Sửu Tiểu Xà
Chương 78
Khi Bạch Điêu tỉnh lại, phát hiện bản thân mình đang ở trong đại thính của tòa nhà sáng rực. Đèn treo thủy tinh từ trần nhà rũ xuống, lấp lánh phát sáng, trước cửa sổ thủy tinh chạm đất bày sô pha màu đỏ xa hoa, mấy bồn thực vật xanh tươi bày hai bên, mà Bạch Điêu lúc này đang nằm trên sô pha.
“Thiếu đông gia…" Bạch Điêu vô lực hừ hừ, quay đầu nhìn, Lãnh Tịnh đang ngồi trên sô pha bên cạnh xem báo.
Đây chính là thái độ sắp đối diện với kẻ đầu sỏ sau màn sao!
Bạch Điêu lập tức nhảy lên, nhảy tới ôm chân Lãnh Tịnh: “Thiếu đông gia, chúng ta đang ở đâu?"
“Ở tầng chín mươi chín Vạn Tượng." Lãnh Tịnh ngữ khí nhàn định giống như bọn họ chỉ là tới tham quan mà thôi.
“Vậy đầu sỏ sau màn đâu! Hắn ở đâu?" Bạch Điêu bắt đầu khẩn trương.
“Không tìm thấy." Lãnh Tịnh gấp báo lại nói: “Nơi này cái gì cũng không có."
“Có ý gì?" Bạch Điêu ngây ra.
Lãnh Tịnh chỉ đại thính trống rỗng, có ba lối đi thông tới những căn phòng xa hoa khác nhau, mỗi một gian phòng đều trống rỗng không người. Cũng chính là nói, tầng chín mươi chín của Vạn Tượng trống rỗng.
“Tại sao lại như thế?" Bạch Điêu nghe xong Lãnh Tịnh nói, càng thêm nghi hoặc không hiểu.
Lãnh Tịnh giải thích: “Vì hiện tại nơi chúng ta đang ở, là ‘Vạn Tượng’. Cái gọi là Vạn Tượng, kỳ thật chính là lốc xoáy thời gian hỗn loạn. Tất cả thời gian và không gian ở nơi này đều bị uốn khúc, thời gian và không gian đều trải qua tái tạo trùng tổ của quái vật nòng cốt__ Thanh Nguyệt.
Cái gọi là tầng chín mươi chín, kỳ thật cũng có thể xem như ảnh thu nhỏ của nội tâm Thanh Nguyệt, xung quanh tòa nhà này, vừa có ký ức quá khứ đã hóa thành thực thể của Thanh Nguyệt__ những ký ức đó dùng phương thức tuần hoàn thời gian không ngừng tái diễn. Cũng có sản phẩmvọng tưởngcủa Thanh Nguyệt thực thể hóa __ chính là tòa nhà tầng tầng vây khốn người này. Nhưng, bất luận Thanh Ngyệt uốn khúc thời không như thế nào, hắn đối với quá khứ của mình vẫn mang ký ức tổn thương sâu sắc, càng thống khổ thì càng chìm sâu vào đó không thể tự thoát, vì thế Vạn Tượng cũng phản ánh chân thật về quá khứ."
Bạch Điêu lắc đầu hỏi: “Vậy bản thể của Thanh Nguyệt rốt cuộc giấu ở đâu?"
Lãnh Tịnh nhìn ngoài cửa sổ thủy tinh: “Thanh Nguyệt nếu đã là người lưu luyến quá khứ như thế, thì bản thể của tòa nhà này thật ra là sinh sôi từ kết cấu của bệnh viện Vạn Tượng lúc trước, vì thế mới có thông đạo khẩn cấp mà hắn cũng không biết. Nếu ta đoán không sai, tòa nhà này kỳ thật là bệnh viện Vạn Tượng vốn chỉ có năm tầng, mà sức mạnh của Vạn Tượng đã khiến tòa nhà này cao thêm nhiều lần, giống như bao thêm mấy lớp vỏ bánh quanh phần nhân thịt.
Hàn Vũ từng nói hắn là người bị huấn luyện ở cấp bậc cao nhất, có nghĩa là cửa ải từ tầng tám mươi trở lên không ai có thể đột phá. Nếu không ai có thể lên được tầng tám mươi, Thanh Nguyệt cũng không nhất định cấu tạo địa ngục tu luyện cấp cao từ tầng tám mươi trở lên, vì thế tầng tam mưới trở lên cho tới tầng đỉnh trong truyền thuyết đều là trống rỗng, là Thanh Nguyệt lưu lại chuẩn bị chậm rãi nhét đầy.
Vì thế ta nghĩ, có lẽ Thanh Nguyệt vẫn còn lưu lại ‘tầng đỉnh’ của bệnh viện Vạn Tượng chân thật__ cũng chính là tầng năm."
“Vậy phải đi xuống sao?’ Bạch Điêu nghĩ tới không dễ dàng gì mới thở phào một hơi lại sắp phải đối diện ma đầu cuối cùng, nên lần nữa phát run.
“Vậy đi xuống thôi." Lãnh Tịnh nói.
Nhưng lần này, trong đại thính vẫn luôn yên tĩnh lại đột nhiên có chút biến hóa__ Thang máy đi lên nằm ở bên trái đại thính bắt đầu vận hành, con số không ngừng nhấp nháy hiển thị từ tầng tám mươi có người bắt đầu đi thang máy lên.
“Thanh Nguyệt phát hiện chúng ta rồi!" Lãnh Tịnh tóm Bạch Điêu đang há họng trợn mắt, gấp rút chạy tới thông đạo.
…………………….
Hiện tại chúng ta chuyển sang xem bên khác, đội ngũ do Hàn Vũ dẫn đầu.
Lại nói Hàn Vũ nhẹ nhàng mang những người khác ra khỏi Vạn Tượng, đợi khi bọn họ rời khỏi cánh cửa sắt đó, mới phát hiện bản thân đã đứng ở đô thành ngàn năm chân chính__ một di tích bị bỏ hoang, thì ra tất cả những gì vừa thấy đều là dựa vào sức mạnh của Vạn Tượng mới có thể duy trì, hiện tại sức mạnh Vạn Tượng bị thu hẹp, vì thế thành phố cũng lộ ra chân diện mục.
“Thật kỳ quái, ngươikhông phải nói ngươi trăm phương ngàn kế muốn chạy trốn truy sát của Vạn Tượng sao? Tại sao ngươi có vẻ như đã nắm chắc mọi thứ trong tay rồi?"Lãnh Thanh Thanh bắt đầu nảy sinh nghi hoặc đối với thân phận của Hàn Vũ.
Hàn Vũ kéo mũ trùm nói: “Kỳ thật tất cả những gì Lãnh Vô Trần biết, đều là ta nói với hắn. Tên thật của ta không phải là Hàn Vũ."
“Ngươi rốt cuộc là ai?" Trừ Lãnh Vô Trần, những người khác đều kinh sợ nhìn hắn.
Hàn Vũ cười lạnh, chậm rãi vén mũ trùm lên.
Tất cả mọi người đều nín thở, run rẩy nhìn mỹ mạo Hàn Vũ lộ ra__
Nhưng khắc tiếp theo, hắn thế nhưng lột bỏ lớp da trên mặt mình xuống!
“A a a a a a a a a a!!!!!!!" Tất cả mọi người đều bị dung mạo dưới lớp mặt nạ da người đó chấn động!!
Thực sự là quá đáng sợ!!
Lãnh Thanh Thanh thậm chí bị dọa ngã bệt xuống đất, miệng run run nửa ngày mới phun ra được hai chữ:
‘Tiểu Tịnh!!!!?"
Gương mặt của gia hỏa đó giống y đút Lãnh Tịnh!
“Hàn Vũ" lộ ra biểu tình khối băng vạn ác đặc biệt của Lãnh Tịnh: “Ta đích thật là Lãnh Tịnh. Nhưng mà, không phải Lãnh Tịnh mới năm mươi tuổi, ta đã sắp bảy mươi vạn tuổi rồi."
“A a a a a a a a a!!!" Mọi người lại lần nữa kinh hô.
“Ngươi từ tương lai xa xôi tới đây sao?! Lãnh Tịnh ngươi thế nhưng có thể xuyên việt thời gian sao? Tương lai có bộ dáng ra sao?!!" Hiên Viên Nguyệt kêu lớn.
Lãnh Tịnh bảy mươi vạn tuổi ho khan một cái, nhìn Lãnh Thanh Thanh nói: “Thật hoài niệma, lúc đó cha trẻ tuổi tràn đầy sức sống như vầy a."
“Lẽ nào ta sau này sẽ biến thành lão đầu tử xà sao?!!!!"Lãnh Thanh Thanh mồ hôi đầy mặt nhìn hắn: “Này, ta nói này lão Tiểu Tịnh, ngươi ở bảy mươi vạn năm sau có tôn kính cha hay không? Có đúng giờ thắp hương cho cha hay không a?"
Lãnh Tịnh bảy mươi vạn tuổi nhướng nhướng môi, không đáp, chỉ ôm tay ngạo khí nói: “Vẫn dùng khẩu khí xem thường người đó a, cha, ta đã là đại thần vạn năm của năm sáu dị thế giới rồi! Chẳng qua thỉnh thoảng hoài niệm một chút chuyện xưa cũng vẫn rất có ý nghĩa."
Lãnh Vô Trần hắt nước lạnh nói: “Lãnh Tịnh, ngươi thân là thái cổ thần long, hạ cấm lệnh không được nghịch chuyển thời không, hiện tại ngươi lại là kẻ dẫn đầu phạm tội, ngươi giải thích thế nào đây?"
Lãnh Tịnh bảy mươi vạn tuổi nói: “Lần nghịch chuyển thời không trở về không gian quá khứ này, không phải ý nguyện của ta, mà là do lốc xoáy thời không khi Thanh Nguyệt hủy diệt tạo thành, cuốn ta tới đây. Khi ta trở lại, Hàn Vũ chân chính kỳ thật giữa đường đã bị bọn họ truy sát táng mạng, thế là ta thay thế Hàn Vũ, mô phỏng khẩu khí cách hành sự của hắn, lập bố cục này để triệt để tiêu diệt Thanh Nguyệt__ Mà ta cuối cùng cũng hiểu rõ chân tướng lúc đầu khi ta gặp được ‘Hàn Vũ’ đó."
“Vậy ngươi bảo Tiểu Tịnh ấu niên đi vào trong Vạn Tượng chịu giày vò là có ý gì a?" Mọi người = = nhìn hắn.
“Lúc đầu nơi đó quả thật giày vò ta, ta đương nhiên cũng muốn giày vò hắn." Lãnh Tịnh bảy mươi vạn tuổi nói.
“Xì, đảo tới đảo lui không phải đều là ngươi sao. Quả nhiên không thẹn là Lãnh Thanh Thanh dưỡng lớn." Hiên Viên Nguyệt và Lãnh Nguyệt Thực xì nói.
“Phải nha! Tiểu Tịnh là ta nuôi lớn!"Lãnh Thanh Thanh vẫn bộ dáng tràn đầy vinh dự. Y đứng lên, lấy lòng nói với Lãnh Tịnh bảy mươi vạn tuổi: “Tiểu Tịnh, ta hỏi ngươi, bảy mươi vạn năm sau có mì kiểu mới cực kỳ mỹ vị nào được làm ra không?"
Lãnh Tịnh bảy mươi vạn tuổi nói: “Đương nhiên, ta vì ngươitạo riêng một thế giới, thần ma tam giới nơi đó đều tôn kính mì, xem việc làm ra mì mỹ vị là truy cầu cao nhất cả đời, chỉ có người làm mì ngon mới có thể nắm được pháp lực chí cao. Người không làm ra được mì mỹ vị thì không ngẩng đầu nổi, người không biết ăn mì thì sẽ bị khinh thường, mỗi năm lễ tết mọi người đều bái đại thần mì, nam nữ khi đàm hôn luận gả sẽ làm mì xem như đại lễ làm tín vật định tình, tiểu hài tử sinh hạ sẽ phải học ăn mì, vào trường tư thục phải học nhào mì, sau khi trưởng thành phải làm mì ngon, mới có thể có tiền đồ có tình yêu, sau khi chết phải dùng mì bồi táng__ cha, ngươi đã thỏa mãn chứ?"
“A a a " Đại bạch xà mắt lấp lánh, sùng bái Lãnh Tịnh bảy mươi vạn tuổi tới mức ngũ thể chạm đất.
“Vậy có thế giới chuyên sùng bái sườn chua ngọt không?" Lãnh Nguyệt Thực cũng hỏi.
“Ta muốn thế giới hậu cung mỹ thiếu niên!" Hiên Viên Nguyệt giơ tay.
Hiển nhiên Lãnh Tịnh bảy mươi vạn tuổi đã trở thành thần long có thể thực hiện bất cứ nguyện vọng nào rồi.
Mọi người đều quên béng đi Lãnh Tịnh đang chịu giày vò trong Vạn Tượng Lâu. Lãnh Tịnh còn không biết bản thân đã bị mình của tương lai lừa bịp.
Lãnh Tịnh bảy mươi vạn tuổi ngăn cản mọi người hưng phấn, nói: “Lãnh Vô Trần, ngươi chuyển lời cho ta, đa tạ ngươi, ta sẽ mang các ngươi rời khỏi. Còn cha, muốn lưu lại đây tiếp tục đợi ‘ta’ đó ra hay là trước đến chỗ khác tạm thời nghỉ ngơi?"
Lãnh Thanh Thanh mắt lấp lánh nửa ngày, cuối cùng nói: “Tiểu Tịnh, hiện tại ngươi có phải cực kỳ lợi hại không? Có thể nào giúp ta hay không?"
“Ta biết ngươi muốn làm gì." Lãnh Tịnh = =,“Lúc đó ta thế nhưng ngốc như thế…"
“A a cầu ngươi mà cầu ngươi mà ngươi là nhi tử ngoan của ta mà tuy bảy mươi vạn tuổi nhưng vẫn là vẫn là nhi tử ngoan của cha mà "Lãnh Thanh Thanhkhông ngừng cọ cọ lên người Lãnh Tịnh bảy mươi vạn tuổi.
“Ừ, nhưng ngươi phải nhớ rõ, thời gian hiệu quả chỉ có một năm. Nửa năm sau, sẽ đối diện với cơn tức của rồng thế nào, ngươi phải chuẩn bị tư tưởng." Lãnh Tịnh bảy mươi vạn tuổi nói.
“Vạn tuế! Tiểu Tịnh bảy mươi vạn tuổi vạn tuế "Lãnh Thanh Thanh hoan hô.
Lúc này chỉ thấy Lãnh Tịnh bảy mươi vạn tuổi phất tay áo tiêu sái, tay vê thần quyết, thản nhiên nói: “Thiên địa vạn vật, hỗn độn vô thường, theo tâm ý ta, hóa!" Thế là với hắn ở trung tâm, biển quang ngân sắc thoáng chốc lan tràn.
Lãnh Thanh Thanh tắm mình trong tia sáng ngân sắc chỉ cảm thấy một cỗ noãn lưu từ dưới chân dâng lên, theo đó cả thân tâm đều dung nhập vào trong hơi ấm vô cùng vô tận, ý thức của y cũng từng chút một tan đi trong dị năng cường đại của long thần, ôm khát khao tốt đẹp, đại bạch xà hóa thành một tia sáng, hướng phía đông nam vụt đi.
Lời báo trước:
Vạn Tượng thiên sắp kết thúc, câu chuyện quái dị cuối cùng cũng sắp đặt dấu chấm. Lãnh Thanh Thanh đưa ra yêu cầu đặc biệt, sẽ mang tới biến số như thế nào?
Sửu tiểu xà trải qua phân tranh cổ quái, kết cục Vạn Tượng bị phá giải, rồi sẽ dùng phương thức nào cùng Lãnh Thanh Thanh tái tục tiền duyên?
“Thiếu đông gia…" Bạch Điêu vô lực hừ hừ, quay đầu nhìn, Lãnh Tịnh đang ngồi trên sô pha bên cạnh xem báo.
Đây chính là thái độ sắp đối diện với kẻ đầu sỏ sau màn sao!
Bạch Điêu lập tức nhảy lên, nhảy tới ôm chân Lãnh Tịnh: “Thiếu đông gia, chúng ta đang ở đâu?"
“Ở tầng chín mươi chín Vạn Tượng." Lãnh Tịnh ngữ khí nhàn định giống như bọn họ chỉ là tới tham quan mà thôi.
“Vậy đầu sỏ sau màn đâu! Hắn ở đâu?" Bạch Điêu bắt đầu khẩn trương.
“Không tìm thấy." Lãnh Tịnh gấp báo lại nói: “Nơi này cái gì cũng không có."
“Có ý gì?" Bạch Điêu ngây ra.
Lãnh Tịnh chỉ đại thính trống rỗng, có ba lối đi thông tới những căn phòng xa hoa khác nhau, mỗi một gian phòng đều trống rỗng không người. Cũng chính là nói, tầng chín mươi chín của Vạn Tượng trống rỗng.
“Tại sao lại như thế?" Bạch Điêu nghe xong Lãnh Tịnh nói, càng thêm nghi hoặc không hiểu.
Lãnh Tịnh giải thích: “Vì hiện tại nơi chúng ta đang ở, là ‘Vạn Tượng’. Cái gọi là Vạn Tượng, kỳ thật chính là lốc xoáy thời gian hỗn loạn. Tất cả thời gian và không gian ở nơi này đều bị uốn khúc, thời gian và không gian đều trải qua tái tạo trùng tổ của quái vật nòng cốt__ Thanh Nguyệt.
Cái gọi là tầng chín mươi chín, kỳ thật cũng có thể xem như ảnh thu nhỏ của nội tâm Thanh Nguyệt, xung quanh tòa nhà này, vừa có ký ức quá khứ đã hóa thành thực thể của Thanh Nguyệt__ những ký ức đó dùng phương thức tuần hoàn thời gian không ngừng tái diễn. Cũng có sản phẩmvọng tưởngcủa Thanh Nguyệt thực thể hóa __ chính là tòa nhà tầng tầng vây khốn người này. Nhưng, bất luận Thanh Ngyệt uốn khúc thời không như thế nào, hắn đối với quá khứ của mình vẫn mang ký ức tổn thương sâu sắc, càng thống khổ thì càng chìm sâu vào đó không thể tự thoát, vì thế Vạn Tượng cũng phản ánh chân thật về quá khứ."
Bạch Điêu lắc đầu hỏi: “Vậy bản thể của Thanh Nguyệt rốt cuộc giấu ở đâu?"
Lãnh Tịnh nhìn ngoài cửa sổ thủy tinh: “Thanh Nguyệt nếu đã là người lưu luyến quá khứ như thế, thì bản thể của tòa nhà này thật ra là sinh sôi từ kết cấu của bệnh viện Vạn Tượng lúc trước, vì thế mới có thông đạo khẩn cấp mà hắn cũng không biết. Nếu ta đoán không sai, tòa nhà này kỳ thật là bệnh viện Vạn Tượng vốn chỉ có năm tầng, mà sức mạnh của Vạn Tượng đã khiến tòa nhà này cao thêm nhiều lần, giống như bao thêm mấy lớp vỏ bánh quanh phần nhân thịt.
Hàn Vũ từng nói hắn là người bị huấn luyện ở cấp bậc cao nhất, có nghĩa là cửa ải từ tầng tám mươi trở lên không ai có thể đột phá. Nếu không ai có thể lên được tầng tám mươi, Thanh Nguyệt cũng không nhất định cấu tạo địa ngục tu luyện cấp cao từ tầng tám mươi trở lên, vì thế tầng tam mưới trở lên cho tới tầng đỉnh trong truyền thuyết đều là trống rỗng, là Thanh Nguyệt lưu lại chuẩn bị chậm rãi nhét đầy.
Vì thế ta nghĩ, có lẽ Thanh Nguyệt vẫn còn lưu lại ‘tầng đỉnh’ của bệnh viện Vạn Tượng chân thật__ cũng chính là tầng năm."
“Vậy phải đi xuống sao?’ Bạch Điêu nghĩ tới không dễ dàng gì mới thở phào một hơi lại sắp phải đối diện ma đầu cuối cùng, nên lần nữa phát run.
“Vậy đi xuống thôi." Lãnh Tịnh nói.
Nhưng lần này, trong đại thính vẫn luôn yên tĩnh lại đột nhiên có chút biến hóa__ Thang máy đi lên nằm ở bên trái đại thính bắt đầu vận hành, con số không ngừng nhấp nháy hiển thị từ tầng tám mươi có người bắt đầu đi thang máy lên.
“Thanh Nguyệt phát hiện chúng ta rồi!" Lãnh Tịnh tóm Bạch Điêu đang há họng trợn mắt, gấp rút chạy tới thông đạo.
…………………….
Hiện tại chúng ta chuyển sang xem bên khác, đội ngũ do Hàn Vũ dẫn đầu.
Lại nói Hàn Vũ nhẹ nhàng mang những người khác ra khỏi Vạn Tượng, đợi khi bọn họ rời khỏi cánh cửa sắt đó, mới phát hiện bản thân đã đứng ở đô thành ngàn năm chân chính__ một di tích bị bỏ hoang, thì ra tất cả những gì vừa thấy đều là dựa vào sức mạnh của Vạn Tượng mới có thể duy trì, hiện tại sức mạnh Vạn Tượng bị thu hẹp, vì thế thành phố cũng lộ ra chân diện mục.
“Thật kỳ quái, ngươikhông phải nói ngươi trăm phương ngàn kế muốn chạy trốn truy sát của Vạn Tượng sao? Tại sao ngươi có vẻ như đã nắm chắc mọi thứ trong tay rồi?"Lãnh Thanh Thanh bắt đầu nảy sinh nghi hoặc đối với thân phận của Hàn Vũ.
Hàn Vũ kéo mũ trùm nói: “Kỳ thật tất cả những gì Lãnh Vô Trần biết, đều là ta nói với hắn. Tên thật của ta không phải là Hàn Vũ."
“Ngươi rốt cuộc là ai?" Trừ Lãnh Vô Trần, những người khác đều kinh sợ nhìn hắn.
Hàn Vũ cười lạnh, chậm rãi vén mũ trùm lên.
Tất cả mọi người đều nín thở, run rẩy nhìn mỹ mạo Hàn Vũ lộ ra__
Nhưng khắc tiếp theo, hắn thế nhưng lột bỏ lớp da trên mặt mình xuống!
“A a a a a a a a a a!!!!!!!" Tất cả mọi người đều bị dung mạo dưới lớp mặt nạ da người đó chấn động!!
Thực sự là quá đáng sợ!!
Lãnh Thanh Thanh thậm chí bị dọa ngã bệt xuống đất, miệng run run nửa ngày mới phun ra được hai chữ:
‘Tiểu Tịnh!!!!?"
Gương mặt của gia hỏa đó giống y đút Lãnh Tịnh!
“Hàn Vũ" lộ ra biểu tình khối băng vạn ác đặc biệt của Lãnh Tịnh: “Ta đích thật là Lãnh Tịnh. Nhưng mà, không phải Lãnh Tịnh mới năm mươi tuổi, ta đã sắp bảy mươi vạn tuổi rồi."
“A a a a a a a a a!!!" Mọi người lại lần nữa kinh hô.
“Ngươi từ tương lai xa xôi tới đây sao?! Lãnh Tịnh ngươi thế nhưng có thể xuyên việt thời gian sao? Tương lai có bộ dáng ra sao?!!" Hiên Viên Nguyệt kêu lớn.
Lãnh Tịnh bảy mươi vạn tuổi ho khan một cái, nhìn Lãnh Thanh Thanh nói: “Thật hoài niệma, lúc đó cha trẻ tuổi tràn đầy sức sống như vầy a."
“Lẽ nào ta sau này sẽ biến thành lão đầu tử xà sao?!!!!"Lãnh Thanh Thanh mồ hôi đầy mặt nhìn hắn: “Này, ta nói này lão Tiểu Tịnh, ngươi ở bảy mươi vạn năm sau có tôn kính cha hay không? Có đúng giờ thắp hương cho cha hay không a?"
Lãnh Tịnh bảy mươi vạn tuổi nhướng nhướng môi, không đáp, chỉ ôm tay ngạo khí nói: “Vẫn dùng khẩu khí xem thường người đó a, cha, ta đã là đại thần vạn năm của năm sáu dị thế giới rồi! Chẳng qua thỉnh thoảng hoài niệm một chút chuyện xưa cũng vẫn rất có ý nghĩa."
Lãnh Vô Trần hắt nước lạnh nói: “Lãnh Tịnh, ngươi thân là thái cổ thần long, hạ cấm lệnh không được nghịch chuyển thời không, hiện tại ngươi lại là kẻ dẫn đầu phạm tội, ngươi giải thích thế nào đây?"
Lãnh Tịnh bảy mươi vạn tuổi nói: “Lần nghịch chuyển thời không trở về không gian quá khứ này, không phải ý nguyện của ta, mà là do lốc xoáy thời không khi Thanh Nguyệt hủy diệt tạo thành, cuốn ta tới đây. Khi ta trở lại, Hàn Vũ chân chính kỳ thật giữa đường đã bị bọn họ truy sát táng mạng, thế là ta thay thế Hàn Vũ, mô phỏng khẩu khí cách hành sự của hắn, lập bố cục này để triệt để tiêu diệt Thanh Nguyệt__ Mà ta cuối cùng cũng hiểu rõ chân tướng lúc đầu khi ta gặp được ‘Hàn Vũ’ đó."
“Vậy ngươi bảo Tiểu Tịnh ấu niên đi vào trong Vạn Tượng chịu giày vò là có ý gì a?" Mọi người = = nhìn hắn.
“Lúc đầu nơi đó quả thật giày vò ta, ta đương nhiên cũng muốn giày vò hắn." Lãnh Tịnh bảy mươi vạn tuổi nói.
“Xì, đảo tới đảo lui không phải đều là ngươi sao. Quả nhiên không thẹn là Lãnh Thanh Thanh dưỡng lớn." Hiên Viên Nguyệt và Lãnh Nguyệt Thực xì nói.
“Phải nha! Tiểu Tịnh là ta nuôi lớn!"Lãnh Thanh Thanh vẫn bộ dáng tràn đầy vinh dự. Y đứng lên, lấy lòng nói với Lãnh Tịnh bảy mươi vạn tuổi: “Tiểu Tịnh, ta hỏi ngươi, bảy mươi vạn năm sau có mì kiểu mới cực kỳ mỹ vị nào được làm ra không?"
Lãnh Tịnh bảy mươi vạn tuổi nói: “Đương nhiên, ta vì ngươitạo riêng một thế giới, thần ma tam giới nơi đó đều tôn kính mì, xem việc làm ra mì mỹ vị là truy cầu cao nhất cả đời, chỉ có người làm mì ngon mới có thể nắm được pháp lực chí cao. Người không làm ra được mì mỹ vị thì không ngẩng đầu nổi, người không biết ăn mì thì sẽ bị khinh thường, mỗi năm lễ tết mọi người đều bái đại thần mì, nam nữ khi đàm hôn luận gả sẽ làm mì xem như đại lễ làm tín vật định tình, tiểu hài tử sinh hạ sẽ phải học ăn mì, vào trường tư thục phải học nhào mì, sau khi trưởng thành phải làm mì ngon, mới có thể có tiền đồ có tình yêu, sau khi chết phải dùng mì bồi táng__ cha, ngươi đã thỏa mãn chứ?"
“A a a " Đại bạch xà mắt lấp lánh, sùng bái Lãnh Tịnh bảy mươi vạn tuổi tới mức ngũ thể chạm đất.
“Vậy có thế giới chuyên sùng bái sườn chua ngọt không?" Lãnh Nguyệt Thực cũng hỏi.
“Ta muốn thế giới hậu cung mỹ thiếu niên!" Hiên Viên Nguyệt giơ tay.
Hiển nhiên Lãnh Tịnh bảy mươi vạn tuổi đã trở thành thần long có thể thực hiện bất cứ nguyện vọng nào rồi.
Mọi người đều quên béng đi Lãnh Tịnh đang chịu giày vò trong Vạn Tượng Lâu. Lãnh Tịnh còn không biết bản thân đã bị mình của tương lai lừa bịp.
Lãnh Tịnh bảy mươi vạn tuổi ngăn cản mọi người hưng phấn, nói: “Lãnh Vô Trần, ngươi chuyển lời cho ta, đa tạ ngươi, ta sẽ mang các ngươi rời khỏi. Còn cha, muốn lưu lại đây tiếp tục đợi ‘ta’ đó ra hay là trước đến chỗ khác tạm thời nghỉ ngơi?"
Lãnh Thanh Thanh mắt lấp lánh nửa ngày, cuối cùng nói: “Tiểu Tịnh, hiện tại ngươi có phải cực kỳ lợi hại không? Có thể nào giúp ta hay không?"
“Ta biết ngươi muốn làm gì." Lãnh Tịnh = =,“Lúc đó ta thế nhưng ngốc như thế…"
“A a cầu ngươi mà cầu ngươi mà ngươi là nhi tử ngoan của ta mà tuy bảy mươi vạn tuổi nhưng vẫn là vẫn là nhi tử ngoan của cha mà "Lãnh Thanh Thanhkhông ngừng cọ cọ lên người Lãnh Tịnh bảy mươi vạn tuổi.
“Ừ, nhưng ngươi phải nhớ rõ, thời gian hiệu quả chỉ có một năm. Nửa năm sau, sẽ đối diện với cơn tức của rồng thế nào, ngươi phải chuẩn bị tư tưởng." Lãnh Tịnh bảy mươi vạn tuổi nói.
“Vạn tuế! Tiểu Tịnh bảy mươi vạn tuổi vạn tuế "Lãnh Thanh Thanh hoan hô.
Lúc này chỉ thấy Lãnh Tịnh bảy mươi vạn tuổi phất tay áo tiêu sái, tay vê thần quyết, thản nhiên nói: “Thiên địa vạn vật, hỗn độn vô thường, theo tâm ý ta, hóa!" Thế là với hắn ở trung tâm, biển quang ngân sắc thoáng chốc lan tràn.
Lãnh Thanh Thanh tắm mình trong tia sáng ngân sắc chỉ cảm thấy một cỗ noãn lưu từ dưới chân dâng lên, theo đó cả thân tâm đều dung nhập vào trong hơi ấm vô cùng vô tận, ý thức của y cũng từng chút một tan đi trong dị năng cường đại của long thần, ôm khát khao tốt đẹp, đại bạch xà hóa thành một tia sáng, hướng phía đông nam vụt đi.
Lời báo trước:
Vạn Tượng thiên sắp kết thúc, câu chuyện quái dị cuối cùng cũng sắp đặt dấu chấm. Lãnh Thanh Thanh đưa ra yêu cầu đặc biệt, sẽ mang tới biến số như thế nào?
Sửu tiểu xà trải qua phân tranh cổ quái, kết cục Vạn Tượng bị phá giải, rồi sẽ dùng phương thức nào cùng Lãnh Thanh Thanh tái tục tiền duyên?
Tác giả :
Lililicat