Sói Lang Bắt Được Tiểu Bạch Thỏ Chưa 18
Chương 30: Câu chuyện cũ - Bệnh tình của Tiểu Bạch Thỏ (2)
AD: Cò Lười
Beta: Như Song
Sáng sớm hôm sau, tại bệnh viện... Tại khoa thần kinh...
"Alex, kết quả như thế nào rồi...??? Ngô Trác Thăng lo lắng nhìn vị bác sĩ trẻ tuổi đang cầm bảng báo cáo của Song Nhi, cũng là người bạn thân của anh vừa đi tu học ở Mỹ về.
"Trường hợp này rất hiếm gặp, nếu như là những bác sĩ thông thường họ sẽ không nhận ra được mà chỉ kết luận là bị bệnh rối loạn tri giác sinh ra ảo giác. Nhưng theo như tất cả những gì tôi có được thì tôi khẳng định cô bé hoàn toàn bình thường." Alex nói mang theo nét trầm tư làm tăng thêm sự lo lắng cho mọi người.
"Bình thường sao? Vậy cậu giải thích thế nào khi một người bình thường có thể tự cầm dao rạch tay mình, làm tổn hại đến thân thể mình chứ... Cậu giải thích xem... như vậy là bình thường sao???" Ngô Trác Thăng không thể giữ nổi thét ầm lên, bàn tay túm lấy cổ áo của Alex với vẻ mặt cực kỳ tức giận.
Alex nhẹ nhàng lấy tay mình hất tay Ngô Trác Thăng ra khỏi cổ áo của mình cất giọng nói: “Cậu có thể bình tĩnh nghe tôi nói hết được hay không?"
“Vậy cậu mau nói tôi biết chuyện gì đang xảy ra? Tại sao cậu nói Song Nhi không có bệnh, nhưng những biểu hiện của cô ấy sao lại giống với Hà phu nhân mẹ của Hà Phương đến vậy???"
“Theo như tôi suy đoán có lẽ Song Nhi đã bị người ta đầu độc bằng thuốc."
“Đầu… độc… bằng… thuốc…?, thuốc… gì??? Có gì nguy hiểm không…?" Ngô Trác Thăng giật mình đứng bật dậy câu nói bị ngắt khoảng vì run lên.
“Theo tôi được biết trên thị trường chợ đen có một loại thuốc mà khi con người uống vào sẽ gây rối loạn tri giác làm cho con người ta mất dần ý thức, hay sinh ra ảo giác,thường xuyên nghe hoặc thấy những âm thanh dọa nạt, hay bị ám ảnh bởi một hình ảnh nào đó khiến cho con người mình tâm thần rối loạn và có những hành vi gây hại đến bản thân hoặc những người bên cạnh.
Loại thuốc này do công ty VNT nghiên cứu và tại thành. Nhưng hiện nay đã cấm bán ngoài thị vì được xếp vào loại thuốc gây hại cho con người và ông Hà Chính Tài đang bị điều tra về việc này…
Tuy vậy loại thuốc này vẫn được vài người đem bán ở chợ đen." Alex nhẹ nhàng, từ tốn nói rõ hết những điều mình biết cho Ngô Trác Thăng hiểu.
“Vậy việc Song Nhi bị như vậy có liên quan đến Hà gia sao???" Ngô Trác Thăng vừa nói vừa suy xét thật kỹ càng những chuyện đã xảy ra vừa qua để tìm ra chút manh mối.
“Tôi nghĩ là như vậy, và anh nên bắt đầu điều tra từ Hà gia." Alex nhanh chóng đóng góp ý kiến.
Ngô Trác Thăng đưa mắt liếc nhìn Max. Max hiểu ý của Thăng lập tức rời đi phân phó.
Trong phòng lúc này chỉ còn lại một khoảng lặng.
Beta: Như Song
Sáng sớm hôm sau, tại bệnh viện... Tại khoa thần kinh...
"Alex, kết quả như thế nào rồi...??? Ngô Trác Thăng lo lắng nhìn vị bác sĩ trẻ tuổi đang cầm bảng báo cáo của Song Nhi, cũng là người bạn thân của anh vừa đi tu học ở Mỹ về.
"Trường hợp này rất hiếm gặp, nếu như là những bác sĩ thông thường họ sẽ không nhận ra được mà chỉ kết luận là bị bệnh rối loạn tri giác sinh ra ảo giác. Nhưng theo như tất cả những gì tôi có được thì tôi khẳng định cô bé hoàn toàn bình thường." Alex nói mang theo nét trầm tư làm tăng thêm sự lo lắng cho mọi người.
"Bình thường sao? Vậy cậu giải thích thế nào khi một người bình thường có thể tự cầm dao rạch tay mình, làm tổn hại đến thân thể mình chứ... Cậu giải thích xem... như vậy là bình thường sao???" Ngô Trác Thăng không thể giữ nổi thét ầm lên, bàn tay túm lấy cổ áo của Alex với vẻ mặt cực kỳ tức giận.
Alex nhẹ nhàng lấy tay mình hất tay Ngô Trác Thăng ra khỏi cổ áo của mình cất giọng nói: “Cậu có thể bình tĩnh nghe tôi nói hết được hay không?"
“Vậy cậu mau nói tôi biết chuyện gì đang xảy ra? Tại sao cậu nói Song Nhi không có bệnh, nhưng những biểu hiện của cô ấy sao lại giống với Hà phu nhân mẹ của Hà Phương đến vậy???"
“Theo như tôi suy đoán có lẽ Song Nhi đã bị người ta đầu độc bằng thuốc."
“Đầu… độc… bằng… thuốc…?, thuốc… gì??? Có gì nguy hiểm không…?" Ngô Trác Thăng giật mình đứng bật dậy câu nói bị ngắt khoảng vì run lên.
“Theo tôi được biết trên thị trường chợ đen có một loại thuốc mà khi con người uống vào sẽ gây rối loạn tri giác làm cho con người ta mất dần ý thức, hay sinh ra ảo giác,thường xuyên nghe hoặc thấy những âm thanh dọa nạt, hay bị ám ảnh bởi một hình ảnh nào đó khiến cho con người mình tâm thần rối loạn và có những hành vi gây hại đến bản thân hoặc những người bên cạnh.
Loại thuốc này do công ty VNT nghiên cứu và tại thành. Nhưng hiện nay đã cấm bán ngoài thị vì được xếp vào loại thuốc gây hại cho con người và ông Hà Chính Tài đang bị điều tra về việc này…
Tuy vậy loại thuốc này vẫn được vài người đem bán ở chợ đen." Alex nhẹ nhàng, từ tốn nói rõ hết những điều mình biết cho Ngô Trác Thăng hiểu.
“Vậy việc Song Nhi bị như vậy có liên quan đến Hà gia sao???" Ngô Trác Thăng vừa nói vừa suy xét thật kỹ càng những chuyện đã xảy ra vừa qua để tìm ra chút manh mối.
“Tôi nghĩ là như vậy, và anh nên bắt đầu điều tra từ Hà gia." Alex nhanh chóng đóng góp ý kiến.
Ngô Trác Thăng đưa mắt liếc nhìn Max. Max hiểu ý của Thăng lập tức rời đi phân phó.
Trong phòng lúc này chỉ còn lại một khoảng lặng.
Tác giả :
Như Song