Sử Thượng Tối Cường Tông Chủ
Chương 29: Tông chủ chi chiến
" Bản tông đã đột phá tới cảnh giới luyện thần trung kỳ, vì vậy ngươi hôm nay chắc chắn sẽ phải chết !"
Sau khi phun ra bốn chữ chắc chắn phải chết, ngón trỏ Kiều Cô Phong duỗi ra, bắn ra một chỉ.
Trong nháy mắt, một đạo chân khí cuồng bạo bắn nhanh ra, hướng về trán Diệp Thần mà ép tới.
Đây là một đòn tùy ý của Kiều Cô Phong, thế nhưng Diệp Thần lại không dám có một chút khinh thường nào, mặt hắn nghiêm nghị, sau đó bỗng nhiên vung Thanh Phong kiếm trong tay lên!
Thanh Phong kiếm chém xuống, từng lũ kiếm khí bắn ra khắp nơi, tiếp theo chúng tụ tập lại hóa thành một đạo kiếm cương to lớn !
Kiếm khí hóa cương, đây là chỉ có khi đạt tới cảnh giới luyện thần mới có thể làm được sự tình bậc này, uy lực hung hăng đến doạ người, tuyệt đối có thể dễ dàng ép chết bất kỳ luyện khí cao thủ nào.
" Kiếm cương của ngươi, trong mắt ta quả thực cùng giấy chẳng khác gì nhau, yếu đến độ không đỡ nổi một đòn !" Kiều Cô Phong cười nhạo, đạo chân khí kia của hắn bắn ra thế như chẻ tre, trực tiếp phá nát kiếm cương của Diệp Thần.
Diệp Thần phải liên tục chém ra ba kiếm, mới thật vất vả hóa giải được một chiêu tùy tiện của Kiều Cô Phong, đồng thời cả người huyết khí bị chấn động, sắc mặt lập tức có một tia trắng xám.
Diệp Thần lông mày khẽ nhíu lại trên mặt lộ ra vẻ hoảng sợ, sức mạnh của Kiều Cô Phong quả thực là mạnh đến mức không thể tin nổi a ! Chính mình đã toàn lực tiếp đón một chiêu tùy tiện của hắn còn có chút chật vật như thế, thế thì còn đánh cái rắm a ?
Có điều chuyện đã đến nước này rồi, Diệp Thần đương nhiên sẽ không lùi bước, hắn bỗng nhiên bước ra một bước, khí thế bạo phát, cả người chân khí khuấy động, quát lên: " Kiều Cô Phong lão nhi, ngươi cũng là nói khoác không biết ngượng, có bản lĩnh thì tiếp ta một chiêu kiếm xem nào !"
Thanh Phong kiếm giơ ngang trời, Diệp Thần áo bào trắng khuấy động tung bay, cả người khí thế bàng bạc toát ra, tựa hồ thân thể hắn và toàn bộ Thiên Linh tông đã hợp thành nhất thể, tràn ngập một loại khí tức uy nghiêm.
Hắn đã vào dồn tất cả lực lượng của mình vào chiêu này, không chỉ có dung hợp với pho tượng số mệnh, còn có mượn toàn bộ sức mạnh của tông môn đệ tử. Thật vất vả mới đưa tu vi tăng lên tới cảnh giới này, Diệp Thần không thể không đụng một cái nha !
Kiều Cô Phong nhìn chằm chằm Thanh Phong kiếm trong tay Diệp Thần, đầy mặt sương lạnh, cười lạnh nói: "Dùng kiếm của bản tông tới đối phó bản tông, ha ha. . . Diệp Thần, ta sẽ cho ngươi chết rất khó coi !"
Diệp Thần lạnh lùng nhìn Kiều Cô Phong, từ trong hàm răng phát ra hai chữ: "Ồn ào!"
Nghe được hai chữ này, Kiều Cô Phong không khỏi bị tức giận tới nghẹn cổ. Cùng lúc đó, Diệp Thần ra tay rồi, vừa ra tay chính là sát chiêu, không chút lưu tình !
Đối với cao thủ như Kiều Cô Phong, hắn đương nhiên sẽ không sử dụng Hám Thế Cuồng Quyền, vì bây giờ võ kỹ mạnh nhất ở Thiên Linh tông này thực sự là có chút vô lực a.
Diệp Thần bỗng nhiên nhảy lên, bây giờ sức mạnh của hắn có thể so với luyện thần cảnh giới, nhảy một cái lại đã đạt tới độ cao mười mấy mét, dường như hắn đã biến thành một con hùng ưng giống tới kinh người.
Một luồng ánh kiếm như cầu vồng nối tới mặt trời phát ra, bỗng nhiên nổ tung, lực oanh kích kinh thế hãi tục !
Chiêu kiếm này từ trên trời giáng xuống, quả thực là đem bát phương toàn bộ phong tỏa, bất luận dù ngươi có hướng về nơi nào mà né tránh đều cũng không tránh khỏi chiêu kiếm này.
Bởi vì chiêu kiếm này đã mơ hồ tiếp cận tới cảnh giới "Vô chiêu", không có chiêu thức, tự nhiên cũng không có phương pháp phá giải, chỉ có đón đầu mà lên, chính diện phá đi !
“Thiên Ngoại Phi Tiên", chiêu kiếm này của Diệp Thần chính là được Tây Môn Xuy Tuyết trưc tiếp chỉ dạy cho.
Chiêu kiếm này của Diệp Thần từ lâu đã được diễn luyện qua vô số lần, nhưng bây giờ mới là lần thứ nhất lấy ra đối địch, vừa ra tay chính là bộc phát ra một loại phong mang kinh thế quét ngang tất cả.
Đặc biệt là Diệp Thần bây giờ trong tay lại là sử dụng thanh linh khí Thanh Phong kiếm, càng là trợ giúp cho uy lực của một chiêu kiếm này tăng lên rất nhiều !
Kiều Cô Phong nhìn thấy chiêu kiếm này của Diệp Thần, trong ánh mắt lộ ra tia kinh ngạc trong phút chốc, hắn không nghĩ tới kiếm pháp của Diệp Thần cư nhiên lại tinh xảo như vậy.
"Kiếm pháp này uy lực quả thực không sai, đáng tiếc là người sử ra nó lại quá yếu kém !" Kiều Cô Phong cười gằn, hung hãn ra tay đấm ra một quyền !
Chỉ là đơn giản đấm ra một quyền, không có bất kỳ xinh đẹp kĩ xảo nào, tựa hồ là chỉ là một người bình thường đánh ra một quyền mà thôi, cảm giác cũng không có uy lực gì cả.
Đáng tiếc, những thứ này đều là vẻ giả tạo bên ngoài. Ngược lại, uy lực của một quyền này, căn bản không phải người bình thường có thể tưởng tượng được !
Đây là "Vô ảnh Quyền""của Ảnh Phong tông, hoàng cấp trung phẩm võ kỹ, cùng với "Hám Thế Cuồng Quyền""của Thiên Linh tông nổi danh như nhau.
"Tông chủ tất thắng !!" Tiểu Đông Bắc ở phía xa bỗng nhiên lớn tiếng gọi lên, sau đó một đám nữ đệ tử Thiên Linh tông cũng bắt chước theo hắn gọi to lên.
Cho tới lúc này một các trưởng lão sắc mặt đang rất khó coi, từ khi Kiều Cô Phong nói hắn đã đột phá đến cảnh giới luyện thần trung kỳ, bọn họ liền biết trận chiến này cơ bản là đã thất bại không thể nghi ngờ.
Mặc kệ Diệp Thần có cố gắng như thế nào đi chăng nữa, cũng không thể là đối thủ của Kiều Cô Phong có cảnh giới luyện thần trung kỳ.
Tuy là đã tuyệt vọng, thế nhưng bọn họ vẫn không nhịn được đưa ánh mắt phóng tới trên người Diệp Thần, hi vọng Diệp Thần có thể sáng tạo ra kỳ tích !
Thanh Phong kiếm trong tay được Diệp Thần nắm chặt, một chiêu kiếm này từ trên bầu trời chém xuống dưới, mang theo cả phong lôi, sát cơ cuồng bạo, phong mang vô cùng.
Vô số đạo ánh kiếm ở bốn phía bắn ra, dường như đem hư không xung quanh cắt thành từng mảng từng mảng, khiến cho ở bên trong lòng người tự ý sinh ra một hơi khí lạnh.
Đáng tiếc, một chiêu kiếm kinh thế tuyệt luân như vậy, lại bị một quyền của Kiều Cô Phong bắn cho bay đi !
"Vô Ảnh Quyền"của Kiều Cô Phong như là khủng long vẫy đuôi, khí thế cuồng bạo ở đầu quyền nổ tung ra, từng luồng từng luồng chân khí cực kỳ hung hãn hóa thành hình cơn lốc, để trường kiếm của Diệp Thần không cách nào tiến thêm, dường như bị giữ lại !
Sau đó nắm đấm mạnh mẽ của Kiều Cô Phong oanh kích thẳng lên bên trên Thanh Phong kiếm, lập tức có tiếng kiếm rung vang chói tai.
"Loảng xoảng !" thân hình Diệp Thần loáng một cái, trên cánh tay của hắn dường như có một nguồn sức mạnh truyền đến, năm ngón tay không nhịn được buông lỏng ra, Thanh Phong kiếm liền tuột ra khỏi tay của hắn.
Một bên kia Kiều Cô Phong vẫy tay, Thanh Phong kiếm lần thứ hai trở lại trong tay hắn !
"Bản tông đã nói, Thanh Phong kiếm dù có bị ngươi chiếm được, nhiều nhất cũng chỉ có thể trong tay ngươi chốc lát mà thôi." Kiều Cô Phong cười gằn: " Đồ vật của bản tông, không phải loại giun dế như ngươi có tư cách nắm lấy !"
Diệp Thần tâm thần rung động, cú đấm vừa rồi của Kiều Cô Phong cường đại đến ngoài ý muốn, căn bản không phải là mình có thể chống lại được. Cú đấm vừa rồi của đối phương tuy rằng không có thương tổn đến chính mình, thế nhưng lại là đem mình bức cho quăng kiếm lùi về sau.
Dù có linh khí Diệp Thần vẫn không phải là đối thủ Kiều Cô Phong, bây giờ linh khí lại bị Kiều Cô Phong đoạt trở lại, Diệp Thần càng là không phải đối thủ của hắn !
"Cuộc nháo kịch này, đã đến thời điểm kết thúc rồi." Kiều Cô Phong khẽ cười nói, sau đó lại ra tay lần nữa.
Trong tay hắn Thanh Phong kiếm chỉ xéo về phía Diệp Thần, một đạo kiếm cương phun ra, hướng về phía Diệp Thần chém tới.
Đồng dạng là kiếm cương, thế nhưng kiếm cương trong tay Kiều Cô Phong rõ ràng so với kiếm cương của Diệp Thần vừa bắn ra mạnh hơn không biết bao nhiêu lần.
Diệp Thần nhíu chặt lông mày, lần này xem như là mình sa vào tuyệt cảnh sao ?
"Phá cho ta !!" Diệp Thần gầm lên giận dữ, cả người hắn khí thế đại biến, nhất thời có loại cảm giác kết hợp thành một thể với đất trời.
Hắn cùng thiên địa đại thế Thiên Linh tông kết hợp thành một thể, chính như khi nãy một lời doạ lui Vu Thành Binh, đó chính là dựa vào thiên địa đại thế Thiên Linh tông.
Tình huống như thế này, có một từ ngữ đặc biệt chuyên dùng để hình dung, đó gọi là "Thiên nhân hợp nhất" .
Đương nhiên, chỉ có khi chính mình đang ở trong tông môn, Diệp Thần mới có thể làm được cái này thiên nhân hợp nhất.
“Hám Thế Cuồng Quyền" ! !
Diệp Thần đấm ra một quyền này, cả người thân hình tựa hồ cũng lớn lên vô số lần, chẳng khác nào hóa thành một toà cao thủ, khiến người ta ngưỡng mộ.
Kiều Cô Phong cười lạnh nói: " Dù ngươi có dung hợp với thiên địa đại thế, cũng là vô dụng a, chết đi cho ta !!!"
Kiếm cương chém xuống, như là một thanh đao cầu, treo ở trên đỉnh đầu Diệp Thần, nhất định phải đem hắn chém đầu dọa chúng.
. . .
Sau khi phun ra bốn chữ chắc chắn phải chết, ngón trỏ Kiều Cô Phong duỗi ra, bắn ra một chỉ.
Trong nháy mắt, một đạo chân khí cuồng bạo bắn nhanh ra, hướng về trán Diệp Thần mà ép tới.
Đây là một đòn tùy ý của Kiều Cô Phong, thế nhưng Diệp Thần lại không dám có một chút khinh thường nào, mặt hắn nghiêm nghị, sau đó bỗng nhiên vung Thanh Phong kiếm trong tay lên!
Thanh Phong kiếm chém xuống, từng lũ kiếm khí bắn ra khắp nơi, tiếp theo chúng tụ tập lại hóa thành một đạo kiếm cương to lớn !
Kiếm khí hóa cương, đây là chỉ có khi đạt tới cảnh giới luyện thần mới có thể làm được sự tình bậc này, uy lực hung hăng đến doạ người, tuyệt đối có thể dễ dàng ép chết bất kỳ luyện khí cao thủ nào.
" Kiếm cương của ngươi, trong mắt ta quả thực cùng giấy chẳng khác gì nhau, yếu đến độ không đỡ nổi một đòn !" Kiều Cô Phong cười nhạo, đạo chân khí kia của hắn bắn ra thế như chẻ tre, trực tiếp phá nát kiếm cương của Diệp Thần.
Diệp Thần phải liên tục chém ra ba kiếm, mới thật vất vả hóa giải được một chiêu tùy tiện của Kiều Cô Phong, đồng thời cả người huyết khí bị chấn động, sắc mặt lập tức có một tia trắng xám.
Diệp Thần lông mày khẽ nhíu lại trên mặt lộ ra vẻ hoảng sợ, sức mạnh của Kiều Cô Phong quả thực là mạnh đến mức không thể tin nổi a ! Chính mình đã toàn lực tiếp đón một chiêu tùy tiện của hắn còn có chút chật vật như thế, thế thì còn đánh cái rắm a ?
Có điều chuyện đã đến nước này rồi, Diệp Thần đương nhiên sẽ không lùi bước, hắn bỗng nhiên bước ra một bước, khí thế bạo phát, cả người chân khí khuấy động, quát lên: " Kiều Cô Phong lão nhi, ngươi cũng là nói khoác không biết ngượng, có bản lĩnh thì tiếp ta một chiêu kiếm xem nào !"
Thanh Phong kiếm giơ ngang trời, Diệp Thần áo bào trắng khuấy động tung bay, cả người khí thế bàng bạc toát ra, tựa hồ thân thể hắn và toàn bộ Thiên Linh tông đã hợp thành nhất thể, tràn ngập một loại khí tức uy nghiêm.
Hắn đã vào dồn tất cả lực lượng của mình vào chiêu này, không chỉ có dung hợp với pho tượng số mệnh, còn có mượn toàn bộ sức mạnh của tông môn đệ tử. Thật vất vả mới đưa tu vi tăng lên tới cảnh giới này, Diệp Thần không thể không đụng một cái nha !
Kiều Cô Phong nhìn chằm chằm Thanh Phong kiếm trong tay Diệp Thần, đầy mặt sương lạnh, cười lạnh nói: "Dùng kiếm của bản tông tới đối phó bản tông, ha ha. . . Diệp Thần, ta sẽ cho ngươi chết rất khó coi !"
Diệp Thần lạnh lùng nhìn Kiều Cô Phong, từ trong hàm răng phát ra hai chữ: "Ồn ào!"
Nghe được hai chữ này, Kiều Cô Phong không khỏi bị tức giận tới nghẹn cổ. Cùng lúc đó, Diệp Thần ra tay rồi, vừa ra tay chính là sát chiêu, không chút lưu tình !
Đối với cao thủ như Kiều Cô Phong, hắn đương nhiên sẽ không sử dụng Hám Thế Cuồng Quyền, vì bây giờ võ kỹ mạnh nhất ở Thiên Linh tông này thực sự là có chút vô lực a.
Diệp Thần bỗng nhiên nhảy lên, bây giờ sức mạnh của hắn có thể so với luyện thần cảnh giới, nhảy một cái lại đã đạt tới độ cao mười mấy mét, dường như hắn đã biến thành một con hùng ưng giống tới kinh người.
Một luồng ánh kiếm như cầu vồng nối tới mặt trời phát ra, bỗng nhiên nổ tung, lực oanh kích kinh thế hãi tục !
Chiêu kiếm này từ trên trời giáng xuống, quả thực là đem bát phương toàn bộ phong tỏa, bất luận dù ngươi có hướng về nơi nào mà né tránh đều cũng không tránh khỏi chiêu kiếm này.
Bởi vì chiêu kiếm này đã mơ hồ tiếp cận tới cảnh giới "Vô chiêu", không có chiêu thức, tự nhiên cũng không có phương pháp phá giải, chỉ có đón đầu mà lên, chính diện phá đi !
“Thiên Ngoại Phi Tiên", chiêu kiếm này của Diệp Thần chính là được Tây Môn Xuy Tuyết trưc tiếp chỉ dạy cho.
Chiêu kiếm này của Diệp Thần từ lâu đã được diễn luyện qua vô số lần, nhưng bây giờ mới là lần thứ nhất lấy ra đối địch, vừa ra tay chính là bộc phát ra một loại phong mang kinh thế quét ngang tất cả.
Đặc biệt là Diệp Thần bây giờ trong tay lại là sử dụng thanh linh khí Thanh Phong kiếm, càng là trợ giúp cho uy lực của một chiêu kiếm này tăng lên rất nhiều !
Kiều Cô Phong nhìn thấy chiêu kiếm này của Diệp Thần, trong ánh mắt lộ ra tia kinh ngạc trong phút chốc, hắn không nghĩ tới kiếm pháp của Diệp Thần cư nhiên lại tinh xảo như vậy.
"Kiếm pháp này uy lực quả thực không sai, đáng tiếc là người sử ra nó lại quá yếu kém !" Kiều Cô Phong cười gằn, hung hãn ra tay đấm ra một quyền !
Chỉ là đơn giản đấm ra một quyền, không có bất kỳ xinh đẹp kĩ xảo nào, tựa hồ là chỉ là một người bình thường đánh ra một quyền mà thôi, cảm giác cũng không có uy lực gì cả.
Đáng tiếc, những thứ này đều là vẻ giả tạo bên ngoài. Ngược lại, uy lực của một quyền này, căn bản không phải người bình thường có thể tưởng tượng được !
Đây là "Vô ảnh Quyền""của Ảnh Phong tông, hoàng cấp trung phẩm võ kỹ, cùng với "Hám Thế Cuồng Quyền""của Thiên Linh tông nổi danh như nhau.
"Tông chủ tất thắng !!" Tiểu Đông Bắc ở phía xa bỗng nhiên lớn tiếng gọi lên, sau đó một đám nữ đệ tử Thiên Linh tông cũng bắt chước theo hắn gọi to lên.
Cho tới lúc này một các trưởng lão sắc mặt đang rất khó coi, từ khi Kiều Cô Phong nói hắn đã đột phá đến cảnh giới luyện thần trung kỳ, bọn họ liền biết trận chiến này cơ bản là đã thất bại không thể nghi ngờ.
Mặc kệ Diệp Thần có cố gắng như thế nào đi chăng nữa, cũng không thể là đối thủ của Kiều Cô Phong có cảnh giới luyện thần trung kỳ.
Tuy là đã tuyệt vọng, thế nhưng bọn họ vẫn không nhịn được đưa ánh mắt phóng tới trên người Diệp Thần, hi vọng Diệp Thần có thể sáng tạo ra kỳ tích !
Thanh Phong kiếm trong tay được Diệp Thần nắm chặt, một chiêu kiếm này từ trên bầu trời chém xuống dưới, mang theo cả phong lôi, sát cơ cuồng bạo, phong mang vô cùng.
Vô số đạo ánh kiếm ở bốn phía bắn ra, dường như đem hư không xung quanh cắt thành từng mảng từng mảng, khiến cho ở bên trong lòng người tự ý sinh ra một hơi khí lạnh.
Đáng tiếc, một chiêu kiếm kinh thế tuyệt luân như vậy, lại bị một quyền của Kiều Cô Phong bắn cho bay đi !
"Vô Ảnh Quyền"của Kiều Cô Phong như là khủng long vẫy đuôi, khí thế cuồng bạo ở đầu quyền nổ tung ra, từng luồng từng luồng chân khí cực kỳ hung hãn hóa thành hình cơn lốc, để trường kiếm của Diệp Thần không cách nào tiến thêm, dường như bị giữ lại !
Sau đó nắm đấm mạnh mẽ của Kiều Cô Phong oanh kích thẳng lên bên trên Thanh Phong kiếm, lập tức có tiếng kiếm rung vang chói tai.
"Loảng xoảng !" thân hình Diệp Thần loáng một cái, trên cánh tay của hắn dường như có một nguồn sức mạnh truyền đến, năm ngón tay không nhịn được buông lỏng ra, Thanh Phong kiếm liền tuột ra khỏi tay của hắn.
Một bên kia Kiều Cô Phong vẫy tay, Thanh Phong kiếm lần thứ hai trở lại trong tay hắn !
"Bản tông đã nói, Thanh Phong kiếm dù có bị ngươi chiếm được, nhiều nhất cũng chỉ có thể trong tay ngươi chốc lát mà thôi." Kiều Cô Phong cười gằn: " Đồ vật của bản tông, không phải loại giun dế như ngươi có tư cách nắm lấy !"
Diệp Thần tâm thần rung động, cú đấm vừa rồi của Kiều Cô Phong cường đại đến ngoài ý muốn, căn bản không phải là mình có thể chống lại được. Cú đấm vừa rồi của đối phương tuy rằng không có thương tổn đến chính mình, thế nhưng lại là đem mình bức cho quăng kiếm lùi về sau.
Dù có linh khí Diệp Thần vẫn không phải là đối thủ Kiều Cô Phong, bây giờ linh khí lại bị Kiều Cô Phong đoạt trở lại, Diệp Thần càng là không phải đối thủ của hắn !
"Cuộc nháo kịch này, đã đến thời điểm kết thúc rồi." Kiều Cô Phong khẽ cười nói, sau đó lại ra tay lần nữa.
Trong tay hắn Thanh Phong kiếm chỉ xéo về phía Diệp Thần, một đạo kiếm cương phun ra, hướng về phía Diệp Thần chém tới.
Đồng dạng là kiếm cương, thế nhưng kiếm cương trong tay Kiều Cô Phong rõ ràng so với kiếm cương của Diệp Thần vừa bắn ra mạnh hơn không biết bao nhiêu lần.
Diệp Thần nhíu chặt lông mày, lần này xem như là mình sa vào tuyệt cảnh sao ?
"Phá cho ta !!" Diệp Thần gầm lên giận dữ, cả người hắn khí thế đại biến, nhất thời có loại cảm giác kết hợp thành một thể với đất trời.
Hắn cùng thiên địa đại thế Thiên Linh tông kết hợp thành một thể, chính như khi nãy một lời doạ lui Vu Thành Binh, đó chính là dựa vào thiên địa đại thế Thiên Linh tông.
Tình huống như thế này, có một từ ngữ đặc biệt chuyên dùng để hình dung, đó gọi là "Thiên nhân hợp nhất" .
Đương nhiên, chỉ có khi chính mình đang ở trong tông môn, Diệp Thần mới có thể làm được cái này thiên nhân hợp nhất.
“Hám Thế Cuồng Quyền" ! !
Diệp Thần đấm ra một quyền này, cả người thân hình tựa hồ cũng lớn lên vô số lần, chẳng khác nào hóa thành một toà cao thủ, khiến người ta ngưỡng mộ.
Kiều Cô Phong cười lạnh nói: " Dù ngươi có dung hợp với thiên địa đại thế, cũng là vô dụng a, chết đi cho ta !!!"
Kiếm cương chém xuống, như là một thanh đao cầu, treo ở trên đỉnh đầu Diệp Thần, nhất định phải đem hắn chém đầu dọa chúng.
. . .
Tác giả :
Bát Lưỡng Thiêu Đao Tử