Ta Đây Trời Sinh Tính Ngông Cuồng
Chương 216
“Tổng giám đốc Đồng, ông khẳng định ông không nói sai sao?" Nữ phóng viên của báo hàng ngày thành phố Giang lại mở miệng hỏi lần nữa.
Đồng Quân Hựu sắc mặt tối sầm như tờ giẩy, nói: “Tôi có thể bảo đảm, tôi không hề nói sail"
*Vậy tôi xin hỏi một chút, N, có mấy bức ảnh, là sáng hôm nay cô Kim Địch ra vào tòa nhà cao tầng Đầu Tư Tài Chính, hơn nữa còn có một đoạn video, có thể xác nhận cô Kim Địch từng vào phòng làm việc của ông, tôi muốn biết ông định giải thích thế nào.." Phóng viên của báo hàng ngày thành phố Giang nhẹ nhằng mở miệng, nhưng lại gây ra sóng lớn cuồn cuộn.
Tình huống gì đây?
Kim Địch đã đến Đầu Tư Tài Chính sao? Hơn nữa còn đến ngay buổi sáng hôm nay? Thậm chí còn vào phòng làm việc của Đồng Quân Hựu?
Giờ phút này, đám phóng viên dưới sân khấu đều thay.
đổi sắc mặt, cả đám người giật mình nhìn Đồng Quân Hựu. Nếu quả thật như vậy, chuyện này quả thật khiến người ta chấn động, vậy sau lưng chuyện này, rất khó không có bóng dáng của Đồng Quân Hựu.
Sắc mặt Đồng Quân Hựu cực kỳ nặng nề, không ngờ được đối phương lại theo dõi Kim Địch, thậm chí còn lấy được tài liệu quay chụp trong nội bộ công ty.
Hội trưởng Vương cảm thấy mặt mình nóng bừng, phẫn nộ liếc mắt nhìn Đồng Quân Hựu.
Không phải ông nói ông không quen biết Kim Địch sao?
Không phải ông nói, không có bất cứ quan hệ gì với Kim Địch sao?
Vậy mà ông lại nói dối sao?
“Đồng Quân Hựu!" Hội trưởng Vương đột ngột đứng dậy, cảm thấy mình đang phải chịu sỉ nhục cực kỳ lớn.
Gương mặt Đồng Quân Hựu lạnh lùng nói: “Chuyện này tôi cũng không biết, hơn nữa sáng nay tôi còn chưa đến công ty, mà vẫn luôn nghỉ ngơi ở nhà. Chuyện này tôi nghĩ tài xế của tôi có thể làm chứng được…"
“ỒI" Phóng viên của thành phố Giang cất ảnh chụp đi, trên mặt lộ ra nụ cười sâu xa.
Nụ cười này trong mắt rất nhiều người đều có vẻ là không tin tưởng Đồng Quân Hựu.
Trong lời nói của Đồng Quân Hựu cùng lắm cũng chỉ là thứ đáng được cân nhắc, hơn nữa còn có rất nhiều chuyện đều khiến người ta không thể tin nổi.
“Tôi muốn nói, Đầu Tư Tài Chính chúng tôi không có bất kỳ quan hệ gì với chuyện này, Đồng Quân Hựu tôi cũng không quen biết Kim Địch nào cả… Đồng Quân Hựu lạnh lùng mở miệng, sau đó đứng dậy, nhanh chóng rời đi.
“Hội trưởng Vương, ông có thể chứng minh được là tổng giám đốc Đồng không quen biết Kim Địch sao?" Phóng viên của báo hàng ngày thành phố Giang nhìn thấy Đồng Quân Hựu đã rời đi, sau đó chĩa mũi nhọn về phía hội trưởng Vương: “Dù sao vừa nấy ông đã nói, ông tin tưởng thái độ làm người của tổng giám đốc Đồng…
“Tôi…" Hội trưởng Vương quả thật tức giận đến mức nổ tung.
“Hội trưởng Vương, chúng tôi hy vọng ông có thể trả lời thẳng câu hỏi này!" Phóng viên mở miệng lần nữa.
