Ta Đây Trời Sinh Tính Ngông Cuồng
Chương 101
Sắc mặt Tiết Bạch lập tức thay đổi, khi cô ta nghe thấy những chữ như cấp E, xếp hàng, cùng với quản lý Tiết, chỉ cảm thấy trong đầu nổ vang một tiếng, suýt nữa ngã xuống đất.
Người trẻ tuổi kia! Người đầu tiên Tiết Bạch nghĩ đến chính là thanh niên kia, người đã chặn cửa xe cô ta khi cô ta lên đây! Cậu chủ…
Giờ phút này, Tiết Bạch muốn đập đầu chết ngay tại đây! Sao chuyện này lại xảy ra được chứ? Người trẻ tuổi kia lại chính là cậu chủ sao? Lại chính là người mà hôm nay.
nhiều nhân vật lớn cùng phải chờ đợi như vậy? “Tiết Bạch, sao lại thế này?" Đồng Quân Hựu gần như nổi giận gầm lên một tiếng.
Lần này, toàn bộ nhóm lớp học gần như bùng nổ, rất nhiều sinh viên bắt đầu bàn tán sôi nổi. Tấm ảnh này có thể nhìn được rất rõ là Đường Ân ở bên cạnh người phụ nữ khác, lại liên tưởng đến tối hôm qua Đường Ân đi tìm Kỷ Du Du, gần như tất cả mọi người đều công nhận rằng Đường Ân đang bắt cá hai tay, khiến cho không biết tối hôm qua Kỷ Du Du đã làm cái gì.
“Đồ cặn bã, ra đây giải thích đi…" “Đường Ân, cậu đối xử với Kỷ Du Du như vậy sao? Chúng tôi đều biết cậu có quan hệ với Kỷ Du Du, bây giờ lại muốn qua lại với người phụ nữ khác à?" Đường Ân nhìn cảnh tượng này, lòng cười lạnh.
Loại chuyện này thật sự không tính là tấn công anh, chẳng qua anh sợ chuyện này sẽ ảnh hưởng đến Kỷ Du Du thôi.
Quả nhiên, bên này có người tag Kỷ Du Du vào trong nhóm, để cô nhìn rõ bộ mặt thật của Đường Ân.
Đường Ân lạnh mặt đóng phần mềm chat lại, sau đó nhìn thấy Kỷ Du Du cúi thấp đầu đi từ trên tầng xuống.
“Này… làm sao vậy?" Đường Ân ngẩng đầu lên hỏi theo bản năng.
“Đến trường…" Kỷ Du Du khẽ nói.
Đường Ân thở dài, xoa đầu cô: “Đừng để ý đến suy nghĩ của người khác quá, đôi khi những gì mắt thấy chưa chắc đã là sự thật!" “Ừ!" Kỷ Du Du cũng không biết làm sao, nhẹ nhàng gật đầu.
Đường Ân đứng chặn trước người cô, trêu chọc nói: ‘Cô đỏ mặt à?" “Nào có…" Kỷ Du Du vội vàng xoay người, đi về phía cửa ra vào.
Đường Ân cười, khi xoay người lên tầng, trên mặt đã tràn đầy lạnh lùng.
Viên Chỉ Am phía xa nhìn thấy Kỷ Du Du đi từ trong biệt thự ra, ánh mắt lộ vẻ bừng tỉnh.
Hóa ra là như vậy! Trong nhà có cô gái khác, cho nên mới không cho cô ta vào nhà sao? Thảo nào! Viên Chi Am hợm hĩnh nở nụ cười, cô ta cho rằng dựa vào điều kiện của mình, bất kể là người đàn ông nào đã từng gặp cô ta cũng sẽ không thể rời mắt đi được, miễn là cô ta hơi làm điệu làm bộ một chút là có thể hoàn toàn mê hoặc người đàn ông kia rồi! Đàn ông mà, bất kể là tuổi tác lớn nhỏ thế nào, thật ra đều là như vậy! Hơn nữa phát hiện lớn nhất của Viên Chi Am chính là, cô gái vừa mới từ trong biệt thự đi ra kia hoàn toàn không phải người phụ nữ tối qua nhìn thấy.
Đây là một người đàn ông biết ăn vụng! Khóe miệng Viên Chỉ Am lộ ra một tia cười lạnh, nhanh chóng đưa ra kết luận, cô ta xoay người đi về phía biệt thự.
Leng keng…
Chuông cửa lại bị Viên Chi Am ấn vang lần nữa, Viên Chi Am cố gắng làm cho nụ cười của mình quyến rũ thêm mấy phần, đợi người đàn ông bên trong ra mở cửa.
Cửa phòng bị đẩy ra, lộ ra bóng dáng Đường Ân.
Quả nhiên, đàn ông chẳng có ai tốt đẹp cải Viên Chi Am cười lạnh trong lòng, ngoài mặt lại nói năng cực kỳ nũng nịu: “Anh Đường, tôi đến đây là có chuyện tìm anhl" Rầm…
Cửa phòng đóng lại, bên trong còn loáng thoáng tiếng nói là ngu ngốc gì đó.
Đường Ân hứng thú liếc mắt nhìn Lâm Sở Sở rồi xoay người đi vào trong quán cơm nhỏ.
Chuyện liên quan đến Đường Ân bị vu oan trước đó, Lâm Sở Sở đã bị tạm giữ mấy ngày, mấy ngày đó cô ta mới thật sự ý thức được bản thân mình đã buồn cười đến mức nào. Cũng chính trong mấy ngày đó, có người nói cho cô ta biết gia đình của Đường Ân không phải loại quán cơm nhỏ như cô ta có thể so sánh được, cũng không phải người cô ta có thể sỉ nhục được.
Nhớ lại ngày đó, nhớ lại những gì mà Lâm Sở Sở tự mình gây ra, cô ta thật sự không dám đối mặt với Đường Ân nữa, cho dù nhìn thấy Đường Ân cũng sẽ sợ hãi đến mức toàn thân run rẩy.
Viên Chi Am cũng xuống xe, sau khi liếc mắt nhìn Lâm Sở Sở, trong lòng càng cười lạnh hơn mấy phần.
‘Thảo nào đến đây ăn cơm, hóa ra là để ý nhân viên phục vụ của quán à? Người đàn ông này thật sự khiến người ta coi thường! Trong buổi đấu giá ôm một người, sáng hôm nay trong biệt thự có một người, buổi tối chạy đến quán cơm nhỏ này lại có một người nữa! Vô liêm sỉ! Đồ cặn bãt Viên Chi Am thầm cười lạnh, cũng ra quyết định, chỉ cần xảy ra chuyện gì đó với Đường Ân, sau đó vắt kiệt giá trị lợi dụng của anh, cuối cùng nhất định phải đá văng. Người như vậy chỉ có thể lợi dụng, không thể giữ lại bên cạnh được.
Suy nghĩ trong lòng Viên Chi Am đương nhiên không để cho người ta biết được.
Tuy nhìn vẻ ngoài không gợn sóng chút nào, có điều bước vào quán cơm nhỏ vẫn nhíu mày, cô ta cảm thấy nơi này khiến người sang trọng như cô ta có chút không thể chịu đựng nổi.
Đường Ân đã ngồi xuống, nhìn thấy nụ cười cứng ngắc của Ngô Mẫn, cũng không để ý cho lắm.
“Đường Ân?"Lâm Thành từ phòng bếp chạy ra, sau khi nhìn thấy Đường Ân, trên mặt lập tức hiện lên vẻ biết ơn: “Muốn ăn chút gì không, chú Lâm mời cháu, cửa lớn nhà chúng ta vẫn luôn chào đón cháu!" “Đúng, vẫn luôn chào đón cháu!" Ngô Mẫn cũng cười cứng ngắc.
Đường Ân nở nụ cười: “Không cần mời, có người mời cháu rồi, chỉ là cháu ăn cơm ở đây quen rồi thôi!" “Đúng vậy, ăn ở nhà mình chắc chắn vẫn quen hơn!" Lâm Thành cười chất phác.
Sau khi cả đám người này bước xuống.
sảnh lớn, cũng không có tâm trạng đi gây phiền toái với người đẹp lễ tân kia, cả đám người tự tìm vị trí của mình, cung kính đứng ở cửa.
Đồng Quân Hựu đứng đầu tiên, ánh mắt lo lắng nhìn ra phía ngoài cửa, trong nhất thời tâm trạng có chút thấp thỏm.
Chế độ cấp bậc của nhà họ Đường rất nghiêm ngặt, có thể nói ông ta chính là người tổng phụ trách của khu vực Giang Ñam. Nhưng mà khu vực Giang Nam này trong mắt Đường Ân, cũng chẳng khác gì một con chó trong nhà cả.
Ở nhà họ Đường, từ trên xuống dưới tổng cộng chia thành ba cấp bậc.
Cấp bậc cao nhất là người như Miêu Bách, là người phụ trách toàn khu vực Trung Quốc, khả năng khống chế gần như toàn bộ châu Á. Ở nhà họ Đường tổng cộng có tám người phụ trách như vậy, phân bố ở mấy châu lục lớn và khu vực trên khắp thế giới, mỗi người đều là nhân vật chỉ cần giảm chân một cái cũng có thể khiến cho trời long đất lở.
Thân phận của Đồng Quân Hựu kém Miêu Bách một đoạn, là người phụ trách khu vực Giang Nam dưới khu vực Trung Quốc. Nhân vật như vậy, nắm trong tay tài sản khổng lồ của cả khu vực, người ngoài nhìn qua rạng rỡ danh giá, nhưng cũng chỉ có bản thân ông ta tự biết, địa vị của ông ta ở nhà họ Đường như thế.
nào. Vì trên toàn thế giới, nhà họ Đường.
có tổng cộng gần hai mươi nhân vật như ông ta.
Trong số hai mươi người này, Đồng.
Quân Hựu cũng không được tính là tài năng xuất sắc nhất, nhưng cũng có thể được xếp trên mấy người. Dù sao tình trạng kinh tế trong nước mấy năm nay.
cũng mạnh mẽ hơn những khu vực khác.
rất nhiều, cho nên quyền lực trong tay.
cũng tăng lên một chút.
Về phần loại người như Vu Vĩ Nhân Tiết Bạch, chỉ có thể coi là nhân vật cấp thấp.
nhất trong nhà họ Đường, trong tay quản lý một số xí nghiệp quy mô lớn, đều lộ ra tài năng trong từng lĩnh vực, cũng coi là loại người rất có tương lai.
Bùi Hạc cũng là loại người như vậy! Chẳng qua loại người này ở nhà họ Đường thật sự nhiều vô số kể, trên toàn thế giới gần như có đến mấy trăm người! Toàn bộ nhà họ Đường đều theo mô hình này, từng bậc từng bậc chồng lên.
Thân phận của Đường Ân còn tôn quý.
hơn cả Miêu Bách, cho nên Đồng Quân Hựu bị chuyện này làm cho trong lòng dâng lên một ngọn lửa. Nếu Đường Ân nổi giận, ông ta thật sự chẳng có cách nào.
“Đến rồi…" Vu Vĩ Nhân đứng từ rất xa nói một câu, quay đầu ra hiệu.
Lúc này, Đồng Quân Hựu hạ thấp bản thân mình, hai tay đặt ở vị trí bụng dưới, hơi khom người nhìn về phía cửa.
Người đẹp ở quầy phục vụ nhìn cảnh tượng này, quả thật cổ họng khô khốc, không biết nên nói gì bây giờ.
Bên trên có nhân vật lớn đến sao? Chưa từng nghe nói đến! Lúc này, Đường Ân từ bên ngoài đi vào, nghiêng đầu nhìn cảnh tượng trong hành lang, có chút bất đắc dĩ nở nụ cười.
“Chú Đồng đây là…" “Cậu chủ! Thật ngại quá, là tôi không dặn dò rõ ràng, để cho cậu xếp hàng ở đây, lát nữa tôi tìm ra đây là trách nhiệm của ai, nhất định sẽ trừng phạt nghiêm khắc không tha!" “Không cần đâu!" Đường Ân cười cười: “Xếp hàng cũng đúng thôi, chúng ta vẫn phải giữ vững trật tự tối thiểu nhất!" Sắc mặt Đồng Quân Hựu cứng đờ, không biết nên nói gì.
Một đám giám đốc của khu lớn đứng.
sau lưng Đồng Quân Hựu, sắc mặt có.
chút thay đổi, cúi đầu xuống theo bản năng.
Bình thường tính cách của Đồng Quân Hựu cũng không tốt, nhưng mà khi nhìn thấy cậu chủ này lại cung kính đến mức.
độ này sao? Tiết Bạch không kiềm chế được cắn môi dưới, ngay cả can đảm ngẩng đầu nhìn Đường Ân cũng không có, về phần người đẹp lễ tân kia, lúc này kinh ngạc há to miệng, vẻ khinh thường trong đôi mắt cũng không biết đã biến đi đâu mất từ lâu rồi.
“Cậu chủ, chuyện này thật sự là tôi không tốt, đợi lát nữa chắc chản sẽ giải thích rõ với cậu…" Đồng Quân Hựu hít sâu một hơi, thấp kém nói.
Viên Chi Am? Đường Ân mở cửa, nhìn Viên Chi Am đứng bên ngoài, hơi chần chừ: “Cô đây lồi ng “Anh Đường, tôi là Viên Chi Am của trung tâm bán đấu giá Gia Phúc, tôi hy vọng có thể nói chuyện với anh một lát!" Viên Chi Am mỉm cười quyến rũ, nhìn thấy ánh mắt Đường Ân đang đánh giá khắp người cô ta, trong lòng lập tức vui mừng, cố tình ưỡn ngực lên: “Anh Đường, tôi có thể vào ngồi một lát không?" “Không được!" Đường Ân mỉm cười, đóng cửa lại.
Viên Chi Am sửng sốt, ngơ ngác đứng ngây ra. Cô ta có thể cảm nhận được Đường Ân cảm thấy hứng thú với thân thể cô ta, nhưng không ngờ sẽ bị từ chối thẳng thắn như vậy.
Viên Chi Am vẫn luôn rất kiêu ngạo về thân hình của mình, lại không ngờ rằng lại bị người ta nhốt ngoài cửa.
Đường Ân bĩu môi xoay người đang định đi lên tầng, điện thoại trong tay đã đổ chuông, là Đinh Huyên gọi đến: “Đường Ấn, cậu mau xem nhóm lớp đi…"
“Tổng giám đốc Đồng, tôi cảm thấy chuyện này không nên như vậy! Tiết Bạch cũng không phạm sai lầm gì, nếu đuổi việc cô ta, chỉ sợ sẽ có chút ảnh hưởng với uy tín của tập đoàn!" Cảnh.
Kiếm đứng dậy.
Người trẻ tuổi kia! Người đầu tiên Tiết Bạch nghĩ đến chính là thanh niên kia, người đã chặn cửa xe cô ta khi cô ta lên đây! Cậu chủ…
Giờ phút này, Tiết Bạch muốn đập đầu chết ngay tại đây! Sao chuyện này lại xảy ra được chứ? Người trẻ tuổi kia lại chính là cậu chủ sao? Lại chính là người mà hôm nay.
nhiều nhân vật lớn cùng phải chờ đợi như vậy? “Tiết Bạch, sao lại thế này?" Đồng Quân Hựu gần như nổi giận gầm lên một tiếng.
Lần này, toàn bộ nhóm lớp học gần như bùng nổ, rất nhiều sinh viên bắt đầu bàn tán sôi nổi. Tấm ảnh này có thể nhìn được rất rõ là Đường Ân ở bên cạnh người phụ nữ khác, lại liên tưởng đến tối hôm qua Đường Ân đi tìm Kỷ Du Du, gần như tất cả mọi người đều công nhận rằng Đường Ân đang bắt cá hai tay, khiến cho không biết tối hôm qua Kỷ Du Du đã làm cái gì.
“Đồ cặn bã, ra đây giải thích đi…" “Đường Ân, cậu đối xử với Kỷ Du Du như vậy sao? Chúng tôi đều biết cậu có quan hệ với Kỷ Du Du, bây giờ lại muốn qua lại với người phụ nữ khác à?" Đường Ân nhìn cảnh tượng này, lòng cười lạnh.
Loại chuyện này thật sự không tính là tấn công anh, chẳng qua anh sợ chuyện này sẽ ảnh hưởng đến Kỷ Du Du thôi.
Quả nhiên, bên này có người tag Kỷ Du Du vào trong nhóm, để cô nhìn rõ bộ mặt thật của Đường Ân.
Đường Ân lạnh mặt đóng phần mềm chat lại, sau đó nhìn thấy Kỷ Du Du cúi thấp đầu đi từ trên tầng xuống.
“Này… làm sao vậy?" Đường Ân ngẩng đầu lên hỏi theo bản năng.
“Đến trường…" Kỷ Du Du khẽ nói.
Đường Ân thở dài, xoa đầu cô: “Đừng để ý đến suy nghĩ của người khác quá, đôi khi những gì mắt thấy chưa chắc đã là sự thật!" “Ừ!" Kỷ Du Du cũng không biết làm sao, nhẹ nhàng gật đầu.
Đường Ân đứng chặn trước người cô, trêu chọc nói: ‘Cô đỏ mặt à?" “Nào có…" Kỷ Du Du vội vàng xoay người, đi về phía cửa ra vào.
Đường Ân cười, khi xoay người lên tầng, trên mặt đã tràn đầy lạnh lùng.
Viên Chỉ Am phía xa nhìn thấy Kỷ Du Du đi từ trong biệt thự ra, ánh mắt lộ vẻ bừng tỉnh.
Hóa ra là như vậy! Trong nhà có cô gái khác, cho nên mới không cho cô ta vào nhà sao? Thảo nào! Viên Chi Am hợm hĩnh nở nụ cười, cô ta cho rằng dựa vào điều kiện của mình, bất kể là người đàn ông nào đã từng gặp cô ta cũng sẽ không thể rời mắt đi được, miễn là cô ta hơi làm điệu làm bộ một chút là có thể hoàn toàn mê hoặc người đàn ông kia rồi! Đàn ông mà, bất kể là tuổi tác lớn nhỏ thế nào, thật ra đều là như vậy! Hơn nữa phát hiện lớn nhất của Viên Chi Am chính là, cô gái vừa mới từ trong biệt thự đi ra kia hoàn toàn không phải người phụ nữ tối qua nhìn thấy.
Đây là một người đàn ông biết ăn vụng! Khóe miệng Viên Chỉ Am lộ ra một tia cười lạnh, nhanh chóng đưa ra kết luận, cô ta xoay người đi về phía biệt thự.
Leng keng…
Chuông cửa lại bị Viên Chi Am ấn vang lần nữa, Viên Chi Am cố gắng làm cho nụ cười của mình quyến rũ thêm mấy phần, đợi người đàn ông bên trong ra mở cửa.
Cửa phòng bị đẩy ra, lộ ra bóng dáng Đường Ân.
Quả nhiên, đàn ông chẳng có ai tốt đẹp cải Viên Chi Am cười lạnh trong lòng, ngoài mặt lại nói năng cực kỳ nũng nịu: “Anh Đường, tôi đến đây là có chuyện tìm anhl" Rầm…
Cửa phòng đóng lại, bên trong còn loáng thoáng tiếng nói là ngu ngốc gì đó.
Đường Ân hứng thú liếc mắt nhìn Lâm Sở Sở rồi xoay người đi vào trong quán cơm nhỏ.
Chuyện liên quan đến Đường Ân bị vu oan trước đó, Lâm Sở Sở đã bị tạm giữ mấy ngày, mấy ngày đó cô ta mới thật sự ý thức được bản thân mình đã buồn cười đến mức nào. Cũng chính trong mấy ngày đó, có người nói cho cô ta biết gia đình của Đường Ân không phải loại quán cơm nhỏ như cô ta có thể so sánh được, cũng không phải người cô ta có thể sỉ nhục được.
Nhớ lại ngày đó, nhớ lại những gì mà Lâm Sở Sở tự mình gây ra, cô ta thật sự không dám đối mặt với Đường Ân nữa, cho dù nhìn thấy Đường Ân cũng sẽ sợ hãi đến mức toàn thân run rẩy.
Viên Chi Am cũng xuống xe, sau khi liếc mắt nhìn Lâm Sở Sở, trong lòng càng cười lạnh hơn mấy phần.
‘Thảo nào đến đây ăn cơm, hóa ra là để ý nhân viên phục vụ của quán à? Người đàn ông này thật sự khiến người ta coi thường! Trong buổi đấu giá ôm một người, sáng hôm nay trong biệt thự có một người, buổi tối chạy đến quán cơm nhỏ này lại có một người nữa! Vô liêm sỉ! Đồ cặn bãt Viên Chi Am thầm cười lạnh, cũng ra quyết định, chỉ cần xảy ra chuyện gì đó với Đường Ân, sau đó vắt kiệt giá trị lợi dụng của anh, cuối cùng nhất định phải đá văng. Người như vậy chỉ có thể lợi dụng, không thể giữ lại bên cạnh được.
Suy nghĩ trong lòng Viên Chi Am đương nhiên không để cho người ta biết được.
Tuy nhìn vẻ ngoài không gợn sóng chút nào, có điều bước vào quán cơm nhỏ vẫn nhíu mày, cô ta cảm thấy nơi này khiến người sang trọng như cô ta có chút không thể chịu đựng nổi.
Đường Ân đã ngồi xuống, nhìn thấy nụ cười cứng ngắc của Ngô Mẫn, cũng không để ý cho lắm.
“Đường Ân?"Lâm Thành từ phòng bếp chạy ra, sau khi nhìn thấy Đường Ân, trên mặt lập tức hiện lên vẻ biết ơn: “Muốn ăn chút gì không, chú Lâm mời cháu, cửa lớn nhà chúng ta vẫn luôn chào đón cháu!" “Đúng, vẫn luôn chào đón cháu!" Ngô Mẫn cũng cười cứng ngắc.
Đường Ân nở nụ cười: “Không cần mời, có người mời cháu rồi, chỉ là cháu ăn cơm ở đây quen rồi thôi!" “Đúng vậy, ăn ở nhà mình chắc chắn vẫn quen hơn!" Lâm Thành cười chất phác.
Sau khi cả đám người này bước xuống.
sảnh lớn, cũng không có tâm trạng đi gây phiền toái với người đẹp lễ tân kia, cả đám người tự tìm vị trí của mình, cung kính đứng ở cửa.
Đồng Quân Hựu đứng đầu tiên, ánh mắt lo lắng nhìn ra phía ngoài cửa, trong nhất thời tâm trạng có chút thấp thỏm.
Chế độ cấp bậc của nhà họ Đường rất nghiêm ngặt, có thể nói ông ta chính là người tổng phụ trách của khu vực Giang Ñam. Nhưng mà khu vực Giang Nam này trong mắt Đường Ân, cũng chẳng khác gì một con chó trong nhà cả.
Ở nhà họ Đường, từ trên xuống dưới tổng cộng chia thành ba cấp bậc.
Cấp bậc cao nhất là người như Miêu Bách, là người phụ trách toàn khu vực Trung Quốc, khả năng khống chế gần như toàn bộ châu Á. Ở nhà họ Đường tổng cộng có tám người phụ trách như vậy, phân bố ở mấy châu lục lớn và khu vực trên khắp thế giới, mỗi người đều là nhân vật chỉ cần giảm chân một cái cũng có thể khiến cho trời long đất lở.
Thân phận của Đồng Quân Hựu kém Miêu Bách một đoạn, là người phụ trách khu vực Giang Nam dưới khu vực Trung Quốc. Nhân vật như vậy, nắm trong tay tài sản khổng lồ của cả khu vực, người ngoài nhìn qua rạng rỡ danh giá, nhưng cũng chỉ có bản thân ông ta tự biết, địa vị của ông ta ở nhà họ Đường như thế.
nào. Vì trên toàn thế giới, nhà họ Đường.
có tổng cộng gần hai mươi nhân vật như ông ta.
Trong số hai mươi người này, Đồng.
Quân Hựu cũng không được tính là tài năng xuất sắc nhất, nhưng cũng có thể được xếp trên mấy người. Dù sao tình trạng kinh tế trong nước mấy năm nay.
cũng mạnh mẽ hơn những khu vực khác.
rất nhiều, cho nên quyền lực trong tay.
cũng tăng lên một chút.
Về phần loại người như Vu Vĩ Nhân Tiết Bạch, chỉ có thể coi là nhân vật cấp thấp.
nhất trong nhà họ Đường, trong tay quản lý một số xí nghiệp quy mô lớn, đều lộ ra tài năng trong từng lĩnh vực, cũng coi là loại người rất có tương lai.
Bùi Hạc cũng là loại người như vậy! Chẳng qua loại người này ở nhà họ Đường thật sự nhiều vô số kể, trên toàn thế giới gần như có đến mấy trăm người! Toàn bộ nhà họ Đường đều theo mô hình này, từng bậc từng bậc chồng lên.
Thân phận của Đường Ân còn tôn quý.
hơn cả Miêu Bách, cho nên Đồng Quân Hựu bị chuyện này làm cho trong lòng dâng lên một ngọn lửa. Nếu Đường Ân nổi giận, ông ta thật sự chẳng có cách nào.
“Đến rồi…" Vu Vĩ Nhân đứng từ rất xa nói một câu, quay đầu ra hiệu.
Lúc này, Đồng Quân Hựu hạ thấp bản thân mình, hai tay đặt ở vị trí bụng dưới, hơi khom người nhìn về phía cửa.
Người đẹp ở quầy phục vụ nhìn cảnh tượng này, quả thật cổ họng khô khốc, không biết nên nói gì bây giờ.
Bên trên có nhân vật lớn đến sao? Chưa từng nghe nói đến! Lúc này, Đường Ân từ bên ngoài đi vào, nghiêng đầu nhìn cảnh tượng trong hành lang, có chút bất đắc dĩ nở nụ cười.
“Chú Đồng đây là…" “Cậu chủ! Thật ngại quá, là tôi không dặn dò rõ ràng, để cho cậu xếp hàng ở đây, lát nữa tôi tìm ra đây là trách nhiệm của ai, nhất định sẽ trừng phạt nghiêm khắc không tha!" “Không cần đâu!" Đường Ân cười cười: “Xếp hàng cũng đúng thôi, chúng ta vẫn phải giữ vững trật tự tối thiểu nhất!" Sắc mặt Đồng Quân Hựu cứng đờ, không biết nên nói gì.
Một đám giám đốc của khu lớn đứng.
sau lưng Đồng Quân Hựu, sắc mặt có.
chút thay đổi, cúi đầu xuống theo bản năng.
Bình thường tính cách của Đồng Quân Hựu cũng không tốt, nhưng mà khi nhìn thấy cậu chủ này lại cung kính đến mức.
độ này sao? Tiết Bạch không kiềm chế được cắn môi dưới, ngay cả can đảm ngẩng đầu nhìn Đường Ân cũng không có, về phần người đẹp lễ tân kia, lúc này kinh ngạc há to miệng, vẻ khinh thường trong đôi mắt cũng không biết đã biến đi đâu mất từ lâu rồi.
“Cậu chủ, chuyện này thật sự là tôi không tốt, đợi lát nữa chắc chản sẽ giải thích rõ với cậu…" Đồng Quân Hựu hít sâu một hơi, thấp kém nói.
Viên Chi Am? Đường Ân mở cửa, nhìn Viên Chi Am đứng bên ngoài, hơi chần chừ: “Cô đây lồi ng “Anh Đường, tôi là Viên Chi Am của trung tâm bán đấu giá Gia Phúc, tôi hy vọng có thể nói chuyện với anh một lát!" Viên Chi Am mỉm cười quyến rũ, nhìn thấy ánh mắt Đường Ân đang đánh giá khắp người cô ta, trong lòng lập tức vui mừng, cố tình ưỡn ngực lên: “Anh Đường, tôi có thể vào ngồi một lát không?" “Không được!" Đường Ân mỉm cười, đóng cửa lại.
Viên Chi Am sửng sốt, ngơ ngác đứng ngây ra. Cô ta có thể cảm nhận được Đường Ân cảm thấy hứng thú với thân thể cô ta, nhưng không ngờ sẽ bị từ chối thẳng thắn như vậy.
Viên Chi Am vẫn luôn rất kiêu ngạo về thân hình của mình, lại không ngờ rằng lại bị người ta nhốt ngoài cửa.
Đường Ân bĩu môi xoay người đang định đi lên tầng, điện thoại trong tay đã đổ chuông, là Đinh Huyên gọi đến: “Đường Ấn, cậu mau xem nhóm lớp đi…"
“Tổng giám đốc Đồng, tôi cảm thấy chuyện này không nên như vậy! Tiết Bạch cũng không phạm sai lầm gì, nếu đuổi việc cô ta, chỉ sợ sẽ có chút ảnh hưởng với uy tín của tập đoàn!" Cảnh.
Kiếm đứng dậy.
Tác giả :
Cửu Kinh