Sủng Hôn Hào Môn
Chương 68
Edit: Vịt
Beta: Min
____________
Đám người truyền thông bên dưới đang nghe đột nhiên bị đút một miệng đường, đều bị ngọt tới có chút mơ hồ, tới mức Yến Tuy đứng dậy từ hậu đài hội trường nhỏ rời đi, bọn họ đều không thể kịp phản ứng lại, tiếp tục ùn ùn kéo lên, liền bị bảo an đã được huấn luyện chặn ở ngoài cửa nhỏ.
"Tôi là Vương Phong thư ký tổng tài, các vị còn có nghi vấn gì, tôi có thể giải đáp."
Vương Phong cầm lấy micro hô một câu, cuối cùng cũng kéo sự chú ý của đám phóng viên truyền thông có mặt tới đây.
Bọn họ còn rất muốn tới cửa trước hoặc cửa sau cao ốc Yến thị ngăn người, nhưng vẫn như cũ không cách nào bảo đảm Yến Tuy có thể nói thêm cái gì nữa, Vương Phong bên này có thể giải đáp, đoán chừng cũng đủ báo cáo kết quả nhiệm vụ. Vừa suy nghĩ như thế, phần lớn ký giả đều một lần nữa ngồi ổn định.
Bất quá Vương Phong giải đáp lại không phải vấn đề hôn nhân tình cảm riêng tư của Yến Tuy, hắn có thể giải đáp chính là mấy vấn đề án kiện.
Bên này miễn cưỡng coi như nghiêm chỉnh, trực tiếp trên mạng lại là hoàn toàn nghiêng ngả.
Yến thị Yến Tuy ở Hải thành thậm chí cả nước Hạ đều rất có danh tiếng, gia chủ trẻ tuổi nhất đứng đầu gia tộc vô cùng quyền thế, có nội tình có tư lịch lại có tiền tới không thể tưởng tượng, nhưng Yến Tuy ở trên truyền thông chưa từng lộ diện qua, chỉ có mấy tấm hình với một gương mặt nghiêng mơ hồ.
Vẫn như trước có người cảm thấy soái, cảm thấy đẹp, nhưng đó cũng là căn cứ trên tài phú và địa vị của anh mới cho rằng đẹp.
Bây giờ Yến Tuy lộ mặt trước công chúng, từ khí tràng tới nhan sắc, toàn diện nghiền áp mọi người, trên mạng liền xuất hiện một đám đảng liếm bình "A a a" điên cuồng, tiếp đó càng khiến người không biết nên khóc hay cười chính là, mấy cái weibo đấu với netizen của Mạnh Đình, toàn bộ bị đào lên.
"Yến Tuy nhà chúng tôi đẹp!"
"Yến Tuy nhà chúng tôi đẹp nhất!"
"Yến Tuy nhà chúng tôi phi thường đẹp!"
Thậm chí còn vì vậy xoát thành topic hot, #Yến Tuy đẹp#, cùng #Buổi họp báo của Yến Tuy# này song song tiến lên, có thể thấy sự điên cuồng hiện tại của đảng liếm bình.
Vốn là phần lớn hoài nghi "Tôi là Mạnh Đình 1111" kia là những người khác fake, hiện tại nhìn lại cảm thấy là thật. Tại lúc Mạnh Đình không biết, lượng fan của cậu follow tăng dữ dội, comment dưới weibo đại khái đều là cầu hình của Yến Tuy.
Đương nhiên cũng có cực ít bộ phận là tới xin lỗi, dù sao bọn họ lúc trước đã mắng nhầm người.
Mạnh Đình đều không phải con của Mạnh Nghi Đức và Dư Mỹ Huyên, là con riêng với chả phải con riêng đều không đáng kể, điểm số cậu thi đại học quả thật không tốt, nhưng từ chút tài liệu Yến Tuy lấy ra kia có thể biết, từ nhỏ tới lớn Mạnh Đình phải trải qua quá nhiều lận đận.
Lúc sơ sinh bị lừa bán, thời thơ ấu Ngô Phượng Kiều ngược đãi, sự thật về cao trung phong bế kia cũng khá tàn ác, tại hoàn cảnh như vậy, ai còn dám cam đoan nói, cậu có thể thành tài, không bị biến thành bệnh thần kinh hoặc tội phạm giết người cũng quá không tệ rồi.
Trên mạng cực kỳ náo nhiệt, trong Yến gia cũng không chịu ảnh hưởng quá lớn, Mạnh Đình đẩy Hà Việt tới sân cỏ và vườn hoa đi một vòng, lại đẩy y trở lại, Yến Vũ ngồi ở phòng khách xem TV, tư thế của hắn khá tùy ý, trẻ tuổi hơn chút là cảm giác cà lơ phất phơ, hiện tại miễn cưỡng coi như là không chịu gò bó.
"A Việt và Đình Đình trở lại, tới xem tin tức đi." Yến Vũ nói mới thu chân hắn lại một chút.
"Chào cha," Mạnh Đình thăm hỏi xong, đẩy Hà Việt trở lại bên người Yến Vũ, cậu liền cũng tìm vị trí ngồi xuống, cậu còn chưa có nghiêm túc xem TV, liền trước tiên nghe thấy thanh âm Yến Tuy, ngay sau đó ánh mắt cậu liền trừng lớn, quăng đầu qua, thần sắc hoàn toàn chuyên chú.
Từ trong TV nhìn thấy Yến Tuy, loại cảm giác này rất đặc biệt nha, cậu chuyên chú nhìn Yến Tuy nói chuyện, thỉnh thoảng gật gật đầu, giống như Yến Tuy đang ở trước mặt cậu nói chuyện vậy, chờ Yến Tuy hoàn toàn nói xong, cậu quăng đầu qua, nói với Hà Việt, "Yến Tuy nhà chúng ta rất đẹp, đúng không?"
Hà Việt nghe vậy cũng là trước tiên nhìn nhìn Yến Vũ, sau đó mới gật gật đầu, "Ngoại hình quả thật không tệ."
Yến Vũ lớn lên giống mẹ hắn Hứa Thục Âm, mỹ nhân rất nổi danh Hải thành năm đó, Yến Tuy và Yến Vũ mặt mũi tương tự, đương nhiên cũng di truyền xinh đẹp của Hứa Thục Âm, quả thực đẹp mắt, bất quá ngoại trừ Mạnh Đình, căn bản sẽ không có ai nói như vậy.
Mạnh Đình nhận được khẳng định lại nghiêng đầu lại, nhưng chỉ nhìn thấy khuôn mặt của Vương Phong, "Rất muốn nhìn lại lần nữa......"
"Tự mình lên mạng tìm đi," Yến Vũ nói thầm một câu, sau đó cầm lấy tay Hà Việt, A Việt nhà hắn khen Yến Tuy đẹp, tính là cái chuyện gì a.
Mạnh Đình nghe vậy gật gật đầu, "Cha người nói rất đúng, cha thật thông minh." (=)))) con dâu đáng yêu quá =))))
Dứt lời Mạnh Đình đứng lên, mang theo Đại Hoàng chạy, về phần Mao Cầu còn đang ở trong ngực Hà Việt vù vù ngủ.
Yến Vũ vẫn là lần đầu tiên được người khen tới cạn lời như vậy, hắn có chút đau răng mà nhe nhe răng, sau đó lại bất đắc dĩ lắc lắc đầu.
Hắn ở trên phố nước F gặp Mạnh Đình liền cảm giác ra, đứa nhỏ này có chút đặc biệt, Yến Tuy sẽ kết hôn với nó, còn đem người phủng trong lòng bàn tay mà cưng chiều, ban đầu Yến Vũ rất kinh ngạc.
"Là một đứa nhỏ tốt," Hà Việt nói vươn tay với Yến Vũ, để cho Yến Vũ ôm y tới trên ghế salon, y dựa tới đầu vai Yến Vũ, nhắm mắt lại nghỉ ngơi chút, một lần nữa trở lại Yến gia, không chỉ có Yến Vũ trong lòng phức tạp, y cũng là như vậy.
Nhưng cũng không có khó thích ứng theo dự liệu ban đầu kia, Yến Tuy thành thục ổn trọng, Mạnh Đình thuần khiết đáng yêu, bọn hắn đang cố gắng mà tiếp nhận bọn họ, y và Yến Vũ làm trưởng bối cũng không nên chênh lệch quá nhiều.
Mạnh Đình trở lại phòng của cậu và Yến Tuy, trước tiên không lên mạng, mà cậu gọi một cú điện thoại cho Yến Tuy.
"Yến Tuy, em ở trên TV nhìn thấy anh đấy."
Mạnh Đình nói chuyện, đem Đại Hoàng lên lầu cùng cậu ôm vào trong ngực, "Anh hôm nay đặc biệt đẹp."
Yến Tuy ở trước ống kính nói những lời đó ở trong mắt Mạnh Đình giống như sẽ phát sáng vậy, tất cả khen ngợi của Mạnh Đình đều phát ra từ đáy lòng, cậu tự cảm thấy nói không ra bao lời dễ nghe, cũng chỉ có thể không ngừng lặp lại mấy từ ngữ cậu có thể dùng này.
Yến Tuy nghe vậy nhớ tới topic trên mạng bởi vì Mạnh Đình mà xoát ra, thần sắc trên mặt vừa buồn cười lại vừa bất đắc dĩ, "Ừm, anh biết rồi."
Anh suy nghĩ một chút lại nói, "Anh buổi trưa không về, em muốn tới phòng thí nghiệm, có thể bảo bác Tiêu sắp xếp xe đưa em đi."
Mạnh Đình nghe vậy chần chờ lắc lắc đầu, "Em đều cho mọi người nghỉ rồi, chờ ngày kia em lại tới."
Phòng thí nghiệm của bọn họ vốn quốc khánh chỉ nghỉ 4 ngày, qua hết Trung thu sẽ trở lại, nhưng mấy ngày nay chuyện quá nhiều, cậu muốn ở lại trong nhà xem một chút có thể giúp đỡ Yến Tuy hay không, thành quả trong phòng thí nghiệm cũng không phải ngày một ngày hai hoàn thành được, Mạnh Đình dứt khoát trực tiếp cho đám trợ thủ phòng thí nghiệm tiếp tục nghỉ đủ 7 ngày tiếp tục trở lại.
"Cũng được," Yến Tuy trả lời.
Anh mấy ngày nay sự tình quá nhiều, anh cũng không thể hảo hảo bồi Mạnh Đình một chút, ngày mai nhất định phải rút ra thời gian mới được.
Bọn họ lại nói một lát, Mạnh Đình mới luyến tiếc cúp điện thoại.
