Sứ Mệnh Hoàng Đạo (12 Chòm Sao)
Chương 98: Dịu dàng - lạnh lùng

Sứ Mệnh Hoàng Đạo (12 Chòm Sao)

Chương 98: Dịu dàng - lạnh lùng

Z z z z

Capri mệt mỏi nằm vật ngủ ra giường, đôi anh em thân thiết ôm lấy nhau ngủ đằm thắm. Nói thật ra là Capri đang đè bẹp Aqua. 

_ Ưm!!! 

Aqua vươn mình cọ quậy, lăn qua lăn lại ko đc, cả người nằm bị Capri đè rất khó chịu. Cô láng máng mở mắt. 

_ Anh Capri à.... Thảo nào sao lại cấn cả người... Cái tật ngủ đè người khác ko bỏ.... Dậy.... Dậy.... 

Cô vỗ mạnh vô lưng anh, Capri nhăn mày ko nhúc nhích. 

_ Yên nào.... Đêm qua tại mày mà anh mệt chết đc... Cho anh ngủ thêm chút nữa.....!! 

_ Em mặt kệ.... Anh đè em ngột thở đó..... 

_ Ngực mày lép.... Lo gì oxi bị đàn áp..... 

_ Sao hôm nay anh thích giỡn thế?? Mọi khi có thế đâu?? 

_ Vậy à?? Ko bít, cho anh ngủ thêm tí nữa nào!! 

Cạch!! 

_ Ơ!! 

Li đứng như trời trồng nhìn về phía chiếc giường. 

Rắc!! 

Capri nghĩ mình đã hóa thành đá rồi. Bị cô thấy ở trong tình cảnh này thì chả hay ho chút nào. 

Li cúi mặt xuống đất ko dám nhìn thêm chút gì nữa. Nói ngụp ngùng. 

_ Xin lỗi vì đã tự đi vào.... Nô tì đi ngay đây ạ!! 

Li định sẽ phóng vèo ra ngoài và tìm 1 chỗ nào định thần lại nhưng ko đc vì tên Capricorn đã ngăn cô. Từ từ rời xuống người Aqua, cô thở phào vì mình đc giải thoát. 

_ Đứng lại!! 

Li giật mình đứng im, mắt khó xử nhìn đôi giày của mình. Môi khẽ khẽ cắn, mặt hiện lên chút đau khổ. Nàng ko muốn đối mặt với hắn và hơn hết làm ko muốn nhìn thấy cảnh đó. 

_ Chủ nhân.... Có gì căn dặn!! 

_ Ừ, hôm nay ta rất mệt..... Cả ngày nay cô sẽ ở lại đây hầu hạ ta. 

Giật thót, hắn ta ko phải là cố ý muốn cho cô thấy cảnh hắn cùng người khác ân ý chứ. 

_ Thưa ngài, nô tì e là ko đc ạ. Vì nữ hoàng Virgo còn cần nô tì trở về hầu hạ ạ!! 

Hắn khó chịu nhìn nàng, đây là muốn tránh hắn sao?? 

_ Nữ hoàng của ngươi chỉ thiếu hầu nữ đâu...mà nếu ta lấy mất đi 1 người thì cô ta cũng chả dám nói gì!! 

Ánh mắt tà dị nhìn về phía Li như ko bỏ sót bất cứ cử chỉ nhỏ nào của cô. Li có cảm giác cả người nhồn nhột nóng rang cả lên, cô rõ ràng là có mặt quần áo nhưng... Cách anh nhìn cô như kiểu cô ko mặt gì cả vậy. 

_ Bắt đầu bằng việc hầu hạ ta tắm đi...!! 

Capri mặt dày mày rậm ra lệnh ko chút ngượng nghịu nào. 

