Sư Huynh Là Nam Thần
Chương 14: Tình duyê
『 Mật tán gẫu 』[ Phượng Cô Ngâm ]: Sư phụ, tôi về môn phái trước một chút, nhận nhiệm vụ nuôi cóc.
『 Mật tán gẫu 』[ Lạc Hoa Độc Lập ]: Đi đi. Làm xong tôi dẫn em đi đánh chiến trường.
『 Mật tán gẫu 』[ Phượng Cô Ngâm ]: Vâng.
Tuy rằng sư phụ không phải trị liệu, người khác nếu có đánh cậu, anh cũng không bơm máu thêm cho cậu được, nhưng đi theo sư phụ, An Vũ Hàng chung quy vẫn cảm thấy khả năng thắng sẽ lớn hơn một chút so với việc tự mình đi đánh.
Trở lại môn phái, An Vũ Hàng nhấp vào chưởng môn, đối thoại nhận nuôi cóc, sau khi hoàn thành một con cóc màu đen xuất hiện trong túi của An Vũ Hàng, đồng thời cậu cũng học được một kỹ năng có tên là ‘Tự Dưỡng’.
Thú cưng chia làm 10 cấp, căn cứ chủ yếu vào tình huống nuôi nấng mà phán định cấp bậc của thú nuôi, tỷ như có bị đói hay không, có sinh bệnh được tìm NPC trị liệu hay không, thức ăn nuôi gia súc có cân bằng các phương diện một cách hợp lý hay không, có mỗi ngày vui chơi cùng thú cưng hay không, vô cùng phức tạp. Nếu như nuôi nghiêm túc, sau khi thú nuôi trưởng thành cơ bản sẽ tầm cấp 7 hoặc cấp 8, nếu có thể nuôi ra một con cấp 9, thì quả thật là cực phẩm trong số thú độc, mà cấp 10 thật sự rất hiếm thấy, có đôi khi cho dù có Tiêu Vĩ cầm cũng chưa chắc có thể nuôi ra được.
Độc Tiên giáo lần đầu tiên nhận thú độc thì không cần tốn bất cứ phí dụng gì, thời gian nuôi dưỡng cũng là ngắn nhất. Nhưng nếu nuôi ra được kết quả chủ nhân không hài lòng, có thể tốn 3 vạn kim tệ trong game nuôi lại một lần nữa, con trước đó sau khi nuôi lại con mới sẽ bị môn phái thu hồi. Mà thú nuôi được nuôi lại vô luận là thời gian hay là lượng thức ăn đều sẽ nhiều hơn gấp nhiều lần so với lần trước đó, mà loại cơ hội nuôi dưỡng lại như thế này mỗi thú cưng chỉ được hai lần, mỗi lần nhận thú nuôi lại cũng sẽ gấp đôi. Cho nên tất cả mọi người đều dồn hết sức lực, hy vọng một lần là thành công.
An Vũ Hàng cũng không vội vã thả thú độc vào trong khung nuôi dưỡng, bởi vì cậu còn chưa đi lấy thức ăn gia súc mà cóc thích, hiện tại nếu bắt đầu nuôi mà để thú nuoi đói bụng, nửa điểm chỗ tốt cũng không có.
Sau khi nhận thú độc, An Vũ Hàng tổ đội cùng sư phụ, sư phụ trực tiếp đi xếp hàng vào chiến trường. Loại đội ngủ không đủ số lượng người thế này tuy rằng vẫn có thể tham gia theo hình thức đội ngũ, nhưng trên thực tế vẫn là loại tổ hợp đội ngẫu nhiên, chẳng qua người trong đội sẽ cùng xuất hiện trên một chiến trường.
『 Mật tán gẫu 』[ Lạc Hoa Độc Lập ]: Chút nữa chúng ta chọn ở phía góc trái ấy. Không cần đi theo bọn họ giết người làm gì.
『 Mật tán gẫu 』[ Phượng Cô Ngâm ]: Vâng.
Đánh chết game thủ phe địch tuy rằng có thể kiếm được điểm, nhưng chung quy vẫn không kiếm được nhiều điểm như đoạt cờ, cho nên bọn họ canh một chỗ chờ cờ xuất hiện là được.
Sau khi tường đá sụp đổ, Lạc Hoa Độc Lập dẫn đầu bay về phía góc trái chỗ xuất hiện cờ, An Vũ Hàng cũng vội vàng đi theo. Bởi vì cờ còn chưa hiện ra, cho nên tất cả mọi người đều chạy đến trung tâm lao vào hỗn chiến, bên này vô cùng thanh tĩnh, sau khi Lạc Hoa Độc Lập đáp xuống, trực tiếp ẩn thân, ngồi xuỗng tại chỗ. An Vũ Hàng ngồi ở bên cạnh anh, không có kỹ năng ẩn thân…
Ước chừng qua 3 phút, chỗ bọn họ canh giữ xuất hiện một lá cờ.
『 Mật tán gẫu 』[ Lạc Hoa Độc Lập ]: Đánh!
An Vũ Hàng lập tức đứng lên, thả bạch xà ra bắt đầu chém cờ. Cờ của bản đồ này là dạng sau khi đánh tuột máu ngã xuống đất mới tính điểm, nó sẽ tự động xác nhận người đầu tiên đánh nó, An Vũ Hàng là người đầu tiên đánh, cho nên nó tạm thời thuộc quyền sở hữu bên Tà mà. Nếu An Vũ Hàng bị người ta đánh chết, lá cờ sẽ biến thành không mục tiêu như ban đầu, đồng thời xem người kế tiếp đánh trúng nó là mục tiêu.
Cờ xuất hiện chỗ bọn họ không quá hai giây, ở giữa cũng xuất hiện thêm một lá. Người của hai phe vốn đang trong vòng hỗn chiến, hiện tại ở giữa lại xuất hiện cờ, thuận theo nguyên tắc ‘nhất cự ly nhì tốc độ’, đại bộ phận người vẫn ở lại nơi đó đoạt cờ, chỉ có số ít vài game thủ phe Chính nghĩa dùng khinh công bay qua, chuẩn bị đoạt cờ của An Vũ Hàng bên này.
Gần tới điểm bên này, người của Chính nghĩa chỉ có thể nhìn thấy An Vũ Hàng ra sức đánh cờ, mà không nhìn thấy Lạc Hoa Độc Lập đang ẩn thân mai phục một bên. Cho nên bọn họ không hề cố kỵ mà lập tức đáp xuống, nhưng không đợi bọn họ đánh trúng An Vũ Hàng, Lạc Hoa Độc Lập liền một chiêu cướp vũ khí lấy đi toàn bộ vũ khí của bọn họ…
Không có vũ khí, người của Chính nghĩa chỉ có thể bị đánh. Lạc Hoa Độc Lập công kích rất cao, trước khi thời gian kỹ năng cướp vũ khí chấm dứt, liền giết chết một đối thủ. Sau đó lại nhanh chóng thả ‘Trầm Mặc’ cho những người còn lại, lại thêm một ‘Khóa Túc’, mở kỹ năng hút máu cũa mình ra bắt đầu điên cuồng công kích. Minh Giáo kỳ thật được xem như một chức nghiệp tương đối biến thái, có thể cướp vũ khí, có thể ‘Trầm Mặc’, những kỹ năng này đều khiến cho đối thủ không thể dùng bất cứ kỹ năng nào. Mà đại pháp hút máu của bọn họ càng có thể biến lượng thương tổn mà bản thân phát ra thành 5% máu, hồi phục cho bản thân. Sở dĩ Minh Giáo có kỹ năng này, là bởi vì bọn họ mặc dù cận chiến, nhưng là một cái da giòn, không giống những chức nghiệp cận chiến khác máu dày phòng cao, mà kỹ năng hút máu này có thể bù lại những khuyết điểm kia, trở thành điểm sinh tồn mấu chốt của Minh Giáo. Kỹ năng hút máu của Minh Giáo vừa mở ra, có thể duy trì liên tục 2 phút, mà thời gian CD kỹ năng chỉ có 2 phút 30 giây, thời gian trống 30 giây kia đối với Minh Giáo có kỹ thuật ẩn thân mà nói vẫn có thể vượt qua được dễ dàng.
Đương nhiên, cũng không phải toàn bộ Minh Giao đều có thể dựa vào kỹ năng này để sinh tồn đến cuối cùng, dù sao điều kiện căn bản của hút máu là lượng công kích, chỉ có công kích đủ cao, mới có thể hấp thụ đủ máu để bảo vệ mạng sống, cho nên đối với Minh Giáo công kích không đủ hoặc thủ pháp không được tốt mà nói, kỹ năng hút máu này chỉ là dùng để bán manh…
Có sư phụ ở đây, An Vũ Hàng có thể an tâm mà đánh cờ, cho dù có người công kích cậu, Lạc Hoa Độc Lập cũng sẽ giúp cậu khống chế, để cậu tranh thủ được càng nhiều thời gian hơn. Vài người bên Tà mà nhìn thấy tình huống bên này, cũng chạy đến hỗ trợ, hơn nữa có trị liệu gia nhập, An Vũ Hàng thuận lợi bắt được một lá cờ.
LÚc này cờ ở trung tâm cũng được Tà ma cướp, tình thế vô cùng tốt đẹp. Sau khi cướp được cờ, vài người tới hỗ trợ lại bay vào trung tâm tiếp tục giết người, Lạc Hoa Độc Lập vẫn đứng lại tại chỗ, An Vũ Hàng cũng chẳng chạy vào đám đông làm gì, đi theo sự phụ an tâm tiếp tục canh giữ điểm ra cờ.
Sau đó dùng cùng một phương thức, An Vũ Hàng lấy được thêm một lá cờ, có sư phụ che chở, những người muốn giết cậu căn bản chẳng thể đến gần.
Lần này người của Tà mà cũng tương đối mạnh mẽ, đoạt điểm, đoạt cờ, giết người đều rất dũng mãnh. Cuối cùng, trận chiến trường này lấy Tà ma thắng lợi để chấm dứt.
『 Tiểu đội 』[ Phượng Cô Ngâm ]: Rốt cục thắng rồi.
Ra khỏi chiến trường, An Vũ Hàng nhẹ nhàng thở ra, tuy nói lần đầu tiên đánh chiến trường cậu vẫn cảm thấy rất mới mẻ, nhưng cứ thua mãi cũng đích xác khiến cậu cảm thấy chán nản.
『 Tiểu đội 』[ Lạc Hoa Độc Lập ]: Đi giao nhiệm vụ đi, tôi kéo em vào bang hội.
『 Tiểu đội 』[ Phượng Cô Ngâm ]: Vâng.
An Vũ Hàng vẫn chưa có bang hội, có đôi khi rất bất tiện. Sau khi giao nhiệm vụ, An Vũ Hàng nhận được một lời mời gia nhập bang hội sư phụ gửi đến. An Vũ Hàng chọn đồng ý.
『 Hệ thống 』: Chúc mừng đại hiệp gia nhập bang hội [ Đạp Hàn Hành ], trong bang hội đã chuẩn bị các loại vật phẩm hằng ngày cần thiết cho đại hiệp, nếu có yêu cầu gì, vui lòng đến chỗ tổng quản bang hội trao đổi.
『 Bang hội 』[ Tình Thâm Tự Hải ]: Hoan nghênh người mới.
『 Bang hội 』[ Chuế Hoa Linh ]: Hoan nghênh +1!
『 Bang hội 』[ Ba Tiêu Thụ ]: Hoan nghênh +2!
…
『 Bang hội 』[ Phượng Cô Ngâm ]: Cám ơn, mong được mọi người chiếu cố nhiều hơn.
『 Bang hội 』[ Chúc Duệ ]: Hoan nghênh, đây là lần đầu tiên phó bang kéo người vào bang nha.
『 Bang hội 』[ Lạc Hoa Độc Lập ]: Ừ, Phượng Cô Ngâm là đồ đệ của tôi, mới vừa mãn cấp, muốn đánh PVP, mọi người về sau có đánh chiến trường thì hỗ trợ dẫn em ấy một chút.
An Vũ Hàng có chút bất ngờ, không nghĩ tới sư phụ của mình còn là một phó bang chủ. Chẳng qua ngẫm lại cũng phải, với kỹ thuật PVP của sư phụ cậu, chức phó bang này làm cũng xứng đáng.
『 Bang hội 』[ Tình Thâm Tự Hải ]: Cái này dễ thôi. Chúng ta cả một bang PVP, đánh phó bản thì không được, chứ đánh chiến trường cũng không phải đùa.
『 Bang hội 』[ Cẩm Thư Linh Loạn ]: Phó bang, đội cố định đánh chiến trường trong bang đều đầy rồi, phỏng chừng không có biện pháp dẫn đi cùng được đâu.
『 Bang hội 』[ Lạc Hoa Độc Lập ]: Không sao, nếu có người không tới, có chỗ trống thì giúp đỡ dẫn em ấy một chút, không có vị trí thì để tôi online tự mình dẫn.
『 Bang hội 』[ Vi Vũ Yến Phi ]: Nếu cậu không online thì để tôi dẫn em ấy cho.
『 Bang hội 』[ Lạc Hoa Độc Lập ]: A Yến?! Cậu về từ khi nào?
『 Bang hội 』[ Vi Vũ Yến Phi ]: Vừa trở về. Lúc online nhìn thấy cậu đang đánh chiến trường, không nhận được thông báo hệ thống.
Thành viên bang hội hoặc bạn tốt đăng nhập thường hệ thống đều sẽ có thông báo nho nhỏ. Nhưng chiến trường là server khóa, lại là bản đồ độc lập, hệ thống không thể phân rõ đâu là bạn tốt và người cùng ban hội, cho nên không có biện pháp nhìn thấy thông báo.
Lạc Hoa Độc Lập kéo Vi Vũ Yến Phi vào đội ngũ.
『 Tiểu đội 』[ Lạc Hoa Độc Lập ]: Trở về cũng không thèm nói một tiếng, tôi đi đón cậu.
『 Tiểu đội 』[ Vi Vũ Yến Phi ]: Một người lớn như tôi còn có thể lạc đường được hay sao?
An Vũ Hàng nhìn bọn họ nói, cảm giác hai người trong hiện thực hẳn là quen biết.
『 Tiểu đội 』[ Lạc Hoa Độc Lập ]: Cậu tự mình trở về, ai có thể yên tâm chứ?
『 Tiểu đội 』[ Vi Vũ Yến Phi ]: Trước khi tôi lên máy bay có gọi điện thoại cho cậu ấy rồi.
『 Tiểu đội 』[ Lạc Hoa Độc Lập ]: Được rồi. À, Tiểu Ngâm, còn chưa giới thiệu cho em biết. Vị này chính là tình duyên của sư huynh em, không phải người ngoài.
Tình duyên của sư huynh? An Vũ Hàng ngoài ý muốn mở to hai mắt, cậu chưa từng nghe sư huynh nhắc đến. Chẳng qua nghĩ cũng phải, sư huynh tuy rằng đối với cậu rất tốt, nhưng không đến mức chuyện gì cũng nói cho cậu biết. Nhìn tên Vi Vũ Yến Phi, trong lòng An Vũ Hàng có một tia lên men, rồi lại không nói rõ là vì cái gì…
Áp chế loại cảm giác kỳ quái này, An Vũ Hàng gõ chữ.
『 Tiểu đội 』[ Phượng Cô Ngâm ]: Chào chị dâu.
『 Tiểu đội 』[ Vi Vũ Yến Phi ]: Chào em.
『 Tiểu đội 』[ Lạc Hoa Độc Lập ]: Acc này của Tiểu Ngâm là do một tay Thiên Quyết dẫn dắt đó.
『 Tiểu đội 』[ Vi Vũ Yến Phi ]: Ừ, cậu ấy có nói với tôi.
『 Tiểu đội 』[ Lạc Hoa Độc Lập ]: Vậy là tốt rồi. Tiểu Ngâm rất ngoan, cậu có rảnh thì dạy em ấy một chút.
『 Tiểu đội 』[ Vi Vũ Yến Phi ]: Ừ, yên tâm.
『 Tiểu đội 』[ Phượng Cô Ngâm ]: Vậy cảm ơn chị dâu trước.
『 Tiểu đội 』[ Vi Vũ Yến Phi ]: Ha ha, em đừng gọi tôi là chị dâu gì đó, tôi nghe không được tự nhiên. Gọi anh đi.
『 Tiểu đội 』[ Phượng Cô Ngâm ]: Hả?
『 Tiểu đội 』[ Vi Vũ Yến Phi ]: Tôi là nam .
An Vũ Hàng kinh ngạc đến mức thiếu chút nữa làm đổ ly cà phê cầm trên tay, đây là có ý gì? Sư huynh là nam, mà tình duyên cũng là nam… Tim An Vũ Hàng đập có chút mất tốc độ, chẳng lẽ sư huynh và cậu là cùng dạng người?
Suy nghĩ một chút, An Vũ Hàng cũng không hỏi nhiều. Bởi vì lý do tính hướng, cậu vẫn luôn sống rất an tĩnh. Nếu sư huynh bọn họ là cùng một dạng người với cậu, vậy bọn họ hẳn cũng sẽ rất chú ý chuyện riêng tư cá nhân. Nếu là chuyện riêng tư, An Vũ HÀng cũng không định hỏi thăm nhiều, dù sao sư huynh sư phụ đối với cậu rất tốt, bọn họ cũng chỉ là bạn bè quen trên internet, so với hiện thực vẫn rất nhiều khác biệt.
『 Tiểu đội 』[ Vi Vũ Yến Phi ]: Chẳng qua chuyện này em phải giúp tôi giữ bí mật nhé.
『 Tiểu đội 』[ Phượng Cô Ngâm ]: Vâng. Kỳ thật anh có thể không cần nói cho tôi biết, ít một người biết liền an toàn hơn một chút.
『 Tiểu đội 』[ Vi Vũ Yến Phi ]: Độc Lập nói em là người một nhà, nói cho em biết cũng không sao cả. Dù sao về sau sẽ cùng nhau chơi đùa, em cứ gọi tôi là chị dâu mãi, thật lòng tôi cũng không chịu nổi.
『 Tiểu đội 』[ Phượng Cô Ngâm ]: Vâng, tôi nhất định sẽ giữ bí mật, cứ yên tâm.
An Vũ Hàng là một người tuyệt đối giữ được bí mật, cậu mà nói sẽ giữ bí mật, thì cho dù là bạn bè tốt nhất, cũng sẽ không nói thêm một chữ, tựa như bí mật kia chưa từng xuất hiện trong cuộc sống của cậu vậy…
『 Mật tán gẫu 』[ Lạc Hoa Độc Lập ]: Đi đi. Làm xong tôi dẫn em đi đánh chiến trường.
『 Mật tán gẫu 』[ Phượng Cô Ngâm ]: Vâng.
Tuy rằng sư phụ không phải trị liệu, người khác nếu có đánh cậu, anh cũng không bơm máu thêm cho cậu được, nhưng đi theo sư phụ, An Vũ Hàng chung quy vẫn cảm thấy khả năng thắng sẽ lớn hơn một chút so với việc tự mình đi đánh.
Trở lại môn phái, An Vũ Hàng nhấp vào chưởng môn, đối thoại nhận nuôi cóc, sau khi hoàn thành một con cóc màu đen xuất hiện trong túi của An Vũ Hàng, đồng thời cậu cũng học được một kỹ năng có tên là ‘Tự Dưỡng’.
Thú cưng chia làm 10 cấp, căn cứ chủ yếu vào tình huống nuôi nấng mà phán định cấp bậc của thú nuôi, tỷ như có bị đói hay không, có sinh bệnh được tìm NPC trị liệu hay không, thức ăn nuôi gia súc có cân bằng các phương diện một cách hợp lý hay không, có mỗi ngày vui chơi cùng thú cưng hay không, vô cùng phức tạp. Nếu như nuôi nghiêm túc, sau khi thú nuôi trưởng thành cơ bản sẽ tầm cấp 7 hoặc cấp 8, nếu có thể nuôi ra một con cấp 9, thì quả thật là cực phẩm trong số thú độc, mà cấp 10 thật sự rất hiếm thấy, có đôi khi cho dù có Tiêu Vĩ cầm cũng chưa chắc có thể nuôi ra được.
Độc Tiên giáo lần đầu tiên nhận thú độc thì không cần tốn bất cứ phí dụng gì, thời gian nuôi dưỡng cũng là ngắn nhất. Nhưng nếu nuôi ra được kết quả chủ nhân không hài lòng, có thể tốn 3 vạn kim tệ trong game nuôi lại một lần nữa, con trước đó sau khi nuôi lại con mới sẽ bị môn phái thu hồi. Mà thú nuôi được nuôi lại vô luận là thời gian hay là lượng thức ăn đều sẽ nhiều hơn gấp nhiều lần so với lần trước đó, mà loại cơ hội nuôi dưỡng lại như thế này mỗi thú cưng chỉ được hai lần, mỗi lần nhận thú nuôi lại cũng sẽ gấp đôi. Cho nên tất cả mọi người đều dồn hết sức lực, hy vọng một lần là thành công.
An Vũ Hàng cũng không vội vã thả thú độc vào trong khung nuôi dưỡng, bởi vì cậu còn chưa đi lấy thức ăn gia súc mà cóc thích, hiện tại nếu bắt đầu nuôi mà để thú nuoi đói bụng, nửa điểm chỗ tốt cũng không có.
Sau khi nhận thú độc, An Vũ Hàng tổ đội cùng sư phụ, sư phụ trực tiếp đi xếp hàng vào chiến trường. Loại đội ngủ không đủ số lượng người thế này tuy rằng vẫn có thể tham gia theo hình thức đội ngũ, nhưng trên thực tế vẫn là loại tổ hợp đội ngẫu nhiên, chẳng qua người trong đội sẽ cùng xuất hiện trên một chiến trường.
『 Mật tán gẫu 』[ Lạc Hoa Độc Lập ]: Chút nữa chúng ta chọn ở phía góc trái ấy. Không cần đi theo bọn họ giết người làm gì.
『 Mật tán gẫu 』[ Phượng Cô Ngâm ]: Vâng.
Đánh chết game thủ phe địch tuy rằng có thể kiếm được điểm, nhưng chung quy vẫn không kiếm được nhiều điểm như đoạt cờ, cho nên bọn họ canh một chỗ chờ cờ xuất hiện là được.
Sau khi tường đá sụp đổ, Lạc Hoa Độc Lập dẫn đầu bay về phía góc trái chỗ xuất hiện cờ, An Vũ Hàng cũng vội vàng đi theo. Bởi vì cờ còn chưa hiện ra, cho nên tất cả mọi người đều chạy đến trung tâm lao vào hỗn chiến, bên này vô cùng thanh tĩnh, sau khi Lạc Hoa Độc Lập đáp xuống, trực tiếp ẩn thân, ngồi xuỗng tại chỗ. An Vũ Hàng ngồi ở bên cạnh anh, không có kỹ năng ẩn thân…
Ước chừng qua 3 phút, chỗ bọn họ canh giữ xuất hiện một lá cờ.
『 Mật tán gẫu 』[ Lạc Hoa Độc Lập ]: Đánh!
An Vũ Hàng lập tức đứng lên, thả bạch xà ra bắt đầu chém cờ. Cờ của bản đồ này là dạng sau khi đánh tuột máu ngã xuống đất mới tính điểm, nó sẽ tự động xác nhận người đầu tiên đánh nó, An Vũ Hàng là người đầu tiên đánh, cho nên nó tạm thời thuộc quyền sở hữu bên Tà mà. Nếu An Vũ Hàng bị người ta đánh chết, lá cờ sẽ biến thành không mục tiêu như ban đầu, đồng thời xem người kế tiếp đánh trúng nó là mục tiêu.
Cờ xuất hiện chỗ bọn họ không quá hai giây, ở giữa cũng xuất hiện thêm một lá. Người của hai phe vốn đang trong vòng hỗn chiến, hiện tại ở giữa lại xuất hiện cờ, thuận theo nguyên tắc ‘nhất cự ly nhì tốc độ’, đại bộ phận người vẫn ở lại nơi đó đoạt cờ, chỉ có số ít vài game thủ phe Chính nghĩa dùng khinh công bay qua, chuẩn bị đoạt cờ của An Vũ Hàng bên này.
Gần tới điểm bên này, người của Chính nghĩa chỉ có thể nhìn thấy An Vũ Hàng ra sức đánh cờ, mà không nhìn thấy Lạc Hoa Độc Lập đang ẩn thân mai phục một bên. Cho nên bọn họ không hề cố kỵ mà lập tức đáp xuống, nhưng không đợi bọn họ đánh trúng An Vũ Hàng, Lạc Hoa Độc Lập liền một chiêu cướp vũ khí lấy đi toàn bộ vũ khí của bọn họ…
Không có vũ khí, người của Chính nghĩa chỉ có thể bị đánh. Lạc Hoa Độc Lập công kích rất cao, trước khi thời gian kỹ năng cướp vũ khí chấm dứt, liền giết chết một đối thủ. Sau đó lại nhanh chóng thả ‘Trầm Mặc’ cho những người còn lại, lại thêm một ‘Khóa Túc’, mở kỹ năng hút máu cũa mình ra bắt đầu điên cuồng công kích. Minh Giáo kỳ thật được xem như một chức nghiệp tương đối biến thái, có thể cướp vũ khí, có thể ‘Trầm Mặc’, những kỹ năng này đều khiến cho đối thủ không thể dùng bất cứ kỹ năng nào. Mà đại pháp hút máu của bọn họ càng có thể biến lượng thương tổn mà bản thân phát ra thành 5% máu, hồi phục cho bản thân. Sở dĩ Minh Giáo có kỹ năng này, là bởi vì bọn họ mặc dù cận chiến, nhưng là một cái da giòn, không giống những chức nghiệp cận chiến khác máu dày phòng cao, mà kỹ năng hút máu này có thể bù lại những khuyết điểm kia, trở thành điểm sinh tồn mấu chốt của Minh Giáo. Kỹ năng hút máu của Minh Giáo vừa mở ra, có thể duy trì liên tục 2 phút, mà thời gian CD kỹ năng chỉ có 2 phút 30 giây, thời gian trống 30 giây kia đối với Minh Giáo có kỹ thuật ẩn thân mà nói vẫn có thể vượt qua được dễ dàng.
Đương nhiên, cũng không phải toàn bộ Minh Giao đều có thể dựa vào kỹ năng này để sinh tồn đến cuối cùng, dù sao điều kiện căn bản của hút máu là lượng công kích, chỉ có công kích đủ cao, mới có thể hấp thụ đủ máu để bảo vệ mạng sống, cho nên đối với Minh Giáo công kích không đủ hoặc thủ pháp không được tốt mà nói, kỹ năng hút máu này chỉ là dùng để bán manh…
Có sư phụ ở đây, An Vũ Hàng có thể an tâm mà đánh cờ, cho dù có người công kích cậu, Lạc Hoa Độc Lập cũng sẽ giúp cậu khống chế, để cậu tranh thủ được càng nhiều thời gian hơn. Vài người bên Tà mà nhìn thấy tình huống bên này, cũng chạy đến hỗ trợ, hơn nữa có trị liệu gia nhập, An Vũ Hàng thuận lợi bắt được một lá cờ.
LÚc này cờ ở trung tâm cũng được Tà ma cướp, tình thế vô cùng tốt đẹp. Sau khi cướp được cờ, vài người tới hỗ trợ lại bay vào trung tâm tiếp tục giết người, Lạc Hoa Độc Lập vẫn đứng lại tại chỗ, An Vũ Hàng cũng chẳng chạy vào đám đông làm gì, đi theo sự phụ an tâm tiếp tục canh giữ điểm ra cờ.
Sau đó dùng cùng một phương thức, An Vũ Hàng lấy được thêm một lá cờ, có sư phụ che chở, những người muốn giết cậu căn bản chẳng thể đến gần.
Lần này người của Tà mà cũng tương đối mạnh mẽ, đoạt điểm, đoạt cờ, giết người đều rất dũng mãnh. Cuối cùng, trận chiến trường này lấy Tà ma thắng lợi để chấm dứt.
『 Tiểu đội 』[ Phượng Cô Ngâm ]: Rốt cục thắng rồi.
Ra khỏi chiến trường, An Vũ Hàng nhẹ nhàng thở ra, tuy nói lần đầu tiên đánh chiến trường cậu vẫn cảm thấy rất mới mẻ, nhưng cứ thua mãi cũng đích xác khiến cậu cảm thấy chán nản.
『 Tiểu đội 』[ Lạc Hoa Độc Lập ]: Đi giao nhiệm vụ đi, tôi kéo em vào bang hội.
『 Tiểu đội 』[ Phượng Cô Ngâm ]: Vâng.
An Vũ Hàng vẫn chưa có bang hội, có đôi khi rất bất tiện. Sau khi giao nhiệm vụ, An Vũ Hàng nhận được một lời mời gia nhập bang hội sư phụ gửi đến. An Vũ Hàng chọn đồng ý.
『 Hệ thống 』: Chúc mừng đại hiệp gia nhập bang hội [ Đạp Hàn Hành ], trong bang hội đã chuẩn bị các loại vật phẩm hằng ngày cần thiết cho đại hiệp, nếu có yêu cầu gì, vui lòng đến chỗ tổng quản bang hội trao đổi.
『 Bang hội 』[ Tình Thâm Tự Hải ]: Hoan nghênh người mới.
『 Bang hội 』[ Chuế Hoa Linh ]: Hoan nghênh +1!
『 Bang hội 』[ Ba Tiêu Thụ ]: Hoan nghênh +2!
…
『 Bang hội 』[ Phượng Cô Ngâm ]: Cám ơn, mong được mọi người chiếu cố nhiều hơn.
『 Bang hội 』[ Chúc Duệ ]: Hoan nghênh, đây là lần đầu tiên phó bang kéo người vào bang nha.
『 Bang hội 』[ Lạc Hoa Độc Lập ]: Ừ, Phượng Cô Ngâm là đồ đệ của tôi, mới vừa mãn cấp, muốn đánh PVP, mọi người về sau có đánh chiến trường thì hỗ trợ dẫn em ấy một chút.
An Vũ Hàng có chút bất ngờ, không nghĩ tới sư phụ của mình còn là một phó bang chủ. Chẳng qua ngẫm lại cũng phải, với kỹ thuật PVP của sư phụ cậu, chức phó bang này làm cũng xứng đáng.
『 Bang hội 』[ Tình Thâm Tự Hải ]: Cái này dễ thôi. Chúng ta cả một bang PVP, đánh phó bản thì không được, chứ đánh chiến trường cũng không phải đùa.
『 Bang hội 』[ Cẩm Thư Linh Loạn ]: Phó bang, đội cố định đánh chiến trường trong bang đều đầy rồi, phỏng chừng không có biện pháp dẫn đi cùng được đâu.
『 Bang hội 』[ Lạc Hoa Độc Lập ]: Không sao, nếu có người không tới, có chỗ trống thì giúp đỡ dẫn em ấy một chút, không có vị trí thì để tôi online tự mình dẫn.
『 Bang hội 』[ Vi Vũ Yến Phi ]: Nếu cậu không online thì để tôi dẫn em ấy cho.
『 Bang hội 』[ Lạc Hoa Độc Lập ]: A Yến?! Cậu về từ khi nào?
『 Bang hội 』[ Vi Vũ Yến Phi ]: Vừa trở về. Lúc online nhìn thấy cậu đang đánh chiến trường, không nhận được thông báo hệ thống.
Thành viên bang hội hoặc bạn tốt đăng nhập thường hệ thống đều sẽ có thông báo nho nhỏ. Nhưng chiến trường là server khóa, lại là bản đồ độc lập, hệ thống không thể phân rõ đâu là bạn tốt và người cùng ban hội, cho nên không có biện pháp nhìn thấy thông báo.
Lạc Hoa Độc Lập kéo Vi Vũ Yến Phi vào đội ngũ.
『 Tiểu đội 』[ Lạc Hoa Độc Lập ]: Trở về cũng không thèm nói một tiếng, tôi đi đón cậu.
『 Tiểu đội 』[ Vi Vũ Yến Phi ]: Một người lớn như tôi còn có thể lạc đường được hay sao?
An Vũ Hàng nhìn bọn họ nói, cảm giác hai người trong hiện thực hẳn là quen biết.
『 Tiểu đội 』[ Lạc Hoa Độc Lập ]: Cậu tự mình trở về, ai có thể yên tâm chứ?
『 Tiểu đội 』[ Vi Vũ Yến Phi ]: Trước khi tôi lên máy bay có gọi điện thoại cho cậu ấy rồi.
『 Tiểu đội 』[ Lạc Hoa Độc Lập ]: Được rồi. À, Tiểu Ngâm, còn chưa giới thiệu cho em biết. Vị này chính là tình duyên của sư huynh em, không phải người ngoài.
Tình duyên của sư huynh? An Vũ Hàng ngoài ý muốn mở to hai mắt, cậu chưa từng nghe sư huynh nhắc đến. Chẳng qua nghĩ cũng phải, sư huynh tuy rằng đối với cậu rất tốt, nhưng không đến mức chuyện gì cũng nói cho cậu biết. Nhìn tên Vi Vũ Yến Phi, trong lòng An Vũ Hàng có một tia lên men, rồi lại không nói rõ là vì cái gì…
Áp chế loại cảm giác kỳ quái này, An Vũ Hàng gõ chữ.
『 Tiểu đội 』[ Phượng Cô Ngâm ]: Chào chị dâu.
『 Tiểu đội 』[ Vi Vũ Yến Phi ]: Chào em.
『 Tiểu đội 』[ Lạc Hoa Độc Lập ]: Acc này của Tiểu Ngâm là do một tay Thiên Quyết dẫn dắt đó.
『 Tiểu đội 』[ Vi Vũ Yến Phi ]: Ừ, cậu ấy có nói với tôi.
『 Tiểu đội 』[ Lạc Hoa Độc Lập ]: Vậy là tốt rồi. Tiểu Ngâm rất ngoan, cậu có rảnh thì dạy em ấy một chút.
『 Tiểu đội 』[ Vi Vũ Yến Phi ]: Ừ, yên tâm.
『 Tiểu đội 』[ Phượng Cô Ngâm ]: Vậy cảm ơn chị dâu trước.
『 Tiểu đội 』[ Vi Vũ Yến Phi ]: Ha ha, em đừng gọi tôi là chị dâu gì đó, tôi nghe không được tự nhiên. Gọi anh đi.
『 Tiểu đội 』[ Phượng Cô Ngâm ]: Hả?
『 Tiểu đội 』[ Vi Vũ Yến Phi ]: Tôi là nam .
An Vũ Hàng kinh ngạc đến mức thiếu chút nữa làm đổ ly cà phê cầm trên tay, đây là có ý gì? Sư huynh là nam, mà tình duyên cũng là nam… Tim An Vũ Hàng đập có chút mất tốc độ, chẳng lẽ sư huynh và cậu là cùng dạng người?
Suy nghĩ một chút, An Vũ Hàng cũng không hỏi nhiều. Bởi vì lý do tính hướng, cậu vẫn luôn sống rất an tĩnh. Nếu sư huynh bọn họ là cùng một dạng người với cậu, vậy bọn họ hẳn cũng sẽ rất chú ý chuyện riêng tư cá nhân. Nếu là chuyện riêng tư, An Vũ HÀng cũng không định hỏi thăm nhiều, dù sao sư huynh sư phụ đối với cậu rất tốt, bọn họ cũng chỉ là bạn bè quen trên internet, so với hiện thực vẫn rất nhiều khác biệt.
『 Tiểu đội 』[ Vi Vũ Yến Phi ]: Chẳng qua chuyện này em phải giúp tôi giữ bí mật nhé.
『 Tiểu đội 』[ Phượng Cô Ngâm ]: Vâng. Kỳ thật anh có thể không cần nói cho tôi biết, ít một người biết liền an toàn hơn một chút.
『 Tiểu đội 』[ Vi Vũ Yến Phi ]: Độc Lập nói em là người một nhà, nói cho em biết cũng không sao cả. Dù sao về sau sẽ cùng nhau chơi đùa, em cứ gọi tôi là chị dâu mãi, thật lòng tôi cũng không chịu nổi.
『 Tiểu đội 』[ Phượng Cô Ngâm ]: Vâng, tôi nhất định sẽ giữ bí mật, cứ yên tâm.
An Vũ Hàng là một người tuyệt đối giữ được bí mật, cậu mà nói sẽ giữ bí mật, thì cho dù là bạn bè tốt nhất, cũng sẽ không nói thêm một chữ, tựa như bí mật kia chưa từng xuất hiện trong cuộc sống của cậu vậy…
Tác giả :
Y Đình Mạt Đồng