Ta Có Thể Biến Thành Cá
Chương 261: Lươn Khổng Lồ Nhiễm Bức Xạ Hạt Nhân (Thượng)

Ta Có Thể Biến Thành Cá

Chương 261: Lươn Khổng Lồ Nhiễm Bức Xạ Hạt Nhân (Thượng)

"Phải dạy dỗ lại mấy cái thứ không biết trời cao đất dày này mới được"

Sở Tiên hơi há miệng ra hiệu với cá Dunkleotreus, ngay sau đó liền lập tức tấn công đàn lươn Pelican.

"Khè khè." Lươn pelican thè lưỡi nhìn đám người Sở Tiên xông đến, chúng không chút sợ hãi lắc lắc cái đuôi nghênh đón.

"Muốn chết à." Sở Tiên cười lạnh, miệng hắn tạo ra một quả cầu nước cực lớn, phun thẳng đến một con Pelican.

Thân hình của lươn Pelican dẹp giống như cá hố, ở dưới đáy biển vô cùng linh hoạt. Lúc quả cầu nước vẫn chưa tấn công đến nó đã có thể nhẹ nhàng tránh được.

Mặt Sở Tiên hơi kinh ngạc:

"Tốc độ phản ứng nhanh thật, hèn gì có thể giết được cá hố dài đến bảy, tám mét. Nhưng mà không thể so sánh chúng ta với cá hố được.

Có lẽ sau khi giết được con cá hố dài bảy, tám mét làm chúng cực kỳ tự tin, bọn chúng nhanh chóng tản ra, hai mươi, ba mươi con cùng lúc vây lại tấn công Sở Tiên cùng cá Dunkleotreus.

"Loài lươn này thông minh thật, nhưng lại không biết chúng ta kinh khủng như thế nào."

Sở Tiên cười, bây giờ lực tấn công của hắn có thể đạt đến hơn bốn ngàn, gấp đôi mấy con lươn Pelican này. Mấy con cá Dunkleotreus càng không cần phải nói, lực tấn công của chúng dường như vượt cả vạn. Chỉ với lực tấn công của ba con cá mập còn lại thì cũng đã mạnh hơn lươn Pelican rất nhiều.

Bọn chúng tự cho đó là niềm kiêu hãnh nhưng lực tấn công của chúng so với cá Dunkleotreus hay Sở Tiên mà nói thì giống như truyện cười mà thôi.

Nhìn thấy lươn Pelican đang tấn công về phía mình, Sở Tiên trực tiếp hất cái đuôi quét đến một con cách hắn gần nhất.

"Ầm." Âm thanh nặng nề truyền đến, chỉ thấy con lươn đó giống như đụng trúng tàu hỏa vậy, chỉ một chiêu liền đứt lìa, cả đầu dẹp lép, hình dạng bị bóp méo hoàn toàn.

"Muốn chết à." Lúc này một con lươn Pelican lại tấn công về phía đầu hắn. Nó hung hăng há miệng, đầu lưỡi trong miệng nó tựa như lưỡi kiếm sắc bén hung hãn tấn công hắn.

"Cạch." Điều khiến con Pelican này kinh khủng chính là ngay lúc nó tấn công Sở Tiên đột nhiên xuất hiện một cái miệng cực kỳ lớn đang há to muốn nuốt chửng đầu nó.

Cái miệng ấy mọc chi chít răng, to lớn giống như cái động không đáy trực tiếp đem đầu nó nuốt trọn.

"Ực." Sở Tiên ngay cả cắn cũng không thèm cắn trực tiếp nuốt trọn con lươn Pelican dài hơn hai mét còn đang sống vào trong bụng, đợi mấy giây sau không thấy gì khác thường hắn lại tiếp tục tấn công vào mấy con Pelican ở xung quanh.

Cơ thể hắn linh hoạt dễ dàng quấn chặt một con Pelican, hắn há to miệng cắn đứt cái đầu, lại há miệng lần nữa nuốt hết vào bụng.

