Sợ Yêu

Chương 12

Trác Nhiên bưng hai bát mì lên bàn ăn, vẻ mặt vài phần lo lắng, giọng nói nhỏ nhẹ đi vài phần:'' Ăn thử đi, không hợp khẩu vị của anh thì kệ nhé.''

Anh không nói gì chỉ nhìn chăm chăm vào bát mì đang bốc hơi, tay cầm lấy đôi đũa cô đưa cho, nét mặt có vài phần miễn cưỡng:'' Hiểu Tiểu Thư, liệu có độc không đây?''

''Có độc đừng ăn.'' Trác Nhiên tức giận ngồi xuống ghế ăn luôn phần mì của mình, mặc cho Mạc Quân Thần còn đang phân vân lo lắng phía đối diện.

Nhìn cô ăn ngon lành, trong lòng anh bỗng ấm áp lạ thường, cảm xúc không biết từ đâu tựa như mật ngọt tiến thẳng đến tim anh, Mạc Quân Thần lại cầm đũa lên gắp mì trong bát.

''Không tệ.''

''Có độc đấy.''

''Ha.''

Dù sao cô cũng mới mười tám tuổi không tránh nổi tính tình vẫn còn trẻ con, anh cười cười tiếp tục ăn hết bát mì.

Lấy giấy lau miệng, Mạc Quân Thần cầm cốc nước cô vừa uống đưa lên miệng uống cạn, khẽ nói:'' Tối nay có tiệc mừng, đi với tôi đến Mạc gia.''

Cô lúc này mới ngẩng đầu,'' Mạc gia?Tôi ư?''

Anh gật đầu, nét mặt có chút gì đó khác lạ,anh không nói cho cô biết rằng, cô chính là người con gái đầu tiên anh dẫn về Mạc gia.

''Đến đó tốt nhất đừng nên nói nhiều về quan hệ của chúng ta.''

''Được.''

Trác nhiên lấy khăn lau miệng, đứng dậy dọn đống bát đũa vừa ăn, chợt quay đầu lại:'' Sao lại là tôi?''

''Người tình.''

''Người tình nào anh cũng dẫn đến Mạc Gia sao?''

Mặt anh có chút lạnh đi nhưng vẫn giữ giọng nói khó phân biệt được cảm xúc đó:'' Việc đó em không cần biết. Đến đó gọi tôi là Quân Thần, em có thù oán với tôi hay sao mà đến tên của tôi cũng không thèm gọi?''

Hừ cô cũng không thèm nhưng vì bản hợp đồng thối nát đó cô đành phải chấp nhận.

''Tôi muốn có được sự chú ý của Mạc Tổng còn không được, ai lại muốn chuốc thù oán vào người.''

''Mạc Tổng?''

''À, tôi không quen.''

Anh bỗng nhếch môi, nét mặt có chút khinh miệt thấy rõ:'' Đêm đó không phải em đã gọi tên tôi đến khàn cả giọng ư?''

Trác Nhiên quay mặt đi, tức giận đến tột đỉnh, người gọi tên là Hiểu Linh Hy chứ không phải cô,'' Cũng chỉ là tình một đêm, Mạc Tổng có cần lưu luyến như vậy không?''

''Ha Ha, dù chỉ là một đêm thôi cũng đủ quyên luyên rồi.''

''Đây liệu có phải là phúc phận của tôi?''

''Cứ cho là như vậy đi.'' Anh không cười nữa, đứng dậy đi đến ôm phía sau cô thì thầm, hơi thở ấm nóng phả vào sau gáy cô,'' Năm giờ có mặt tại nhà tôi, tôi đã cho người chuẩn bị đồ ở đó, đợi tôi, tôi sẽ đón em.''

Tay bê đống bát khẽ run nhẹ,'' Tôi không biết địa chỉ nhà anh.''

''Vậy ư?''

Mạc Quân Thần xoay người Trác Nhiên lại nhìn thẳng vào mắt cô khiến Trác Nhiên hơi sợ hãi, định lùi nhưng sau lưng lại bị Mạc Quân Thần ôm chặt. Mạc Quân Thần cúi đầu hôn lên đôi môi hơi khô của cô, một tay nắm vào ót khiến cô không thể phản kháng, đầu lưỡi luồn vào trong miệng một cách thành thạo. Trác Nhiên cả người vô lực, bát đũa trong tay rơi xuống đất xoảng một cái khiến cô bừng tỉnh nhưng Mạc Quân Thần đâu dễ bỏ qua, anh ép cô vào tường dịu dàng hôn cô.

Môi bị hôn mà hơi sưng đỏ, Mạc Quân Thần lấy ngón tay cái miết nhẹ môi Trác Nhiên, bên môi nở nụ cười quyến rũ,'' Không nhớ được nhà tôi, phải phạt. Lần sau không phải phạt đứng thế này đâu.''

Trác Nhiên đang ngẩn ngơ lại thấy anh kề sát vào mặt mình lần nữa, mặt cô hơi đỏ, giọng nói hơi ấp úng:'' Anh, anh lại...lại định làm gì?''

''Phì... Nhà số 10 Khu Biệt Thự phía Đông. Đến nói sẽ có người mở cửa cho em.''

''Ờ...ừm.''

Anh hôn một cái lên trán cô rồi quay đầu đi ra cửa, tiếng của anh còn vọng lại:'' Đến đúng giờ, tôi không thích những người trễ hẹn.''

Giật mình hoàn hồn, Trác Nhiên khinh bỉ bản thân một nghìn lần vì bị nhan sắc của Mạc Quân Thần dụ dỗ, vừa rồi bị anh ta hôn, tim của cô đã như đánh trống trong lồng ngực rồi.

Lắc đầu nguầy nguậy ném hình ảnh vừa rồi ra khỏi đầu, Trác Nhiên lại chán nản đối mặt với công việc Diễn Viên của mình.

''Sáu tháng thôi, cố lên.''

----

Vừa đặt mua một chiếc xe thể thao đỏ, cô vẫn như xưa luôn ưa thích những thứ màu đỏ, quyến rũ đến chói mắt.

Lái xe thẳng đến công ty, Trác Nhiên giao xe cho bảo vệ rồi thong thả tiến vào thang máy, khuôn mặt được trang điểm tỉ mỉ thu hút mọi ánh nhìn. Trác Nhiên của ngày hôm nay không ngu ngốc mù quáng nữa, Trác Nhiên hiện tại quyến rũ tự tin. Cô không tin không thể khiên chó Nghiêm Thị phá sản.

Dáng vẻ kiêu sa, thân hình nóng bỏng, nét mặt khả ái mỉm cười như gió xuân che giấu sự lo lắng trong cô.

''Diễn xuất ư? Thử một lần vậy.''
Tác giả : Hường Nguyễn
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại