Sử Thượng Tối Cường Chuế Tế
Chương 174: Cừu Yêu Nhi lựa chọn! Thiên Thiên tự sát
Giữa lúc Thẩm Lãng lén lút đi tới cửa.
- Kéc kéc! - Bỗng nhiên cửa mở.
Một nữ nhân đi đến, đúng là Từ Thiên Thiên.
Ngươi thế nào biến thành bộ dáng này?
Mắt thâm quầng, hai mắt sung huyết, hơn nữa còn có vẻ mệt mỏi rã rời muốn chết.
Thẩm Lãng hạ giọng nói:
- Chúng ta đêm qua chắc không phát sinh cái gì chứ?
Từ Thiên Thiên nhỏ giọng cắn răng nói:
- Ngươi nghĩ hay lắm.
Thẩm Lãng nói:
- Dược hiệu kia mạnh như vậy, ngươi là thế nào qua được hả?
- Ắt xì, ắt xì... - Từ Thiên Thiên liên tiếp nhảy mũi mấy cái, tiếp đó bản năng lắc tay.
Thẩm Lãng nhìn về phía tay phải của nàng, đầy bong bóng trắng, lại nhìn sang tay trái, cũng đồng dạng bị nước ngâm đến trắng bệch, da tay nhăn nheo cả lại.
F*ck, ngươi thật lợi hại!
Thẩm Lãng không khỏi nói:
- Ngươi vất vả.
Từ Thiên Thiên nghiến răng nghiến lợi, nói:
- Ngươi nói thêm câu nữa, ta liền đánh chết ngươi.
Người ở dưới mái hiên, không thể không cúi đầu.
Con tiểu tiện nhân này, lúc trước ở phủ Bá Tước Huyền Vũ sao không phách lối thế này hả?
- Ôi! - Thẩm Lãng thở dài nói:
- May mà chúng ta đêm qua không có phát sinh cái gì, bằng không ta thực sự áy náy.
Từ Thiên Thiên nói:
- Tên ác ôn nhà ngươi mà cũng biết hổ thẹn sao?
Thẩm Lãng nói:
- Đương nhiên biết hổ thẹn, chỉ bất quá không phải đối với ngươi hổ thẹn, mà là hổ thẹn với nương tử của ta.
- ...
Con tiểu tiện nhân này thực sự lên gối một phát.
Thẩm Lãng đã thụ thương chỗ đó nặng như vậy, nàng vừa lên gối, tức khắc đau đến xé da.
Kỳ thực, khí lực Từ Thiên Thiên dùng rất nhỏ, chẳng qua là Thẩm Lãng quá yếu đuối mà thôi.
Lòng của nàng bây giờ vô cùng phức tạp, hơn nữa xem chuyện tối ngày hôm qua là vô cùng nhục nhã.
Đêm qua chuyện nàng làm ở trong thùng tắm, quả thực chính là ác mộng, nàng đời này cũng không muốn nhắc đến, hận không thể trực tiếp từ trong đầu hoàn toàn cắt bỏ.
Kết quả Thẩm Lãng còn muốn nói mãi như xát muối.
Kết quả, khiến nàng phát bực, trực tiếp trả thù.
Thẩm Lãng nói:
- Nàng... Nàng đâu?
Bây giờ Thẩm Lãng ngay cả tên Cừu Yêu Nhi cũng không dám gọi ra, thực sự là... quá đáng sợ.
Ta biết chỗ ta gìn giữ bốn mươi mấy năm, ta biết ta đặc biệt khát vọng thời khắc này.
Thế nhưng cái này quá độc ác.
Chuyện này tương đương với cái gì, một người đàn ông nghèo nửa đời, mỗi ngày đều chỉ húp cháo trắng, cho tới bây giờ chưa ăn qua thịt, cũng không có ăn thêm một chút thức ăn mặn.
Hắn thực sự vô cùng muốn ăn thịt.
Dù cho chỉ là thịt kho tàu cũng tốt.
Kết quả bưng lên một bữa tiệc lớn siêu xa xỉ hào hoa, giá vài trăm vạn một bàn.
Mười nghìn pound beefsteak hoa tuyết hàng đầu.
Một pound siêu bào ngư.
Bảy tám pound một con tôm hùm thượng hạng.
Một nghìn pound ốc cổ ngỗng (percebes).
Ngoài ra còn có chai Romani Conti trị giá hàng trăm ngàn.
Ngon không?
Ngon chứ!
Mỗi người đàn ông đều muốn ăn.
Hoàn toàn là món ngon đỉnh cấp thiên hạ.
Thế nhưng... Ngươi cũng không thể nhét toàn bộ vào trong miệng ta.
Ta rõ ràng đã ăn không vô, còn muốn vây khốn hai tay của ta, không ngừng hướng trong bụng ta bỏ vào, thiếu chút nữa chết người.
- Tướng quân đang tiếp đãi một người. - Từ Thiên Thiên nói.
- Người nào? - Thẩm Lãng nói.
- Thành chủ Nộ Triều Cừu Thiên Nguy. - Từ Thiên Thiên:
- Lão ta coi trọng ngươi, suy nghĩ nạp ngươi vào phủ, đang hướng tướng quân Cừu Yêu Nhi đòi người.
Thẩm Lãng chợt run run một cái, không thể nào, thật là đáng sợ.
Từ Thiên Thiên nói:
- Không sai, chính là nạp thiếp, ngươi tự cầu phúc đi.
Đừng nói nhét vào trong phủ, dù cho để Cừu Thiên Nguy thấy tướng mạo của hắn, Thẩm Lãng cũng gần như hẳn phải chết không thể nghi ngờ.
Cừu Yêu Nhi không biết Thẩm Lãng, cũng không có nghĩa là Cừu Thiên Nguy không biết, ông ta có lẽ từng thấy tranh của Thẩm Lãng rồi.
...
Trong đại sảnh lâu đài màu trắng.
Cừu Yêu Nhi đã hoàn toàn khôi phục, vẫn là khí phách dũng cảm như trước.
Ngày hôm qua ốm đau, giống như không có để lại một chút dấu vết. Đêm qua điên cuồng, cũng giống như không có để lại một chút dấu vết.
Cừu Thiên Nguy ra sức trấn an:
- Yêu Nhi à, con yên tâm, chuyện này ta nhất định truy xét rõ ràng. Nữ đầu bếp Thư Thục nhất định sống phải thấy người chết phải thấy xác. Người phía sau màn hại con, mặc kệ địa vị bao lớn, ta đều tuyệt đối không buông tha.
- Ừm!
Cừu Yêu Nhi thuận miệng lên tiếng.
Cừu Thiên Nguy nói:
- Yêu Nhi, kế tiếp có thể sẽ có đại sự phát sinh, ta sẽ dẫn binh xuất chiến, thành Nộ Triều cần giao cho con trấn thủ.
- Ừm.
Dù cho chuyện lớn như vậy, Cừu Yêu Nhi cũng chỉ là thuận miệng ừm một tiếng.
Bởi vì đối với nàng mà nói, trấn thủ một thành Nộ Triều hoàn toàn là dễ dàng.
Lâu đài phủ Thành Chủ lâu đài kiên cố như vậy, vạn người không thể khai thông, nếu là có nàng tọa trấn còn không thủ được, vậy thì thật là buồn cười.
- Đúng rồi, Yêu Nhi còn có một việc. - Cừu Thiên Nguy nói.
- Ừm.
Cừu Thiên Nguy nói:
- Nghe nói có một nữ đại phu vừa tới, y thuật đặc biệt cao minh, lại chữa khỏi độc của con sao?
Cừu Yêu Nhi nói:
- Nghĩa phụ, ngài làm thế nào biết được?
Cừu Thiên Nguy hướng tỳ nữ Lục Y kế bên nhìn lại một cái.
Lục Y nói:
- Tiểu thư, nữ đầu bếp Thư Thục hạ muối độc cho ngài không phải đã bị giết người diệt khẩu sao? Ta cảm thấy chuyện này nhất định phải bẩm báo cho thành chủ đại nhân, nhất định phải tra tra ra manh mối, cho nên ta đã nói hết chuyện nữ đại phu luôn thể.
- A. - Cừu Yêu Nhi thản nhiên nói.
Lục Y vì sao phải nói ra chuyện nữ đại phu?
Đương nhiên là vì trả thù.
Có mục đích muốn Cừu Thiên Nguy đoạt lấy nữ đại phu.
Mà một khi rơi vào trong tay Cừu Thiên Nguy, bất kỳ cô gái nào chỉ sợ đều muốn sống không được đi.
Bộ dạng hành hạ phụ nữ kia của Cừu Kiêu là học từ ai?
Còn chưa phải là Cừu Thiên Nguy à?
Chỉ bất quá Vua Hải Tặc kiểm soát rất nhiều, hơn nữa không có đường hoàng như vậy.
Thế nhưng nữ đại phu rơi vào trong tay Vua Hải Tặc, tuyệt đối sẽ quăng nửa cái mạng.
Vị nữ đại phu này cũng dám xen vào việc của người khác vội tới chữa bệnh Cừu Yêu Nhi? Vậy ngươi nên chết đi!
- Đúng rồi tiểu thư, nghe nói Từ Thiên Thiên dĩ nhiên là con dâu Thái Thú Nộ Giang Trương Xung, hơn nữa nghe nói đã chết. - Lục Y lại nói:
- Bây giờ làm sao lại sống đến giờ, hơn nữa còn xuất hiện ở bên cạnh ngài, rõ ràng quá trùng hợp.
