Sống Lại Làm Vợ Yêu Vô Địch
Chương 123: Kiếm Mộ
Ba ngày sau, cuối cùng Lạc U cũng làm ra quyết định giữa hai bộ kịch bản, mặc dù phim kỳ ảo phương Tây rất kinh điển, về đạo diễn diễn viên hay đầu tư, đều rất có tiềm năng, càng thêm có nhiều cơ hội phát triển ra quốc tế, nhưng mà, cuối cùng Lạc U vẫn lựa chọn kiếm hiệp phương Đông.
Ai nói điện ảnh phương Đông không thể nổi danh toàn thế giới? Ai nói kiếm hiệp phương Đông không đủ kinh điển không đủ hoành tráng? Nói đùa!
Lạc U nghĩ, đưa võ công cổ của phương Đông lên trở thành trào lưu toàn thế giới, khiến đất nước xinh đẹp ở phương Đông này, lại một lần nữa trở thành tiêu điểm toàn thế giới, dùng điện ảnh, dùng truyền thống hơn nghìn năm của người Trung Hoa, một lần nữa tạo nên tác phẩm nghệ thuật để đời khiến người khác không thể xem thường!
Đã có quyết định, Lạc U nói cho cô út Lạc biết, cô út Lạc cũng không bất ngờ về quyết định của Lạc U, hơn nữa cô út Lạc cũng rất ủng hộ, điện ảnh Hoa Hạ cần những người nỗ lực vì nền điện ảnh nước nhà, nếu như ai cũng sính ngoại, trong nước làm sao phát triển được, là những người làm việc trong làng giải trí, bất kể là Lạc Học Tâm hay Lạc U, có suy nghĩ như vậy, rất tốt.
"Tiểu U, bộ phim《 Kiếm Mộ 》đã tìm xong nhà đầu tư rồi, đạo diễn và biên kịch cũng đã xác định, vai nam chính mời Cố Cách, hai người đã hợp tác trong bộ 《 Thiên kim hắc đạo 》, hẳn là không có vấn đề chứ?" Cô út Lạc đã sắp xếp mọi chuyện, lên lịch kỹ càng cho bộ phim lần này.
" Kỹ thuật diễn của Cố Cách không tệ, đóng bộ phim này, thế nào cũng giành được giải diễn viên xuất sắc nhất thôi." Lúc Cố Cách diễn cùng Lạc U trong《 Thiên kim hắc đạo 》, vai diễn của anh ta không có gì nổi bật, cho nên không giành được giải thưởng, nhưng Thiên kim hắc đạo rất nổi tiếng, cũng khiến tên tuổi đang ở mức trung bình của Cố Cách trở thành nam nghệ sĩ hạng A, giá trị tăng cao, đã có tư cách tham gia đề cử lễ trao giải, bây giờ chỉ còn thiếu một tác phẩm tiêu biểu để dự thi thôi.
"Dĩ nhiên rồi, bây giờ danh tiếng anh ta đang đi lên, hơn nữa nghe nói có quan hệ với nhà đầu tư, cho nên mới nhận được vai nam chính, nếu không có vấn đề, cô sẽ liên lạc với bọn họ ngay, chuyện này nên quyết định sớm mới được, có rất nhiều người tranh giành vai diễn này đấy." Bộ phim mới tuyển vai không phải là chuyện bí mật gì, cho dù là đã quyết định vai nam chính, còn truyền ra thông tin đã mời Lạc U làm nữ chính, nhưng còn chưa chính thức khai mạc, thì chuyện gì cũng chưa chắc chắn, bởi vì có quá nhiều người cạnh tranh với nhau.
"Không thành vấn đề, phiền cô sắp xếp."
"Khách khí cái gì, cô rất chờ mong biểu hiện lần này của Tiểu U đó, lấy giải ảnh hậu về, Tiểu U nhà chúng ta là ưu tú nhất." Cô út Lạc rất chờ mong, cô ấy nhìn Lạc U từ nhỏ đến lớn, mỗi một tác phẩm Tiểu U lựa chọn, thành quả đều khiến cô ấy hết sức kinh ngạc, lần này, cô ấy cảm thấy, chuyện này cũng sẽ không có ngoại lệ.
Lạc U ưu tú là nhờ có tầm nhìn, không phải cô ấy mù quáng tâng bốc Lạc U, mà đúng thật là như vậy.
Lạc Học Tâm rất vui vẻ, kể từ khi Lạc U tiến vào làng giải trí, giành được những thành tựu, mấy người bạn của cô ấy không khỏi tán dương, lần nào họp mặt cũng khiến cô út Lạc vô cùng hãnh diện, đồng thời cũng càng thêm hài lòng về cháu gái mình.
Cô út Lạc đích thân gọi điện thoại, đạo diễn người Hoa nổi danh quốc tế cũng chỉ có vài người, mà đương nhiên bọn họ cũng đều là nhân vật cao cấp trong nước, đạo diễn chịu trách nhiệm bộ phim 《 Kiếm Mộ 》là Nhan Ngọc, bà cũng nằm trong số đó, đặc biệt hơn hết, bà là một người phụ nữ trung niên.
Đạo diễn là phụ nữ không nhiều lắm, mà có thể nổi tiếng quốc tế lại càng hiếm có hơn, Nhan Ngọc chính là người đặc biệt như vậy, bà đã có hơn hai mươi năm kinh nghiệm làm đạo diễn, tổng cộng có tám tác phẩm lớn, ba bộ trong đó từng nhận được giải thưởng phim điện ảnh xuất sắc nhất, hơn nữa năm lần được đề cử vị trí đạo diễn xuất sắc nhất, với hai lần nhận được giải thưởng này, mà đó cũng mới chỉ là một vài giải thưởng cao bà nhận được trong nước, những bộ phim do bà làm đạo diễn, càng thêm có chỗ đứng trong các buổi lễ trao giải quốc tế, bà còn được coi là một trong những đạo diễn người Trung Hoa có sức ảnh hưởng lớn nhất quốc tế, cũng coi như một nhân vật truyền kỳ.
"Đạo diễn Nhan, Tiểu U đồng ý rồi, cô nên mời tôi ăn cơm thôi." Cô út Lạc nói chuyện điện thoại cùng Nhan Ngọc rất tùy ý, hai người có chút thân thiết, chuyện này cũng không lạ, làng giải trí lớn như vậy, những nhân vật tầm cỡ, cũng có quen biết qua lại với nhau.
"Tổng giám đốc Lạc, cô hơi kiêu ngạo rồi đó, tôi mới là đạo diễn, cô không mời tôi ăn cơm, còn bảo tôi mời cô ăn cơm sao, thật là quá đáng lắm luôn." Nhan Ngọc là một người phụ nữ rất phóng khoáng, có óc hài hước khôi hài, nói chuyện rất có duyên, rất thường hay đùa giỡn.
"Ha ha ha, nếu nữ chính là người khác, dĩ nhiên tôi sẽ mời cô ăn cơm, nhưng người đó lại là Lạc U của tôi, vậy cũng coi như cô may mắn lắm rồi, Tiểu U nhà chúng tôi bán chạy lắm đó." Cô út Lạc không hề keo kiệt khen ngợi Lạc U, mà lời cô ấy nói cũng là sự thật, mặc dù bộ kịch bản này của Nhan Ngọc là phim bom tấn, nhưng Lạc U cũng là hàng bán chạy cơ mà, hơn nữa có Lạc U tham gia, cô ấy rất lòng tin, bộ phim sẽ càng thu hút hơn nữa.
Kịch bản tốt đã là một loại ưu thế, nhưng có diễn viên giỏi gia nhập mới có thể giúp ưu thế của kịch bản hoàn toàn phát huy được, hai bên hỗ trợ lẫn nhau, thiếu một thứ cũng không được.
"Được được được, tôi biết Lạc U rất tốt rồi, nhưng mà đã đồng ý rồi, thì không được đổi ý đâu đấy, cặp đôi nam nữ chính của tôi bây giờ đã hoàn hảo rồi, khi nào tổng giám đốc Lạc có thời gian, nhất định hãy vui lòng để tôi mời cô ăn một bữa cơm nha." Nhan Ngọc rất vui vẻ, bà đã nhìn kỹ thực lực của Lạc U rồi nên mới muốn mời cô, bây giờ Lạc U đồng ý tham gia, nói vài lời lấy lòng cũng không mất gì, huống chi Lạc Học Tâm lớn tuổi hơn bà, vị trí cũng cao hơn bà, coi như là tôn trọng bậc tiền bối.
Cũng may Lạc Học Tâm không biết Nhan Ngọc nghĩ như vậy, nếu không đoán chừng cũng không phải là chuyện một bữa cơm nữa, hai vị nữ vương, ít nhiều gì cũng có chút đối đầu trong đó.
"Đương nhiên rồi, đạo diễn Nhan mời ăn cơm, cho dù tôi không có thời gian cũng phải đi nữa, ha ha, hay là cứ chọn một ngày đi, vừa vặn có thể vừa ăn cơm vừa bàn chuyện kịch bản, chúng ta cũng có thể thương lượng vấn đề thù lao đóng phim." Bây giờ giá trị con người của Lạc U cũng không phải người bình thường có thể mời được, huống chi Lạc U đóng phim cũng không phải chỉ vì thù lao.
Diễn viên tham dự một bộ phim không phải chỉ vì thù lao đóng phim, rất nhiều người không cần lấy thù lao mà chỉ cần danh tiếng và kinh nghiệm, mà cả cô út Lạc và Lạc U đều rất có lòng tin về kỹ thuật diễn của Lạc U, đương nhiên sẽ nghĩ tới ích lợi cao nhất, dù sao về bản chất của hai người giống nhau, cho dù bọn họ làm ngành nghề gì, bản chất vẫn đều là thương nhân.
Ngày hôm sau, trong khi đông đảo sinh viên đại học năm nhất đang phải đi học quân sự, Lạc U lại theo cô út Lạc đi gặp Nhan Ngọc, còn có Lý Ngang Vũ cùng hai người Tiêu Tiêu đi theo, Nhan Ngọc cũng mang theo kịch bản gốc của 《 Kiếm Mộ 》, nhà sản xuất Diêu Tuấn Bân cùng một trợ lý, mọi người ngồi cùng một chỗ, có vẻ vô cùng náo nhiệt.
Mọi người ngồi vào chỗ của mình, Lạc Học Tâm cùng Nhan Ngọc giới thiệu mọi người lẫn nhau xong, bắt đầu nói vào chuyện chính, chủ yếu là hai bên bàn về vấn đề thù lao đóng phim của U, chuyện này cũng cần thương lượng cùng nhà sản xuất, Diêu Tuấn Bân là một người rất sáng suốt, cũng là một nhà sản xuất phim điện ảnh rất tinh mắt, hầu như ông ta toàn đầu tư vào phim điện ảnh bom tấn, cũng coi như là bàn tay vàng nổi danh trong nghề, rất nhiều diễn viên muốn hợp tác với ông ta, chỉ có điều nghe nói xu hướng giới tính người đàn ông trung niên phong độ nhanh nhẹn này có chút khác thường, nữ nghệ sĩ muốn leo lên giường của ông ta cũng có chút bất lực, điều này khiến nhiều nữ nghệ sĩ muốn mượn danh ông ta để nổi tiếng đều cảm thấy đáng tiếc.
Mà gần đây, làng giải trí đang có một tin đồn về ông ta, nghe nói ông ta và thần tượng mới nổi là thiên vương Cố Cách có chút quan hệ, Cố Cách có thể đạt được vai nam chính trong《 Kiếm Mộ 》, cũng là vì nguyên nhân này.
Những chuyện này Lạc U là không có hứng thú muốn biết, cuộc sống là một cái chảo nhuộm lớn, nhuộm đen nhiễm trắng nhuộm đỏ nhiễm xanh, chuyện của mình tự mình làm chủ, chuyện của người khác vẫn là đừng nên quan tâm.
Lạc U tịnh không cảm thấy chuyện dựa vào thủ đoạn ngầm để thăng tiến là bẩn thỉu, thời đại bây giờ, muốn thành công chắc chắn phải đánh đổi khá nhiều, không phải tất cả mọi người đều có thể may mắn như cô, có bối cảnh cường hãn chống đỡ cho mình, Lạc U tịnh không cảm thấy mình có tư cách khi dễ bọn họ, trong mắt Lạc U, bọn họ đã phải trả giá rất lớn, thay vì khi dễ, không bằng đồng tình, cho dù sự đồng tình đối với một vài người mà nói, là một chuyện không thể nào chấp nhận được.
"...... Cũng là vì cô Lạc đưa ra yêu cầu này, nên chúng tôi mới đồng ý, chứ nếu là người khác, chúng tôi tuyệt đối sẽ không đồng ý." Diêu Tuấn Bân nói rất thẳng thừng, ông ta nói vậy cũng là sự thật, nếu như không phải vì danh tiếng và sự ảnh hưởng của Lạc U, bộ phim điện ảnh đầu tư lớn như vậy, bọn họ sẽ không đồng ý để diễn viên dùng phương thức này để làm thù lao, dù sao bọn họ cũng rất coi trọng lợi nhuận của bộ phim này, mặc dù còn chưa chính thức quay phim.
"Vậy thì mong chúng ta hợp tác vui vẻ." Về vấn đề thù lao đóng phim, Lạc U đích thân bàn bạc với Diêu Tuấn Bân, Diêu Tuấn Bân gọi cô Lạc chính là gọi Lạc U, hai người nhìn nhau cười một tiếng, đối với kết quả như thế hiển nhiên là đều rất hài lòng.
"Hợp tác vui vẻ."
Bàn bạc xong, hai bên trực tiếp ký hợp đồng, chuyện như vậy diễn viên sợ có thay đổi, đoàn làm phim cũng làm sao không sợ, diễn viên thích hợp không phải dễ mà tìm được, vai nữ chính do Lạc U đóng, cho dù có lùng sục khắp làng giải trí, cũng không tìm được người thứ hai thích hợp hơn Lạc U.
