Ta Có Một Bầy Họa Thủy

Chương 131: Thiếu

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Editor: Hoàng Ngọc Tử Băng

Nói Lục Công chúa giống Hoàng Thượng là lời từ trong miệng một vị Quận Vương phi nói ra, các nữ quyến nghe thấy rất đáng tin cậy. Dù sao ở trong mắt của các nàng, dáng vẻ Quý phi hơi bình thường, ngược lại Hoàng Thượng rất rất tuấn tú.

Mấy người này trở về rồi nói với người trong nhà rằng Lục Công chúa rất giống Hoàng Thượng, mặc dù vừa ra đời mấy ngày nhưng ngoại hình vô cùng xuất sắc. Các nàng dùng giọng điệu miêu tả ăn ý nói chưa từng thấy người vừa được sinh ra từ trong bụng mẹ liền xinh đẹp như vậy, chỉ sợ lớn lên rất ghê gớm.

Lão gia các nhà:???

Nói Lục Công chúa giống Hoàng Thượng, không sai.

Nói ngoại hình của Lục Công chúa xuất sắc, cũng không sai.

Nhưng ngươi nói nàng xinh đẹp giống Hoàng Thượng, đây không phải là ngươi đang sỉ nhục đầu óc người khác sao?

Ví như Hộ bộ Thượng thư Chu Du lập tức phê bình phu nhân nhà mình tại chỗ: "Ta vừa tán thưởng Quý phi vài câu, bà nói ta không có chút khí phách văn nhân, chỉ biết hùa theo ý thích của Hoàng Thượng. Bà không xem lại bản thân, so với ta thì tốt hơn chỗ nào?"

Phu nhân của ông ta còn định luyên thuyên, đón đầu liền bị tạt gáo nước lạnh, lập tức mất hết hào hứng. Phu nhân hỏi: "Ta làm sao?"

Lỗ mũi Hộ bộ Thượng thư "hừ" ra một tiếng: "Bà nói lời này mà không thấy xấu hổ sao? Bà nói ngoại hình Lục Công chúa rất giống Hoàng Thượng, còn nói Lục Công chúa vô cùng xinh đẹp. Bà bóc da mặt của Hoàng Thượng dán vào trên mình Công chúa thử xem. Nàng mà đẹp như tiên nữ, ngày mai bản lão gia trồng cây chuối vào triều..."

Phu nhân Thượng thư tưởng tượng hình ảnh kia, thành công làm nghẹn chính mình. Bà mạnh mẽ giải thích một hồi, nói: "Cũng có thể là tư chất giống..."

Thấy lão gia nhà mình sắp mở miệng tiếp, phu nhân Thượng thư trong cơn tức giận, cáu ông ta: "Nàng là nữ nhi thân sinh của Hoàng Thượng, không giống Hoàng Thượng thì giống ai? Có thể giống thái giám à?"

Đại thái giám Lý Trung Thuận cách xa mấy vạn dặm dài hắt xì một cái.

Bùi Càn dừng bút đã viết phê văn được một nửa, liếc hắn một cái: "Không khỏe thì để người khác tới hầu hạ, ngươi đi nghỉ ngơi đi."

"Nô tài mệnh tiện, nào dám nhận quan tâm như thế của Hoàng Thượng?"

Bùi Càn cho hắn một ánh mắt tự mình đa tình: "Ai quan tâm ngươi? Ngươi đừng bị cảm lạnh rồi lây sang trẫm, thân trẫm quý giá."

Lý Trung Thuận:...

"Nô tài thật sự không sao, có thể là do ai đó nhắc đến. Vừa nãy mũi hơi ngứa, không nhịn được."

Nói rõ thế rồi, Bùi Càn còn thì thầm: "Ai rảnh rỗi không có gì làm nhắc tới tên thái giám nhà ngươi?"

Lý Trung Thuận chịu đựng, đề cập đến chuyện khác với Bùi Càn: "Tên và phong hào của Lục Công chúa đều đầy đủ rồi, Thất Hoàng tử ra đời sớm hơn nàng một thời gian vẫn chưa đặt tên. Hoàng Thượng người xem?"

Bùi Càn tiện thể nhớ đến một chuyện khác, nhíu mày hỏi: "Sau khi Du thị chuyển dạ, trẫm bảo Ngân Chu vào xem mấy lần, hỏi nàng cảm thấy thế nào. Có phải nàng nói không có vấn đề gì, đều rất ổn không?"

Mặc dù không biết tại sao Hoàng Thượng lại hỏi chuyện này, Lý Trung Thuận vẫn khẽ gật đầu đúng sự thật.

Bùi Càn vỗ một chưởng trên ngự án: "Ổn cái rắm ấy. Sau khi Quý phi chuyển dạ thì đau nhức từng cơn, đau muốn chết. Trẫm không tin lúc ấy nàng ta không có cảm giác gì, nàng lại dám khi quân!"

"...Nô tài mới nhận ra Tiệp dư cố gắng chỉ vì không muốn khiến Hoàng Thượng lo lắng."

"Tiệp dư cái gì? Từ hôm nay trở đi, nàng không phải Tiệp dư nữa, trở lại làm Quý nhân. Cũng bởi vì nàng nói như vậy, trẫm hoàn toàn đánh giá thấp đau đớn lúc lâm bồn, chuẩn bị không đủ nghiêm trọng, suýt nữa thành thảm kịch, ngươi có biết không?"

Lý Trung Thuận:...

Ta không biết.

Ta chỉ biết là khi Quý phi sinh con, người ngủ ở tẩm điện này nửa ngày, làm ra hành vi thủ dâm còn lén lén lút lút. Bây giờ còn dám nói lâm bồn đau đớn, lâm bồn có đau hay không liên quan gì đến người?

Mặc dù trong lòng nghĩ như vậy, Lý Trung Thuận cũng không dám oang oang nói ra ngoài. Hắn ôn tồn khuyên nhủ: "Chi bằng Hoàng Thượng nghĩ lại xem, coi như Tiệp dư lừa người, đó cũng là lời nói dối có ý tốt."

"Cho dù nàng nói dối có ý tốt, nhưng vẫn là lừa gạt, đồng thời làm tổn thương trẫm, việc cách chức này có vấn đề gì?"

"...Thế tên của Thất Hoàng tử thì sao?"

Bùi Càn ngồi đó suy nghĩ một hồi, nói: "Tên Bùi Sâm." Y vừa nói, vừa viết hai chữ này lên giấy, bảo Lý Trung Thuận cầm lấy đi giao cho Du Quý nhân.

Tuy là thái giám, Lý Trung Thuận vẫn có văn hóa. Đi theo Hoàng Thượng nhiều năm như vậy, hắn có thể đọc có thể viết,. Nhìn thấy chữ này, trong đầu lập tức hiện ra nghĩa của chữ, chữ "Sâm" (*) này vô cùng tốt, là ý tứ quý báu. Lý Trung Thuận chỉ hy vọng khi Du Quý nhân thấy tên gọi, trong lòng có thể thoải mái hơn.

(*) Sâm (琛 - Chēn): vật báu, của quý.

Đột nhiên nhận khẩu dụ, Hoàng Thượng lấy tội danh khi quân biếm Du Tiệp dư có công sinh dục về vị trí Quý nhân, nghe nói như thế sao bản thân nàng ta có thể thoải mái được? Không chỉ nàng ta, người cùng đi ra nghe náo nhiệt đều trợn tròn mắt.

"Khi quân? Đã bao lâu rồi nàng chưa từng gặp Hoàng Thượng, làm sao khi quân?"

Du thị cũng gật đầu, rưng rưng hỏi: "Trong chuyện này có phải có hiểu lầm hay không?"

"Chuyện này, Quý nhân nhớ rõ

5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại