Sổ Tay Tra Thụ Tìm Đường Chết
Chương 53: Lộ ảnh nóng (hai)
Văn phòng tổng giám đốc Tần thị nằm trên tòa cao ốc tầng cao nhất, trang trí theo phong cách lấy chủ đề đơn giản, bình dị.
Tần Phi ngồi trên bàn, thân thể dựa vào bên trong ghế, hai chân dài khoát lên trên bàn, khớp xương ngón tay rõ ràng đang cầm điếu thuốc.
So với vừa nãy ở trong phòng họp nhìn thấy bức ảnh khiếp sợ kia, giờ khắc này anh đã triệt để tỉnh táo lại, tâm tình kích động cũng không giải quyết được vấn đề, kinh nghiệm lâu năm trên thương trường khiến anh am hiểu đạo lý sâu sắc này.
Tần Phi ổn định lại tâm tình, nhanh chóng đem sự tình ở trong đầu lướt qua một lần.
Hiện tại, có ba vấn đề sắp xếp ngay trước mắt.
Thứ nhất, bức ảnh này là ai phát tán ra?
Vấn đề này kỳ thực rất đơn giản, khẳng định không phải người bên trong Tần thị làm, cho dù bên trong Tần thị có người muốn chiếm lấy vị trí của anh, nắm lấy mấy bức ảnh giường chiếu này quả thật là phương pháp cực kỳ ngu xuẩn, huống hồ đây là ảnh đồng tính. Như vậy theo như suy nghĩ, chuyện này người được lợi lớn nhất là ai? Rất rõ ràng, là Vương Chí Đạt.
Thứ hai, Vương Chí Đạt làm sao có những bức ảnh này?
Từ nội dung bức ảnh, người cùng với anh hiển nhiên chính là Giang Ninh, toàn bộ bối cảnh đều trong nhà mình. Là ai chụp ảnh này? Lẽ nào Vương Chí Đạt đã theo dõi anh từ lâu? Nhưng nếu là như vậy tại sao không sớm hơn một chút lấy mấy bức ảnh này ra? Anh lý giải Vương Chí Đạt người này, tính tình nôn nóng, tuyệt đối không phải là người trầm ổn, nếu trong tay Vương Chí Đạt có những bức ảnh này, không có đạo lý gì lại không sớm lấy ra.
Còn có điểm khiến Tần Phi bực bội, đó chính là —— Lúc làm những việc như thế này, Giang Ninh đều trốn tránh không công khai quan hệ, đặc biệt là trong những bức ảnh chỉ có chính mình ló mặt, Giang Ninh ngay cả một tấm đều không lộ mặt?
Thứ ba, anh phải ứng đối như thế nào trước nguy cơ của Tần thị?
Kỳ thực trong lòng Tần Phi đã sớm có tính toán này, việc ngày hôm nay đối với anh mà nói, bất quá là thuận nước đẩy thuyền mà thôi.
Từ khi dì út tham gia nghiệp vụ Tần thị, Tần Phi linh cảm đến nguy cơ này sớm muộn gì cũng sẽ đến. Tần Phi từng nghe được, năm đó dì út cùng Vương Chí Đạt giao tình rất tốt, có vẻ như chuyện Vương Chí Đạt cùng mẹ anh là do dì út đứng ở giữa bắc cầu giới thiệu, đối với dì trọng dụng Vương Chí Đạt, Tần Phi liền biết không cách nào khuyên giải dì mình.
Đương nhiên Vương Chí Đạt cũng hiểu rõ dì út, biết rõ dì cực kỳ phản cảm đồng tính luyến ái, bởi vì năm đó dì biết được xu hướng tình dục của hôn phu nên kết hôn không thành, cũng chính vì nguyên nhân này khiến dì phải xa quê hương. Cho nên, khi dì biết xu hướng tình dục của Tần Phi, dì làm ra quyết định như vậy, không một chút lưu tình.
“Cốc cốc cốc" Tiếng gõ cửa kéo tâm tư Tần Phi trở về, Tần Phi ngẩng đầu nhìn, Vương Chí Đạt một tay cắm vào trong túi quần, đứng ở cửa, nở nụ cười tiểu nhân đắc chí.
“Ôi cha, Tần tổng, sao lại ở chỗ này buồn bực nha!" Vương Chí Đạt bước chân thư thả hướng về Tần Phi đi tới, đi tới trước mặt Tần Phi, đặt mông ngồi trên bàn làm việc, một tay vứt ra mấy tấm ảnh, chính là ảnh giường chiếu Tần Phi, đều bị đóng dấu thành ảnh A4 lớn nhỏ.
“Chậc chậc chậc, tôi nói Tiểu Phi à, thực sự không nghĩ tới, hóa ra mày lại có loại ham muốn này!" Vương Chí Đạt cầm lấy một tấm hình, một bên quan sát, một bên bĩu môi nói, “Một đại nam nhân, nằm ở dưới thân nam nhân khác, bị làm đến nỗi nước miếng đều chảy ra ngoài, này mẹ nó đam mê này khiến người ta phải khiếp sợ, không hổ là tiện nhân sinh ra tiểu tiện nhân, đều tiện giống như nhau!"
Lời nói vừa dứt xong, sắc mặt Tần Phi trong nháy mắt thay đổi, ký ức khi còn bé liền xông lên đầu, đã từng vô số lần, Vương Chí Đạt thấy anh nhỏ yếu, vừa mắng anh tiểu tiện nhân, một bên còn đánh trên người anh không dễ dàng nhìn thấy được.
Đối với Vương Chí Đạt người này, đã bao nhiêu năm qua, Tần Phi hận không thể giết lão!
Tần Phi thu hồi bàn chân khoát lên trên bàn, chậm rãi ngồi dậy, bóp tắt điếu thuốc lá, sau đó chậm rãi đứng lên, vòng qua bàn, đi tới trước mặt Vương Chí Đạt.
Ánh mắt Tần Phi cực kỳ lạnh lẽo, không có độ ấm, quanh thân tỏa ra nồng đậm hàn ý.
Trong lòng Vương Chí Đạt run lên, mấy năm không gặp, con thỏ nhỏ chết bầm này luyện được năng lực mạnh mẽ, không còn giống như đứa nhỏ trước đây bị lão tùy ý ngược đãi.
Chỉ là Vương Chí Đạt run rẩy chưa xong, cổ áo lão đã bị Tần Phi nắm chặt, cả người bị Tần Phi kéo đi từ trên bàn làm việc, tiếp đó, lão không kịp làm ra bất kỳ phản ứng nào, Tần Phi đã nhanh chóng đem lão hướng về phía trước cửa sổ, mở ra cánh cửa sổ, đem đầu Vương Chí Đạt nhét ra bên ngoài.
Tòa nhà văn phòng này cao hơn trăm mét, vị trí nơi Tần Phi đứng chính là tầng cao nhất.
Vương Chí Đạt chỉ cảm thấy gió vù vù thổi vang bên tai, ngay cả con mắt của lão còn không dám mở to, sợ đến nỗi thân thể run lên cầm cập.
Tần Phi lôi cổ áo Vương Chí Đạt, nhìn qua lão nam nhân đã hơn năm mươi tuổi biến thành bộ dạng này, trong lòng khinh thường tới cực điểm.
“Vương Chí Đạt," Tần Phi lạnh lùng thốt, “Nếu tôi còn nghe được bất kỳ một câu nào liên quan đến mẹ tôi từ trong miệng ông thốt ra, tôi sẽ từ nơi này đem ông ném xuống, để ông nếm trải cảm giác biến thành thịt vụn sẽ như thế nào!"
Môi Vương Chí Đạt cắn chặt lại biến thành màu tím, một câu cũng không nói ra được.
Tần Phi khinh bỉ nói: “Đã nhiều năm trôi qua, ông vẫn đúng là tên rác rưởi!"
Buông Vương Chí Đạt ra, Tần Phi cầm lấy mấy bức ảnh trên bàn, xoay người rời đi.
Khi ra cửa, anh ra hiệu trợ lý Trương chờ đợi bên ngoài cùng đi theo.
Từ văn phòng tổng giám đốc đến cửa lớn công ty, dọc theo đường đi, nhân viên trong công ty đều yên lặng mà nhìn Tần Phi.
Tần Phi không dừng lại, nhanh chân đi ra ngoài.
Tần thị là một tay ông ngoại đánh hạ cơ nghiệp, Tần Phi dùng thời gian mười hai năm đúc lại sự nghiệp huy hoàng, anh quyết không cho phép rơi vào trong tay người ngoài!
Ngày hôm nay anh từ nơi này đi ra, tương lai có một ngày, anh có thể quay trở về đây!
Ngồi vào trong xe, Tần Phi dặn dò trợ lý Trương: “Tìm hacker tra xét một chút, sáng sớm hôm nay thành viên hội đồng quản trị thu được bưu kiện là từ nơi nào phát sinh, tìm hiểu nguồn gốc, mau chóng tra được manh mối này."
“Dạ." Trợ lý Trương đáp.
Tần Phi quay đầu nhìn trợ lý Trương một chút: “Tiểu Trương, tôi có kế hoạch rời đi Tần thị tự lập công ty, cậu có đồng ý theo tôi không?"
Trợ lý Trương là người Tần Phi tín nhiệm nhất, có cậu ở bên người, rất nhiều chuyện Tần Phi không cần phải tự tay làm lấy.
Trợ lý Trương hai mắt sáng lên, liền vội vàng gật đầu: “Dạ, Tần tổng, tôi làm trợ lý cho ngài được năm năm nay, chỉ cần ngài còn để mắt đến tôi, tôi đồng ý làm việc tiếp."
Tần Phi vui mừng mà cười, xem ra bên người vẫn còn có người nguyện ý đi theo.
“Tốt, lái xe đi."
Trợ lý Trương lái xe đến nhà Tần Phi, đưa Tần Phi về nhà xong, lập tức đi làm việc khác.
Tần Phi trở lại bên trong nhà, đầu tiên là gọi mấy cuộc điện thoại, sau đó liền mở laptop ra làm việc, đem tư liệu công ty vừa mới thu dọn mở ra, một lần nữa suy nghĩ tự hỏi.
Thời điểm chạng vạng, trợ lý Trương gọi điện thoại đến báo cáo.
“Tần tổng, về sự tình bưu kiện kia, tôi đã tra ra được."
“Nói."
“Là như thế này, tôi nhờ hacker tra xét địa chỉ bưu kiện được gửi đi, người gửi đi bưu kiện là phóng viên tòa soạn báo tin tức, người phóng viên này bình thường cùng Vương Chí Đạt có mối quan hệ chặt chẽ, hơn nữa mấy ngày gần đây hai người điện thoại liên lạc tương đối mật thiết."
“Ừ." Tần Phi đã sớm nghĩ đến là do Vương Chí Đạt làm, này cũng không ngoài ý muốn, “Thử tra xem làm sao Vương Chí Đạt lại có mấy bức ảnh này?"
“Tôi có liên lạc qua với người phóng viên này, cậu ta đưa ra bảng giá năm mươi vạn, nếu thấp hơn năm mươi vạn sẽ không chịu mở miệng."
“Năm mươi vạn……" Tần Phi khinh thường hừ nói, “Nằm mơ!"
CMN đúng là lòng tham không đáy, muốn từ trong túi tiền anh bỏ ra sao! Nếu như bức ảnh này không đưa ra cái giá này anh có lẽ sẽ còn cân nhắc, nhưng hiện tại bức ảnh đã tuồn ra ngoài, còn dám thẩm định giá với anh, cái này cũng quá ngu ngốc không biết tự lượng sức mình!
Trợ lý Trương lại nói: “Bức ảnh này tôi có mời người phân tích qua, phán đoán là phục chế lại, có điều căn cứ góc độ cùng định vị, những hình ảnh này hẳn là từ video giám sát cắt ra."
“Tốt, tôi biết rồi."
Tần Phi cúp máy, bốn chữ bên tai thật lâu vẫn không vứt đi được: Video giám sát.
Anh lấy bức ảnh ra, tỉ mỉ nhìn lại mấy lần.
Kỳ thực lúc còn ở trong phòng họp nhìn thấy bức ảnh đầu tiên thì, anh đã nghĩ đến khả năng có người sử dụng camera giám sát, chỉ là anh không thể tin tưởng, hiện tại…… Sự thật ở ngay trước mắt, không thể không tin.
Anh đứng dậy, đi tới phòng khách, nhìn chung quanh một vòng, lại đi tới cửa phòng, quay về bức ảnh chụp góc độ đó, nhìn bày biện ở nơi cửa chính. Nhớ không hết bao nhiêu lần, anh cùng Giang Ninh vừa vào cửa liền ôm nhau, vừa lúc chính là vị trí này.
Tần Phi đi đến trước tủ thấp, xoay người ngồi lên trên, hơi ngửa thẳng thân thể về phía sau, ánh mắt rơi trên trần nhà, nhìn chăm chú hồi lâu.
Nếu như thật sự có camera theo dõi, như vậy nơi này là một vị trí tốt nhất đi.
Giang Ninh vừa vào cửa thích đem anh đặt tại ngay tủ thấp, lúc đó anh vẫn luôn cho rằng, đó là do cảm xúc mãnh liệt bốc cháy lên, một giây cũng chờ không nổi, hóa ra…… Chỉ vì phối hợp tìm tới góc quay lý tưởng mà thôi!
Tần Phi nghĩ như vậy liền ngửa đầu nhìn chằm chặp trần nhà, đưa tay lấy di động ra, ấn xuống dãy số khẩn cấp, dãy số mà anh vẫn thuộc nằm lòng kia.
Tần Phi không biết, giờ phút này, Giang Ninh ở một bên khác, nhìn thấy Tần Phi cử động, cả người đều mất bình tĩnh.
Cách máy camera, Giang Ninh cảm giác được ánh mắt Tần Phi sắc bén, hơn nữa chỗ Tần Phi ngồi, chỉ trong nháy mắt Giang Ninh liền cho ra kết luận, Tần Phi đã biết!!!
Không kịp tự hỏi làm sao Tần Phi phát hiện ra, di động liền vang lên, tâm Giang Ninh như muốn nhảy ra khỏi cổ họng.
Đã bao nhiêu năm, cậu chưa từng căng thẳng qua như thế này?
Ngón tay cậu run rẩy theo di động, một khắc khi cậu bắt máy, cậu không có lên tiếng, bởi vì cậu căng thẳng nói không ra lời.
Trong điện thoại Tần Phi cũng yên lặng, hai người không ai nói với nhau câu nào.
Giang Ninh nhìn màn hình laptop thấy đôi mắt Tần Phi óng ánh, ánh mắt ấy như hiểu rõ tất cả, hai người chỉ cách đường truyền đối diện nhìn nhau.
Thật lâu sau, âm thanh Tần Phi lạnh nhạt hờ hững truyền đến: “Cậu đến nhà tôi một chuyến, chúng ta nói chuyện."
Một ngày trước Giang Ninh còn muốn cùng Tần Phi ngồi xuống mặt đối mặt cố gắng nói chuyện, giờ phút này đột nhiên khiếp đảm, cậu hoàn toàn chưa kịp chuẩn bị tâm lý, không biết chính mình sắp sửa đối mặt Tần Phi như thế nào.
Trên màn hình ánh mắt Tần Phi dâng lên hàn ý, lần đầu tiên, cậu cảm thấy mình có chút sợ Tần Phi.
Giang Ninh yết hầu lên xuống, gian nan lên tiếng: “Tần Phi……"
Phía sau còn chưa kịp nói liền bị Tần Phi đánh gãy: “Hiện tại mau đến đây."
Tần Phi không nói nữa, kiên quyết cúp máy.
Giang Ninh…… Giang Ninh……
Tôi vẫn quá mức coi thường cậu sao? Cậu ở bên cạnh tôi là để làm gì!!!
Tần Phi ngồi trên bàn, thân thể dựa vào bên trong ghế, hai chân dài khoát lên trên bàn, khớp xương ngón tay rõ ràng đang cầm điếu thuốc.
So với vừa nãy ở trong phòng họp nhìn thấy bức ảnh khiếp sợ kia, giờ khắc này anh đã triệt để tỉnh táo lại, tâm tình kích động cũng không giải quyết được vấn đề, kinh nghiệm lâu năm trên thương trường khiến anh am hiểu đạo lý sâu sắc này.
Tần Phi ổn định lại tâm tình, nhanh chóng đem sự tình ở trong đầu lướt qua một lần.
Hiện tại, có ba vấn đề sắp xếp ngay trước mắt.
Thứ nhất, bức ảnh này là ai phát tán ra?
Vấn đề này kỳ thực rất đơn giản, khẳng định không phải người bên trong Tần thị làm, cho dù bên trong Tần thị có người muốn chiếm lấy vị trí của anh, nắm lấy mấy bức ảnh giường chiếu này quả thật là phương pháp cực kỳ ngu xuẩn, huống hồ đây là ảnh đồng tính. Như vậy theo như suy nghĩ, chuyện này người được lợi lớn nhất là ai? Rất rõ ràng, là Vương Chí Đạt.
Thứ hai, Vương Chí Đạt làm sao có những bức ảnh này?
Từ nội dung bức ảnh, người cùng với anh hiển nhiên chính là Giang Ninh, toàn bộ bối cảnh đều trong nhà mình. Là ai chụp ảnh này? Lẽ nào Vương Chí Đạt đã theo dõi anh từ lâu? Nhưng nếu là như vậy tại sao không sớm hơn một chút lấy mấy bức ảnh này ra? Anh lý giải Vương Chí Đạt người này, tính tình nôn nóng, tuyệt đối không phải là người trầm ổn, nếu trong tay Vương Chí Đạt có những bức ảnh này, không có đạo lý gì lại không sớm lấy ra.
Còn có điểm khiến Tần Phi bực bội, đó chính là —— Lúc làm những việc như thế này, Giang Ninh đều trốn tránh không công khai quan hệ, đặc biệt là trong những bức ảnh chỉ có chính mình ló mặt, Giang Ninh ngay cả một tấm đều không lộ mặt?
Thứ ba, anh phải ứng đối như thế nào trước nguy cơ của Tần thị?
Kỳ thực trong lòng Tần Phi đã sớm có tính toán này, việc ngày hôm nay đối với anh mà nói, bất quá là thuận nước đẩy thuyền mà thôi.
Từ khi dì út tham gia nghiệp vụ Tần thị, Tần Phi linh cảm đến nguy cơ này sớm muộn gì cũng sẽ đến. Tần Phi từng nghe được, năm đó dì út cùng Vương Chí Đạt giao tình rất tốt, có vẻ như chuyện Vương Chí Đạt cùng mẹ anh là do dì út đứng ở giữa bắc cầu giới thiệu, đối với dì trọng dụng Vương Chí Đạt, Tần Phi liền biết không cách nào khuyên giải dì mình.
Đương nhiên Vương Chí Đạt cũng hiểu rõ dì út, biết rõ dì cực kỳ phản cảm đồng tính luyến ái, bởi vì năm đó dì biết được xu hướng tình dục của hôn phu nên kết hôn không thành, cũng chính vì nguyên nhân này khiến dì phải xa quê hương. Cho nên, khi dì biết xu hướng tình dục của Tần Phi, dì làm ra quyết định như vậy, không một chút lưu tình.
“Cốc cốc cốc" Tiếng gõ cửa kéo tâm tư Tần Phi trở về, Tần Phi ngẩng đầu nhìn, Vương Chí Đạt một tay cắm vào trong túi quần, đứng ở cửa, nở nụ cười tiểu nhân đắc chí.
“Ôi cha, Tần tổng, sao lại ở chỗ này buồn bực nha!" Vương Chí Đạt bước chân thư thả hướng về Tần Phi đi tới, đi tới trước mặt Tần Phi, đặt mông ngồi trên bàn làm việc, một tay vứt ra mấy tấm ảnh, chính là ảnh giường chiếu Tần Phi, đều bị đóng dấu thành ảnh A4 lớn nhỏ.
“Chậc chậc chậc, tôi nói Tiểu Phi à, thực sự không nghĩ tới, hóa ra mày lại có loại ham muốn này!" Vương Chí Đạt cầm lấy một tấm hình, một bên quan sát, một bên bĩu môi nói, “Một đại nam nhân, nằm ở dưới thân nam nhân khác, bị làm đến nỗi nước miếng đều chảy ra ngoài, này mẹ nó đam mê này khiến người ta phải khiếp sợ, không hổ là tiện nhân sinh ra tiểu tiện nhân, đều tiện giống như nhau!"
Lời nói vừa dứt xong, sắc mặt Tần Phi trong nháy mắt thay đổi, ký ức khi còn bé liền xông lên đầu, đã từng vô số lần, Vương Chí Đạt thấy anh nhỏ yếu, vừa mắng anh tiểu tiện nhân, một bên còn đánh trên người anh không dễ dàng nhìn thấy được.
Đối với Vương Chí Đạt người này, đã bao nhiêu năm qua, Tần Phi hận không thể giết lão!
Tần Phi thu hồi bàn chân khoát lên trên bàn, chậm rãi ngồi dậy, bóp tắt điếu thuốc lá, sau đó chậm rãi đứng lên, vòng qua bàn, đi tới trước mặt Vương Chí Đạt.
Ánh mắt Tần Phi cực kỳ lạnh lẽo, không có độ ấm, quanh thân tỏa ra nồng đậm hàn ý.
Trong lòng Vương Chí Đạt run lên, mấy năm không gặp, con thỏ nhỏ chết bầm này luyện được năng lực mạnh mẽ, không còn giống như đứa nhỏ trước đây bị lão tùy ý ngược đãi.
Chỉ là Vương Chí Đạt run rẩy chưa xong, cổ áo lão đã bị Tần Phi nắm chặt, cả người bị Tần Phi kéo đi từ trên bàn làm việc, tiếp đó, lão không kịp làm ra bất kỳ phản ứng nào, Tần Phi đã nhanh chóng đem lão hướng về phía trước cửa sổ, mở ra cánh cửa sổ, đem đầu Vương Chí Đạt nhét ra bên ngoài.
Tòa nhà văn phòng này cao hơn trăm mét, vị trí nơi Tần Phi đứng chính là tầng cao nhất.
Vương Chí Đạt chỉ cảm thấy gió vù vù thổi vang bên tai, ngay cả con mắt của lão còn không dám mở to, sợ đến nỗi thân thể run lên cầm cập.
Tần Phi lôi cổ áo Vương Chí Đạt, nhìn qua lão nam nhân đã hơn năm mươi tuổi biến thành bộ dạng này, trong lòng khinh thường tới cực điểm.
“Vương Chí Đạt," Tần Phi lạnh lùng thốt, “Nếu tôi còn nghe được bất kỳ một câu nào liên quan đến mẹ tôi từ trong miệng ông thốt ra, tôi sẽ từ nơi này đem ông ném xuống, để ông nếm trải cảm giác biến thành thịt vụn sẽ như thế nào!"
Môi Vương Chí Đạt cắn chặt lại biến thành màu tím, một câu cũng không nói ra được.
Tần Phi khinh bỉ nói: “Đã nhiều năm trôi qua, ông vẫn đúng là tên rác rưởi!"
Buông Vương Chí Đạt ra, Tần Phi cầm lấy mấy bức ảnh trên bàn, xoay người rời đi.
Khi ra cửa, anh ra hiệu trợ lý Trương chờ đợi bên ngoài cùng đi theo.
Từ văn phòng tổng giám đốc đến cửa lớn công ty, dọc theo đường đi, nhân viên trong công ty đều yên lặng mà nhìn Tần Phi.
Tần Phi không dừng lại, nhanh chân đi ra ngoài.
Tần thị là một tay ông ngoại đánh hạ cơ nghiệp, Tần Phi dùng thời gian mười hai năm đúc lại sự nghiệp huy hoàng, anh quyết không cho phép rơi vào trong tay người ngoài!
Ngày hôm nay anh từ nơi này đi ra, tương lai có một ngày, anh có thể quay trở về đây!
Ngồi vào trong xe, Tần Phi dặn dò trợ lý Trương: “Tìm hacker tra xét một chút, sáng sớm hôm nay thành viên hội đồng quản trị thu được bưu kiện là từ nơi nào phát sinh, tìm hiểu nguồn gốc, mau chóng tra được manh mối này."
“Dạ." Trợ lý Trương đáp.
Tần Phi quay đầu nhìn trợ lý Trương một chút: “Tiểu Trương, tôi có kế hoạch rời đi Tần thị tự lập công ty, cậu có đồng ý theo tôi không?"
Trợ lý Trương là người Tần Phi tín nhiệm nhất, có cậu ở bên người, rất nhiều chuyện Tần Phi không cần phải tự tay làm lấy.
Trợ lý Trương hai mắt sáng lên, liền vội vàng gật đầu: “Dạ, Tần tổng, tôi làm trợ lý cho ngài được năm năm nay, chỉ cần ngài còn để mắt đến tôi, tôi đồng ý làm việc tiếp."
Tần Phi vui mừng mà cười, xem ra bên người vẫn còn có người nguyện ý đi theo.
“Tốt, lái xe đi."
Trợ lý Trương lái xe đến nhà Tần Phi, đưa Tần Phi về nhà xong, lập tức đi làm việc khác.
Tần Phi trở lại bên trong nhà, đầu tiên là gọi mấy cuộc điện thoại, sau đó liền mở laptop ra làm việc, đem tư liệu công ty vừa mới thu dọn mở ra, một lần nữa suy nghĩ tự hỏi.
Thời điểm chạng vạng, trợ lý Trương gọi điện thoại đến báo cáo.
“Tần tổng, về sự tình bưu kiện kia, tôi đã tra ra được."
“Nói."
“Là như thế này, tôi nhờ hacker tra xét địa chỉ bưu kiện được gửi đi, người gửi đi bưu kiện là phóng viên tòa soạn báo tin tức, người phóng viên này bình thường cùng Vương Chí Đạt có mối quan hệ chặt chẽ, hơn nữa mấy ngày gần đây hai người điện thoại liên lạc tương đối mật thiết."
“Ừ." Tần Phi đã sớm nghĩ đến là do Vương Chí Đạt làm, này cũng không ngoài ý muốn, “Thử tra xem làm sao Vương Chí Đạt lại có mấy bức ảnh này?"
“Tôi có liên lạc qua với người phóng viên này, cậu ta đưa ra bảng giá năm mươi vạn, nếu thấp hơn năm mươi vạn sẽ không chịu mở miệng."
“Năm mươi vạn……" Tần Phi khinh thường hừ nói, “Nằm mơ!"
CMN đúng là lòng tham không đáy, muốn từ trong túi tiền anh bỏ ra sao! Nếu như bức ảnh này không đưa ra cái giá này anh có lẽ sẽ còn cân nhắc, nhưng hiện tại bức ảnh đã tuồn ra ngoài, còn dám thẩm định giá với anh, cái này cũng quá ngu ngốc không biết tự lượng sức mình!
Trợ lý Trương lại nói: “Bức ảnh này tôi có mời người phân tích qua, phán đoán là phục chế lại, có điều căn cứ góc độ cùng định vị, những hình ảnh này hẳn là từ video giám sát cắt ra."
“Tốt, tôi biết rồi."
Tần Phi cúp máy, bốn chữ bên tai thật lâu vẫn không vứt đi được: Video giám sát.
Anh lấy bức ảnh ra, tỉ mỉ nhìn lại mấy lần.
Kỳ thực lúc còn ở trong phòng họp nhìn thấy bức ảnh đầu tiên thì, anh đã nghĩ đến khả năng có người sử dụng camera giám sát, chỉ là anh không thể tin tưởng, hiện tại…… Sự thật ở ngay trước mắt, không thể không tin.
Anh đứng dậy, đi tới phòng khách, nhìn chung quanh một vòng, lại đi tới cửa phòng, quay về bức ảnh chụp góc độ đó, nhìn bày biện ở nơi cửa chính. Nhớ không hết bao nhiêu lần, anh cùng Giang Ninh vừa vào cửa liền ôm nhau, vừa lúc chính là vị trí này.
Tần Phi đi đến trước tủ thấp, xoay người ngồi lên trên, hơi ngửa thẳng thân thể về phía sau, ánh mắt rơi trên trần nhà, nhìn chăm chú hồi lâu.
Nếu như thật sự có camera theo dõi, như vậy nơi này là một vị trí tốt nhất đi.
Giang Ninh vừa vào cửa thích đem anh đặt tại ngay tủ thấp, lúc đó anh vẫn luôn cho rằng, đó là do cảm xúc mãnh liệt bốc cháy lên, một giây cũng chờ không nổi, hóa ra…… Chỉ vì phối hợp tìm tới góc quay lý tưởng mà thôi!
Tần Phi nghĩ như vậy liền ngửa đầu nhìn chằm chặp trần nhà, đưa tay lấy di động ra, ấn xuống dãy số khẩn cấp, dãy số mà anh vẫn thuộc nằm lòng kia.
Tần Phi không biết, giờ phút này, Giang Ninh ở một bên khác, nhìn thấy Tần Phi cử động, cả người đều mất bình tĩnh.
Cách máy camera, Giang Ninh cảm giác được ánh mắt Tần Phi sắc bén, hơn nữa chỗ Tần Phi ngồi, chỉ trong nháy mắt Giang Ninh liền cho ra kết luận, Tần Phi đã biết!!!
Không kịp tự hỏi làm sao Tần Phi phát hiện ra, di động liền vang lên, tâm Giang Ninh như muốn nhảy ra khỏi cổ họng.
Đã bao nhiêu năm, cậu chưa từng căng thẳng qua như thế này?
Ngón tay cậu run rẩy theo di động, một khắc khi cậu bắt máy, cậu không có lên tiếng, bởi vì cậu căng thẳng nói không ra lời.
Trong điện thoại Tần Phi cũng yên lặng, hai người không ai nói với nhau câu nào.
Giang Ninh nhìn màn hình laptop thấy đôi mắt Tần Phi óng ánh, ánh mắt ấy như hiểu rõ tất cả, hai người chỉ cách đường truyền đối diện nhìn nhau.
Thật lâu sau, âm thanh Tần Phi lạnh nhạt hờ hững truyền đến: “Cậu đến nhà tôi một chuyến, chúng ta nói chuyện."
Một ngày trước Giang Ninh còn muốn cùng Tần Phi ngồi xuống mặt đối mặt cố gắng nói chuyện, giờ phút này đột nhiên khiếp đảm, cậu hoàn toàn chưa kịp chuẩn bị tâm lý, không biết chính mình sắp sửa đối mặt Tần Phi như thế nào.
Trên màn hình ánh mắt Tần Phi dâng lên hàn ý, lần đầu tiên, cậu cảm thấy mình có chút sợ Tần Phi.
Giang Ninh yết hầu lên xuống, gian nan lên tiếng: “Tần Phi……"
Phía sau còn chưa kịp nói liền bị Tần Phi đánh gãy: “Hiện tại mau đến đây."
Tần Phi không nói nữa, kiên quyết cúp máy.
Giang Ninh…… Giang Ninh……
Tôi vẫn quá mức coi thường cậu sao? Cậu ở bên cạnh tôi là để làm gì!!!
Tác giả :
Giang Thủy Dao