"Thời gian khai mạc dự định vào cuối tháng mười, chúng tôi còn một số vai diễn khác chưa chọn được người, nhưng thời gian sẽ rất nhanh, cô Lạc cũng nên thừa dịp khoảng thời gian này nghỉ ngơi thật tốt, đến khi bắt đầu quay phim sẽ rất mệt." Nhan Ngọc hết sức hài lòng về Lạc U, Lạc U có khí chất tao nhã lạnh lùng, giữ vai nữ chính sát thủ trong phim, thật là vô cùng thích hợp.
Đó cũng là một trong những nguyên nhân Lạc U lựa chọn bộ phim này, một nữ sát thủ, đó chính là phong cách của cô, cô sẽ làm rất tốt vai diễn này.
Trong lúc mọi người đang ăn uống, chợt có người gõ cửa, nhân viên phục vụ mở cửa ra, mọi người liền nhìn thấy vai nam chính Cố Cách đến.
Thân phận của những người đang có mặt ở đây đều không tầm thường, ngay cả nhân viên trợ lý cũng có chút địa vị, thấy Cố Cách xuất hiện, biểu hiện không kinh ngạc cũng không xa cách, chào hỏi nhau xong, trợ lý liền chủ động nhường vị trí bên cạnh Diêu Tuấn Bân cho anh ta, Cố Cách cũng không khách khí, liền trực tiếp ngồi xuống.
Trong làng giải trí cũng không có bí mật, quan trọng là sự ăn ý của nhau thôi, là Diêu Tuấn Bân gọi Cố Cách tới, chuyện chính đã bàn xong rồi, cũng đến lúc nên hưởng thụ.
Lạc U cũng chào hỏi cùng Cố Cách, chẳng qua là do Cố Cách chủ động, Lạc U nhè nhẹ đáp một tiếng, mặc dù đã từng hợp tác qua, nhưng cô vẫn luôn lạnh nhạt, Cố Cách cũng đã quen rồi, sau khi ngồi xuống vẫn giữ khiêm tốn, ăn một chút thức ăn, cũng không nói nhiều, thỉnh thoảng rót một ly rượu cho Diêu Tuấn Bân, biểu hiện ôn hòa, mặc dù bị Diêu Tuấn Bân nắm tay dưới bàn, cũng không hề tỏ ra khó xử, mà hết sức bình tĩnh.
Mọi người cũng nhìn thấy, nhưng không ai nói nhiều lời, vẫn là câu nói kia, trong làng giải trí chuyện như vậy quá nhiều, chỉ là một cái nắm tay nhỏ bé mà thôi, thật sự không cần ngạc nhiên.
Sau khi ăn xong, Lạc Học Tâm và Lạc U tạm biệt đi trước, những người còn lại cũng lần lượt rời đi, Cố Cách theo Diêu Tuấn Bân lên xe, đường ai nấy đi.
Trên đường trở về, sắc mặt Tiêu Tiêu có chút kỳ lạ, cứ luôn nhỏ giọng lẩm bẩm gì đó, Lạc U nghe không rõ, có chút hiếu kỳ hỏi: "Cậu đang nói thầm cái gì vậy?"
Tiêu Tiêu cũng không do dự, trực tiếp nói ra: "Em đang nghĩ, thật may là em không có vào làng giải trí, nếu không đụng phải chuyện như vậy, nhất định em sẽ đánh đối phương thành đầu heo luôn đấy!"
"Cậu nói Cố Cách sao?" Lạc U cười cười, không biết nên nói Tiêu Tiêu đơn thuần, hay là ngu ngốc.
"Đúng vậy, thật là đáng thương, chỉ vì được đóng phim, mà phải bán thân, cô chủ à, hay là chúng ta mời anh ta về làm việc đi, không phải chị nói kỹ thuật diễn của anh ta rất tốt, tiềm lực không tệ sao?" Có lẽ Tiêu Tiêu chính là loại người làm chuyện xấu nhưng lương thiện, rõ ràng là người của thế giới hắc ám, mà lại có thể nói ra những lời ngây ngô như vậy.
Lạc U không có ý định giải thích, loại chuyện như vậy, quan điểm của mỗi người khác nhau, cô không mong người khác phải tán thành ý tưởng của cô, hơn nữa đây là chuyện của người khác, không có liên quan tới cô.
Lạc U không nói, nhưng Lạc Học Tâm bên cạnh lại không nhịn được mỉm cười nói: "Đồ ngốc, chuyện này không thể phân tích như vậy được, lỡ hai người họ thật lòng yêu nhau thì sao, con người cũng có bảng giá đó, muốn bán bao nhiêu thì cứ ra giá đi."
"Tổng giám đốc Lạc, cô là người lớn, nhưng lời nói của cô chưa chắc đúng đâu, cô chủ của chúng ta chính là bảo vật vô giá đó, cho bao nhiêu tiền cũng không thể bán." Tiêu Tiêu có chút uất ức nhìn Lạc Học Tâm, to gan kháng nghị, vì bảo vệ cô chủ của mình, cậu ấy lấy hết dũng khí phản đối cô út Lạc.
"Ha ha ha, được rồi được rồi, coi như là tôi nói không đúng, Tiểu U nhà chúng ta chính là vô giá, cho bao nhiêu tiền cũng không bán, Tiểu U, người hầu này của cháu không tệ, đa tài đa nghệ vẫn trung thành như thế, làm cô thật hâm mộ." Người thân của Lạc U cũng đều biết Tiêu Tiêu, đặc biệt là tài năng của cậu ấy, tài nấu nướng rất tốt, khả năng làm việc siêu hạng, một người làm việc bằng năm ba người, tinh thông nhiều ngôn ngữ, trí nhớ không tệ, linh hoạt nhanh nhẹn, bị mọi người gọi là trợ lý nhỏ vạn năng.
Thật ra Tiêu Tiêu mong muốn mọi người khen ngợi cậu ấy là quản gia vạn năng hơn, bởi vì mục tiêu của cậu là trở thành quản gia hoàn mỹ như Sébastien, chẳng qua Lạc U nói cậu không có phong thái ác ma, bởi vì cậu quá đáng yêu, rất giống bữa ăn tối của ác ma, đổ mồ hôi! ©¸®!
Mấy ngày kế tiếp, Lạc U tập trung xử lý chuyện của công ty địa ốc, sau khi kỳ học quân sự ở trường kết thúc, Lạc U được bầu làm đại diện cho sinh viên năm nhất lên đọc diễn văn, vốn là Lạc U muốn từ chối, nhưng không ngờ mẹ Lạc lại khuyên cô làm, bởi vì mẹ cô là bạn học cũ của phó hiệu trưởng, hơn nữa tình bạn rất thân thiết, trường hợp như vậy Lạc U không thể từ chối được, cô không còn cách nào khác là phải ngoan ngoãn quay lại trường học, chuẩn bị cho ngày hội tân sinh viên.
Đối với sự tồn tại của Lạc U, cả trường đều dùng cùng một cách nói để hình dung —— chỉ nghe tên chứ không bao giờ thấy người.
Rất nhiều người nhàm chán thậm chí còn tổ chức một cuộc tìm kiếm fan hâm mộ của Lạc U ở đại học Bắc Kinh, dốc sức tìm kiếm tung tích của Lạc U trong trường, nghe nói số thành viên trong thời gian ngắn ngủi mới hơn một tuần lễ đã tăng đến hơn bảy ngàn người, hơn nữa còn có khuynh hướng không ngừng tăng lên, có thể thấy được độ nổi tiếng của Lạc U trải rộng khắp nơi.
Sau khi trong trường truyền ra tin đồn Lạc U sẽ làm đại diện trong ngày hội tân sinh viên, từ sinh viên cũ đến sinh viên mới, bất kể là sinh viên hay giảng viên, mà còn thậm chí là không phải người của đại học Bắc Kinh, cũng đều cuồng nhiệt tập trung về khu vực khuôn viên trường nơi tổ chức ngày hội tân sinh viên, mọi người đầy chờ mong, không hề thua kém fan hâm mộ dưới sân khấu khi Lạc U bắt đầu biểu diễn, điều này khiến mọi người đều cho rằng, buổi lễ này không còn là ngày hội tân sinh viên nữa, mà phải là buổi họp mặt người hâm mộ của Lạc U mới đúng!
Nhân viên phụ trách ngày hội lần này của đại học Bắc Kinh cũng hết sức bất đắc dĩ, là một trường đại học, cho dù có nghiêm khắc, cũng không thể cấm đoán sinh viên ra vào trường, mà cũng không thể kiểm tra danh tính tất cả từng người một ra vào được, ai cũng dẫn theo bạn bè bên ngoài của mình vào trường, hơn nữa đi từ cửa chính còn không nói, đằng này bọn họ còn lẻn vào trường từ nhiều hướng khác nhau.
Các nhân viên phụ trách đều rất bất đắc dĩ, tất cả nhân viên bảo vệ phải phụ trách ổn định an ninh trong sân trường, hơn nữa còn huy động toàn bộ giảng viên và thành viên hội sinh viên điều động duy trì trật tự, như vậy mới miễn cưỡng ứng phó được đám người cuồng nhiệt la hét này.
Người dẫn chương trình, bài phát biểu của sinh viên và các tiết mục văn nghệ trong ngày hội tân sinh viên, hoàn toàn đều là do các sinh viên lên kế hoạch, Lạc U là người đại diện đọc diễn văn, sau khi được người dẫn chương trình giới thiệu, cô bước lên sân khấu.
Lạc U cầm micro, cô mặc đồng phục sinh viên đứng trước mặt mọi người, lần đầu tiên mới có cảm giác mình là sinh viên, cho dù cô là thần tượng nổi tiếng, nhưng không thể phủ nhận, nhìn mọi người chăm chú nhìn cô, Lạc U không thể không cảm thán, sau một năm học tập chăm chỉ, thật là đáng giá, ít nhất cô dựa vào cố gắng của mình để được đứng ở vị trí này, vị trí trên sân khấu, là một thứ không thể thiếu trong cuộc sống của cô, cô đã trải qua một lần, hiện tại lại quyết định đi con đường đó một lần nữa.
Thật ra Lạc U hoàn toàn có thể không học đại học, thi tốt nghiệp trung học đối với cô mà nói cũng không có ý nghĩa gì, nhưng cô vẫn là lựa chọn con đường này, bỏ ra cố gắng, đạt được thành tích hơn người, cô làm như vậy, sở dĩ là để tránh một vài phiền toái trong tương lai có thể phát sinh, cô cũng phải có trách nhiệm với gia đình, mặc dù nhà họ Lạc rất thoải mái, nhưng nếu Lạc U từ bỏ kỳ thi tốt nghiệp trung học, nhất định sẽ khiến người nhà cô thất vọng, mặc dù Lạc U chưa từng trải qua chuyện như vậy, nhưng cô cũng hiểu, cho nên hôm nay cô mới phải đứng ở đây, vì người nhà của cô, mà cũng là vì chính cô.
"Xin chào mọi người, tôi là Lạc U, đại diện tân sinh viên năm nay, có thể đứng ở đây, tôi cảm thấy mình rất vinh dự, môi trường này hoàn toàn mới với các bạn, nhiệm vụ của chúng ta, chính là cố gắng nỗ lực hết mình trong mấy năm tiếp theo học tập tại ngôi trường này, tương lai của mỗi người không ai biết trước được, nhưng chúng ta có thể dùng cố gắng của mình khiến những điều chưa biết trở thành kỳ vọng của mình......"
Lạc U nói chuyện rất tự nhiên, không quá trầm bổng du dương, mà là lạnh lùng chậm rãi nói, từng chút từng chút thấm vào lòng người.
Mấy nghìn người trên sân trường, thật an tĩnh chỉ còn tiếng hít thở, ánh mắt nóng bỏng của mọi người đầy sùng bái và chờ mong, một người có thể thi đậu đại học Bắc Kinh với điểm số cao, bản thân đã rất xứng đáng kiêu ngạo tự hào rồi, mà còn có thể học cùng trường với Lạc U, càng khiến tất cả mọi người cảm thấy mình thật may mắn, từng câu từng chữ của Lạc U càng khiến bọn họ cảm thấy mình thêm hạnh phúc.
Rất nhiều người cho rằng bài hát《 Ban cho giấc ngủ yên 》của Lạc U ẩn chứa đầy ma lực, đó là một loại ma lực đến từ tâm hồn đoàn kết của mọi người, là tiếng ru ngủ, đầy trong trẻo, có thể thanh lọc tâm hồn, để lòng người chỉ còn lại mong đợi và hy vọng.
Bài diễn thuyết của Lạc U rất ngắn, thật ra cô cũng không biết mình nên nói gì, biểu đạt một chút cảm nhận của mình, bày tỏ mong đợi và vài câu chúc may mắn cho mọi người là đủ rồi, nhưng cô cũng không lập tức rời đi, mà hát ca khúc do cô mới sáng tác —— Cánh chim tương lai.
Đầy ắp mong đợi, ẩn chứa sự cầu chúc, vẽ ra những mong muốn trong tương lai, tiếng hát trong trẻo giống như một bức họa, tất cả mọi người đều liên tưởng đến một bức họa xinh đẹp trong đầu mình, đó là những mơ ước khát khao của mỗi người, là màu đỏ của sự nhiệt tình, là màu hồng của sự yêu thương, màu trắng tinh khiết, màu tím mị hoặc, màu đen lạnh lùng, bức tranh màu sắc rực rỡ như trong giấc mơ......
Ca khúc vang lên, cơ hồ tất cả mọi người đều đắm chìm trong giọng hát dịu dàng của Lạc U, có lẽ cũng là say mê tương lai tốt đẹp trong ảo tưởng, phản ứng của mọi người lại một lần nữa chứng minh ma lực trong tiếng hát của Lạc U, thật ra người hâm mộ của Lạc U cuồng nhiệt theo đuổi cô như vậy, phần lớn là vì giọng hát của cô, đó là một loại âm thanh khiến người ta không bao giờ quên, khiến lòng người phức tạp trở nên thanh thản, khiến người mệt mỏi cảm thấy thoải mái, khiến lòng người đang đau khổ cảm thấy thật nhẹ nhàng.