“Thật xin lỗi, tôi không thể trả lời được!" Hội trưởng Vương trực tiếp đứng dậy, cũng rời khỏi hội trường.
Giờ phút này, hội trưởng Vương cảm thấy mình chính là một tên hề, một tên hề mua vui cho tất cả mọi người.
Chuyện mà Đồng Quân Hựu thề thốt son sắt, thế mà lại biến thành thế này sao? Vậy sau này làm sao còn có chỗ đứng ở thành phố Giang được nữa chứ?
Một đường đi ra phía sau, hội trưởng Vương đẩy cửa phòng làm việc của Đồng Quân Hựu: “Đồng Quân Hựu, rốt cuộc là ông có quan hệ gì với Kim Địch hay không?"
Gương mặt Đồng Quân Hựu lạnh lùng ngồi tại chỗ, nhìn hội trưởng Vương đi tới, lạnh lùng ngẩng đầu nhìn thoáng qua một cái: “Hội trưởng Vương, bây giờ ông nói những lời này, còn có ý nghĩa gì nữa chứ? Mặc dù tôi nói tôi không quen biết, như vậy đám người bên ngoài kia sẽ tin sao? Ông sẽ tin sao?"
“Đồng Quân Hựu, không phải ông đã thề thốt son sát với tôi sao? Người ta còn có cả ảnh chụp và video rồi, ông còn muốn nói gì nữa?" Hội trưởng Vương giận dữ.
Đồng Quân Hựu cười lạnh: “Hội trưởng Vương, chẳng lẽ ông không hiểu những thứ dơ bẩn đằng sau thương mại hay sao?"
Lửa giận của hội trưởng Vương vọt thẳng lên đỉnh đầu, nghiến răng nhìn chằm chằm Đồng Quân Hựu.
Đồng Quân Hựu nở nụ cười: “Chẳng lẽ ông không nhận ra, đứng sau những chuyện này chính là Đường Ân? Tôi thừa nhận chiêu này của cậu ta rất đẹp, cắn ngược tôi một cái, nhưng chuyện này có thể làm được gì cơ chứ?
Đầu Tư Tài Chính đã ăn sâu bén rễ ở thành phố Giang, chuyện này hoàn toàn không thể ảnh hưởng gì đến Đầu Tư Tài Chính chúng ta cải"
“Ông.." Hội trưởng Vương nổi giận.
“Vẫn nên ngẫm lại xem làm thế nào giúp tôi đối phó Đường Ân đi, nếu không vị trí hội trưởng hội thương mại của ông, chỉ sợ cũng không ngồi vững được đâu!" Đồng Quân Hựu cười lạnh một tiếng: “Số tiền kia còn đang ở ngân hàng, nếu không thể lấy ra được, sẽ rất nguy hiểm với tôi…
Hội trưởng Vương hít sâu một hơi: “Ông định làm gì?"
“Lấy được tiền về rồi nói tiếp!" Đồng Quân Hựu lạnh lùng nói ra.
Hội trưởng Vương tức giận đến mức thân hình gần như run rẩy, xoay người đi ra khỏi phòng làm việc của Đồng Quân Hựu.
Đồng Quân Hựu nhìn hội trưởng Vương rời đi, gương mặt cực kỳ tối sầm.
Chiêu này của Đường Ân quả thật rất cao tay, nhưng đúng như Đồng Quân Hựu vừa tự mình nói ra, chuyện này có chút ảnh hưởng đến Đầu Tư Tài Chính, có điều cũng không ảnh hưởng quá lớn. Dù sao bất kể thế nào chăng nữa, Đầu Tư Tài Chính chính là nhãn hiệu của thành phố Giang, thậm chí là xí nghiệp dẫn đầu thành phố Giang.
Reng reng reng…
Lúc này, chuông điện thoại của Đồng Quân Hựu vang lên.
Đồng Quân Hựu vội vàng nghe máy, giọng nói của Lý.
Viện vang lên: “Tổng giám đốc Đồng, bất động sản Thanh Ngọc dường như lại muốn kêu gọi đầu tư, hoàn toàn không thèm để ý đến chúng ta, cũng không bằng lòng gặp tôi và Lý Vân Phong!"
“Không muốn gặp sao?" Gương mặt Đồng Quân Hựu lạnh lùng: “Bất kể thế nào, tốt nhất phải cho tôi gặp được anh ta, nếu không cũng đừng quay về nữa!"
“Được! Được!" Lý Viện vội vàng gật đầu, sắc mặt cực kỳ khó coi.
Suốt cả ngày hôm nay, bà ta và Lý Vân Phong đều ở dưới tầng bất động sản Thanh Ngọc, muốn người phụ trách của bất động sản Thanh Ngọc mị n, chuyển lời cảnh cáo của Đồng Quân Hựu, để bất động sản Thanh Ngọc cũng bán quyền cổ phần với giá thấp giống như bọn họ. Đáng tiếc hai người ngồi ở đây đợi cả ngày, người phụ trách bất động sản Thanh Ngọc cũng không hề có ý định muốn gặp họ.
“Chị Lý, tôi cảm thấy chuyện này có vẻ không ổn lắm…"
Lý Vân Phong suy xét một lúc lâu, hoảng hốt ngẩng đầu nhìn Lý Viện: “Chị suy nghĩ một chút đi, tin tức hôm nay, có phải gây bất lợi cho Đầu Tư Tài Chính không? Hơn nữa bất động sản Thanh Ngọc này vừa nãy còn tuyên bố, đã đạt được đầu tư vòng thứ hai…"
“Cậu muốn nói gì?" Lý Viện quay đầu, hơi mờ mịt nhìn Lý Vân Phong.
Lý Vân Phong thấp giọng nói: “Chị nói xem… Có phải Đường Ân đã bắt đầu ra tay đối phó Đồng Quân Hựu rồi không? Hơn nữa thật sự có thể thu mua Đầu Tư Tài Chính?"
“Không thể nào!" Lý Viện toàn thân run lên, vội vàng nói: “Chuyện này hoàn toàn không thể nào! Đường Ân là loại người nào chứ? Anh ta có thể có bao nhiêu tiền? Cùng lắm anh ta cũng chỉ là một con kiến mà thôi, anh ta có lá gan đi cạy vị thần lớn như Đồng Quân Hựu sao?"
“Cũng đúng!" Trong lòng Lý Vân Phong yên tâm hơn một chút.
“Không nên suy nghĩ lung tung, loại lông bông như Đường Ân hoàn toàn không đáng để chúng ta suy nghĩ đến!" Lý Viện nhẹ giọng nói.
“Ừi" Lý Vân Phong cũng gật đầu, chân chừ một lát: “Nếu không, tôi gọi cho Lô Tiên Lâm hỏi một chút xem, xem ông ta có manh mối gì không? Dù sao trước đây Lô Tiên Lâm cũng từng có quan hệ trai gái với Kim Địch…"
“Cũng được!" Lý Viện đáp lại.
Lý Vân Phong vội vàng lấy điện thoại di động ra, bấm số điện thoại của Lô Tiên Lâm.
Tút tút tút…
Tiếng chuông reo rất lâu, nhưng vẫn không có ai nghe máy, Lý Vân Phong có chút mờ mịt ngẩng đầu lên, trong lúc nhất thời không biết nên nói gì.
Trong lòng Lý Viện nặng nề, cảm giấc thấy có chuyện không ổn.
Lúc này Lô Tiên Lâm nhìn điện thoại di động đang rung trước mặt, có chút kỳ lạ ngẩng đầu lên, nhìn chằm chằm Vương Húc: “Rốt cuộc là có làm hay không?"
“Ông thật sự muốn làm sao? Nếu làm như vậy, hai người chúng ta có thể xong luôn đấy, đến lúc đó Đồng Quân Hựu có thể buông tha cho chúng ta sao?" Vương Húc có chút sợ hãi, phải biết rằng một khi thật sự thực hiện đề nghị này của Lô Tiên Lâm, vậy có thể sẽ rơi vào cảnh mãi mãi không ngóc đầu lên được!
