Ta Không Phải Là Đại Sư Bắt Quỷ
Chương 119
“Tức chết tôi rồi, đều do con quỷ nước kia, nói với tôi là cô gái tóc dài kia là người bán quỷ, bảo tôi đừng đi tới đó thuê phòng, tôi thấy hắn chính là nói xạo!"
“Thật hối hận, nghe nói ngôi biệt thự đó lúc trước tới thuê đã không còn phòng nữa, bây giờ muốn thuê cũng không có chỗ để thuê, đến khi nào cô gái tóc dài mới xây dựng mấy ngôi nhà ma nữa? Tôi cũng muốn qua đó ở!"
“Tôi cũng muốn……"
Quỷ nước số 2 và quỷ nước số 3 bị bạn mình ghét bỏ đánh cho một trận, bọn họ quay đầu đánh quỷ nước số 1 cho hả giận: “Ngươi nói đi, một cơ hội tốt như vậy lại không nói sớm cho chúng tôi biết, chúng tôi giúp ngươi bắt cua bắt tôm bắt cá, nhưng đến một tin tức ngươi cũng không nói cho chúng tôi biết? Nếu như ngươi sớm nói cho chúng ta biết, chúng ta có thể thuê được phòng rồi, vậy thì chúng ta cũng được chính phủ thừa nhận là quỷ rồi!"
Quỷ nước gãi đầu nói: “Tôi đâu biết rằng sẽ thành bộ dạng như vậy? Rõ ràng lúc mấy đạo sĩ tới vẻ mặt còn rất chính khí, hận không thể ngay lập tức tịch thu ngôi nhà ma này, nào biết vừa xoay đầu liền thay đổi sắc mặt…… Tôi thấy bọn họ căn bản không phải là đạo sĩ thật, chính là một đạo sĩ giả?!"
Quỷ nước số 2 nói: “Vậy bây giờ nên làm thế nào? Ngươi đi tìm cô gái tóc dài cầu xin đi, để cô ấy cho chúng ta một căn phòng, hai chúng ta có thể cùng nhau thuê, một phòng cũng đủ rồi. Mấy năm nay chúng ta tích cóp không ít tiền, thuê phòng chắc không có vấn đề gì."
Quỷ nước rất có vấn đề.
……Hắn nhìn chiếc cửa lớn, lúc nào cũng phải đề phòng cô gái tóc dài chỉ sợ cô bán hắn đi, sao có thể có mặt mũi đi cầu xin cô gái tóc dài chuyện gì được chứ?
Quỷ nước cũng rất hoảng sợ, hắn cho rằng cô gái tóc dài là một người bán quỷ cực kỳ gian ác, nhưng bây giờ hắn mới phát hiện, tâm cơ của cô gái tóc dài, rất có bản lĩnh thông qua nhiều mối quan hệ nhất định, thật sự rất nham hiểm xảo quyệt!
Bây giờ hắn chỉ có thể bán đứng lương tâm và khí phách kiên cường của mình để tồn tại, đợi một ngày nào đó trong tương lai, hắn nhất định sẽ chuyển mình!
Cứ đợi đấy, cô gái tóc dài!
……
Cố Phi Âm treo《Giấy phép kinh doanh nhà ma》ở chỗ dễ nhìn thấy nhất trong nhà, bảo đảm vừa vào cửa là có thể nhìn thấy, đây chính là sự bảo đảm cho sự nghiệp cô, bây giờ cô cũng có thể coi là người có chút tài sản, rất vui.
Sau khi xử lý xong chuyện bên nhà ma, bên Thiệu Nhất Chu đã thúc giục đến không xong rồi, bởi vì gần đây anh ta cảm thấy ánh mắt nhìn trộm kia ngày càng mãnh liệt, khiến cho anh ta đến WC cũng không dám đi, chỉ sợ bị thất thân.
Cố Phi Âm bị thúc giục như vậy, vào một buổi tối dịp nghỉ lễ, đeo kính râm chống gậy đi ra ngoài.
Kính râm này là nữ quỷ áo đỏ mang đến cho cô, nói là mỗi ngày nhìn thấy ánh mắt trống rỗng của cô những con quỷ đều sợ hãi, chỉ sợ đi ra ngoài cũng làm cho người khác cảm thấy sợ hãi, chiếc kính râm này là cô ta lấy tài sản của mình ở một nơi nào đó, Cố Phi Âm đeo lên, đừng nói khí chất thực sự rất lãnh khốc không người nào dám tới gần.
Nữ quỷ áo đỏ:…… Rốt cuộc là nên đeo hay không đeo?
Dù sao thì bây giờ cô cũng không thấy đường, cũng không thể tự mình đi ra ngoài, vì vậy chỉ có thể làm phiền nữ quỷ áo đỏ dìu cô, Bính Bính và bà lão muốn ở nhà ngắm nhà ma, chỉ có nữ quỷ áo đỏ là nhàn rỗi, ngoại trừ việc đi đánh cặn bã, cũng không có chuyện gì khác để làm.
Bây giờ Thiệu Nhất Chu đang đóng phim ở thành phố E, bởi vì gần đây trạng thái của anh ta không tốt, cho nên hiệu suất quay không cao, hơn nữa anh ta lại đột nhiên bị bệnh, không thể quay buổi tối, muộn nhất là 10 giờ, cần phải kết thúc công việc.
Người đại diện hỏi Thiệu Nhất Chu, hỏi anh ta có phải lúc trước lạc đường rơi xuống núi đã tạo thành bóng ma, bây giờ không phải vẫn ổn sao, huống hồ bây giờ quay phim đều ở studio, cũng không gặp cảnh sạt lở núi nữa.
Lúc Thiệu Nhất Chu ở trong núi mất tích người đại diện không ở bên cạnh anh ta, vì vậy cũng không biết đám người Thiệu Nhất Chu rốt cuộc đã gặp phải chuyện gì, đối phương còn nói Thiệu Nhất Chu yếu ớt, một chút chuyện nhỏ đã sợ này sợ nọ, đây cũng là do người khác nhìn thấy anh ta nổi tiếng, nhìn thấy anh ta đẹp trai, cho nên để hắn đi theo anh ta, nếu như đổi thành một người khác, nói không chừng đã phát cáu lên rồi.
Người đại diện lần này rất không hài lòng, nhưng Thiệu Nhất Chu vẫn như cũ làm theo ý mình, buổi tối 9 giờ 45, anh ta muốn kết thúc công việc trở về khách sạn.
Người đại diện nói: “Tất cả mọi người không ai kết thúc công việc, chỉ có cậu kết thúc công việc, nếu như chuyện này truyền ra ngoài, khẳng định là truyền thông sẽ nói cậu chơi bài lớn, cậu không cần thanh danh nữa sao? Hiện nay mỗi người đều muốn người khác tôn trọng mình, cậu không muốn mình được người khác tôn trọng sao?"
Thiệu Nhất Chu: “Không đáng kể, người khác tôi không quản được, dù sao thì tôi cũng phảo trở về trước 10 giờ. Đây chính là sự nhượng bộ lớn nhất của tôi rồi, dự định ban đầu của tôi là phải trở về trước khi trời tối."
Người đại diện: “……"
Người đại diện không nói nên lời: “Được rồi."
Người đại diện và người trợ lý chỉ có thể trở về cùng Thiệu Nhất Chu, Thiệu Nhất Chu từ lúc lên xe đã bắt đầu bấm điện thoại, gửi tin nhắn cho Cố đại sư: Cố đại sư, Cố đại sư cô đã tới đây chưa? Cô đi đến đâu rồi?
Thiệu Nhất Chu: Cô đến sân bay thì gọi điện cho tôi, tôi tới đón cô.
Thiệu Nhất Chu: Cố đại sư, tôi chờ cô^-^
Người đại diện nhìn Thiệu Nhất Chu mấy lần, bởi vì hắn phát hiện gần đây Thiệu Nhất Chu rất thích bấm điện thoại, mỗi lần bấm điện thoại hay ở trên WeChat nói chuyện phiếm với người khác, hắn vừa hỏi là ai, thì Thiệu Nhất Chu nói không có ai, chỉ là một người bạn, người đại diện cảm thấy nhất định là Thiệu Nhất Chu yêu rồi, vì vậy anh ta mới yêu cầu 10 giờ trở về, nói không chừng muốn hẹn hò với bạn gái, ví dụ như gọi video hay chơi trò chơi gì đó.
Như vậy thì không được, Thiệu Nhất Chu nổi tiếng là do có nhiều fan bạn gái, nếu như anh ta yêu rồi, vậy thì sẽ mất đi rất nhiều fan hâm mộ?
“Nhất Chu, cậu đang gửi tin nhắn cho ai?"
“Bạn tốt của tôi."
“…… Ồ." Xem ra chính là yêu đương rồi, có điều lúc này vẫn còn trợ lý tài xế ở trên xe, hắn khó mà nói, chờ tới khi đến khách sạn rồi nói, phải chia tay, nhất định phải chia tay.
……
Lúc mấy người Thiệu Nhất Chu trở về khách sạn, bên ngoài khách sạn có rất nhiều fans vây quanh, lúc này vừa nhìn thấy Thiệu Nhất Chu đi tới, lập tức kinh hỉ xông lên, giơ máy ảnh liên tục chụp rắc rắc rắc, trong miệng vẫn còn hét Nhất Chu Nhất Chu em yêu anh, Thiệu Nhất Chu chỉ tùy tiện vẫy tay, cười một cái, là có thể làm fans kích động đến mức hét chói tai, thật sự quá kích động rồi.
Thiệu Nhất Chu được bảo vệ đi vào khách sạn, anh ta còn quay đầu lại vẫy tay với fans, nhân khí hiện nay có thể khiến anh ta cảm thấy an toàn, cũng khiến anh ta cảm thấy yên tâm.
Mãi đến đi vào thang máy, người đại diện ấn tầng 30, nói: “Cậu nhìn fans của mình đi, các cô ấy thích cậu điên cuồng như vậy, bây giờ sự nghiệp của cậu vẫn đang trên đà phát triển, có thể có được địa vị ngày hôm nay phần lớn là nhờ các cô ấy, cậu phải làm việc cho thật tốt mới được."
Thiệu Nhất Chu ừ một tiếng, cúi đầu bấm điện thoại, bấm bấm, anh ta cảm thấy không đúng lắm, cảm giác âm u lạnh lẽo đó, cảm giác bị người khác nhìn chằm chằm mình lại tới nữa.
Anh ta ngẩng đầu nhìn xung quanh, chột dạ nắm chặt lá bùa bình an trong túi, mắt nhìn thấy thang máy đã tới tầng 5, anh ta vội vàng tùy tiện ấn tầng 8 và tầng 9, người đại diện nói: “Cậu làm gì vậy?"
Thiệu Nhất Chu: “Tôi cảm thấy thang máy này không được tốt cho lắm, chúng ta mau đi ra ngoài đi."
“Cậu nói cái gì? Thang máy này rất tốt, tại sao lại không tốt? Được rồi, cậu đừng nghi thần nghi quỷ nữa, gần đây tôi phát hiện cậu rất dễ suy nghĩ lung tung, có phải là di chứng vụ mất tích trong núi lúc trước? Có muốn tìm bác sĩ tới khám bệnh không?"
“Anh, đừng nói nữa, anh nhìn xem thang máy hỏng rồi!"
“Tại sao thang máy tới tầng 8 tầng 9 rồi mà không chịu dừng lại? Thật sự hỏng rồi?"
“Không phải chứ, sao chúng ta lại xui xẻo đến như vậy?"
Người đại diện nhìn thấy, mới phát hiện thang máy đã tới tầng 8 và tầng 9 rồi nhưng không dừng lại, lúc này đã lên đến tầng 10, hắn cũng nghi ngờ, vội vàng ấn mấy nút tầng trên, nhưng vẫn như cũ không dừng lại, người đại diện hốt hoảng, vừa ấn nút kêu cứu, vừa lấy điện thoại gọi người tới cứu.
Thiệu Nhất Chu dựa vào vách của thang máy, đề phòng nhìn thang máy nhỏ này.
Anh ta luôn cảm thấy, trong thang máy này không chỉ có năm người là anh ta, người đại diện, và ba người trợ lý, anh ta cảm thấy hoa mắt, hình như nhìn thấy trên trần có một bóng dáng mơ hồ đang đứng, trong lòng anh ta cả kinh, chớp chớp mắt, lại nhìn một lần nữa, thì không thấy bóng dáng đó nữa.
Thang máy vẫn tiếp tục đi lên, bọn họ ấn tất cả các nút, nhưng thang máy căn bản không chịu dừng lại, giống như không có điểm cuối, muốn xông ra khỏi ra khỏi địa cầu.
Cũng may bên khách sạn đã nhận được tin cầu cứu, đang trên đường chạy tới.
Lúc này người đại diện và trợ lý cũng bị dọa sắc mặt trắng bệch,
Đột nhiên, phịch một tiếng, thang máy lắc lư hai lần, đột nhiên ngừng lại, đèn chớp nháy, mờ mờ ảo ảo.
“Chuyện gì thế này? Có phải thang máy khách sạn lâu rồi không tu sửa lại? Điều này cũng có thể xảy ra vấn đề?"
“Không biết, bây giờ chúng ta đang ở tầng mấy?"
“Hình như ở tầng 23, ôi mẹ ơi, nếu như rơi xuống thì chúng ta chết chắc?"
Lời vừa nói ra, thang máy đang dừng ở tầng 23 đột nhiên rơi xuống 2 tầng, dọa mọi người sợ hãi hét toáng lên, mãi tới khi rơi xuống tầng 21 thì cuối cùng cũng dừng lại, lần này tốt rồi, mấy người sợ hãi tới mức sắc mặt tái nhợt không dám nói một lời.