Cậu mở điện thoại di động lại mở phần mềm lần trước Chân Hàm nói với cậu ra, còn chưa có tìm kiếm, cậu đã nhìn thấy tên Yến Tuy, cậu kiêu ngạo đồng thời cũng có chút cảm giác khẩn trương khi bảo bối của mình bị người khác phát hiện.
"Yến Tuy nhà chúng tôi chính là đẹp mắt, còn có, Yến Tuy là của tôi."
Mạnh Đình rất muốn ấn gửi, nhưng nhìn topic càng xào càng nóng, cậu hậu tri hậu giác phát hiện, cậu có phải rước phiền phức cho Yến Tuy rồi hay không đây.
Yến Tuy lại nhận được điện thoại của Mạnh Đình, thanh âm truyền đến hoàn toàn bất đồng với lúc trước.
"Yến Tuy, em có phải rước lấy phiền phức cho anh không?"
Yến Tuy hơi suy nghĩ, liền hiểu Mạnh Đình tại sao nói lời này, "Không có, em muốn đăng cái gì đều không liên quan."
Dựa theo thuyết pháp của bộ phận quan hệ xã hội của Yến thị, Mạnh Đình còn giúp họ bận rộn, đem phần hăng hái bí văn của đám người bát quái Yến thị giảm đi chút, đồng thời cũng để cho anh và Yến thị ở trước măt quốc dân xoát chút cảm giác tồn tại.
Nghe được Yến Tuy nói như vậy, Mạnh Đình còn không có phản ứng đặc biệt gì, mấy quản lý bộ phận quan hệ xã hội trước mặt Yến Tuy gân xanh trên trán đều nổi lên, Yến Tuy là ghét bỏ bọn họ rảnh rỗi sao, nhưng ánh mắt Yến Tuy quét tới, khẩu khí nghẹn trongcổ họng bọn họ cũng không dám.
"Thật sao?" Mạnh Đình nhịn không được hoài nghi chút.
"Thật." Yến Tuy đều ở trước ống kính đông đảo truyền thông nói anh và Mạnh Đình yêu nhau rồi, liền cũng không để ý Mạnh Đình đối với anh biểu đạt như thế nào. Hoặc là nói, anh thật sự thích nghe Mạnh Đình nói những lời này.
"Ừ," Mạnh Đình gật gật đầu, trong nháy mắt ý chí chiến đấu nâng cao.
Cậu cúp điện thoại, đem chút tin nhắn kia gửi đi. Cậu một hơi thở ra, mùi giấm kia cuối cùng không có nữa, nhiều người như vậy cảm thấy Yến Tuy đẹp cũng vô dụng, Yến Tuy là của cậu.
Một đám netizen chịu đựng lương cẩu của Mạnh Đình bạo kích, comment "A a a" hoặc là "Cầu ảnh" liền càng nhiều.
Mà lúc này đây tài khoản chính thức của Yến thị đột nhiên forward tin tức này, tiếp đó admin nói.
"Cảm ơn đông đảo netizen đối với Yến thị yêu quý và chú ý. Ngoài ra, ông chủ nói: Phu nhân xinh đẹp, phu nhân nói rất đúng. @Tôi là Mạnh Đình 1111"
Quản lý bộ phận quan hệ xã hội foward tin tức này, răng đều muốn chua rớt rồi, nhưng sắp đặt tin tức này là anh đề xuất ra, cũng là Yến Tuy tìm hắn muốn nói lời này.
Một vụ scandal khôi hài cuối cùng biến thành kết cục phu phu Yến thị không tiết tháo show ân ái, cũng là mọi người não bổ đến mức hết mức cũng không nghĩ đến.
Mà Mạnh Đình ở trên mạng hot là khẳng định, lượng fan tiếp tục bạo tăng, thứ hạng topic vẫn luôn tăng vọt.
Quá nhiều người cầu hình, Mạnh Đình lục khắp album điện thoại di động, cuối cùng vẫn là không cam lòng đem hình của Yến Tuy cho bọn họ nhìn, cậu đăng một tấm hình của Đại Hoàng và Mao Cầu.
"Yến Tuy sẽ không cho các thím nhìn, đây là Mao Cầu và Đại Hoàng nhà chúng ta, bọn nó cũng đẹp."
Nhưng cùng xuất cảnh với tấm hình này, còn có Mạnh Đình ngồi ở trên cỏ chân thon dài, Mao Cầu giơ móng vuốt nhỏ muốn quấy rối, Đại Hoàng ngoan ngoãn nằm úp sấp, một bộ biểu tình mê đắm sủng nịch.
Một nhóm người không thấy khuôn mặt Mạnh Đình, ngược lại mê đắm đôi chân dài của cậu, đột nhiên đối với câu "Phu nhân xinh đẹp" của Yến Tuy nói kia có chút cảm giác. Cũng không chỉ là tình nhân trong mắt hóa Tây Thi, mà bởi vì đẹp thật nha.
Mạnh Đình đăng xong hình, lại xoát comment một chút, cậu nhìn thời gian một chút liền đi xuống lầu, điện thoại di động chơi vui hơn nữa, đối với Mạnh Đình mà nói cũng không quan trọng bằng ăn cơm.
"Không cần, ta liền ngồi vị trí trước kia của ta," Yến Vũ mặc dù trở lại, nhưng cũng không có ý tứ tranh giành địa vị với Yến Tuy, Yến Tuy làm tới rất tốt là một mặt, còn có chính là hắn cũng biết cái gì là có chừng có mực.
Nơi này đã từng là nhà hắn, nhưng cũng là nhà của Yến Tuy, mà anh từ 8 năm trước đã ở trong đủ loại khốn cảnh mà trở thành gia chủ một gia tộc. Là anh nên được.
Mạnh Đình yên lặng ngồi vào vị trí, cũng không nói chuyện, nhưng ánh mắt cậu nhìn người giúp việc có chút mất hứng, cậu không thích người khác đoạt chỗ ngồi của Yến Tuy, mặc dù người kia là cha của Yến Tuy.
Người giúp việc xếp bát đũa vội vàng đem đũa đặt vào vị trí chỉ định của Yến Tuy, sau đó từ trong phòng khách rời đi, hiển nhiên vuốt đuôi ngựa của cô đã vỗ lên đùi ngựa rồi. Cô Vương sau khi biết được, liền không cho phép cô tiếp tục đi vào trong phòng khách làm việc nữa.
Khẩu vị lớn của Mạnh Đình lại ở trước mặt Yến Vũ và Hà Việt xoát chút cảm giác tồn tại, bất quá những người khác đều quen cậu ăn nhiều như vậy rồi, ngày nào đó cậu ăn không nổi, bọn họ đoán chừng còn phải lo lắng cậu có phải sinh bệnh rồi hay không.
"Anh, Hà đại ca," Yến Mạn Gia cuối cùng từ trong phòng bà đi ra, bà hơi sửa sang lại chính mình, nhưng đôi mắt hồng tới giống như mắt thỏ này, cũng nhìn ra được bà khóc tới có bao dữ dội.
"Cô ăn cơm," Mạnh Đình cũng gọi bà một câu, thấy bà gật đầu, sau đó cậu tiếp tục vùi đầu ăn cơm.
Yến Mạn Gia có chút không yên lòng, bất quá không có ở trên bàn cơm nói gì, chính là ăn cơm xong, bà cũng vẫn như cũ không mở miệng, không phải là không có nói chuyện, cũng không phải là không muốn nói, mà là cảm thấy không có cần thiết.
Chỉ cần Yến Vũ trở lại, những cái khác hết thảy đều không quan trọng.
"Mạn Mạn em tới đây, anh có lời muốn hỏi em," Yến Vũ đẩy Hà Việt ghế sa lon bên kia, sau đó nói với Yến Mạn Gia đi về phía phòng vẽ tranh.
Yến Mạn Gia lập tức xoay người lại ngoan ngoãn đi tới, bà ngồi xuống, tay chân đều đặt tới đặc biệt quy củ, cái khẩu khí này của Yến Vũ, rõ ràng cho thấy sắp giáo huấn bà cái gì đó, Yến Mạn Gia cảm giác mình có chút bi thảm, hình như trong nhà người có thể quản bà tới ngày càng nhiều.
"Em và Tiêu Tư là chuyện gì xảy ra?"
Yến Vũ những năm này căn bản không có tâm tư quản những người khác quá nhiều, hắn cho rằng hai lão nhân ở đây, Yến Mạn Gia tiếp tục hồ nháo cũng sẽ không chịu thiệt.
Nhưng hiện tại bà không chỉ sinh con, Tiêu Tư mà Yến Mạn Gia thích kia còn cấu kết Hà Uyển, nói bọn họ là quan hệ hợp tác đơn thuần, Yến Vũ đều không tin.
"Em đá hắn," Yến Mạn Gia rất là khẳng định mà nói, ánh mắt bà di chuyển nhìn về phía Hà Việt, sau đó không chút nào báo trước, "Xoạt" một cái bà liền quỳ xuống.
"Anh, chị dâu, là em có mắt không tròng, là em nhìn lầm người, bọn họ cấu kết như thế, em một chút cũng không biết, nếu như em biết, tuyệt đối không phải là hiện tại mới đá hắn." Yến Mạn Gia hiện tại nói tới Tiêu Tư vẫn là một bộ thần sắc cực kỳ ghê tởm, bà đối với Tiêu Tư yêu hơn đi nữa cũng không yêu tới mức thương tổn anh cùng chị dâu của bà để lấy tình yêu của bà.
"Em sai rồi, em xin lỗi các anh." Yến Mạn Gia nói xong bộ dáng muốn dập đầu, bị Yến Vũ nhấc lên một cái.
"Quỳ cái gì em......" Yến Vũ mắt trừng lên, Yến Mạn Gia rõ ràng lại bị hù dọa một chút, mắt đột nhiên ứa ra nước, bà lảo đảo một chút, lập tức nhào tới trong ngực Yến Vũ, lại lần nữa khóc ra thành tiếng, "Anh, anh, em sai rồi, em sai rồi, các anh trở lại, thật sự là quá tốt rồi."
"Em sau này ngoan ngoãn, tuyệt đối không rước họa cho các anh."
Bưu hãn của Yến Mạn Gia ngược lại chưa từng đối với người trong nhà, mắt bà vừa đỏ vừa sưng, thoạt nhìn khá đáng thương, đừng nói Yến Vũ và Hà Việt không trách bà, ngay cả trách, trước mắt cũng không nhẫn tâm nói cái gì nữa.
"Khóc cái gì, thằng cha phụ em kia, anh sẽ không bỏ qua cho hắn." Càng đừng nói, hắn còn ở trong chuyện năm đó chêm vào một cước.
"Cảm ơn anh, em cũng không giải hận!" Lúc này mới được trấn an một chút, bản tính của Yến Mạn Gia lại ló đầu.
Bất quá bà rốt cục xấu hổ ở trong ngực Yến Vũ ăn vạ quá lâu, bà xoa mắt một chút liền đi ra, sau đó ngồi trở lại trên ghế salon, tiếp tục khụt khịt.
Yến Vũ hơi có khó chịu mà lầm bầm một câu, "Sao em còn thích khóc như vậy, người đều bao lớn rồi."
Nhưng Yến Mạn Gia đời này đại để tính tình chính là như vậy, không đổi được, tính tình trong người thỏa thỏa.
Hà Việt vẫn luôn không mở miệng, nhưng ánh mắt còn chưa ngẩng lên, trước mắt y đã nhiều ra một con mèo, ánh mắt ông hơi ngẩng lên, thấy là Mạnh Đình bên cạnh đưa cho y.
Mạnh Đình tiếp tục thả Mao Cầu vào trên đùi Hà Việt, "Mao Cầu cũng thích cha."
Hà Việt nhận lấy, Mạnh Đình xoay người liền mang theo Đại Hoàng trở lại trên lầu.
Hà Việt vuốt sống lưng Mao Cầu, nhịn không được cười cười, Yến Vũ và Yến Mạn Gia đều nhìn tới đây, y suy nghĩ một chút nói, "Đình Đình rất thân mật."
Ngay cả Yến Vũ đều không nhận ra được làn sóng tâm tình một khắc kia, Mạnh Đình lại cảm thấy, nhưng cậu cũng không nói gì khác, mà là để cho Mao Cầu tới bồi y.
Yến Mạn Gia rất đồng tình gật gật đầu, "Đình Đình bảo bối của chúng ta thật sự vừa ngoan lại vừa thân mật, đừng nói Yến Tuy, ngay cả em cũng yêu nó muốn chết."
Nói đến Mạnh Đình, Yến Mạn Gia liền mở máy hát ra, quang quác, đều là một chút chuyện buồn cười lại ấm áp, thậm chí ô long Mạnh Đình mặc nữ trang lên báo đều nói ra, ha ha ha tới không có hình dạng ngay ngắn.
Có thể nhìn ra được tình cảm của Yến Mạn Gia và Yến Vũ rất tốt, mặc dù nhiều năm như vậy không gặp, loại thân mật trong cốt nhục này vẫn như cũ không có gì thay đổi, nhưng y và Hà Uyển...... Liền không phải vậy, bọn họ giống như là kẻ địch trời sinh, chỉ là bất hạnh ở trong cùng một cơ thể mẹ sinh ra mà thôi.
Yến Mạn Gia nói đủ rồi, liền chạy về phòng vẽ tranh, nói cho cùng, bà vẫn là sợ mình thành bóng đèn.
Yến Vũ đẩy Hà Việt đi ra ngoài đi dạo, sau đó lại đẩy y trở về phòng ngủ trưa.
Mạnh Đình trở lại trên lầu liền cũng không ngủ, cậu lấy bài thi mấy hôm trước bác Tiêu cho người tới trường cầm về cho cậu làm, chờ ngày kia bắt đầu tới phòng thí nghiệm, cậu đoán chừng lại không có thời gian không có tinh lực để làm bài thi nữa, nhưng cuối tháng này trường học có thi giữa kỳ, cậu phải tới thi xong rồi, mới có thể tiếp tục ngâm trong phòng thí nghiệm, làm việc bản thân cậu thích làm.
Cậu trên mạng điểm chút lửa, liền đem chuyện này quên mất, nhưng ồn ào trên mạng vẫn như cũ không có ý tứ nhạt xuống.
Hà Uyển bị mắng chửi là khẳng định, tiếp đó còn có người ẩn danh tung ra cố sự Lý Nhất Phỉ thượng vị như thế nào, đem rất nhiều chuyện bà ta cố ý che giấu đều tung ra ngoài. Bất quá mấy thứ này Mạnh Đình không có xem, ngay cả xem, cậu có lẽ vẫn là không có bao nhiêu cảm giác.
Yến Tuy cùng luật pháp sẽ trừng phạt thích đáng bọn họ, mà cậu chỉ cần hảo hảo yêu Yến Tuy, sau đó làm chuyện mình thích là được rồi.
Khoảng 5h chiều, Mạnh Đình cuối cùng làm xong bài thi, cậu xuống lầu sau đó chào hỏi Hà Việt Yến Vũ, liền tới phía trước đón Yến Tuy.
Yến Tuy mới từ trên xe đi xuống, anh đã bị Mạnh Đình ôm lấy, "Anh khen em đẹp, em nhìn thấy rồi."
Yến Tuy ôm lại người, ở trên má Mạnh Đình nhẹ nhàng hôn hôn, sau đó cầm tay cậu, đi vào, sau đó mới trả lời Mạnh Đình, "Ảnh Mao Cầu và Đại Hoàng anh cũng nhìn thấy rồi......"
Thuận tiện còn có một đóng comment khen chân Mạnh Đình đẹp, bất quá bọn họ chỉ có thể nhìn thấy chân, anh lại có thể từ thân đến tâm nắm giữ cả người. Nghĩ như vậy, chút để bụng này liền cũng không thấy nữa.
Mạnh Đình được dắt đi, nhưng cậu căn bản không nhìn đường, ánh mắt nhìn chằm chằm Yến Tuy, lúc cậu không ở phòng thí nghiệm, liền luôn sẽ nhớ Yến Tuy, cậu suy nghĩ một chút nói, "Em hôm nay đặc biệt nhớ anh." Ngay cả làm bài thi, cậu cũng có chút phân tâm nhớ Yến Tuy.
Yến Tuy nghe vậy dừng bước lại, nhìn Mạnh Đình một cái, đưa tay nhu nhu tóc cậu, thấy Mạnh Đình còn nhìn anh, anh kéo người qua, ở trên môi cậu hôn hôn, mới tiếp tục dắt người đi vào trong.
Mặt Mạnh Đình hồng hồng, cậu nhìn Yến Tuy chỉ là muốn nhìn anh mà thôi, nhưng Yến Tuy hình như hiểu lầm cái gì đó.
Yến Tuy dắt Mạnh Đình trực tiếp tới thư phòng, chỉ chốc lát sau Yến Vũ ôm Hà Việt đi lên.
Yến Vũ và Hà Việt vừa ngồi xuống, Yến Tuy liền mở miệng, "Người của con vẫn luôn nhìn Hà Uyển, bà ta tiếp xúc, liên hệ với ai, con bên này đều sẽ biết. Không nên thuộc về bà ta, bà ta một phân đều không cầm đi được."
Hà Uyển làm trái ước định, liền tương đương với bà ta tự động vứt bỏ cổ phần Yến thị, bất kể bà ta từng dùng nó hứa hẹn với người khác cái gì, bà ta đều phải nhả trở lại, bằng không bà ta đối mặt chính là tai họa lao ngục.
Yến Vũ ngồi xuống còn chưa mở miệng, nhưng Yến Tuy đã biết ông muốn hỏi gì rồi, luận về lòng dạ ác độc Yến Tuy không thua bất cứ kẻ nào, chỉ là trên lòng dạ ác độc của anh còn có nguyên tắc xử sự của anh, làm bổn phận của người bình thường.
"Ước định kia......" Ước định kia Yến Tuy cũng không nói trước với ông, ông cũng là từ trên truyền hình trực tiếp nhìn thấy.
"Là bà nội yêu cầu," Yến Tuy vừa nói chuyện, lại vẫn tiếp tục nhu tay cho Mạnh Đình, Mạnh Đình cầm bút một buổi trưa, trên đốt ngón tay có dấu vết rõ ràng.
"Bà ta có thể gả vào, lại không thể ở bên ngoài lấy thân phận tự mình cho là vợ của cha," Hứa Thục Âm như thế nào không biết con của mình, mặc dù khi đó bọn họ đều cho rằng ông đã chết, nhưng bởi vì Yến Tuy mà để cho bà ta vào cửa, nhưng cũng không cho phép bà ta lấy thân phận vợ của Yến Vũ tuyên bố với bên ngoài.
Mặc dù cũng cho bà ta cổ phần Yến thị, nhưng bà ta và Yến Vũ cũng không có giấy kết hôn có giá trị pháp luật. Có phần ước định này ở đây, Yến lão gia tử và Hứa Thục Âm lúc còn sống, Hà Uyển mặc dù cuộc sống điều kiện coi như không tệ, trên tâm lý vẫn cảm thấy biệt khuất, cảm thấy hận.
Yến lão gia tử và Hứa Thục Âm xảy ra tai nạn xe cộ, anh và Chân Hàm bận rộn tới xoay vòng vòng, Hà Uyển lại hỗn tới trong nhà cũ, tìm được giấy chứng nhận còn lại sau đó xé nó đi, nhưng bà ta lại không biết Hứa Thục Âm đã sớm đề phòng bà ta, phần chân chính kia bắt đầu từ lúc Yến Tuy 18 tuổi trưởng thành, vẫn luôn ở trong tay anh bảo quản.
Hai vị lão nhân tạ thế, có thể chế ước phần ước định đã mất của bà ta, Hà Uyển mấy năm sau mới càng ngày càng lộ liễu, thậm chí muốn nhúng tay vào hôn sự của Yến Tuy, nhưng kỳ thực ước định đều vẫn luôn ở đây, chỉ là bà ta cho rằng không có ở đây mà thôi.
"Bọn họ biết cha không thích, phần ước định này là để lại đường lui cho con và cha." Yến Tuy cũng không biết năm đó là dưới tình huống hỗn loạn như thế nào Hứa Thục Âm đáp ứng, nhưng người hai nhà đều gặp phải nỗi đau mất con, một trong số đầu sỏ gây tội còn muốn ép buộc cháu của bọn họ.
Hứa Thục Âm đáp ứng rồi, nhưng cũng dựng lên quy củ cho Hà Uyển, bà ta nếu có thể an phận, còn có thể cho phép bà ta dùng thân phận mẹ Yến Tuy sống ở Yến gia, nhưng bà ta tiếp tục tác quái, nên cái gì cũng không chiếm được.
Yến Vũ nghe vậy ngực có chút ám ách, nói không ra là khổ sở hay là cái gì khác.
Hắn giả chết để chạy trốn ra nước ngoài, còn chưa tìm thấy Hà Việt, trước tiên biết chuyện Hứa Thục Âm cho phép Hà Uyển mang theo con vào cửa, lúc ấy hắn thật sự bị chọc tức, hoàn toàn đoạt tuyệt tất cả liên hệ cùng Yến thị, sau đó tìm thấy Hà Việt cũng vẫn là như thế.
Nhưng Yến lão gia tử và Hứa Thục Âm đã chết, hắn vẫn là khổ sở, có lẽ ở lập trường của Hứa Thục Âm, bà đã tận khả năng làm được tốt nhất, dù sao Yến Tuy chính xác là đứa nhỏ của Yến gia, anh là vô tội, ông không quản anh, bọn họ lại không làm thế được.
Hoặc là nói, Hứa Thục Âm chính là định sau khi Yến Tuy trưởng thành, đuổi Hà Uyển ra khỏi Yến gia, chỉ là bà còn chưa kịp thực hiện, đã gặp phải tai nạn xe cộ, nhưng Yến Tuy bà giáo dục ra lại có thể lĩnh hội ý tứ của bà, hiện tại cũng coi như giúp bà hoàn thành.
Yến Tuy không xác định Yến Vũ có thể hiểu ý tứ trong lời anh hay không, nhưng anh cũng không nói thêm nhiều lời nữa, anh đem tay anh và Mạnh Đình 10 ngón đan xem, đặt vào trên đùi, sau đó anh nhìn về phía Yến Vũ, "Kế tiếp, chúng ta liền chờ đi."
Chờ chó cùng rứt giậu, chờ Hà Uyển nổ tung rồi đem người có thể ép ép ra.
Hà Uyển quả thật bối rối, Mạnh Đình lên mạng tìm video replay xem mấy lần, bà ta chính là replay xem mười mấy lần như vậy, xem đứa con từ trong bụng bà ta đi ra, đối với bà ta từng bước mưu đồ, đuổi tận giết tuyệt như thế nào.
"Tốt a, tốt a, Hà Uyển ta sinh một đứa con tốt...... Ha ha ha!"
Hà Uyển đột nhiên cười ha hả lên, đem bảo mẫu ở trong phòng bếp nấu cơm cho bà ta dọa giật mình mấy cái, nếu như không phải tiền lương Hà Uyển cho cao, cô ta đã sớm không muốn làm, buổi tối có lúc đi ra ngoài uống nước, nhìn thấy Hà Uyển thẳng tắp ngồi phòng khách, đều bị hù dọa giật mình một cái.
Hà Uyển giống như điên cuồng, Lý Nhất Phỉ ở Mạnh gia thì là nộ khí công tâm (*), suýt chút nữa hôn mê.
((*) công tâm: đây là cách gọi của Đông y, vì đau khổ phẫn nộ mà hôn mê là nộ khí công tâm, vì bị thương bị bỏng nóng giận nguy đến tính mạng là hỏa khí công tâm hoặc độc khí công tâm. Min: bị ngọt làm nguy hiểm tính mạng thì gọi là gì hả nàng?)
Nhưng hết lần này tới lần khác bà ta không có hôn mê, đầu tiên là bị Mạnh lão gia tử phát một trận nóng nảy, sau đó bị Mạnh Nghi Quý và Mạnh Nghi Đức chạy về nhà phát một trận nóng nảy, tiếp tục nghĩ tới hành động lưu loát của Yến thị, bà ta còn phải lo lắng sẽ có người tới mời bà ta tới cục cảnh sát hay không.
"Nhưng là...... làm sao sẽ?" Bà ta rõ ràng đều xử lý sạch sẽ, Yến Tuy sao còn đào ra. Nhưng khiến bà ta sợ không chỉ như vậy, bà ta còn sợ Yến Tuy tiếp tục đào thân thế Mạnh Đình lên, vậy một mặt đồng dạng sẽ khiến bà ta chết không yên lành.
"Sẽ không, sẽ không!"
"Mẹ, ngài nói sẽ không cái gì?" Hàn Tuyết Quân nhìn Lý Nhất Phỉ bị dọa đều bắt đầu nói mê, cũng cảm giác nhức đầu, lấy tư cách từ góc độ cô ta cô ta cũng là nghĩ không thông cách làm của Lý Nhất Phỉ, có mẹ nào cướp con riêng nhét cho con mình, còn không tiếc làm giả.
Lý Nhất Phỉ chợt ngồi dậy, nhìn về phía Hàn Tuyết Quân, sắc mặt cực kỳ âm trầm, "Con liền nói những cái này đều là do con làm, không liên quan tới ta."
Hàn Tuyết Quân thần sắc ngừng lại, kém chút nữa phun cười ra, cô ta tức giận hừ hừ mà đứng lên, "Tôi tôn trọng bà mới gọi bà một tiếng mẹ, tôi không tôn trọng bà, bà cho rằng bà là ai?"
Nói dễ nghe bà ta là lão thái thái chi thứ hai Mạnh gia, nói khó nghe bà ta cũng bất quá là một tiểu tam mà thôi, lại còn muốn để cho cô ta cõng nồi (*).
((*) cõng nồi: gánh tội cho người khác)
Thần sắc Lý Nhất Phỉ càng thêm khó coi hai phần, nhưng ánh mắt vẫn như cũ nhìn Hàn Tuyết Quân.
Chân mày Hàn Tuyết Quân khẽ khơi lên, bà ta không chút nào che giấu chán ghét trong lòng lui về phía sau hai bước, "Tôi ở bên ngoài nuôi nam nhân, nhưng nữ nhân con trai bà dưỡng còn ít sao? Nếu như không phải bởi vì Mạnh Giang và Mạnh Ba, tôi đã sớm đá hắn, muốn dùng cái này uy hiếp tôi? A......"
Lý Nhất Phỉ những năm này làm Nhị thái thái Mạnh gia làm tới càng thêm không biết trời cao đất rộng nữa, cô ta cũng không phải con trai con gái riêng trong tay bà ta tùy ý thao túng, cô ta dựa vào Hàn gia, mặc dù không tính là được sủng ái, nhưng sẽ không tới trình độ luân lạc tới bị ức hiếp xỉ nhục không ai quản.
"Bà an tâm đi ngồi tù đi, Nghi Đức không có bà có lẽ còn có thể minh mẫn hai phần."
Hàn Tuyết Quân cũng không muốn ở trước giường Lý Nhất Phỉ sắm vai nàng dâu hiếu thuận cái gì nữa, cô ta lại hừ cười hai tiếng, trực tiếp từ trong phòng Lý Nhất Phỉ rời đi, sau khi cùng chú Văn chào hỏi, cô ta liền từ nhà cũ rời đi.
Bất quá Hàn Tuyết Quân ít nhiều cũng có chút nghĩ lại mà sợ, may mà cô ta không đi đụng vào chuyện của Mạnh Đình, bằng không liền lấy việc Yến Tuy hiện tại cưng chiều cậu ta, cô ta và Hàn gia phía sau cô ta không chừng muốn bị liên lụy.
Lý Nhất Phỉ vốn vẫn chỉ là giả bệnh, một phen nói chuyện của Hà Tuyết Quân, thật sự làm cho bà ta bị bệnh.
Chi thứ hai bên này có bao nhiêu thê thảm, phòng lớn bên kia lại có bấy nhiêu cao hứng, nếu như có thể Phùng Trạch Kiều đều muốn đốt pháo ăn mừng.
"Cháu ngoan của ta, nhờ có cháu ban đầu nói với ta Hà Uyển không thể tiếp tục tiếp xúc, bằng không...... Hôm nay xui xẻo có thể là phòng lớn ta rồi."
Phùng Trạch Kiều cười trên nỗi đau người khác đồng thời cũng có chút may mắn, phải biết ban đầu còn là bà cùng Hà Uyển định ra hôn sự của Mạnh Đình và Yến Tuy, nhưng sau đó Lý Nhất Phỉ nịnh bợ được Hà Uyển, bà tiếp tục phản ứng, Hà Uyển liền không thèm ngó bà nữa, lúc này là Mạnh Kỳ khiến bà không cần tiếp tục phí sức lực.
Hà Uyển trước kia bị đuổi khỏi Hà gia, hiện tại lại bị đuổi khỏi Yến gia, liên lụy còn đem mấy chuyện Lý Nhất Phỉ làm đối với Mạnh Đình lật ra, Phùng Trạch Kiều cảm thấy Lý Nhất Phỉ hoàn toàn bị Hà Uyển liên lụy.
Mạnh Kỳ bất đắc dĩ nhìn thoáng qua Phùng Trạch Kiều, nhưng lại không có ý định áp chế hưng phấn của bà, chi thứ hai có thể vẫn đè ép phòng lớn, Lý Nhất Phỉ là nhân vật mấu chốt, bà ta ngã, phòng tuyến của chi thứ hai liền cũng ngã một nửa, đối với phòng lớn, đối với Phùng Trạch Kiều mà nói, đích xác là một chuyện cao hứng.
Bất quá Mạnh Kỳ cũng không cảm thấy Lý Nhất Phỉ chỉ là bị Hà Uyển liên lụy, y cảm thấy Yến Tuy ban đầu mặc kệ Hà Uyển ở trên TV chỉ trích nhằm vào Mạnh Đình, mặc kệ chửi bới trên mạng, liền chờ Lý Nhất Phỉ tự mình nhảy vào, liền chờ cơ hội như vậy đem Mạnh Đình triệt để từ Mạnh gia thoát khỏi ra ngoài.
"Sau này không thể gọi là tiểu Thất nữa a."
Mạnh Kỳ nói sờ sờ cằm, cảm thấy chút tiếc nuối, y vẫn là thật sự rất thích có em trai như Mạnh Đình, bổ mắt lại rất thú vị.
Bất quá y rốt cục hiểu, Lý Nhất Phỉ tại sao phải đối với Mạnh Đình ác như vậy rồi, không phải là con cháu nhà mình, bà ta đùa bỡn độc ác lên hoàn toàn không có giới hạn.
Một đêm này mấy người liên lụy bên trong đoán chừng không thể ngủ an ổn, Yến gia mang cho bọn họ áp lực lớn như vậy, làm việc và nghỉ ngơi vẫn như cũ không thay đổi.
Sau 8h, ai làm chuyện đó rời đi, Yến Tuy mang theo Mạnh Đình ở thư phòng một lát, liền trở về phòng.
Yến Mạn Gia ở trong phòng vẽ tranh một lát, đi ra ngoài nhìn thấy anh trai bà hôn Hà Việt, thần sắc bà ngừng một chút, cả người phiêu trở lại trên lầu.
Vốn là trong nhà chỉ có phu phu Yến Tuy Mạnh Đình này đối với show ân ái không tiết chế, hiện tại lại tới thêm một đôi, ai tới cứu vớt nội tâm cô đơn tịch mịch lạnh lẽo này của bà a.
Yến Mạn Gia rất muốn đi tìm Chân Hàm khóc, nhưng Chân Hàm đối với mấy cái này căn bản không có hứng thú, vài ánh mắt tới đây, Yến Mạn Gia cái gì cũng không nói, ngoan ngoãn phiêu trở về phòng mình.
_______________
See u next week:*** Don" forget me
Beta: Min
____________
Đám người truyền thông bên dưới đang nghe đột nhiên bị đút một miệng đường, đều bị ngọt tới có chút mơ hồ, tới mức Yến Tuy đứng dậy từ hậu đài hội trường nhỏ rời đi, bọn họ đều không thể kịp phản ứng lại, tiếp tục ùn ùn kéo lên, liền bị bảo an đã được huấn luyện chặn ở ngoài cửa nhỏ.
"Tôi là Vương Phong thư ký tổng tài, các vị còn có nghi vấn gì, tôi có thể giải đáp."
Vương Phong cầm lấy micro hô một câu, cuối cùng cũng kéo sự chú ý của đám phóng viên truyền thông có mặt tới đây.
Bọn họ còn rất muốn tới cửa trước hoặc cửa sau cao ốc Yến thị ngăn người, nhưng vẫn như cũ không cách nào bảo đảm Yến Tuy có thể nói thêm cái gì nữa, Vương Phong bên này có thể giải đáp, đoán chừng cũng đủ báo cáo kết quả nhiệm vụ. Vừa suy nghĩ như thế, phần lớn ký giả đều một lần nữa ngồi ổn định.
Bất quá Vương Phong giải đáp lại không phải vấn đề hôn nhân tình cảm riêng tư của Yến Tuy, hắn có thể giải đáp chính là mấy vấn đề án kiện.
Bên này miễn cưỡng coi như nghiêm chỉnh, trực tiếp trên mạng lại là hoàn toàn nghiêng ngả.
Yến thị Yến Tuy ở Hải thành thậm chí cả nước Hạ đều rất có danh tiếng, gia chủ trẻ tuổi nhất đứng đầu gia tộc vô cùng quyền thế, có nội tình có tư lịch lại có tiền tới không thể tưởng tượng, nhưng Yến Tuy ở trên truyền thông chưa từng lộ diện qua, chỉ có mấy tấm hình với một gương mặt nghiêng mơ hồ.
Vẫn như trước có người cảm thấy soái, cảm thấy đẹp, nhưng đó cũng là căn cứ trên tài phú và địa vị của anh mới cho rằng đẹp.
Bây giờ Yến Tuy lộ mặt trước công chúng, từ khí tràng tới nhan sắc, toàn diện nghiền áp mọi người, trên mạng liền xuất hiện một đám đảng liếm bình "A a a" điên cuồng, tiếp đó càng khiến người không biết nên khóc hay cười chính là, mấy cái weibo đấu với netizen của Mạnh Đình, toàn bộ bị đào lên.
"Yến Tuy nhà chúng tôi đẹp!"
"Yến Tuy nhà chúng tôi đẹp nhất!"
"Yến Tuy nhà chúng tôi phi thường đẹp!"
Thậm chí còn vì vậy xoát thành topic hot, #Yến Tuy đẹp#, cùng #Buổi họp báo của Yến Tuy# này song song tiến lên, có thể thấy sự điên cuồng hiện tại của đảng liếm bình.
Vốn là phần lớn hoài nghi "Tôi là Mạnh Đình 1111" kia là những người khác fake, hiện tại nhìn lại cảm thấy là thật. Tại lúc Mạnh Đình không biết, lượng fan của cậu follow tăng dữ dội, comment dưới weibo đại khái đều là cầu hình của Yến Tuy.
Đương nhiên cũng có cực ít bộ phận là tới xin lỗi, dù sao bọn họ lúc trước đã mắng nhầm người.
Mạnh Đình đều không phải con của Mạnh Nghi Đức và Dư Mỹ Huyên, là con riêng với chả phải con riêng đều không đáng kể, điểm số cậu thi đại học quả thật không tốt, nhưng từ chút tài liệu Yến Tuy lấy ra kia có thể biết, từ nhỏ tới lớn Mạnh Đình phải trải qua quá nhiều lận đận.
Lúc sơ sinh bị lừa bán, thời thơ ấu Ngô Phượng Kiều ngược đãi, sự thật về cao trung phong bế kia cũng khá tàn ác, tại hoàn cảnh như vậy, ai còn dám cam đoan nói, cậu có thể thành tài, không bị biến thành bệnh thần kinh hoặc tội phạm giết người cũng quá không tệ rồi.
Trên mạng cực kỳ náo nhiệt, trong Yến gia cũng không chịu ảnh hưởng quá lớn, Mạnh Đình đẩy Hà Việt tới sân cỏ và vườn hoa đi một vòng, lại đẩy y trở lại, Yến Vũ ngồi ở phòng khách xem TV, tư thế của hắn khá tùy ý, trẻ tuổi hơn chút là cảm giác cà lơ phất phơ, hiện tại miễn cưỡng coi như là không chịu gò bó.
"A Việt và Đình Đình trở lại, tới xem tin tức đi." Yến Vũ nói mới thu chân hắn lại một chút.
"Chào cha," Mạnh Đình thăm hỏi xong, đẩy Hà Việt trở lại bên người Yến Vũ, cậu liền cũng tìm vị trí ngồi xuống, cậu còn chưa có nghiêm túc xem TV, liền trước tiên nghe thấy thanh âm Yến Tuy, ngay sau đó ánh mắt cậu liền trừng lớn, quăng đầu qua, thần sắc hoàn toàn chuyên chú.
Từ trong TV nhìn thấy Yến Tuy, loại cảm giác này rất đặc biệt nha, cậu chuyên chú nhìn Yến Tuy nói chuyện, thỉnh thoảng gật gật đầu, giống như Yến Tuy đang ở trước mặt cậu nói chuyện vậy, chờ Yến Tuy hoàn toàn nói xong, cậu quăng đầu qua, nói với Hà Việt, "Yến Tuy nhà chúng ta rất đẹp, đúng không?"
Hà Việt nghe vậy cũng là trước tiên nhìn nhìn Yến Vũ, sau đó mới gật gật đầu, "Ngoại hình quả thật không tệ."
Yến Vũ lớn lên giống mẹ hắn Hứa Thục Âm, mỹ nhân rất nổi danh Hải thành năm đó, Yến Tuy và Yến Vũ mặt mũi tương tự, đương nhiên cũng di truyền xinh đẹp của Hứa Thục Âm, quả thực đẹp mắt, bất quá ngoại trừ Mạnh Đình, căn bản sẽ không có ai nói như vậy.
Mạnh Đình nhận được khẳng định lại nghiêng đầu lại, nhưng chỉ nhìn thấy khuôn mặt của Vương Phong, "Rất muốn nhìn lại lần nữa......"
"Tự mình lên mạng tìm đi," Yến Vũ nói thầm một câu, sau đó cầm lấy tay Hà Việt, A Việt nhà hắn khen Yến Tuy đẹp, tính là cái chuyện gì a.
Mạnh Đình nghe vậy gật gật đầu, "Cha người nói rất đúng, cha thật thông minh." (=)))) con dâu đáng yêu quá =))))
Dứt lời Mạnh Đình đứng lên, mang theo Đại Hoàng chạy, về phần Mao Cầu còn đang ở trong ngực Hà Việt vù vù ngủ.
Yến Vũ vẫn là lần đầu tiên được người khen tới cạn lời như vậy, hắn có chút đau răng mà nhe nhe răng, sau đó lại bất đắc dĩ lắc lắc đầu.
Hắn ở trên phố nước F gặp Mạnh Đình liền cảm giác ra, đứa nhỏ này có chút đặc biệt, Yến Tuy sẽ kết hôn với nó, còn đem người phủng trong lòng bàn tay mà cưng chiều, ban đầu Yến Vũ rất kinh ngạc.
"Là một đứa nhỏ tốt," Hà Việt nói vươn tay với Yến Vũ, để cho Yến Vũ ôm y tới trên ghế salon, y dựa tới đầu vai Yến Vũ, nhắm mắt lại nghỉ ngơi chút, một lần nữa trở lại Yến gia, không chỉ có Yến Vũ trong lòng phức tạp, y cũng là như vậy.
Nhưng cũng không có khó thích ứng theo dự liệu ban đầu kia, Yến Tuy thành thục ổn trọng, Mạnh Đình thuần khiết đáng yêu, bọn hắn đang cố gắng mà tiếp nhận bọn họ, y và Yến Vũ làm trưởng bối cũng không nên chênh lệch quá nhiều.
Mạnh Đình trở lại phòng của cậu và Yến Tuy, trước tiên không lên mạng, mà cậu gọi một cú điện thoại cho Yến Tuy.
"Yến Tuy, em ở trên TV nhìn thấy anh đấy."
Mạnh Đình nói chuyện, đem Đại Hoàng lên lầu cùng cậu ôm vào trong ngực, "Anh hôm nay đặc biệt đẹp."
Yến Tuy ở trước ống kính nói những lời đó ở trong mắt Mạnh Đình giống như sẽ phát sáng vậy, tất cả khen ngợi của Mạnh Đình đều phát ra từ đáy lòng, cậu tự cảm thấy nói không ra bao lời dễ nghe, cũng chỉ có thể không ngừng lặp lại mấy từ ngữ cậu có thể dùng này.
Yến Tuy nghe vậy nhớ tới topic trên mạng bởi vì Mạnh Đình mà xoát ra, thần sắc trên mặt vừa buồn cười lại vừa bất đắc dĩ, "Ừm, anh biết rồi."
Anh suy nghĩ một chút lại nói, "Anh buổi trưa không về, em muốn tới phòng thí nghiệm, có thể bảo bác Tiêu sắp xếp xe đưa em đi."
Mạnh Đình nghe vậy chần chờ lắc lắc đầu, "Em đều cho mọi người nghỉ rồi, chờ ngày kia em lại tới."
Phòng thí nghiệm của bọn họ vốn quốc khánh chỉ nghỉ 4 ngày, qua hết Trung thu sẽ trở lại, nhưng mấy ngày nay chuyện quá nhiều, cậu muốn ở lại trong nhà xem một chút có thể giúp đỡ Yến Tuy hay không, thành quả trong phòng thí nghiệm cũng không phải ngày một ngày hai hoàn thành được, Mạnh Đình dứt khoát trực tiếp cho đám trợ thủ phòng thí nghiệm tiếp tục nghỉ đủ 7 ngày tiếp tục trở lại.
"Cũng được," Yến Tuy trả lời.
Anh mấy ngày nay sự tình quá nhiều, anh cũng không thể hảo hảo bồi Mạnh Đình một chút, ngày mai nhất định phải rút ra thời gian mới được.
Bọn họ lại nói một lát, Mạnh Đình mới luyến tiếc cúp điện thoại.
Cậu mở điện thoại di động lại mở phần mềm lần trước Chân Hàm nói với cậu ra, còn chưa có tìm kiếm, cậu đã nhìn thấy tên Yến Tuy, cậu kiêu ngạo đồng thời cũng có chút cảm giác khẩn trương khi bảo bối của mình bị người khác phát hiện.
"Yến Tuy nhà chúng tôi chính là đẹp mắt, còn có, Yến Tuy là của tôi."
Mạnh Đình rất muốn ấn gửi, nhưng nhìn topic càng xào càng nóng, cậu hậu tri hậu giác phát hiện, cậu có phải rước phiền phức cho Yến Tuy rồi hay không đây.
Yến Tuy lại nhận được điện thoại của Mạnh Đình, thanh âm truyền đến hoàn toàn bất đồng với lúc trước.
"Yến Tuy, em có phải rước lấy phiền phức cho anh không?"
Yến Tuy hơi suy nghĩ, liền hiểu Mạnh Đình tại sao nói lời này, "Không có, em muốn đăng cái gì đều không liên quan."
Dựa theo thuyết pháp của bộ phận quan hệ xã hội của Yến thị, Mạnh Đình còn giúp họ bận rộn, đem phần hăng hái bí văn của đám người bát quái Yến thị giảm đi chút, đồng thời cũng để cho anh và Yến thị ở trước măt quốc dân xoát chút cảm giác tồn tại.
Nghe được Yến Tuy nói như vậy, Mạnh Đình còn không có phản ứng đặc biệt gì, mấy quản lý bộ phận quan hệ xã hội trước mặt Yến Tuy gân xanh trên trán đều nổi lên, Yến Tuy là ghét bỏ bọn họ rảnh rỗi sao, nhưng ánh mắt Yến Tuy quét tới, khẩu khí nghẹn trongcổ họng bọn họ cũng không dám.
"Thật sao?" Mạnh Đình nhịn không được hoài nghi chút.
"Thật." Yến Tuy đều ở trước ống kính đông đảo truyền thông nói anh và Mạnh Đình yêu nhau rồi, liền cũng không để ý Mạnh Đình đối với anh biểu đạt như thế nào. Hoặc là nói, anh thật sự thích nghe Mạnh Đình nói những lời này.
"Ừ," Mạnh Đình gật gật đầu, trong nháy mắt ý chí chiến đấu nâng cao.
Cậu cúp điện thoại, đem chút tin nhắn kia gửi đi. Cậu một hơi thở ra, mùi giấm kia cuối cùng không có nữa, nhiều người như vậy cảm thấy Yến Tuy đẹp cũng vô dụng, Yến Tuy là của cậu.
Một đám netizen chịu đựng lương cẩu của Mạnh Đình bạo kích, comment "A a a" hoặc là "Cầu ảnh" liền càng nhiều.
Mà lúc này đây tài khoản chính thức của Yến thị đột nhiên forward tin tức này, tiếp đó admin nói.
"Cảm ơn đông đảo netizen đối với Yến thị yêu quý và chú ý. Ngoài ra, ông chủ nói: Phu nhân xinh đẹp, phu nhân nói rất đúng. @Tôi là Mạnh Đình 1111"
Quản lý bộ phận quan hệ xã hội foward tin tức này, răng đều muốn chua rớt rồi, nhưng sắp đặt tin tức này là anh đề xuất ra, cũng là Yến Tuy tìm hắn muốn nói lời này.
Một vụ scandal khôi hài cuối cùng biến thành kết cục phu phu Yến thị không tiết tháo show ân ái, cũng là mọi người não bổ đến mức hết mức cũng không nghĩ đến.
Mà Mạnh Đình ở trên mạng hot là khẳng định, lượng fan tiếp tục bạo tăng, thứ hạng topic vẫn luôn tăng vọt.
Quá nhiều người cầu hình, Mạnh Đình lục khắp album điện thoại di động, cuối cùng vẫn là không cam lòng đem hình của Yến Tuy cho bọn họ nhìn, cậu đăng một tấm hình của Đại Hoàng và Mao Cầu.
"Yến Tuy sẽ không cho các thím nhìn, đây là Mao Cầu và Đại Hoàng nhà chúng ta, bọn nó cũng đẹp."
Nhưng cùng xuất cảnh với tấm hình này, còn có Mạnh Đình ngồi ở trên cỏ chân thon dài, Mao Cầu giơ móng vuốt nhỏ muốn quấy rối, Đại Hoàng ngoan ngoãn nằm úp sấp, một bộ biểu tình mê đắm sủng nịch.
Một nhóm người không thấy khuôn mặt Mạnh Đình, ngược lại mê đắm đôi chân dài của cậu, đột nhiên đối với câu "Phu nhân xinh đẹp" của Yến Tuy nói kia có chút cảm giác. Cũng không chỉ là tình nhân trong mắt hóa Tây Thi, mà bởi vì đẹp thật nha.
Mạnh Đình đăng xong hình, lại xoát comment một chút, cậu nhìn thời gian một chút liền đi xuống lầu, điện thoại di động chơi vui hơn nữa, đối với Mạnh Đình mà nói cũng không quan trọng bằng ăn cơm.
"Không cần, ta liền ngồi vị trí trước kia của ta," Yến Vũ mặc dù trở lại, nhưng cũng không có ý tứ tranh giành địa vị với Yến Tuy, Yến Tuy làm tới rất tốt là một mặt, còn có chính là hắn cũng biết cái gì là có chừng có mực.
Nơi này đã từng là nhà hắn, nhưng cũng là nhà của Yến Tuy, mà anh từ 8 năm trước đã ở trong đủ loại khốn cảnh mà trở thành gia chủ một gia tộc. Là anh nên được.
Mạnh Đình yên lặng ngồi vào vị trí, cũng không nói chuyện, nhưng ánh mắt cậu nhìn người giúp việc có chút mất hứng, cậu không thích người khác đoạt chỗ ngồi của Yến Tuy, mặc dù người kia là cha của Yến Tuy.
Người giúp việc xếp bát đũa vội vàng đem đũa đặt vào vị trí chỉ định của Yến Tuy, sau đó từ trong phòng khách rời đi, hiển nhiên vuốt đuôi ngựa của cô đã vỗ lên đùi ngựa rồi. Cô Vương sau khi biết được, liền không cho phép cô tiếp tục đi vào trong phòng khách làm việc nữa.
Khẩu vị lớn của Mạnh Đình lại ở trước mặt Yến Vũ và Hà Việt xoát chút cảm giác tồn tại, bất quá những người khác đều quen cậu ăn nhiều như vậy rồi, ngày nào đó cậu ăn không nổi, bọn họ đoán chừng còn phải lo lắng cậu có phải sinh bệnh rồi hay không.
"Anh, Hà đại ca," Yến Mạn Gia cuối cùng từ trong phòng bà đi ra, bà hơi sửa sang lại chính mình, nhưng đôi mắt hồng tới giống như mắt thỏ này, cũng nhìn ra được bà khóc tới có bao dữ dội.
"Cô ăn cơm," Mạnh Đình cũng gọi bà một câu, thấy bà gật đầu, sau đó cậu tiếp tục vùi đầu ăn cơm.
Yến Mạn Gia có chút không yên lòng, bất quá không có ở trên bàn cơm nói gì, chính là ăn cơm xong, bà cũng vẫn như cũ không mở miệng, không phải là không có nói chuyện, cũng không phải là không muốn nói, mà là cảm thấy không có cần thiết.
Chỉ cần Yến Vũ trở lại, những cái khác hết thảy đều không quan trọng.
"Mạn Mạn em tới đây, anh có lời muốn hỏi em," Yến Vũ đẩy Hà Việt ghế sa lon bên kia, sau đó nói với Yến Mạn Gia đi về phía phòng vẽ tranh.
Yến Mạn Gia lập tức xoay người lại ngoan ngoãn đi tới, bà ngồi xuống, tay chân đều đặt tới đặc biệt quy củ, cái khẩu khí này của Yến Vũ, rõ ràng cho thấy sắp giáo huấn bà cái gì đó, Yến Mạn Gia cảm giác mình có chút bi thảm, hình như trong nhà người có thể quản bà tới ngày càng nhiều.
"Em và Tiêu Tư là chuyện gì xảy ra?"
Yến Vũ những năm này căn bản không có tâm tư quản những người khác quá nhiều, hắn cho rằng hai lão nhân ở đây, Yến Mạn Gia tiếp tục hồ nháo cũng sẽ không chịu thiệt.
Nhưng hiện tại bà không chỉ sinh con, Tiêu Tư mà Yến Mạn Gia thích kia còn cấu kết Hà Uyển, nói bọn họ là quan hệ hợp tác đơn thuần, Yến Vũ đều không tin.
"Em đá hắn," Yến Mạn Gia rất là khẳng định mà nói, ánh mắt bà di chuyển nhìn về phía Hà Việt, sau đó không chút nào báo trước, "Xoạt" một cái bà liền quỳ xuống.
"Anh, chị dâu, là em có mắt không tròng, là em nhìn lầm người, bọn họ cấu kết như thế, em một chút cũng không biết, nếu như em biết, tuyệt đối không phải là hiện tại mới đá hắn." Yến Mạn Gia hiện tại nói tới Tiêu Tư vẫn là một bộ thần sắc cực kỳ ghê tởm, bà đối với Tiêu Tư yêu hơn đi nữa cũng không yêu tới mức thương tổn anh cùng chị dâu của bà để lấy tình yêu của bà.
"Em sai rồi, em xin lỗi các anh." Yến Mạn Gia nói xong bộ dáng muốn dập đầu, bị Yến Vũ nhấc lên một cái.
"Quỳ cái gì em......" Yến Vũ mắt trừng lên, Yến Mạn Gia rõ ràng lại bị hù dọa một chút, mắt đột nhiên ứa ra nước, bà lảo đảo một chút, lập tức nhào tới trong ngực Yến Vũ, lại lần nữa khóc ra thành tiếng, "Anh, anh, em sai rồi, em sai rồi, các anh trở lại, thật sự là quá tốt rồi."
"Em sau này ngoan ngoãn, tuyệt đối không rước họa cho các anh."
Bưu hãn của Yến Mạn Gia ngược lại chưa từng đối với người trong nhà, mắt bà vừa đỏ vừa sưng, thoạt nhìn khá đáng thương, đừng nói Yến Vũ và Hà Việt không trách bà, ngay cả trách, trước mắt cũng không nhẫn tâm nói cái gì nữa.
"Khóc cái gì, thằng cha phụ em kia, anh sẽ không bỏ qua cho hắn." Càng đừng nói, hắn còn ở trong chuyện năm đó chêm vào một cước.
"Cảm ơn anh, em cũng không giải hận!" Lúc này mới được trấn an một chút, bản tính của Yến Mạn Gia lại ló đầu.
Bất quá bà rốt cục xấu hổ ở trong ngực Yến Vũ ăn vạ quá lâu, bà xoa mắt một chút liền đi ra, sau đó ngồi trở lại trên ghế salon, tiếp tục khụt khịt.
Yến Vũ hơi có khó chịu mà lầm bầm một câu, "Sao em còn thích khóc như vậy, người đều bao lớn rồi."
Nhưng Yến Mạn Gia đời này đại để tính tình chính là như vậy, không đổi được, tính tình trong người thỏa thỏa.
Hà Việt vẫn luôn không mở miệng, nhưng ánh mắt còn chưa ngẩng lên, trước mắt y đã nhiều ra một con mèo, ánh mắt ông hơi ngẩng lên, thấy là Mạnh Đình bên cạnh đưa cho y.
Mạnh Đình tiếp tục thả Mao Cầu vào trên đùi Hà Việt, "Mao Cầu cũng thích cha."
Hà Việt nhận lấy, Mạnh Đình xoay người liền mang theo Đại Hoàng trở lại trên lầu.
Hà Việt vuốt sống lưng Mao Cầu, nhịn không được cười cười, Yến Vũ và Yến Mạn Gia đều nhìn tới đây, y suy nghĩ một chút nói, "Đình Đình rất thân mật."
Ngay cả Yến Vũ đều không nhận ra được làn sóng tâm tình một khắc kia, Mạnh Đình lại cảm thấy, nhưng cậu cũng không nói gì khác, mà là để cho Mao Cầu tới bồi y.
Yến Mạn Gia rất đồng tình gật gật đầu, "Đình Đình bảo bối của chúng ta thật sự vừa ngoan lại vừa thân mật, đừng nói Yến Tuy, ngay cả em cũng yêu nó muốn chết."
Nói đến Mạnh Đình, Yến Mạn Gia liền mở máy hát ra, quang quác, đều là một chút chuyện buồn cười lại ấm áp, thậm chí ô long Mạnh Đình mặc nữ trang lên báo đều nói ra, ha ha ha tới không có hình dạng ngay ngắn.
Có thể nhìn ra được tình cảm của Yến Mạn Gia và Yến Vũ rất tốt, mặc dù nhiều năm như vậy không gặp, loại thân mật trong cốt nhục này vẫn như cũ không có gì thay đổi, nhưng y và Hà Uyển...... Liền không phải vậy, bọn họ giống như là kẻ địch trời sinh, chỉ là bất hạnh ở trong cùng một cơ thể mẹ sinh ra mà thôi.
Yến Mạn Gia nói đủ rồi, liền chạy về phòng vẽ tranh, nói cho cùng, bà vẫn là sợ mình thành bóng đèn.
Yến Vũ đẩy Hà Việt đi ra ngoài đi dạo, sau đó lại đẩy y trở về phòng ngủ trưa.
Mạnh Đình trở lại trên lầu liền cũng không ngủ, cậu lấy bài thi mấy hôm trước bác Tiêu cho người tới trường cầm về cho cậu làm, chờ ngày kia bắt đầu tới phòng thí nghiệm, cậu đoán chừng lại không có thời gian không có tinh lực để làm bài thi nữa, nhưng cuối tháng này trường học có thi giữa kỳ, cậu phải tới thi xong rồi, mới có thể tiếp tục ngâm trong phòng thí nghiệm, làm việc bản thân cậu thích làm.
Cậu trên mạng điểm chút lửa, liền đem chuyện này quên mất, nhưng ồn ào trên mạng vẫn như cũ không có ý tứ nhạt xuống.
Hà Uyển bị mắng chửi là khẳng định, tiếp đó còn có người ẩn danh tung ra cố sự Lý Nhất Phỉ thượng vị như thế nào, đem rất nhiều chuyện bà ta cố ý che giấu đều tung ra ngoài. Bất quá mấy thứ này Mạnh Đình không có xem, ngay cả xem, cậu có lẽ vẫn là không có bao nhiêu cảm giác.
Yến Tuy cùng luật pháp sẽ trừng phạt thích đáng bọn họ, mà cậu chỉ cần hảo hảo yêu Yến Tuy, sau đó làm chuyện mình thích là được rồi.
Khoảng 5h chiều, Mạnh Đình cuối cùng làm xong bài thi, cậu xuống lầu sau đó chào hỏi Hà Việt Yến Vũ, liền tới phía trước đón Yến Tuy.
Yến Tuy mới từ trên xe đi xuống, anh đã bị Mạnh Đình ôm lấy, "Anh khen em đẹp, em nhìn thấy rồi."
Yến Tuy ôm lại người, ở trên má Mạnh Đình nhẹ nhàng hôn hôn, sau đó cầm tay cậu, đi vào, sau đó mới trả lời Mạnh Đình, "Ảnh Mao Cầu và Đại Hoàng anh cũng nhìn thấy rồi......"
Thuận tiện còn có một đóng comment khen chân Mạnh Đình đẹp, bất quá bọn họ chỉ có thể nhìn thấy chân, anh lại có thể từ thân đến tâm nắm giữ cả người. Nghĩ như vậy, chút để bụng này liền cũng không thấy nữa.
Mạnh Đình được dắt đi, nhưng cậu căn bản không nhìn đường, ánh mắt nhìn chằm chằm Yến Tuy, lúc cậu không ở phòng thí nghiệm, liền luôn sẽ nhớ Yến Tuy, cậu suy nghĩ một chút nói, "Em hôm nay đặc biệt nhớ anh." Ngay cả làm bài thi, cậu cũng có chút phân tâm nhớ Yến Tuy.
Yến Tuy nghe vậy dừng bước lại, nhìn Mạnh Đình một cái, đưa tay nhu nhu tóc cậu, thấy Mạnh Đình còn nhìn anh, anh kéo người qua, ở trên môi cậu hôn hôn, mới tiếp tục dắt người đi vào trong.
Mặt Mạnh Đình hồng hồng, cậu nhìn Yến Tuy chỉ là muốn nhìn anh mà thôi, nhưng Yến Tuy hình như hiểu lầm cái gì đó.
Yến Tuy dắt Mạnh Đình trực tiếp tới thư phòng, chỉ chốc lát sau Yến Vũ ôm Hà Việt đi lên.
Yến Vũ và Hà Việt vừa ngồi xuống, Yến Tuy liền mở miệng, "Người của con vẫn luôn nhìn Hà Uyển, bà ta tiếp xúc, liên hệ với ai, con bên này đều sẽ biết. Không nên thuộc về bà ta, bà ta một phân đều không cầm đi được."
Hà Uyển làm trái ước định, liền tương đương với bà ta tự động vứt bỏ cổ phần Yến thị, bất kể bà ta từng dùng nó hứa hẹn với người khác cái gì, bà ta đều phải nhả trở lại, bằng không bà ta đối mặt chính là tai họa lao ngục.
Yến Vũ ngồi xuống còn chưa mở miệng, nhưng Yến Tuy đã biết ông muốn hỏi gì rồi, luận về lòng dạ ác độc Yến Tuy không thua bất cứ kẻ nào, chỉ là trên lòng dạ ác độc của anh còn có nguyên tắc xử sự của anh, làm bổn phận của người bình thường.
"Ước định kia......" Ước định kia Yến Tuy cũng không nói trước với ông, ông cũng là từ trên truyền hình trực tiếp nhìn thấy.
"Là bà nội yêu cầu," Yến Tuy vừa nói chuyện, lại vẫn tiếp tục nhu tay cho Mạnh Đình, Mạnh Đình cầm bút một buổi trưa, trên đốt ngón tay có dấu vết rõ ràng.
"Bà ta có thể gả vào, lại không thể ở bên ngoài lấy thân phận tự mình cho là vợ của cha," Hứa Thục Âm như thế nào không biết con của mình, mặc dù khi đó bọn họ đều cho rằng ông đã chết, nhưng bởi vì Yến Tuy mà để cho bà ta vào cửa, nhưng cũng không cho phép bà ta lấy thân phận vợ của Yến Vũ tuyên bố với bên ngoài.
Mặc dù cũng cho bà ta cổ phần Yến thị, nhưng bà ta và Yến Vũ cũng không có giấy kết hôn có giá trị pháp luật. Có phần ước định này ở đây, Yến lão gia tử và Hứa Thục Âm lúc còn sống, Hà Uyển mặc dù cuộc sống điều kiện coi như không tệ, trên tâm lý vẫn cảm thấy biệt khuất, cảm thấy hận.
Yến lão gia tử và Hứa Thục Âm xảy ra tai nạn xe cộ, anh và Chân Hàm bận rộn tới xoay vòng vòng, Hà Uyển lại hỗn tới trong nhà cũ, tìm được giấy chứng nhận còn lại sau đó xé nó đi, nhưng bà ta lại không biết Hứa Thục Âm đã sớm đề phòng bà ta, phần chân chính kia bắt đầu từ lúc Yến Tuy 18 tuổi trưởng thành, vẫn luôn ở trong tay anh bảo quản.
Hai vị lão nhân tạ thế, có thể chế ước phần ước định đã mất của bà ta, Hà Uyển mấy năm sau mới càng ngày càng lộ liễu, thậm chí muốn nhúng tay vào hôn sự của Yến Tuy, nhưng kỳ thực ước định đều vẫn luôn ở đây, chỉ là bà ta cho rằng không có ở đây mà thôi.
"Bọn họ biết cha không thích, phần ước định này là để lại đường lui cho con và cha." Yến Tuy cũng không biết năm đó là dưới tình huống hỗn loạn như thế nào Hứa Thục Âm đáp ứng, nhưng người hai nhà đều gặp phải nỗi đau mất con, một trong số đầu sỏ gây tội còn muốn ép buộc cháu của bọn họ.
Hứa Thục Âm đáp ứng rồi, nhưng cũng dựng lên quy củ cho Hà Uyển, bà ta nếu có thể an phận, còn có thể cho phép bà ta dùng thân phận mẹ Yến Tuy sống ở Yến gia, nhưng bà ta tiếp tục tác quái, nên cái gì cũng không chiếm được.
Yến Vũ nghe vậy ngực có chút ám ách, nói không ra là khổ sở hay là cái gì khác.
Hắn giả chết để chạy trốn ra nước ngoài, còn chưa tìm thấy Hà Việt, trước tiên biết chuyện Hứa Thục Âm cho phép Hà Uyển mang theo con vào cửa, lúc ấy hắn thật sự bị chọc tức, hoàn toàn đoạt tuyệt tất cả liên hệ cùng Yến thị, sau đó tìm thấy Hà Việt cũng vẫn là như thế.
Nhưng Yến lão gia tử và Hứa Thục Âm đã chết, hắn vẫn là khổ sở, có lẽ ở lập trường của Hứa Thục Âm, bà đã tận khả năng làm được tốt nhất, dù sao Yến Tuy chính xác là đứa nhỏ của Yến gia, anh là vô tội, ông không quản anh, bọn họ lại không làm thế được.
Hoặc là nói, Hứa Thục Âm chính là định sau khi Yến Tuy trưởng thành, đuổi Hà Uyển ra khỏi Yến gia, chỉ là bà còn chưa kịp thực hiện, đã gặp phải tai nạn xe cộ, nhưng Yến Tuy bà giáo dục ra lại có thể lĩnh hội ý tứ của bà, hiện tại cũng coi như giúp bà hoàn thành.
Yến Tuy không xác định Yến Vũ có thể hiểu ý tứ trong lời anh hay không, nhưng anh cũng không nói thêm nhiều lời nữa, anh đem tay anh và Mạnh Đình 10 ngón đan xem, đặt vào trên đùi, sau đó anh nhìn về phía Yến Vũ, "Kế tiếp, chúng ta liền chờ đi."
Chờ chó cùng rứt giậu, chờ Hà Uyển nổ tung rồi đem người có thể ép ép ra.
Hà Uyển quả thật bối rối, Mạnh Đình lên mạng tìm video replay xem mấy lần, bà ta chính là replay xem mười mấy lần như vậy, xem đứa con từ trong bụng bà ta đi ra, đối với bà ta từng bước mưu đồ, đuổi tận giết tuyệt như thế nào.
"Tốt a, tốt a, Hà Uyển ta sinh một đứa con tốt...... Ha ha ha!"
Hà Uyển đột nhiên cười ha hả lên, đem bảo mẫu ở trong phòng bếp nấu cơm cho bà ta dọa giật mình mấy cái, nếu như không phải tiền lương Hà Uyển cho cao, cô ta đã sớm không muốn làm, buổi tối có lúc đi ra ngoài uống nước, nhìn thấy Hà Uyển thẳng tắp ngồi phòng khách, đều bị hù dọa giật mình một cái.
Hà Uyển giống như điên cuồng, Lý Nhất Phỉ ở Mạnh gia thì là nộ khí công tâm (*), suýt chút nữa hôn mê.
((*) công tâm: đây là cách gọi của Đông y, vì đau khổ phẫn nộ mà hôn mê là nộ khí công tâm, vì bị thương bị bỏng nóng giận nguy đến tính mạng là hỏa khí công tâm hoặc độc khí công tâm. Min: bị ngọt làm nguy hiểm tính mạng thì gọi là gì hả nàng?)
Nhưng hết lần này tới lần khác bà ta không có hôn mê, đầu tiên là bị Mạnh lão gia tử phát một trận nóng nảy, sau đó bị Mạnh Nghi Quý và Mạnh Nghi Đức chạy về nhà phát một trận nóng nảy, tiếp tục nghĩ tới hành động lưu loát của Yến thị, bà ta còn phải lo lắng sẽ có người tới mời bà ta tới cục cảnh sát hay không.
"Nhưng là...... làm sao sẽ?" Bà ta rõ ràng đều xử lý sạch sẽ, Yến Tuy sao còn đào ra. Nhưng khiến bà ta sợ không chỉ như vậy, bà ta còn sợ Yến Tuy tiếp tục đào thân thế Mạnh Đình lên, vậy một mặt đồng dạng sẽ khiến bà ta chết không yên lành.
"Sẽ không, sẽ không!"
"Mẹ, ngài nói sẽ không cái gì?" Hàn Tuyết Quân nhìn Lý Nhất Phỉ bị dọa đều bắt đầu nói mê, cũng cảm giác nhức đầu, lấy tư cách từ góc độ cô ta cô ta cũng là nghĩ không thông cách làm của Lý Nhất Phỉ, có mẹ nào cướp con riêng nhét cho con mình, còn không tiếc làm giả.
Lý Nhất Phỉ chợt ngồi dậy, nhìn về phía Hàn Tuyết Quân, sắc mặt cực kỳ âm trầm, "Con liền nói những cái này đều là do con làm, không liên quan tới ta."
Hàn Tuyết Quân thần sắc ngừng lại, kém chút nữa phun cười ra, cô ta tức giận hừ hừ mà đứng lên, "Tôi tôn trọng bà mới gọi bà một tiếng mẹ, tôi không tôn trọng bà, bà cho rằng bà là ai?"
Nói dễ nghe bà ta là lão thái thái chi thứ hai Mạnh gia, nói khó nghe bà ta cũng bất quá là một tiểu tam mà thôi, lại còn muốn để cho cô ta cõng nồi (*).
((*) cõng nồi: gánh tội cho người khác)
Thần sắc Lý Nhất Phỉ càng thêm khó coi hai phần, nhưng ánh mắt vẫn như cũ nhìn Hàn Tuyết Quân.
Chân mày Hàn Tuyết Quân khẽ khơi lên, bà ta không chút nào che giấu chán ghét trong lòng lui về phía sau hai bước, "Tôi ở bên ngoài nuôi nam nhân, nhưng nữ nhân con trai bà dưỡng còn ít sao? Nếu như không phải bởi vì Mạnh Giang và Mạnh Ba, tôi đã sớm đá hắn, muốn dùng cái này uy hiếp tôi? A......"
Lý Nhất Phỉ những năm này làm Nhị thái thái Mạnh gia làm tới càng thêm không biết trời cao đất rộng nữa, cô ta cũng không phải con trai con gái riêng trong tay bà ta tùy ý thao túng, cô ta dựa vào Hàn gia, mặc dù không tính là được sủng ái, nhưng sẽ không tới trình độ luân lạc tới bị ức hiếp xỉ nhục không ai quản.
"Bà an tâm đi ngồi tù đi, Nghi Đức không có bà có lẽ còn có thể minh mẫn hai phần."
Hàn Tuyết Quân cũng không muốn ở trước giường Lý Nhất Phỉ sắm vai nàng dâu hiếu thuận cái gì nữa, cô ta lại hừ cười hai tiếng, trực tiếp từ trong phòng Lý Nhất Phỉ rời đi, sau khi cùng chú Văn chào hỏi, cô ta liền từ nhà cũ rời đi.
Bất quá Hàn Tuyết Quân ít nhiều cũng có chút nghĩ lại mà sợ, may mà cô ta không đi đụng vào chuyện của Mạnh Đình, bằng không liền lấy việc Yến Tuy hiện tại cưng chiều cậu ta, cô ta và Hàn gia phía sau cô ta không chừng muốn bị liên lụy.
Lý Nhất Phỉ vốn vẫn chỉ là giả bệnh, một phen nói chuyện của Hà Tuyết Quân, thật sự làm cho bà ta bị bệnh.
Chi thứ hai bên này có bao nhiêu thê thảm, phòng lớn bên kia lại có bấy nhiêu cao hứng, nếu như có thể Phùng Trạch Kiều đều muốn đốt pháo ăn mừng.
"Cháu ngoan của ta, nhờ có cháu ban đầu nói với ta Hà Uyển không thể tiếp tục tiếp xúc, bằng không...... Hôm nay xui xẻo có thể là phòng lớn ta rồi."
Phùng Trạch Kiều cười trên nỗi đau người khác đồng thời cũng có chút may mắn, phải biết ban đầu còn là bà cùng Hà Uyển định ra hôn sự của Mạnh Đình và Yến Tuy, nhưng sau đó Lý Nhất Phỉ nịnh bợ được Hà Uyển, bà tiếp tục phản ứng, Hà Uyển liền không thèm ngó bà nữa, lúc này là Mạnh Kỳ khiến bà không cần tiếp tục phí sức lực.
Hà Uyển trước kia bị đuổi khỏi Hà gia, hiện tại lại bị đuổi khỏi Yến gia, liên lụy còn đem mấy chuyện Lý Nhất Phỉ làm đối với Mạnh Đình lật ra, Phùng Trạch Kiều cảm thấy Lý Nhất Phỉ hoàn toàn bị Hà Uyển liên lụy.
Mạnh Kỳ bất đắc dĩ nhìn thoáng qua Phùng Trạch Kiều, nhưng lại không có ý định áp chế hưng phấn của bà, chi thứ hai có thể vẫn đè ép phòng lớn, Lý Nhất Phỉ là nhân vật mấu chốt, bà ta ngã, phòng tuyến của chi thứ hai liền cũng ngã một nửa, đối với phòng lớn, đối với Phùng Trạch Kiều mà nói, đích xác là một chuyện cao hứng.
Bất quá Mạnh Kỳ cũng không cảm thấy Lý Nhất Phỉ chỉ là bị Hà Uyển liên lụy, y cảm thấy Yến Tuy ban đầu mặc kệ Hà Uyển ở trên TV chỉ trích nhằm vào Mạnh Đình, mặc kệ chửi bới trên mạng, liền chờ Lý Nhất Phỉ tự mình nhảy vào, liền chờ cơ hội như vậy đem Mạnh Đình triệt để từ Mạnh gia thoát khỏi ra ngoài.
"Sau này không thể gọi là tiểu Thất nữa a."
Mạnh Kỳ nói sờ sờ cằm, cảm thấy chút tiếc nuối, y vẫn là thật sự rất thích có em trai như Mạnh Đình, bổ mắt lại rất thú vị.
Bất quá y rốt cục hiểu, Lý Nhất Phỉ tại sao phải đối với Mạnh Đình ác như vậy rồi, không phải là con cháu nhà mình, bà ta đùa bỡn độc ác lên hoàn toàn không có giới hạn.
Một đêm này mấy người liên lụy bên trong đoán chừng không thể ngủ an ổn, Yến gia mang cho bọn họ áp lực lớn như vậy, làm việc và nghỉ ngơi vẫn như cũ không thay đổi.
Sau 8h, ai làm chuyện đó rời đi, Yến Tuy mang theo Mạnh Đình ở thư phòng một lát, liền trở về phòng.
Yến Mạn Gia ở trong phòng vẽ tranh một lát, đi ra ngoài nhìn thấy anh trai bà hôn Hà Việt, thần sắc bà ngừng một chút, cả người phiêu trở lại trên lầu.
Vốn là trong nhà chỉ có phu phu Yến Tuy Mạnh Đình này đối với show ân ái không tiết chế, hiện tại lại tới thêm một đôi, ai tới cứu vớt nội tâm cô đơn tịch mịch lạnh lẽo này của bà a.
Yến Mạn Gia rất muốn đi tìm Chân Hàm khóc, nhưng Chân Hàm đối với mấy cái này căn bản không có hứng thú, vài ánh mắt tới đây, Yến Mạn Gia cái gì cũng không nói, ngoan ngoãn phiêu trở về phòng mình.
_______________
See u next week:*** Don" forget me
Tác giả :
Kiêm Gia Ny Tử