So với Sở Tiên bên này thì cá Dunkleotreus ở xung quanh càng hung dữ hơn. Bọn chúng hoàn toàn coi thường sự tấn công của lươn Pelican. Cho dù mấy con lươn Pelican cắn chặt lấy người Dunkleotreus, đầu lưỡi không ngừng tấn công thì vẫn không thể để lại trên người cá Dunkleotreus bất kỳ vết thương nào.

Trái lại mấy con cá Dunkleotreus chỉ cần cắn vào người của lươn Pelican, cho dù cắn trúng bộ phận vào thì toàn bộ đều một phát đứt thành hai.

Thời xa xưa cá Dunkleotreus đã từng có thể cắn cá mập thành hai mảnh, với thực lực kinh khủng như thế thì chắc chắc chúng không phải là con vật mà mấy con lươn chỉ vẻn vẹn hai mét kia có thể khiêu khích được.

Từng con Pelican bị giết chết, rất nhanh sau đó cả đàn lươn liền cảm thấy có hơi sợ hãi, chúng lật dật dừng tấn công, ngay lập tức tập trung lại một chỗ rồi bỏ chạy mất.

"Xem ra vẫn là có chút thông minh, đánh được thì đánh, đánh không lại thì chạy. Nhưng mà muốn chạy đâu dễ vậy, thống trị!

Sở Tiên lập tức tiến hành lực thống trị, nhưng điều khiến hắn hơi chùn bước chính là sau khi mấy con lươn Pelican liều mạng giãy dụa thì càng điên cuồng bỏ chạy ra xa.

"Giỏi đó, vậy mà lại có lực kháng cự mạnh mẽ như thế với thống trị." Nhìn bọn chúng chạy trốn ra xa, trong lòng Sở Tiên cảm thán, nhưng hắn không tính bỏ qua mấy con lươn này, liền lập tức đuổi theo sau.

Tốc độ lươn Pelican rất nhanh, Sở Tiên với cá Dunkleotreus miễn cưỡng mới có thể đuổi kịp. Dù sao ở dưới đáy biển chẳng có mắt bơi, hắn dứt khoát đuổi giết đàn lươn Pelican.

Địa hình nơi này cực kỳ phức tạp, thỉnh thoảng có một con núi cao đến mấy chục mét, đáy biển còn có một số thực vật màu đen, nhìn vô cùng quái dị.

Lươn Pelican có màu đen nên cực kỳ dễ ẩn núp ở địa hình như thế này, chạy trốn chừng mười mấy phút liền trốn ngay dưới lớp rong biển màu đen.

Nhưng mà Sở Tiên vẫn luôn dùng sóng âm để truy lùng chúng nên hắn liền trực tiếp tấn công thẳng về phía chúng.

Lươn Pelican sững sờ, liền nhanh chóng chạy trối chết.

"Đậu má, mấy con này thông minh quá." Sở Tiên thấy bọn chúng chạy trối chết thì kinh ngạc đuổi theo.

Thế nhưng sau năm phút, Sở Tiên đột nhiên dừng lại, mấy con cá Dunkleotreus cũng vậy.

Trong lòng Sở Tiên xuất hiện mồ hôi lạnh, nhìn một màn trong đầu cảm thấy có hơi không tưởng tượng nổi.

"Dm, đây là cái gì?" Sở Tiên không kìm được chửi tục.

Từ sóng âm truyền tới hình ảnh hơn một trăm con lươn Pelican đang trốn xuống khe nứt dưới đáy biển mà trong khe nứt đó lại có nguyên một đàn lươn Pelican.

Đàn lươn này chắc chắn không phải mấy trăm, mấy nghìn con mà ít nhất cũng trên cả vạn.

Nhưng điều đó vẫn không phải là điều khiến Sở Tiên kinh ngạc, hắn không nghĩ rằng cả vạn con lươn Pelican lại có thể có nguy cơ gì đến hắn với mười con cá Dunkleotreus.

Điều làm hắn cảm thấy sợ hãi chính là trong khe nứt lại có một con quái vật khổng lồ.

Cả người nó dài ít nhất mười mấy mét, người nó không giống với mấy con lươn Pelican thông thường, nó giống như rắn thì đúng hơn. Nhưng mà phần đầu lại không khác tý nào lươn Pelican, chẳng qua nhìn dữ tợn, kinh khủng hơn thôi.

"Sao lại có con lươn lớn như thế nhỉ?" Trên mặt Sở Tiên lộ vẻ kinh ngạc.

Trên thế giới bắt được lươn dài nhất cũng chỉ dài khoảng sáu mét thôi, nhưng so với cái con dài mười mấy mét này đúng là kém xa.

Nhìn thấy con lươn Pelican khổng lồ này trái lại làm hắn nhớ đến một tư liệu đã xem cách đây không lâu. Ở Anh có một chuyên gia cho rằng quái vật hồ Loch Ness thật ra chính là một con lươn Pelican.

Anh ta kết luận đó là một con lươn Pelican biến dị, trải qua trăm năm phát triển dài đến mười mấy mét. Đây là kết luận khoa học, tuy chứng cứ không đủ nhưng vẫn có lý.

"Vậy đây chắc cũng là một con lươn bị biến dị rồi."

Sở Tiên nhìn thấy hình ảnh từ sóng âm truyền đến, hắn không do dự dẫn mấy con cá Dunkleotreus bơi đến cái khe nứt kia. Lươn Pelican dài mười mấy mét vẫn không thể khiến hắn lùi bước được.

Sở Tiên dẫn theo mười con cá cá Dunkleotreus khổng lồ cộng thêm ba con cá mập xanh lớn nhìn cực kỳ nổi bật. Lúc đến gần khe nứt liền có một số con Pelican phát hiện ra bọn hắn nhưng cái con Pelican biến dị khổng lồ kia vẫn chưa phát hiện ra.

Sở Tiên chầm chậm đến gần chỗ khe nứt kia, từng đàn Pelican bên trong khe nứt đang bơi ra.

Nhìn vào bên trong một chút, Sở Tiên ước chừng khe nứt ở biển sâu này tối thiểu sâu khoảng ba trăm, bốn trăm mét mà chiều rộng chỉ vẻn vẹn mười mấy mét thôi.

Nhìn cả ngàn con lươn Pelican nhanh chóng bơi về phía hắn, Sở Tiên hưng phấn há to miệng ra. Nhiều lươn như thế nếu như nuốt chửng toàn bộ thì e rằng thân hình hắn phải dài đến sáu mét, năng lượng sẽ tăng lên một, hai ngàn.

Lươn Pelican lạnh lùng nhìn chằm chằm bọn hắn, rất nhanh sau đó mười mấy ngàn con lươn vây quanh lấy bọn hắn.

Không thể không nói thủ đoạn bao vây tấn công của Pelican vô cùng cao siêu.

Sở Tiên đánh giá Pelican xung quanh một lát, đa số đều dài khoảng hai mét, trong khe nứt chỉ có một con lươn Pelican khổng lồ thôi.

Điều này làm hắn cảm thấy nhẹ nhõm hơn nhiều, mấy con lươn Pelican hắn chẳng có chút lo lắng gì, lắc lư thân mình tấn công thẳng đến bọn chúng.

Lươn Pelican biết bao vây tấn công. Nhưng đối với cá Dunkleotreus thì năng lực phối hợp săn giết của bọn chúng hoàn toàn ăn đứt Pelican.

Mỗi cá Dunkleotreus xoay về một hướng, mười con hoàn toàn thâu tóm được toàn bộ lươn Pelican ở bốn phương tám hướng.

