Ta Có Thể Biến Thành Cá
Chương 34: Bức phong độ cao hơn
"Hả? Tự mình mở cửa hàng, thật là lợi hại nha!" Vạn Khôn làm bộ dáng giật mình:
- Sở Lão Đại lăn lộn giỏi thật đấy! Vậy chừng nào ngươi mới mua nhà mua xe, định cư luôn ở cái Thành Phố Hải Thanh này vậy Lão Đại?
- Ta đây không có phòng để mà ở thì lấy cái cứt gì mua nhà, mua xe.
Sở Tiên cười cười hồi đáp.
- Haha..! Ngươi thật là, mà Lão đại thấy chiếc BMW này của Bắc Phong huynh đệ có xịn không? Chiếc này mới sản xuất hồi đầu năm nay, giá của nó hơn năm mươi vạn tệ, Àiii!.. Không biết lúc nào ta mới có thể mua được!"Vạn Khôn than thở nói.
- Ha ha! Chỉ có năm mươi vạn thôi mà, Vạn Khôn ngươi cố gắng lăn lộn rất nhanh liền có thể mua được. Lúc này, Trương Bắc Phong một mực nghe bọn họ nói chuyện đột ngột mở miệng.
- Sở Lão Đại bây giờ đang làm ông chủ một cửa hàng, chắc chắn có thể mua một chiếc không tệ a! Trương Bắc Phong châm chọc nói.
- Ha ha, còn có thể! Sở Tiên nhàn nhạt gật đầu.
"Ta hình như phát hiện da mặt ngươi bây giờ càng ngày càng dày nha, hằng ngày đi cái xe chạy bằng điện, mà bây giờ còn nói có thể mua siêu xe luôn, hì hì!"
Tiểu Dĩnh ghé vào tai của hắn làm bộ dáng khinh bỉ nói, đưa tay ở trên người hắn nhéo nhéo! Sở Tiên hướng phía nàng chớp hai mắt:
- Ta cũng không có khoác lác a, ngày mai dẫn ngươi đi dạo chơi.
Trương Bắc Phong nhìn qua kính chiếu hậu mặt mũi tràn đầy xem thường liếc nhìn Sở Tiên, cảm thấy da mặt của tên này còn dày hơn cái mặt đường, hắn không biết Tiểu Dĩnh nói chính xác cái gì, nhưng lời của Sở Tiên bọn họ nghe được rõ ràng. Vạn Khôn nhìn Trương Bắc Phong, ý bảo "thằng này lày lội quá, ta cũng hết cách."
Trương Bắc Phong hướng về phía hắn ném ánh mắt ngụ ý "Quất đuê...! Có anh ở đây chú lo cái đíu giề?" Vạn Khôn hơi hơi gật đầu, cắn răng, tiếp tục nói:
- Sở Lão Đại, ta như thế nào nghe đám bạn học cũ của người nói ngươi ở bên ngoài lăn lộn có chút không tốt, sau khi tốt nghiệp thì tạch phỏng vấn ở Tập Đoàn Kim Long, về sau mở cửa hàng nhưng sinh ý cũng không được tốt a, là bọn họ sủa bậy sao?
Sở Tiên nghe được lời Vạn Khôn thì hơi ngẩn người, cười nhạt nói:
- Hắc, trước kia thì đúng là có bán ế thiệt, nhưng hiện tại cũng tàm tạm.
Trương Bắc Phong nghe được lời của hắn thì nở nụ cười, ngữ khí thành khẩn nói:
- Vậy Lão Đại cần phải cố gắng lên a, sau này cưới Tiểu Dĩnh học tỷ rồi hai người muốn định cư ở cái Thành Phố Hải Thanh này không dễ dàng đâu, mua một căn chung cư nhỏ thì ít nhất cũng một trăm vạn tệ đấy.
- Không có chuyện gì đâu, chúng ta có thể thuê phòng, cũng có thể vay tiền để mua nhà.
Tiểu Dĩnh không để ý nói qua, đưa tay nắm chặt tay của Sở Tiên. Sở Tiên nghe được câu nói này của nàng nội tâm ấm áp.
"Học tỷ không thể nói như vậy nha, ai đời kết hôn mà không có nhà,có xe, về sau có hài tử thì gánh nặng mang trên vai càng lớn hơn nữa, Tiểu Dĩnh ngươi bây không nhận ra thì sau này sẽ hối hận đấy, cho dù ngươi không quan tâm đên bản thân cũng không thể nào không quan tâm đến phụ mẫu của ngươi a!" Vạn Khôn đối với nàng nói. Tiểu Dĩnh nhíu mày, không có trả lời.
"Ài..! Ta thực hâm mộ Bắc Phong huynh đệ, tuổi còn trẻ liền có được một con xe sang trọng, sau khi tốt nghiệp liền kế thừa sản nghiệp của gia đình, giảm đi mấy chục năm phấn đấu công phu nha!" Vạn Khôn bộ dáng thành khẩn nói.
"Ha ha! Ngươi cũng không cần hâm mộ ta, Vạn Khôn huynh đệ. Nếu như ngươi không chê thì cứ về công ty của nhà ta mà làm việc, ta đảm bảo tiền lương tối thiểu của ngươi sẽ cao hơn rất nhiều người a, đã theo ta lang bạt thì ta đảm bảo không đối xử tệ với ngươi." Trương Bắc Phong nhàn nhạt lắc đầu, nói với Vạn Khôn. "Thật vậy chăng? Vậy thì tốt quá! Haha..! Bắc Phong huynh, xin đa tạ, về sau còn cần huynh chiếu cố nhiều!" Vạn Khôn lộ ra thần sắc kích động tiếp tục nói:
- Nghe nói công ty nhà Bắc Phong Huynh có tổng giá trị gần 10 tỷ, về sau chắc chắn sẽ phát triển càng lớn hơn nữa.
- Ha ha, theo ta tính toán thì tổng giá trị của thành phố này cũng liền hơn 300 tỷ, bất quá hiện tại công ty nhà ta đang trong thời kì phát triển cao tốc, à đúng rồi Sở Lão Đại, ngươi cũng nên về công ty của nhà ta mà làm a, ta đảm bảo một tháng sáu bảy ngàn tệ tuyệt đối không thành vấn đề, về sau khi công ty càng phát triển ta chắc chắn sẽ thăng chức cho ngươi.
Trương Bắc Phong quay đầu, hướng phía Sở Tiên vừa cười vừa nói, bộ dạng nhiệt tình hảo tâm, làm lòng người sinh hảo cảm. Tiểu Dĩnh trên mặt lộ ra thần sắc động tâm, ngẩng đầu nhìn về phía Sở Tiên. "Lợi hại lợi hại!" Sở Tiên nhìn nhìn hai người bọn họ biểu diễn trong nội tâm không khỏi cảm thán, hắn phát hiện mình kiến thức được thêm nhiều mặt trái của thành phố này. Nếu như không có mấy ngày vừa qua, gặp được rất nhiều thổ hào cùng đám đầu trâu mặt ngựa thì có lẽ hắn đã cảm kích Trương Bắc Phong đến tận đáy lòng. "Vạn Khôn cùng Trương Bắc Phong ngươi xướng ta hoạ, nâng hình ảnh của Trương Bắc Phong lên rất cao khiến cho Tiểu Dĩnh cảm giác được hai người chênh lệch cực lớn, lập tức Trương Bắc Phong lại giả bộ nhiệt tình duỗi tay ra giúp, giống như một hoàng đế bố thí một tên ăn mày, cố gắng xây dựng hình tượng cao thượng cho bản thân, mục đích là để cho nàng phải sinh lòng ngưỡng mộ hắn, ruồng bỏ Sở Tiên".
"Sâu!!! Dou ma!! Hai thằng diễn sâu vãi cả luôn!", Sở Tiên thầm nghĩ nhìn Trương Bắc Phong nhàn nhạt cười cười, nói:
- Sau này hãy bàn tiếp a, mấy ngày nay trong tiệm sinh ý tương đối khá.
- Ha ha, vậy được! Đợi lát ta cho ngươi số liên lạc của ta, nếu sau này muốn vào công ty của ta làm việc, có thể tuỳ thời gọi cho ta, ta sẽ sắp xếp cho ngươi một công việc trong công ty.
Trương Bắc Phong nhìn nhìn bộ dáng của hắn, thầm nghĩ trong lòng "Nghèo mà còn xạo chó". "Ờm!" Sở Tiên nhàn nhạt gật đầu, khóe miệng lộ ra một tia trào phúng. Thấy Sở Tiên không nói thêm gì nữa, Vạn Khôn lại tìm các chủ đề về siêu xe, nhà hàng, khu du lịch hạng sang cùng Trương Bắc Phong hàn huyên, ánh mắt thỉnh thoảng hướng phía đằng sau nhìn lại. Tiểu Dĩnh dựa vào ở trên người hắn, nhỏ giọng nói qua:
- Về sau khi tốt nghiệp, chúng ta cùng nhau phấn đấu kiếm tiền.
- Chuyện kiếm tiền thì cứ để ta.
Sở Tiên mặt mũi tràn đầy tự tin nhìn nàng, khoé miệng lộ nụ cười nhạt nhìn 2 người phía trước. Rất nhanh chiếc xe đã chạy tới Khu du lịch của Tập Đoàn Kim Long, trong bãi đỗ xe mọi người bước xuống tập trung thành nhóm đứng ở một bên, từ đầu đến cuối luôn theo ở phía sau Lưu Chí là ba người Tĩnh Văn cũng đi tới, các ngươi ở chỗ này chờ ta, ta đi mua vé" Lưu Chí đứng trước mặt mọi người nói. "Lưu Chí ta đi cùng ngươi" Tĩnh Văn lập tức mở miệng nói, đi theo phía sau Lưu Chí đến quầy phục vụ. Rất nhanh, bọn họ đã mua xong vé, phân phát cho tất cả mọi người, Lưu Chí đứng ở phía trước nhất lớn tiếng nói:
- Tất cả đi theo hàng, lần lượt tiến vào.
Một đoàn người đi qua khu xét vét, hướng phía bên trong đi vào, lúc này Trương Bắc Phong đi ở phía trước chỉ vào bốn chữ "Chào Mừng Quý Khách" nói:
- Mọi người nhìn này, những con cá này rất là đẹp phải không?
- Thật sự a? Cá kiểng thật xinh đẹp?
- Không ngờ ở trước cửa lại đặt một bể cá đẹp đến như vậy, thật là đại thủ bút a, quá đẹp!!
Cả đám lập tức vây quanh xem. "Đúng vậy, những con cá Vàng cùng con cá Cẩm Ly này đều không phải là Phàm Phẩm, các ngươi có biết những con cá này có giá trị bao nhiêu không?"
Trương Bắc Phong hỏi một cái vấn đề khiến mọi người tập trung vểnh tai nghe:
- Hơn bốn trăm vạn, vẻn vẹn những con cá kiểng này có giá trị hơn bốn trăm vạn.
- Hơn bốn trăm vạn, thật sự là bất khả tư nghị.
- ÔNG T... R... Ờ... I..., quá xa xỉ!
Nguồn: TruyenYY
Dịch giả: xxBAPxx
- Sở Lão Đại lăn lộn giỏi thật đấy! Vậy chừng nào ngươi mới mua nhà mua xe, định cư luôn ở cái Thành Phố Hải Thanh này vậy Lão Đại?
- Ta đây không có phòng để mà ở thì lấy cái cứt gì mua nhà, mua xe.
Sở Tiên cười cười hồi đáp.
- Haha..! Ngươi thật là, mà Lão đại thấy chiếc BMW này của Bắc Phong huynh đệ có xịn không? Chiếc này mới sản xuất hồi đầu năm nay, giá của nó hơn năm mươi vạn tệ, Àiii!.. Không biết lúc nào ta mới có thể mua được!"Vạn Khôn than thở nói.
- Ha ha! Chỉ có năm mươi vạn thôi mà, Vạn Khôn ngươi cố gắng lăn lộn rất nhanh liền có thể mua được. Lúc này, Trương Bắc Phong một mực nghe bọn họ nói chuyện đột ngột mở miệng.
- Sở Lão Đại bây giờ đang làm ông chủ một cửa hàng, chắc chắn có thể mua một chiếc không tệ a! Trương Bắc Phong châm chọc nói.
- Ha ha, còn có thể! Sở Tiên nhàn nhạt gật đầu.
"Ta hình như phát hiện da mặt ngươi bây giờ càng ngày càng dày nha, hằng ngày đi cái xe chạy bằng điện, mà bây giờ còn nói có thể mua siêu xe luôn, hì hì!"
Tiểu Dĩnh ghé vào tai của hắn làm bộ dáng khinh bỉ nói, đưa tay ở trên người hắn nhéo nhéo! Sở Tiên hướng phía nàng chớp hai mắt:
- Ta cũng không có khoác lác a, ngày mai dẫn ngươi đi dạo chơi.
Trương Bắc Phong nhìn qua kính chiếu hậu mặt mũi tràn đầy xem thường liếc nhìn Sở Tiên, cảm thấy da mặt của tên này còn dày hơn cái mặt đường, hắn không biết Tiểu Dĩnh nói chính xác cái gì, nhưng lời của Sở Tiên bọn họ nghe được rõ ràng. Vạn Khôn nhìn Trương Bắc Phong, ý bảo "thằng này lày lội quá, ta cũng hết cách."
Trương Bắc Phong hướng về phía hắn ném ánh mắt ngụ ý "Quất đuê...! Có anh ở đây chú lo cái đíu giề?" Vạn Khôn hơi hơi gật đầu, cắn răng, tiếp tục nói:
- Sở Lão Đại, ta như thế nào nghe đám bạn học cũ của người nói ngươi ở bên ngoài lăn lộn có chút không tốt, sau khi tốt nghiệp thì tạch phỏng vấn ở Tập Đoàn Kim Long, về sau mở cửa hàng nhưng sinh ý cũng không được tốt a, là bọn họ sủa bậy sao?
Sở Tiên nghe được lời Vạn Khôn thì hơi ngẩn người, cười nhạt nói:
- Hắc, trước kia thì đúng là có bán ế thiệt, nhưng hiện tại cũng tàm tạm.
Trương Bắc Phong nghe được lời của hắn thì nở nụ cười, ngữ khí thành khẩn nói:
- Vậy Lão Đại cần phải cố gắng lên a, sau này cưới Tiểu Dĩnh học tỷ rồi hai người muốn định cư ở cái Thành Phố Hải Thanh này không dễ dàng đâu, mua một căn chung cư nhỏ thì ít nhất cũng một trăm vạn tệ đấy.
- Không có chuyện gì đâu, chúng ta có thể thuê phòng, cũng có thể vay tiền để mua nhà.
Tiểu Dĩnh không để ý nói qua, đưa tay nắm chặt tay của Sở Tiên. Sở Tiên nghe được câu nói này của nàng nội tâm ấm áp.
"Học tỷ không thể nói như vậy nha, ai đời kết hôn mà không có nhà,có xe, về sau có hài tử thì gánh nặng mang trên vai càng lớn hơn nữa, Tiểu Dĩnh ngươi bây không nhận ra thì sau này sẽ hối hận đấy, cho dù ngươi không quan tâm đên bản thân cũng không thể nào không quan tâm đến phụ mẫu của ngươi a!" Vạn Khôn đối với nàng nói. Tiểu Dĩnh nhíu mày, không có trả lời.
"Ài..! Ta thực hâm mộ Bắc Phong huynh đệ, tuổi còn trẻ liền có được một con xe sang trọng, sau khi tốt nghiệp liền kế thừa sản nghiệp của gia đình, giảm đi mấy chục năm phấn đấu công phu nha!" Vạn Khôn bộ dáng thành khẩn nói.
"Ha ha! Ngươi cũng không cần hâm mộ ta, Vạn Khôn huynh đệ. Nếu như ngươi không chê thì cứ về công ty của nhà ta mà làm việc, ta đảm bảo tiền lương tối thiểu của ngươi sẽ cao hơn rất nhiều người a, đã theo ta lang bạt thì ta đảm bảo không đối xử tệ với ngươi." Trương Bắc Phong nhàn nhạt lắc đầu, nói với Vạn Khôn. "Thật vậy chăng? Vậy thì tốt quá! Haha..! Bắc Phong huynh, xin đa tạ, về sau còn cần huynh chiếu cố nhiều!" Vạn Khôn lộ ra thần sắc kích động tiếp tục nói:
- Nghe nói công ty nhà Bắc Phong Huynh có tổng giá trị gần 10 tỷ, về sau chắc chắn sẽ phát triển càng lớn hơn nữa.
- Ha ha, theo ta tính toán thì tổng giá trị của thành phố này cũng liền hơn 300 tỷ, bất quá hiện tại công ty nhà ta đang trong thời kì phát triển cao tốc, à đúng rồi Sở Lão Đại, ngươi cũng nên về công ty của nhà ta mà làm a, ta đảm bảo một tháng sáu bảy ngàn tệ tuyệt đối không thành vấn đề, về sau khi công ty càng phát triển ta chắc chắn sẽ thăng chức cho ngươi.
Trương Bắc Phong quay đầu, hướng phía Sở Tiên vừa cười vừa nói, bộ dạng nhiệt tình hảo tâm, làm lòng người sinh hảo cảm. Tiểu Dĩnh trên mặt lộ ra thần sắc động tâm, ngẩng đầu nhìn về phía Sở Tiên. "Lợi hại lợi hại!" Sở Tiên nhìn nhìn hai người bọn họ biểu diễn trong nội tâm không khỏi cảm thán, hắn phát hiện mình kiến thức được thêm nhiều mặt trái của thành phố này. Nếu như không có mấy ngày vừa qua, gặp được rất nhiều thổ hào cùng đám đầu trâu mặt ngựa thì có lẽ hắn đã cảm kích Trương Bắc Phong đến tận đáy lòng. "Vạn Khôn cùng Trương Bắc Phong ngươi xướng ta hoạ, nâng hình ảnh của Trương Bắc Phong lên rất cao khiến cho Tiểu Dĩnh cảm giác được hai người chênh lệch cực lớn, lập tức Trương Bắc Phong lại giả bộ nhiệt tình duỗi tay ra giúp, giống như một hoàng đế bố thí một tên ăn mày, cố gắng xây dựng hình tượng cao thượng cho bản thân, mục đích là để cho nàng phải sinh lòng ngưỡng mộ hắn, ruồng bỏ Sở Tiên".
"Sâu!!! Dou ma!! Hai thằng diễn sâu vãi cả luôn!", Sở Tiên thầm nghĩ nhìn Trương Bắc Phong nhàn nhạt cười cười, nói:
- Sau này hãy bàn tiếp a, mấy ngày nay trong tiệm sinh ý tương đối khá.
- Ha ha, vậy được! Đợi lát ta cho ngươi số liên lạc của ta, nếu sau này muốn vào công ty của ta làm việc, có thể tuỳ thời gọi cho ta, ta sẽ sắp xếp cho ngươi một công việc trong công ty.
Trương Bắc Phong nhìn nhìn bộ dáng của hắn, thầm nghĩ trong lòng "Nghèo mà còn xạo chó". "Ờm!" Sở Tiên nhàn nhạt gật đầu, khóe miệng lộ ra một tia trào phúng. Thấy Sở Tiên không nói thêm gì nữa, Vạn Khôn lại tìm các chủ đề về siêu xe, nhà hàng, khu du lịch hạng sang cùng Trương Bắc Phong hàn huyên, ánh mắt thỉnh thoảng hướng phía đằng sau nhìn lại. Tiểu Dĩnh dựa vào ở trên người hắn, nhỏ giọng nói qua:
- Về sau khi tốt nghiệp, chúng ta cùng nhau phấn đấu kiếm tiền.
- Chuyện kiếm tiền thì cứ để ta.
Sở Tiên mặt mũi tràn đầy tự tin nhìn nàng, khoé miệng lộ nụ cười nhạt nhìn 2 người phía trước. Rất nhanh chiếc xe đã chạy tới Khu du lịch của Tập Đoàn Kim Long, trong bãi đỗ xe mọi người bước xuống tập trung thành nhóm đứng ở một bên, từ đầu đến cuối luôn theo ở phía sau Lưu Chí là ba người Tĩnh Văn cũng đi tới, các ngươi ở chỗ này chờ ta, ta đi mua vé" Lưu Chí đứng trước mặt mọi người nói. "Lưu Chí ta đi cùng ngươi" Tĩnh Văn lập tức mở miệng nói, đi theo phía sau Lưu Chí đến quầy phục vụ. Rất nhanh, bọn họ đã mua xong vé, phân phát cho tất cả mọi người, Lưu Chí đứng ở phía trước nhất lớn tiếng nói:
- Tất cả đi theo hàng, lần lượt tiến vào.
Một đoàn người đi qua khu xét vét, hướng phía bên trong đi vào, lúc này Trương Bắc Phong đi ở phía trước chỉ vào bốn chữ "Chào Mừng Quý Khách" nói:
- Mọi người nhìn này, những con cá này rất là đẹp phải không?
- Thật sự a? Cá kiểng thật xinh đẹp?
- Không ngờ ở trước cửa lại đặt một bể cá đẹp đến như vậy, thật là đại thủ bút a, quá đẹp!!
Cả đám lập tức vây quanh xem. "Đúng vậy, những con cá Vàng cùng con cá Cẩm Ly này đều không phải là Phàm Phẩm, các ngươi có biết những con cá này có giá trị bao nhiêu không?"
Trương Bắc Phong hỏi một cái vấn đề khiến mọi người tập trung vểnh tai nghe:
- Hơn bốn trăm vạn, vẻn vẹn những con cá kiểng này có giá trị hơn bốn trăm vạn.
- Hơn bốn trăm vạn, thật sự là bất khả tư nghị.
- ÔNG T... R... Ờ... I..., quá xa xỉ!
Nguồn: TruyenYY
Dịch giả: xxBAPxx
Tác giả :
Cá Con Ăn Thịt Rồng