ Dung Tiểu Thiên hô to một tiếng, ôm Tiểu Tuyết Thần Điêu đẩy ra phía sau.
"Tiểu tử, buông hài tử của ta ra ta sẽ cho ngươi chết thoải mái một chút, " cánh chim Tuyết Thần Điêu mở ra, kình phong bay phất phới.
"Ngươi hiện tại cho dù giết ta cũng không có tác dụng, hài tử của ngươi cũng sẽ trở thành sủng vật của ta, " Mộ Dung Tiểu Thiên nhanh giải thích, hiện tại chính là lúc sinh tử, nếu không để ý đó là một con đường chết.
"Ta sẽ đối đãi tốt với hài tử của ngươi, chính người cũng không nhất định phải giết ta, ngươi ngẫm lại rõ ràng đi, " Mộ Dung đem quan hệ lợi hại nói cho Tuyết Thần Điêu nghe.
Tuyết Thần điêu trầm mặc, sợ ném chuột vở đồ, nhìn Tiểu Tuyết Thần Điêu trong lòng Mộ Dung Tiểu Thiên do dự bất định.
Mộ Dung Tiểu Thiên thấy lời của mình có tác dụng, lập tức triển khai thế công tâm lý cường đại hơn.
"Kỳ thật nó đi theo ta so với đi theo ngươi tốt hơn nhiều, ngươi ngẫm lại đi, ngươi có suy nghĩ của cao cấp thần thú, nhưng ngươi cũng không phải là thiên hạ vô địch, trình độ người chơi sẽ dần dần cường đại, có nhiều người so với ngươi còn lợi hại hơn như siêu thần thú, ai dám đảm bảo chúng nó ngày nào đó sẽ không đến lĩnh vực của ngươi. Đến lúc đó chính ngươi có thể giữ lại tính mệnh không biết được hay không, chớ đừng nói chi là hài tử của ngươi, nhưng hài tử của ngươi đi theo ta lại bất đồng, chẳng khác nào ăn thuốc trường sinh bất lão, vĩnh viễn đều sẽ không chết, cho dù là gặp siêu thần thú thì trở lại không gian sủng vật, một chút việc đều không có, hơn nữa không lo ăn không lo uống, ta sẽ đem đồ tốt nhất cho nó ăn, ngươi ngẫm lại đi, chuyện tốt như vậy ngươi đi nơi nào mà tìm."
Mộ Dung Tiểu Thiên cao giọng đàm luận làm cho Tuyết Thần điêu á khẩu không trả lời được, rơi vào trầm tư. Mộ Dung Tiểu Thiên lẳng lặng nhìn Tuyết Thần Điêu trong lòng bất ổn nhảy không ngừng, nếu không thể thuyết phục Tuyết Thần Điêu thì chính mình nhất định phải chết.
"Ngươi nói cũng có chút đạo lý, "
Nghe được những lời này của Tuyết Thần điêu, Mộ Dung Tiểu Thiên tâm mới từ từ hạ xuống, duỗi tay xoa xoa mồ hôi lạnh trên trán, đồng thời trong lòng lại đắc ý: "Dựa vào, lần này ta trở về, hài tử kia có thể theo ta hay không?."
"Tiểu tử ngươi cần phải đối xử tử tế với hài tử của ta, nếu có một ngày ngươi để ta biết ngươi đối với nó không tốt, ta nhất định sẽ không tha cho ngươi."
"Ngươi yên tâm đi, cho dù ngươi không nói ta cũng sẽ không bạc đãi nó, " Mộ Dung Tiểu Thiên thấy sự tình đã thành, nói chuyện cũng tự nhiên rất nhiều, lại bắt đầu khôi phục bản tính lòng tham không đáy của hắn: " ngươi xem, hắc hắc, ngươi có thể hay không đem hài tử của ngươi cho ta vài đứa."
"Im miệng, nếu không phải hài tử kia của ta đã thuộc về ngươi thì ta đã giết ngươi rồi, ngươi còn dám đánh chủ ý tới hài tử khác của ta, " miệng Tuyết Thần Điêu nhẹ nhàng hé ra, một đạo bạch khí nháy mắt đánh trên mặt Mộ Dung Tiểu Thiên, nhất thời làm Mộ Dung Tiểu Thiên run lạnh cả người, liền nói cũng nói không nên lời, mới vừa hồi đầy HP giờ lại sát đáy.
"Đây chỉ là khiển trách nho nhỏ đối với ngươi, ngươi thật sự là quá yếu, ta chỉ phun chút hàn khí là có thể đông chết ngươi, " Tuyết Thần Điêu khinh thường nhìn Mộ Dung Tiểu Thiên.
Mộ Dung Tiểu Thiên hoàn toàn hết chỗ nói rồi, không dám nói câu vô nghĩa, tại trước mặt thần thú chính mình thật sự là rất bé nhỏ không đáng kể. Đồng thời để Mộ Dung Tiểu Thiên càng thêm kiên định ý chí muốn trở thành cường giả, chỉ có cường đại mới là vương đạo, sáu tháng thời gian sau còn phải đối phó song đầu ác ma, giờ khắc này Mộ Dung Tiểu Thiên cảm giác được thời gian gấp gáp. Đồng thời, cũng bắt đầu để hắn hướng theo đường đi của một cường giả!
Ta Là Một Tên Trộm - Quyển 1: Thương Mang
- ---------
Cầu Kim Phiếu, cầu đề cử để:))
Trên đỉnh đầu bầu trời đã bị thân ảnh thật lớn của Tuyết Thần điêu che mất ánh mặt trời, Mộ Dung Tiểu Thiên đã có thể cảm giác được kình phong trên đầu.
"Cho dù chết, lão tử phải lao đến chiếm tiện nghi mới được, " Mộ Dung Tiểu Thiên một tiếng phát ra, một bên không ngừng đi tới phía trước.
"Hả " Mộ Dung Tiểu Thiên mạnh mẽ nhảy về phía trước, nhào vào bên cạnh quả trứng, duỗi tay chích máu nhỏ lên quả trứng, tiếp theo ngay tại chỗ lăn một vòng, vọt đến một bên, lúc này mới phát hiện HP mình đã sát đáy, không khỏi hoảng sợ, chính mình bất quá chỉ bị kình phong từ cánh chim Tuyết Thần điêu thổi đến cũng đã như vậy, nếu mặt đối mặt chính mình không có nửa phần cơ hội sống còn.
"Nhân loại, ngươi như thế nào đến nơi đây, " theo thanh âm, hiện ra Tuyết Thần Điêu cao 3,4 thước dài 2 thước đứng trước quả trứng.
"Ta kháo, là biến dị Tuyết Thần Điêu, " Mộ Dung Tiểu Thiên thất thanh kinh hô, chỉ có ma thú cấp bậc thần thú mới có thể nói tiếng người,điều này tại 《 vận mệnh 》chỉ sợ là không ai không biết.
Mộ Dung Tiểu Thiên lúc này mới kịp phản ứng, Tuyết Thần điêu căn bản không đem mình để vào mắt, hoàn toàn không suy nghĩ cùng mình động thủ, nếu không mình chỉ sợ là không xong rồi.
"Ngươi là như thế nào đi lên nơi này?" hai cánh Tuyết Thần Điêu nhẹ nhàng quạt quạt, thần tuấn phiêu dật, hai con mắt tùy ý nhìn Mộ Dung Tiểu Thiên.
"Xem ra lòng hiếu kỳ của gia hỏa này cứu ta một mạng, " Mộ Dung Tiểu Thiên liền phản ứng, xem ra Tuyết Thần điêu đang suy nghĩ không biết mình như thế nào đi lên, cho nên không có động thủ với mình.
"Này, hắc hắc, không biết phải nói thế nào?" Mộ Dung Tiểu Thiên bắt đầu giả ngu, cũng không thể đem chuyện tình nói ra, như vậy sẽ mang lại phiền toái lớn cho Địa Huyệt Ải Nhân.
"Ba ba, " một thanh âm mềm mại truyền ra, theo thanh âm một cái bóng dáng trắng như tuyết từ quả trứng kia nhảy ra, bay vào trong lòng Mộ Dung Tiểu Thiên.
Mộ Dung Tiểu Thiên cảm thấy đầu choáng váng một trận, bay vào trong ngực của hắn chính là Tuyết Thần Điêu mới nở thập phần đáng yêu, làm cho hắn kinh hỉ dị thường, nhưng cách xưng hô này làm cho hắn có loại cảm giác muốn ngã quỵ
"Hỗn đản tiểu tử, ngươi dám trộm cắp hài tử của ta, " Tuyết Thần điêu phẫn nộ nói, một cổ khí thế uy áp cường đại thẳng hướng Mộ Dung Tiểu Thiên đánh úp lại.Ép tới Mộ Dung Tiểu Thiên,khiến cho HP mới vừa hồi lên lại xoát xoát tụt xuống.
"V.v, " Mộ Dung Tiểu Thiên hô to một tiếng, ôm Tiểu Tuyết Thần Điêu đẩy ra phía sau.
"Tiểu tử, buông hài tử của ta ra ta sẽ cho ngươi chết thoải mái một chút, " cánh chim Tuyết Thần Điêu mở ra, kình phong bay phất phới.
"Ngươi hiện tại cho dù giết ta cũng không có tác dụng, hài tử của ngươi cũng sẽ trở thành sủng vật của ta, " Mộ Dung Tiểu Thiên nhanh giải thích, hiện tại chính là lúc sinh tử, nếu không để ý đó là một con đường chết.
"Ta sẽ đối đãi tốt với hài tử của ngươi, chính người cũng không nhất định phải giết ta, ngươi ngẫm lại rõ ràng đi, " Mộ Dung đem quan hệ lợi hại nói cho Tuyết Thần Điêu nghe.
Tuyết Thần điêu trầm mặc, sợ ném chuột vở đồ, nhìn Tiểu Tuyết Thần Điêu trong lòng Mộ Dung Tiểu Thiên do dự bất định.
Mộ Dung Tiểu Thiên thấy lời của mình có tác dụng, lập tức triển khai thế công tâm lý cường đại hơn.
"Kỳ thật nó đi theo ta so với đi theo ngươi tốt hơn nhiều, ngươi ngẫm lại đi, ngươi có suy nghĩ của cao cấp thần thú, nhưng ngươi cũng không phải là thiên hạ vô địch, trình độ người chơi sẽ dần dần cường đại, có nhiều người so với ngươi còn lợi hại hơn như siêu thần thú, ai dám đảm bảo chúng nó ngày nào đó sẽ không đến lĩnh vực của ngươi. Đến lúc đó chính ngươi có thể giữ lại tính mệnh không biết được hay không, chớ đừng nói chi là hài tử của ngươi, nhưng hài tử của ngươi đi theo ta lại bất đồng, chẳng khác nào ăn thuốc trường sinh bất lão, vĩnh viễn đều sẽ không chết, cho dù là gặp siêu thần thú thì trở lại không gian sủng vật, một chút việc đều không có, hơn nữa không lo ăn không lo uống, ta sẽ đem đồ tốt nhất cho nó ăn, ngươi ngẫm lại đi, chuyện tốt như vậy ngươi đi nơi nào mà tìm."
Mộ Dung Tiểu Thiên cao giọng đàm luận làm cho Tuyết Thần điêu á khẩu không trả lời được, rơi vào trầm tư. Mộ Dung Tiểu Thiên lẳng lặng nhìn Tuyết Thần Điêu trong lòng bất ổn nhảy không ngừng, nếu không thể thuyết phục Tuyết Thần Điêu thì chính mình nhất định phải chết.
"Ngươi nói cũng có chút đạo lý, "
Nghe được những lời này của Tuyết Thần điêu, Mộ Dung Tiểu Thiên tâm mới từ từ hạ xuống, duỗi tay xoa xoa mồ hôi lạnh trên trán, đồng thời trong lòng lại đắc ý: "Dựa vào, lần này ta trở về, hài tử kia có thể theo ta hay không?."
"Tiểu tử ngươi cần phải đối xử tử tế với hài tử của ta, nếu có một ngày ngươi để ta biết ngươi đối với nó không tốt, ta nhất định sẽ không tha cho ngươi."
"Ngươi yên tâm đi, cho dù ngươi không nói ta cũng sẽ không bạc đãi nó, " Mộ Dung Tiểu Thiên thấy sự tình đã thành, nói chuyện cũng tự nhiên rất nhiều, lại bắt đầu khôi phục bản tính lòng tham không đáy của hắn: " ngươi xem, hắc hắc, ngươi có thể hay không đem hài tử của ngươi cho ta vài đứa."
"Im miệng, nếu không phải hài tử kia của ta đã thuộc về ngươi thì ta đã giết ngươi rồi, ngươi còn dám đánh chủ ý tới hài tử khác của ta, " miệng Tuyết Thần Điêu nhẹ nhàng hé ra, một đạo bạch khí nháy mắt đánh trên mặt Mộ Dung Tiểu Thiên, nhất thời làm Mộ Dung Tiểu Thiên run lạnh cả người, liền nói cũng nói không nên lời, mới vừa hồi đầy HP giờ lại sát đáy.
"Đây chỉ là khiển trách nho nhỏ đối với ngươi, ngươi thật sự là quá yếu, ta chỉ phun chút hàn khí là có thể đông chết ngươi, " Tuyết Thần Điêu khinh thường nhìn Mộ Dung Tiểu Thiên.
Mộ Dung Tiểu Thiên hoàn toàn hết chỗ nói rồi, không dám nói câu vô nghĩa, tại trước mặt thần thú chính mình thật sự là rất bé nhỏ không đáng kể. Đồng thời để Mộ Dung Tiểu Thiên càng thêm kiên định ý chí muốn trở thành cường giả, chỉ có cường đại mới là vương đạo, sáu tháng thời gian sau còn phải đối phó song đầu ác ma, giờ khắc này Mộ Dung Tiểu Thiên cảm giác được thời gian gấp gáp. Đồng thời, cũng bắt đầu để hắn hướng theo đường đi của một cường giả!
Ta Là Một Tên Trộm - Quyển 1: Thương Mang
- ---------
Cầu Kim Phiếu, cầu đề cử để:))
Tác giả :
Quan Trào