Song Sát

Chương 10

.

“Cậu con mẹ nó, cư nhiên lại đi gọi đàn bà cho tôi!"

Triển Phi đã giận đến mất lý trí, gắt gao tóm chặt cổ tay Quý Ngật Lăng không hề có ý định buông ra, ánh mắt không thể tin nỗi nhìn cậu, không tin cậu có thể lãnh khốc đến như vậy.Mặc kệ nói thế nào, chúng ta cũng đã từng có mối quan hệ xác thịt phi thường thân mật, hiện tại dù cuối cùng không thể quay lại như trước đây, cậu cũng không nên dùng loại ngữ khí không chút quan tâm giúp tôi mua hoa như thế chứ!

Chết tiệt, thật giống như vô luận tôi cùng ai phát sinh quan hệ, dù ở ngay trước mắt thì cậu cũng không thèm để tâm.

Cơn phẫn nộ đột nhiên bùng lên, nỗi đau đớn vì trên đời này tồn tại một Quý Ngật Lăng đối với hắn dù là một chút tình cảm cũng triệt để bị phủ nhận.

Không hề e ngại đón nhận hai tròng mắt giận đến phun lửa của Triển Phi, Quý Ngật Lăng vẫn trước sau như một, vô cùng bình thản, hơi hơi hạ thấp đầu mày do cơn đau nơi cổ tay truyền đến, “Anh bị làm sao vậy?"

Đàn ông nửa thân dưới không dễ dàng bị khống chế, anh cũng đã cố gắng khống chế nó hai lần rồi, nhất thiết vẫn phải làm dịu bớt đi mới được, thay vì . . . . . . chịu đựng tra tấn bản thân, không bằng tìm một cô gái đến phục vụ, hỗ trợ một chút, cũng không có gì phải mất mặt, anh hiện tại kích động thành thế này, không phải sẽ có chuyện hay sao?

“Bị làm sao vậy?"Triển Phi hít một ngụm khí lạnh, phổi bỗng phải chứa một lượng khí lớn dường như sẽ sớm phát nổ.

Triển Phi a Triển Phi, mày vì người này mà ngay cả ngủ yên giấc cũng làm không được, hắn lại còn hảo tâm muốn giúp mày gọi người đến phục vụ, thật. . . . . . Con mẹ nó, làm sao mà chịu đựng nỗi đây!?

Lúc khí lực nơi cổ tay bỗng nhẹ đi, Quý Ngật Lăng nhướn mày, nhìn Triển Phi đã tương đối tỉnh táo trở lại nhẹ nhàng ngồi xuống mép giường trước mặt, sau đó ngẩng đầu, dùng ánh mắt mệt mỏi không có vẻ muốn tiếp tục gây sức ép nhìn cậu.

Nói thật, trong khoảng khắc đó, vẻ mặt Triển Phi dễ dàng làm cho ngươi ta bất giác lơi lỏng, nhưng cổ tay vẫn còn chịu sự khống chế của hắn, Quý Ngật Lăng cũng không dám thật sự thả lỏng phòng thủ.

“Lăng, cậu biết rõ dục vọng của tôi vì sao nổi lên." Đôi con ngươi kia không hề chứa chút cường thế, chỉ lẳng lặng nhìn Quý Ngật Lăng, giống như muốn nói hắn hoàn toàn vô tội.

Ha ha, khá cho cái ánh mắt vô tội của ngươi, khá cho cái câu kể lể kia, mặc dù ta biết dục vọng của ngươi là vì ta mà dựng lên, nhưng nếu thế thì sao? Triển Phi, chẳng lẽ ngươi còn muốn ta thay ngươi giải quyết hậu quả sao?

“Đừng làm cái gì hết, Lăng, chỉ dùng tay giúp tôi một lần thôi."

Ta khinh! Tên nam nhân này sao có thể dùng ánh mắt thành khẩn như vậy để yêu cầu điều vô sỉ như thế ?!

Đầu tiên là dùng tay, lần sau thì dùng miệng, cuối cùng thì nhõng nhẻo đeo bám đòi thượng ta, khốn nạn, ngươi rốt cuộc có phải là người hay không, lấy tay giúp ngươi giải quyết với nằm xuống cho ngươi đè thì có chỗ gì khác nhau đâu, ý nghĩa cũng vậy cả thôi!

Quý Ngật Lăng không bao giờ muốn phải nhìn đến khuôn mặt kia nữa, cả người bắt đầu run lên, lúc này không phải là phản ứng mâu thuẫn do bản năng của thân thể, mà hoàn toàn đã bị tên đàn ông này làm cho sôi máu.

Không nói gì, Quý Ngật Lăng đột nhiên ra sức rút tay về, nhưng không thành công.

“Triển Phi. . . . . . ngươi đừng có quá đáng!" Nắm bàn tay không bị trói buộc lại thành quyền, Quý Ngật Lăng thật có thôi thúc cứ như vậy đánh ra. Nếu không phải còn một ít lý trí, nghĩ nếu đấm vỡ mặt hắn, ngày mai đem bộ mặt bầm dặp đi gặp bộ cứu hỏa sẽ trông rất khó coi, bằng không, cậu sẽ tuyệt đối không do dự đem mặt hắn đập nát.

Không nghĩ tới kẻ nào đó lại hoàn toàn không chịu đổi ý, tay bât ngờ dùng sức kéo tay Quý Ngật Lăng, muốn khiến cậu phải té xuống giường. Nếu không phải Quý Ngật Lăng phản ứng nhanh nhạy, dùng đầu gối chống lên mép giường để ổn định thân thể, hiện tại cậu nhất định đã bị Triển Phi kéo ngã, cả người cậu nằm đè lên người hắn, sau đó sẽ bị hắn dễ dàng xoay người áp đảo ngay trên giường.Ha ha, một loạt động tác này sau sáu năm, một chút cũng không thay đổi!

“Lăng, việc này cũng không khó, cậu nhất định sẽ vượt qua được bóng ma kia, chỉ cần làm một lần sẽ quen dần." Trong khi nói Triển Phi cũng đồng thời trực tiếp kéo tay Quý Ngật Lăng, hướng xuống hạ thể của hắn vuốt ve sờ soạng.

Đương nhiên là không thể thành công, ngay tại thời điểm ngón tay bị buộc phải đè lên bộ vị nóng rực kia, Quý Ngật Lăng đột nhiên giơ chân lên, hung hăng đá thẳng vào bụng của hắn.

Nếu không thể đánh vô mặt ngươi, ta sẽ đem ngươi đá thành nội thương luôn!

Bởi vì không giống như dự kiến, Triển Phi hoàn toàn không đề phòng cú đá với lực đạo không hề nhẹ của Quý Ngật Lăng. Hắn đau đớn thấp giọng rên một tiếng, nhưng vẫn không chịu buông tha cho cổ tay của cậu, mà trong nháy mắt thân thể bị đá ngã, trên tay lại một lần nữa dùng sức, lần này thì đã thành công lôi Quý Ngật Lăng ngã lên giường.

Nếu đầu tiên đã động thủ, lúc sau có xoay ra đánh nhau thì cũng xem như thuận theo lẽ tự nhiên, Quý Ngật Lăng cũng đã mất hết bình tĩnh, phẫn nộ không khác gì con sư tử điên.Mẹ nó, khi nãy còn khoan dung độ lượng với hắn là bởi tưởng hắn vẫn còn là người!

Khốn khiếp! Cái gì mà “cậu nhất định sẽ vượt qua được bóng ma kia, chỉ cần làm một lần sẽ quen dần." Quý Ngật Lăng ta lại có thói quen đi giúp đàn ông thủ *** à ?!

Trong khi vật lộn, đương nhiên cũng không quan tâm chỗ nào trên mặt bị trúng đón, vung nắm đấm, lợi dụng hai chân cùng sức nặng của thân thể, Quý Ngật Lăng tay đấm chân đá, ở ngay trên giường bắt đầu tán đả(*), trừ bỏ động tác nhảy, các thế khác đều rất chính xác.

Triển Phi cũng không thèm cùng cậu nhiều lời vô ích, ngang ngạnh ương bướng quyết đem Quý Ngật Lăng áp xuống dưới thân, nếu không muốn dùng tay, thì dùng thân thể cũng tốt.

Một người là đai đen nhu đạo, một người ở Anh Quốc đã luyện qua vật tự do để phòng thân, nếu nói sáu năm trước, Triển Phi một trăm phần trăm có thể bắt được động tác của Quý Ngật Lăng, dễ dàng chế ngự cậu. Nhưng sáu năm sau, một Quý Ngật Lăng vừa bất cần vừa bị tổn thương, đánh không mục đích mà chỉ đơn giản muốn trút giận, so với một Triển Phi chỉ muốn đem cậu áp xuống dưới, thậm chí còn sợ thật sự sẽ đả thương cậu, dĩ nhiên là Triển Phi hoàn toàn không có ưu thế đáng nói.

Trận hỗn chiến ước chừng kéo dài mười phút, nếu khách sạn sở hữu được đoạn video này, thì tuyệt đối sẽ được xem như một tin tức gây chấn động, hai CEO của hai công ty nổi tiếng thế giới, cư nhiên lại ở trên giường trong một khách sạn năm sao ẩu đả bất chấp hình tượng.

