Ta Không Phải Là Đại Sư Bắt Quỷ
Chương 114
Cả nhà ông Vương còn tưởng rằng ông Vương chỉ nói vậy mà thôi, cho dù thật sự muốn đốt vậy cũng là đốt cho có, tùy tiện đốt một căn là được, không nghĩ tới ông lại chuẩn bị những bốn năm căn, còn là phiên bản đặc biệt xa hoa, không những có thêm vườn hoa ở sân sau, còn chuẩn bị cả mấy chiếc xe thể thao…… Mấy người nhà ông Vương nhìn mà hoa cả mắt, liền biết phương pháp ăn cá bổ đầu óc này không ổn, vẫn là nên uống thuốc.
Bà Vương hai tay chống nạnh, trừng một đôi mắt nhỏ: “Lão Vương, ông có phải có cái gì gạt tôi hay không? Tiền này của ông từ đâu ra? Ông lấy đâu ra tiền mua phòng ở?"
Ông Vương liếc nhìn cháu trai nhỏ, bé Vương lập tức đứng ra, ưỡn thẳng cái ngực nhỏ của bé: “Mọi người đừng mắng ông nội nữa, là dùng tiền tiêu vặt của cháu đi mua, tiền của cháu đều cất ở chỗ ông nội."
Tiểu Vương trừng mắt: “Tiền tiêu vặt của con không phải đều đưa cho mẹ con rồi sao? Sao lại đưa cho ông nội?"
Bé Vương rụt người lại sau lưng ông Vương: “Con cũng phải giấu chút quỹ đen chứ, là đàn ông sao có thể không có quỹ đen? Ba, ba cũng có quỹ đen mà."
Tiểu Vương: “……???"
Vợ Tiểu Vương nhìn chồng mình: “Anh cũng có quỹ đen?"
Tiểu Vương: “Không, anh không có, là thằng nhóc này nói bậy!"
Bé Vương: “Mẹ đừng mắng ba, là con nói bậy."
Tiểu Vương: “……"
Vợ tiểu Vương mắt trợn trắng: “Hừ, đợi chút nữa tính sổ với anh sau."
Tiểu Vương: “……" Đứa con trai này của hắn tại sao lại không đáng tin như vậy chứ? Quả nhiên là con trai ruột mà.
Ông Vương thổi râu nói: “Làm sao làm sao, chúng ta giấu chút tiền thì làm sao? Chúng ta giấu chút tiền mua chút đồ chúng ta muốn thì có gì sai nào?"
Bà Vương: “……"
Vợ tiểu Vương: “……"
Tiểu Vương: “……"
Tiền đó là để ông mua phòng cho quỷ sao? Gặp được hai ông cháu nhà này, âu cũng là số kiếp của bọn họ.
Tiểu Vương bất đắc dĩ nói: “Được rồi, con nói không lại ông cháu hai người, vậy hai người định đem đi đâu đốt vậy?"
Chỗ để đốt biệt thự ông Vương đã sớm nghĩ kỹ rồi, liền đốt ở phía dưới cầu vượt. Cầu vượt rất có thể là căn cứ địa mà các vị ân nhân trú ngụ sau khi rời khỏi căn nhà bỏ hoang, đi chỗ đó chuẩn không sai.
Nhưng là cứ trực tiếp đốt như vậy không biết có được hay không, hay phải đi mời đạo sĩ tới làm phép, bằng không đốt không đúng hoặc là bị quỷ quái khác chiếm mất, thì thiệt thòi lớn.
Bên này ông Vương cùng cháu trai nhỏ đang tính toán tỉ mỉ, bên kia bà Vương cùng con trai con dâu liền thương lượng hay là đưa hai ông cháu đi bệnh viện khám xem, mua ít thuốc uống, chứ cứ để bệnh như vậy cũng không phải là biện pháp tốt.
…
Buổi tối hôm nay Cố Phi Âm ngủ đến nửa đêm, đột nhiên bị một ánh mắt nhìn chằm chằm đến tỉnh lại. Cô mơ màng mở to mắt, liền thấy hai cái bóng quỷ mơ hồ đứng trước mặt, đầu suýt chút nữa gác lên mặt cô. Cố Phi Âm trở mình tiếp tục ngủ, giọng ma nữ áo đỏ từ ngoài cửa sổ truyền tới: “Đừng ngủ, nhanh ra đây, chúng ta đi xem biệt thự."
Cố Phi Âm một xíu liền tỉnh: “Biệt thự? Ở đâu?"
Ma nữ áo đỏ vẫy tay nói: “Mau ra đây, tôi đưa cô đi."
Cố Phi Âm kích động thật sự, cũng không để ý gì, mặt không rửa đầu không chải, khoác áo bông vào liền để cô gái hàng xóm nhanh chóng cõng cô đi. Dù sao hiện tại cũng đã là nửa đêm, mọi người đều đã ngủ, lúc này tối lửa tắt đèn, hẳn là không có ai còn cố ý nhìn ngắm bầu trời nữa.
Đợi đến khi cô gái hàng xóm cõng cô đến chỗ cầu vượt, ngay cả ma nữ trung niên, quỷ không đầu, quỷ cụt tay đều đã tới, lúc này đang vây quanh biệt thự nhảy nhót lung tung, rất là náo nhiệt.
Cố Phi Âm không nghĩ tới biệt thự nhanh như vậy đã được đốt xuống. Cô đi sát vào nhìn, quả nhiên vừa lớn vừa xa hoa, bên trong còn trang bị đầy đủ giường chiếu, bàn ghế, thiết bị, gì cũng không thiếu. Mắt thấy Bính Bính ném cô sang một bên để vào trong nhảy nhót, cô không khỏi có chút hâm mộ. Cô cũng muốn ở……
Quỷ không đầu nói: “Phòng này được đó, trước kia tôi toàn phải bay lượn khắp nơi, hiện tại cũng coi như là có chỗ mà đặt chân rồi. Lần trước cứu ông Vương kia cũng coi như không cứu vô ích, còn rất biết làm người mà, biết cảm ơn, ừm, không tệ không tệ."
Quỷ cụt tay nói: “Đúng thật là không tệ, xem căn biệt thự cao cấp năm tầng với tầm nhìn hướng sông này, phía trước có thể ngắm cảnh sông, mặt sau là vườn hoa, còn có xe, thiết bị trang hoàng các thứ này nữa. Trước kia tôi chưa từng được ở trong biệt thự, chỉ có thể nhìn người khác mà ao ước thèm thuồng, không nghĩ tới hiện tại tôi cũng có thể được ở trong biệt thự rồi."
Quỷ không đầu nói: “Đúng vậy, nghe nói dưới âm phủ cũng khổ sở vì quỷ quá nhiều, những con quỷ chờ đầu thai cũng không có chỗ đi. Ai điều kiện tốt một chút thì ở phòng ký túc xá cho tám người, điều kiện kém chút còn phải ở giường lớn trong phòng công cộng. Muốn ở trong biệt thự, vậy cũng phải là người khi còn sống từng có công đức lớn lao mới được ở! Nghe nói chỉ vì chuyện nhà ở này, mà dưới đó đã náo loạn rất nhiều lần rồi."
“Còn có chuyện này? Nói như vậy chúng ta so với bọn họ đúng là tốt hơn nhiều."
Ma nữ trung niên cười hắc hắc một tiếng, “Biệt thự đúng là rất tốt, nhưng tôi vẫn thích nhất cái xe đạp này, xe đạp rất tốt, về sau tôi đi xem con trai, có thể đạp xe đi rồi. Mỗi ngày đều phải bay qua bay lại, có đôi khi gió lớn còn phải giảm tốc độ, hơi không chú ý liền bị thổi bay. Bây giờ thì tốt rồi, có xe đạp tôi cũng tiện hơn nhiều, buổi tối con trai tôi tan học về nhà, tôi còn có thể cùng thằng bé đạp xe đạp về nhà nữa!"
Ma nữ áo đỏ nói: “Chị đạp xe còn không bằng trực tiếp để thằng bé đèo chị đi, như vậy tiện hơn nhiều, còn gần gũi thân thiết nữa."
“Xe của con trai tôi vừa cao vừa lớn, phía sau không chỗ ngồi, hơn nữa tôi nhìn nó mỗi ngày học tập đều vất vả như vậy, còn phải chở tôi nữa, vậy thì mệt lắm. Không được không được đâu, vẫn là tự tôi đạp xe là tốt rồi."
“Vậy được rồi." Ma nữ áo đỏ nhún nhún vai, chọc chọc chiếc máy xúc, “Cái này dùng để làm gì?"
“Chiếc máy xúc này tác dụng lớn lắm đó. Nếu cô muốn đào cái ao nhỏ ở sân sau, chả phải dùng tới nó à?"
Ma nữ áo đỏ bĩu môi, cô không hứng thú với ao nhỏ lắm, thế nào cũng phải là cái hồ nước lớn mới được, “Vậy được rồi, nơi này về sau coi như là một chỗ bất động sản của tôi đi, không có việc gì tôi có thể lại đây nghỉ phép gì gì đó."
Chúng quỷ: “……"
Cố Phi Âm: “……":(
Cô cũng nghĩ đến nghỉ phép, nhưng cô lại cảm thấy chính mình còn có thể sống tám chín mươi năm nữa, nói cách khác cô phải vài chục năm sau mới có thể vào ở trong căn biệt thự này, nghĩ đến đã thấy tức rồi……
Thôi bỏ đi, cô cũng không thể quá sốt ruột, dù sao chờ vài chục năm nữa cô chết, là cô có thể ở căn phòng này rồi. Miễn sao là biệt thự của cô là được, cũng coi như là đầu tư lâu dài đi.
Quỷ nước lúc này rốt cuộc mới dám từ đáy sông nhô cái đầu lên, vừa rồi khi thấy mấy vị đạo sĩ lại đây, suýt hù chết hắn, còn tưởng rằng mấy vị đạo sĩ kia tới thu thập hắn chứ, làm hắn sợ tới mức chay đi trốn tóe khói. Không ngờ chờ tới khi hắn trở ra, liền thấy trên bờ sông vốn trụi lủi này đã đặt năm tòa biệt thự. Mấy người ma nữ áo đỏ, bà lão, Bính Bính đều đang vây quanh biệt thự xem xét, dáng vẻ kia, miễn bàn có bao nhiêu hưng phấn, khiến hắn xem mà choáng váng đầu óc.
Đây là loại thao tác gì thế hả, bọn họ còn chuẩn bị dựng trại đóng quân ở chỗ này đó sao?
Quỷ nước nghĩ đến về sau chính mình bị nhiều quỷ như vậy nô dịch, cả cái thân quỷ đều hỏng rồi. Hắn héo mòn gác mình lên bờ sông, thoạt nhìn không có một chút tinh thần nào, đương nhiên lúc này không có con quỷ nào thèm quản hắn có tinh thần hay không nữa.
Nhưng nói thật, biệt thự cũng chỉ có năm tòa, bọn họ ở đây có sáu quỷ một người, đúng là không dễ phân chia.
Quỷ cụt tay cùng quỷ không đầu thường xuyên ở cạnh nhau, hai đứa nó quen biết đã lâu, lúc này liền nói: “Hai chúng ta ở cùng nhau là được rồi."
Bà lão cùng cô gái hàng xóm cũng không thể tách rời, hai cô ở cùng nhau cũng được. Còn ma nữ áo đỏ , cô thật ra cũng không sao cả, lúc còn sống cô đều đã hưởng thụ hết, lúc này chết rồi thì có hưởng thụ hay không đều được. Ma nữ trung niên nói một mình cô cũng chỉ thi thoảng tới đây ở một chút mà thôi, phần lớn thời gian cô còn phải ở cùng con trai.
Còn Cố Phi Âm… cô muốn ở cũng phải chờ vài chục năm nữa mới được.
Cố Phi Âm nghĩ nghĩ, nói: “Nếu không các ngươi mỗi người chọn một tầng để ở, còn lại cho thuê thì thế nào?"
Chúng quỷ: “…… Cho thuê??"
Bọn họ đều sợ ngây người, đồng thời nhìn về phía Cố Phi Âm, còn có loại thao tác này nữa hả?
Bà lão cùng cô gái hàng xóm cũng xoay đầu nhìn chằm chằm cô gái tóc dài, cô gái trong mắt chỉ có tiền này quả nhiên cái gì cũng có thể nghĩ ra được.
Cố Phi Âm kéo ngón tay, nghiêm túc nói: “Căn biệt thự này lớn như vậy, cho dù các người đều vào ở cũng sẽ dư rất nhiều phòng trống, để như vậy thật là lãng phí đúng không nào? Vậy không bằng đem cho thuê, xung quanh đây khẳng định có rất nhiều cô hồn dã quỷ không có chỗ để đi, đem phòng này cho bọn họ thuê, chúng ta chỉ cần thu tiền là được rồi, này không đẹp cả đôi đường sao?"
Cô cẩn thận tính qua rồi, chỗ phòng này là có thể cho thuê, tựa như căn phòng cô đang ở vậy, trong nhà bạn chủ nhà có nhiều phòng, chính mình ở một cái, dư lại đều cho thuê, mỗi tháng chờ lấy tiền là được. Hơn nữa còn không có chút nguy hiểm nào, mua bán có lời như vậy biết đi đâu tìm?