Sư Sĩ Truyền Thuyết
Chương 152: Cửa tiệm Thiên Lam Sa
Khi biết được thành phố này không hề hạn chế tự do hoạt động từ chỗ Vacy, Diệp Trùng liền dự định tham quan thật tốt thành phố dưới lòng đất mà theo hắn hoàn toàn có thể gọi là kỳ tích này. Từ chối khéo Vacy cùng đi, một mình Diệp Trùng đi trên đường. Nếu như là bình thường, hắn tuyệt không thong dong, nhàn hạ mà dạo phố, chẳng qua, một mặt Cửu khai bất dạ thành đích xác khơi gợi lòng hiếu kỳ của hắn, 1 thành phố dưới đất hùng vĩ như vậy, ở 5 thiên hà lớn, Diệp Trùng tin rằng tuyệt đối không cách nào xây dựng được. Bản thân Diệp Trùng cũng chưa từng nghĩ qua trên đời này lại còn có 1 thành phố dưới đất hùng vĩ như thế này. Mặt khác, vô luận là lúc nào, quen thuộc hoàn cảnh đều có thể tăng không ít xác suất sinh tồn của mình. Đây là kinh nghiệm của Diệp Trùng.
Nhìn thấy kỳ tích Cửu khai bất dạ thành, Diệp Trùng lần đầu tiên xuất hiện hoài nghi mình có thể hay không qua được cái kiểm tra cấp 5 gì đó, thực lực của Tông sở quả thật không thể lường được!
Mỗi 1 người xin kiểm tra, vừa xuống tàu liền được đeo 1 cái vòng tay điện tử màu bạc. Mặt trong cọ sát vô cùng thoải mái, trên bề mặt màu bạc trơn láng phát sáng điêu khắc hoa văn dây leo quấn quanh, mà giữa cành lá của đám dây leo này, Diệp Trùng phát hiện mấy cái lỗ màn hình nổi. Vacy nói đây là chứng nhận thông hành của Cửu khai bất dạ thành, nếu như không có nó, không chỉ một bước khó đi ở trong thành, mà an toàn của hắn cũng không cách nào được bảo đảm, đối với tại sao không cách nào được an toàn, Vacy khẽ cười đổi chủ đề.
Diệp Trùng phát hiện sau khi đeo cái vòng tay này lên thì không cách nào lấy xuống, giải thích của Vacy về điều này là để đề phòng đặc biệt có người không cẩn thận làm rơi. Chẳng qua Diệp Trùng đối với cách nói này 1 điểm cũng chẳng tin. Vacy còn cảnh cáo Diệp Trùng ngàn vạn lần không được có ý đồ lấy cái vòng tay này xuống, nếu không cũng sẽ rất nguy hiểm giống vậy. Đối với việc có nguy hiểm thế nào, Vacy không đề cập tới.
Diệp Trùng đương nhiên sẽ không ngốc tới mức cho rằng đây thật sự chẳng qua chỉ là 1 chứng nhận thông hành mà thôi. Ngay khi hắn vừa nhìn thấy cái vòng tay này, hệ thống quét hình siêu mạnh đó của Mục đã quét nó từ trong ra ngoài. Khi Mục nói kết quả quét hình cho Diệp Trùng, Diệp Trùng chỉ cố gắng ép buộc vẻ mặt của mình khi nhận lấy cái gọi là chứng nhận thông hành này không quá khó coi.
Vòng tay có chức năng theo dấu bằng tín hiệu, có thể giúp Tông sở vô luận là lúc nào cũng có thể biết vị trí của người đeo nó. Bên trong có chất lỏng không biết tên nào đó, trong loại chất lỏng này có ngâm hơn 300 cây kim hợp kim cực kỳ nhỏ bé, đồng thời nối với nó là chất nổ có tính nổ mạnh. Kết luận của Mục là vật chất này nếu nổ, có thể làm cho mọi thứ trong đường kính 3 mét hóa thành số không. Hơn nữa, Diệp Trùng tin rằng, loại chất lỏng không biết tên này có khả năng là một loại kịch độc vượt xa khả năng là 1 loại nước ngọt ngào, khoái khẩu. Theo Mục tính toán, dưới sự thúc đẩy của vụ nổ, mấy cái kim hợp kim ngâm trong chất lỏng này sẽ bắn mạnh ra xung quanh, có phạm vi sát thương hiệu quả 30 mét. Thiết bị nổ cũng giống vậy, chịu sự khống chế của Tông sở, cũng tức là nói, chỉ cần ngươi đeo thứ này, tính mạng của ngươi sẽ hoàn toàn nằm trong tay của Tông sở.
Diệp Trùng vừa nhận lấy cái vòng tay xem ra vô cùng đẹp đẽ này, vừa nghe Mục phân tích các chức năng của cái vòng tay này, da đầu tê dại một trận!
Nhưng nhìn thấy ánh mắt chằm chằm như hổ rình mồi của đám sư sĩ trọn vẹn cả 1 tiểu tổ chiến đấu tiêu chuẩn sau lưng Vacy, Diệp Trùng cũng chỉ có cứng cỏi đeo cái thứ đáng sợ này lên cổ tay tay trái của mình. Nếu như mình không hợp tác, chỉ e là đợi bị vây công đi. Với lại, số lượng sư sĩ của Tông sở ở chỗ này nhiều không đếm xuể, chỉ mới xuống tàu không bao lâu, Diệp Trùng vốn tỉ mỉ đã nhìn thấy quang giáp chiến đấu của Tông sở bay trên không trung có tới mười mấy tiểu tổ chiến đấu! Nếu như mình bị vây công ở đây, chỉ sợ ngay cả mảnh vụn cũng chẳng còn!
Vacy đắc ý trong lòng, mặc kệ Diệp Trùng có vấn đề gì, chỉ cần hắn đeo vòng tay thông hành, vậy mọi thứ của hắn không thoát khỏi sự khống chế của Tông sở, cũng không sợ hắn giở trò gì.
Sau khi Diệp Trùng đeo cái vòng tay màu bạc này, tiểu tổ sư sĩ sau lưng Vacy lập tức im hơi lặng tiếng rời đi.
Diệp Trùng mượn cớ mình muốn đi dạo, lật đật từ bên người Vacy lách đi. Vacy cũng không sợ Diệp Trùng có thể giở trò gì, khẽ cười đồng ý.
Diệp Trùng vừa xoay người liền vội hỏi Mục: "Mục, thứ này ngươi có cách giải quyết không?" Diệp Trùng cực kỳ ghét loại cảm giác vận mệnh của mình bị người khác nắm trong tay này.
Mục trầm mặc 1 hồi nói: "Diệp tử, thiết kế này của bọn họ vô cùng xảo diệu, muốn phá giải, ta cần có thời gian!"
Diệp Trùng không tự chủ được thở phào một hơi, đối với thực lực của Mục, hắn dường như có 1 loại sùng bái mù quáng, chỉ cần Mục không nói không thể nào, Diệp Trùng tin rằng Mục nhất định có thể làm được. Trên thực tế, từ hành tinh rác tới bây giờ, Mục chưa từng làm Diệp Trùng thất vọng qua. Chẳng qua, Mục trước giờ cường hãn mà lần này lại cũng nói ra là cần thời gian, cũng có thể thấy được thực lực khoa kỹ cao siêu của Tông sở.
Trong lòng đã quyết, Diệp Trùng bắt đầu 1 mình đi dạo trong Cửu khai bất dạ thành này.
Chỉ có chân chính bước vào Cửu khai bất dạ thành mới có thể cảm thụ được 1 phần hùng vĩ đó. Chậm bước trên đường, sự phồn hoa của thành phố này vượt ra ngoài ý liệu của Diệp Trùng. Vốn cho rằng đây là một thành phố nhân tạo giống như căn cứ, song ở trên đường, Diệp Trùng lại phát hiện các loại thiết bị phục vụ ở chỗ này vô cùng đầy đủ. Không còn nghi ngờ gì, đây là 1 thành phố thật sự.
Không giống sự vội vã của người đi đường mà Diệp Trùng thấy ở các thành phố khác, người đi đường ở đây phảng phất như đều vô cùng nhàn hạ, vẻ mặt xem ra vô cùng tản mạn. Hơn nữa, Diệp Trùng phát hiện 1 hiện tượng thú vị, người đi đường hắn gặp được phần lớn đều là người già và trung niên, căn bản là không có gặp được người trẻ tuổi như hắn. Ngược lại, ánh mắt của người đi trên đường nhìn Diệp Trùng có chút khác thường, Diệp Trùng cũng không biết tại sao, chẳng qua hắn cũng không quan tâm tại sao.
Trên không nhộn nhịp hơn ở dưới đất nhiều, vô số quang giáp len lỏi giữa những tòa nhà cao, nguy hiểm vô cùng, chẳng qua người điều khiển quang giáp đều biểu hiện ra trình độ điều khiển cực cao. Tình cảnh bất cứ lúc nào cũng có thể bắt gặp người mới điều khiển quang giáp lảo đảo muốn rơi ở những thành phố khác tuyệt đối không nhìn thấy ở Cửu khai bất dạ thành. Diệp Trùng thậm chí hoài nghi nơi này có phải là đang cử hành thi đấu như là điều khiển quang giáp chẳng hạn.
Bên đường có 1 cửa tiệm, cách một lớp kính hữu cơ trong suốt, bày biện rất nhiều quang giáp, Diệp Trùng không khỏi dừng chân. Trên màn hình nổi quảng cáo trước cửa viết: "Cửa tiệm quang giáp Thiên Lam Sa chế tạo các loại quang giáp theo nhu cầu, kiêm kinh doanh cải tạo, lắp ráp, sửa chữa".
Diệp Trùng ngẩn người, khẩu khí thật lớn a. Diệp Trùng vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy quảng cáo giúp người khác chế tạo quang giáp theo nhu cầu, với lại còn kiêm kinh doanh cải tạo, lắp ráp, sửa chữa. Nếu như cửa tiệm này có thể vì người khác chế tạo quang giáp, vậy cũng tức là nói cửa tiệm này có năng lực chế tạo quang giáp hoàn chỉnh. Cái này nghe ra ít nhiều có chút dọa người. Nếu như là mấy tập đoàn lớn sản xuất quang giáp đó đưa ra chiêu bài này, Diệp Trùng vẫn có vài phần tin tưởng, nhưng lại là cửa tiệm xem ra vô cùng không bắt mắt như vậy, Diệp Trùng tuyệt khó mà tin nó có năng lực chế tạo quang giáp hoàn chỉnh.
Ngay cả bản thân Diệp Trùng, cũng không thể nào chế tạo được 1 cái quang giáp hoàn chỉnh. Lấy tác phẩm thành công nhất của hắn tới tận bây giờ là Hàm gia mà nói, tuy rằng tuyệt đại bộ phận linh kiện đều là hắn một mình hoàn thành, nhưng rất nhiều linh kiện cực kỳ quan trọng như động cơ quang giáp, hệ thống quét hình v.v..., hắn không cách nào hoàn thành. Với lại, không có Mục giúp đỡ, Hàm gia cũng không thể nào hoàn thành thuận lợi như vậy. Nhưng ai cũng có trợ thủ giống như Mục thế này chứ?
Không tự chủ được, Diệp Trùng bước vào cửa tiệm tên gọi Thiên Lam Sa này.
Tuy rằng bên ngoài tiệm xem ra vô cùng không thuận mắt, nhưng trong tiệm lại vô cùng rộng rãi, đặt đủ loại quang giáp. Diệp Trùng tỉ mỉ đánh giá mấy cái quang giáp này, điều làm hắn kinh dị là, mấy cái quang giáp này không hề là quang giáp có phong cách tự nhiên đặc hữu của Quỹ hình khuyên thường thấy ở Quỹ hình khuyên, mà có dấu vết vô cùng rõ ràng của mấy cái quang giáp cao cấp trong 5 thiên hà lớn đó. Diệp Trùng vô cùng quen thuộc với các loại hình quang giáp cao cấp của 5 thiên hà lớn đó, vừa nhìn liền có thể nhận ra sự khác biệt trong đó.
Đột nhiên 1 giọng nói lạnh nhạt truyền tới: "Người trẻ tuổi, mấy thứ này so với bố trí của các người kém xa lắm, ngươi không cần xem đâu!" Giọng nói ngấm ngầm có chút ý không hoan nghênh.
Diệp Trùng quay đầu lại, 1 người trung niên mặc đồ làm việc, toàn thân dính dầu đứng sau người hắn, chỉ là vẻ mặt hơi có chút không tốt. Mình có thù với hắn sao? Diệp Trùng hoài nghi trong lòng. Với lại, lời của người trung niên này làm hắn có chút kỳ là, cái gì gọi là bố trí của các ngươi?
Nghe không hiểu, Diệp Trùng cũng không có ý tìm hiểu sâu, Diệp Trùng tỉ mỉ nhìn quang giáp Thiên Luân - IV đã qua cải tiến trước mắt này, đối phương xem ra muốn làm cho tính năng động lực của cái quang giáp này được nâng lên hơn nữa, lại trang bị nó cánh hông, với lại còn đơn giản hóa 4 chi vốn thô chắc của Thiên Luân.
Diệp Trùng không khỏi lắc lắc đầu.
- Bổn tiệm là tiệm nhỏ, không có gì để xem đâu! Nhìn thấy Diệp Trùng lắc đầu, người trung niên sầm mặt, ý đuổi khách đã rất rõ ràng.
Diệp Trùng ngụy dị ngẩng đầu, hắn tuy rằng kinh nghiệm mua đồ không nhiều, vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy ông chủ thế này.
- Cái Thiên Luân này bán thế nào? Diệp Trùng chỉ cái Thiên Luân - IV trước mặt này, cái quang giáp Thiên Luân - IV này tính năng cân bằng, tuy rằng về mặt động lực có chút đáng tiếc, nhưng các phương diện khác, không cái nào không thể hiện khái niệm cân bằng này. Hơn nữa, cái quang giáp này có ưu điểm quan trọng nhất, đó chính là ổn định, nó vô luận là trong hoàn cảnh nào, biểu hiện đều cực kỳ ổn định. Diệp Trùng hiện giờ ngoại trừ Hàm gia, Thủ hộ là không thể để lộ ra, hắn cảm thấy tất yếu phải chuẩn bị 1 cái quang giáp, nếu không lỡ như Hàm gia hư rồi, mình ngay cả 1 công cụ thay thế đôi chân cũng không có. Huống chi trong lòng Diệp Trùng đã có phương án cải tạo cái Thiên Luân này.
- Ngươi muốn mua? Vẻ mặt người trung niên vô cùng nghi hoặc.
- Ừ! Diệp Trùng gật gật đầu.
- Ngươi thật là muốn mua? Người trung niên có vẻ không tin.
- Ừ! Diệp Trùng lần này ngay cả đầu cũng lười gật.
- Vậy tốt, cái quang giáp này 15 điểm Cửu Khai. Vẻ mặt người trung niên có vẻ ngươi nếu như muốn mua thì đưa tiền đây.
- Điểm Cửu khai? Điểm Cửu khai là cái gì? Là tiền tệ của nơi này ư? Diệp Trùng đột nhiên nghĩ tới 1 vấn đề rất quan trọng, mình hình như không hề có tiền địa phương.
Người trung niên đánh giá tỉ mỉ Diệp Trùng từ trên xuống dưới 1 lượt, đột nhiên liếc thấy vòng tay màu bạc trên cổ tay trái của Diệp Trùng, mở miệng hỏi: "Ngươi là người xin kiểm tra mới tới?"
Nhìn thấy kỳ tích Cửu khai bất dạ thành, Diệp Trùng lần đầu tiên xuất hiện hoài nghi mình có thể hay không qua được cái kiểm tra cấp 5 gì đó, thực lực của Tông sở quả thật không thể lường được!
Mỗi 1 người xin kiểm tra, vừa xuống tàu liền được đeo 1 cái vòng tay điện tử màu bạc. Mặt trong cọ sát vô cùng thoải mái, trên bề mặt màu bạc trơn láng phát sáng điêu khắc hoa văn dây leo quấn quanh, mà giữa cành lá của đám dây leo này, Diệp Trùng phát hiện mấy cái lỗ màn hình nổi. Vacy nói đây là chứng nhận thông hành của Cửu khai bất dạ thành, nếu như không có nó, không chỉ một bước khó đi ở trong thành, mà an toàn của hắn cũng không cách nào được bảo đảm, đối với tại sao không cách nào được an toàn, Vacy khẽ cười đổi chủ đề.
Diệp Trùng phát hiện sau khi đeo cái vòng tay này lên thì không cách nào lấy xuống, giải thích của Vacy về điều này là để đề phòng đặc biệt có người không cẩn thận làm rơi. Chẳng qua Diệp Trùng đối với cách nói này 1 điểm cũng chẳng tin. Vacy còn cảnh cáo Diệp Trùng ngàn vạn lần không được có ý đồ lấy cái vòng tay này xuống, nếu không cũng sẽ rất nguy hiểm giống vậy. Đối với việc có nguy hiểm thế nào, Vacy không đề cập tới.
Diệp Trùng đương nhiên sẽ không ngốc tới mức cho rằng đây thật sự chẳng qua chỉ là 1 chứng nhận thông hành mà thôi. Ngay khi hắn vừa nhìn thấy cái vòng tay này, hệ thống quét hình siêu mạnh đó của Mục đã quét nó từ trong ra ngoài. Khi Mục nói kết quả quét hình cho Diệp Trùng, Diệp Trùng chỉ cố gắng ép buộc vẻ mặt của mình khi nhận lấy cái gọi là chứng nhận thông hành này không quá khó coi.
Vòng tay có chức năng theo dấu bằng tín hiệu, có thể giúp Tông sở vô luận là lúc nào cũng có thể biết vị trí của người đeo nó. Bên trong có chất lỏng không biết tên nào đó, trong loại chất lỏng này có ngâm hơn 300 cây kim hợp kim cực kỳ nhỏ bé, đồng thời nối với nó là chất nổ có tính nổ mạnh. Kết luận của Mục là vật chất này nếu nổ, có thể làm cho mọi thứ trong đường kính 3 mét hóa thành số không. Hơn nữa, Diệp Trùng tin rằng, loại chất lỏng không biết tên này có khả năng là một loại kịch độc vượt xa khả năng là 1 loại nước ngọt ngào, khoái khẩu. Theo Mục tính toán, dưới sự thúc đẩy của vụ nổ, mấy cái kim hợp kim ngâm trong chất lỏng này sẽ bắn mạnh ra xung quanh, có phạm vi sát thương hiệu quả 30 mét. Thiết bị nổ cũng giống vậy, chịu sự khống chế của Tông sở, cũng tức là nói, chỉ cần ngươi đeo thứ này, tính mạng của ngươi sẽ hoàn toàn nằm trong tay của Tông sở.
Diệp Trùng vừa nhận lấy cái vòng tay xem ra vô cùng đẹp đẽ này, vừa nghe Mục phân tích các chức năng của cái vòng tay này, da đầu tê dại một trận!
Nhưng nhìn thấy ánh mắt chằm chằm như hổ rình mồi của đám sư sĩ trọn vẹn cả 1 tiểu tổ chiến đấu tiêu chuẩn sau lưng Vacy, Diệp Trùng cũng chỉ có cứng cỏi đeo cái thứ đáng sợ này lên cổ tay tay trái của mình. Nếu như mình không hợp tác, chỉ e là đợi bị vây công đi. Với lại, số lượng sư sĩ của Tông sở ở chỗ này nhiều không đếm xuể, chỉ mới xuống tàu không bao lâu, Diệp Trùng vốn tỉ mỉ đã nhìn thấy quang giáp chiến đấu của Tông sở bay trên không trung có tới mười mấy tiểu tổ chiến đấu! Nếu như mình bị vây công ở đây, chỉ sợ ngay cả mảnh vụn cũng chẳng còn!
Vacy đắc ý trong lòng, mặc kệ Diệp Trùng có vấn đề gì, chỉ cần hắn đeo vòng tay thông hành, vậy mọi thứ của hắn không thoát khỏi sự khống chế của Tông sở, cũng không sợ hắn giở trò gì.
Sau khi Diệp Trùng đeo cái vòng tay màu bạc này, tiểu tổ sư sĩ sau lưng Vacy lập tức im hơi lặng tiếng rời đi.
Diệp Trùng mượn cớ mình muốn đi dạo, lật đật từ bên người Vacy lách đi. Vacy cũng không sợ Diệp Trùng có thể giở trò gì, khẽ cười đồng ý.
Diệp Trùng vừa xoay người liền vội hỏi Mục: "Mục, thứ này ngươi có cách giải quyết không?" Diệp Trùng cực kỳ ghét loại cảm giác vận mệnh của mình bị người khác nắm trong tay này.
Mục trầm mặc 1 hồi nói: "Diệp tử, thiết kế này của bọn họ vô cùng xảo diệu, muốn phá giải, ta cần có thời gian!"
Diệp Trùng không tự chủ được thở phào một hơi, đối với thực lực của Mục, hắn dường như có 1 loại sùng bái mù quáng, chỉ cần Mục không nói không thể nào, Diệp Trùng tin rằng Mục nhất định có thể làm được. Trên thực tế, từ hành tinh rác tới bây giờ, Mục chưa từng làm Diệp Trùng thất vọng qua. Chẳng qua, Mục trước giờ cường hãn mà lần này lại cũng nói ra là cần thời gian, cũng có thể thấy được thực lực khoa kỹ cao siêu của Tông sở.
Trong lòng đã quyết, Diệp Trùng bắt đầu 1 mình đi dạo trong Cửu khai bất dạ thành này.
Chỉ có chân chính bước vào Cửu khai bất dạ thành mới có thể cảm thụ được 1 phần hùng vĩ đó. Chậm bước trên đường, sự phồn hoa của thành phố này vượt ra ngoài ý liệu của Diệp Trùng. Vốn cho rằng đây là một thành phố nhân tạo giống như căn cứ, song ở trên đường, Diệp Trùng lại phát hiện các loại thiết bị phục vụ ở chỗ này vô cùng đầy đủ. Không còn nghi ngờ gì, đây là 1 thành phố thật sự.
Không giống sự vội vã của người đi đường mà Diệp Trùng thấy ở các thành phố khác, người đi đường ở đây phảng phất như đều vô cùng nhàn hạ, vẻ mặt xem ra vô cùng tản mạn. Hơn nữa, Diệp Trùng phát hiện 1 hiện tượng thú vị, người đi đường hắn gặp được phần lớn đều là người già và trung niên, căn bản là không có gặp được người trẻ tuổi như hắn. Ngược lại, ánh mắt của người đi trên đường nhìn Diệp Trùng có chút khác thường, Diệp Trùng cũng không biết tại sao, chẳng qua hắn cũng không quan tâm tại sao.
Trên không nhộn nhịp hơn ở dưới đất nhiều, vô số quang giáp len lỏi giữa những tòa nhà cao, nguy hiểm vô cùng, chẳng qua người điều khiển quang giáp đều biểu hiện ra trình độ điều khiển cực cao. Tình cảnh bất cứ lúc nào cũng có thể bắt gặp người mới điều khiển quang giáp lảo đảo muốn rơi ở những thành phố khác tuyệt đối không nhìn thấy ở Cửu khai bất dạ thành. Diệp Trùng thậm chí hoài nghi nơi này có phải là đang cử hành thi đấu như là điều khiển quang giáp chẳng hạn.
Bên đường có 1 cửa tiệm, cách một lớp kính hữu cơ trong suốt, bày biện rất nhiều quang giáp, Diệp Trùng không khỏi dừng chân. Trên màn hình nổi quảng cáo trước cửa viết: "Cửa tiệm quang giáp Thiên Lam Sa chế tạo các loại quang giáp theo nhu cầu, kiêm kinh doanh cải tạo, lắp ráp, sửa chữa".
Diệp Trùng ngẩn người, khẩu khí thật lớn a. Diệp Trùng vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy quảng cáo giúp người khác chế tạo quang giáp theo nhu cầu, với lại còn kiêm kinh doanh cải tạo, lắp ráp, sửa chữa. Nếu như cửa tiệm này có thể vì người khác chế tạo quang giáp, vậy cũng tức là nói cửa tiệm này có năng lực chế tạo quang giáp hoàn chỉnh. Cái này nghe ra ít nhiều có chút dọa người. Nếu như là mấy tập đoàn lớn sản xuất quang giáp đó đưa ra chiêu bài này, Diệp Trùng vẫn có vài phần tin tưởng, nhưng lại là cửa tiệm xem ra vô cùng không bắt mắt như vậy, Diệp Trùng tuyệt khó mà tin nó có năng lực chế tạo quang giáp hoàn chỉnh.
Ngay cả bản thân Diệp Trùng, cũng không thể nào chế tạo được 1 cái quang giáp hoàn chỉnh. Lấy tác phẩm thành công nhất của hắn tới tận bây giờ là Hàm gia mà nói, tuy rằng tuyệt đại bộ phận linh kiện đều là hắn một mình hoàn thành, nhưng rất nhiều linh kiện cực kỳ quan trọng như động cơ quang giáp, hệ thống quét hình v.v..., hắn không cách nào hoàn thành. Với lại, không có Mục giúp đỡ, Hàm gia cũng không thể nào hoàn thành thuận lợi như vậy. Nhưng ai cũng có trợ thủ giống như Mục thế này chứ?
Không tự chủ được, Diệp Trùng bước vào cửa tiệm tên gọi Thiên Lam Sa này.
Tuy rằng bên ngoài tiệm xem ra vô cùng không thuận mắt, nhưng trong tiệm lại vô cùng rộng rãi, đặt đủ loại quang giáp. Diệp Trùng tỉ mỉ đánh giá mấy cái quang giáp này, điều làm hắn kinh dị là, mấy cái quang giáp này không hề là quang giáp có phong cách tự nhiên đặc hữu của Quỹ hình khuyên thường thấy ở Quỹ hình khuyên, mà có dấu vết vô cùng rõ ràng của mấy cái quang giáp cao cấp trong 5 thiên hà lớn đó. Diệp Trùng vô cùng quen thuộc với các loại hình quang giáp cao cấp của 5 thiên hà lớn đó, vừa nhìn liền có thể nhận ra sự khác biệt trong đó.
Đột nhiên 1 giọng nói lạnh nhạt truyền tới: "Người trẻ tuổi, mấy thứ này so với bố trí của các người kém xa lắm, ngươi không cần xem đâu!" Giọng nói ngấm ngầm có chút ý không hoan nghênh.
Diệp Trùng quay đầu lại, 1 người trung niên mặc đồ làm việc, toàn thân dính dầu đứng sau người hắn, chỉ là vẻ mặt hơi có chút không tốt. Mình có thù với hắn sao? Diệp Trùng hoài nghi trong lòng. Với lại, lời của người trung niên này làm hắn có chút kỳ là, cái gì gọi là bố trí của các ngươi?
Nghe không hiểu, Diệp Trùng cũng không có ý tìm hiểu sâu, Diệp Trùng tỉ mỉ nhìn quang giáp Thiên Luân - IV đã qua cải tiến trước mắt này, đối phương xem ra muốn làm cho tính năng động lực của cái quang giáp này được nâng lên hơn nữa, lại trang bị nó cánh hông, với lại còn đơn giản hóa 4 chi vốn thô chắc của Thiên Luân.
Diệp Trùng không khỏi lắc lắc đầu.
- Bổn tiệm là tiệm nhỏ, không có gì để xem đâu! Nhìn thấy Diệp Trùng lắc đầu, người trung niên sầm mặt, ý đuổi khách đã rất rõ ràng.
Diệp Trùng ngụy dị ngẩng đầu, hắn tuy rằng kinh nghiệm mua đồ không nhiều, vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy ông chủ thế này.
- Cái Thiên Luân này bán thế nào? Diệp Trùng chỉ cái Thiên Luân - IV trước mặt này, cái quang giáp Thiên Luân - IV này tính năng cân bằng, tuy rằng về mặt động lực có chút đáng tiếc, nhưng các phương diện khác, không cái nào không thể hiện khái niệm cân bằng này. Hơn nữa, cái quang giáp này có ưu điểm quan trọng nhất, đó chính là ổn định, nó vô luận là trong hoàn cảnh nào, biểu hiện đều cực kỳ ổn định. Diệp Trùng hiện giờ ngoại trừ Hàm gia, Thủ hộ là không thể để lộ ra, hắn cảm thấy tất yếu phải chuẩn bị 1 cái quang giáp, nếu không lỡ như Hàm gia hư rồi, mình ngay cả 1 công cụ thay thế đôi chân cũng không có. Huống chi trong lòng Diệp Trùng đã có phương án cải tạo cái Thiên Luân này.
- Ngươi muốn mua? Vẻ mặt người trung niên vô cùng nghi hoặc.
- Ừ! Diệp Trùng gật gật đầu.
- Ngươi thật là muốn mua? Người trung niên có vẻ không tin.
- Ừ! Diệp Trùng lần này ngay cả đầu cũng lười gật.
- Vậy tốt, cái quang giáp này 15 điểm Cửu Khai. Vẻ mặt người trung niên có vẻ ngươi nếu như muốn mua thì đưa tiền đây.
- Điểm Cửu khai? Điểm Cửu khai là cái gì? Là tiền tệ của nơi này ư? Diệp Trùng đột nhiên nghĩ tới 1 vấn đề rất quan trọng, mình hình như không hề có tiền địa phương.
Người trung niên đánh giá tỉ mỉ Diệp Trùng từ trên xuống dưới 1 lượt, đột nhiên liếc thấy vòng tay màu bạc trên cổ tay trái của Diệp Trùng, mở miệng hỏi: "Ngươi là người xin kiểm tra mới tới?"
Tác giả :
Phương Tưởng