Đồng Quân Hựu sắc mặt tối sầm như tờ giẩy, nói: “Tôi có thể bảo đảm, tôi không hề nói sail"
*Vậy tôi xin hỏi một chút, N, có mấy bức ảnh, là sáng hôm nay cô Kim Địch ra vào tòa nhà cao tầng Đầu Tư Tài Chính, hơn nữa còn có một đoạn video, có thể xác nhận cô Kim Địch từng vào phòng làm việc của ông, tôi muốn biết ông định giải thích thế nào.." Phóng viên của báo hàng ngày thành phố Giang nhẹ nhằng mở miệng, nhưng lại gây ra sóng lớn cuồn cuộn.
Tình huống gì đây?
Kim Địch đã đến Đầu Tư Tài Chính sao? Hơn nữa còn đến ngay buổi sáng hôm nay? Thậm chí còn vào phòng làm việc của Đồng Quân Hựu?
Giờ phút này, đám phóng viên dưới sân khấu đều thay.
đổi sắc mặt, cả đám người giật mình nhìn Đồng Quân Hựu. Nếu quả thật như vậy, chuyện này quả thật khiến người ta chấn động, vậy sau lưng chuyện này, rất khó không có bóng dáng của Đồng Quân Hựu.
Sắc mặt Đồng Quân Hựu cực kỳ nặng nề, không ngờ được đối phương lại theo dõi Kim Địch, thậm chí còn lấy được tài liệu quay chụp trong nội bộ công ty.
Hội trưởng Vương cảm thấy mặt mình nóng bừng, phẫn nộ liếc mắt nhìn Đồng Quân Hựu.
Không phải ông nói ông không quen biết Kim Địch sao?
Không phải ông nói, không có bất cứ quan hệ gì với Kim Địch sao?
Vậy mà ông lại nói dối sao?
“Đồng Quân Hựu!" Hội trưởng Vương đột ngột đứng dậy, cảm thấy mình đang phải chịu sỉ nhục cực kỳ lớn.
Gương mặt Đồng Quân Hựu lạnh lùng nói: “Chuyện này tôi cũng không biết, hơn nữa sáng nay tôi còn chưa đến công ty, mà vẫn luôn nghỉ ngơi ở nhà. Chuyện này tôi nghĩ tài xế của tôi có thể làm chứng được…"
“ỒI" Phóng viên của thành phố Giang cất ảnh chụp đi, trên mặt lộ ra nụ cười sâu xa.
Nụ cười này trong mắt rất nhiều người đều có vẻ là không tin tưởng Đồng Quân Hựu.
Trong lời nói của Đồng Quân Hựu cùng lắm cũng chỉ là thứ đáng được cân nhắc, hơn nữa còn có rất nhiều chuyện đều khiến người ta không thể tin nổi.
“Tôi muốn nói, Đầu Tư Tài Chính chúng tôi không có bất kỳ quan hệ gì với chuyện này, Đồng Quân Hựu tôi cũng không quen biết Kim Địch nào cả… Đồng Quân Hựu lạnh lùng mở miệng, sau đó đứng dậy, nhanh chóng rời đi.
“Hội trưởng Vương, ông có thể chứng minh được là tổng giám đốc Đồng không quen biết Kim Địch sao?" Phóng viên của báo hàng ngày thành phố Giang nhìn thấy Đồng Quân Hựu đã rời đi, sau đó chĩa mũi nhọn về phía hội trưởng Vương: “Dù sao vừa nấy ông đã nói, ông tin tưởng thái độ làm người của tổng giám đốc Đồng…
“Tôi…" Hội trưởng Vương quả thật tức giận đến mức nổ tung.
“Hội trưởng Vương, chúng tôi hy vọng ông có thể trả lời thẳng câu hỏi này!" Phóng viên mở miệng lần nữa.
“Thật xin lỗi, tôi không thể trả lời được!" Hội trưởng Vương trực tiếp đứng dậy, cũng rời khỏi hội trường.
Giờ phút này, hội trưởng Vương cảm thấy mình chính là một tên hề, một tên hề mua vui cho tất cả mọi người.
Chuyện mà Đồng Quân Hựu thề thốt son sắt, thế mà lại biến thành thế này sao? Vậy sau này làm sao còn có chỗ đứng ở thành phố Giang được nữa chứ?
Một đường đi ra phía sau, hội trưởng Vương đẩy cửa phòng làm việc của Đồng Quân Hựu: “Đồng Quân Hựu, rốt cuộc là ông có quan hệ gì với Kim Địch hay không?"
Gương mặt Đồng Quân Hựu lạnh lùng ngồi tại chỗ, nhìn hội trưởng Vương đi tới, lạnh lùng ngẩng đầu nhìn thoáng qua một cái: “Hội trưởng Vương, bây giờ ông nói những lời này, còn có ý nghĩa gì nữa chứ? Mặc dù tôi nói tôi không quen biết, như vậy đám người bên ngoài kia sẽ tin sao? Ông sẽ tin sao?"
“Đồng Quân Hựu, không phải ông đã thề thốt son sát với tôi sao? Người ta còn có cả ảnh chụp và video rồi, ông còn muốn nói gì nữa?" Hội trưởng Vương giận dữ.
Đồng Quân Hựu cười lạnh: “Hội trưởng Vương, chẳng lẽ ông không hiểu những thứ dơ bẩn đằng sau thương mại hay sao?"
Lửa giận của hội trưởng Vương vọt thẳng lên đỉnh đầu, nghiến răng nhìn chằm chằm Đồng Quân Hựu.
Đồng Quân Hựu nở nụ cười: “Chẳng lẽ ông không nhận ra, đứng sau những chuyện này chính là Đường Ân? Tôi thừa nhận chiêu này của cậu ta rất đẹp, cắn ngược tôi một cái, nhưng chuyện này có thể làm được gì cơ chứ?
Đầu Tư Tài Chính đã ăn sâu bén rễ ở thành phố Giang, chuyện này hoàn toàn không thể ảnh hưởng gì đến Đầu Tư Tài Chính chúng ta cải"
“Ông.." Hội trưởng Vương nổi giận.
“Vẫn nên ngẫm lại xem làm thế nào giúp tôi đối phó Đường Ân đi, nếu không vị trí hội trưởng hội thương mại của ông, chỉ sợ cũng không ngồi vững được đâu!" Đồng Quân Hựu cười lạnh một tiếng: “Số tiền kia còn đang ở ngân hàng, nếu không thể lấy ra được, sẽ rất nguy hiểm với tôi…
Hội trưởng Vương hít sâu một hơi: “Ông định làm gì?"
“Lấy được tiền về rồi nói tiếp!" Đồng Quân Hựu lạnh lùng nói ra.
Hội trưởng Vương tức giận đến mức thân hình gần như run rẩy, xoay người đi ra khỏi phòng làm việc của Đồng Quân Hựu.
Đồng Quân Hựu nhìn hội trưởng Vương rời đi, gương mặt cực kỳ tối sầm.
Chiêu này của Đường Ân quả thật rất cao tay, nhưng đúng như Đồng Quân Hựu vừa tự mình nói ra, chuyện này có chút ảnh hưởng đến Đầu Tư Tài Chính, có điều cũng không ảnh hưởng quá lớn. Dù sao bất kể thế nào chăng nữa, Đầu Tư Tài Chính chính là nhãn hiệu của thành phố Giang, thậm chí là xí nghiệp dẫn đầu thành phố Giang.
Reng reng reng…
Lúc này, chuông điện thoại của Đồng Quân Hựu vang lên.
Đồng Quân Hựu vội vàng nghe máy, giọng nói của Lý.
Viện vang lên: “Tổng giám đốc Đồng, bất động sản Thanh Ngọc dường như lại muốn kêu gọi đầu tư, hoàn toàn không thèm để ý đến chúng ta, cũng không bằng lòng gặp tôi và Lý Vân Phong!"
“Không muốn gặp sao?" Gương mặt Đồng Quân Hựu lạnh lùng: “Bất kể thế nào, tốt nhất phải cho tôi gặp được anh ta, nếu không cũng đừng quay về nữa!"
“Được! Được!" Lý Viện vội vàng gật đầu, sắc mặt cực kỳ khó coi.
Suốt cả ngày hôm nay, bà ta và Lý Vân Phong đều ở dưới tầng bất động sản Thanh Ngọc, muốn người phụ trách của bất động sản Thanh Ngọc mị n, chuyển lời cảnh cáo của Đồng Quân Hựu, để bất động sản Thanh Ngọc cũng bán quyền cổ phần với giá thấp giống như bọn họ. Đáng tiếc hai người ngồi ở đây đợi cả ngày, người phụ trách bất động sản Thanh Ngọc cũng không hề có ý định muốn gặp họ.
“Chị Lý, tôi cảm thấy chuyện này có vẻ không ổn lắm…"
Lý Vân Phong suy xét một lúc lâu, hoảng hốt ngẩng đầu nhìn Lý Viện: “Chị suy nghĩ một chút đi, tin tức hôm nay, có phải gây bất lợi cho Đầu Tư Tài Chính không? Hơn nữa bất động sản Thanh Ngọc này vừa nãy còn tuyên bố, đã đạt được đầu tư vòng thứ hai…"
“Cậu muốn nói gì?" Lý Viện quay đầu, hơi mờ mịt nhìn Lý Vân Phong.
Lý Vân Phong thấp giọng nói: “Chị nói xem… Có phải Đường Ân đã bắt đầu ra tay đối phó Đồng Quân Hựu rồi không? Hơn nữa thật sự có thể thu mua Đầu Tư Tài Chính?"
“Không thể nào!" Lý Viện toàn thân run lên, vội vàng nói: “Chuyện này hoàn toàn không thể nào! Đường Ân là loại người nào chứ? Anh ta có thể có bao nhiêu tiền? Cùng lắm anh ta cũng chỉ là một con kiến mà thôi, anh ta có lá gan đi cạy vị thần lớn như Đồng Quân Hựu sao?"
“Cũng đúng!" Trong lòng Lý Vân Phong yên tâm hơn một chút.
“Không nên suy nghĩ lung tung, loại lông bông như Đường Ân hoàn toàn không đáng để chúng ta suy nghĩ đến!" Lý Viện nhẹ giọng nói.
“Ừi" Lý Vân Phong cũng gật đầu, chân chừ một lát: “Nếu không, tôi gọi cho Lô Tiên Lâm hỏi một chút xem, xem ông ta có manh mối gì không? Dù sao trước đây Lô Tiên Lâm cũng từng có quan hệ trai gái với Kim Địch…"
“Cũng được!" Lý Viện đáp lại.
Lý Vân Phong vội vàng lấy điện thoại di động ra, bấm số điện thoại của Lô Tiên Lâm.
Tút tút tút…
Tiếng chuông reo rất lâu, nhưng vẫn không có ai nghe máy, Lý Vân Phong có chút mờ mịt ngẩng đầu lên, trong lúc nhất thời không biết nên nói gì.
Trong lòng Lý Viện nặng nề, cảm giấc thấy có chuyện không ổn.
Lúc này Lô Tiên Lâm nhìn điện thoại di động đang rung trước mặt, có chút kỳ lạ ngẩng đầu lên, nhìn chằm chằm Vương Húc: “Rốt cuộc là có làm hay không?"
“Ông thật sự muốn làm sao? Nếu làm như vậy, hai người chúng ta có thể xong luôn đấy, đến lúc đó Đồng Quân Hựu có thể buông tha cho chúng ta sao?" Vương Húc có chút sợ hãi, phải biết rằng một khi thật sự thực hiện đề nghị này của Lô Tiên Lâm, vậy có thể sẽ rơi vào cảnh mãi mãi không ngóc đầu lên được!
Tác giả :
Cửu Kinh