Li bất ngờ khó xử nhìn anh, lại nhìn sang Aqua. Aqua thì trố mắt nhìn Capri, cô ko ngờ ông anh của mình lại có ngày ra lệnh kiểu như vầy nên ko khỏi bất ngờ, cau mày suy nghĩ ổng trúng tà à, lại nghĩ đến Li, cô ngộ ra nên cười cười nhìn anh một cách ác ý. Còn về Li, biểu hiện của Aqua trong mắt cô là đau thương khó xử, nói chung là hiểu làm trầm trọng. 

Ko muốn Aqua sẽ trở thành 1 người giống mình, cô lên tiếng. 

_Thưa ngài, nô tì e là ko làm đc. Đều là gái chưa gả, trai chưa vợ, nô tì e là ko hợp qui tắc. 

Lại liếc nhìn qua Aqua nói tiếp. 

_ Nô tì nghĩ là nên để cho vị hồng nhan tri kỉ kia của ngài giúp ngài đi ạ. 

Hớ!! 

Aqua và Capri đều hóa đá, sắc mặt đen trầm trọng. Ko khí phòng đột nhiên nặng nề. 

Capri kiếc liếc Li và Aqua, nhăn nhăn mày. 

_ Ko đc!! 

Aqua vội hiểu ý liền cấp tốc nhảy xuống giường, cô chả muốn làm kì đà cản mũi. 

Lướt qua Li, cô để lại nụ cười nhăn nhó cầu an cho cô, mong rằng ông anh Capri ko nổi cơn thú tính, chị gái xinh đẹp à, mong chị bình an a. 

Li lại hiểu nhầm là Aqua đang đau khổ nhìn mình ko cam lòng khiến cô khó xử thêm. 

Im lặng ----

Ko muốn mình bị khó xử ở ko gian im lặng này, Li nhanh nhẹn chạy vọt vào phòng tắm. 

_ Để nô tì đi chuẩn bị nước tắm cho ngài. 

Capri lúc này môi nhếch khẽ cười, âm hiểm nhìn cô. Li của tôi à, tình yêu này, tôi muốn em quên hẳn đau khổ và bắt đầu lại được ko?? 

_ Mình.... Mình làm gì thế này??.... Cô bé đó quả thật là đáng thương mà.... Nhưng để cô bé tránh ra xa tên Capricorn kia có lẽ mới là cách hay..... bên hắn cô bé chỉ càng đau khổ thôi vì hắn chả yêu ai ngoại trừ chính hắn cả.... Nhưng lỡ hắn thật sự có cảm tình với cô bé đó thì sao?? Vậy thì mình.... 

Nghĩ đến đây, cả người Li bất giác run lên, mắt hơi phiến hồng. Gạt những giọt lệ chưa kịp rơi, cô chăm chú xắn tay án lên thử độ ấm của nước. 

_ Mình ko sao..... Chỉ là do hơi nước bốc lên thôi..... Chắc thế!! 

Quả thật bây giờ trong lòng cô rất rối loạn, cô ko hiểu rõ trong lòng mình đang nghĩ gì cả. 

Á!! 

Khẽ rên 1 tiếng, ko chú ý cho nên Li đã đổ quá nhiều nước nóng vào trong bể tắm. Phải nói là nước sôi thì đúng hơn, cô thật là sao thế này!! 

_ Xem ra mình phải kiếm ít băng khối thôi. 

Soạt!! 

Xoay người, trượt chân!! 

Đùng!! 

Nóng quá!! Cả người nóng rát!!!! 

Li cả người đều chìm vào bể tắm, cô từ nhỏ đã đc bồi dưỡng thành 1 nữ hoàng chứ ko phải bồi dưỡng thành 1 vận động viên bơi lội nên.... Cô là vịt cạn. 

Đầu óc mụ mẫm, mắt sao lại cay quá, Xem ra cô đã cho nước quả thật vô cùng nóng rồi. Cơ thể cô xem như là yếu nhược ko khí lực, ma pháp của cô trước khi bỏ trốn đã bị Capri phong ấn hoàn toàn rồi, ko thể thi triển đc. Vậy cô sẽ chết sao?? Nghĩ đến đây cô vừa có chút hối tiếc vừa có chút buồn cười, cô sẽ là nữ hoàng chết lãng xẹt nhất trong lịch sử a. Hối tiếc vì còn chưa cùng anh nói 1 tiếng yêu thương, cô tuy hận nhưng thật sự vẫn yêu anh. 

Li ko biết cái bể tắm này sâu bao nhiêu thế này?? Cô ko biết đây ko chỉ là 1 cái bể tắm thông thường, mà đây còn là cái bể tắm để cho Capri trị thương và tu luyện nữa, nó bất bình thường cũng phải thôi. 

Chìm vào mê man vô thức, lớp mặt nạ mỏng đc Li dán trên mặt vì cái nóng mà tan rã dần, mái tóc dài che kín khuôn mặt bồng bềnh trong nước, màu da có phần ửng hồng và trắng hệt như lúc đầu cô chưa hóa trang thành hầu nữ. Trong nước, người con gái xinh đẹp tuyệt trần đang bồng bềnh theo tiết tấu của dòng chảy, dù đã ngất xỉu nhưng vẻ đẹp của cô khiến người nhìn phải nín thở cảm nhận. Đây là tiên nữ sao a!! Thiệt quá diễm lệ rồi!! 

Rào!! Rào!! 

Có người nam nhân với mái tóc đen ướt sũng vác cô từ trong nước ra ngoài. Hắn có phần tức giận thở dốc nhìn cô, Chết tiệt, cô gái này sao lại ngốc đến thế chứ?? Lại đi mở nhần vòi nước nóng tu luyện của hắn. Loại nước nóng này đối với tu luyện thể chất thì nghiêm khắc vô cùng, ấy thế mà cô lại còn chìm hẳn vào trong đó nữa, hắn quả ko yên tâm về cô ngốc này mà. 

Đặt cô ngay ngắn trên giường, dùng ma lực bao trùm lên người cô giúp cô dịu nhẹ đi. Tức tốc bỏ đi ra ngoài. Li mơ màng thấy thân ảnh ấy rời đi, lòng đau đớn nhẹ tuôn 1 giọt nước mắt, miệng thì thào. 

_Ko.... Đừng đi... Capri.....! 

________

Ư!! Gemini phát hiện, Scor hôm nay quả thật đáng sợ gấp vạn lần mọi khi nên câu cả ngài nay trốn mãi trong phòng ko dám đi ra ngoài, dù lòng cậu đang nhớ đến thân ảnh mỹ nhân Vir kia a. 

Soạt!! Soạt!! 

Đống văn kiện chất cao bên trên bàn trà, Scor nâng gọng kính cho vừa tầm nhìn rồi lại ghi chép 1 cách liếng thoắng. Nói thật đã bao lâu rồi ko thấy đc Scor nghiêm túc làm việc như thế này, hoàn toàn khác hẳn hình tượng lười làm trước kia. 

_ Chủ nhân!! 

Cậu hơi nâng mắt lên, chuyển dời khỏi sự chú ý của giấy tờ. 

_ Sao?? 

Giọng nói lạnh lẽo hẳn hơn thường ngày. 

_ Thần đây đã ép. Nhưng cô ta quả thật là cứng đầu ko muốn ăn. 

Mi mắt khẽ run 

_ Đc, ngươi lui ra đi!! 

Cạch!!! 

Đặt bút xuống bàn, hắn bước vào phòng ngủ. 

Pis ko cần biết người vào là ai, vẫn mãi chui rúc trong chăn. Đứng lặng nhìn nàng, mặt hắn chả tỏ ra chút dịu dàng nào cả. 

_ Vì sao lại ko ăn?? 

Nàng ko trả lời. Hỏi hắn có kiên nhẫn hỏi tiếp lại hay ko, nếu lúc trước là có thì bây giờ lại là ko. 

Soạt!! 

Đem cái chăn nàng đang tự bọc lấy mình vứt xuống sàn. Pis ko để tâm, vẫn nhắm mắt. 

Lôi cô dậy, đem cằm cô nâng cao, bóp chặt 2 bên má bắt cô phải mở miệng ra. 

_ Chúc mừng... Em là kẻ đầu tiên dám thách thức giới hạn của tôi. 

.....

Nàng khó khăn nói chuyện, vẫn ko muốn nhìn thẳng vào hắn. 

_ Ko.... Ko muốn!! 

Hừ nhẹ một cái, hắn đem từng muỗng canh trút vào miệng cô. Pis muốn tránh né cái đút của hắn, nàng ko cần hắn đút cho nàng. 

_ Ko muốn mà!! 

Pis đem tay hất thẳng chiếc muỗng ra sàn. Scor ko nói gì, nhàn nhạt nhìn cái muỗng trên sàn, còn Pis bên đây đã run lên vì sợ. 

Cầm chén canh, giữ chặt gáy cô và trút hết tất cả mọi thứ mặc cho cô có uống đc hay ko!? 

Khụ khụ!! 

Pis bị sặc, té ngửa ra đâu đất, sắc mặt nhợt nhạt khó chịu. 

Xoảng!! 

Đem tô canh trượt ra khỏi tay rơi xuống đất, Scor ko để tâm đến Pis mà cất bước rời đi, vứt bỏ lại 1 câu, 

_ Tôi nghĩ tộc nhân của em sẽ như mảnh vỡ này thôi.....!! 

_ Ko!! 

Pis đứng bật dậy, vươn tay kéo anh lại, mặt đau khổ van nài. 

_ Ko thể.... Xin anh tha cho họ, anh nói gì em sẽ nghe hết, tha cho họ đi... Ư hu..... 

Đôi mắt sau lớp kính loé ra ý cười lạnh. 

_ Sao??... Nghe lời rồi à?? 

_ Ưm.... Ừm... Híc... Đều... Đều nghe anh hết....!! Nên cầu xin anh.... 

Luồn tay vào tóc cô, cậu giật nhẹ 1 cái khiến cô khe khẽ rên vì đau nhưng ko dám làm phản nữa. 

_ Ngoan!!.... Tôi chỉ thích trẻ nhỏ nghe lời.... Nhớ rõ điều đó!! 

Nhấc gọng kính và đem kính tháo xuống, Pis run sợ nhìn rõ lúc này anh đang cười rất tà dị nhìn cô, tựa tiếu phi tiếu. Áp sát vào tai cô khe khẽ phả vào từng làn hơi lạnh. 

_ Em biết.... Một đứa trẻ ngoan... Nên làm gì để đc người khác yêu mến chứ?? Hả!!? 

Từ hả hắn nói ra vô cùng kì dị làm sao?? Người cô run run theo từng lời hắn nói. 

Thấy Pis còn đang e ngại, Scor ngão cắn vành tai trắng nõn của cô. Tiếng lưỡi ẩm ướt đem cổ của cô cấp ướt đi, phập, hắn cắn mạnh vào cổ nàng, vết cắn rất sâu nhưng ko chảy máu vì Scor đã dùng ma pháp đóng băng miệng vết thương lại. 

Ngón tay cô luồng vào cái miệng nhỏ nhắn của Pis, do quá đau nên cô phải cắn mạnh vào tay cậu để chịu đựng. Tiếng rên khe khẽ phát ra từ cái miệng nhỏ. 

Scor để yên cho cô cắn đến khi nào cô chịu chủ động nhả ra tay cậu. Một lúc sau, Pis mới mở ra hàm mình, đem ngón tay bị cắn sâu tận xương của Scor thoát ly khỏi miệng mình. Pis có phần ấm ức nên nhưng cơ hội này cắn anh thật mạnh để anh đau một phen, cô cũng ko ngờ mình lại cắn mạnh như thế, miệng cô ngập tràn mùi máu của anh khiến cô áy náy. 

Scor nhìn vết cắn trên ngón tay giữa đang tím tái hẳn đi, sẽ cau mày. 

_ Quả nhiên vẫn chưa hoàn toàn ngoan ngoãn..... Cắn sâu như thế!!! 

Đây ko phải là mắng cô mà là trêu ghẹo, đúng, là trêu ghẹo cô. 

Pis áy náy, nâng tay anh lên xem xét, mặt lộ ra vẻ lo sợ 

_ Xin... Xin lỗi..... Pis ko cố ý.... 

_ Hừ!! 

Đem tay mình dời ra khỏi cái chạm của cô, cậu lấy ra 1 lọ thuốc nốc thẳng vào miệng, nắm gáy của Pis nâng cao lên tí, đầu cậu hạ thấp xuống, luồng lưỡi cậu vào miệng cô, mãnh liệt đẩy chất lỏng trong miệng mình qua cho cô, Pis có phần ko quen với vị của thuốc, khó chịu, vỗ vỗ nhẹ lưng anh như ra ý mình ko chịu đc, ấy thế nhưng Scor chả để tâm, chần chừ đến khi nào chắc chắn thuốc đã chui xuống bụng cô mới lưu luyến tách ra, vươn lưỡi, chỉ bạc kéo dài. 

Pis khó hiểu nhìn anh 

_ Đây là..... 

_ Thuốc giải độc...... Trên người tôi có chất độc, ko tốt nếu em uống phải..... 

Vừa nói, tay vừa len lỏi vào trong áo cô, mò tìm bộ ngực nhỏ. Bóp mạnh..... 

Á!! 

Pis rên to, ngực cô bị nhào thành hình bất định, lực đạo ko chút lưu tình khiến cô đau vô cùng..... Mắt cô đau khổ, vô hồn nhìn ngực mình bị người nam nhân kia nắm, gắng để quên đi mọi cảm xúc kì lạ anh đang dành cho cô, trong lòng nhẩm mãi 1 câu, anh đây là hứng thú, khi chán rồi sẽ vứt bỏ. Cô nên chết tâm thôi 

Nãy giờ những phản ứng, biểu cảm của Pis chả khiến Scor hài lòng chút nào. Cô Xem ra đã nâng cao cảnh giác với cậu rồi, bức tường lớn đang đc cô dựng lên để ngăn cách anh. 

_ Hừ.... Thật chán!! 

Đem cô xô ngã xuống giường, Scor chỉ lướt qua nhìn 1 cái rồi xoay bước, cửa đc mở ra trước khi cậu kịp chạm vào.... 

Capri gấp gáp _ Cậu ở đây rồi!!.... Mau đi theo tôi, tôi cần cậu giúp cô ấy thoát khỏi giày vò của nhiệt luyện. 

Cau mày _ Nhiệt luyện.... Có nặng lắm ko?? 

_ Cô ấy bị ngã hẳn xuống đó.. Cậu mau theo tôi đi!! 

Scor nhếch mép cười tà ý 

_ Đc.... Tôi sẽ giúp cho đến khi cô ấy khỏe hẳn... 

Capri nhăn trán suy nghĩ câu nói của Scor, lại nhìn Pis ở phía sau nên phát hiện đc vấn đề. Phối hợp diễn thôi. 

_ Tôi biết cậu ko muốn cơ thể xinh đẹp của cô ấy xảy ra chuyện gì nên mới đến đây gọi cậu này. Đã bỏng toàn thân rồi, Xem ra bỏng tới đâu thì phiền cậu chữa trị tới đó thôi. 

Scor cười cách Capri giúp mình, kẻ này đúng là diễn còn lố hơn cậu

_ Phải dùng thuốc bôi trị bỏng, chữa trị cho mỹ nhân... Ta ko ngại phải dùng tay..... Pio!! 

_ Dạ, chủ nhân có gì phân phó ạ?? 

_ Dọn dẹp mảnh vỡ trong phòng, có lẽ tối nay ta sẽ ko về......!! Cho cô ta ăn đúng bữa, nếu cô ta dám bỏ bữa nào thì giết 1 nhân ngư để trừ vào..... 

_ Vâng!! 

Scor và Capri cùng nhau rời đi, Pio chán ghét nhìn cô, tay điều khiển ma pháp đem các mảnh vỡ thu dọn. 

_ Ta cảnh cáo cô.... Nếu cô còn có ý nghĩ muốn gần gũi ngài ấy thì mau chết tâm đi... Trái tim ngài ấy ko dành cho 1 kẻ như cô.... 

Pis mêt mỏi cúi người xuống nhặt chiếc chăn và co rúm ở trên giường. Cô đã quá mệt rồi. 

___________

Li trong phòng đã hoàn toàn bất tỉnh, làn da ko ngừng đỏ rực, Capri lo lắng nhìn cô. 

Scor _ Leo có nhắn gì về ko?? 

Capri _ Ko! 

Scor _ Ari hiện tại đang vắng nên ta nghĩ vẫn phải vào phòng cô ta lấy ít thuốc.... 

Scor dùng hàn khí bao trùm khắp người Li, từng hơi nóng đang cấp tốc tỏ ra từ người cô. Sắc mặt cô có phần dịu hơn. Scor thu tay về, dò xét

_ Hỏa khí xâm nhập rất sâu, cần phải bôi thuốc một thời gian để ổn định thân nhiệt..... 

_ Ưm!!! 

Li tỉnh dậy nhưng ko dám cử động, cô cảm thấy đầu mình đang đc nâng lên, có dòng nước mát lạnh chui tọt vào miệng của cô. 

_ Đã tỉnh!? 

Cô nghĩ mình vừa nghe đc 1 giọng nói quen thuộc, nó trầm ấm, nó dịu dàng, nó mạnh mẽ, cô có cảm giác đây là giọng của Capri..... Nhưng có lẽ cô đã nghe nhầm rồi, Capri sẽ ko đối với cô như thế..... Sao cô lại nghĩ đây là giọng Capri đc chứ, cô thật ngốc mà, tưởng nghĩ hắn lo cho cô sao?? Hắn chưa bao giờ nhẹ nhàng với cô, hắn thô bạo, độc tài và bá đạo... 

Càng nghĩ đến đây, tim cô lại càng đau. Mắt cô mở ra ko nổi, màn đêm làm cô sợ hãi 

_Tôi... Đây là....!! 

_ Đừng sợ.... Giác mạc và màng nhĩ của cô tạm thời bị tổn hại thôi.... Tôi sẽ giúp cô khôi phục lại..... 

Giọng nói dường như đã đổi khác, nó lạnh lẽo hơn..... Cô cảm giác mình ko nghe ra đc gì nữa rồi, cô ko thể nghe rõ đc nữa 

Scor xoay qua nói nhỏ với Capri 

_ Theo tôi đến phòng dược. 

Capri ko an tâm khi để Li một mình nhưng cậu vẫn đi theo. Scor lần mò vài cái chai lọ trộn trộn nấu nấu cái gì đó càng khiến Capri căng thẳng thêm, cậu hỏi

_ Cô ấy.....!! 

Ko đợi Capri hỏi xong, Scor đã vùi vào tay cậu 3 cái lọ. 

_ Đây là thuốc bôi, thuốc trị và thuốc dưỡng, cho cô ta uống ngày 3 lần. Còn thuốc bôi thì ngày 1 lần. Ko có Ari ở đây nên ta nghĩ công hiệu sẽ kém đi và cần điều trị lâu hơn. 

_ Vậy khi nào Ari trở về. 

_ Ta sẽ liên lạc với cô ta, cậu đi chăm lo cho người của mình đi. 

Quái lạ, sao đến cả Leo mà vẫn ko liên lạc với cậu nhỉ?? Scor cau mày nghĩ đến tình huống xấu xảy ra. 
Tác giả : scor scor
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại