Ta Có Thể Biến Thành Cá
Chương 179: Vùng Biển Quốc Tế
Sở Tiên bơi qua bơi lại ở xung quanh, một đôi kìm thỉnh thoảng gảy mấy viên đá trên mặt đất lên, cuối cùng cũng xác định được đây là một mỏ vàng cực lớn.
- Nếu có thể thật muốn đem mỏ vàng này lấy ra, nhìn vậy mà giá trị còn cao hơn San Hô đỏ gấp trăm lần. Sở Tiên ánh mắt nóng rực, mãi hơn một giờ đồng hồ sau mới mang được san hô đỏ và cá cờ đen lên trên thuyền.
Để cá cờ đen và san hô đỏ ở một bên, Sở Tiên liền lấy điện thoại ra xem một chút.
- Mẹ kiếp! Sắc mặt Sở Tiên rất nhanh trầm xuống.
Tra cứu tư liệu trên mạng, nếu muốn mua một cái giàn khoan cũng cần ít nhất vài tỉ, tài sản của Sở Tiên hiện nay tính cả chỗ san hô đỏ này mới được hơn một tỉ, nhưng mà một cái giàn khoan lại có giá vài tỉ.
Đây là còn chưa tính đến tiền thuê nhân công, phí bảo dưỡng các loại, căn bản không phải người bình thường, đến doanh nghiệp lớn cũng chưa chắc dám làm.
Với lại trên thế giới hiện nay, số lượng giàn khoan cũng không có nhiều.
Mà cho dù có được giàn khoan, bản thân cũng có thể tùy ý khai thác tài nguyên khoáng sản dưới đáy biển hay sao? Tất nhiên không có khả năng, chính phủ tuyệt đối không cho phép, tất cả vùng biển ở Hoa Hạ này dù sao cũng thuộc về chính phủ.
Ngược lại nếu như hắn nói vị trí mỏ vàng này báo cáo cho chính phủ, nói không chừng có thể được khen thưởng mấy chục vạn.
- Hừm! Sở Tiên bất đắc dĩ lắc đầu, trừ việc sử dụng giàn khoan, còn có một cách có thể khai thác thuận tiện hơn, đó chính là dùng người cá, nhưng nếu dùng người cá cũng phải có ít nhất hàng ngàn người mới đủ.
- Thôi bỏ đi, mỏ vàng này cứ kệ đấy đã. Sở Tiên bất đắc dĩ lắc đầu.
- Lão Mục, ghi chép lại tọa độ vị trí này đi! Sở Tiên nói một tiếng, biết đâu vài năm sau, khi hắn có thể cải tạo được một đội ngũ người cá số lượng khổng lồ thì sẽ dẫn bọn họ tới đây khai thác mỏ vàng.
- Được! Lão Mục gật gật đầu.
- Vẫn là cải tạo người cá thôi! Sở Tiên nhìn cá cờ đen bên cạnh, lập tức đem nó vào trong khoang thuyền.
Nửa giờ sau, một nam nhân cao hơn hai mét đi tới, cái đầu trọc sáng loáng, toàn thân cơ bắp cuồn cuộn, trên mặt có ít thịt thừa, nhìn qua vô cùng khủng bố.
- Vẫn là người cá tiến hóa từ cá cờ có uy lực nhất! Sở Tiên hài lòng cười cười.
- Sao hô đỏ này nữa! Ngồi vào ghế, Sở Tiên lấy ba cây san hô đỏ ra, dùng nước rửa sạch, suy nghĩ chuyển động.
- Thật sự là xinh đẹp, nếu như chế tác thành dây chuyền thì tuyệt đối là mỹ lệ! Sở Tiên nhìn san hô đỏ trước mặt nói.
San hô dưới ánh mặt trời vô cùng chói mắt, màu đỏ tinh khiết như máu, không một tì vết.
San hô đỏ có lịch sử rất lâu đời, tượng trưng cho đại phú đại quý, bình an hạnh phúc, đồng thời cũng là một trong thất bảo của Phật giáo.
- Bán đi hai cây, mình giữ lại một cây, sau đó tìm người làm thành đồ trang sức là tốt nhất, haha! Sở Tiên cười cười, lập tức cẩn thận đem đặt ở một cái hộp, cất trong phòng.
- Ông chủ, đến vùng biển quốc tế đi! Một lúc sau, Lão Mục nói với Sở Tiên.
- Ừ! Sở Tiên gật đầu.
Vùng biển quốc tế là khu tổng hợp quản lý các cửa khẩu kinh tế trên biển, các vùng phụ cận biển ở trong và ngoài nước hoặc các quần đảo trong toàn bộ vùng biển này đều không thuộc về bất kì quốc gia nào.
Đối với vùng biển quốc tế, Sở Tiên chỉ biết một điều khi xem phim đã rút ra được, rằng ở đây giết người là không phạm pháp.
Nếu như điều này là sai, vậy thì vùng biển quốc tế cũng không phải là không có pháp luật.
Ở vùng biển quốc tế được đi thuyền tự do, tự do hành động, tự do bắt cá, tự do nghiên cứu khoa học, nhưng đối với thuyền thì lại có quy định.
Tại đây, mỗi thuyền chỉ được treo quốc kì của một quốc gia, đại diện để nhận biết thuyền này của quốc gia nào, cho nên sẽ tuân theo pháp luật của quốc gia có trên quốc kì.
Nếu như treo quốc kì của Hoa Hạ lên thuyền đi ra biển giết người, như vậy Hoa Hạ có quyền tiến hành bắt giữ, cho dù hắn là người Mỹ, hay người Anh, chỉ có Hoa Hạ có quyền bắt giữ, nước khác muốn cũng không được.
Nhưng ở vùng biển quốc tế này cho dù là đánh bạc hay hút ma túy cũng không có vấn đề gì, rất nhiều du thuyền đều đến vùng biển quốc tế để buôn lậu ma túy hoặc là tổ chức mở sòng bài.
Rất nhiều thuyền du lịch tới vùng biển quốc tế với mục đích đó.
Mã Chí nói với hắn, ở vùng biển quốc tế này có một khu vực, chuyên dành cho du thuyền tụ tập, nơi đó có du thuyền chuyên đánh bạc, du thuyền kinh doanh mại dâm, du thuyền giải trí nghỉ dưỡng các loại, hình thành một khu thượng lưu gọi là Ngu Nhạc Khu..
Sở Tiên rất có hứng thú với Ngu Nhạc khu này, nhưng tạm thời không có cơ hội đi qua xem thử.
- Loài cá ở vùng biển quốc tế này còn phong phú hơn nhiều so với chỗ vừa nãy nha! Vừa tiến vào vùng biển quốc tế không bao lâu, Sở Tiên cảm ứng xung quanh, trên mặt lộ ra vẻ vui mừng, đối với vị trí vừa rồi của bọn họ, thì loài cá ở vùng biển quốc tế này nhiều hơn không chỉ một chút.
Nghĩ lại cũng đúng, ở vùng biển quốc tế này tuy được tự do đánh bắt cá, nhưng có bao nhiêu thuyền đánh cá có đủ thực lực để đi tới nơi này? Ít nhất ở Hoa Hạ thì chín mươi phần trăm thuyền đánh cá đều không có năng lực đi đến vùng biển quốc tế, mấy quốc gia xung quanh cũng như thế.
Dần dần, tài nguyên ở vùng biển quốc tế so với khu vực biển ở Hoa Hạ trở nên phong phú hơn rất nhiều.
- Hai mươi cây số phía trước có một nhóm cá nhỏ, tăng tốc độ lái qua đó đi! Lúc này, Sở Tiên nói với Lão Mục.
- Được, ông chủ! Lão Mục gật đầu nhanh chóng tăng thêm tốc độ.
- Hẳn là cá hồi đi, khoảng mấy ngàn con. Vẻ mặt Sở Tiên vô cùng kinh ngạc xen lẫn vui mừng, vừa mới tiến vào vùng biển quốc tế liền gặp được đàn cá này, xem như vận khí không tệ.
Thuyền đánh cá rất nhanh đã đi đến chỗ đàn cá, Sở Tiên nhìn qua, quả nhiên là cá hồi.
Cá Hồi thân dẹt, phần lưng hở ra, hàm răng sác nhọn, vây cá nhỏ, màu xám bạc, đẻ trứng theo kỳ, có đường vân hơi xanh. Cá Hồi thịt mềm, chắc, màu thịt hơi hồng cam, nhìn rất ngon mắt.
Cá Hồi là loài cá nổi tiếng trên thế giới, nhưng ở vùng ven biển Trung Quốc cũng không có nhiều, chủ yếu xuất hiện ở Canada, Nga, Mỹ, Nhật, có giá trị tương đối cao, đạt tới năm sáu ngàn một cân.
Sở Tiên nhìn thấy đàn cá lập tức nhảy vào trong biển, mang theo thuyển đánh cá nhỏ mau chóng bơi về chỗ đàn cá hồi.
Tốc độ của cá hồi còn chậm hơn SỞ Tiên, cho nên hắn không lo lắng đàn cá sẽ chạy trốn, hắn vừa đi đến, trong nháy mắt liền đem đàn cá hoàn toàn thống trị.
- Ăn đi! Mấy ngàn đầu cá hồi cũng chính là nặng mấy ngàn cân, giá trị khoảng mười mấy vạn, tuy nhiên ngẫm lại, hắn vẫn là nên thôn phệ bớt một ít.
Rất nhanh, ba bốn tấn cá hồi liền vào trong bụng, Sở Tiên ăn một lúc mười sáu con cá, cùng lúc đó, năng lượng. com cũng đạt tới 2300.
- Nếu có thể đụng phải vài đàn cá nữa, năng lực của chính mình cũng tăng lên nhanh hơn! Sở Tiên nghĩ bụng, liền nhìn ra vùng biển quốc tế rộng lớn, trên mặt lộ ra vẻ mỉm cười.
Sở Tiên quyết định không lên thuyền nữa, trực tiếp biến thành hình dáng loài cá, mang theo mấy người cá bơi tiếp, khi gặp phải loài cá khác liền trực tiếp thống trị, sau đó thôn phệ.
Tài nguyên cá ở vùng biển quốc tế vô cùng phong phú, ngắn ngủi hơn một giờ đồng hồ Sở Tiên đã thôn phệ hơn sáu vạn cân cá, năng lượng tăng lên vô cùng nhanh.
- Nếu có thể thật muốn đem mỏ vàng này lấy ra, nhìn vậy mà giá trị còn cao hơn San Hô đỏ gấp trăm lần. Sở Tiên ánh mắt nóng rực, mãi hơn một giờ đồng hồ sau mới mang được san hô đỏ và cá cờ đen lên trên thuyền.
Để cá cờ đen và san hô đỏ ở một bên, Sở Tiên liền lấy điện thoại ra xem một chút.
- Mẹ kiếp! Sắc mặt Sở Tiên rất nhanh trầm xuống.
Tra cứu tư liệu trên mạng, nếu muốn mua một cái giàn khoan cũng cần ít nhất vài tỉ, tài sản của Sở Tiên hiện nay tính cả chỗ san hô đỏ này mới được hơn một tỉ, nhưng mà một cái giàn khoan lại có giá vài tỉ.
Đây là còn chưa tính đến tiền thuê nhân công, phí bảo dưỡng các loại, căn bản không phải người bình thường, đến doanh nghiệp lớn cũng chưa chắc dám làm.
Với lại trên thế giới hiện nay, số lượng giàn khoan cũng không có nhiều.
Mà cho dù có được giàn khoan, bản thân cũng có thể tùy ý khai thác tài nguyên khoáng sản dưới đáy biển hay sao? Tất nhiên không có khả năng, chính phủ tuyệt đối không cho phép, tất cả vùng biển ở Hoa Hạ này dù sao cũng thuộc về chính phủ.
Ngược lại nếu như hắn nói vị trí mỏ vàng này báo cáo cho chính phủ, nói không chừng có thể được khen thưởng mấy chục vạn.
- Hừm! Sở Tiên bất đắc dĩ lắc đầu, trừ việc sử dụng giàn khoan, còn có một cách có thể khai thác thuận tiện hơn, đó chính là dùng người cá, nhưng nếu dùng người cá cũng phải có ít nhất hàng ngàn người mới đủ.
- Thôi bỏ đi, mỏ vàng này cứ kệ đấy đã. Sở Tiên bất đắc dĩ lắc đầu.
- Lão Mục, ghi chép lại tọa độ vị trí này đi! Sở Tiên nói một tiếng, biết đâu vài năm sau, khi hắn có thể cải tạo được một đội ngũ người cá số lượng khổng lồ thì sẽ dẫn bọn họ tới đây khai thác mỏ vàng.
- Được! Lão Mục gật gật đầu.
- Vẫn là cải tạo người cá thôi! Sở Tiên nhìn cá cờ đen bên cạnh, lập tức đem nó vào trong khoang thuyền.
Nửa giờ sau, một nam nhân cao hơn hai mét đi tới, cái đầu trọc sáng loáng, toàn thân cơ bắp cuồn cuộn, trên mặt có ít thịt thừa, nhìn qua vô cùng khủng bố.
- Vẫn là người cá tiến hóa từ cá cờ có uy lực nhất! Sở Tiên hài lòng cười cười.
- Sao hô đỏ này nữa! Ngồi vào ghế, Sở Tiên lấy ba cây san hô đỏ ra, dùng nước rửa sạch, suy nghĩ chuyển động.
- Thật sự là xinh đẹp, nếu như chế tác thành dây chuyền thì tuyệt đối là mỹ lệ! Sở Tiên nhìn san hô đỏ trước mặt nói.
San hô dưới ánh mặt trời vô cùng chói mắt, màu đỏ tinh khiết như máu, không một tì vết.
San hô đỏ có lịch sử rất lâu đời, tượng trưng cho đại phú đại quý, bình an hạnh phúc, đồng thời cũng là một trong thất bảo của Phật giáo.
- Bán đi hai cây, mình giữ lại một cây, sau đó tìm người làm thành đồ trang sức là tốt nhất, haha! Sở Tiên cười cười, lập tức cẩn thận đem đặt ở một cái hộp, cất trong phòng.
- Ông chủ, đến vùng biển quốc tế đi! Một lúc sau, Lão Mục nói với Sở Tiên.
- Ừ! Sở Tiên gật đầu.
Vùng biển quốc tế là khu tổng hợp quản lý các cửa khẩu kinh tế trên biển, các vùng phụ cận biển ở trong và ngoài nước hoặc các quần đảo trong toàn bộ vùng biển này đều không thuộc về bất kì quốc gia nào.
Đối với vùng biển quốc tế, Sở Tiên chỉ biết một điều khi xem phim đã rút ra được, rằng ở đây giết người là không phạm pháp.
Nếu như điều này là sai, vậy thì vùng biển quốc tế cũng không phải là không có pháp luật.
Ở vùng biển quốc tế được đi thuyền tự do, tự do hành động, tự do bắt cá, tự do nghiên cứu khoa học, nhưng đối với thuyền thì lại có quy định.
Tại đây, mỗi thuyền chỉ được treo quốc kì của một quốc gia, đại diện để nhận biết thuyền này của quốc gia nào, cho nên sẽ tuân theo pháp luật của quốc gia có trên quốc kì.
Nếu như treo quốc kì của Hoa Hạ lên thuyền đi ra biển giết người, như vậy Hoa Hạ có quyền tiến hành bắt giữ, cho dù hắn là người Mỹ, hay người Anh, chỉ có Hoa Hạ có quyền bắt giữ, nước khác muốn cũng không được.
Nhưng ở vùng biển quốc tế này cho dù là đánh bạc hay hút ma túy cũng không có vấn đề gì, rất nhiều du thuyền đều đến vùng biển quốc tế để buôn lậu ma túy hoặc là tổ chức mở sòng bài.
Rất nhiều thuyền du lịch tới vùng biển quốc tế với mục đích đó.
Mã Chí nói với hắn, ở vùng biển quốc tế này có một khu vực, chuyên dành cho du thuyền tụ tập, nơi đó có du thuyền chuyên đánh bạc, du thuyền kinh doanh mại dâm, du thuyền giải trí nghỉ dưỡng các loại, hình thành một khu thượng lưu gọi là Ngu Nhạc Khu..
Sở Tiên rất có hứng thú với Ngu Nhạc khu này, nhưng tạm thời không có cơ hội đi qua xem thử.
- Loài cá ở vùng biển quốc tế này còn phong phú hơn nhiều so với chỗ vừa nãy nha! Vừa tiến vào vùng biển quốc tế không bao lâu, Sở Tiên cảm ứng xung quanh, trên mặt lộ ra vẻ vui mừng, đối với vị trí vừa rồi của bọn họ, thì loài cá ở vùng biển quốc tế này nhiều hơn không chỉ một chút.
Nghĩ lại cũng đúng, ở vùng biển quốc tế này tuy được tự do đánh bắt cá, nhưng có bao nhiêu thuyền đánh cá có đủ thực lực để đi tới nơi này? Ít nhất ở Hoa Hạ thì chín mươi phần trăm thuyền đánh cá đều không có năng lực đi đến vùng biển quốc tế, mấy quốc gia xung quanh cũng như thế.
Dần dần, tài nguyên ở vùng biển quốc tế so với khu vực biển ở Hoa Hạ trở nên phong phú hơn rất nhiều.
- Hai mươi cây số phía trước có một nhóm cá nhỏ, tăng tốc độ lái qua đó đi! Lúc này, Sở Tiên nói với Lão Mục.
- Được, ông chủ! Lão Mục gật đầu nhanh chóng tăng thêm tốc độ.
- Hẳn là cá hồi đi, khoảng mấy ngàn con. Vẻ mặt Sở Tiên vô cùng kinh ngạc xen lẫn vui mừng, vừa mới tiến vào vùng biển quốc tế liền gặp được đàn cá này, xem như vận khí không tệ.
Thuyền đánh cá rất nhanh đã đi đến chỗ đàn cá, Sở Tiên nhìn qua, quả nhiên là cá hồi.
Cá Hồi thân dẹt, phần lưng hở ra, hàm răng sác nhọn, vây cá nhỏ, màu xám bạc, đẻ trứng theo kỳ, có đường vân hơi xanh. Cá Hồi thịt mềm, chắc, màu thịt hơi hồng cam, nhìn rất ngon mắt.
Cá Hồi là loài cá nổi tiếng trên thế giới, nhưng ở vùng ven biển Trung Quốc cũng không có nhiều, chủ yếu xuất hiện ở Canada, Nga, Mỹ, Nhật, có giá trị tương đối cao, đạt tới năm sáu ngàn một cân.
Sở Tiên nhìn thấy đàn cá lập tức nhảy vào trong biển, mang theo thuyển đánh cá nhỏ mau chóng bơi về chỗ đàn cá hồi.
Tốc độ của cá hồi còn chậm hơn SỞ Tiên, cho nên hắn không lo lắng đàn cá sẽ chạy trốn, hắn vừa đi đến, trong nháy mắt liền đem đàn cá hoàn toàn thống trị.
- Ăn đi! Mấy ngàn đầu cá hồi cũng chính là nặng mấy ngàn cân, giá trị khoảng mười mấy vạn, tuy nhiên ngẫm lại, hắn vẫn là nên thôn phệ bớt một ít.
Rất nhanh, ba bốn tấn cá hồi liền vào trong bụng, Sở Tiên ăn một lúc mười sáu con cá, cùng lúc đó, năng lượng. com cũng đạt tới 2300.
- Nếu có thể đụng phải vài đàn cá nữa, năng lực của chính mình cũng tăng lên nhanh hơn! Sở Tiên nghĩ bụng, liền nhìn ra vùng biển quốc tế rộng lớn, trên mặt lộ ra vẻ mỉm cười.
Sở Tiên quyết định không lên thuyền nữa, trực tiếp biến thành hình dáng loài cá, mang theo mấy người cá bơi tiếp, khi gặp phải loài cá khác liền trực tiếp thống trị, sau đó thôn phệ.
Tài nguyên cá ở vùng biển quốc tế vô cùng phong phú, ngắn ngủi hơn một giờ đồng hồ Sở Tiên đã thôn phệ hơn sáu vạn cân cá, năng lượng tăng lên vô cùng nhanh.
Tác giả :
Cá Con Ăn Thịt Rồng