Sư Tôn Tổng Tưởng Tái Bổ Cứu Hạ
Chương 93-1: Chiến đấu đến cùng 【chương kết】
Khi người thứ năm cũng cắn răng sao chép một phần trận pháp mang đi, mấy người Mạnh Thanh Vân đã đứng sau lưng Quân Mặc, ý tứ hàm xúc trong đó không cần nói cũng biết.
Người đi tới cửa giật mình, có chút do dự mà nhìn đám người Mạnh Thanh Vân một cái, cuối cùng vẫn cảm thấy nghe theo một tên mao đầu tiểu tử* quá nực cười, hơn nữa bọn họ vốn là thân cận của phe chấp pháp đường, trong lòng cũng không tin Mạnh Thanh Vân sẽ không có khúc mắc, cho nên liền cắn răng đi.
*thanh niên tính tình bồng bột
Chưởng môn Thiên Huyễn môn cùng chưởng môn Thiên Tinh tông liếc nhau, đều đi tới bên cạnh Mạnh Thanh Vân.
Mọi người còn lại lập tức đem ánh mắt dừng trên người của hai người, hiển nhiên là cực kỳ coi trọng quyết định của họ, mà quyết định của hai người kia, cũng sẽ ảnh hưởng đến quyết định của bọn họ.
Chưởng môn Thiên Tinh tông nói: “Mạnh chưởng môn xem ra là tin tưởng tiểu tử này?"
Mạnh Thanh Vân gật đầu, trầm giọng nói: “Dĩ nhiên đến giờ phút này, lời Mạnh mỗ nói là thật, thiên phú, năng lực về trận pháp của Quân Mặc, đích thật là đứng đầu Huyền Chân tông."
Mạnh Thanh Vân đích thật thấy qua năng lực trận pháp của Quân Mặc, hơn hai năm trước thời điểm Mạnh Thanh Vân tìm được Quân Mặc, là muốn đem Lâm Tiêu mang về tông môn, nhưng năng lực thi triển ra trận pháp của Quân Mặc làm hắn đánh mất chủ ý này.
Trận pháp có thể che giấu cường giả phân thần kỳ như hắn, lại do một tu vi kim đan có thể bày ra, như vậy về sau thì sao? Hiện giờ Quân Mặc đã là giai đoạn nguyên anh đỉnh cao, vượt qua nguyên anh đạt tới xuất khiếu bất quá là cần một cơ hội, nếu Quân Mặc không bị hạn chế do thiếu tu vi, trận pháp bày ra, uy lực tuyệt đối không phải đơn giản là tăng gấp đôi như vậy.
Chưởng môn Thiên Huyễn môn nói: “Ta hỏi hắn mấy vấn đề."
Mạnh Thanh Vân gật đầu nói: “Mời."
Quân Mặc cất bước đi tới trước mặt chưởng môn Thiên Huyễn môn, sắc mặt lãnh tĩnh đứng ở nơi đó, hiển nhiên đã sớm đoán được sẽ có một phen như vậy.
Mọi người đều biết, Thiên Huyễn môn kiêu ngạo nhất chính là trận pháp, chưởng môn Thiên Huyễn môn sau một lúc suy tư tự mình đến khảo sát Quân Mặc, hiển nhiên không chỉ vì biết được trình độ của Quân Mặc,mà còn vì sau khi xác định Quân Mặc có năng lực, giúp Quân Mặc kinh sợ mọi người.
Giống như Quân Mặc đã nói, trận pháp, sai một ly, đi nghìn dặm, không thể xuất hiện bất luận sai lầm gì.
Đón nhận câu hỏi, chưởng môn Thiên Huyễn môn từ đơn giản đến phức tạp, lúc đầu tất cả mọi người còn có thể nghe hiểu, đến sau, những vấn đề thâm ảo đó một người hiểu cũng không có, nhưng mà mọi người lại từ đối đáp trôi chảy của Quân Mặc cùng với ánh mắt tỏa sáng của chưởng môn Thiên Huyễn môn biết được đáp án —— tiểu tử này, là thật đi!
“Tốt! Tốt tốt tốt!" Chưởng môn Thiên Huyễn môn nhịn không được lớn tiếng kêu lên, tia sáng trong mắt tỏa ra: “Thiên phú, nhận thức của ngươi, ở trên ta!"
Mọi người kinh sợ, những người vốn còn do dự, nhất thời vui mừng chính mình vừa rồi không dễ dàng ra quyết định.
Chưởng môn Thiên Huyễn môn gật đầu với chưởng môn Thiên Tinh tông, đồng thời đứng bên cạnh Mạnh Thanh Vân, phía sau Quân Mặc. Hiển nhiên, bọn họ đã quyết định —— nghe theo Quân Mặc chỉ huy.
Hiện giờ ba đại tông môn đã đứng cùng nhau, người thông minh cũng biết nên chọn thế nào.
Vốn là hoàn cảnh tuyệt tử, tệ hơn nữa cũng không xui xẻo hơn, nhưng lời phải nói, vẫn phải nói rõ ràng.
Một người trung niên nói: “Chúng ta nghe ngươi điều khiển không có vấn đề, nhưng muốn ngươi cam đoan, tuyệt đối sẽ không lấy bất cứ kẻ nào ra ngoài bổ khuyết trận pháp, đem bất cứ kẻ nào làm vật hi sinh."
Quân Mặc thần sắc bình tĩnh mà nhìn người này một cái, thậm chí còn phát một lời thề tâm ma. Nhìn bộ dáng rõ ràng thở dài nhẹ nhõm một hơi của những người này, trong lòng hắn cười lạnh một tiếng, âm thanh lạnh lùng nói: “Nếu mọi người đã quyết định kết minh, như vậy, kế tiếp cũng mời chư vị đều lập lời thề tâm ma, trước khi giải quyết tuyệt sát trận, toàn bộ đều nghe theo sắp xếp của ta, bất luận môn hạ của ai trái với quy tắc, đều do chưởng môn tự mình phụ trách, giết không tha!"
“Ngươi đây là ép buộc!" Có người nhịn không được cả giận nói.
Quân Mặc cười lạnh nói: “Nếu chỉ nghĩ chiếm lợi ích, có nguy hiểm lại chỉ muốn người khác gánh, như vậy, ta khuyên chư vị tốt nhất không nên gia nhập chúng ta thì tốt hơn. Chư vị hẳn là biết, Quân gia, cho tới bây giờ đều là kỷ luật nghiêm minh, trái lệnh phải giết!"
Quân gia là đại gia tộc truyền thừa trăm năm, cũng là quân nhân thế gia. Trận pháp Quân gia vượt bậc thiên hạ, tài nghệ đánh giặc mang theo xu thế nghiền áp, nguyên nhân chín phần là bởi vì quân nhân trời sinh có thể kỷ luật nghiêm minh, nghiêm khắc chấp hành mệnh lệnh của quan trên.
Mà nhóm người này, nói dễ nghe đều là cao thủ, nhưng tụ tập cùng một chỗ, lại căn bản là một đám ô hợp. Mà tình huống lúc này không thể so với những lúc khác, một khi có sai lầm, chết, chính là toàn bộ tu sĩ cấp cao của đại lục!
Lâm Tiêu đi tới bên Quân Mặc, âm thanh lạnh lùng nói:
“Các ngươi không cần hợp lại với nhau, làm như vậy sẽ chỉ làm lẫn nhau chết càng nhanh, nếu không thể ra quyết định, như vậy, cứ rời đi nơi này.
Giờ phút theo chúng ta đứng ở nơi này, mỗi người đều không còn là cá thể, mà là một đoàn thể, bất cứ một sai lầm gì, liền tạo thành tử vong của tất cả mọi người.
Ở loại thời điểm này có tâm tư nhỏ nhen, chính là kéo mọi người cùng nhau chết. Quân Mặc có thể phát lời thề tâm ma, các ngươi vì sao không thể? Nếu trong lòng không có quỷ, lời thề tâm ma liền thùng rỗng kêu to."
Lâm Tiêu thanh sắc lạnh như băng, một thân tu vi cường đại đặt tại nơi đó, mọi người có lòng muốn chèn ép Quân Mặc làm hắn khuất phục, cũng không thể không thu lại khó chịu trong lòng. Mà lời Lâm Tiêu nói, càng làm mọi người rùng mình.
Không có ai muốn chết, càng không có ai muốn bị người khác liên lụy chết.
Thiên Huyễn môn chưởng môn nói: “Trận pháp khổng lồ từ trước đến nay là như thế, một khi có người nào theo không kịp, sẽ tạo thành toàn bộ trận pháp tan vỡ. Chúng ta hiện giờ là ở trong ‘Sao Bắc Đẩu tuyệt sát trận’, không phải nơi khác, một khi trận pháp này tan vỡ, kết quả duy nhất chính là, triệt để thúc giục tuyệt sát trận, tất cả mọi người nháy mắt bị hút thành máu!"
Mọi người tỏ vẻ sợ hãi, trong nháy mắt liền hiểu mấu chốt trong đó, lập tức liền mồ hôi lạnh đầm đìa, dẹp bỏ tâm tính xấu của mình, nhưng cuối cùng vẫn có mấy người có chút không yên lòng.
“Nhưng…"
Chưởng môn Thiên Tinh tông cũng không có tâm tư cùng những người này tán dóc, hắn quát lên một tiếng lớn: “Nguyện ý liền đến, không nguyện ý liền cút! Chết đến nơi còn muốn lục đục với nhau, mẹ nó có bệnh!"
Hắn nói xong, tại chỗ phát lời thề tâm ma, sau đó xoay người hướng Quân Mặc, nói: “Không cần cùng bọn họ nhiều lời, muốn làm cái gì, nói đi."
Sau hắn, chưởng môn Thiên Huyễn môn cũng lập lời thề, nội dung hiển nhiên là dựa theo chưởng môn Thiên Tinh tông, xem như hoàn toàn cắt đứt tâm tư muốn đùa giỡn của người phía sau.
Chưởng môn ba đại tông môn lập tức tiến đến, Quân Mặc lập tức nói an bài bên dưới.
Chưởng môn Thiên Huyễn môn nghe xong ánh mắt tỏa sáng, đối với thiên phú cùng năng lực của Quân Mặc khiếp sợ, đáy lòng cũng âm thầm kinh hãi phúc hắc và tâm ngoan thủ lạt của Quân Mặc.
Tiểu tử này, rõ ràng chính là đưa người của ba đại tông môn bọn họ an bài tận cùng bên trong trận pháp, mà tận cùng bên trong, cũng là an toàn nhất, càng gần bên ngoài, lại càng nguy hiểm.
Người phía sau đi lên phát lời thề, tới càng trễ, vị trí lại càng gần bên ngoài, đáng tiếc bọn họ còn không ý thức được mình đã mất đi cái gì, sau khi do dự, vài người lại đi, mới rốt cuộc đem toàn bộ trận pháp đều bố trí xong.
Quân Mặc nói: “Bố trí trận pháp này đại khái cần một canh giờ, một canh giờ sau, ‘Sao Bắc Đẩu tuyệt sát trận’ tối thiểu sẽ thu nhỏ lại ba phần, trong khoảng thời gian này, xin chư vị bố trí đệ tử của mình xong xuôi, đem những kẻ không muốn nghe chỉ huy loại bỏ ra ngoài, sau khi trận pháp mở ra, tất cả người trái với quy định, hoặc lòng có kế hoạch nham hiểm, nhất loạt giết không tha!"
Hắn nói làm tất cả mọi người rùng mình, mới vừa muốn nói gì, lại đột nhiên từ “Lòng có kế hoạch nham hiểm" nghĩ tới những kẻ bị xếp vào trong mỗi thế lực, lập tức liền không lên tiếng.
Ý tứ của Quân Mặc rất rõ ràng, đến lúc đó trận pháp bên ta mở ra, nhất định sẽ có người muốn phá hư, mà bọn họ nếu không thể trông chừng đệ tử, một khi phạm sai lầm, như vậy, cũng chỉ có thể liên lụy đến tất cả mọi người tử vong!
“Được!"
Trong lòng mọi người đều có cân nhắc, sau khi trầm giọng đáp ứng, liền lập tức đi xuống an bài, mà Quân Mặc, thì cùng đám người Mạnh Thanh Vân tu vi cao nhất, cùng đem kết cấu trận pháp bày ra.
Làm một cái, liền làm suốt một canh giờ, chờ đến khi tất cả mọi người từng người trở về vị trí cũ, mọi người cũng liên tục kiểm tra, tất cả chưởng môn đồng thời phát lực, đem linh khí trong trời đất toàn bộ dẫn vào mắt trận.
Ông!
Sau im lặng ngắn ngủi, chỉ nghe một tiếng nổ, mọi người chỉ thấy một bán cầu thật lớn từ giữa Tàng Kiếm Phong chậm rãi toát ra, sau đó biến lớn, biến lớn, cuối cùng hoàn toàn đem toàn bộ Tàng Kiếm Phong bao phủ chính giữa.
Theo linh lực tất cả mọi người dẫn dắt đưa vào trong mắt trận mình được phân công, toàn bộ quang cầu chậm rãi từ hư ảo biến thành thực chất, cảm giác kiên cố làm tất cả những người hoảng hốt lo sợ rốt cuộc tìm được an toàn.
Ngay sau khi trận pháp khởi động chưa bao lâu, có người liền thấy, những kẻ không muốn nghe sắp xếp, bị đuổi khỏi Tàng Kiếm Phong, cũng khởi động một hình cầu nho nhỏ, sau đó những quang cầu lại yếu ớt bất kham, mặc dù cũng có thể chống cự những độc khí mà tuyệt sát trận phân bố ra, lại vẫn tràn ngập nguy cơ trong độc khí.
“Ta hối hận! Ta nguyện ý nghe ngươi an bài!"
Có người nhịn không được kêu to ra tiếng, sau đó bất kể liền hướng phía quang cầu ở đỉnh núi Tàng Kiếm Phong, sau đó…
“A!"
Một tiếng hét thảm vừa mới phát ra một nửa liền ngừng, người nọ vừa mới tiếp xúc đến trận pháp, giống như bỗng nhiên trướng lên, nháy mắt nổ thành một mảnh huyết vụ.
Mọi người sợ hãi, thế nào cũng không nghĩ ra, trận pháp thoạt nhìn ôn hòa đến cực điểm, thế nhưng hung tàn như vậy.
Thời điểm mọi người ở đây ngây người, lại nghe thấy vài tiếng kêu thảm thiết, cũng là trong Tàng Kiếm Phong có mấykẻ lén đến gần mắt trận, rồi có mấy tên đến gần chi nhánh mắt trận, lại không ngờ lại bị sấm sét bỗng nhiên xuất hiện trong trận pháp chém thành mảnh vụn!
“Đây là có chuyện gì?!"
Có người nhịn không được hoảng sợ mà kêu lên, cũng không dám lộn xộn.
Quân Mặc không nói một lời, cho đến khi chư vị chưởng môn đem mọi người trấn an xong, hắn mới lạnh giọng mở miệng: “Trong chúng ta, có kẻ nằm vùng của Huyền Thiên Điện, cũng có kẻ muốn đầu cơ trục lợi. Chư vị cho rằng, trận pháp có thể chống cự tuyệt sát trận, sẽ ôn hòa sạch sẽ đến vui vẻ hay sao?"
Một câu của Quân Mặc đã làm tất cả mọi người chết cứng, không có ai muốn chết, mặc dù những kẻ nằm vùng đó, sau khi biết mình đã trở thành người bị vứt bỏ, cũng không ai muốn giúp Huyền Thiên Điện làm việc.
Bọn họ muốn tranh công danh lợi lộc không sai, nhưng tuyệt không muốn quyền thế tài phú chỉ có thể để hậu nhân đốt cho mình.
Có lẽ quan trọng nhất là, những người đó chết làm cho bọn họ ý thức được, Quân Mặc từ đầu đến cuối đều không nói giỡn —— hắn nói trái lệnh phải giết, thật là trái lệnh phải giết, vả lại, giết không tha.
Trận pháp này đích thật là một loại trận pháp phản quy tắc trong trận pháp thượng cổ, thuộc tính duy nhất của nó, thuần túy chính là phá hư trận pháp khác mà thôi, chẳng qua sau khi Quân Mặc sửa lại, nó đã sớm biến thành một trận pháp có thể so với sao Bắc Đẩu tuyệt sát trận, chuyên môn nhằm vào sao Bắc Đẩu tuyệt sát trận!
Trận này tên là diễn sinh, sinh, đại biểu cho sống sót và hy vọng, mà diễn, thì ý nghĩa trận này yêu cầu năng lượng không ngừng, biến thành vô số biến hóa, lấy sát khí ứng đối sát khí của tuyệt sát trận.
Diễn sinh một khi mở ra, cũng không thể đình chỉ, trừ phi tuyệt sát trận biến mất, nếu không, chỉ có thể hình thành thế đồng quy vu tận, mà diễn sinh trận này so với sao Bắc Đẩu tuyệt sát trận còn độc hơn, trước khi tiêu vong, diệt người trong trận.
Lâm Tiêu còn bên cạnh, không giải quyết tuyệt sát trận, không tìm ra đường sống, Quân Mặc làm sao cho phép những người đã đáp ứng vận chuyển trận pháp dừng lại?
Ngoại trừ bốn người Mạnh Thanh Vân và Mạt Tiểu Bạch, hắn lặng yên hạ trận pháp nhỏ trên người bọn họ, bảo đảm tính mạng của bọn họ, người khác, phàm là có điều dị động, chỉ có thể bị cửa tử của diễn sinh nổ thành mảnh vụn.
“Chưởng môn sư thúc, trận pháp đã hoàn toàn bố trí xong, kế tiếp phải làm, chính là nghiêm khắc dựa theo thời gian khoảng cách quy định, đúng giờ định lượng cho mỗi mắt trận chuyển vận năng lượng, kế tiếp, xin mời chưởng môn sư thúc và chư vị chưởng môn thay mặt trông nom." Quân Mặc trầm giọng nói.
Đồng tử chưởng môn Thiên Huyễn môn phút chốc co lại: “Ngươi muốn đi tìm mắt trận của sao Bắc Đẩu tuyệt sát trận?!"
Quân Mặc gật đầu nói: “Không sai, tuyệt sát trận nếu đã mở ra, muốn đình chỉ nó, biện pháp duy nhất chính là tìm được mắt trận, phá hư vị trí chống đỡ, đem mọi nơi hủy diệt. Nhưng thời gian tiêu hao thật dài, hiện giờ, nhìn xem ta tìm được mắt trận đem vị trí hoàn toàn hủy diệt trước, hay là chư vị hao hết pháp lực trước."
Mọi người kinh sợ, ngẩng đầu nhìn lá chắn đang củng cố tản ra ánh sáng mông lung, một đám sắc mặt ngưng trầm —— quả nhiên chỉ có thể như thế, sống hay chết, chỉ xem ai có thể giành trước một bước.
Đáng tiếc, chống đỡ toàn bộ trận pháp cần nhiều người lắm, mặc dù bọn họ toàn bộ đều lên sân khấu, cũng chỉ miễn cưỡng có thể đem chỗ quan trọng chống đỡ thôi, nhưng so với có thể có nhiều người hơn, tìm được mắt trận sẽ càng thêm nắm chắc.
“Được! Liền giao cho ngươi!" Mạnh Thanh Vân trầm giọng nói, hắn yên lặng nhìn Quân Mặc một lúc lâu, quay đầu nhìn về phía Lâm Tiêu: “Chúng ta cũng chờ chính tay vì tiểu sư đệ cài lên ngọc trâm của hợp tịch đại điển, các ngươi, nhất thiết cẩn thận."
Lâm Tiêu mím môi, nặng nề gật đầu.
Hiện giờ, chỉ có thể liều mạng.
Sau khi chào hỏi, Quân Mặc bày ra một trận pháp, cùng Lâm Tiêu lặng yên biến mất ở Tàng Kiếm Phong, không làm kinh động bất kỳ kẻ nào.
Mục tiêu của hai người là thí luyện động, giống như Quân Mặc vừa nói, hắn tại thí luyện động thấy được tuyệt sát trận. Chẳng qua, những tuyệt sát trận đó bất quá là trận nhỏ có công hiệu tương tự, căn bản vô pháp so sánh với trận pháp to lớn như sao Bắc Đẩu tuyệt sát trận, những tuyệt sát trận nhỏ đó, càng giống như đi săn, sau đó đem con mồi đưa đến trong tay người bày trận.
Người đi tới cửa giật mình, có chút do dự mà nhìn đám người Mạnh Thanh Vân một cái, cuối cùng vẫn cảm thấy nghe theo một tên mao đầu tiểu tử* quá nực cười, hơn nữa bọn họ vốn là thân cận của phe chấp pháp đường, trong lòng cũng không tin Mạnh Thanh Vân sẽ không có khúc mắc, cho nên liền cắn răng đi.
*thanh niên tính tình bồng bột
Chưởng môn Thiên Huyễn môn cùng chưởng môn Thiên Tinh tông liếc nhau, đều đi tới bên cạnh Mạnh Thanh Vân.
Mọi người còn lại lập tức đem ánh mắt dừng trên người của hai người, hiển nhiên là cực kỳ coi trọng quyết định của họ, mà quyết định của hai người kia, cũng sẽ ảnh hưởng đến quyết định của bọn họ.
Chưởng môn Thiên Tinh tông nói: “Mạnh chưởng môn xem ra là tin tưởng tiểu tử này?"
Mạnh Thanh Vân gật đầu, trầm giọng nói: “Dĩ nhiên đến giờ phút này, lời Mạnh mỗ nói là thật, thiên phú, năng lực về trận pháp của Quân Mặc, đích thật là đứng đầu Huyền Chân tông."
Mạnh Thanh Vân đích thật thấy qua năng lực trận pháp của Quân Mặc, hơn hai năm trước thời điểm Mạnh Thanh Vân tìm được Quân Mặc, là muốn đem Lâm Tiêu mang về tông môn, nhưng năng lực thi triển ra trận pháp của Quân Mặc làm hắn đánh mất chủ ý này.
Trận pháp có thể che giấu cường giả phân thần kỳ như hắn, lại do một tu vi kim đan có thể bày ra, như vậy về sau thì sao? Hiện giờ Quân Mặc đã là giai đoạn nguyên anh đỉnh cao, vượt qua nguyên anh đạt tới xuất khiếu bất quá là cần một cơ hội, nếu Quân Mặc không bị hạn chế do thiếu tu vi, trận pháp bày ra, uy lực tuyệt đối không phải đơn giản là tăng gấp đôi như vậy.
Chưởng môn Thiên Huyễn môn nói: “Ta hỏi hắn mấy vấn đề."
Mạnh Thanh Vân gật đầu nói: “Mời."
Quân Mặc cất bước đi tới trước mặt chưởng môn Thiên Huyễn môn, sắc mặt lãnh tĩnh đứng ở nơi đó, hiển nhiên đã sớm đoán được sẽ có một phen như vậy.
Mọi người đều biết, Thiên Huyễn môn kiêu ngạo nhất chính là trận pháp, chưởng môn Thiên Huyễn môn sau một lúc suy tư tự mình đến khảo sát Quân Mặc, hiển nhiên không chỉ vì biết được trình độ của Quân Mặc,mà còn vì sau khi xác định Quân Mặc có năng lực, giúp Quân Mặc kinh sợ mọi người.
Giống như Quân Mặc đã nói, trận pháp, sai một ly, đi nghìn dặm, không thể xuất hiện bất luận sai lầm gì.
Đón nhận câu hỏi, chưởng môn Thiên Huyễn môn từ đơn giản đến phức tạp, lúc đầu tất cả mọi người còn có thể nghe hiểu, đến sau, những vấn đề thâm ảo đó một người hiểu cũng không có, nhưng mà mọi người lại từ đối đáp trôi chảy của Quân Mặc cùng với ánh mắt tỏa sáng của chưởng môn Thiên Huyễn môn biết được đáp án —— tiểu tử này, là thật đi!
“Tốt! Tốt tốt tốt!" Chưởng môn Thiên Huyễn môn nhịn không được lớn tiếng kêu lên, tia sáng trong mắt tỏa ra: “Thiên phú, nhận thức của ngươi, ở trên ta!"
Mọi người kinh sợ, những người vốn còn do dự, nhất thời vui mừng chính mình vừa rồi không dễ dàng ra quyết định.
Chưởng môn Thiên Huyễn môn gật đầu với chưởng môn Thiên Tinh tông, đồng thời đứng bên cạnh Mạnh Thanh Vân, phía sau Quân Mặc. Hiển nhiên, bọn họ đã quyết định —— nghe theo Quân Mặc chỉ huy.
Hiện giờ ba đại tông môn đã đứng cùng nhau, người thông minh cũng biết nên chọn thế nào.
Vốn là hoàn cảnh tuyệt tử, tệ hơn nữa cũng không xui xẻo hơn, nhưng lời phải nói, vẫn phải nói rõ ràng.
Một người trung niên nói: “Chúng ta nghe ngươi điều khiển không có vấn đề, nhưng muốn ngươi cam đoan, tuyệt đối sẽ không lấy bất cứ kẻ nào ra ngoài bổ khuyết trận pháp, đem bất cứ kẻ nào làm vật hi sinh."
Quân Mặc thần sắc bình tĩnh mà nhìn người này một cái, thậm chí còn phát một lời thề tâm ma. Nhìn bộ dáng rõ ràng thở dài nhẹ nhõm một hơi của những người này, trong lòng hắn cười lạnh một tiếng, âm thanh lạnh lùng nói: “Nếu mọi người đã quyết định kết minh, như vậy, kế tiếp cũng mời chư vị đều lập lời thề tâm ma, trước khi giải quyết tuyệt sát trận, toàn bộ đều nghe theo sắp xếp của ta, bất luận môn hạ của ai trái với quy tắc, đều do chưởng môn tự mình phụ trách, giết không tha!"
“Ngươi đây là ép buộc!" Có người nhịn không được cả giận nói.
Quân Mặc cười lạnh nói: “Nếu chỉ nghĩ chiếm lợi ích, có nguy hiểm lại chỉ muốn người khác gánh, như vậy, ta khuyên chư vị tốt nhất không nên gia nhập chúng ta thì tốt hơn. Chư vị hẳn là biết, Quân gia, cho tới bây giờ đều là kỷ luật nghiêm minh, trái lệnh phải giết!"
Quân gia là đại gia tộc truyền thừa trăm năm, cũng là quân nhân thế gia. Trận pháp Quân gia vượt bậc thiên hạ, tài nghệ đánh giặc mang theo xu thế nghiền áp, nguyên nhân chín phần là bởi vì quân nhân trời sinh có thể kỷ luật nghiêm minh, nghiêm khắc chấp hành mệnh lệnh của quan trên.
Mà nhóm người này, nói dễ nghe đều là cao thủ, nhưng tụ tập cùng một chỗ, lại căn bản là một đám ô hợp. Mà tình huống lúc này không thể so với những lúc khác, một khi có sai lầm, chết, chính là toàn bộ tu sĩ cấp cao của đại lục!
Lâm Tiêu đi tới bên Quân Mặc, âm thanh lạnh lùng nói:
“Các ngươi không cần hợp lại với nhau, làm như vậy sẽ chỉ làm lẫn nhau chết càng nhanh, nếu không thể ra quyết định, như vậy, cứ rời đi nơi này.
Giờ phút theo chúng ta đứng ở nơi này, mỗi người đều không còn là cá thể, mà là một đoàn thể, bất cứ một sai lầm gì, liền tạo thành tử vong của tất cả mọi người.
Ở loại thời điểm này có tâm tư nhỏ nhen, chính là kéo mọi người cùng nhau chết. Quân Mặc có thể phát lời thề tâm ma, các ngươi vì sao không thể? Nếu trong lòng không có quỷ, lời thề tâm ma liền thùng rỗng kêu to."
Lâm Tiêu thanh sắc lạnh như băng, một thân tu vi cường đại đặt tại nơi đó, mọi người có lòng muốn chèn ép Quân Mặc làm hắn khuất phục, cũng không thể không thu lại khó chịu trong lòng. Mà lời Lâm Tiêu nói, càng làm mọi người rùng mình.
Không có ai muốn chết, càng không có ai muốn bị người khác liên lụy chết.
Thiên Huyễn môn chưởng môn nói: “Trận pháp khổng lồ từ trước đến nay là như thế, một khi có người nào theo không kịp, sẽ tạo thành toàn bộ trận pháp tan vỡ. Chúng ta hiện giờ là ở trong ‘Sao Bắc Đẩu tuyệt sát trận’, không phải nơi khác, một khi trận pháp này tan vỡ, kết quả duy nhất chính là, triệt để thúc giục tuyệt sát trận, tất cả mọi người nháy mắt bị hút thành máu!"
Mọi người tỏ vẻ sợ hãi, trong nháy mắt liền hiểu mấu chốt trong đó, lập tức liền mồ hôi lạnh đầm đìa, dẹp bỏ tâm tính xấu của mình, nhưng cuối cùng vẫn có mấy người có chút không yên lòng.
“Nhưng…"
Chưởng môn Thiên Tinh tông cũng không có tâm tư cùng những người này tán dóc, hắn quát lên một tiếng lớn: “Nguyện ý liền đến, không nguyện ý liền cút! Chết đến nơi còn muốn lục đục với nhau, mẹ nó có bệnh!"
Hắn nói xong, tại chỗ phát lời thề tâm ma, sau đó xoay người hướng Quân Mặc, nói: “Không cần cùng bọn họ nhiều lời, muốn làm cái gì, nói đi."
Sau hắn, chưởng môn Thiên Huyễn môn cũng lập lời thề, nội dung hiển nhiên là dựa theo chưởng môn Thiên Tinh tông, xem như hoàn toàn cắt đứt tâm tư muốn đùa giỡn của người phía sau.
Chưởng môn ba đại tông môn lập tức tiến đến, Quân Mặc lập tức nói an bài bên dưới.
Chưởng môn Thiên Huyễn môn nghe xong ánh mắt tỏa sáng, đối với thiên phú cùng năng lực của Quân Mặc khiếp sợ, đáy lòng cũng âm thầm kinh hãi phúc hắc và tâm ngoan thủ lạt của Quân Mặc.
Tiểu tử này, rõ ràng chính là đưa người của ba đại tông môn bọn họ an bài tận cùng bên trong trận pháp, mà tận cùng bên trong, cũng là an toàn nhất, càng gần bên ngoài, lại càng nguy hiểm.
Người phía sau đi lên phát lời thề, tới càng trễ, vị trí lại càng gần bên ngoài, đáng tiếc bọn họ còn không ý thức được mình đã mất đi cái gì, sau khi do dự, vài người lại đi, mới rốt cuộc đem toàn bộ trận pháp đều bố trí xong.
Quân Mặc nói: “Bố trí trận pháp này đại khái cần một canh giờ, một canh giờ sau, ‘Sao Bắc Đẩu tuyệt sát trận’ tối thiểu sẽ thu nhỏ lại ba phần, trong khoảng thời gian này, xin chư vị bố trí đệ tử của mình xong xuôi, đem những kẻ không muốn nghe chỉ huy loại bỏ ra ngoài, sau khi trận pháp mở ra, tất cả người trái với quy định, hoặc lòng có kế hoạch nham hiểm, nhất loạt giết không tha!"
Hắn nói làm tất cả mọi người rùng mình, mới vừa muốn nói gì, lại đột nhiên từ “Lòng có kế hoạch nham hiểm" nghĩ tới những kẻ bị xếp vào trong mỗi thế lực, lập tức liền không lên tiếng.
Ý tứ của Quân Mặc rất rõ ràng, đến lúc đó trận pháp bên ta mở ra, nhất định sẽ có người muốn phá hư, mà bọn họ nếu không thể trông chừng đệ tử, một khi phạm sai lầm, như vậy, cũng chỉ có thể liên lụy đến tất cả mọi người tử vong!
“Được!"
Trong lòng mọi người đều có cân nhắc, sau khi trầm giọng đáp ứng, liền lập tức đi xuống an bài, mà Quân Mặc, thì cùng đám người Mạnh Thanh Vân tu vi cao nhất, cùng đem kết cấu trận pháp bày ra.
Làm một cái, liền làm suốt một canh giờ, chờ đến khi tất cả mọi người từng người trở về vị trí cũ, mọi người cũng liên tục kiểm tra, tất cả chưởng môn đồng thời phát lực, đem linh khí trong trời đất toàn bộ dẫn vào mắt trận.
Ông!
Sau im lặng ngắn ngủi, chỉ nghe một tiếng nổ, mọi người chỉ thấy một bán cầu thật lớn từ giữa Tàng Kiếm Phong chậm rãi toát ra, sau đó biến lớn, biến lớn, cuối cùng hoàn toàn đem toàn bộ Tàng Kiếm Phong bao phủ chính giữa.
Theo linh lực tất cả mọi người dẫn dắt đưa vào trong mắt trận mình được phân công, toàn bộ quang cầu chậm rãi từ hư ảo biến thành thực chất, cảm giác kiên cố làm tất cả những người hoảng hốt lo sợ rốt cuộc tìm được an toàn.
Ngay sau khi trận pháp khởi động chưa bao lâu, có người liền thấy, những kẻ không muốn nghe sắp xếp, bị đuổi khỏi Tàng Kiếm Phong, cũng khởi động một hình cầu nho nhỏ, sau đó những quang cầu lại yếu ớt bất kham, mặc dù cũng có thể chống cự những độc khí mà tuyệt sát trận phân bố ra, lại vẫn tràn ngập nguy cơ trong độc khí.
“Ta hối hận! Ta nguyện ý nghe ngươi an bài!"
Có người nhịn không được kêu to ra tiếng, sau đó bất kể liền hướng phía quang cầu ở đỉnh núi Tàng Kiếm Phong, sau đó…
“A!"
Một tiếng hét thảm vừa mới phát ra một nửa liền ngừng, người nọ vừa mới tiếp xúc đến trận pháp, giống như bỗng nhiên trướng lên, nháy mắt nổ thành một mảnh huyết vụ.
Mọi người sợ hãi, thế nào cũng không nghĩ ra, trận pháp thoạt nhìn ôn hòa đến cực điểm, thế nhưng hung tàn như vậy.
Thời điểm mọi người ở đây ngây người, lại nghe thấy vài tiếng kêu thảm thiết, cũng là trong Tàng Kiếm Phong có mấykẻ lén đến gần mắt trận, rồi có mấy tên đến gần chi nhánh mắt trận, lại không ngờ lại bị sấm sét bỗng nhiên xuất hiện trong trận pháp chém thành mảnh vụn!
“Đây là có chuyện gì?!"
Có người nhịn không được hoảng sợ mà kêu lên, cũng không dám lộn xộn.
Quân Mặc không nói một lời, cho đến khi chư vị chưởng môn đem mọi người trấn an xong, hắn mới lạnh giọng mở miệng: “Trong chúng ta, có kẻ nằm vùng của Huyền Thiên Điện, cũng có kẻ muốn đầu cơ trục lợi. Chư vị cho rằng, trận pháp có thể chống cự tuyệt sát trận, sẽ ôn hòa sạch sẽ đến vui vẻ hay sao?"
Một câu của Quân Mặc đã làm tất cả mọi người chết cứng, không có ai muốn chết, mặc dù những kẻ nằm vùng đó, sau khi biết mình đã trở thành người bị vứt bỏ, cũng không ai muốn giúp Huyền Thiên Điện làm việc.
Bọn họ muốn tranh công danh lợi lộc không sai, nhưng tuyệt không muốn quyền thế tài phú chỉ có thể để hậu nhân đốt cho mình.
Có lẽ quan trọng nhất là, những người đó chết làm cho bọn họ ý thức được, Quân Mặc từ đầu đến cuối đều không nói giỡn —— hắn nói trái lệnh phải giết, thật là trái lệnh phải giết, vả lại, giết không tha.
Trận pháp này đích thật là một loại trận pháp phản quy tắc trong trận pháp thượng cổ, thuộc tính duy nhất của nó, thuần túy chính là phá hư trận pháp khác mà thôi, chẳng qua sau khi Quân Mặc sửa lại, nó đã sớm biến thành một trận pháp có thể so với sao Bắc Đẩu tuyệt sát trận, chuyên môn nhằm vào sao Bắc Đẩu tuyệt sát trận!
Trận này tên là diễn sinh, sinh, đại biểu cho sống sót và hy vọng, mà diễn, thì ý nghĩa trận này yêu cầu năng lượng không ngừng, biến thành vô số biến hóa, lấy sát khí ứng đối sát khí của tuyệt sát trận.
Diễn sinh một khi mở ra, cũng không thể đình chỉ, trừ phi tuyệt sát trận biến mất, nếu không, chỉ có thể hình thành thế đồng quy vu tận, mà diễn sinh trận này so với sao Bắc Đẩu tuyệt sát trận còn độc hơn, trước khi tiêu vong, diệt người trong trận.
Lâm Tiêu còn bên cạnh, không giải quyết tuyệt sát trận, không tìm ra đường sống, Quân Mặc làm sao cho phép những người đã đáp ứng vận chuyển trận pháp dừng lại?
Ngoại trừ bốn người Mạnh Thanh Vân và Mạt Tiểu Bạch, hắn lặng yên hạ trận pháp nhỏ trên người bọn họ, bảo đảm tính mạng của bọn họ, người khác, phàm là có điều dị động, chỉ có thể bị cửa tử của diễn sinh nổ thành mảnh vụn.
“Chưởng môn sư thúc, trận pháp đã hoàn toàn bố trí xong, kế tiếp phải làm, chính là nghiêm khắc dựa theo thời gian khoảng cách quy định, đúng giờ định lượng cho mỗi mắt trận chuyển vận năng lượng, kế tiếp, xin mời chưởng môn sư thúc và chư vị chưởng môn thay mặt trông nom." Quân Mặc trầm giọng nói.
Đồng tử chưởng môn Thiên Huyễn môn phút chốc co lại: “Ngươi muốn đi tìm mắt trận của sao Bắc Đẩu tuyệt sát trận?!"
Quân Mặc gật đầu nói: “Không sai, tuyệt sát trận nếu đã mở ra, muốn đình chỉ nó, biện pháp duy nhất chính là tìm được mắt trận, phá hư vị trí chống đỡ, đem mọi nơi hủy diệt. Nhưng thời gian tiêu hao thật dài, hiện giờ, nhìn xem ta tìm được mắt trận đem vị trí hoàn toàn hủy diệt trước, hay là chư vị hao hết pháp lực trước."
Mọi người kinh sợ, ngẩng đầu nhìn lá chắn đang củng cố tản ra ánh sáng mông lung, một đám sắc mặt ngưng trầm —— quả nhiên chỉ có thể như thế, sống hay chết, chỉ xem ai có thể giành trước một bước.
Đáng tiếc, chống đỡ toàn bộ trận pháp cần nhiều người lắm, mặc dù bọn họ toàn bộ đều lên sân khấu, cũng chỉ miễn cưỡng có thể đem chỗ quan trọng chống đỡ thôi, nhưng so với có thể có nhiều người hơn, tìm được mắt trận sẽ càng thêm nắm chắc.
“Được! Liền giao cho ngươi!" Mạnh Thanh Vân trầm giọng nói, hắn yên lặng nhìn Quân Mặc một lúc lâu, quay đầu nhìn về phía Lâm Tiêu: “Chúng ta cũng chờ chính tay vì tiểu sư đệ cài lên ngọc trâm của hợp tịch đại điển, các ngươi, nhất thiết cẩn thận."
Lâm Tiêu mím môi, nặng nề gật đầu.
Hiện giờ, chỉ có thể liều mạng.
Sau khi chào hỏi, Quân Mặc bày ra một trận pháp, cùng Lâm Tiêu lặng yên biến mất ở Tàng Kiếm Phong, không làm kinh động bất kỳ kẻ nào.
Mục tiêu của hai người là thí luyện động, giống như Quân Mặc vừa nói, hắn tại thí luyện động thấy được tuyệt sát trận. Chẳng qua, những tuyệt sát trận đó bất quá là trận nhỏ có công hiệu tương tự, căn bản vô pháp so sánh với trận pháp to lớn như sao Bắc Đẩu tuyệt sát trận, những tuyệt sát trận nhỏ đó, càng giống như đi săn, sau đó đem con mồi đưa đến trong tay người bày trận.
Tác giả :
Mộc Tử Mặc Bạch