Ta Không Phải Là Đại Sư Bắt Quỷ
Chương 53
Cô ta nhìn thấy cô gái tóc dài mang theo một chiếc túi nhỏ chân đi khập khiễng quay trở về, mà phía sau cô ấy là Bính Bính và bà lão, mặc dù cách khá xa, nhưng một thân khí chất âm trầm kia thì nửa điểm cũng không giảm, đặc biệt dễ thấy, trong đám người chỉ cần liếc mắt là có thể nhìn thấy.
Thân hình cô vừa động, xuất hiện lần nữa trên đầu Cố Phi Âm, cô đứng ở giữa không trung cười hì hì nói: “Tờ rơi của cô dán như thế nào rồi?"
Cố Phi Âm ngẩng đầu nhìn cô ta, một khuôn mặt bị đông cứng đến không còn cảm xúc nói: “Dán được 55 tờ, có lẽ rất nhanh sẽ có tin tức, chúng ta cứ chờ tin tức tốt đi."
Nữ quỷ áo đỏ không muốn đả kích cô, cũng không dám đả kích cô: “Chúc cô may mắn."
“Cảm ơn! Tôi sẽ gặp may mắn!"
“……"
“Mau trở về thôi, tôi rất lạnh."
Đi hơn nửa buổi tối, tay chân cô sắp đông cứng hết rồi, muốn mau mau trở lại trong quan tài sưởi ấm cơ thể, ngủ một giấc thật ngon.
……
Sáng sớm ngày hôm sau, Cố Phi Âm bọc trong chăn không muốn dậy chút nào, trong chăn thực sự rất ấm áp, không cần đi ra ngoài, ở trong quan tài cô cũng có thể nghe thấy tiếng gió lạnh gào thét, cô nhịn không được hét lên: “Tuyết vẫn còn rơi sao?"
Cô gái hàng xóm: “……"
Bà lão: “……"
Không ai để ý tới cô, nữ quỷ áo đỏ mới sáng sớm không biết đã chạy đi đâu, cô ở trong chăn lăn lộn nửa ngày, cuối cùng vẫn đẩy nắp quan tài ra ngồi dậy, bởi vì mấy ngày nay trời quá lạnh, lạnh đến mức cô cầm bút cũng không được, cô cũng không có cách nào dậy sớm viết giấy quảng cáo, may mắn lúc trước viết nhiều hơn mấy tờ, bây giờ miễn cưỡng vẫn đủ dùng.
Cô cọ tới cọ lui, cuối cùng cũng từ trong quan tài đứng lên.
…… Ơ? Hình như không đúng lắm.
Cố Phi Âm cúi đầu nhìn chân cô, nhẹ nhàng vỗ vỗ, vậy mà không cứng nhắc nữa? Cô đi qua đi lại, cũng không vặn vẹo nữa, bước đi giống như người cực kỳ bình thường, một mạch leo lên năm tầng cũng không sao.
Lại tốt như vậy?
Không nghĩ tới cái này tốt như vậy!
Cố Phi Âm cười, con chó này ông trời coi như có mắt.
Vẫn như ngày thường trước tiên cô đi vào WC bên cạnh rửa mặt, dòng nước lạnh lẽo tạt lên mặt, trong nháy mắt cơn buồn ngủ lập tức biến mất, tinh thần sảng khoái.
Lúc cô đi ra cửa cô gái hàng xóm và bà lão còn đặc biệt nhìn chân cô vài lần, Cố Phi Âm vỗ vỗ chân nói: “Chân tôi khỏi rồi, hề hề."
Cô gái hàng xóm: “……"
Bà lão: “……"
Lúc đi ngang qua tiệm bánh bao, Cố Phi Âm rất ngượng ngùng muốn uống một bát sữa đậu nành nóng hổi, sữa đậu nành này vừa mới ra lò, còn bốc hơi nóng hổi, rất rất thơm, đứng rất xa cũng ngửi thấy được mùi vị, uống vào có thể làm ấm dạ dày, sau đó cả người đều ấm áp!
Nhưng mà quá đắt, có một cái trứng luộc trong nước trà đắt như vậy.
Cô thật sự không chịu nổi mùi hương nóng hổi kia, hạ quyết tâm, muốn mua một bát sữa đậu nành. Chỉ là uống xong bát sữa đậu nành hai tệ thì không thể ăn một cái bánh bao nhân thịt bò được nữa, nếu không thì bữa sáng sẽ vượt qua dự chi, ngược lại cô muốn một bánh quẩy giòn thơm, bánh quẩy này chỉ cần một tệ, bữa sáng vẫn còn ba tệ, cắn một miếng bánh quẩy uống một ngụm sữa đậu nành, hương vị đó, thật sự là ngon đến muốn khóc!
Chỉ là ăn quá ít, bánh quẩy phồng lên rất to, nhưng lại rỗng ruột, mấy miếng liền hết, cô vẫn chưa no đâu……
Thôi đi, nhịn một chút buổi trưa lại ăn tiếp, lại nói lát nữa không phải Cao Tài tới tặng quà cảm ơn cho cô sao, cũng không biết anh ta tặng cái gì, chỉ cần không phải là chai và lon thì tốt, những thứ đó ở trong nhà đủ để cô dùng nửa đời rồi, ngoài ra có thể đưa cho cô một ít tiền, mặc dù phải quyên góp hơn một nửa, có thể dư lại một chút còn hơn không có gì.
Cô đi làm với vẻ mặt mong chờ, trong đầu đều nghĩ tới Cao Tài muốn tặng cho cô quà gì.
Cô chờ và chờ, thật vất vả mới chờ đến lúc sắp tới 12 giờ, bụng của cô đã kêu rột rột cả buổi, cuối cùng cũng chờ đến lúc lãnh đạo thần tiên tới đây gõ quan tài, nói: “Bên ngoài có người tìm cô, cô mau đi xem một chút, hôm nay không thể trì hoãn nữa. Cô biểu hiện tốt một chút, nếu đối phương bảo cô đi tới chỗ bọn họ làm việc, trước tiên cô cứ đồng ý sau đó, bảo anh ta đưa hợp đồng tới đây, cô đưa cho tôi, tôi giúp cô tham khảo một chút. Bây giờ nghề làm giả rất nhiều, không thể bị lừa."
Cố Phi Âm liên tục nói được, xoay người từ trong quan tài nhảy ra ngoài, đôi mắt sáng lấp lánh như nhìn thấy con mồi gì đó rất hài lòng, khiến cho lãnh đạo thần tiên sợ hãi, “Cô, cô…… Không đúng, Tiểu Cố, chân của cô khỏe rồi à?"
Cố Phi Âm cười hắc hắc: “Đúng vậy, chân của tôi đã không sao rồi."
Lãnh đạo thần tiên: “Vậy thì tốt quá, sau này cô cẩn thận một chút, đừng để bị thương nữa."
“Lãnh đạo yên tâm, tôi sẽ cẩn thận, vậy tôi đi trước đây."
“Ừ, đi đi."
Lãnh đạo nhìn Cố Phi Âm chạy xa, xoa xoa đầu, không đúng, ngày hôm qua ông rõ ràng vẫn còn nhìn thấy lúc Phi Âm đi còn chân cao chân thấp mà, nhìn có vẻ không khác gì so với lúc mới khập khiễng, một chút dấu hiệu chuyển biến tốt cũng không có, như thế nào qua một đêm, lại tốt đến mức chân giống như không có chuyện gì xảy ra?
Ông nghi ngờ một lúc, chắp tay sau lưng gật gù đắc ý rời đi.
……
Cao Tài kỳ thật cũng không có chuẩn bị quà gì đặc biệt, bởi vì anh ta cũng không phải là người biết cách lấy lòng các cô gái, cũng không biết nên tặng gì cho tốt, càng sợ là tặng đồ đó sẽ mạo phạm tới đại sư, hơn nữa anh ta nghe nói Trương đạo trưởng mỗi lần nhận đơn hàng cá nhân cũng phải thu tới mấy vạn tệ, nếu rẻ hơn cũng phải mấy ngàn tệ, cho nên anh ta chuẩn bị mấy vạn tệ.
Cố Phi Âm và Trương đạo trưởng đều là đại sư, đưa tiền chắc không sai, ít nhất là không có sơ hở nào.
Đừng nói, thật sự vừa đúng ý của Cố Phi Âm. Nhìn thấy một chồng phong bì thật dày kia, phong bì quen thuộc kia khiến cô đặc biệt cao hứng, quả nhiên là khách quý thần tiên, không chỉ hiểu rõ lý lẽ, mà còn rất hiểu lòng người!
Cao Tài thấy cô âm trầm nhận lấy, trong lúc nhất thời cũng không biết là tốt hay không tốt? Anh lấy can đảm đặc biệt đưa cho cô một tờ giấy, trên giấy viết số điện thoại của anh, “Cố tiểu thư, nếu cô có điện thoại, có thể gọi cho tôi, nếu như cô cần giúp đỡ, cũng có thể gọi cho tôi."
Cố Phi Âm vẫn là lần đầu tiên nhận lấy số điện thoại của người khác, còn rất mới mẻ, nghĩ đến cô cũng có một chiếc điện thoại, vậy thì quá tốt rồi, cô nhận lấy danh thiếp nói: “Được, tôi sẽ gọi điện thoại cho anh." Kỳ thật cô cũng muốn mua chiếc điện thoại đeo trên cổ, đợi lát nữa xem tiền quyên góp còn dư lại bao nhiêu, nếu tiền còn dư nhiều cô sẽ hạ quyết tâm, mua một chiếc, lúc trước cô nghe nói hàng cũ chỉ có mấy trăm tệ, đến lúc đó cô đi xem thử, cùng lắm thì sau này ăn ít một chút.
Cố Phi Âm ôm một đống tiền trở lại nhà ma, lãnh đạo thần tiên hỏi cô có phải tới tìm cô để nói chuyện công việc? Nói thế nào rồi?
Cố Phi Âm: “Hả? Không có nói về công việc, lãnh đạo yên tâm, tôi rất thích làm việc ở đây, công việc ở đây rất tốt, tôi sẽ càng nỗ lực làm việc hơn!"
Lãnh đạo: “…………"
Cố Phi Âm mang theo một khoản tiền kếch xù, thật sự rất khẩn trương, lúc trở về cô thật sự rất sợ ở một nơi nào đó đột nhiên xuất hiện một người đàn ông to lớn tới cướp tiền của cô, vì lí do an toàn, cô vẫn phải kêu người bên nữ quỷ áo đỏ tới đây bảo vệ cô, nhiều tiền như vậy, cô nằm đến hai ba năm không ăn không uống mới có thể kiếm được, nếu như bị cướp mất thì cô sẽ đau lòng đến chết.
“Tôi cảm thấy chỉ có bốn người không đủ, lần trước không phải bốn người chúng ta đi cùng nhau cũng bị cướp đó sao, lần này tới chín người đi!" Không mười bảo vệ đi, hôm nay cô không dám bước ra khỏi quan tài này.
Nữ quỷ áo đỏ: “…… Không cần đâu, lần trước không phải chúng tôi đã giúp cô lấy lại rồi sao?"
“Không phải lần trước cô nói sẽ không gặp phải bọn cướp sao?"
“……" Cô nghẹn họng, không nhịn được trợn trắng mắt, cô như thế nào có thể quên chính mình đang đối mặt với một con quỷ nghèo cả người chỉ bọc một khoản tiền lớn là mười tệ cũng phải dấu đi dấu lại mới dám đi ra cửa!
Đương nhiên, cô gái tóc dài đã mở miệng, cô cũng không có thể không đáp ứng, cuối cùng quả nhiên tìm tới chín con quỷ, tính thêm cô nữa là mười, vây quanh Cố Phi Âm rất chặt chẽ, một con ruồi cũng không bay vào được, như vậy mới làm cho Cố Phi Âm yên tâm từ trong quan tài leo ra. Cô đi chính giữa, bốn phương tám hướng đều là quỷ, hoặc là không chân hoặc là không tay, tứ chi không hoàn thiện, cả người đều là máu, âm khí dày đặc nhìn rất khủng bố, nữ quỷ áo đỏ đi đầu tiên, cô ta nhịn không được quay đầu lại nhìn, sau đó một lời khó nói hết mở ra một phương diện khác.
Nếu điều này đổi lại thành một người bình thường, cho dù là một đạo trưởng có thuật tinh thông bắt quỷ tới đây, chỉ sợ cũng bị đội hình này dọa cho chết khiếp, điều này cho thấy cô gái tóc dài thực sự rất lợi hại, cùng đi như người không có liên quan.
Hơn nữa đi qua con đường này, ngay cả người đi bên đường hình như cũng cảm giác được gì đó cách Cố Phi Âm rất xa, không dám tới gần cô trong vòng năm bước.
Lúc này bọn họ đi tới cơ quan quyên góp của Hội Chữ Thập Đỏ, Cố Phi Âm nhận được năm vạn tệ tiền tạ lễ, bây giờ ít nhất cô phải quyên đi một nửa vì tích công đức cho chính mình.
“Cô thật sự cam lòng, lần trước quyên góp ba vạn tệ, lần này chuẩn bị quyên góp bao nhiêu?"
Cô cũng không có cách nào khác, haizz.
Cố Phi Âm ôm tiền, muốn nói có thể trộm quyên góp một vạn tệ? Một vạn tệ mặc dù ít, nhưng cũng xem như có quyên góp…… Còn chưa nghĩ xong, bụng cô bắt đầu đau; cô ôm bụng, bất đắc dĩ lại rút ra một vạn tệ đưa qua đó, nhưng bụng vẫn còn đau; cô khẽ cắn môi, lại lấy ra một vạn tệ, đã ba vạn tệ rồi, nhiều như vậy cũng đủ rồi chứ?
…… Vẫn là đau quá a.
Cô yên lặng lại cầm một vạn tệ.
Được rồi, bụng không còn đau nữa, cô đau lòng.
Nhân viên công tác đều kinh ngạc, cười nhẹ nhàng nói: “Cảm ơn, chúng tôi sẽ đem tiền của ngài giúp đỡ cho những người khó khăn, cảm ơn ngài."
Nữ quỷ áo đỏ thốt lên: “Không nghĩ tới cô có tình thương như vậy, lại có thể quyên góp bốn vạn tệ!"
Cố Phi Âm gục đầu, ôm một vạn tệ trong ngực thật vất vả mới bảo vệ được, một lời nói cũng không muốn nói. Mặc dù một vạn tệ đã rất nhiều rồi, nhưng cô đã là người từng có năm vạn tệ!
Thôi đi, vẫn nên về nhà thôi.
Cuối cùng cô đem một vạn tệ còn dư lại để trong túi áo bông, đi ra cửa hàng bên ngoài mua một túi ngọn nến phân phát: “Cảm ơn các bạn, đã đi cùng tôi tới đây."
Quỷ bị chém đầu gặm ngọn nến nói: “Cảm ơn cái gì chứ, cô đang làm người tốt chuyện tốt, chúng tôi giúp cô chẳng qua chỉ là chuyện nhỏ không tốn chút sức. Hơn nữa bọn cướp bây giờ đều hung hăng ngang ngược, ban ngày ban mặt cũng dám cướp, quả thực vô pháp vô thiên."
Nữ quỷ áo đỏ nói: “Đúng rồi, tôi nghe nói gần nhất xe buýt thường xuyên xảy ra chuyện, còn nói là đã gặp quỷ, mọi người có biết là ai đang gây sự không?"
“Không biết, có lẽ là tiểu quỷ mới tới?"
“Những con quỷ đó lá gan cũng quá lớn rồi, cũng không sợ nháo lớn rồi thu hút đạo sĩ và âm sai, bị bắt rồi rồi tôi xem bọn họ có chịu nhận tội không, gần đây tôi không dám bước ra ngoài."
“Tôi cũng vậy, lúc trước tôi vẫn thường xuyên theo con trai đi học, không nghĩ tới gần đây trường học có rất nhiều người tới đó, làm hại tôi cũng không dám đi tới đó nữa."
Cố Phi Âm thở dài, nghĩ đến cô không thể mua điện thoại: “Không nghĩ tới chúng ta đều đáng thương đến như vậy, những ngày tháng này cũng quá khổ sở rồi."
Mấy con quỷ đồng thời nhìn về phía Cố Phi Âm, nhịn không được trợn trắng mắt.
……
Chín con quỷ đưa cô đến cửa ngõ nhỏ rồi mới đi, Cố Phi Âm đầu tiên đi đến bệnh viện ăn cơm hộp, bà chủ nhìn người quen, cho cô thêm hai miếng thịt, cuối cùng cũng miễn cưỡng an ủi nỗi đau mất bốn vạn tệ của cô, mặc dù nộp thuế có chút nhiều, nhưng vẫn hơn là không có gì. Một vạn này cộng thêm tiền tiết kiệm ở trong nhà, cô đã có hai vạn tệ rồi, hơn nữa mấy ngày nữa là tới ngày phát tiền lương tháng này, cô lại có thêm một vạn tệ, nghĩ nghĩ thật sự vẫn còn tốt.