"Dùng tiếng hát để thay cho lời chúc phúc của tôi, hy vọng mọi người sẽ không từ bỏ cố gắng vì mơ ước của mình, không buông tha, biết cách kiên trì, biết cách quý trọng, để cho dù có chết đi, cũng có thể hết sức thản nhiên nói một câu: Kiếp này, tôi không hối hận!"
......
Ai nói điện ảnh phương Đông không thể nổi danh toàn thế giới? Ai nói kiếm hiệp phương Đông không đủ kinh điển không đủ hoành tráng? Nói đùa!
Lạc U nghĩ, đưa võ công cổ của phương Đông lên trở thành trào lưu toàn thế giới, khiến đất nước xinh đẹp ở phương Đông này, lại một lần nữa trở thành tiêu điểm toàn thế giới, dùng điện ảnh, dùng truyền thống hơn nghìn năm của người Trung Hoa, một lần nữa tạo nên tác phẩm nghệ thuật để đời khiến người khác không thể xem thường!
Đã có quyết định, Lạc U nói cho cô út Lạc biết, cô út Lạc cũng không bất ngờ về quyết định của Lạc U, hơn nữa cô út Lạc cũng rất ủng hộ, điện ảnh Hoa Hạ cần những người nỗ lực vì nền điện ảnh nước nhà, nếu như ai cũng sính ngoại, trong nước làm sao phát triển được, là những người làm việc trong làng giải trí, bất kể là Lạc Học Tâm hay Lạc U, có suy nghĩ như vậy, rất tốt.
"Tiểu U, bộ phim《 Kiếm Mộ 》đã tìm xong nhà đầu tư rồi, đạo diễn và biên kịch cũng đã xác định, vai nam chính mời Cố Cách, hai người đã hợp tác trong bộ 《 Thiên kim hắc đạo 》, hẳn là không có vấn đề chứ?" Cô út Lạc đã sắp xếp mọi chuyện, lên lịch kỹ càng cho bộ phim lần này.
" Kỹ thuật diễn của Cố Cách không tệ, đóng bộ phim này, thế nào cũng giành được giải diễn viên xuất sắc nhất thôi." Lúc Cố Cách diễn cùng Lạc U trong《 Thiên kim hắc đạo 》, vai diễn của anh ta không có gì nổi bật, cho nên không giành được giải thưởng, nhưng Thiên kim hắc đạo rất nổi tiếng, cũng khiến tên tuổi đang ở mức trung bình của Cố Cách trở thành nam nghệ sĩ hạng A, giá trị tăng cao, đã có tư cách tham gia đề cử lễ trao giải, bây giờ chỉ còn thiếu một tác phẩm tiêu biểu để dự thi thôi.
"Dĩ nhiên rồi, bây giờ danh tiếng anh ta đang đi lên, hơn nữa nghe nói có quan hệ với nhà đầu tư, cho nên mới nhận được vai nam chính, nếu không có vấn đề, cô sẽ liên lạc với bọn họ ngay, chuyện này nên quyết định sớm mới được, có rất nhiều người tranh giành vai diễn này đấy." Bộ phim mới tuyển vai không phải là chuyện bí mật gì, cho dù là đã quyết định vai nam chính, còn truyền ra thông tin đã mời Lạc U làm nữ chính, nhưng còn chưa chính thức khai mạc, thì chuyện gì cũng chưa chắc chắn, bởi vì có quá nhiều người cạnh tranh với nhau.
"Không thành vấn đề, phiền cô sắp xếp."
"Khách khí cái gì, cô rất chờ mong biểu hiện lần này của Tiểu U đó, lấy giải ảnh hậu về, Tiểu U nhà chúng ta là ưu tú nhất." Cô út Lạc rất chờ mong, cô ấy nhìn Lạc U từ nhỏ đến lớn, mỗi một tác phẩm Tiểu U lựa chọn, thành quả đều khiến cô ấy hết sức kinh ngạc, lần này, cô ấy cảm thấy, chuyện này cũng sẽ không có ngoại lệ.
Lạc U ưu tú là nhờ có tầm nhìn, không phải cô ấy mù quáng tâng bốc Lạc U, mà đúng thật là như vậy.
Lạc Học Tâm rất vui vẻ, kể từ khi Lạc U tiến vào làng giải trí, giành được những thành tựu, mấy người bạn của cô ấy không khỏi tán dương, lần nào họp mặt cũng khiến cô út Lạc vô cùng hãnh diện, đồng thời cũng càng thêm hài lòng về cháu gái mình.
Cô út Lạc đích thân gọi điện thoại, đạo diễn người Hoa nổi danh quốc tế cũng chỉ có vài người, mà đương nhiên bọn họ cũng đều là nhân vật cao cấp trong nước, đạo diễn chịu trách nhiệm bộ phim 《 Kiếm Mộ 》là Nhan Ngọc, bà cũng nằm trong số đó, đặc biệt hơn hết, bà là một người phụ nữ trung niên.
Đạo diễn là phụ nữ không nhiều lắm, mà có thể nổi tiếng quốc tế lại càng hiếm có hơn, Nhan Ngọc chính là người đặc biệt như vậy, bà đã có hơn hai mươi năm kinh nghiệm làm đạo diễn, tổng cộng có tám tác phẩm lớn, ba bộ trong đó từng nhận được giải thưởng phim điện ảnh xuất sắc nhất, hơn nữa năm lần được đề cử vị trí đạo diễn xuất sắc nhất, với hai lần nhận được giải thưởng này, mà đó cũng mới chỉ là một vài giải thưởng cao bà nhận được trong nước, những bộ phim do bà làm đạo diễn, càng thêm có chỗ đứng trong các buổi lễ trao giải quốc tế, bà còn được coi là một trong những đạo diễn người Trung Hoa có sức ảnh hưởng lớn nhất quốc tế, cũng coi như một nhân vật truyền kỳ.
"Đạo diễn Nhan, Tiểu U đồng ý rồi, cô nên mời tôi ăn cơm thôi." Cô út Lạc nói chuyện điện thoại cùng Nhan Ngọc rất tùy ý, hai người có chút thân thiết, chuyện này cũng không lạ, làng giải trí lớn như vậy, những nhân vật tầm cỡ, cũng có quen biết qua lại với nhau.
"Tổng giám đốc Lạc, cô hơi kiêu ngạo rồi đó, tôi mới là đạo diễn, cô không mời tôi ăn cơm, còn bảo tôi mời cô ăn cơm sao, thật là quá đáng lắm luôn." Nhan Ngọc là một người phụ nữ rất phóng khoáng, có óc hài hước khôi hài, nói chuyện rất có duyên, rất thường hay đùa giỡn.
"Ha ha ha, nếu nữ chính là người khác, dĩ nhiên tôi sẽ mời cô ăn cơm, nhưng người đó lại là Lạc U của tôi, vậy cũng coi như cô may mắn lắm rồi, Tiểu U nhà chúng tôi bán chạy lắm đó." Cô út Lạc không hề keo kiệt khen ngợi Lạc U, mà lời cô ấy nói cũng là sự thật, mặc dù bộ kịch bản này của Nhan Ngọc là phim bom tấn, nhưng Lạc U cũng là hàng bán chạy cơ mà, hơn nữa có Lạc U tham gia, cô ấy rất lòng tin, bộ phim sẽ càng thu hút hơn nữa.
Kịch bản tốt đã là một loại ưu thế, nhưng có diễn viên giỏi gia nhập mới có thể giúp ưu thế của kịch bản hoàn toàn phát huy được, hai bên hỗ trợ lẫn nhau, thiếu một thứ cũng không được.
"Được được được, tôi biết Lạc U rất tốt rồi, nhưng mà đã đồng ý rồi, thì không được đổi ý đâu đấy, cặp đôi nam nữ chính của tôi bây giờ đã hoàn hảo rồi, khi nào tổng giám đốc Lạc có thời gian, nhất định hãy vui lòng để tôi mời cô ăn một bữa cơm nha." Nhan Ngọc rất vui vẻ, bà đã nhìn kỹ thực lực của Lạc U rồi nên mới muốn mời cô, bây giờ Lạc U đồng ý tham gia, nói vài lời lấy lòng cũng không mất gì, huống chi Lạc Học Tâm lớn tuổi hơn bà, vị trí cũng cao hơn bà, coi như là tôn trọng bậc tiền bối.
Cũng may Lạc Học Tâm không biết Nhan Ngọc nghĩ như vậy, nếu không đoán chừng cũng không phải là chuyện một bữa cơm nữa, hai vị nữ vương, ít nhiều gì cũng có chút đối đầu trong đó.
"Đương nhiên rồi, đạo diễn Nhan mời ăn cơm, cho dù tôi không có thời gian cũng phải đi nữa, ha ha, hay là cứ chọn một ngày đi, vừa vặn có thể vừa ăn cơm vừa bàn chuyện kịch bản, chúng ta cũng có thể thương lượng vấn đề thù lao đóng phim." Bây giờ giá trị con người của Lạc U cũng không phải người bình thường có thể mời được, huống chi Lạc U đóng phim cũng không phải chỉ vì thù lao.
Diễn viên tham dự một bộ phim không phải chỉ vì thù lao đóng phim, rất nhiều người không cần lấy thù lao mà chỉ cần danh tiếng và kinh nghiệm, mà cả cô út Lạc và Lạc U đều rất có lòng tin về kỹ thuật diễn của Lạc U, đương nhiên sẽ nghĩ tới ích lợi cao nhất, dù sao về bản chất của hai người giống nhau, cho dù bọn họ làm ngành nghề gì, bản chất vẫn đều là thương nhân.
Ngày hôm sau, trong khi đông đảo sinh viên đại học năm nhất đang phải đi học quân sự, Lạc U lại theo cô út Lạc đi gặp Nhan Ngọc, còn có Lý Ngang Vũ cùng hai người Tiêu Tiêu đi theo, Nhan Ngọc cũng mang theo kịch bản gốc của 《 Kiếm Mộ 》, nhà sản xuất Diêu Tuấn Bân cùng một trợ lý, mọi người ngồi cùng một chỗ, có vẻ vô cùng náo nhiệt.
Mọi người ngồi vào chỗ của mình, Lạc Học Tâm cùng Nhan Ngọc giới thiệu mọi người lẫn nhau xong, bắt đầu nói vào chuyện chính, chủ yếu là hai bên bàn về vấn đề thù lao đóng phim của U, chuyện này cũng cần thương lượng cùng nhà sản xuất, Diêu Tuấn Bân là một người rất sáng suốt, cũng là một nhà sản xuất phim điện ảnh rất tinh mắt, hầu như ông ta toàn đầu tư vào phim điện ảnh bom tấn, cũng coi như là bàn tay vàng nổi danh trong nghề, rất nhiều diễn viên muốn hợp tác với ông ta, chỉ có điều nghe nói xu hướng giới tính người đàn ông trung niên phong độ nhanh nhẹn này có chút khác thường, nữ nghệ sĩ muốn leo lên giường của ông ta cũng có chút bất lực, điều này khiến nhiều nữ nghệ sĩ muốn mượn danh ông ta để nổi tiếng đều cảm thấy đáng tiếc.
Mà gần đây, làng giải trí đang có một tin đồn về ông ta, nghe nói ông ta và thần tượng mới nổi là thiên vương Cố Cách có chút quan hệ, Cố Cách có thể đạt được vai nam chính trong《 Kiếm Mộ 》, cũng là vì nguyên nhân này.
Những chuyện này Lạc U là không có hứng thú muốn biết, cuộc sống là một cái chảo nhuộm lớn, nhuộm đen nhiễm trắng nhuộm đỏ nhiễm xanh, chuyện của mình tự mình làm chủ, chuyện của người khác vẫn là đừng nên quan tâm.
Lạc U tịnh không cảm thấy chuyện dựa vào thủ đoạn ngầm để thăng tiến là bẩn thỉu, thời đại bây giờ, muốn thành công chắc chắn phải đánh đổi khá nhiều, không phải tất cả mọi người đều có thể may mắn như cô, có bối cảnh cường hãn chống đỡ cho mình, Lạc U tịnh không cảm thấy mình có tư cách khi dễ bọn họ, trong mắt Lạc U, bọn họ đã phải trả giá rất lớn, thay vì khi dễ, không bằng đồng tình, cho dù sự đồng tình đối với một vài người mà nói, là một chuyện không thể nào chấp nhận được.
"...... Cũng là vì cô Lạc đưa ra yêu cầu này, nên chúng tôi mới đồng ý, chứ nếu là người khác, chúng tôi tuyệt đối sẽ không đồng ý." Diêu Tuấn Bân nói rất thẳng thừng, ông ta nói vậy cũng là sự thật, nếu như không phải vì danh tiếng và sự ảnh hưởng của Lạc U, bộ phim điện ảnh đầu tư lớn như vậy, bọn họ sẽ không đồng ý để diễn viên dùng phương thức này để làm thù lao, dù sao bọn họ cũng rất coi trọng lợi nhuận của bộ phim này, mặc dù còn chưa chính thức quay phim.
"Vậy thì mong chúng ta hợp tác vui vẻ." Về vấn đề thù lao đóng phim, Lạc U đích thân bàn bạc với Diêu Tuấn Bân, Diêu Tuấn Bân gọi cô Lạc chính là gọi Lạc U, hai người nhìn nhau cười một tiếng, đối với kết quả như thế hiển nhiên là đều rất hài lòng.
"Hợp tác vui vẻ."
Bàn bạc xong, hai bên trực tiếp ký hợp đồng, chuyện như vậy diễn viên sợ có thay đổi, đoàn làm phim cũng làm sao không sợ, diễn viên thích hợp không phải dễ mà tìm được, vai nữ chính do Lạc U đóng, cho dù có lùng sục khắp làng giải trí, cũng không tìm được người thứ hai thích hợp hơn Lạc U.
"Thời gian khai mạc dự định vào cuối tháng mười, chúng tôi còn một số vai diễn khác chưa chọn được người, nhưng thời gian sẽ rất nhanh, cô Lạc cũng nên thừa dịp khoảng thời gian này nghỉ ngơi thật tốt, đến khi bắt đầu quay phim sẽ rất mệt." Nhan Ngọc hết sức hài lòng về Lạc U, Lạc U có khí chất tao nhã lạnh lùng, giữ vai nữ chính sát thủ trong phim, thật là vô cùng thích hợp.
Đó cũng là một trong những nguyên nhân Lạc U lựa chọn bộ phim này, một nữ sát thủ, đó chính là phong cách của cô, cô sẽ làm rất tốt vai diễn này.
Trong lúc mọi người đang ăn uống, chợt có người gõ cửa, nhân viên phục vụ mở cửa ra, mọi người liền nhìn thấy vai nam chính Cố Cách đến.
Thân phận của những người đang có mặt ở đây đều không tầm thường, ngay cả nhân viên trợ lý cũng có chút địa vị, thấy Cố Cách xuất hiện, biểu hiện không kinh ngạc cũng không xa cách, chào hỏi nhau xong, trợ lý liền chủ động nhường vị trí bên cạnh Diêu Tuấn Bân cho anh ta, Cố Cách cũng không khách khí, liền trực tiếp ngồi xuống.
Trong làng giải trí cũng không có bí mật, quan trọng là sự ăn ý của nhau thôi, là Diêu Tuấn Bân gọi Cố Cách tới, chuyện chính đã bàn xong rồi, cũng đến lúc nên hưởng thụ.
Lạc U cũng chào hỏi cùng Cố Cách, chẳng qua là do Cố Cách chủ động, Lạc U nhè nhẹ đáp một tiếng, mặc dù đã từng hợp tác qua, nhưng cô vẫn luôn lạnh nhạt, Cố Cách cũng đã quen rồi, sau khi ngồi xuống vẫn giữ khiêm tốn, ăn một chút thức ăn, cũng không nói nhiều, thỉnh thoảng rót một ly rượu cho Diêu Tuấn Bân, biểu hiện ôn hòa, mặc dù bị Diêu Tuấn Bân nắm tay dưới bàn, cũng không hề tỏ ra khó xử, mà hết sức bình tĩnh.
Mọi người cũng nhìn thấy, nhưng không ai nói nhiều lời, vẫn là câu nói kia, trong làng giải trí chuyện như vậy quá nhiều, chỉ là một cái nắm tay nhỏ bé mà thôi, thật sự không cần ngạc nhiên.
Sau khi ăn xong, Lạc Học Tâm và Lạc U tạm biệt đi trước, những người còn lại cũng lần lượt rời đi, Cố Cách theo Diêu Tuấn Bân lên xe, đường ai nấy đi.
Trên đường trở về, sắc mặt Tiêu Tiêu có chút kỳ lạ, cứ luôn nhỏ giọng lẩm bẩm gì đó, Lạc U nghe không rõ, có chút hiếu kỳ hỏi: "Cậu đang nói thầm cái gì vậy?"
Tiêu Tiêu cũng không do dự, trực tiếp nói ra: "Em đang nghĩ, thật may là em không có vào làng giải trí, nếu không đụng phải chuyện như vậy, nhất định em sẽ đánh đối phương thành đầu heo luôn đấy!"
"Cậu nói Cố Cách sao?" Lạc U cười cười, không biết nên nói Tiêu Tiêu đơn thuần, hay là ngu ngốc.
"Đúng vậy, thật là đáng thương, chỉ vì được đóng phim, mà phải bán thân, cô chủ à, hay là chúng ta mời anh ta về làm việc đi, không phải chị nói kỹ thuật diễn của anh ta rất tốt, tiềm lực không tệ sao?" Có lẽ Tiêu Tiêu chính là loại người làm chuyện xấu nhưng lương thiện, rõ ràng là người của thế giới hắc ám, mà lại có thể nói ra những lời ngây ngô như vậy.
Lạc U không có ý định giải thích, loại chuyện như vậy, quan điểm của mỗi người khác nhau, cô không mong người khác phải tán thành ý tưởng của cô, hơn nữa đây là chuyện của người khác, không có liên quan tới cô.
Lạc U không nói, nhưng Lạc Học Tâm bên cạnh lại không nhịn được mỉm cười nói: "Đồ ngốc, chuyện này không thể phân tích như vậy được, lỡ hai người họ thật lòng yêu nhau thì sao, con người cũng có bảng giá đó, muốn bán bao nhiêu thì cứ ra giá đi."
"Tổng giám đốc Lạc, cô là người lớn, nhưng lời nói của cô chưa chắc đúng đâu, cô chủ của chúng ta chính là bảo vật vô giá đó, cho bao nhiêu tiền cũng không thể bán." Tiêu Tiêu có chút uất ức nhìn Lạc Học Tâm, to gan kháng nghị, vì bảo vệ cô chủ của mình, cậu ấy lấy hết dũng khí phản đối cô út Lạc.
"Ha ha ha, được rồi được rồi, coi như là tôi nói không đúng, Tiểu U nhà chúng ta chính là vô giá, cho bao nhiêu tiền cũng không bán, Tiểu U, người hầu này của cháu không tệ, đa tài đa nghệ vẫn trung thành như thế, làm cô thật hâm mộ." Người thân của Lạc U cũng đều biết Tiêu Tiêu, đặc biệt là tài năng của cậu ấy, tài nấu nướng rất tốt, khả năng làm việc siêu hạng, một người làm việc bằng năm ba người, tinh thông nhiều ngôn ngữ, trí nhớ không tệ, linh hoạt nhanh nhẹn, bị mọi người gọi là trợ lý nhỏ vạn năng.
Thật ra Tiêu Tiêu mong muốn mọi người khen ngợi cậu ấy là quản gia vạn năng hơn, bởi vì mục tiêu của cậu là trở thành quản gia hoàn mỹ như Sébastien, chẳng qua Lạc U nói cậu không có phong thái ác ma, bởi vì cậu quá đáng yêu, rất giống bữa ăn tối của ác ma, đổ mồ hôi! ©¸®!
Mấy ngày kế tiếp, Lạc U tập trung xử lý chuyện của công ty địa ốc, sau khi kỳ học quân sự ở trường kết thúc, Lạc U được bầu làm đại diện cho sinh viên năm nhất lên đọc diễn văn, vốn là Lạc U muốn từ chối, nhưng không ngờ mẹ Lạc lại khuyên cô làm, bởi vì mẹ cô là bạn học cũ của phó hiệu trưởng, hơn nữa tình bạn rất thân thiết, trường hợp như vậy Lạc U không thể từ chối được, cô không còn cách nào khác là phải ngoan ngoãn quay lại trường học, chuẩn bị cho ngày hội tân sinh viên.
Đối với sự tồn tại của Lạc U, cả trường đều dùng cùng một cách nói để hình dung —— chỉ nghe tên chứ không bao giờ thấy người.
Rất nhiều người nhàm chán thậm chí còn tổ chức một cuộc tìm kiếm fan hâm mộ của Lạc U ở đại học Bắc Kinh, dốc sức tìm kiếm tung tích của Lạc U trong trường, nghe nói số thành viên trong thời gian ngắn ngủi mới hơn một tuần lễ đã tăng đến hơn bảy ngàn người, hơn nữa còn có khuynh hướng không ngừng tăng lên, có thể thấy được độ nổi tiếng của Lạc U trải rộng khắp nơi.
Sau khi trong trường truyền ra tin đồn Lạc U sẽ làm đại diện trong ngày hội tân sinh viên, từ sinh viên cũ đến sinh viên mới, bất kể là sinh viên hay giảng viên, mà còn thậm chí là không phải người của đại học Bắc Kinh, cũng đều cuồng nhiệt tập trung về khu vực khuôn viên trường nơi tổ chức ngày hội tân sinh viên, mọi người đầy chờ mong, không hề thua kém fan hâm mộ dưới sân khấu khi Lạc U bắt đầu biểu diễn, điều này khiến mọi người đều cho rằng, buổi lễ này không còn là ngày hội tân sinh viên nữa, mà phải là buổi họp mặt người hâm mộ của Lạc U mới đúng!
Nhân viên phụ trách ngày hội lần này của đại học Bắc Kinh cũng hết sức bất đắc dĩ, là một trường đại học, cho dù có nghiêm khắc, cũng không thể cấm đoán sinh viên ra vào trường, mà cũng không thể kiểm tra danh tính tất cả từng người một ra vào được, ai cũng dẫn theo bạn bè bên ngoài của mình vào trường, hơn nữa đi từ cửa chính còn không nói, đằng này bọn họ còn lẻn vào trường từ nhiều hướng khác nhau.
Các nhân viên phụ trách đều rất bất đắc dĩ, tất cả nhân viên bảo vệ phải phụ trách ổn định an ninh trong sân trường, hơn nữa còn huy động toàn bộ giảng viên và thành viên hội sinh viên điều động duy trì trật tự, như vậy mới miễn cưỡng ứng phó được đám người cuồng nhiệt la hét này.
Người dẫn chương trình, bài phát biểu của sinh viên và các tiết mục văn nghệ trong ngày hội tân sinh viên, hoàn toàn đều là do các sinh viên lên kế hoạch, Lạc U là người đại diện đọc diễn văn, sau khi được người dẫn chương trình giới thiệu, cô bước lên sân khấu.
Lạc U cầm micro, cô mặc đồng phục sinh viên đứng trước mặt mọi người, lần đầu tiên mới có cảm giác mình là sinh viên, cho dù cô là thần tượng nổi tiếng, nhưng không thể phủ nhận, nhìn mọi người chăm chú nhìn cô, Lạc U không thể không cảm thán, sau một năm học tập chăm chỉ, thật là đáng giá, ít nhất cô dựa vào cố gắng của mình để được đứng ở vị trí này, vị trí trên sân khấu, là một thứ không thể thiếu trong cuộc sống của cô, cô đã trải qua một lần, hiện tại lại quyết định đi con đường đó một lần nữa.
Thật ra Lạc U hoàn toàn có thể không học đại học, thi tốt nghiệp trung học đối với cô mà nói cũng không có ý nghĩa gì, nhưng cô vẫn là lựa chọn con đường này, bỏ ra cố gắng, đạt được thành tích hơn người, cô làm như vậy, sở dĩ là để tránh một vài phiền toái trong tương lai có thể phát sinh, cô cũng phải có trách nhiệm với gia đình, mặc dù nhà họ Lạc rất thoải mái, nhưng nếu Lạc U từ bỏ kỳ thi tốt nghiệp trung học, nhất định sẽ khiến người nhà cô thất vọng, mặc dù Lạc U chưa từng trải qua chuyện như vậy, nhưng cô cũng hiểu, cho nên hôm nay cô mới phải đứng ở đây, vì người nhà của cô, mà cũng là vì chính cô.
"Xin chào mọi người, tôi là Lạc U, đại diện tân sinh viên năm nay, có thể đứng ở đây, tôi cảm thấy mình rất vinh dự, môi trường này hoàn toàn mới với các bạn, nhiệm vụ của chúng ta, chính là cố gắng nỗ lực hết mình trong mấy năm tiếp theo học tập tại ngôi trường này, tương lai của mỗi người không ai biết trước được, nhưng chúng ta có thể dùng cố gắng của mình khiến những điều chưa biết trở thành kỳ vọng của mình......"
Lạc U nói chuyện rất tự nhiên, không quá trầm bổng du dương, mà là lạnh lùng chậm rãi nói, từng chút từng chút thấm vào lòng người.
Mấy nghìn người trên sân trường, thật an tĩnh chỉ còn tiếng hít thở, ánh mắt nóng bỏng của mọi người đầy sùng bái và chờ mong, một người có thể thi đậu đại học Bắc Kinh với điểm số cao, bản thân đã rất xứng đáng kiêu ngạo tự hào rồi, mà còn có thể học cùng trường với Lạc U, càng khiến tất cả mọi người cảm thấy mình thật may mắn, từng câu từng chữ của Lạc U càng khiến bọn họ cảm thấy mình thêm hạnh phúc.
Rất nhiều người cho rằng bài hát《 Ban cho giấc ngủ yên 》của Lạc U ẩn chứa đầy ma lực, đó là một loại ma lực đến từ tâm hồn đoàn kết của mọi người, là tiếng ru ngủ, đầy trong trẻo, có thể thanh lọc tâm hồn, để lòng người chỉ còn lại mong đợi và hy vọng.
Bài diễn thuyết của Lạc U rất ngắn, thật ra cô cũng không biết mình nên nói gì, biểu đạt một chút cảm nhận của mình, bày tỏ mong đợi và vài câu chúc may mắn cho mọi người là đủ rồi, nhưng cô cũng không lập tức rời đi, mà hát ca khúc do cô mới sáng tác —— Cánh chim tương lai.
Đầy ắp mong đợi, ẩn chứa sự cầu chúc, vẽ ra những mong muốn trong tương lai, tiếng hát trong trẻo giống như một bức họa, tất cả mọi người đều liên tưởng đến một bức họa xinh đẹp trong đầu mình, đó là những mơ ước khát khao của mỗi người, là màu đỏ của sự nhiệt tình, là màu hồng của sự yêu thương, màu trắng tinh khiết, màu tím mị hoặc, màu đen lạnh lùng, bức tranh màu sắc rực rỡ như trong giấc mơ......
Ca khúc vang lên, cơ hồ tất cả mọi người đều đắm chìm trong giọng hát dịu dàng của Lạc U, có lẽ cũng là say mê tương lai tốt đẹp trong ảo tưởng, phản ứng của mọi người lại một lần nữa chứng minh ma lực trong tiếng hát của Lạc U, thật ra người hâm mộ của Lạc U cuồng nhiệt theo đuổi cô như vậy, phần lớn là vì giọng hát của cô, đó là một loại âm thanh khiến người ta không bao giờ quên, khiến lòng người phức tạp trở nên thanh thản, khiến người mệt mỏi cảm thấy thoải mái, khiến lòng người đang đau khổ cảm thấy thật nhẹ nhàng.
"Dùng tiếng hát để thay cho lời chúc phúc của tôi, hy vọng mọi người sẽ không từ bỏ cố gắng vì mơ ước của mình, không buông tha, biết cách kiên trì, biết cách quý trọng, để cho dù có chết đi, cũng có thể hết sức thản nhiên nói một câu: Kiếp này, tôi không hối hận!"
......
Tác giả :
Mị Dạ Thủy Thảo