Lời này, lại là vô cùng nham hiểm.
Mục đích Lục Y vẫn rất rõ ràng, muốn khiến cho Cừu Thiên Nguy chú ý, cùng nhau chiếm lấy Từ Thiên Thiên và nữ đại phu.
Cừu Thiên Nguy với những lời này giống như không có nghe được vậy.
Đối với cô gái Từ Thiên Thiên này, ông ta có hứng thú, nhưng là hứng thú lợi dụng.
Với nữ sắc của nàng?
Nói thật, Cừu Thiên Nguy cái gì đều chơi đùa, trừ nữ nhân vô cùng cá biệt ông ta nhất định phải được, còn lại ông ta cũng không có khát vọng đặt biệt gì,
Cừu Thiên Nguy nói:
- Vi phụ ở trên biển tung hoành nhiều năm, phơi ra nắng gió, cộng thêm nhiều lần đại chiến, ít nhiều gì đều có chút nội thương, cho nên vị nữ đại phu này có thể bỏ những thứ yêu thích hay không.
Cừu Yêu Nhi nói:
- Vậy nghĩa phụ bỏ những thứ yêu thích là có ý gì?
Cừu Thiên Nguy nhướng mày, Cừu Yêu Nhi này chính là ngay thẳng thế này, hoàn toàn nghe không hiểu tiếng người.
Cừu Thiên Nguy nói:
- Vi phụ muốn đưa nàng vào phủ Thành Chủ, một đại phu cao minh đặc biệt hữu dụng, đương nhiên khi con cần chữa bệnh, ta bất cứ lúc nào có thể phái nàng qua đây.
Cừu Yêu Nhi lắc đầu nói:
- Không được.
Cừu Thiên Nguy không khỏi kinh ngạc.
Từ chối gọn gàng dứt khoát thế này?
Ta chính là nghĩa phụ của ngươi, chính là thành chủ Nộ Triều, coi như là chủ quân của ngươi.
Hướng ngươi đòi một nữ đại phu, ngươi đều không đáp ứng?
- A? Vì sao hả? - Cừu Thiên Nguy nói.
Cừu Yêu Nhi nói:
- Bởi vì chúng ta đã ngủ rồi.
Tức khắc...
Trong đại sảnh một mảnh tĩnh lặng.
Cừu Yêu Nhi lúc nói ra những lời này, một chút nhăn nhó cũng không có, thật giống như nói ta ăn rồi vậy.
Ngươi chính là nữ thần, ngươi chính là nữ bá vương, thế nào một chút rụt rè cũng không có chứ.
Ngay cả Lục Y cũng kinh ngạc sững sờ, không nhịn được nói ra:
- Chủ nhân, nàng... nàng ta là con gái mà.
- Ừm. - Cừu Yêu Nhi đáp.
Ánh mắt của Cừu Thiên Nguy lóe lên một cái, nói:
- Đã như vậy, coi như ta chưa nói, ha ha ha!
Tiếp đó, ông ta mở miệng nói:
- Ta không kéo nàng vào phủ Thành Chủ, nhưng chắc con có thể cho nàng xuất hiện để ta ngó một chút được không.
- Không được. - Cừu Yêu Nhi lại gọn gàng dứt khoát nói.
Tức khắc, sắc mặt Cừu Thiên Nguy có chút thay đổi.
Đứa con gái nuôi này lại ba lần chống đối ông ta.
Mặc dù nàng không là cố ý cố tình, hoàn toàn xuất phát từ bản năng, nhưng đây càng thêm nghiêm trọng.
- Vì sao hả? - Cừu Thiên Nguy nói bằng giọng lạnh lẽo.
Cừu Yêu Nhi nói:
- Bởi vì đi qua sau khi đêm qua điên cuồng, thân thể đại phu này bị thương, thân thể cùng khuôn mặt cũng không thể gặp người.
Trong đại sảnh lại là một mảnh tĩnh lặng.
Chơi điên thế này hả?
Cừu Yêu Nhi nhà ngươi võ công nghịch thiên, nàng... Sẽ không phải là bị ngươi giết chết đi.
Nếu nghĩa nữ đã mở miệng cự tuyệt, vậy Cừu Thiên Nguy cũng không tiện kiên trì nữa.
Tiếp tục, Cừu Kiêu nói sang chuyện khác, an ủi Cừu Yêu Nhi.
Cuối cùng đại chiến kế tiếp, còn cần nàng trấn thủ thành Nộ Triều.
- Hôm qua việc Cừu Kiêu làm ta đã biết rồi, ta sẽ phái đại phu giỏi nhất trị liệu cho những nữ võ sĩ, nếu có người không qua khỏi, ta sẽ cấp tiền tử an ủi. - Cừu Thiên Nguy nói:
- Tối hôm qua sau khi ta biết chuyện tên súc sinh kia định làm, lập tức liền muốn đánh nó, định bụng đánh gãy tay chân trước mặt con. Thế nhưng thằng nghiệt súc thoát được quá nhanh, đã rời bến.
Cừu Yêu Nhi nói:
- Cuối cùng nó vẫn là đệ đệ của con, lần này coi như bỏ qua, nhưng nếu như còn nữa tiếp theo, liền đừng trách con ra tay vô tình.
Cừu Thiên Nguy nói:
- Tiếp theo? Vậy không dùng con động thủ, bản thân ta sẽ đánh gãy tay chân của nó.
Cừu Yêu Nhi nâng chung trà lên, uống một ngụm.
- Vậy vi phụ lại cáo từ. - Cừu Thiên Nguy nói, đứng dậy rời đi.
Cừu Yêu Nhi tiễn mười bước.
Sau khi đi ra lâu đài màu trắng, sắc mặt Cừu Thiên Nguy tức khắc trở nên khó coi.
Ánh mắt lóe ra ánh sáng cực kỳ phức tạp.
Ông ta vì chuyện gì mà tìm đến vị nữ đại phu này?
Dĩ nhiên không phải vì nhan sắc của nàng, cũng không phải với nàng sinh ra hoài nghi gì, thậm chí cũng không phải là vì y thuật của nàng.
Mà là vì một việc.
Mà việc này, là tuyệt đối không thể nói ra miệng.
Sự nguy hiểm của Cừu Thiên Nguy có thể còn phức tạp hơn so với tưởng tượng của Cừu Kiêu nữa.
...
Sau khi Cừu Thiên Nguy ra.
Lục Y nói:
- Chủ nhân, đêm qua xảy ra chuyện gì hả? Ta thật là đáng chết, đáng lý phải ở bên cạnh chủ nhân.
Cừu Yêu Nhi nói:
- Lục Y, ngươi đi theo ta.
Tiếp đó, nàng mang theo Lục Y đi tới gian phòng của nàng.
Sau khi đi vào, nhìn thấy Thẩm Lãng lúc này đang che đũng quần thấp giọng kêu thảm thiết.
Mà Thẩm Lãng nhìn thấy Cừu Yêu Nhi, chỗ đó bản năng một trận run cầm cập, thậm chí co rút đau đớn.
Tiếp đó, những ký ức về đêm qua xông lên đầu toàn bộ,
Hoàn toàn thật không ngờ, ngươi lại là nữ dã thú như vậy.
Hôm nay Cừu Yêu Nhi coi như gió nhẹ mây nhạt, khí phách dũng cảm, giống như hết thảy ngày hôm qua đều không có phát sinh.
Thế nhưng, khí sắc ngược lại đã khá nhiều.
Nàng đang mặc áo choàng lụa, vóc dáng vẫn đẹp đến để toàn bộ nữ nhân tuyệt vọng, đường cong hình thể hạ gục nhanh chưa từng có, dù cho bây giờ nhìn, Thẩm Lãng còn muốn cứng một cái.
Tiếp đó lại một trận đau đớn.
Hắn thậm chí có một loại ảo giác.
Thân thể trong váy này, hắn đã từng hưởng dụng sao?
Thật là không chân thật vô cùng.
Đây giống như ngươi xem một bộ phim có nữ siêu sao điện ảnh, tiếp đó lại ngủ và xx cùng nàng.
Sau khi tỉnh lại, lại một lần nữa thấy phim của nàng, lại một lần nữa thấy dáng vẻ ngạo nghễ của nàng, vẫn tràn đầy mong đợi cùng cảm giác thần bí.
Cuối cùng chẳng qua là xx trong mộng mà thôi, sẽ chỉ làm trong lòng càng thêm khát vọng.
Chính là tất cả đêm qua phát sinh không phải là mơ.
Chỉ có thể nói nữ bá vương Cừu Yêu Nhi quá cường đại.
Dù cho đã ngủ rồi, vẫn không dám tin cho đó là mộng.
Mấu chốt là xảy ra đêm qua chuyện như vậy, ngươi không xấu hổ à? Ngươi không cảm giác ngại ngùng gì sao?
Thế nhưng từ biểu hiện Cừu Yêu Nhi xem ra, một chút dị dạng cũng không có.
Giống như đêm qua nàng cũng không có làm gì.
Chính là trong trí nhớ Thẩm Lãng, việc Cừu Yêu Nhi làm quả thực không cách nào diễn tả bằng ngôn từ, so với một chút phim đặc biệt còn dã man hơn.
Bằng không Thẩm Lãng sao thảm như vậy?
Mà lúc này Lục Y, nhìn phía Thẩm Lãng bỗng nhiên phát ra một tiếng thét kinh hãi.
Ả… ả này không phải con gái à?
Vì sao bây giờ lại biến thành đàn ông?
Phương diện này đến tột cùng chuyện gì xảy ra hả?
Cừu Yêu Nhi ngồi xuống.
Ngày hôm nay nàng đã thoải mái hơn, đầu cũng không căng đau, cũng không trời đất quay cuồng.
Cả người cảm giác cực kỳ tốt đẹp.
Đương nhiên, có nhiều chỗ có chút đau, thậm chí như thiêu như đốt.
Thế nhưng chính là điểm ấy đau đớn đối với nàng mà nói, căn bản không là gì cả.
- Ngày hôm qua nhang có vấn đề, bên trong bỏ thuốc, có người cấu kết Cừu Kiêu. - Cừu Yêu Nhi thản nhiên nói:
- Bên trong lâu đài chúng ta hầu hết là những nữ nhân đáng thương, nếu là có người phản bội, cấu kết người ngoài, vậy tội không thể tha thứ.
Lục Y kinh ngạc nói:
- Lại có việc này?
Tiếp đó, ả dùng ánh mắt tràn trề oán độc trông về phía Từ Thiên Thiên, lạnh lùng nói:
- Cái con đĩ này, còn không thú nhận, ngươi lúc nào thì cùng thiếu chủ Cừu Kiêu cấu kết? Ngươi vì sao phải hạ độc cho tiểu thư?
Từ Thiên Thiên kinh ngạc.
Lục Y nói:
- Những thứ nhang này vốn là ngươi mua, bây giờ ta hoài nghi chỗ cửa hàng hương liệu cũng có vấn đề. Tiểu thư, chuyện này muốn một tra tới cùng, mặc kệ dính đến người nào, toàn bộ giết chết bất luận tội, ngài là bầu trời của chúng ta, có bất kỳ người đối địch với ngài, chính là tử địch của chúng ta.
Con Lục "ngành" này, nhang có tình độc rõ ràng là do ả đổ.
Nhưng mà ả ngược lại nói bậy nói bạ vô tình đúng chân tướng, cái cửa hàng hương liệu Từ Thiên Thiên từng đến quả thật có vấn đề.
Thế nhưng Từ Thiên Thiên làm việc vô cùng cẩn thận, nàng đi qua nhiều cửa hàng bán hương liệu, hoàn toàn tư thế so sánh chất lượng nhang ba nhà, căn bản không có kẽ hở.
- Tiểu thư, Từ Thiên Thiên này thân phận quỷ dị, mục đích ả ẩn úp bên người ngày tuyệt đối không thuẩn túy. - Lục Y nói bằng giọng lạnh lẽo:
- Bắt ả lại, dùng đại hình xử lý, ta không tin ả không nhận tội.
Từ Thiên Thiên nói:
- Lục Y, ngươi không nên ngậm máu phun người.
Lục Y nói:
- Những thứ nhang này không phải là ngươi mua à?
Từ Thiên Thiên nói:
- Đúng là ta mua, thế nhưng đã bị người đổi qua.
Lục Y nói:
- Ngươi nói bị người đổi qua, ngươi có chứng cứ à?
Từ Thiên Thiên nói:
- Chuyện mua nhang thơm này, vốn do ngươi tự làm. Thế nhưng mấy ngày trước ngươi lại chuyển chuyện này sang cho ta, tại sao? Ngươi bình thường vẫn luôn chèn ép ta, ngày đó tại sao lại có lòng tốt như vậy, chuyển việc này cho ta? Mục đích liền là muốn họa thủy đông dẫn.
- Chứng cứ, chứng cớ đâu? - Lục Y nói:
- Từ Thiên Thiên nhà ngươi vốn là con dâu Thái thú Trương Xung, bên ngoài đều truyền ngươi chết, nhưng kết quả ngươi không có chết, kết quả lại ẩn núp đến bên người tiểu thư. Không chỉ có như thế, ngươi còn dùng tới nhang độc, hơn nữa còn đưa một người đàn ông đến bên người tiểu thư, đúng là giả gái. Âm mưu của ngươi đã vô cùng rõ ràng sáng tỏ, ngươi cố ý cho tiểu thư hạ tình độc, mục đích chính là để người đàn ông này cướp đi trinh tiết của tiểu thư, lòng dạ xấu xa của ngươi bây giờ đã được thực hiện rồi đó.
- Tiểu thư nhân vật cao quý đến cỡ nào? Quả thực như là nữ thần vậy, há là loại đàn ông hèn mọn này có khả năng dây máu ăn phần? Hôm nay cơ thể thuần khiết của tiểu thư đã bị hắn làm bẩn, Từ Thiên Thiên nha ngươi là đầu sỏ gây nên.
Lục Y chợt dựa vào hướng Thẩm Lãng cùng Từ Thiên Thiên nói:
- Tiểu thư, bây giờ người biết chuyện này không nhiều, giết hai người kia đi, xem như không có chuyện gì xảy ra cả.
Con ả Lục "ngành" rõ ràng độc ác.
Trực tiếp sẽ phải giết chết Thẩm Lãng cùng Từ Thiên Thiên.
Cừu Yêu Nhi vẫn ngồi trên ghế, không nói một lời.
Lục Y nói:
- Tiểu thư, ngài ở chỗ này chờ, ta lập tức gọi võ sĩ vào đây, bắt đôi cẩu nam nữ này lại, dùng đại hình nhất định bọn họ sẽ cung khai bí mật không thể cho ai biết.
Tức khắc, Lục Y vốn định đi ra ngoài.
Thẩm Lãng thản nhiên nói:
- Lục Y, kẻ cùng Cừu Kiêu cấu kết mưu hại tiểu thư Cừu Yêu Nhi là ngươi.
- Thứ hèn mọn như nhà người, không nên ăn nói bừa bãi. - Lục Y lạnh lùng nói:
- Chết đã đến nơi còn muốn muốn trả đũa, chẳng lẽ xem chủ nhân chúng ta như kẻ ngu si à? Ngươi nói ta và thiếu chủ Cừu Kiêu cấu kết, có chứng cứ à? Có chứng cứ à?
Thẩm Lãng đương nhiên là có chứng cứ.
Khắp cả người con Lục “ngành" lúc này đều có vết thương, là ai lưu lại, đương nhiên là Cừu Kiêu.
- Vết thương trên cổ của ngươi, là từ đâu tới? - Thẩm Lãng nói.
Lục Y nói:
- Đêm qua không biết lây dính cái gì, cảm thấy đặc biệt nhột, hay dùng móng tay gãi toàn thân, lẽ nào đây cũng không được à? Như thế cũng có thể xem như chứng cứ ta cấu kết thiếu chủ Cừu Kiêu? Vậy thì thật là hoang đường buồn cười.
Tiếp tục, ả cắn răng nghiến lợi nói:
- Từ Thiên Thiên, mê hương là ngươi mua, người đàn ông này là ngươi mang tới, hơn nữa hắn làm bẩn chủ nhân trong sạch, hết chuyện này đều rõ ràng, chính là âm mưu của các ngươi, các ngươi đáng chết, còn nỗ lực trả đũa người khác, rõ ràng buồn cười!
Thẩm Lãng thản nhiên nói:
- Vậy chữ trên cái mông của ngươi, cũng là móng tay ngươi gãi ra được à?
Lục Y trong lòng run lên, nói bằng giọng lạnh lẽo:
- Trên cái mông ta nào có chữ? Rõ ràng chính là ngươi nói bậy, tiểu thư à, ta đây phải đi gọi người đem đôi cẩu nam nữ này trói lại.
Tiếp đó, ả định đi ra ngoài.
- Chậm đã! - Cừu Yêu Nhi ra lệnh.
Lục Y run lên.
Cừu Yêu Nhi nói:
- Ngươi cởi váy xuống.
Thân thể Lục Y cứng ngắc ở tại chỗ.
- Lập tức!
Lục Y toàn thân run rẩy, đứng tại chỗ vẫn không nhúc nhích.
Một lát sau, hai nữ võ sĩ dưới trướng Cừu Yêu Nhi vọt vào, trực tiếp sắp bắt được Lục Y lột váy xuống.
Nhưng mà vào lúc này, Lục Y bỗng nhiên điên cuồng hướng bên ngoài phóng đi.
Ả cần tốc độ nhanh nhất vọt tới phủ Thành Chủ, cầm hết chuyện này đều nói cho thành chủ Cừu Thiên Nguy.
Mặc dù ả không biết người đàn ông này là ai, nhưng chắc chắn thân phận không đơn giản.
Thế nhưng một giây sau, ả đã bị tóm.
Không nói hai lời, trực tiếp bị xé váy, lộ ra vết sẹo mông.
Phía trên khắp nơi cũng là dấu bàn tay.
Hơn nữa, còn có khắc mấy chữ.
Tiện nhân của Cừu Kiêu!
Không sai, không phải hình xăm, mà là dùng móng tay rõ ràng khắc lên.
Lúc đó chảy máu như rót, có thể thấy được đau đến cỡ nào.
Hơn nữa những chữ viết này quá quen thuộc, rõ ràng là bàn tay của Cừu Kiêu.
Từ Thiên Thiên nói bằng giọng lạnh lẽo:
- Tiện nhân, ngươi bây giờ còn có đâu nói?
Lục Y tức khắc trực tiếp quỳ trên mặt đất, ra sức dập đầu nói:
- Chủ nhân, cũng là thiếu chủ Cừu Kiêu ép ta, cũng là hắn ép ta. Tên cầm thú này, hắn thừa dịp ngài không có ở đây đã hành hạ ta, thậm chí dùng tính mạng tới uy hiếp ta. Thế nhưng ta thực sự cho tới bây giờ đều chưa từng hại ngài.
Cừu Yêu Nhi vẫn không phát ra tiếng động.
Lục Y cầu khẩn nói:
- Chủ nhân, tiểu thư, ta hầu hạ ngài nhiều năm như vậy, hoàn toàn xem ngài như thân tỷ tỷ. Không có công lao cũng có khổ lao, ta là người đầu tiên đượ ngài cứu.
Cừu Yêu Nhi vẫn không di chuyển.
Mấy người nữ võ sĩ tâm phúc trực tiếp sẽ phải lôi Lục Y ra ngoài.
Lục Y bỗng nhiên trở nên điên cuồng lên, hô lớn:
- Cừu Yêu Nhi, tất cả chuyện này cũng là lỗi của ngài, cũng là lỗi của ngài. Ta ra sức lấy lòng ngài, tới gần ngài, là muốn trở thành nghĩa muội ngài. Ngài trước mặt mọi người nhận ta làm nghĩa muội có khó khăn như thế sao? Ta dựa vào cái gì phải làm đầy tớ suốt đời, ta dựa vào cái gì muốn làm nô tài cả đời? Ngài là thứ đàn bà độc ác vô tình, lúc đó đã cứu ta, vì sao không đẩy ta ngã xuống đất luôn đi?
- Ta chỉ muốn trở thành một trong các bà chủ của lâu đài này, lại có lỗi gì?
- Không sai, ta là bị Cừu Kiêu làm nhục, ta bị hắn lợi dụng. Thế nhưng hắn chí ít đã đáp ứng ta, sẽ nap ta làm thiếp, như vậy chí ít ta sẽ trở thành nửa bà chủ, không còn giống như bọn họ, chỉ là một người hầu hèn mọn.
Cừu Yêu Nhi đứng lên, đi tới trước mặt Lục Y.
Trong mắt Lục Y tức khắc lại lộ ra hy vọng, cầu khẩn nói:
- Chủ nhân, chỉ cần ngài nhận ta làm nghĩa muội, ta nhất định toàn tâm toàn ý thuần phục ngài, ta nhất định sẽ đi đến trước mặt thành chủ đại nhân nói ra toàn bộ âm mưu của thiếu chủ Cừu Kiêu, nhất định trừng phạt hắn nghiêm khắc.
- Chủ nhân, chỉ cần ngài nhận ta làm nghĩa muội, để ta thành nửa bà chủ trong lâu đài này, sau này cả đời ta cũng là người theo đuổi trung thành nhất của ngài.
Cừu Yêu Nhi không nói gì, đưa tay nhẹ nhàng phất qua mí mắt Lục Y, để mắt ả nhắm lại
- Chủ nhân, ngài đồng ý ta có đúng không? - Lục Y run rẩy nói.
Bàn tay Cừu Yêu Nhi vỗ nhẹ, giống như không dùng khí lực nào cả.
Tức khắc!
Lục Y mặt ngoài thân thể không có bất kỳ vết thương nào, nhưng là trong nháy mắt cả bộ não trở thành một cục bùn nhão.
Không có kêu thảm thiết, không có đau khổ, trực tiếp chết đi.
Rất nhiều người cũng không có hiểu Cừu Yêu Nhi.
Cho là nàng không giết nữ nhân.
Không sai, nàng quả thực cứu vớt vô số nữ nhân, hơn nữa còn chuyên kiến tạo một tòa lâu đài lấy tư cách nơi ẩn núp cho những nữ nhân này.
Thế nhưng, xâu chuỗi tất cả chuyện đó không có nghĩa là nàng sẽ đối với một nữ nhân sản sinh bất luận tình cảm gì.
Người bên cạnh một khi phản bội, vậy giết chết.
Dù sao cũng không có trong lòng nàng lưu lại bóng dáng gì, hiển nhiên cũng sẽ không để lại vết sẹo khó phai gì đâu.
Cừu Yêu Nhi phất tay.
Hai nữ võ sĩ kéo Lục Y đi ra ngoài.
Bên trong gian phòng chỉ còn lại có Thẩm Lãng cùng Từ Thiên Thiên.
...
Kế tiếp tình cảnh đặc biệt xấu hổ.
Bởi vì chuyện Thẩm Lãng giả gái, như thế nào cũng rửa không sạch.
Hơn nữa, hắn do Từ Thiên Thiên tìm tới.
Cho nên... Chuyện này Từ Thiên Thiên cũng không thể thoát khỏi hiềm nghi gì.
- Không cần giải thích, cái gì ta cũng không muốn nghe. - Cừu Yêu Nhi giơ tay lên:
- Ta mặc kệ các ngươi là ai? Mặc kệ các ngươi tới đến bên cạnh ta có mục đích gì? Ta hết thảy đều không có hứng thú.
Tiếp đó, nàng nhìn phía Thẩm Lãng nói:
- 《 Tây Du Ký 》 cũng là ngươi viết?
Thẩm Lãng gật đầu.
- Viết thật hay. - Cừu Yêu Nhi nói.
Tiếp đó nàng đứng dậy tiến vào phòng bên trong, ôm ra một cái rương, đặt ở trước mặt Thẩm Lãng.
Mở rương ra, bên trong là một đống lượng vàng.
- Cầm những lượng vàng àny, ngươi đi đi!
Thẩm Lãng không khỏi nói ra:
- Đây coi như là trả tiền chơi trai… cho ta à?
Cừu Yêu Nhi kinh ngạc nói:
- Mùi vị đêm qua quả thực tốt, gần như để cho người ta trầm luân, cho nên ngươi nói tiền chơi trai cũng không sai.
Đ*!
Tiếp tục, Cừu Yêu Nhi hướng Từ Thiên Thiên nói:
- Các ngươi nếu cùng một phe, vậy ngươi cũng đi thôi, trở về đi.
Từ Thiên Thiên tức khắc sắc mặt kịch biến, thân thể mềm mại run rẩy.
Cừu Yêu Nhi:
- Mặc kệ các ngươi có mục đích gì, âm mưu gì, cũng không thể thực hiện được. Rời khỏi ta đi, ta sẽ cũng không muốn gặp lại ngươi.
Chuyện này sao được?
Bắt thành Nộ Triều, Cừu Yêu Nhi này tuyệt đối then chốt.
Thẩm Lãng có thể đi, nhưng Từ Thiên Thiên nhất định phải lưu lại.
Đúng, Từ Thiên Thiên nhất định phải lưu lại!
Chiến lược thành Nộ Triều, Cừu Yêu Nhi là vòng then chốt tuyệt đối không thể thiếu.
Hôm nay cục diện đã phát triển đến trình độ này, căn bản không dừng lại được.
Thiên la địa võng bên đảo Vọng Nhai đã triển khai oanh liệt.
Chiến lược thành Nộ Triều nếu không thành công, phủ Bá Tước Huyền Vũ sẽ đối mặt tai họa ngập đầu.
Não Thẩm Lãng chuyển động rất nhanh, giải quyết cái nan đề trướ mắt này.
Nhưng mà vào lúc này, Từ Thiên Thiên trực tiếp quỳ xuống, khóc thút thít nói:
- Chủ nhân không nên đuổi ta đi, ta muốn lưu lại, ta muốn lưu lại. Ta muốn báo thù cho phụ thân, cho người nhà, vị hôn phu Trương Tấn đã giết cả nhà ta.
- Ngươi người đàn ông trước mắt này gọi Thẩm Lãng, hắn cũng là một tên cặn bã ác ôn. Hắn nói có thể giúp ta báo thù, cho nên ta mới cùng hắn cấu kết.
- Nhưng hắn là kẻ thù sống chết của ta, chính là hắn khiến ta cửa nát nhà tan, mấy đời gia nghiệp toàn bộ hủy diệt.
- Hắn bụng dạ khó lường, để ta ẩn núp đến bên cạnh ngài, nàng cho rằng ngài thích nữ nhân, cho nên để ta câu dẫn ngài.
- Ta không có câu dẫn đến ngài, thế nhưng... Bản thân ta lại thất thủ.
- Ngài là thần tượng của ta, là nữ thần của ta, vì ngài ta sẵn lòng nỗ lực tất cả, sẵn lòng hi sinh tất cả.
- Van cầu ngài không nên đuổi ta đi, Thẩm Lãng chính là một con rắn độc, lẽ nào ngài muốn cho ta trở lại bên người con rắn độc này à? Ta sẽ chết không có chỗ chôn.
- Nếu chủ nhân đuổi ta đi, nếu để cho ta trở lại bên người Thẩm Lãng, ta lập tức tự sát. Chỉ có ở bên cạnh ngài, ta mới thu được tân sinh, nếu như để ta trở lại cuộc sống quá khứ tối tăm không ánh mặt trời, ta thà chết!
Tiếp đó, nàng vô cùng kiên quyết, chợt định tông về phía cạnh bàn, trực tiếp sẽ phải tự sát.
...
Chú thích của Bánh: Up chương thứ nhất, đêm qua hừng đông uống thuốc sau đó lúc đầu muốn sớm đi ngủ, điều chỉnh làm việc và nghỉ ngơi. Nhưng nguyên nhân không viết xong bản thảo trong lòng khó chịu, căn bản muốn ngủ cũng không được, nằm mấy canh giờ vẫn đứng dậy gõ chữ, viết đến hơn mười một giờ cuối cùng hoàn thành chương một, hay là tháng sau sẽ điều chỉnh làm việc và nghỉ ngơi đi.
Ta đây phải đi ngủ mấy canh giờ, lạy xin mọi người hỗ trợ bạn ta ngủ, thực sự quá cần.
- Kéc kéc! - Bỗng nhiên cửa mở.
Một nữ nhân đi đến, đúng là Từ Thiên Thiên.
Ngươi thế nào biến thành bộ dáng này?
Mắt thâm quầng, hai mắt sung huyết, hơn nữa còn có vẻ mệt mỏi rã rời muốn chết.
Thẩm Lãng hạ giọng nói:
- Chúng ta đêm qua chắc không phát sinh cái gì chứ?
Từ Thiên Thiên nhỏ giọng cắn răng nói:
- Ngươi nghĩ hay lắm.
Thẩm Lãng nói:
- Dược hiệu kia mạnh như vậy, ngươi là thế nào qua được hả?
- Ắt xì, ắt xì... - Từ Thiên Thiên liên tiếp nhảy mũi mấy cái, tiếp đó bản năng lắc tay.
Thẩm Lãng nhìn về phía tay phải của nàng, đầy bong bóng trắng, lại nhìn sang tay trái, cũng đồng dạng bị nước ngâm đến trắng bệch, da tay nhăn nheo cả lại.
F*ck, ngươi thật lợi hại!
Thẩm Lãng không khỏi nói:
- Ngươi vất vả.
Từ Thiên Thiên nghiến răng nghiến lợi, nói:
- Ngươi nói thêm câu nữa, ta liền đánh chết ngươi.
Người ở dưới mái hiên, không thể không cúi đầu.
Con tiểu tiện nhân này, lúc trước ở phủ Bá Tước Huyền Vũ sao không phách lối thế này hả?
- Ôi! - Thẩm Lãng thở dài nói:
- May mà chúng ta đêm qua không có phát sinh cái gì, bằng không ta thực sự áy náy.
Từ Thiên Thiên nói:
- Tên ác ôn nhà ngươi mà cũng biết hổ thẹn sao?
Thẩm Lãng nói:
- Đương nhiên biết hổ thẹn, chỉ bất quá không phải đối với ngươi hổ thẹn, mà là hổ thẹn với nương tử của ta.
- ...
Con tiểu tiện nhân này thực sự lên gối một phát.
Thẩm Lãng đã thụ thương chỗ đó nặng như vậy, nàng vừa lên gối, tức khắc đau đến xé da.
Kỳ thực, khí lực Từ Thiên Thiên dùng rất nhỏ, chẳng qua là Thẩm Lãng quá yếu đuối mà thôi.
Lòng của nàng bây giờ vô cùng phức tạp, hơn nữa xem chuyện tối ngày hôm qua là vô cùng nhục nhã.
Đêm qua chuyện nàng làm ở trong thùng tắm, quả thực chính là ác mộng, nàng đời này cũng không muốn nhắc đến, hận không thể trực tiếp từ trong đầu hoàn toàn cắt bỏ.
Kết quả Thẩm Lãng còn muốn nói mãi như xát muối.
Kết quả, khiến nàng phát bực, trực tiếp trả thù.
Thẩm Lãng nói:
- Nàng... Nàng đâu?
Bây giờ Thẩm Lãng ngay cả tên Cừu Yêu Nhi cũng không dám gọi ra, thực sự là... quá đáng sợ.
Ta biết chỗ ta gìn giữ bốn mươi mấy năm, ta biết ta đặc biệt khát vọng thời khắc này.
Thế nhưng cái này quá độc ác.
Chuyện này tương đương với cái gì, một người đàn ông nghèo nửa đời, mỗi ngày đều chỉ húp cháo trắng, cho tới bây giờ chưa ăn qua thịt, cũng không có ăn thêm một chút thức ăn mặn.
Hắn thực sự vô cùng muốn ăn thịt.
Dù cho chỉ là thịt kho tàu cũng tốt.
Kết quả bưng lên một bữa tiệc lớn siêu xa xỉ hào hoa, giá vài trăm vạn một bàn.
Mười nghìn pound beefsteak hoa tuyết hàng đầu.
Một pound siêu bào ngư.
Bảy tám pound một con tôm hùm thượng hạng.
Một nghìn pound ốc cổ ngỗng (percebes).
Ngoài ra còn có chai Romani Conti trị giá hàng trăm ngàn.
Ngon không?
Ngon chứ!
Mỗi người đàn ông đều muốn ăn.
Hoàn toàn là món ngon đỉnh cấp thiên hạ.
Thế nhưng... Ngươi cũng không thể nhét toàn bộ vào trong miệng ta.
Ta rõ ràng đã ăn không vô, còn muốn vây khốn hai tay của ta, không ngừng hướng trong bụng ta bỏ vào, thiếu chút nữa chết người.
- Tướng quân đang tiếp đãi một người. - Từ Thiên Thiên nói.
- Người nào? - Thẩm Lãng nói.
- Thành chủ Nộ Triều Cừu Thiên Nguy. - Từ Thiên Thiên:
- Lão ta coi trọng ngươi, suy nghĩ nạp ngươi vào phủ, đang hướng tướng quân Cừu Yêu Nhi đòi người.
Thẩm Lãng chợt run run một cái, không thể nào, thật là đáng sợ.
Từ Thiên Thiên nói:
- Không sai, chính là nạp thiếp, ngươi tự cầu phúc đi.
Đừng nói nhét vào trong phủ, dù cho để Cừu Thiên Nguy thấy tướng mạo của hắn, Thẩm Lãng cũng gần như hẳn phải chết không thể nghi ngờ.
Cừu Yêu Nhi không biết Thẩm Lãng, cũng không có nghĩa là Cừu Thiên Nguy không biết, ông ta có lẽ từng thấy tranh của Thẩm Lãng rồi.
...
Trong đại sảnh lâu đài màu trắng.
Cừu Yêu Nhi đã hoàn toàn khôi phục, vẫn là khí phách dũng cảm như trước.
Ngày hôm qua ốm đau, giống như không có để lại một chút dấu vết. Đêm qua điên cuồng, cũng giống như không có để lại một chút dấu vết.
Cừu Thiên Nguy ra sức trấn an:
- Yêu Nhi à, con yên tâm, chuyện này ta nhất định truy xét rõ ràng. Nữ đầu bếp Thư Thục nhất định sống phải thấy người chết phải thấy xác. Người phía sau màn hại con, mặc kệ địa vị bao lớn, ta đều tuyệt đối không buông tha.
- Ừm!
Cừu Yêu Nhi thuận miệng lên tiếng.
Cừu Thiên Nguy nói:
- Yêu Nhi, kế tiếp có thể sẽ có đại sự phát sinh, ta sẽ dẫn binh xuất chiến, thành Nộ Triều cần giao cho con trấn thủ.
- Ừm.
Dù cho chuyện lớn như vậy, Cừu Yêu Nhi cũng chỉ là thuận miệng ừm một tiếng.
Bởi vì đối với nàng mà nói, trấn thủ một thành Nộ Triều hoàn toàn là dễ dàng.
Lâu đài phủ Thành Chủ lâu đài kiên cố như vậy, vạn người không thể khai thông, nếu là có nàng tọa trấn còn không thủ được, vậy thì thật là buồn cười.
- Đúng rồi, Yêu Nhi còn có một việc. - Cừu Thiên Nguy nói.
- Ừm.
Cừu Thiên Nguy nói:
- Nghe nói có một nữ đại phu vừa tới, y thuật đặc biệt cao minh, lại chữa khỏi độc của con sao?
Cừu Yêu Nhi nói:
- Nghĩa phụ, ngài làm thế nào biết được?
Cừu Thiên Nguy hướng tỳ nữ Lục Y kế bên nhìn lại một cái.
Lục Y nói:
- Tiểu thư, nữ đầu bếp Thư Thục hạ muối độc cho ngài không phải đã bị giết người diệt khẩu sao? Ta cảm thấy chuyện này nhất định phải bẩm báo cho thành chủ đại nhân, nhất định phải tra tra ra manh mối, cho nên ta đã nói hết chuyện nữ đại phu luôn thể.
- A. - Cừu Yêu Nhi thản nhiên nói.
Lục Y vì sao phải nói ra chuyện nữ đại phu?
Đương nhiên là vì trả thù.
Có mục đích muốn Cừu Thiên Nguy đoạt lấy nữ đại phu.
Mà một khi rơi vào trong tay Cừu Thiên Nguy, bất kỳ cô gái nào chỉ sợ đều muốn sống không được đi.
Bộ dạng hành hạ phụ nữ kia của Cừu Kiêu là học từ ai?
Còn chưa phải là Cừu Thiên Nguy à?
Chỉ bất quá Vua Hải Tặc kiểm soát rất nhiều, hơn nữa không có đường hoàng như vậy.
Thế nhưng nữ đại phu rơi vào trong tay Vua Hải Tặc, tuyệt đối sẽ quăng nửa cái mạng.
Vị nữ đại phu này cũng dám xen vào việc của người khác vội tới chữa bệnh Cừu Yêu Nhi? Vậy ngươi nên chết đi!
- Đúng rồi tiểu thư, nghe nói Từ Thiên Thiên dĩ nhiên là con dâu Thái Thú Nộ Giang Trương Xung, hơn nữa nghe nói đã chết. - Lục Y lại nói:
- Bây giờ làm sao lại sống đến giờ, hơn nữa còn xuất hiện ở bên cạnh ngài, rõ ràng quá trùng hợp.
Lời này, lại là vô cùng nham hiểm.
Mục đích Lục Y vẫn rất rõ ràng, muốn khiến cho Cừu Thiên Nguy chú ý, cùng nhau chiếm lấy Từ Thiên Thiên và nữ đại phu.
Cừu Thiên Nguy với những lời này giống như không có nghe được vậy.
Đối với cô gái Từ Thiên Thiên này, ông ta có hứng thú, nhưng là hứng thú lợi dụng.
Với nữ sắc của nàng?
Nói thật, Cừu Thiên Nguy cái gì đều chơi đùa, trừ nữ nhân vô cùng cá biệt ông ta nhất định phải được, còn lại ông ta cũng không có khát vọng đặt biệt gì,
Cừu Thiên Nguy nói:
- Vi phụ ở trên biển tung hoành nhiều năm, phơi ra nắng gió, cộng thêm nhiều lần đại chiến, ít nhiều gì đều có chút nội thương, cho nên vị nữ đại phu này có thể bỏ những thứ yêu thích hay không.
Cừu Yêu Nhi nói:
- Vậy nghĩa phụ bỏ những thứ yêu thích là có ý gì?
Cừu Thiên Nguy nhướng mày, Cừu Yêu Nhi này chính là ngay thẳng thế này, hoàn toàn nghe không hiểu tiếng người.
Cừu Thiên Nguy nói:
- Vi phụ muốn đưa nàng vào phủ Thành Chủ, một đại phu cao minh đặc biệt hữu dụng, đương nhiên khi con cần chữa bệnh, ta bất cứ lúc nào có thể phái nàng qua đây.
Cừu Yêu Nhi lắc đầu nói:
- Không được.
Cừu Thiên Nguy không khỏi kinh ngạc.
Từ chối gọn gàng dứt khoát thế này?
Ta chính là nghĩa phụ của ngươi, chính là thành chủ Nộ Triều, coi như là chủ quân của ngươi.
Hướng ngươi đòi một nữ đại phu, ngươi đều không đáp ứng?
- A? Vì sao hả? - Cừu Thiên Nguy nói.
Cừu Yêu Nhi nói:
- Bởi vì chúng ta đã ngủ rồi.
Tức khắc...
Trong đại sảnh một mảnh tĩnh lặng.
Cừu Yêu Nhi lúc nói ra những lời này, một chút nhăn nhó cũng không có, thật giống như nói ta ăn rồi vậy.
Ngươi chính là nữ thần, ngươi chính là nữ bá vương, thế nào một chút rụt rè cũng không có chứ.
Ngay cả Lục Y cũng kinh ngạc sững sờ, không nhịn được nói ra:
- Chủ nhân, nàng... nàng ta là con gái mà.
- Ừm. - Cừu Yêu Nhi đáp.
Ánh mắt của Cừu Thiên Nguy lóe lên một cái, nói:
- Đã như vậy, coi như ta chưa nói, ha ha ha!
Tiếp đó, ông ta mở miệng nói:
- Ta không kéo nàng vào phủ Thành Chủ, nhưng chắc con có thể cho nàng xuất hiện để ta ngó một chút được không.
- Không được. - Cừu Yêu Nhi lại gọn gàng dứt khoát nói.
Tức khắc, sắc mặt Cừu Thiên Nguy có chút thay đổi.
Đứa con gái nuôi này lại ba lần chống đối ông ta.
Mặc dù nàng không là cố ý cố tình, hoàn toàn xuất phát từ bản năng, nhưng đây càng thêm nghiêm trọng.
- Vì sao hả? - Cừu Thiên Nguy nói bằng giọng lạnh lẽo.
Cừu Yêu Nhi nói:
- Bởi vì đi qua sau khi đêm qua điên cuồng, thân thể đại phu này bị thương, thân thể cùng khuôn mặt cũng không thể gặp người.
Trong đại sảnh lại là một mảnh tĩnh lặng.
Chơi điên thế này hả?
Cừu Yêu Nhi nhà ngươi võ công nghịch thiên, nàng... Sẽ không phải là bị ngươi giết chết đi.
Nếu nghĩa nữ đã mở miệng cự tuyệt, vậy Cừu Thiên Nguy cũng không tiện kiên trì nữa.
Tiếp tục, Cừu Kiêu nói sang chuyện khác, an ủi Cừu Yêu Nhi.
Cuối cùng đại chiến kế tiếp, còn cần nàng trấn thủ thành Nộ Triều.
- Hôm qua việc Cừu Kiêu làm ta đã biết rồi, ta sẽ phái đại phu giỏi nhất trị liệu cho những nữ võ sĩ, nếu có người không qua khỏi, ta sẽ cấp tiền tử an ủi. - Cừu Thiên Nguy nói:
- Tối hôm qua sau khi ta biết chuyện tên súc sinh kia định làm, lập tức liền muốn đánh nó, định bụng đánh gãy tay chân trước mặt con. Thế nhưng thằng nghiệt súc thoát được quá nhanh, đã rời bến.
Cừu Yêu Nhi nói:
- Cuối cùng nó vẫn là đệ đệ của con, lần này coi như bỏ qua, nhưng nếu như còn nữa tiếp theo, liền đừng trách con ra tay vô tình.
Cừu Thiên Nguy nói:
- Tiếp theo? Vậy không dùng con động thủ, bản thân ta sẽ đánh gãy tay chân của nó.
Cừu Yêu Nhi nâng chung trà lên, uống một ngụm.
- Vậy vi phụ lại cáo từ. - Cừu Thiên Nguy nói, đứng dậy rời đi.
Cừu Yêu Nhi tiễn mười bước.
Sau khi đi ra lâu đài màu trắng, sắc mặt Cừu Thiên Nguy tức khắc trở nên khó coi.
Ánh mắt lóe ra ánh sáng cực kỳ phức tạp.
Ông ta vì chuyện gì mà tìm đến vị nữ đại phu này?
Dĩ nhiên không phải vì nhan sắc của nàng, cũng không phải với nàng sinh ra hoài nghi gì, thậm chí cũng không phải là vì y thuật của nàng.
Mà là vì một việc.
Mà việc này, là tuyệt đối không thể nói ra miệng.
Sự nguy hiểm của Cừu Thiên Nguy có thể còn phức tạp hơn so với tưởng tượng của Cừu Kiêu nữa.
...
Sau khi Cừu Thiên Nguy ra.
Lục Y nói:
- Chủ nhân, đêm qua xảy ra chuyện gì hả? Ta thật là đáng chết, đáng lý phải ở bên cạnh chủ nhân.
Cừu Yêu Nhi nói:
- Lục Y, ngươi đi theo ta.
Tiếp đó, nàng mang theo Lục Y đi tới gian phòng của nàng.
Sau khi đi vào, nhìn thấy Thẩm Lãng lúc này đang che đũng quần thấp giọng kêu thảm thiết.
Mà Thẩm Lãng nhìn thấy Cừu Yêu Nhi, chỗ đó bản năng một trận run cầm cập, thậm chí co rút đau đớn.
Tiếp đó, những ký ức về đêm qua xông lên đầu toàn bộ,
Hoàn toàn thật không ngờ, ngươi lại là nữ dã thú như vậy.
Hôm nay Cừu Yêu Nhi coi như gió nhẹ mây nhạt, khí phách dũng cảm, giống như hết thảy ngày hôm qua đều không có phát sinh.
Thế nhưng, khí sắc ngược lại đã khá nhiều.
Nàng đang mặc áo choàng lụa, vóc dáng vẫn đẹp đến để toàn bộ nữ nhân tuyệt vọng, đường cong hình thể hạ gục nhanh chưa từng có, dù cho bây giờ nhìn, Thẩm Lãng còn muốn cứng một cái.
Tiếp đó lại một trận đau đớn.
Hắn thậm chí có một loại ảo giác.
Thân thể trong váy này, hắn đã từng hưởng dụng sao?
Thật là không chân thật vô cùng.
Đây giống như ngươi xem một bộ phim có nữ siêu sao điện ảnh, tiếp đó lại ngủ và xx cùng nàng.
Sau khi tỉnh lại, lại một lần nữa thấy phim của nàng, lại một lần nữa thấy dáng vẻ ngạo nghễ của nàng, vẫn tràn đầy mong đợi cùng cảm giác thần bí.
Cuối cùng chẳng qua là xx trong mộng mà thôi, sẽ chỉ làm trong lòng càng thêm khát vọng.
Chính là tất cả đêm qua phát sinh không phải là mơ.
Chỉ có thể nói nữ bá vương Cừu Yêu Nhi quá cường đại.
Dù cho đã ngủ rồi, vẫn không dám tin cho đó là mộng.
Mấu chốt là xảy ra đêm qua chuyện như vậy, ngươi không xấu hổ à? Ngươi không cảm giác ngại ngùng gì sao?
Thế nhưng từ biểu hiện Cừu Yêu Nhi xem ra, một chút dị dạng cũng không có.
Giống như đêm qua nàng cũng không có làm gì.
Chính là trong trí nhớ Thẩm Lãng, việc Cừu Yêu Nhi làm quả thực không cách nào diễn tả bằng ngôn từ, so với một chút phim đặc biệt còn dã man hơn.
Bằng không Thẩm Lãng sao thảm như vậy?
Mà lúc này Lục Y, nhìn phía Thẩm Lãng bỗng nhiên phát ra một tiếng thét kinh hãi.
Ả… ả này không phải con gái à?
Vì sao bây giờ lại biến thành đàn ông?
Phương diện này đến tột cùng chuyện gì xảy ra hả?
Cừu Yêu Nhi ngồi xuống.
Ngày hôm nay nàng đã thoải mái hơn, đầu cũng không căng đau, cũng không trời đất quay cuồng.
Cả người cảm giác cực kỳ tốt đẹp.
Đương nhiên, có nhiều chỗ có chút đau, thậm chí như thiêu như đốt.
Thế nhưng chính là điểm ấy đau đớn đối với nàng mà nói, căn bản không là gì cả.
- Ngày hôm qua nhang có vấn đề, bên trong bỏ thuốc, có người cấu kết Cừu Kiêu. - Cừu Yêu Nhi thản nhiên nói:
- Bên trong lâu đài chúng ta hầu hết là những nữ nhân đáng thương, nếu là có người phản bội, cấu kết người ngoài, vậy tội không thể tha thứ.
Lục Y kinh ngạc nói:
- Lại có việc này?
Tiếp đó, ả dùng ánh mắt tràn trề oán độc trông về phía Từ Thiên Thiên, lạnh lùng nói:
- Cái con đĩ này, còn không thú nhận, ngươi lúc nào thì cùng thiếu chủ Cừu Kiêu cấu kết? Ngươi vì sao phải hạ độc cho tiểu thư?
Từ Thiên Thiên kinh ngạc.
Lục Y nói:
- Những thứ nhang này vốn là ngươi mua, bây giờ ta hoài nghi chỗ cửa hàng hương liệu cũng có vấn đề. Tiểu thư, chuyện này muốn một tra tới cùng, mặc kệ dính đến người nào, toàn bộ giết chết bất luận tội, ngài là bầu trời của chúng ta, có bất kỳ người đối địch với ngài, chính là tử địch của chúng ta.
Con Lục "ngành" này, nhang có tình độc rõ ràng là do ả đổ.
Nhưng mà ả ngược lại nói bậy nói bạ vô tình đúng chân tướng, cái cửa hàng hương liệu Từ Thiên Thiên từng đến quả thật có vấn đề.
Thế nhưng Từ Thiên Thiên làm việc vô cùng cẩn thận, nàng đi qua nhiều cửa hàng bán hương liệu, hoàn toàn tư thế so sánh chất lượng nhang ba nhà, căn bản không có kẽ hở.
- Tiểu thư, Từ Thiên Thiên này thân phận quỷ dị, mục đích ả ẩn úp bên người ngày tuyệt đối không thuẩn túy. - Lục Y nói bằng giọng lạnh lẽo:
- Bắt ả lại, dùng đại hình xử lý, ta không tin ả không nhận tội.
Từ Thiên Thiên nói:
- Lục Y, ngươi không nên ngậm máu phun người.
Lục Y nói:
- Những thứ nhang này không phải là ngươi mua à?
Từ Thiên Thiên nói:
- Đúng là ta mua, thế nhưng đã bị người đổi qua.
Lục Y nói:
- Ngươi nói bị người đổi qua, ngươi có chứng cứ à?
Từ Thiên Thiên nói:
- Chuyện mua nhang thơm này, vốn do ngươi tự làm. Thế nhưng mấy ngày trước ngươi lại chuyển chuyện này sang cho ta, tại sao? Ngươi bình thường vẫn luôn chèn ép ta, ngày đó tại sao lại có lòng tốt như vậy, chuyển việc này cho ta? Mục đích liền là muốn họa thủy đông dẫn.
- Chứng cứ, chứng cớ đâu? - Lục Y nói:
- Từ Thiên Thiên nhà ngươi vốn là con dâu Thái thú Trương Xung, bên ngoài đều truyền ngươi chết, nhưng kết quả ngươi không có chết, kết quả lại ẩn núp đến bên người tiểu thư. Không chỉ có như thế, ngươi còn dùng tới nhang độc, hơn nữa còn đưa một người đàn ông đến bên người tiểu thư, đúng là giả gái. Âm mưu của ngươi đã vô cùng rõ ràng sáng tỏ, ngươi cố ý cho tiểu thư hạ tình độc, mục đích chính là để người đàn ông này cướp đi trinh tiết của tiểu thư, lòng dạ xấu xa của ngươi bây giờ đã được thực hiện rồi đó.
- Tiểu thư nhân vật cao quý đến cỡ nào? Quả thực như là nữ thần vậy, há là loại đàn ông hèn mọn này có khả năng dây máu ăn phần? Hôm nay cơ thể thuần khiết của tiểu thư đã bị hắn làm bẩn, Từ Thiên Thiên nha ngươi là đầu sỏ gây nên.
Lục Y chợt dựa vào hướng Thẩm Lãng cùng Từ Thiên Thiên nói:
- Tiểu thư, bây giờ người biết chuyện này không nhiều, giết hai người kia đi, xem như không có chuyện gì xảy ra cả.
Con ả Lục "ngành" rõ ràng độc ác.
Trực tiếp sẽ phải giết chết Thẩm Lãng cùng Từ Thiên Thiên.
Cừu Yêu Nhi vẫn ngồi trên ghế, không nói một lời.
Lục Y nói:
- Tiểu thư, ngài ở chỗ này chờ, ta lập tức gọi võ sĩ vào đây, bắt đôi cẩu nam nữ này lại, dùng đại hình nhất định bọn họ sẽ cung khai bí mật không thể cho ai biết.
Tức khắc, Lục Y vốn định đi ra ngoài.
Thẩm Lãng thản nhiên nói:
- Lục Y, kẻ cùng Cừu Kiêu cấu kết mưu hại tiểu thư Cừu Yêu Nhi là ngươi.
- Thứ hèn mọn như nhà người, không nên ăn nói bừa bãi. - Lục Y lạnh lùng nói:
- Chết đã đến nơi còn muốn muốn trả đũa, chẳng lẽ xem chủ nhân chúng ta như kẻ ngu si à? Ngươi nói ta và thiếu chủ Cừu Kiêu cấu kết, có chứng cứ à? Có chứng cứ à?
Thẩm Lãng đương nhiên là có chứng cứ.
Khắp cả người con Lục “ngành" lúc này đều có vết thương, là ai lưu lại, đương nhiên là Cừu Kiêu.
- Vết thương trên cổ của ngươi, là từ đâu tới? - Thẩm Lãng nói.
Lục Y nói:
- Đêm qua không biết lây dính cái gì, cảm thấy đặc biệt nhột, hay dùng móng tay gãi toàn thân, lẽ nào đây cũng không được à? Như thế cũng có thể xem như chứng cứ ta cấu kết thiếu chủ Cừu Kiêu? Vậy thì thật là hoang đường buồn cười.
Tiếp tục, ả cắn răng nghiến lợi nói:
- Từ Thiên Thiên, mê hương là ngươi mua, người đàn ông này là ngươi mang tới, hơn nữa hắn làm bẩn chủ nhân trong sạch, hết chuyện này đều rõ ràng, chính là âm mưu của các ngươi, các ngươi đáng chết, còn nỗ lực trả đũa người khác, rõ ràng buồn cười!
Thẩm Lãng thản nhiên nói:
- Vậy chữ trên cái mông của ngươi, cũng là móng tay ngươi gãi ra được à?
Lục Y trong lòng run lên, nói bằng giọng lạnh lẽo:
- Trên cái mông ta nào có chữ? Rõ ràng chính là ngươi nói bậy, tiểu thư à, ta đây phải đi gọi người đem đôi cẩu nam nữ này trói lại.
Tiếp đó, ả định đi ra ngoài.
- Chậm đã! - Cừu Yêu Nhi ra lệnh.
Lục Y run lên.
Cừu Yêu Nhi nói:
- Ngươi cởi váy xuống.
Thân thể Lục Y cứng ngắc ở tại chỗ.
- Lập tức!
Lục Y toàn thân run rẩy, đứng tại chỗ vẫn không nhúc nhích.
Một lát sau, hai nữ võ sĩ dưới trướng Cừu Yêu Nhi vọt vào, trực tiếp sắp bắt được Lục Y lột váy xuống.
Nhưng mà vào lúc này, Lục Y bỗng nhiên điên cuồng hướng bên ngoài phóng đi.
Ả cần tốc độ nhanh nhất vọt tới phủ Thành Chủ, cầm hết chuyện này đều nói cho thành chủ Cừu Thiên Nguy.
Mặc dù ả không biết người đàn ông này là ai, nhưng chắc chắn thân phận không đơn giản.
Thế nhưng một giây sau, ả đã bị tóm.
Không nói hai lời, trực tiếp bị xé váy, lộ ra vết sẹo mông.
Phía trên khắp nơi cũng là dấu bàn tay.
Hơn nữa, còn có khắc mấy chữ.
Tiện nhân của Cừu Kiêu!
Không sai, không phải hình xăm, mà là dùng móng tay rõ ràng khắc lên.
Lúc đó chảy máu như rót, có thể thấy được đau đến cỡ nào.
Hơn nữa những chữ viết này quá quen thuộc, rõ ràng là bàn tay của Cừu Kiêu.
Từ Thiên Thiên nói bằng giọng lạnh lẽo:
- Tiện nhân, ngươi bây giờ còn có đâu nói?
Lục Y tức khắc trực tiếp quỳ trên mặt đất, ra sức dập đầu nói:
- Chủ nhân, cũng là thiếu chủ Cừu Kiêu ép ta, cũng là hắn ép ta. Tên cầm thú này, hắn thừa dịp ngài không có ở đây đã hành hạ ta, thậm chí dùng tính mạng tới uy hiếp ta. Thế nhưng ta thực sự cho tới bây giờ đều chưa từng hại ngài.
Cừu Yêu Nhi vẫn không phát ra tiếng động.
Lục Y cầu khẩn nói:
- Chủ nhân, tiểu thư, ta hầu hạ ngài nhiều năm như vậy, hoàn toàn xem ngài như thân tỷ tỷ. Không có công lao cũng có khổ lao, ta là người đầu tiên đượ ngài cứu.
Cừu Yêu Nhi vẫn không di chuyển.
Mấy người nữ võ sĩ tâm phúc trực tiếp sẽ phải lôi Lục Y ra ngoài.
Lục Y bỗng nhiên trở nên điên cuồng lên, hô lớn:
- Cừu Yêu Nhi, tất cả chuyện này cũng là lỗi của ngài, cũng là lỗi của ngài. Ta ra sức lấy lòng ngài, tới gần ngài, là muốn trở thành nghĩa muội ngài. Ngài trước mặt mọi người nhận ta làm nghĩa muội có khó khăn như thế sao? Ta dựa vào cái gì phải làm đầy tớ suốt đời, ta dựa vào cái gì muốn làm nô tài cả đời? Ngài là thứ đàn bà độc ác vô tình, lúc đó đã cứu ta, vì sao không đẩy ta ngã xuống đất luôn đi?
- Ta chỉ muốn trở thành một trong các bà chủ của lâu đài này, lại có lỗi gì?
- Không sai, ta là bị Cừu Kiêu làm nhục, ta bị hắn lợi dụng. Thế nhưng hắn chí ít đã đáp ứng ta, sẽ nap ta làm thiếp, như vậy chí ít ta sẽ trở thành nửa bà chủ, không còn giống như bọn họ, chỉ là một người hầu hèn mọn.
Cừu Yêu Nhi đứng lên, đi tới trước mặt Lục Y.
Trong mắt Lục Y tức khắc lại lộ ra hy vọng, cầu khẩn nói:
- Chủ nhân, chỉ cần ngài nhận ta làm nghĩa muội, ta nhất định toàn tâm toàn ý thuần phục ngài, ta nhất định sẽ đi đến trước mặt thành chủ đại nhân nói ra toàn bộ âm mưu của thiếu chủ Cừu Kiêu, nhất định trừng phạt hắn nghiêm khắc.
- Chủ nhân, chỉ cần ngài nhận ta làm nghĩa muội, để ta thành nửa bà chủ trong lâu đài này, sau này cả đời ta cũng là người theo đuổi trung thành nhất của ngài.
Cừu Yêu Nhi không nói gì, đưa tay nhẹ nhàng phất qua mí mắt Lục Y, để mắt ả nhắm lại
- Chủ nhân, ngài đồng ý ta có đúng không? - Lục Y run rẩy nói.
Bàn tay Cừu Yêu Nhi vỗ nhẹ, giống như không dùng khí lực nào cả.
Tức khắc!
Lục Y mặt ngoài thân thể không có bất kỳ vết thương nào, nhưng là trong nháy mắt cả bộ não trở thành một cục bùn nhão.
Không có kêu thảm thiết, không có đau khổ, trực tiếp chết đi.
Rất nhiều người cũng không có hiểu Cừu Yêu Nhi.
Cho là nàng không giết nữ nhân.
Không sai, nàng quả thực cứu vớt vô số nữ nhân, hơn nữa còn chuyên kiến tạo một tòa lâu đài lấy tư cách nơi ẩn núp cho những nữ nhân này.
Thế nhưng, xâu chuỗi tất cả chuyện đó không có nghĩa là nàng sẽ đối với một nữ nhân sản sinh bất luận tình cảm gì.
Người bên cạnh một khi phản bội, vậy giết chết.
Dù sao cũng không có trong lòng nàng lưu lại bóng dáng gì, hiển nhiên cũng sẽ không để lại vết sẹo khó phai gì đâu.
Cừu Yêu Nhi phất tay.
Hai nữ võ sĩ kéo Lục Y đi ra ngoài.
Bên trong gian phòng chỉ còn lại có Thẩm Lãng cùng Từ Thiên Thiên.
...
Kế tiếp tình cảnh đặc biệt xấu hổ.
Bởi vì chuyện Thẩm Lãng giả gái, như thế nào cũng rửa không sạch.
Hơn nữa, hắn do Từ Thiên Thiên tìm tới.
Cho nên... Chuyện này Từ Thiên Thiên cũng không thể thoát khỏi hiềm nghi gì.
- Không cần giải thích, cái gì ta cũng không muốn nghe. - Cừu Yêu Nhi giơ tay lên:
- Ta mặc kệ các ngươi là ai? Mặc kệ các ngươi tới đến bên cạnh ta có mục đích gì? Ta hết thảy đều không có hứng thú.
Tiếp đó, nàng nhìn phía Thẩm Lãng nói:
- 《 Tây Du Ký 》 cũng là ngươi viết?
Thẩm Lãng gật đầu.
- Viết thật hay. - Cừu Yêu Nhi nói.
Tiếp đó nàng đứng dậy tiến vào phòng bên trong, ôm ra một cái rương, đặt ở trước mặt Thẩm Lãng.
Mở rương ra, bên trong là một đống lượng vàng.
- Cầm những lượng vàng àny, ngươi đi đi!
Thẩm Lãng không khỏi nói ra:
- Đây coi như là trả tiền chơi trai… cho ta à?
Cừu Yêu Nhi kinh ngạc nói:
- Mùi vị đêm qua quả thực tốt, gần như để cho người ta trầm luân, cho nên ngươi nói tiền chơi trai cũng không sai.
Đ*!
Tiếp tục, Cừu Yêu Nhi hướng Từ Thiên Thiên nói:
- Các ngươi nếu cùng một phe, vậy ngươi cũng đi thôi, trở về đi.
Từ Thiên Thiên tức khắc sắc mặt kịch biến, thân thể mềm mại run rẩy.
Cừu Yêu Nhi:
- Mặc kệ các ngươi có mục đích gì, âm mưu gì, cũng không thể thực hiện được. Rời khỏi ta đi, ta sẽ cũng không muốn gặp lại ngươi.
Chuyện này sao được?
Bắt thành Nộ Triều, Cừu Yêu Nhi này tuyệt đối then chốt.
Thẩm Lãng có thể đi, nhưng Từ Thiên Thiên nhất định phải lưu lại.
Đúng, Từ Thiên Thiên nhất định phải lưu lại!
Chiến lược thành Nộ Triều, Cừu Yêu Nhi là vòng then chốt tuyệt đối không thể thiếu.
Hôm nay cục diện đã phát triển đến trình độ này, căn bản không dừng lại được.
Thiên la địa võng bên đảo Vọng Nhai đã triển khai oanh liệt.
Chiến lược thành Nộ Triều nếu không thành công, phủ Bá Tước Huyền Vũ sẽ đối mặt tai họa ngập đầu.
Não Thẩm Lãng chuyển động rất nhanh, giải quyết cái nan đề trướ mắt này.
Nhưng mà vào lúc này, Từ Thiên Thiên trực tiếp quỳ xuống, khóc thút thít nói:
- Chủ nhân không nên đuổi ta đi, ta muốn lưu lại, ta muốn lưu lại. Ta muốn báo thù cho phụ thân, cho người nhà, vị hôn phu Trương Tấn đã giết cả nhà ta.
- Ngươi người đàn ông trước mắt này gọi Thẩm Lãng, hắn cũng là một tên cặn bã ác ôn. Hắn nói có thể giúp ta báo thù, cho nên ta mới cùng hắn cấu kết.
- Nhưng hắn là kẻ thù sống chết của ta, chính là hắn khiến ta cửa nát nhà tan, mấy đời gia nghiệp toàn bộ hủy diệt.
- Hắn bụng dạ khó lường, để ta ẩn núp đến bên cạnh ngài, nàng cho rằng ngài thích nữ nhân, cho nên để ta câu dẫn ngài.
- Ta không có câu dẫn đến ngài, thế nhưng... Bản thân ta lại thất thủ.
- Ngài là thần tượng của ta, là nữ thần của ta, vì ngài ta sẵn lòng nỗ lực tất cả, sẵn lòng hi sinh tất cả.
- Van cầu ngài không nên đuổi ta đi, Thẩm Lãng chính là một con rắn độc, lẽ nào ngài muốn cho ta trở lại bên người con rắn độc này à? Ta sẽ chết không có chỗ chôn.
- Nếu chủ nhân đuổi ta đi, nếu để cho ta trở lại bên người Thẩm Lãng, ta lập tức tự sát. Chỉ có ở bên cạnh ngài, ta mới thu được tân sinh, nếu như để ta trở lại cuộc sống quá khứ tối tăm không ánh mặt trời, ta thà chết!
Tiếp đó, nàng vô cùng kiên quyết, chợt định tông về phía cạnh bàn, trực tiếp sẽ phải tự sát.
...
Chú thích của Bánh: Up chương thứ nhất, đêm qua hừng đông uống thuốc sau đó lúc đầu muốn sớm đi ngủ, điều chỉnh làm việc và nghỉ ngơi. Nhưng nguyên nhân không viết xong bản thảo trong lòng khó chịu, căn bản muốn ngủ cũng không được, nằm mấy canh giờ vẫn đứng dậy gõ chữ, viết đến hơn mười một giờ cuối cùng hoàn thành chương một, hay là tháng sau sẽ điều chỉnh làm việc và nghỉ ngơi đi.
Ta đây phải đi ngủ mấy canh giờ, lạy xin mọi người hỗ trợ bạn ta ngủ, thực sự quá cần.
Tác giả :
Cao Điểm Trầm Mặc