Sưởi Ấm Vợ Yêu
Chương 15
Tô Tranh là một người tài giỏi du học trở về, thông minh xinh đẹp, nói được nhiều loại ngôn ngữ, đã làm trợ lý đặc biệt cho Hàn Chân 5 năm.
Lúc trước khi nghĩ, chưa từng nghe nói muốn tìm người tiếp nhận công việc của cô ấy ah, như thế nào lần này...
“Ba ba ba", Úc Duật Đình ở một bên vỗ tay, “Cái này tình cảm tốt, Tiêu Tiêu thăng chức rồi, còn không mau cám ơn ông xã cô!"
Cao tiêu Tiêu đầu đầy hắc tuyến, xoắn xuýt mở miệng nói, “Hàn thiếu, công việc này... Tôi không cách nào đảm nhiệm nổi."
Thân là trợ lý đặc biệt, không chỉ phải có năng lực làm việc xuất sắc, càng phải có năng lực vượt trội, còn phải đi nhiều nơi...
Cao Tiêu Tiêu biết rõ chính mình có năng lực bao nhiêu, càng không muốn đột nhiên lên chức mà rước vao mình bao nhiêu lời đàm tiếu.
“Tôi biết rõ." Hàn Chân vậy mà gật đầu.
Cao Tiêu Tiêu buồn bực, có hay không công kích người ta như vậy?
“Bất quá... Phòng thư ký hiện tại cũng bề bộn nhiều việc, chỉ có em rỗi rãnh, hơn nữa làm chỉ có một tháng, tôi tăng lương cho em lên 50%, có làm hay không?" Hàn Chân ánh mắt sáng quắc nhìn cô, cuối cùng, còn hấp dẫn hạ lông mày.
50%? Cao Tiêu Tiêu con mắt sáng ngời, “Làm!"
Hàn Chân thoả mãn nở nụ cười, “Tốt, vậy em đi về trước đi, Chu thư ký sẽ nói cho em biết nội dung việc cần làm."
“Cảm ơn Hàn thiếu!" Cao Tiêu Tiêu cực lực nhịn xuống giơ lên khóe miệng, cung kính cúi chào, liền quay người đi ra.
Ở ban công, Úc Duật Đình liền không nhịn được cười lên ha hả, đến khi một cây bút máy đập trúng lồng ngực của anh...
“Ai ôi!!!!" Úc Duật Đình giả bộ xoa ngực, oán trách nhìn về phía nam nhân đang ngồi ờ bàn làm việc, “Tôi phát hiện... Cậu bây giờ càng ngày càng gian nha?"
Rõ ràng muốn Tiêu Tiêu tốt, còn kéo đông kéo tây tìm nhiều lý do như vậy, thật sự là thấu rồi!
Hàn Chân cười như một lão hồ ly, “Cậu quản tôi."
Úc Duật Đình tức giận huơ tay, “Được rồi được rồi, hãy bớt sàm ngôn đi, sớm như vậy câu đem tôi kêu đến có gì muốn làm?"
Hàn Chân đứng dậy, chậm rãi lấy một điếu thuốc, “Còn nhớ rõ chyuện năm năm trước ở khách sạn Ức Hào không?"
Úc Duật Đình nhiếu lông mày, hai mắt có chút nheo lại, “Cậu nói là... Năm năm trước cậu bị hạ dược lần kia sao?"
Hàn Chân gật đầu, môi mỏng nhả ra một vòng khói.
Năm năm trước, anh vừa về nước, tuổi trẻ bồng bột, nhất thời bị tính kế.
Tuy nhiên nhìn thấy được mưu kế của đối phương, từ phòng chạy thoát ra ngoài, nửa đường gặp một cô giái...
Sau khi tỉnh lại, trong cầu thang chỉ có một mình, kiểm tra camera khách sạn, cũng không có bất kỳ manh mối nào.
“Tôi không phải đã giúp cậu điều tra rồi sao? Lúc ấy là Vương Khải vĩ muốn cho cậu cùng con giái của ông ta phát sinh quan hệ, bất quá không có thực hiện được, cùng cậu phát sinh quan hệ đấy, là cùng ngày đi coi mắt con gái Cố Gia Cố Lệ Thanh." Úc Duật Đình nói.
Nguyên nhân chính là như thế, bồi thường tổn thất tinh thần, Hàn Chân tiến vào Hàn thị việc làm đầu tiên là tài trợ cho Cố thị, cấp vốn giúp đỡ Cố gia, mấy năm này nhiều dự án lớn đều hợp tác với Cố thị.
Có thể nói, Cố gia có thể có được thành công hôm nay tại thành phố D, là do Hàn Chân âm thầm hỗ trợ.
“Không đúng." Hàn Chân nhíu mày, “Hai tháng trước tôi gặp phải Cố Lệ Thanh, hai ngày trước tôi lại gặp được cô ta... Thái độ của cô ta, một chút cũng không giống cùng tôi phát sinhquan hệ."
Phụ nữ dùng chiêu lạt mềm buộc chặt anh dã gặp nhiều hơn, Cố Lệ Thanh tuy nhiên biểu hiện vừa vặn hào phóng, nhưng trong ánh mắt rõ ràng để lộ ra đối với hắn rất cảm thấy hứng thú.
Phụ nữ như vậy, năm năm trước cùng an phát sinh quan hệ sau chạy trốn?
Hắn không tin.
Úc Duật Đình nghĩ một lát, nói ra, “Mà khi ở danh sách tôi đều điều tra rồi, ngoại trừ Vương gia, cũng chỉ có Cố Gia có khả năng nhất. Cố Dùng Thành cùng vợ hai Cao Trinh Ninh, Cố Dùng Thành cũng chỉ có một đứa con gái là Cố Lệ Thanh, Cao Trinh Ninh mới sinh đứa con trai năm nay mới 10 tuổi. Trừ phi..." Hắn đột nhiên cười cười nhìn về phía Hàn Chân.
“... Trừ phi cái gì?" Hàn Chân nhíu mày.
Úc Duật Đình nhịn không được ha ha nở nụ cười, “Trừ phi Cao Trinh Ninh còn giấu thêm một đứa con gái nữa! Bất quá tôi cảm thấy điều đó không có khả năng, năm đó tôi điều tra rồi, Cao Trinh Ninh cũng là bởi vì chồng chết sớm, lẻ loi một mình quá đáng thương, cho nên mới được Cố Dùng Thành thương tiếc, đem bà cưới vào Cố Gia. Đã nhiều năm như vậy, không có nghe Cố Gia ai đề cập qua bà còn có đứa con gái, nói sau loại chuyện này, dấu không hề dễ dàng, dấu hơn mười năm, vậy cũng thật không dễ dàng."
Văn phòng lâm vào tĩnh mịch trầm mặc.
Hồi lâu, Hàn Chân đem tàn thuốc dập tắt trong gạt tàn thuốc, thản nhiên nói, “Uh, có thể là tôi suy nghĩ nhiều."
“Vậy cũng không." Úc Duật Đình cũng đứng lên, “Được rồi, tôi biết rõ cậu đối với chuyện năm năm trước rất áy náy, nhưng cậu mấy năm này cũng giúp Cố Gia không ít, Cố Lệ Thanh nếu như thật không biết đây không phải là việc tốt sao? Cậu thanh thản cùng Tiêu Tiêu sống, sớm một chút sinh một tiểu tử mập mạp cho lão phu nhân bồng..."
Hàn Chân nhìn anh một cái, ngồi trở lại ghế sô pha, “Tốt rồi, cậu có thể đi."
“Này! Có hay không qua cầu rút ván như vậy à?" Úc Duật Đình bất mãn, anh sáng sớm vứt công ty mình không để ý, tới giúp huynh đệ, lại bị đãi ngộ như vậy?
“Vậy cậu còn muốn như thế nào nữa?" Hàn Chân dù bận vẫn ung dung nhìn anh, “Tôi còn có rất nhiều chuyện phải làm, không ở cùng cậu được."
“..." Úc Duật Đình liếc mắt, đành phải vỗ vỗ bờ mông rời đi.
Ở bên trong phòng thư ký.
Chu thư ký đem công việc của Tô Tranh gia lại kỷ càng cho Cao Tiêu Tiêu, cuối cùng vỗ vỗ bờ vai của cô nói, “Hàn thiếu năng lực làm việc rất cao, cho nên cô không cần áp lực quá lớn, chỉ cần mỗi ngày sắp xếp tốt hành trình, kịp thời nhắc nhở là được rồi, không có khó như vậy đâu."
“Cảm ơn Chu tỷ." Cao Tiêu Tiêu cảm kích gật đầu.
Lương bây giờ đã tăng lên 50%, cô nhất định sẽ hảo hảo cố gắng, đến lúc đó có thể mua cho Tiểu Bạch thật nhiều phi cơ mà thằng bé yêu thích rồi!
“Tốt, tôi đây trước đi về làm việc, không hiểu gì thì hỏi tôi." Chu thư ký nhìn nàng cười cười, đi ra.
Cao tiêu tiêu nhanh chóng mở ra lịch trình của Hàn Chân nhìn lại.
Tháng 6 20 ngày, thứ Hai:
Buổi sáng 9 giờ, hội nghị phòng thư ký thường kỳ;
Giữa trưa 12 giờ, cùng tổng cục Công Thương Vương ăn cơm;
Buổi chiều 2 giờ, cùng đại diện tập đoàn thiết kế Xuân Lan họp;
Buổi tối 6 giờ, cuộc hẹn cá nhân.
Cuộc hẹn? Cao Tiêu Tiêu trừng mắt nhìn.
Vốn cô ngày hôm qua nghĩ kỹ chính là, lén cùng chu thư ký ăn một bữa cơm, giúp đem cuộc hẹn hôm nay của Hàn Chân đối tượng đổi thành Cố Lệ Thanh, như vậy giao dịch cùng Cố Lệ Thanh đã thành công.
Không nghĩ tới cái này ngược lại tốt như vậy, cô đột nhiên thay đổi công việc trở thành trợ lý đặc biệt, có thể trực tiếp an bài lịch trình của Hàn Chân, quả thực là ông trời cũng giúp cô!
Cao Tiêu Tiêu hưng phấn chọn “Cuộc hẹn", đổi thành “Cuộc hẹn cùng thiên kim Cố gia Cố Lệ Thanh"...
“Tiêu Tiêu!" Đột nhiên xuất hiện âm thanh dọa Cao Tiêu Tiêu kêu to một tiếng!
Úc Duật Đình nhìn Cao Tiêu Tiêu có tật giật mình, nụ cười trên mặt càng thêm mê người, “Làm gì mà phản ứng lớn như vậy? Đang làm chuyện xấu phải không?"
Cao Tiêu Tiêu bàn tay nhỏ bé vuốt tim, tức giận trừng anh, “Úc tổng, ngài đi đường đều không có âm thanh sao?"
“Tiêu Tiêu, hai quan hệ gì, có thể hay không đừng gọi tôi Úc tổng khôg hả?" Úc Duật Đình hai tay đặt trên kệ bàn, cười đùa tí tửng quát lấy nàng, “Về sau... Gọi tôi là Úc ca ca a?"
Lúc trước khi nghĩ, chưa từng nghe nói muốn tìm người tiếp nhận công việc của cô ấy ah, như thế nào lần này...
“Ba ba ba", Úc Duật Đình ở một bên vỗ tay, “Cái này tình cảm tốt, Tiêu Tiêu thăng chức rồi, còn không mau cám ơn ông xã cô!"
Cao tiêu Tiêu đầu đầy hắc tuyến, xoắn xuýt mở miệng nói, “Hàn thiếu, công việc này... Tôi không cách nào đảm nhiệm nổi."
Thân là trợ lý đặc biệt, không chỉ phải có năng lực làm việc xuất sắc, càng phải có năng lực vượt trội, còn phải đi nhiều nơi...
Cao Tiêu Tiêu biết rõ chính mình có năng lực bao nhiêu, càng không muốn đột nhiên lên chức mà rước vao mình bao nhiêu lời đàm tiếu.
“Tôi biết rõ." Hàn Chân vậy mà gật đầu.
Cao Tiêu Tiêu buồn bực, có hay không công kích người ta như vậy?
“Bất quá... Phòng thư ký hiện tại cũng bề bộn nhiều việc, chỉ có em rỗi rãnh, hơn nữa làm chỉ có một tháng, tôi tăng lương cho em lên 50%, có làm hay không?" Hàn Chân ánh mắt sáng quắc nhìn cô, cuối cùng, còn hấp dẫn hạ lông mày.
50%? Cao Tiêu Tiêu con mắt sáng ngời, “Làm!"
Hàn Chân thoả mãn nở nụ cười, “Tốt, vậy em đi về trước đi, Chu thư ký sẽ nói cho em biết nội dung việc cần làm."
“Cảm ơn Hàn thiếu!" Cao Tiêu Tiêu cực lực nhịn xuống giơ lên khóe miệng, cung kính cúi chào, liền quay người đi ra.
Ở ban công, Úc Duật Đình liền không nhịn được cười lên ha hả, đến khi một cây bút máy đập trúng lồng ngực của anh...
“Ai ôi!!!!" Úc Duật Đình giả bộ xoa ngực, oán trách nhìn về phía nam nhân đang ngồi ờ bàn làm việc, “Tôi phát hiện... Cậu bây giờ càng ngày càng gian nha?"
Rõ ràng muốn Tiêu Tiêu tốt, còn kéo đông kéo tây tìm nhiều lý do như vậy, thật sự là thấu rồi!
Hàn Chân cười như một lão hồ ly, “Cậu quản tôi."
Úc Duật Đình tức giận huơ tay, “Được rồi được rồi, hãy bớt sàm ngôn đi, sớm như vậy câu đem tôi kêu đến có gì muốn làm?"
Hàn Chân đứng dậy, chậm rãi lấy một điếu thuốc, “Còn nhớ rõ chyuện năm năm trước ở khách sạn Ức Hào không?"
Úc Duật Đình nhiếu lông mày, hai mắt có chút nheo lại, “Cậu nói là... Năm năm trước cậu bị hạ dược lần kia sao?"
Hàn Chân gật đầu, môi mỏng nhả ra một vòng khói.
Năm năm trước, anh vừa về nước, tuổi trẻ bồng bột, nhất thời bị tính kế.
Tuy nhiên nhìn thấy được mưu kế của đối phương, từ phòng chạy thoát ra ngoài, nửa đường gặp một cô giái...
Sau khi tỉnh lại, trong cầu thang chỉ có một mình, kiểm tra camera khách sạn, cũng không có bất kỳ manh mối nào.
“Tôi không phải đã giúp cậu điều tra rồi sao? Lúc ấy là Vương Khải vĩ muốn cho cậu cùng con giái của ông ta phát sinh quan hệ, bất quá không có thực hiện được, cùng cậu phát sinh quan hệ đấy, là cùng ngày đi coi mắt con gái Cố Gia Cố Lệ Thanh." Úc Duật Đình nói.
Nguyên nhân chính là như thế, bồi thường tổn thất tinh thần, Hàn Chân tiến vào Hàn thị việc làm đầu tiên là tài trợ cho Cố thị, cấp vốn giúp đỡ Cố gia, mấy năm này nhiều dự án lớn đều hợp tác với Cố thị.
Có thể nói, Cố gia có thể có được thành công hôm nay tại thành phố D, là do Hàn Chân âm thầm hỗ trợ.
“Không đúng." Hàn Chân nhíu mày, “Hai tháng trước tôi gặp phải Cố Lệ Thanh, hai ngày trước tôi lại gặp được cô ta... Thái độ của cô ta, một chút cũng không giống cùng tôi phát sinhquan hệ."
Phụ nữ dùng chiêu lạt mềm buộc chặt anh dã gặp nhiều hơn, Cố Lệ Thanh tuy nhiên biểu hiện vừa vặn hào phóng, nhưng trong ánh mắt rõ ràng để lộ ra đối với hắn rất cảm thấy hứng thú.
Phụ nữ như vậy, năm năm trước cùng an phát sinh quan hệ sau chạy trốn?
Hắn không tin.
Úc Duật Đình nghĩ một lát, nói ra, “Mà khi ở danh sách tôi đều điều tra rồi, ngoại trừ Vương gia, cũng chỉ có Cố Gia có khả năng nhất. Cố Dùng Thành cùng vợ hai Cao Trinh Ninh, Cố Dùng Thành cũng chỉ có một đứa con gái là Cố Lệ Thanh, Cao Trinh Ninh mới sinh đứa con trai năm nay mới 10 tuổi. Trừ phi..." Hắn đột nhiên cười cười nhìn về phía Hàn Chân.
“... Trừ phi cái gì?" Hàn Chân nhíu mày.
Úc Duật Đình nhịn không được ha ha nở nụ cười, “Trừ phi Cao Trinh Ninh còn giấu thêm một đứa con gái nữa! Bất quá tôi cảm thấy điều đó không có khả năng, năm đó tôi điều tra rồi, Cao Trinh Ninh cũng là bởi vì chồng chết sớm, lẻ loi một mình quá đáng thương, cho nên mới được Cố Dùng Thành thương tiếc, đem bà cưới vào Cố Gia. Đã nhiều năm như vậy, không có nghe Cố Gia ai đề cập qua bà còn có đứa con gái, nói sau loại chuyện này, dấu không hề dễ dàng, dấu hơn mười năm, vậy cũng thật không dễ dàng."
Văn phòng lâm vào tĩnh mịch trầm mặc.
Hồi lâu, Hàn Chân đem tàn thuốc dập tắt trong gạt tàn thuốc, thản nhiên nói, “Uh, có thể là tôi suy nghĩ nhiều."
“Vậy cũng không." Úc Duật Đình cũng đứng lên, “Được rồi, tôi biết rõ cậu đối với chuyện năm năm trước rất áy náy, nhưng cậu mấy năm này cũng giúp Cố Gia không ít, Cố Lệ Thanh nếu như thật không biết đây không phải là việc tốt sao? Cậu thanh thản cùng Tiêu Tiêu sống, sớm một chút sinh một tiểu tử mập mạp cho lão phu nhân bồng..."
Hàn Chân nhìn anh một cái, ngồi trở lại ghế sô pha, “Tốt rồi, cậu có thể đi."
“Này! Có hay không qua cầu rút ván như vậy à?" Úc Duật Đình bất mãn, anh sáng sớm vứt công ty mình không để ý, tới giúp huynh đệ, lại bị đãi ngộ như vậy?
“Vậy cậu còn muốn như thế nào nữa?" Hàn Chân dù bận vẫn ung dung nhìn anh, “Tôi còn có rất nhiều chuyện phải làm, không ở cùng cậu được."
“..." Úc Duật Đình liếc mắt, đành phải vỗ vỗ bờ mông rời đi.
Ở bên trong phòng thư ký.
Chu thư ký đem công việc của Tô Tranh gia lại kỷ càng cho Cao Tiêu Tiêu, cuối cùng vỗ vỗ bờ vai của cô nói, “Hàn thiếu năng lực làm việc rất cao, cho nên cô không cần áp lực quá lớn, chỉ cần mỗi ngày sắp xếp tốt hành trình, kịp thời nhắc nhở là được rồi, không có khó như vậy đâu."
“Cảm ơn Chu tỷ." Cao Tiêu Tiêu cảm kích gật đầu.
Lương bây giờ đã tăng lên 50%, cô nhất định sẽ hảo hảo cố gắng, đến lúc đó có thể mua cho Tiểu Bạch thật nhiều phi cơ mà thằng bé yêu thích rồi!
“Tốt, tôi đây trước đi về làm việc, không hiểu gì thì hỏi tôi." Chu thư ký nhìn nàng cười cười, đi ra.
Cao tiêu tiêu nhanh chóng mở ra lịch trình của Hàn Chân nhìn lại.
Tháng 6 20 ngày, thứ Hai:
Buổi sáng 9 giờ, hội nghị phòng thư ký thường kỳ;
Giữa trưa 12 giờ, cùng tổng cục Công Thương Vương ăn cơm;
Buổi chiều 2 giờ, cùng đại diện tập đoàn thiết kế Xuân Lan họp;
Buổi tối 6 giờ, cuộc hẹn cá nhân.
Cuộc hẹn? Cao Tiêu Tiêu trừng mắt nhìn.
Vốn cô ngày hôm qua nghĩ kỹ chính là, lén cùng chu thư ký ăn một bữa cơm, giúp đem cuộc hẹn hôm nay của Hàn Chân đối tượng đổi thành Cố Lệ Thanh, như vậy giao dịch cùng Cố Lệ Thanh đã thành công.
Không nghĩ tới cái này ngược lại tốt như vậy, cô đột nhiên thay đổi công việc trở thành trợ lý đặc biệt, có thể trực tiếp an bài lịch trình của Hàn Chân, quả thực là ông trời cũng giúp cô!
Cao Tiêu Tiêu hưng phấn chọn “Cuộc hẹn", đổi thành “Cuộc hẹn cùng thiên kim Cố gia Cố Lệ Thanh"...
“Tiêu Tiêu!" Đột nhiên xuất hiện âm thanh dọa Cao Tiêu Tiêu kêu to một tiếng!
Úc Duật Đình nhìn Cao Tiêu Tiêu có tật giật mình, nụ cười trên mặt càng thêm mê người, “Làm gì mà phản ứng lớn như vậy? Đang làm chuyện xấu phải không?"
Cao Tiêu Tiêu bàn tay nhỏ bé vuốt tim, tức giận trừng anh, “Úc tổng, ngài đi đường đều không có âm thanh sao?"
“Tiêu Tiêu, hai quan hệ gì, có thể hay không đừng gọi tôi Úc tổng khôg hả?" Úc Duật Đình hai tay đặt trên kệ bàn, cười đùa tí tửng quát lấy nàng, “Về sau... Gọi tôi là Úc ca ca a?"
Tác giả :
Trình Tiểu Nhất