Sở Tiên nhìn nhiều lươn Pelican như thế thì cũng thể hiện thực lực của mình, cả người phát ra điện áp mạnh, vẫy đuôi một cái Pelican liền chết ngắt.

Ngoài ra, chỉ cần lươn Pelican đụng vào người Sở Tiên trong chớp mắt liền cảm thấy cả người tê dại. Lúc đó người hắn lập tức quấn chặt rồi đem đến trước miệng há một cái nuốt trọn.

Chỉ với mười mấy giây ngắn ngủi, tổng cộng số Pelican bị giết đã hơn hai mươi con. Cảm thụ năng lượng đang tăng nhanh, Sở Tiên hưng phấn nhìn chằm chằm mấy con Pelican xung quanh.

Sở Tiên không hề giải phóng lực thống trị, hắn sợ bản thân mình sau khi giải phóng thì mấy con Pelican sẽ lập tức chạy trốn mất, như vậy thì lại phải tốn công truy đuổi thêm một lần nữa.

Nuốt chửng đàn lươn Pelican này thì thực lực của hắn có thể tăng lên rất nhiều, Sở Tiên không có ý định để cho bọn chúng trốn mất.

Cá Dunkleotreus ở xung quanh bởi vì tốc độ có hơi yếu cho nên số lượng lươn Pelican bị giết chết không được nhiều như Sở Tiên. Nhưng mà cho dù như thế, chỉ trong mấy chục giây mười con cá Dunkleotreus cũng đã giết được hơn một trăm con lươn Pelican.

Giống như Sở Tiên, đàn cá Dunkleotreus cũng đã trực tiếp nuốt chửng lươn Pelican vào bụng.

Hơn một trăm con lươn bị chết trong cái đàn có cả vạn con thì chẳng coi là gì. Xung quanh vẫn đông nghịt những con lươn đang thè cái lưỡi đen xì lạnh lùng nhìn chằm chằm bọn hắn như cũ, trông giống như thợ săn có kinh nghiệm phong phú vậy.

"Một đám ngu ngốc." Sở Tiên cười lạnh, hắn há to miệng không kiêng nể gì trực tiếp lao thẳng vào trong bọn chúng.

"Khẹt khẹt." Từng con Pelican nhìn thấy Sở Tiên xông đến, mấy chục con đồng thời cắn phập vào người hắn.

Nhưng mà Sở Tiên lập tức tỏa ra điện áp khiến cơ thể từng con một bị cứng đờ. Hắn há miệng chỉ ngụm nuốt chửng. Hắn cuộn mình lại, bảy tám con lươn Pelican bị hắn trực tiếp cuộn lại rồi nuốt vào bụng.

"Khà khà, bọn chúng tấn công ngay cả phòng ngự của bản thân mình cũng không phá được, xem ra chính mình có thể đại phát tứ phương rồi."

Sở Tiên cảm thấy trên người có hơi đau, sau khi phát hiện không có bị thương, cả người khẽ động tấn công thẳng vào chỗ lươn Pelican tập trung tương đối đông.

"Khẹt khẹt khẹt." Mấy con lươn Pelican bị nuốt chửng trái lại làm kích động những con ở xung quanh. Từng con thè lưỡi ra mãnh liệt tấn công về phía hắn. Chúng há cái miệng cực lớn cắn lên người hắn.

"Đậu má, cánh tay mình vậy mà bị cắn đứt mất."

Đột nhiên Sở Tiên cảm thấy cánh tay người trên đỉnh đầu mình bị cắn đứt, trên mặt lộ ra vẻ phẫn nộ, hắn điên cuồng cắn từng con Pelican. Cái miệng khổng lồ sau khi cắn một phát liền trực tiếp nuốt luôn.

Cứ một giây lại một con bị giết chết, hắn quả thật là một con mãnh ngư đến từ vực sâu vô tận đang săn giết những con tôm, tép không có chút lực phản kháng nào.
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại