Sợ Thẳng
Chương 16
Tôi thích một người, là con trai, và là bạn cùng phòng của tôi.
Nhận thức này đã phá vỡ thế giới quan của tôi.
Mười chín năm qua, tôi biết có thể xem đàn ông là bạn bè, là anh em, cũng có thể là đối thủ, là kẻ thù. Nhưng hoàn toàn không thể nào xem đàn ông là đối tượng ham muốn.*
绝对: từ gốc là xung động. Mà mình search ra được gg dịch là thôi thúc / ham muốn tình dục.
Tôi bạt mạng phủ nhận, kìm nén, rồi lại chỉ biết càng diễn càng nghiêm trọng phần ham muốn này, càng thêm bất lực.
Phần ham muốn này bắt đầu từ khai giảng năm hai Đại học, chúng tôi chỉ mới tách nhau hơn một tháng nghỉ hè, khi gặp lại cậu ấy đã khiến tôi sáng mắt ra.
Có lẽ là do da trắng, có lẽ là do ngũ quan nảy nở càng thêm sắc nét, có lẽ là do ngày đó cậu ấy đúng lúc làm một kiểu tóc phù hợp, có lẽ là do ngày đó cậu ấy mặc đồ rất có phong cách riêng.
Nói chung tôi có một nhận thức mới về người anh em đã ở chung hơn một năm này: Càng ngày càng đẹp trai.
Lúc đó tôi cũng chẳng để ý, cho rằng đây là tán thưởng bình thường hoặc là hâm mộ với người cùng giới, ai mà không hi vọng bản thân có thể lóa mắt hơn chứ?
Học kỳ mới bắt đầu, khuôn viên trường tràn ngập nhiệt huyết và năng lượng, mọi người rối rít định flag (mục tiêu) của mình, rồi từ từ dừng lại.
Trong khoảng thời gian chào đón tân sinh viên sôi nổi này, tôi phát hiện cậu ấy thay đổi. Rõ là lúc tách nhau cậu ấy hung dữ cảnh cáo tôi không được lại bóp mông cậu ấy. Nhưng học kỳ này lại ra vẻ không để ý lắm, thậm chí còn trả thù bóp ngược lại mông tôi.
Chắc là tình cảm của chúng tôi lên một mức độ thăng hoa khác nhỉ, việc này làm tôi vui quá chừng. Cậu ấy là một người bạn rất tốt bụng, đáng để kết giao suốt đời.
Cho đến tận khi cách ở chung của chúng tôi dường như đã ngày càng lệch khỏi quỹ đạo bình thường, mà ham muốn của tôi cũng càng ngày không che giấu được.
Cậu ấy lạ lùng đề nghị muốn ngủ chung với tôi, tôi cực kỳ kinh ngạc, theo bản năng kháng cự, bèn dùng lý do tướng ngủ cậu ấy quá xấu để từ chối. Cậu ấy không từ bỏ, tiếu tục xin tôi, trong giọng nói còn mang theo cả chút làm nũng, kích thích đến làm cả người tôi tê dại.
Trong mắt tôi, lời nói việc làm của cậu ấy không phải đang xin xỏ mà là đang tra tấn tôi. Cậu ấy không biết mình là vai chính trong mộng xuân tối qua của tôi và khiến tôi trằn trọc cả đêm.
Tôi như tội phạm, những ngày về sau khó khăn tránh né cậu ấy.
Giấc mơ kia cũng làm tôi sinh ra cảm xúc sợ hãi hiếm hoi trong cuộc đời.
Tôi chìm vào giấc ngủ rất nhanh, và cho đến bây giờ vẫn chưa trải qua cảm giác mất ngủ, mà tối hôm đó tôi lăn lộn đến nửa tiếng mới ngủ. Nhưng rồi rất nhanh tôi đã bị "chuyến ghé thăm" của cậu ấy làm cho bừng tỉnh, cậu ấy vui vẻ cười khiến tôi sợ hãi.
Giường nhỏ hẹp khiến tôi có thể rất tự nhiên đưa lưng về phía cậu ấy, nhưng trái tim vẫn cứ đập loạn xạ không cách nào kiểm soát được.
Tôi dùng sức dịch vô trong, nhưng cọ xát rất nhỏ cũng làm dương v*t của tôi bắt đầu cương lên, một phát cương không cách nào cứu vãn nổi.
Đêm đó giấc mơ kiều diễm lại lần nữa bịn rịn chiếm lấy tâm trí tôi, mà nhân vật chính thì đang nằm ngay bên cạnh, dần vang lên tiếng hít thở đều đặn có tiết tấu.
Ký túc xá mở điều hòa, trên người tôi chỉ có một cái chăn hơi mỏng phủ lên đũng quần, hô hấp không bị cản trở nhưng tôi chỉ cảm thấy khô nóng, tựa như bí hơi trong chăn đã lâu, sắp thở không nổi.
Sau khi tôi xác nhận người bên cạnh đã ngủ, mới có thể kéo dài tính mạng. Tôi xoay người một cách cẩn thận, mặt cậu ấy cách tôi chỉ độ khoảng một bàn tay.
Tôi nhìn cậu ấy chăm chú, dần dà bình tĩnh lại, trong lòng tôi từ đầu đến cuối chỉ có một nơi ấm áp ẩm ướt là cậu ấy trao cho tôi. Tôi bắt đầu nghĩ, từ khi nào cậu ấy trở nên đẹp trai, lông đã dài từ trước rồi ư? Miệng, lông mày, cái mũi... Sao lại càng nhìn càng thuận mắt thế này? Còn cả ngay từ đầu đã thích đi bóp mông...
Nghĩ đến đó, tay tôi không tự chủ mà vói qua, nhưng chỉ chạm nhẹ một cái lại tựa như điện giật mà thu về. Đây là lần đầu tiên tôi cảm nhận được sự mạo phạm và hổ thẹn với chuyện bóp mông cậu ấy.
Tôi không thể không thừa nhận, tôi thật sự thích cậu ấy.
Có hơi cam chịu số phận nằm yên, bắt đầu tự hỏi về xác suất cậu ấy thích tôi.
Chúng tôi có thể được xem là thân mật không khoảng cách, nếu không hiện tại cậu ấy sẽ không ngủ trên giường tôi, nhưng quan hệ của chúng tôi lại trong sáng vô cùng. Cậu ấy thích con gái ha? Luôn giục tôi tìm bạn gái, còn bản thân sao lại không hành động nhỉ?
Cậu ấy thích con trai ư? Không có khả năng lắm, hoàn toàn không cảm giác được, cậu ấy luôn canh cánh trong lòng chuyện bị hiểu lầm là gay, chắc là rất bài xích.
Liệu cậu ấy sẽ giống như tôi, dù rằng không thích con trai nhưng vẫn thích tôi như tôi thích cậu ấy không?
Tôi lại chỉ sợ tôi không có sự quyến rũ cá nhân giống cậu ấy.
Bực thật, từ khi nào tôi trở nên đa sầu đa cảm như vậy rồi?
Đúng là tình yêu khiến con người ta lập dị.
Nên ở chung với anh em tốt mình thích như thế nào nhỉ? Vấn đề nan giải nghìn đời mà, tôi hận!
Nhận thức này đã phá vỡ thế giới quan của tôi.
Mười chín năm qua, tôi biết có thể xem đàn ông là bạn bè, là anh em, cũng có thể là đối thủ, là kẻ thù. Nhưng hoàn toàn không thể nào xem đàn ông là đối tượng ham muốn.*
绝对: từ gốc là xung động. Mà mình search ra được gg dịch là thôi thúc / ham muốn tình dục.
Tôi bạt mạng phủ nhận, kìm nén, rồi lại chỉ biết càng diễn càng nghiêm trọng phần ham muốn này, càng thêm bất lực.
Phần ham muốn này bắt đầu từ khai giảng năm hai Đại học, chúng tôi chỉ mới tách nhau hơn một tháng nghỉ hè, khi gặp lại cậu ấy đã khiến tôi sáng mắt ra.
Có lẽ là do da trắng, có lẽ là do ngũ quan nảy nở càng thêm sắc nét, có lẽ là do ngày đó cậu ấy đúng lúc làm một kiểu tóc phù hợp, có lẽ là do ngày đó cậu ấy mặc đồ rất có phong cách riêng.
Nói chung tôi có một nhận thức mới về người anh em đã ở chung hơn một năm này: Càng ngày càng đẹp trai.
Lúc đó tôi cũng chẳng để ý, cho rằng đây là tán thưởng bình thường hoặc là hâm mộ với người cùng giới, ai mà không hi vọng bản thân có thể lóa mắt hơn chứ?
Học kỳ mới bắt đầu, khuôn viên trường tràn ngập nhiệt huyết và năng lượng, mọi người rối rít định flag (mục tiêu) của mình, rồi từ từ dừng lại.
Trong khoảng thời gian chào đón tân sinh viên sôi nổi này, tôi phát hiện cậu ấy thay đổi. Rõ là lúc tách nhau cậu ấy hung dữ cảnh cáo tôi không được lại bóp mông cậu ấy. Nhưng học kỳ này lại ra vẻ không để ý lắm, thậm chí còn trả thù bóp ngược lại mông tôi.
Chắc là tình cảm của chúng tôi lên một mức độ thăng hoa khác nhỉ, việc này làm tôi vui quá chừng. Cậu ấy là một người bạn rất tốt bụng, đáng để kết giao suốt đời.
Cho đến tận khi cách ở chung của chúng tôi dường như đã ngày càng lệch khỏi quỹ đạo bình thường, mà ham muốn của tôi cũng càng ngày không che giấu được.
Cậu ấy lạ lùng đề nghị muốn ngủ chung với tôi, tôi cực kỳ kinh ngạc, theo bản năng kháng cự, bèn dùng lý do tướng ngủ cậu ấy quá xấu để từ chối. Cậu ấy không từ bỏ, tiếu tục xin tôi, trong giọng nói còn mang theo cả chút làm nũng, kích thích đến làm cả người tôi tê dại.
Trong mắt tôi, lời nói việc làm của cậu ấy không phải đang xin xỏ mà là đang tra tấn tôi. Cậu ấy không biết mình là vai chính trong mộng xuân tối qua của tôi và khiến tôi trằn trọc cả đêm.
Tôi như tội phạm, những ngày về sau khó khăn tránh né cậu ấy.
Giấc mơ kia cũng làm tôi sinh ra cảm xúc sợ hãi hiếm hoi trong cuộc đời.
Tôi chìm vào giấc ngủ rất nhanh, và cho đến bây giờ vẫn chưa trải qua cảm giác mất ngủ, mà tối hôm đó tôi lăn lộn đến nửa tiếng mới ngủ. Nhưng rồi rất nhanh tôi đã bị "chuyến ghé thăm" của cậu ấy làm cho bừng tỉnh, cậu ấy vui vẻ cười khiến tôi sợ hãi.
Giường nhỏ hẹp khiến tôi có thể rất tự nhiên đưa lưng về phía cậu ấy, nhưng trái tim vẫn cứ đập loạn xạ không cách nào kiểm soát được.
Tôi dùng sức dịch vô trong, nhưng cọ xát rất nhỏ cũng làm dương v*t của tôi bắt đầu cương lên, một phát cương không cách nào cứu vãn nổi.
Đêm đó giấc mơ kiều diễm lại lần nữa bịn rịn chiếm lấy tâm trí tôi, mà nhân vật chính thì đang nằm ngay bên cạnh, dần vang lên tiếng hít thở đều đặn có tiết tấu.
Ký túc xá mở điều hòa, trên người tôi chỉ có một cái chăn hơi mỏng phủ lên đũng quần, hô hấp không bị cản trở nhưng tôi chỉ cảm thấy khô nóng, tựa như bí hơi trong chăn đã lâu, sắp thở không nổi.
Sau khi tôi xác nhận người bên cạnh đã ngủ, mới có thể kéo dài tính mạng. Tôi xoay người một cách cẩn thận, mặt cậu ấy cách tôi chỉ độ khoảng một bàn tay.
Tôi nhìn cậu ấy chăm chú, dần dà bình tĩnh lại, trong lòng tôi từ đầu đến cuối chỉ có một nơi ấm áp ẩm ướt là cậu ấy trao cho tôi. Tôi bắt đầu nghĩ, từ khi nào cậu ấy trở nên đẹp trai, lông đã dài từ trước rồi ư? Miệng, lông mày, cái mũi... Sao lại càng nhìn càng thuận mắt thế này? Còn cả ngay từ đầu đã thích đi bóp mông...
Nghĩ đến đó, tay tôi không tự chủ mà vói qua, nhưng chỉ chạm nhẹ một cái lại tựa như điện giật mà thu về. Đây là lần đầu tiên tôi cảm nhận được sự mạo phạm và hổ thẹn với chuyện bóp mông cậu ấy.
Tôi không thể không thừa nhận, tôi thật sự thích cậu ấy.
Có hơi cam chịu số phận nằm yên, bắt đầu tự hỏi về xác suất cậu ấy thích tôi.
Chúng tôi có thể được xem là thân mật không khoảng cách, nếu không hiện tại cậu ấy sẽ không ngủ trên giường tôi, nhưng quan hệ của chúng tôi lại trong sáng vô cùng. Cậu ấy thích con gái ha? Luôn giục tôi tìm bạn gái, còn bản thân sao lại không hành động nhỉ?
Cậu ấy thích con trai ư? Không có khả năng lắm, hoàn toàn không cảm giác được, cậu ấy luôn canh cánh trong lòng chuyện bị hiểu lầm là gay, chắc là rất bài xích.
Liệu cậu ấy sẽ giống như tôi, dù rằng không thích con trai nhưng vẫn thích tôi như tôi thích cậu ấy không?
Tôi lại chỉ sợ tôi không có sự quyến rũ cá nhân giống cậu ấy.
Bực thật, từ khi nào tôi trở nên đa sầu đa cảm như vậy rồi?
Đúng là tình yêu khiến con người ta lập dị.
Nên ở chung với anh em tốt mình thích như thế nào nhỉ? Vấn đề nan giải nghìn đời mà, tôi hận!
Tác giả :
Độ Hải Bất Thị Y Sinh