Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game
Chương 101: Nguyên khí quyết mới
Giống y như lần trước, Mê Tiên Kinh càng ngày càng chậm lại, không lâu liền như dừng lại.
Ngay khi Mê Tiên Kinh hoàn toàn dừng lại, Chu Văn cảm thấy thân thể mình cũng sững lại một chút, một tiếng tách giòn vang như khi đóng cửa.
Lần trước, cảm giác này tới tương đối muộn, cho nên hắn cũng không cảm thấy mãnh liệt lắm, nhưng lần này cẩn thận cảm nhận, phát hiện thứ dừng lại không chỉ là Mê Tiên Kinh, mà tựa như cả thân thể hắn đều ngừng lại một chút, ngay cả nhịp tim cũng hẫng một nhịp.
Cảm giác ngừng lại chỉ diễn ra trong nháy mắt, một giây sau, Chu Văn liền cảm thấy Nguyên khí toàn thân điên cuồng vận chuyển, chỉ là phương thức vận chuyển lại hoàn toàn khác với Mê Tiên Kinh, cũng không giống Tiểu Bàn Nhược Ba La Mật Đa Kinh, mà là một loại Nguyên Khí quyết mà Chu Văn chưa từng tu luyện.
Nguyên Khí quyết này như đem hắn cùng thiên địa tự nhiên hòa thành một thể, tựa như toàn thân hóa thành một phần của vũ trụ, trái tim đồng nhịp với vũ trụ.
Rõ ràng trên bia không có một chữ, thế nhưng hắn cảm giác được, Nguyên Khí quyết này tới từ tấm bia không chữ đó, cảm giác này rất kỳ quái, khiến hắn không nói thành lời.
Vương Phi vẫn một mực quan sát các học viên của mình, phòng ngừa trường hợp ngoài ý muốn phát sinh.
Có điều, đại bộ phận chú ý của nàng là tập trung lên người Chu Văn, nàng muốn xem chuyển biến của Chu Văn, nhìn Chu Văn từ một tên phế trạch chỉ trầm mê trong game, biến thành một học viên thiên tài chăm chỉ.
Thế nhưng rất nhanh, Vương Phi liền cảm thấy không thích hợp.
Những học sinh khác đều đổ đầy mồ hôi, cực lực kiềm chế xao động trong thân thể, biểu lộ trên mặt không ngưng trọng thì cũng dữ tợn, coi như những học viên có tâm chí vô cùng kiên định, cũng phải cau mày không thôi, nhìn qua là thấy đều đang toàn lực ứng phó.
Thế nhưng Chu Văn lại hoàn toàn khác, nét mặt tự nhiên buông lỏng, uể oải ngồi một chỗ, tựa như đang phơi nắng, hoàn toàn không thấy một chút áp lực.
“Chẳng lẽ, mức độ nản lòng thoái chí, cam chịu của Chu Văn đã đạt tới mức mà lực lượng của Vô Tự bia cũng không thể tẩy trừ?"
Vương Phi đương nhiên không tin có thể có chuyện như vậy, chỉ cho là thời gian mà Chu Văn mới chịu còn chưa đủ.
Từng giây từng phút trôi qua, sắc mặt các học viên khác đã càng ngày càng kém, một số có định lực hơi kém một chút, đã không tự chủ mà uốn éo thân thể, tựa như đang có côn trùng bò lên người.
Nhưng không ai đứng lên, bọn hắn đều là đỉnh cấp học sinh từ các trường cấp ba, bọn hắn đều có kiêu ngạo của riêng mình, không ai chịu thua các bạn học khác, cho nên đều đau khổ nhẫn nại chịu đựng.
Tình huống của Lý Huyền khá hơn một chút, có thể thấy được, ý chí của hắn cũng rất kiên định, ngồi đó không nhúc nhích, vẻ mặt cũng không mấy biến đổi, chỉ có mồ hôi trên trán lại khiến người ta nhận thấy, hiện hắn cũng không thoải mái gì.
Mà Chu Văn vẫn cứ uể oải ngồi cạnh Lý Huyền, sắc mặt chưa từng đổi lấy một cái, mà tựa như càng ngày càng thoải mái, nếu không phải Vương Phi bắt ngồi, đoán chừng hắn đã nằm lên đất.
“Kỳ quái, tại sao lại như vậy?"
Vương Phi thầm kinh ngạc.
Nàng cũng từng xem qua Vô Tự bia, tự nhiên biết lợi hại trong đó, đừng nói chỉ một Phàm thai như Chu Văn, coi như cường giả Sử thi, muốn quan sát Vô Tự bia cũng sẽ bị lực lượng của nó ảnh hưởng, tuyệt không thể nhẹ nhàng như vậy.
“Thời gian đã qua mười phút mà hắn còn chưa phản ứng, chẳng lẽ…"
Vương Phi nghĩ đến một khả năng, trái tim không tự chủ mà nhảy lên một cái.
Có người từng suy đoán, trên Vô Tự bia có một bộ Nguyên Khí quyết thần bí, chẳng qua không ai có thể nhìn thấy.
Nếu như có người phù hợp, nói không chừng có thể nhìn thấy Nguyên Khí quyết trên bia.
“Chẳng lẽ, Chu Văn có thể chất đặc thù tương ứng với Vô Tự bia?"
Vương Phi cảm thấy khả năng này cực nhỏ, một phần ức cũng chưa tới, thế nhưng biểu hiện hiện tại của Chu Văn, quả thực có chút cổ quái.
Vương Phi định quan sát tiếp, nếu như Chu Văn thực sự có thể chất đặc thù tương ứng với Vô Tự bia, vậy nàng phải lần nữa đánh giá lại tương lai của Chu Văn.
“Nếu thực sự như vậy, Lam tỷ nhặt được bảo rồi a, kết hôn được một đứa con, thế mà lại là thể chất đặc thù mà cả trăm triệu người mới có mọt, thực sự không thể tưởng nổi."
Ánh mắt Vương Phi phức tạp nhìn Chu Văn, suy nghĩ trong lòng nhảy lên liên tục.
Chu Văn chỉ cảm thấy toàn thân thoải mái, Nguyên Khí quyết mới vận chuyển một vòng trong thân thể hắn, đã có thể biến thành cho chính hắn sử dụng, tương tự như tình huống của Tiểu Bàn Nhược Ba La Mật Đa Kinh.
Đồng thời, Chu Văn còn cảm thấy Nguyên khí trong thân thể vô cùng dồi dào, tựa như hắn hít một hơi, đều có thể đưa thiên địa Nguyên khí vào cơ thể.
Mặc dù không thử nghiệm, thế nhưng Chu Văn có thể cảm nhận, tốc độ khôi phục Nguyên khí của hắn phải nhanh hơn trước rất nhiều.
Hiện tại, hắn muốn mở điện thoại xem một chút, xem thuộc tính thân thể phát sinh biến hóa thế nào, thế nhưng tình huống hiện tại, hắn thực sự không tiện lấy điện thoại ra xem, đành phải nhẫn nhịn dục vọng trong lòng, tiếp tục nhì Vô Tự bia.
Vương Phi đợi hồi lâu, Chu Văn vẫn cứ duy trì cái biểu tình lười biếng như trước, thế nhưng Vô Tự bia cũng không phát sinh bất cứ biến hóa đặc thù nào, điều này khiến Vương Phi cảm thấy hơi hoài nghi phán đoán trước đó của bản thân.
“Chẳng lẽ Chu Văn không có thể chất đặc thù, chẳng qua hắn trời sinh đã có vẻ mặt đó?"
Vương Phi nhìn bộ dạng lười biếng của Chu Văn, lòng nghi hoặc khó hiểu.
Thời gian nửa tiếng trôi qua rất nhanh, nhưng đó là chỉ nhanh với Chu Văn. Còn với những học viên khác, nửa giờ này tựa như một thế kỷ.
Ngay khi Vương Phi tuyên bố thời gian kết thúc, cơ hồ cùng lúc, tất cả học viên cùng nhảy lên một cái, có người liều mạng chạy vội, có người phóng thích lực lượng đánh một bộ quyền pháp, có người lại không ngừng lộn nhào.
Cũng có một vài ngươi tương đối nhẹ nhàng, mặc dù không kịch liệt vận động, nhưng cũng tự vận chuyển Nguyên Khí quyết, một lần lại một lần dùng tốc độ cao vận chuyển.
Mà một số gia hỏa táo bạo khác, thậm chí bắt đầu dùng Nguyên khí, từng quyền oanh lên vách đá, tựa như chỉ như thế, mới có thể phát tiết tinh lực vô tận trong cơ thể mình.
Lý Huyền chính là một tên gia hỏa tràn đầy tinh lực, có điều hắn cũng không đánh vách nói, mà nằm rạp trên đất, nhanh chóng chống đẩy hít đất, tựa như lắp thêm mô tơ điện vậy.
Vương Phi hài lòng nhìn biểu hiện của đám học viên, lực lượng của Vô Tự bia rất quỷ dị, nhưng nếu có thể vận dụng tốt, đối với việc dạy học viên, lại là trợ lực cực lớn.
Thế nhưng, khi ánh mắt nàng dừng lại trên người Chu Văn, tâm tình tốt đẹp trước đó lập tức biến mất.
Chỉ thấy Chu Văn ngồi trên một tảng đá, nhanh chóng móc điện thoại, ngón tay di chuyển liên hồi, không cần nhìn màn hình cũng biết, gia hỏa kia đang chơi game.
- ---------
Phóng tác: Hắc Ám Chi Vân
Ngay khi Mê Tiên Kinh hoàn toàn dừng lại, Chu Văn cảm thấy thân thể mình cũng sững lại một chút, một tiếng tách giòn vang như khi đóng cửa.
Lần trước, cảm giác này tới tương đối muộn, cho nên hắn cũng không cảm thấy mãnh liệt lắm, nhưng lần này cẩn thận cảm nhận, phát hiện thứ dừng lại không chỉ là Mê Tiên Kinh, mà tựa như cả thân thể hắn đều ngừng lại một chút, ngay cả nhịp tim cũng hẫng một nhịp.
Cảm giác ngừng lại chỉ diễn ra trong nháy mắt, một giây sau, Chu Văn liền cảm thấy Nguyên khí toàn thân điên cuồng vận chuyển, chỉ là phương thức vận chuyển lại hoàn toàn khác với Mê Tiên Kinh, cũng không giống Tiểu Bàn Nhược Ba La Mật Đa Kinh, mà là một loại Nguyên Khí quyết mà Chu Văn chưa từng tu luyện.
Nguyên Khí quyết này như đem hắn cùng thiên địa tự nhiên hòa thành một thể, tựa như toàn thân hóa thành một phần của vũ trụ, trái tim đồng nhịp với vũ trụ.
Rõ ràng trên bia không có một chữ, thế nhưng hắn cảm giác được, Nguyên Khí quyết này tới từ tấm bia không chữ đó, cảm giác này rất kỳ quái, khiến hắn không nói thành lời.
Vương Phi vẫn một mực quan sát các học viên của mình, phòng ngừa trường hợp ngoài ý muốn phát sinh.
Có điều, đại bộ phận chú ý của nàng là tập trung lên người Chu Văn, nàng muốn xem chuyển biến của Chu Văn, nhìn Chu Văn từ một tên phế trạch chỉ trầm mê trong game, biến thành một học viên thiên tài chăm chỉ.
Thế nhưng rất nhanh, Vương Phi liền cảm thấy không thích hợp.
Những học sinh khác đều đổ đầy mồ hôi, cực lực kiềm chế xao động trong thân thể, biểu lộ trên mặt không ngưng trọng thì cũng dữ tợn, coi như những học viên có tâm chí vô cùng kiên định, cũng phải cau mày không thôi, nhìn qua là thấy đều đang toàn lực ứng phó.
Thế nhưng Chu Văn lại hoàn toàn khác, nét mặt tự nhiên buông lỏng, uể oải ngồi một chỗ, tựa như đang phơi nắng, hoàn toàn không thấy một chút áp lực.
“Chẳng lẽ, mức độ nản lòng thoái chí, cam chịu của Chu Văn đã đạt tới mức mà lực lượng của Vô Tự bia cũng không thể tẩy trừ?"
Vương Phi đương nhiên không tin có thể có chuyện như vậy, chỉ cho là thời gian mà Chu Văn mới chịu còn chưa đủ.
Từng giây từng phút trôi qua, sắc mặt các học viên khác đã càng ngày càng kém, một số có định lực hơi kém một chút, đã không tự chủ mà uốn éo thân thể, tựa như đang có côn trùng bò lên người.
Nhưng không ai đứng lên, bọn hắn đều là đỉnh cấp học sinh từ các trường cấp ba, bọn hắn đều có kiêu ngạo của riêng mình, không ai chịu thua các bạn học khác, cho nên đều đau khổ nhẫn nại chịu đựng.
Tình huống của Lý Huyền khá hơn một chút, có thể thấy được, ý chí của hắn cũng rất kiên định, ngồi đó không nhúc nhích, vẻ mặt cũng không mấy biến đổi, chỉ có mồ hôi trên trán lại khiến người ta nhận thấy, hiện hắn cũng không thoải mái gì.
Mà Chu Văn vẫn cứ uể oải ngồi cạnh Lý Huyền, sắc mặt chưa từng đổi lấy một cái, mà tựa như càng ngày càng thoải mái, nếu không phải Vương Phi bắt ngồi, đoán chừng hắn đã nằm lên đất.
“Kỳ quái, tại sao lại như vậy?"
Vương Phi thầm kinh ngạc.
Nàng cũng từng xem qua Vô Tự bia, tự nhiên biết lợi hại trong đó, đừng nói chỉ một Phàm thai như Chu Văn, coi như cường giả Sử thi, muốn quan sát Vô Tự bia cũng sẽ bị lực lượng của nó ảnh hưởng, tuyệt không thể nhẹ nhàng như vậy.
“Thời gian đã qua mười phút mà hắn còn chưa phản ứng, chẳng lẽ…"
Vương Phi nghĩ đến một khả năng, trái tim không tự chủ mà nhảy lên một cái.
Có người từng suy đoán, trên Vô Tự bia có một bộ Nguyên Khí quyết thần bí, chẳng qua không ai có thể nhìn thấy.
Nếu như có người phù hợp, nói không chừng có thể nhìn thấy Nguyên Khí quyết trên bia.
“Chẳng lẽ, Chu Văn có thể chất đặc thù tương ứng với Vô Tự bia?"
Vương Phi cảm thấy khả năng này cực nhỏ, một phần ức cũng chưa tới, thế nhưng biểu hiện hiện tại của Chu Văn, quả thực có chút cổ quái.
Vương Phi định quan sát tiếp, nếu như Chu Văn thực sự có thể chất đặc thù tương ứng với Vô Tự bia, vậy nàng phải lần nữa đánh giá lại tương lai của Chu Văn.
“Nếu thực sự như vậy, Lam tỷ nhặt được bảo rồi a, kết hôn được một đứa con, thế mà lại là thể chất đặc thù mà cả trăm triệu người mới có mọt, thực sự không thể tưởng nổi."
Ánh mắt Vương Phi phức tạp nhìn Chu Văn, suy nghĩ trong lòng nhảy lên liên tục.
Chu Văn chỉ cảm thấy toàn thân thoải mái, Nguyên Khí quyết mới vận chuyển một vòng trong thân thể hắn, đã có thể biến thành cho chính hắn sử dụng, tương tự như tình huống của Tiểu Bàn Nhược Ba La Mật Đa Kinh.
Đồng thời, Chu Văn còn cảm thấy Nguyên khí trong thân thể vô cùng dồi dào, tựa như hắn hít một hơi, đều có thể đưa thiên địa Nguyên khí vào cơ thể.
Mặc dù không thử nghiệm, thế nhưng Chu Văn có thể cảm nhận, tốc độ khôi phục Nguyên khí của hắn phải nhanh hơn trước rất nhiều.
Hiện tại, hắn muốn mở điện thoại xem một chút, xem thuộc tính thân thể phát sinh biến hóa thế nào, thế nhưng tình huống hiện tại, hắn thực sự không tiện lấy điện thoại ra xem, đành phải nhẫn nhịn dục vọng trong lòng, tiếp tục nhì Vô Tự bia.
Vương Phi đợi hồi lâu, Chu Văn vẫn cứ duy trì cái biểu tình lười biếng như trước, thế nhưng Vô Tự bia cũng không phát sinh bất cứ biến hóa đặc thù nào, điều này khiến Vương Phi cảm thấy hơi hoài nghi phán đoán trước đó của bản thân.
“Chẳng lẽ Chu Văn không có thể chất đặc thù, chẳng qua hắn trời sinh đã có vẻ mặt đó?"
Vương Phi nhìn bộ dạng lười biếng của Chu Văn, lòng nghi hoặc khó hiểu.
Thời gian nửa tiếng trôi qua rất nhanh, nhưng đó là chỉ nhanh với Chu Văn. Còn với những học viên khác, nửa giờ này tựa như một thế kỷ.
Ngay khi Vương Phi tuyên bố thời gian kết thúc, cơ hồ cùng lúc, tất cả học viên cùng nhảy lên một cái, có người liều mạng chạy vội, có người phóng thích lực lượng đánh một bộ quyền pháp, có người lại không ngừng lộn nhào.
Cũng có một vài ngươi tương đối nhẹ nhàng, mặc dù không kịch liệt vận động, nhưng cũng tự vận chuyển Nguyên Khí quyết, một lần lại một lần dùng tốc độ cao vận chuyển.
Mà một số gia hỏa táo bạo khác, thậm chí bắt đầu dùng Nguyên khí, từng quyền oanh lên vách đá, tựa như chỉ như thế, mới có thể phát tiết tinh lực vô tận trong cơ thể mình.
Lý Huyền chính là một tên gia hỏa tràn đầy tinh lực, có điều hắn cũng không đánh vách nói, mà nằm rạp trên đất, nhanh chóng chống đẩy hít đất, tựa như lắp thêm mô tơ điện vậy.
Vương Phi hài lòng nhìn biểu hiện của đám học viên, lực lượng của Vô Tự bia rất quỷ dị, nhưng nếu có thể vận dụng tốt, đối với việc dạy học viên, lại là trợ lực cực lớn.
Thế nhưng, khi ánh mắt nàng dừng lại trên người Chu Văn, tâm tình tốt đẹp trước đó lập tức biến mất.
Chỉ thấy Chu Văn ngồi trên một tảng đá, nhanh chóng móc điện thoại, ngón tay di chuyển liên hồi, không cần nhìn màn hình cũng biết, gia hỏa kia đang chơi game.
- ---------
Phóng tác: Hắc Ám Chi Vân
Tác giả :
Thập Nhị Dực Hắc Ám Sí Thiên Sứ