Sủng Thê Tận Xương: Ông Xã Thần Bí Có Chút Hư
Chương 11: Sao cô không cảm thấy nếu so bì giữa những người cha, anh thắng sẽ có bao nhiêu mặt mũi (1)
“Anh đợi một chút trước!" Diệp Tinh Bắc cắt ngang anh nói, hoài nghi nhìn anh: “Sao anh biết nhũ danh của con trai tôi là Cây Nhỏ? Sao anh biết anh hai tôi đưa thằng bé đi nhà trẻ?"
Cố Quân Trục liếc cô: “Diệp tổng giám, chỉ cho phép cô điều tra tôi, mà không cho phép tôi điều tra cô sao? Cô chỉ cho quan châu đốt lửa, không cho dân chúng thắp đèn, như vậy không tốt lắm nhỉ?"
Diệp Tinh Bắc: “……"
Cố Quân Trục tiếp tục nói: “Nếu cô từng điều tra tôi, vậy cô nên biết, Cố ngũ thiếu tôi là nhân vật nào, cho dù là giả làm vợ chồng, cô cũng phải đủ tư cách, tôi mới có thể đồng ý!"
Diệp Tinh Bắc nhướng mày: “Nói như vậy, anh đối với kết quả điều tra tôi, làm anh rất vừa lòng?"
“Có thể không hài lòng sao?" Cố Quân Trục nói: “‘ âm nhạc tinh linh ’, cây rụng tiền của Tinh Cung, tổng giám trẻ tuổi nhất công ty giải trí, giá trị con người hơn trăm triệu, ngoại còn xuất sắc như vậy, khen một câu khuynh quốc khuynh thành cũng không quá, cô gái tốt như vậy, nếu không phải hai ta không có cảm tình, làm vợ chân chính cũng không thành vấn đề, chỉ là giả trang vợ mà thôi, tôi không cảm thấy tôi còn có cái gì có thể bắt bẻ!"
Diệp Tinh Bắc trợn trắng mắt, ha hả: “Tôi nên cảm ơn Cố ngũ thiếu khích lệ sao?"
“Cảm ơn thì không cần, chỉ cần hợp tác có thành ý là được!" Cố Quân Trục nói: “Hiện tại trọng tâm sinh mệnh cô, còn không phải là Cây Non sao? Nó là tiểu thiên tài, thiên tài thông thường thông tuệ mẫn cảm, năm tuổi cũng đã thông suốt, biết cái gì kêu đứa con riêng, cái gì kêu đứa con chính, cô muốn cho tâm can bảo bối của cô biết, thằng bé không phải con ruột của cô, hắn không có ba, nó là đứa bé bị vứt bỏ sao?"
Diệp Tinh Bắc trầm mặc.
Cây Nhỏ hiện tại đích xác còn không biết thằng bé không phải con trai ruột của cô.
Thằng bé còn nhỏ, mới năm tuổi, những chuyện phức tạp này, thằng bé còn không hiểu.
Nhưng mà, chờ nó lớn lên thêm một chút nữa thì sao?
Cố Quân Trục nói không sai, trước kia Cây Non ở nước ngoài đều là ở nhà tiếp thu giáo dục tinh anh một chọi một.
Nhưng hiện tại, cô nhị hóa anh hai, đưa Cây Nhỏ đến trường học, tiến vào cuộc sống tập thể.
Nếu nhiều người biết bí mật càng khó giữ, về sau Cây Nhỏ nhìn thấy người khác đều có ba mẹ, chỉ thằng bé là không có, thằng bé khẳng định sẽ thương tâm!
Cố Quân nhìn thần sắc cô, liền biết cô động tâm, tiếp tục thuyết phục: “Dù sao cô không muốn tái giá, tôi cũng không muốn cưới ai, chúng ta kết hôn sống thật tốt? Về sau chúng ta cứ nói với người ngoài, Cây Non là con trai ruột chúng ta, năm đó sau khi cô sinh con, chúng ta bởi vì hiểu lầm tách ra, hiện giờ gương vỡ lại lành, một nhà đoàn tụ, như vậy Cây Non liền có cái nhà hoàn chỉnh, có ba ruột và mẹ ruột, về sau rốt cuộc không ai có thể bởi vì chuyện này xúc phạm tới Cây Non, thằng bé có thể khỏe mạnh vui sướng trưởng thành, như vậy chẳng phải là rất hoàn mỹ?"
Diệp Tinh Bắc trầm mặc.
Cô không thể không thừa nhận, cô động tâm.
Đối với cô mà nói, cô như thế nào không quan trọng, quan trọng là chuyện có quan hệ với Cây Nhỏ.
Nếu có khả năng, cô đương nhiên hy vọng Cây Nhỏ có thể ở trong một gia đình bình thường vui vẻ trưởng thành.
Nếu có ba ruột, mẹ ruột, có cái nhà chân chính thuộc về cậu bé, cậu khẳng định sẽ đặc biệt đặc biệt vui vẻ nhỉ?
Nghĩ đến khuôn mặt nhỏ đáng yêu của Cây Nhỏ lộ ra nụ cười vui vẻ thỏa mãn, Diệp Tinh Bắc cảm thấy đề nghị của Cố Quân Trục đối với cô tràn ngập sức hấp dẫn không thể kháng cự.
Cố Quân Trục thúc giục: “Như thế nào? Đề nghị của tôi không tồi chứ? Cha có thân phận giống như tôi biết tìm ở chỗ nào? Bảo đảm về sau Cây Non có cha tuyệt không bại bởi bất luận kẻ nào, muốn bao nhiêu mặt mũi là có bấy nhiêu mặt mũi!"
Diệp Tinh Bắc: “……"
Cô cũng không cảm thấy nếu so bì giữa những người cha, anh thắng sẽ có bao nhiêu mặt mũi?
Cô tự hỏi hồi lâu mới nói: “Anh đối với người ngoài tuyên bố Cây Nhỏ là con trai ruột anh, không thành vấn đề sao? Chúng ta hiện tại đã nhận giấy hôn thú, thành vợ chồng trên pháp luật, nếu Cây Nhỏ là con trai ruột của anh, về sau Cây Nhỏ sẽ có được quyền kế thừa Cố thị, như vậy đối với anh quá không công bằng……"
Cố Quân Trục liếc cô: “Diệp tổng giám, chỉ cho phép cô điều tra tôi, mà không cho phép tôi điều tra cô sao? Cô chỉ cho quan châu đốt lửa, không cho dân chúng thắp đèn, như vậy không tốt lắm nhỉ?"
Diệp Tinh Bắc: “……"
Cố Quân Trục tiếp tục nói: “Nếu cô từng điều tra tôi, vậy cô nên biết, Cố ngũ thiếu tôi là nhân vật nào, cho dù là giả làm vợ chồng, cô cũng phải đủ tư cách, tôi mới có thể đồng ý!"
Diệp Tinh Bắc nhướng mày: “Nói như vậy, anh đối với kết quả điều tra tôi, làm anh rất vừa lòng?"
“Có thể không hài lòng sao?" Cố Quân Trục nói: “‘ âm nhạc tinh linh ’, cây rụng tiền của Tinh Cung, tổng giám trẻ tuổi nhất công ty giải trí, giá trị con người hơn trăm triệu, ngoại còn xuất sắc như vậy, khen một câu khuynh quốc khuynh thành cũng không quá, cô gái tốt như vậy, nếu không phải hai ta không có cảm tình, làm vợ chân chính cũng không thành vấn đề, chỉ là giả trang vợ mà thôi, tôi không cảm thấy tôi còn có cái gì có thể bắt bẻ!"
Diệp Tinh Bắc trợn trắng mắt, ha hả: “Tôi nên cảm ơn Cố ngũ thiếu khích lệ sao?"
“Cảm ơn thì không cần, chỉ cần hợp tác có thành ý là được!" Cố Quân Trục nói: “Hiện tại trọng tâm sinh mệnh cô, còn không phải là Cây Non sao? Nó là tiểu thiên tài, thiên tài thông thường thông tuệ mẫn cảm, năm tuổi cũng đã thông suốt, biết cái gì kêu đứa con riêng, cái gì kêu đứa con chính, cô muốn cho tâm can bảo bối của cô biết, thằng bé không phải con ruột của cô, hắn không có ba, nó là đứa bé bị vứt bỏ sao?"
Diệp Tinh Bắc trầm mặc.
Cây Nhỏ hiện tại đích xác còn không biết thằng bé không phải con trai ruột của cô.
Thằng bé còn nhỏ, mới năm tuổi, những chuyện phức tạp này, thằng bé còn không hiểu.
Nhưng mà, chờ nó lớn lên thêm một chút nữa thì sao?
Cố Quân Trục nói không sai, trước kia Cây Non ở nước ngoài đều là ở nhà tiếp thu giáo dục tinh anh một chọi một.
Nhưng hiện tại, cô nhị hóa anh hai, đưa Cây Nhỏ đến trường học, tiến vào cuộc sống tập thể.
Nếu nhiều người biết bí mật càng khó giữ, về sau Cây Nhỏ nhìn thấy người khác đều có ba mẹ, chỉ thằng bé là không có, thằng bé khẳng định sẽ thương tâm!
Cố Quân nhìn thần sắc cô, liền biết cô động tâm, tiếp tục thuyết phục: “Dù sao cô không muốn tái giá, tôi cũng không muốn cưới ai, chúng ta kết hôn sống thật tốt? Về sau chúng ta cứ nói với người ngoài, Cây Non là con trai ruột chúng ta, năm đó sau khi cô sinh con, chúng ta bởi vì hiểu lầm tách ra, hiện giờ gương vỡ lại lành, một nhà đoàn tụ, như vậy Cây Non liền có cái nhà hoàn chỉnh, có ba ruột và mẹ ruột, về sau rốt cuộc không ai có thể bởi vì chuyện này xúc phạm tới Cây Non, thằng bé có thể khỏe mạnh vui sướng trưởng thành, như vậy chẳng phải là rất hoàn mỹ?"
Diệp Tinh Bắc trầm mặc.
Cô không thể không thừa nhận, cô động tâm.
Đối với cô mà nói, cô như thế nào không quan trọng, quan trọng là chuyện có quan hệ với Cây Nhỏ.
Nếu có khả năng, cô đương nhiên hy vọng Cây Nhỏ có thể ở trong một gia đình bình thường vui vẻ trưởng thành.
Nếu có ba ruột, mẹ ruột, có cái nhà chân chính thuộc về cậu bé, cậu khẳng định sẽ đặc biệt đặc biệt vui vẻ nhỉ?
Nghĩ đến khuôn mặt nhỏ đáng yêu của Cây Nhỏ lộ ra nụ cười vui vẻ thỏa mãn, Diệp Tinh Bắc cảm thấy đề nghị của Cố Quân Trục đối với cô tràn ngập sức hấp dẫn không thể kháng cự.
Cố Quân Trục thúc giục: “Như thế nào? Đề nghị của tôi không tồi chứ? Cha có thân phận giống như tôi biết tìm ở chỗ nào? Bảo đảm về sau Cây Non có cha tuyệt không bại bởi bất luận kẻ nào, muốn bao nhiêu mặt mũi là có bấy nhiêu mặt mũi!"
Diệp Tinh Bắc: “……"
Cô cũng không cảm thấy nếu so bì giữa những người cha, anh thắng sẽ có bao nhiêu mặt mũi?
Cô tự hỏi hồi lâu mới nói: “Anh đối với người ngoài tuyên bố Cây Nhỏ là con trai ruột anh, không thành vấn đề sao? Chúng ta hiện tại đã nhận giấy hôn thú, thành vợ chồng trên pháp luật, nếu Cây Nhỏ là con trai ruột của anh, về sau Cây Nhỏ sẽ có được quyền kế thừa Cố thị, như vậy đối với anh quá không công bằng……"
Tác giả :
Giang Lưu Vân