Ta Có Thể Biến Thành Cá
Chương 180: Vùng Núi Hải Sâm
- Thật nhiều sao biển.
Tận mắt nhìn thấy so với việc dùng sóng âm điều tra có thể nói là phong phú hơn nhiều.
Khi ở trên thuyền sử dụng sóng âm, Sở Tiên chỉ có thể nhìn thấy đại khái mọi thứ, đồng thời tốc độ thuyền đánh cá cũng rất nhanh, nhưng lại không thể cẩn thận xem xét kĩ từng loại sinh vật.
Tự mình đi trong biển rộng, lại có thể tận mắt nhìn thấy từng loài cá biển, tôm cua, sao biển, san hô…
Sở Tiên cảm thấy mức độ trân quý của sinh vật ở nơi này còn cao hơn trước đây, biết đâu lại tìm được thêm vài rặng san hô đỏ.
Mang theo ý nghĩ này, Sở Tiên lại càng không ngừng quan sát xung quanh, những đàn cá bình thường, Sở Tiên để cho bọn Lão Mục dùng sóng âm điều tra, còn hắn thì lặn sâu xuống đáy biển tìm bảo vật.
Bảo vật trong đại dương quả thật rất nhiều, những đồ khoảng hơn ngàn vạn nhiều đến nổi không đếm hết được, phổ biến nhất là san hô, một cây san hô tùy tiện bán ra cũng có thể bán được hơn ngàn vạn.
Tuy nhiên mang về có chút khó khăn, với lại thị trường san hô rất nhỏ, người mua cũng không nhiều, nên Sở Tiên cũng không định bán loại hình này.
Thế giới dưới đáy biển kì lạ vô cùng, giống như trên đất liền, có chỗ là bình nguyên mênh mông, rêu cỏ mọc xanh mơn mởn, có chỗ thì lại gập ghềnh, đủ thực vật rực rỡ nhiều màu sắc, còn có vài chỗ lõm hẳn xuống như một miệng núi lửa.
Vừa nãy Sở Tiên cũng gặp phải một cái hố sâu, vị trí nơi dó sâu tầm bốn năm mươi mét, đường kính khoảng hơn ba mươi mét, giống như một cái bồn địa.
Sở Tiên tò mò đi vào trong xem một lúc, cũng không phát hiện ra điều gì đặc biệt.
- Ồ, phía trước lại có một vùng núi lớn! Đột nhiên, phía xa thấp thoáng bóng một ngọn núi.
Đương nhiên là hắn có thể nhìn ngọn núi này bằng mắt thường, độ cao chừng ba mươi mét, nếu ở trên đất liền cũng chỉ là một ngọn núi nhỏ, nhưng ở đây thì lại vô cùng đánh vào thị giác khiến người ta rung động.
Ngọn ngúi cao khoảng hơn ba mươi mét này, đỉnh núi cũng cách mặt biển khoảng năm sáu mươi mét nữa.
- Thế giới dưới đáy biển thật kì diệu! Sở Tiên cảm thán một tiếng, bơi về phía ngọn núi nhỏ.
Trên ngọn núi, thực vật cũng không có gì nhiều, có thể nhìn thấy các loại đá nhiều màu sắc rực rỡ, nhưng điều làm hắn kinh ngạc nhất đó là tại đỉnh núi có hơn mười mấy con cá đuối.
Cá đuối là một loài cá có thân hình dẹp, thân thể toàn xương sụn, khung xương toàn bộ do sụn cấu thành, bị vôi hóa nên tương đối cứng rắn.
Nhưng cá đuối ở đây không giống với loại cá đuối nhỏ thường được bày bán trên thị trường, mà ở đây toàn bộ đều là quái vật khổng lồ, lớn nhất dài khoảng tám mét, nhỏ nhất cũng phải bốn năm mét, nhìn gần thật giống loài cá trong thần thoại.
Mười con cá đuối khổng lồ bơi xung quanh đỉnh núi, tạo cho ngọn núi này một sắc thái thần bí mơ hồ.
Cá đuối tính tình vốn ôn hòa, tuy nhiên nhìn bọn chúng thân thể khổng lồ, cũng có năng lượng khổng lồ quả thật có chút khủng bố, Sở Tiên liền biến thành hình người, phòng ngừa bị chúng tập kích.
Sau khi biến thành hình người, Sở Tiên không có chút khó chịu nào, nhưng lực tấn công và tốc độ cũng bị giảm xuống không ít.
Nhanh chóng bơi đến đỉnh núi, Sở Tiên bơi xung quanh xem xét một vòng, ước chừng phạm vi cái hố trên đỉnh núi này sâu khoảng một trăm mét.
Sở Tiên sờ mấy mỏm đá, đứng ở chỗ cao nhất nhìn xuống, sau đó quyết định trèo xuống.
Sở Tiên cười cười, bắt chước động tác leo núi trèo vào bên trong.
- Cái gì đây? Đột nhiên, Sở Tiên vừa hạ một tay xuống liền sờ vào một đồ vật mềm nhũn khiến hắn giật mình.
Nhanh chóng rút tay lại, Sở Tiên trèo thử sang chỗ khác, trong nháy mắt trên mặt lộ ra vẻ kinh ngạc.
Đây là đồ vật có lông mao như giun, nhưng toàn thân là màu đen, mặt trên có chút thịt, sờ lên mềm mại, nhìn qua rất khó coi, nếu là người nhát gan thì cũng không dám đụng vào.
Tuy nhiên loài vật này vô cùng nổi tiếng, gọi là Hải Sâm.
Cũng giống như vi cá, tổ yến, hải sâm là một trong tám thứ trân quý trên thế giới.
- Đây chính là đồ tốt haha, ăn vào đúng là thập toàn đại bổ. Sở Tiên cầm một con hải sâm lên trực tiếp đánh giá.
Hải sâm đối với nam giới hay nữ giới đều là món đại bổ, bổ thận, tráng dương, lợi tiểu, chữa phong hàn, thời cổ đại, hải sâm còn được dùng như một vị thuốc tăng trí nhớ, chữa bệnh yếu sinh lý, phòng ngừa xơ cứng động mạch và có tác dụng ngăn ngừa ung thư.
Hiện tại trên thị trường thì Hải Sâm đa số đều được nuôi thành, chất lượng vẫn tương đối thấp.
Hải Sâm tự nhiên rất ít gặp, đồng thời giá trị cũng vô cùng đắt đỏ, Sở Tiên nhìn con hải sâm trong tay dài khoảng ba mươi centimet, tương đối lớn.
- Hải Sâm bình thường đều sống trong khe đá, đi xem chỗ khác xem có còn hay không? Sở Tiên cầm một con hải sâm, hưng phấn đi tìm xung quanh.
- Thế mà lại có thật! Rất nhanh, SỞ Tiên nhìn thấy trong khe đá khoảng một mét có một con hải sâm, vậy mà còn to hơn con trong tay hắn, con hải sâm này phải chừng năm mươi centimet.
- Những năm mươi centimet? Quá lớn! Sở Tiên nhìn thấy con hải sâm này cũng chỉ biết cảm thán trong lòng, trên thị trường chỉ toàn hải sâm mới có vài centimet, nhiều nhất cũng chỉ có mười mấy centimet, tất nhiên không thể cùng con hải sâm trước mắt này so sánh được.
- Một con hải sâm lớn như vậy sẽ bán được bao nhiêu tiền đây? Sở Tiên hảo hứng tự hỏi.
- Tùy tiện tìm bừa một chỗ cũng phát hiện được một con, vậy chẳng phải trên núi này sẽ còn rất nhiều hải sâm sao? Sở Tiên kích động.
Sở Tiên vội vàng tìm kiếm xung quanh, quả nhiên lại dễ dàng tìm thấy một con hải sâm nữa.
- Một con, hai con, ba con…mười con, mười một con…
Sở Tiên mở mắt ra nhìn sâu vào, sau đó trợn mắt thật to, cẩn thận nhìn chăm chú lại một lần, trong miệng lẩm nhẩm đếm.
- Cái này…thật sự là nhiều nha, căn bản không đếm hết, chẳng lẽ vùng núi này toàn bộ đều là hải sâm? Sở Tiên trợn mắt há mồm.
- Phát tài, haha, mình thật sự phát tài rồi, đây đúng là núi vàng, haha, núi vàng nha! Sở Tiên cười phấn khích.
Số lượng hải sâm dày đặc như thế, nếu vớt toàn bộ lên, giá trị còn cao hơn san hô đỏ rất nhiều, coi như mình đem đi ăn chơi trác tang, cũng nhất định ăn chơi hơn nửa đời người không hết nha.
"Bảo bọn Kiếm Nhất xuống đây vậy, cái này so với cướp ngân hàng còn kiếm được nhiều tiền hơn!" Sở Tiên nghĩ nghĩ, liền hạ lệnh cho Kiếm Nhất, Kiếm Nhị, mấy người cá bơi tới, đồng thời để cho hai người cá cờ mới cải tạo cũng đi theo.
Hải Sâm tươi có thể bán, mà hải sâm khô cũng có thể bán, tuy nhiên dinh dưỡng của hải sâm phơi khô sẽ giảm đi rất nhiều, nhưng người dùng lại hấp thu được gần như toàn bộ chất dinh dưỡng, đồng thời bảo quản và vận chuyển cũng không khó khăn gì, cho nên Sở Tiên có thể bắt được bao nhiêu hải sâm liền bắt bấy nhiêu, hắn cũng không ngại kiếm nhiều tiền.
Tận mắt nhìn thấy so với việc dùng sóng âm điều tra có thể nói là phong phú hơn nhiều.
Khi ở trên thuyền sử dụng sóng âm, Sở Tiên chỉ có thể nhìn thấy đại khái mọi thứ, đồng thời tốc độ thuyền đánh cá cũng rất nhanh, nhưng lại không thể cẩn thận xem xét kĩ từng loại sinh vật.
Tự mình đi trong biển rộng, lại có thể tận mắt nhìn thấy từng loài cá biển, tôm cua, sao biển, san hô…
Sở Tiên cảm thấy mức độ trân quý của sinh vật ở nơi này còn cao hơn trước đây, biết đâu lại tìm được thêm vài rặng san hô đỏ.
Mang theo ý nghĩ này, Sở Tiên lại càng không ngừng quan sát xung quanh, những đàn cá bình thường, Sở Tiên để cho bọn Lão Mục dùng sóng âm điều tra, còn hắn thì lặn sâu xuống đáy biển tìm bảo vật.
Bảo vật trong đại dương quả thật rất nhiều, những đồ khoảng hơn ngàn vạn nhiều đến nổi không đếm hết được, phổ biến nhất là san hô, một cây san hô tùy tiện bán ra cũng có thể bán được hơn ngàn vạn.
Tuy nhiên mang về có chút khó khăn, với lại thị trường san hô rất nhỏ, người mua cũng không nhiều, nên Sở Tiên cũng không định bán loại hình này.
Thế giới dưới đáy biển kì lạ vô cùng, giống như trên đất liền, có chỗ là bình nguyên mênh mông, rêu cỏ mọc xanh mơn mởn, có chỗ thì lại gập ghềnh, đủ thực vật rực rỡ nhiều màu sắc, còn có vài chỗ lõm hẳn xuống như một miệng núi lửa.
Vừa nãy Sở Tiên cũng gặp phải một cái hố sâu, vị trí nơi dó sâu tầm bốn năm mươi mét, đường kính khoảng hơn ba mươi mét, giống như một cái bồn địa.
Sở Tiên tò mò đi vào trong xem một lúc, cũng không phát hiện ra điều gì đặc biệt.
- Ồ, phía trước lại có một vùng núi lớn! Đột nhiên, phía xa thấp thoáng bóng một ngọn núi.
Đương nhiên là hắn có thể nhìn ngọn núi này bằng mắt thường, độ cao chừng ba mươi mét, nếu ở trên đất liền cũng chỉ là một ngọn núi nhỏ, nhưng ở đây thì lại vô cùng đánh vào thị giác khiến người ta rung động.
Ngọn ngúi cao khoảng hơn ba mươi mét này, đỉnh núi cũng cách mặt biển khoảng năm sáu mươi mét nữa.
- Thế giới dưới đáy biển thật kì diệu! Sở Tiên cảm thán một tiếng, bơi về phía ngọn núi nhỏ.
Trên ngọn núi, thực vật cũng không có gì nhiều, có thể nhìn thấy các loại đá nhiều màu sắc rực rỡ, nhưng điều làm hắn kinh ngạc nhất đó là tại đỉnh núi có hơn mười mấy con cá đuối.
Cá đuối là một loài cá có thân hình dẹp, thân thể toàn xương sụn, khung xương toàn bộ do sụn cấu thành, bị vôi hóa nên tương đối cứng rắn.
Nhưng cá đuối ở đây không giống với loại cá đuối nhỏ thường được bày bán trên thị trường, mà ở đây toàn bộ đều là quái vật khổng lồ, lớn nhất dài khoảng tám mét, nhỏ nhất cũng phải bốn năm mét, nhìn gần thật giống loài cá trong thần thoại.
Mười con cá đuối khổng lồ bơi xung quanh đỉnh núi, tạo cho ngọn núi này một sắc thái thần bí mơ hồ.
Cá đuối tính tình vốn ôn hòa, tuy nhiên nhìn bọn chúng thân thể khổng lồ, cũng có năng lượng khổng lồ quả thật có chút khủng bố, Sở Tiên liền biến thành hình người, phòng ngừa bị chúng tập kích.
Sau khi biến thành hình người, Sở Tiên không có chút khó chịu nào, nhưng lực tấn công và tốc độ cũng bị giảm xuống không ít.
Nhanh chóng bơi đến đỉnh núi, Sở Tiên bơi xung quanh xem xét một vòng, ước chừng phạm vi cái hố trên đỉnh núi này sâu khoảng một trăm mét.
Sở Tiên sờ mấy mỏm đá, đứng ở chỗ cao nhất nhìn xuống, sau đó quyết định trèo xuống.
Sở Tiên cười cười, bắt chước động tác leo núi trèo vào bên trong.
- Cái gì đây? Đột nhiên, Sở Tiên vừa hạ một tay xuống liền sờ vào một đồ vật mềm nhũn khiến hắn giật mình.
Nhanh chóng rút tay lại, Sở Tiên trèo thử sang chỗ khác, trong nháy mắt trên mặt lộ ra vẻ kinh ngạc.
Đây là đồ vật có lông mao như giun, nhưng toàn thân là màu đen, mặt trên có chút thịt, sờ lên mềm mại, nhìn qua rất khó coi, nếu là người nhát gan thì cũng không dám đụng vào.
Tuy nhiên loài vật này vô cùng nổi tiếng, gọi là Hải Sâm.
Cũng giống như vi cá, tổ yến, hải sâm là một trong tám thứ trân quý trên thế giới.
- Đây chính là đồ tốt haha, ăn vào đúng là thập toàn đại bổ. Sở Tiên cầm một con hải sâm lên trực tiếp đánh giá.
Hải sâm đối với nam giới hay nữ giới đều là món đại bổ, bổ thận, tráng dương, lợi tiểu, chữa phong hàn, thời cổ đại, hải sâm còn được dùng như một vị thuốc tăng trí nhớ, chữa bệnh yếu sinh lý, phòng ngừa xơ cứng động mạch và có tác dụng ngăn ngừa ung thư.
Hiện tại trên thị trường thì Hải Sâm đa số đều được nuôi thành, chất lượng vẫn tương đối thấp.
Hải Sâm tự nhiên rất ít gặp, đồng thời giá trị cũng vô cùng đắt đỏ, Sở Tiên nhìn con hải sâm trong tay dài khoảng ba mươi centimet, tương đối lớn.
- Hải Sâm bình thường đều sống trong khe đá, đi xem chỗ khác xem có còn hay không? Sở Tiên cầm một con hải sâm, hưng phấn đi tìm xung quanh.
- Thế mà lại có thật! Rất nhanh, SỞ Tiên nhìn thấy trong khe đá khoảng một mét có một con hải sâm, vậy mà còn to hơn con trong tay hắn, con hải sâm này phải chừng năm mươi centimet.
- Những năm mươi centimet? Quá lớn! Sở Tiên nhìn thấy con hải sâm này cũng chỉ biết cảm thán trong lòng, trên thị trường chỉ toàn hải sâm mới có vài centimet, nhiều nhất cũng chỉ có mười mấy centimet, tất nhiên không thể cùng con hải sâm trước mắt này so sánh được.
- Một con hải sâm lớn như vậy sẽ bán được bao nhiêu tiền đây? Sở Tiên hảo hứng tự hỏi.
- Tùy tiện tìm bừa một chỗ cũng phát hiện được một con, vậy chẳng phải trên núi này sẽ còn rất nhiều hải sâm sao? Sở Tiên kích động.
Sở Tiên vội vàng tìm kiếm xung quanh, quả nhiên lại dễ dàng tìm thấy một con hải sâm nữa.
- Một con, hai con, ba con…mười con, mười một con…
Sở Tiên mở mắt ra nhìn sâu vào, sau đó trợn mắt thật to, cẩn thận nhìn chăm chú lại một lần, trong miệng lẩm nhẩm đếm.
- Cái này…thật sự là nhiều nha, căn bản không đếm hết, chẳng lẽ vùng núi này toàn bộ đều là hải sâm? Sở Tiên trợn mắt há mồm.
- Phát tài, haha, mình thật sự phát tài rồi, đây đúng là núi vàng, haha, núi vàng nha! Sở Tiên cười phấn khích.
Số lượng hải sâm dày đặc như thế, nếu vớt toàn bộ lên, giá trị còn cao hơn san hô đỏ rất nhiều, coi như mình đem đi ăn chơi trác tang, cũng nhất định ăn chơi hơn nửa đời người không hết nha.
"Bảo bọn Kiếm Nhất xuống đây vậy, cái này so với cướp ngân hàng còn kiếm được nhiều tiền hơn!" Sở Tiên nghĩ nghĩ, liền hạ lệnh cho Kiếm Nhất, Kiếm Nhị, mấy người cá bơi tới, đồng thời để cho hai người cá cờ mới cải tạo cũng đi theo.
Hải Sâm tươi có thể bán, mà hải sâm khô cũng có thể bán, tuy nhiên dinh dưỡng của hải sâm phơi khô sẽ giảm đi rất nhiều, nhưng người dùng lại hấp thu được gần như toàn bộ chất dinh dưỡng, đồng thời bảo quản và vận chuyển cũng không khó khăn gì, cho nên Sở Tiên có thể bắt được bao nhiêu hải sâm liền bắt bấy nhiêu, hắn cũng không ngại kiếm nhiều tiền.
Tác giả :
Cá Con Ăn Thịt Rồng