Cuối cùng vẫn là Quý Ngật Lăng chiếm thế thượng phong, dù sao mục đích thuần túy của cậu có rất nhiều, chính là muốn đánh người, bất kể đánh trúng chỗ nào trên người hắn, bất kể bản thân dùng phương thức gì, chỉ cần đánh hắn thật đau là coi như thắng.

Gắt gao đè Triển Phi ở trên giường, cả hai đều thở hồng hộc như hai cái đầu bò, Quý Ngật Lăng vung nắm tay lên, muốn tiếp tục đấm vào bụng Triển Phi, cả hai mắt đều đầy tia máu thì còn chỗ nào bình tĩnh để nói chuyện phải trái?

Thẳng đến khi nắm đấm hạ xuống trong nháy mắt, Quý Ngật Lăng nghe được kẻ nào đó khóe miệng như nở hoa, cười nho nhỏ một tiếng. Trong một trận loạn đả như thế này thì tiếng cười kia thật đường đột, khiến một quyền của cậu đấm xuống liền lập tức bị mất đi phân nửa lực đạo.

Nhưng dù sao vẫn là một quyền hữu lực, ở trên bụng lần lượt hạ xuống hết đấm này đến đấm khác, Triển Phi đau đớn nhíu cả mắt nhưng vẫn còn cười được.

“Lăng, cậu hiện tại dường như không hề sợ tiếp xúc thân thể với tôi thì phải?"

Không nghĩ tới mình đánh hắn đến sảng khoái như thế, kẻ nào đó lại có thể thốt ra một câu như vậy, Quý Ngật Lăng lập tức ngừng lại sự phẫn nộ quá khích, lạnh lùng liếc Triển Phi. Đúng vậy, không hề run rẩy, cũng không nhiều lời vô nghĩa, trên đời này làm gì có kẻ nào vừa đánh người, còn bản thân thì lại run rẩy không ngừng cơ chứ.

Hơn nữa, chủ động đánh người và bị người đùa giỡn là hai việc khác nhau, đương nhiên không thể đánh đồng. Triển Phi, ngươi bị ta đánh đến hư não rồi sao? Cư nhiên bây giờ còn cười được!

Nhếch môi, Quý Ngật lăng cũng khôi phục lại lý trí, không dùng đến phương thức thô bạo như lúc nãy nữa.

“Chỉ cần lấy tay giúp ngươi làm một lần thôi chứ gì?" Ngữ điệu của cậu bỗng vút cao lên, khiến Triển Phi theo trực giác mách bảo sắp có điều chẳng lành, muốn ra tay tự bảo vệ nhưng vẫn bị chậm nửa nhịp. Quý Ngật Lăng ngay lập tức thẳng tay nắm lấy hung khí kia, đối với bộ vị ngẩng cao đầu của Triển Phi dùng sức một cái, lực độ hình như đã được khống chế rất tốt, vừa đủ khiến Triển Phi trong nháy mắt đã đau đến mềm oặt lăn lê bò càn.

“A ———————" Triển Phi cong gập thắt lưng, hai tay ôm lấy bộ vị vừa mới bị trọng thương, kêu la một trận thảm thiết như heo bị chọc tiết.

Nhưng nói vậy không phải là nói thừa sao? Là nam nhi chi chí, ai bị người ta hung hăng xuống tay với chỗ đó mà còn có thể mặt không đổi sắc, khí không suyễn chứ? Đây cũng đâu phải là hàng nhái hàng giả.

Đứng lên bước xuống giường, Quý Ngật Lăng liếc mắt nhìn Triển Phi vẫn nằm ở trên giường đau đến lăn lộn, vỗ vỗ tay, bộ dáng giống như đại công cáo thành[làm xong việc lớn -_-], “Đêm nay tôi ngủ trong thư phòng, còn anh thì hãy cứ chậm rãi thong thả, nhấm nháp dư vị tôi làm giúp anh lần này đi!"

Vừa dứt câu, liền xoay người đi vào phòng làm việc, cũng không quên đóng cửa lại.

Triển Phi ở trên giường đau đến nỗi cả người co quắp thành một đống, giương mắt nhìn cánh cửa đóng kín, nghiến răng nghiến lợi lầm bầm lầu bầu, “Quý Ngật Lăng, có phải ngươi không biến ta thành tuyệt tử tuyệt tôn thì trong lòng sẽ không được yên ổn đúng không?"

———————————

Chú thích:

(*)Tán đả: Kĩ thuật sử dụng phối hợp nhiều động tác trong đánh đối kháng gồm có đá, đấm, ném….
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại