Sủng Thê Chi Đạo
Chương 39: Cảm nghĩ
Bộ phim vừa mới bắt đầu chưa đến mười phút, với loại phim đồng tính này, chỉ cần là tư tưởng của người bình thường, ngay từ đầu sẽ đoán không ra đây là loại phim gì.
Đường Hiểu không chuyển mắt nhìn chằm chằm màn hình TV, hai vị nhân vật chính cũng đã xuất hiện rồi.
Bọn họ kết bạn ra nước ngoài du lịch, thoạt nhìn tựa như hai người bạn tổ chức đi du lịch cùng nhau, không có vẻ gì đặc biệt, nhưng mad dần dần liền lộ ra một ít chi tiết, kề vai sát cánh, thường xuyên biểu hiện rất thân mật. Đường Hiểu xem phim đến hăng hái, chẳng lẽ rốt cuộc đã đến cao trào rồi sao?
Lúc bọn họ đột nhiên hôn nhau, Đường Hiểu hít một hơi, ánh mắt trừng thật to, dù là cậu đã sớm chuẩn bị tâm lý, cũng không khỏi bị tình huống này dọa sợ, khối trái cây ăn được một nửa trên cái nĩa cũng rớt xuống.
Trong lúc cậu sững sờ, một nguồn nhiệt đột nhiên đến gần cậu một chút, sau đó cậu chợt nghe giọng nói của Cốc Tu Cẩn, “Đường Hiểu, bộ phim này có thật là do bạn của cậu giới thiệu cho cậu không?"
Bất ngờ nghe được giọng nói của anh, Đường Hiểu nhất thời cứng người lại, một lúc lâu sau mới trả lời: “Đúng vậy, cậu ta nói đây là bộ phim nghệ thuật, từng nhận được nhiều lời khen, rất đáng để xem."
Kỳ thật cậu không thích xem phim nghệ thuật.
Cốc Tu Cẩn từ chối cho ý kiến, sau đó cũng không nói nữa.
Đường Hiểu thấp thỏm nhìn anh một cái, lại xiên nửa khối trái cây kia lên, có chút buồn bực cắn một cái.
Lúc này có lẽ anh đã biết đây là một bộ phim đồng tính rồi a? Nhưng nhìn phản ứng của anh, rõ ràng là không có phản ứng gì, vậy bảo cậu làm sao mà quan sát chứ.
Rơi vào đường cùng, Đường Hiểu đành phải tiếp tục xem phim, hy vọng những tình tiết lúc sau có thể khiến anh lộ ra một ít cảm xúc, như vậy cậu cũng có thể dễ quan sát hơn.
Nhưng mà Đường Hiểu cư nhiên lại quên, nếu dễ dàng để người khác nhìn ra suy nghĩ như vậy, Cốc Tu Cẩn làm sao tồn tại trong thương trường hỗn loạn này. Là ông chủ của một công ty lớn, từng đường nét vẻ mặt của anh đã được dày công tôi luyện, cho dù trời có sập xuống phỏng chừng cũng không thể làm anh mảy may rung động.
Trong lúc Đường Hiểu chờ mong, bộ phim rốt cuộc bước vào một đoạn cao trào nhỏ.
Hai nhân vật chính vì một việc mà cãi nhau, cuối cùng thậm chí chia tay, cảnh tượng đường ai nấy đi có chút đau thương. Bất quá có lẽ trong lòng vẫn không buông tay được, cuối cùng bọn họ lại trở về với nhau, hai người bắt đầu cuộc sống ở chung trong một căn phòng nhỏ.
Ở chung a, Đường Hiểu vẫn rất chờ mong, tình huống bây giờ của cậu và Cốc Tu Cẩn hẳn cũng có thể coi như là ở chung, chẳng qua biệt thự có chút lớn, không giống với căn phòng nhỏ, ngẩng đầu không thấy cúi đầu gặp mặt.
Đường Hiểu bắt đầu căng thẳng, cậu định tìm một vài thứ có thể giảm bớt áp lực, thế là đĩa trái cây trên đùi liền thuận lý thành chương bị cậu từng miếng từng miếng ăn vào bụng. Trái cây trong miệng chưa hết, cái nĩa đã vô ý thức xiên một khối trái cây khác.
Mãi đến khi bối cảnh trên màn hình chợt chuyển tới trong phòng, hai nhân vật chính cùng nằm trên một cái giường. Lúc đầu là đang nói chuyện, nhưng mà nói nói một lúc, một người trong đó đột nhiên ngồi dậy, sau đó dứt khoát cởi quần áo trên người, đồng thời cũng cởi quần áo của người kia rồi nói ‘Chúng ta làm đi’, sau đó liền chồm người tới, bắt đầu gặm cắn miệng người đàn ông kia kia…
“Bộp!!!"
Đường Hiểu ‘Phụt’ một tiếng, khối trái cây trong miệng còn chưa kịp nuốt xuống liền không hề báo trước văng ra ngoài. Bởi vì động tác quá mạnh, đĩa trái cây trên đùi lập tức rớt xuống mặt đất, nhất thời vỡ thành từng mảnh nhỏ.
Cốc Tu Cẩn vội vàng kéo chân của cậu, xem kỹ càng, lo lắng hỏi, “Đường Hiểu, không bị thương chứ?"
Đường Hiểu cứng ngắc lắc đầu, cậu chính là bị cảnh hôn môi và cảnh diễn càng ngày càng có xu hướng kịch liệt của hai nhân vật chính dọa sợ mà thôi, việc này cũng thật quá kích thích!
Trương quản gia nghe được âm thanh, phát hiện tất cả trái cây rớt xuống đất, bất quá bởi vì Đường Hiểu đã vô thức ăn khá nhiều, cho nên trái cây còn lại cũng không nhiều, ông liền bảo người hầu dọn dẹp những mảnh đĩa vỡ.
Toàn bộ quá trình, trừ bỏ Đường Hiểu cả người cứng ngắc, những người khác đều mang bộ dáng bình thản ung dung, giống như những hình ảnh trên màn hình TV chỉ là canh suông nước ngọt mà thôi.
Đường Hiểu có loại xúc động muốn chạy trối chết, cậu cũng không dám nhìn màn hình TV.
Lúc này, bên tai cậu đột nhiên vang lên tiếng cười khẽ của Cốc Tu Cẩn, “Đường Hiểu, không phải cậu rất chờ mong bộ phim này sao, tại sao lại không xem?"
Đường Hiểu xấu hổ lẫn quẫn bách không thôi, nếu cậu sớm biết rằng có những hình ảnh hạn chế tuổi tác như vậy, cho dù có nói gì cậu cũng sẽ không xem cùng Cốc Tu Cẩn.
“Học trưởng, anh không thấy hai người đàn ông như vậy như vậy thật ghê tởm sao?"
Đường Hiểu nghĩ nghĩ, vẫn cảm thấy nên thử thăm dò anh một chút, vừa lúc lấy đề tài này làm cơ hội, nếu không với vẻ mặt của anh cậu căn bản không thể nào nhìn ra.
Trong tay Cốc Tu Cẩn còn nắm chân của cậu, nhưng người nào đó vẫn không phát hiện ra, nghe nói như vậy liền cười hỏi ngược lại, “Cậu cảm thấy bọn họ có yêu nhau không?"
“Yêu nhau!"
Nếu không phải vẫn còn yêu đối phương, hai người cũng không thể trở về bên nhau, cũng bởi vì trong lòng còn mong nhớ đối phương, cho nên bọn họ mới nguyện ý làm lại từ đầu.
“Nếu bọn họ yêu nhau, vậy tại sao lại cảm thấy ghê tởm, chỉ cần bản thân hạnh phúc là được rồi." Cốc Tu Cẩn không có chút nào xem thường nói, biểu tình rất thản nhiên, khiến người khác không thể nhìn ra suy nghĩ của anh.
Nghe được câu này, mắt Đường Hiểu sáng rực lên, xem ra học trưởng cũng không chán ghét tình cảm đồng tính luyến ái. Điều này không phải chứng tỏ rằng, cậu cũng rất cơ hội sao?
Ôm tâm tình vui sướng này, Đường Hiểu lại tiếp tục xem phim, nhưng sau đó trời theo ý người, hai người kia tan tan hợp hợp, giống như cuộc sống muôn hình vạn trạng, ngọt bùi cay đắng đều có đủ, nhưng rồi cuối cùng bởi vì không đủ tin tưởng, cho nên hai người không thể bên nhau trọn đời.
Đường Hiểu không chuyển mắt nhìn chằm chằm màn hình TV, hai vị nhân vật chính cũng đã xuất hiện rồi.
Bọn họ kết bạn ra nước ngoài du lịch, thoạt nhìn tựa như hai người bạn tổ chức đi du lịch cùng nhau, không có vẻ gì đặc biệt, nhưng mad dần dần liền lộ ra một ít chi tiết, kề vai sát cánh, thường xuyên biểu hiện rất thân mật. Đường Hiểu xem phim đến hăng hái, chẳng lẽ rốt cuộc đã đến cao trào rồi sao?
Lúc bọn họ đột nhiên hôn nhau, Đường Hiểu hít một hơi, ánh mắt trừng thật to, dù là cậu đã sớm chuẩn bị tâm lý, cũng không khỏi bị tình huống này dọa sợ, khối trái cây ăn được một nửa trên cái nĩa cũng rớt xuống.
Trong lúc cậu sững sờ, một nguồn nhiệt đột nhiên đến gần cậu một chút, sau đó cậu chợt nghe giọng nói của Cốc Tu Cẩn, “Đường Hiểu, bộ phim này có thật là do bạn của cậu giới thiệu cho cậu không?"
Bất ngờ nghe được giọng nói của anh, Đường Hiểu nhất thời cứng người lại, một lúc lâu sau mới trả lời: “Đúng vậy, cậu ta nói đây là bộ phim nghệ thuật, từng nhận được nhiều lời khen, rất đáng để xem."
Kỳ thật cậu không thích xem phim nghệ thuật.
Cốc Tu Cẩn từ chối cho ý kiến, sau đó cũng không nói nữa.
Đường Hiểu thấp thỏm nhìn anh một cái, lại xiên nửa khối trái cây kia lên, có chút buồn bực cắn một cái.
Lúc này có lẽ anh đã biết đây là một bộ phim đồng tính rồi a? Nhưng nhìn phản ứng của anh, rõ ràng là không có phản ứng gì, vậy bảo cậu làm sao mà quan sát chứ.
Rơi vào đường cùng, Đường Hiểu đành phải tiếp tục xem phim, hy vọng những tình tiết lúc sau có thể khiến anh lộ ra một ít cảm xúc, như vậy cậu cũng có thể dễ quan sát hơn.
Nhưng mà Đường Hiểu cư nhiên lại quên, nếu dễ dàng để người khác nhìn ra suy nghĩ như vậy, Cốc Tu Cẩn làm sao tồn tại trong thương trường hỗn loạn này. Là ông chủ của một công ty lớn, từng đường nét vẻ mặt của anh đã được dày công tôi luyện, cho dù trời có sập xuống phỏng chừng cũng không thể làm anh mảy may rung động.
Trong lúc Đường Hiểu chờ mong, bộ phim rốt cuộc bước vào một đoạn cao trào nhỏ.
Hai nhân vật chính vì một việc mà cãi nhau, cuối cùng thậm chí chia tay, cảnh tượng đường ai nấy đi có chút đau thương. Bất quá có lẽ trong lòng vẫn không buông tay được, cuối cùng bọn họ lại trở về với nhau, hai người bắt đầu cuộc sống ở chung trong một căn phòng nhỏ.
Ở chung a, Đường Hiểu vẫn rất chờ mong, tình huống bây giờ của cậu và Cốc Tu Cẩn hẳn cũng có thể coi như là ở chung, chẳng qua biệt thự có chút lớn, không giống với căn phòng nhỏ, ngẩng đầu không thấy cúi đầu gặp mặt.
Đường Hiểu bắt đầu căng thẳng, cậu định tìm một vài thứ có thể giảm bớt áp lực, thế là đĩa trái cây trên đùi liền thuận lý thành chương bị cậu từng miếng từng miếng ăn vào bụng. Trái cây trong miệng chưa hết, cái nĩa đã vô ý thức xiên một khối trái cây khác.
Mãi đến khi bối cảnh trên màn hình chợt chuyển tới trong phòng, hai nhân vật chính cùng nằm trên một cái giường. Lúc đầu là đang nói chuyện, nhưng mà nói nói một lúc, một người trong đó đột nhiên ngồi dậy, sau đó dứt khoát cởi quần áo trên người, đồng thời cũng cởi quần áo của người kia rồi nói ‘Chúng ta làm đi’, sau đó liền chồm người tới, bắt đầu gặm cắn miệng người đàn ông kia kia…
“Bộp!!!"
Đường Hiểu ‘Phụt’ một tiếng, khối trái cây trong miệng còn chưa kịp nuốt xuống liền không hề báo trước văng ra ngoài. Bởi vì động tác quá mạnh, đĩa trái cây trên đùi lập tức rớt xuống mặt đất, nhất thời vỡ thành từng mảnh nhỏ.
Cốc Tu Cẩn vội vàng kéo chân của cậu, xem kỹ càng, lo lắng hỏi, “Đường Hiểu, không bị thương chứ?"
Đường Hiểu cứng ngắc lắc đầu, cậu chính là bị cảnh hôn môi và cảnh diễn càng ngày càng có xu hướng kịch liệt của hai nhân vật chính dọa sợ mà thôi, việc này cũng thật quá kích thích!
Trương quản gia nghe được âm thanh, phát hiện tất cả trái cây rớt xuống đất, bất quá bởi vì Đường Hiểu đã vô thức ăn khá nhiều, cho nên trái cây còn lại cũng không nhiều, ông liền bảo người hầu dọn dẹp những mảnh đĩa vỡ.
Toàn bộ quá trình, trừ bỏ Đường Hiểu cả người cứng ngắc, những người khác đều mang bộ dáng bình thản ung dung, giống như những hình ảnh trên màn hình TV chỉ là canh suông nước ngọt mà thôi.
Đường Hiểu có loại xúc động muốn chạy trối chết, cậu cũng không dám nhìn màn hình TV.
Lúc này, bên tai cậu đột nhiên vang lên tiếng cười khẽ của Cốc Tu Cẩn, “Đường Hiểu, không phải cậu rất chờ mong bộ phim này sao, tại sao lại không xem?"
Đường Hiểu xấu hổ lẫn quẫn bách không thôi, nếu cậu sớm biết rằng có những hình ảnh hạn chế tuổi tác như vậy, cho dù có nói gì cậu cũng sẽ không xem cùng Cốc Tu Cẩn.
“Học trưởng, anh không thấy hai người đàn ông như vậy như vậy thật ghê tởm sao?"
Đường Hiểu nghĩ nghĩ, vẫn cảm thấy nên thử thăm dò anh một chút, vừa lúc lấy đề tài này làm cơ hội, nếu không với vẻ mặt của anh cậu căn bản không thể nào nhìn ra.
Trong tay Cốc Tu Cẩn còn nắm chân của cậu, nhưng người nào đó vẫn không phát hiện ra, nghe nói như vậy liền cười hỏi ngược lại, “Cậu cảm thấy bọn họ có yêu nhau không?"
“Yêu nhau!"
Nếu không phải vẫn còn yêu đối phương, hai người cũng không thể trở về bên nhau, cũng bởi vì trong lòng còn mong nhớ đối phương, cho nên bọn họ mới nguyện ý làm lại từ đầu.
“Nếu bọn họ yêu nhau, vậy tại sao lại cảm thấy ghê tởm, chỉ cần bản thân hạnh phúc là được rồi." Cốc Tu Cẩn không có chút nào xem thường nói, biểu tình rất thản nhiên, khiến người khác không thể nhìn ra suy nghĩ của anh.
Nghe được câu này, mắt Đường Hiểu sáng rực lên, xem ra học trưởng cũng không chán ghét tình cảm đồng tính luyến ái. Điều này không phải chứng tỏ rằng, cậu cũng rất cơ hội sao?
Ôm tâm tình vui sướng này, Đường Hiểu lại tiếp tục xem phim, nhưng sau đó trời theo ý người, hai người kia tan tan hợp hợp, giống như cuộc sống muôn hình vạn trạng, ngọt bùi cay đắng đều có đủ, nhưng rồi cuối cùng bởi vì không đủ tin tưởng, cho nên hai người không thể bên nhau trọn đời.
Tác giả :
Duẫn Gia