Siêu Việt Tài Chính
Chương 103: Nốt nhạc nhỏ
Những năm nay hầu như vấn đề khu vui chơi vẫn chưa phổ biến lắm, nhưng đối với một số siêu thị hiện đại vẫn có được một chổ giải trí như thế, và nơi đây thường là những trò chơi thông dụng, khá phổ biến của game điện tử thẻ lúc bây giờ.
Trong khu vui chơi có hai cô gái đi cùng với một chàng trai hết ghé chỗ này đến chỗ khác. Ung dung dạo chơi những nơi như thế này Thiếu Kiệt cũng không ngại chơi một vài trò chơi quen thuộc như bóng chày hoặc bộ đội.
Đi cùng Thiếu Kiệt hắn Ngọc Nhi lúc này mới hỏi
- Thiếu Kiệt bạn khi nào đi học lại? tính ra bạn nghĩ học cũng hơn nữa tháng rồi phải không?
- Ừ chắc cũng gần cả tháng không ít. chắc ngày mốt mình sẽ đi học lại hiện tại mình còn phải sắp xếp một số thứ, trước khi đi học lại. mà thôi chơi nãy giờ rồi bọn mình đi ăn chút gì nào.
Những khu vui chơi thường được sắp xếp gần ngay cạnh nơi bán đồ ăn nhanh, với mọi người thì đây là nơi xa sĩ nhưng sau này nó sẽ đặt nền móng phát triển lớn trong ngành dịch vụ ăn uống.
Thấy Thiếu Kiệt dẫn mình và Ngọc Nhi đi chuẩn bị đi qua nơi bán gà rán được đặt trong siêu thị Nhã Oanh mới nói với Thiếu Kiệt.
- Thiếu Kiệt hay là ra chỗ khác ăn đi chứ trong này mắc lắm.
Thiếu Kiệt chỉ nhìn Nhã Oanh cười, hắn biết một phần ăn đơn giản như chỉ một cái bánh mì hamburger giá thành lúc này cũng không rẻ, cái đơn giản nhất cũng hơn ba mươi ngàn.
Mà đối với thời điểm này khi một bó rau xanh ngoài chợ chỉ từ ba đến bốn ngàn thì ba mươi ngàn đúng là có thể mua được nhiều thứ. Tuy Nhã Oanh biết Thiếu Kiệt hắn có tiền nhưng không vì thế mà sử dụng hoang phí nên định nói hắn ra ngoài ăn quán ven đường.
- Bạn nói vậy không được đâu dù sao cũng đã ở trong đây thì cứ ăn một buổi hoành tráng chứ đâu thể nào đi ra ngoài. Với một phần chỉ là một buổi ăn đơn giản nhanh chóng đôi khi lại có lợi hơn.
- Nhưng giá thành ở đây cao hơn bên ngoài rất nhiều lần.
Ngọc Nhi cũng nói thêm vào hiện tại học sinh đi học như hai người tuy nó gia cảnh không đến nỗi tệ, nhưng họ cũng biết được sự chênh lệch giữa siêu thị và bên ngoài.
- Hai bạn sai rồi không phải giá thành cao hơn bên ngoài, mà nó đáng lý ra nó đã được định giá một cách đúng về giá thành rồi. Đi vào gọi món xong mình sẽ nói cho các bạn biết tại sao?
Để hai người ngồi vào bàn một góc trống trải Thiếu Kiệt hỏi hai người dùng gì để hắn đi lại quầy gọi. Hai người lúc này nhìn menu nên cũng khó quyết định, thấy thế Thiếu Kiệt cười cười nói.
- Thôi đi ba người mình gọi cái combo này với vài cái bánh ăn kèm với khoai tây chiên chắc ổn nếu không có thể gọi thêm được mà.
Nhã Oanh thấy Thiếu Kiệt nhìn sơ lượt qua menu rồi chọn một combo gà cho cả ba người.
- Vậy cũng được mình lấy hamburger phô mai, còn Ngọc Nhi thì sao?
- Thôi trong combo đó có hamburger rồi mình dùng cái nào cũng được với lại dù sao cũng có khoai tây chiên dùng kèm mà không sợ đói đâu.
Nghe hai người chọn món xong Thiếu Kiệt rời đi lại quầy bắt đầu gọi những phần ăn có sẵn sau đó thanh toán tiền xong, Thiếu Kiệt được người mời ra bàn ngồi đợi, sẽ có người đem đồ ăn lại.
Đợi Thiếu Kiệt ngồi xuống Ngọc Nhi vẫn thắc mắc tại sao Thiếu Kiệt lại nói nơi đây định giá đúng với giá tiền, trong khi đó cô thấy những món ăn ở đây giá thành vẫn khá cao so với bên ngoài.
- Thiếu Kiệt bạn nhìn menu xem giá thành cao hơn bên ngoài rất nhiều mà tại sao bạn lại nó họ định giá đúng, mình thấy như thế không thích hợp.
- Để mình giải thích cho các bạn nghe vậy. Đối với những công ty kinh doanh về mặt hàng ăn uống như thế này hầu hết các công ty nước ngoài thông qua việc nhượng quyền thương hiệu hoặc cổ phần để có thể kinh doanh tại quốc gia. Các bạn biết đối với những công ty này việc khắc khe nhất là nguyên liệu và thành phần chủ yếu của sản phẩm. Đừng nhìn thấy đơn giản như không có gì mà các bạn lầm. Những nguyên vật liệu thông dụng nhưng nó được trải qua chứng nhận từ đầu vào. Một miếng salad nhỏ ở đây phải trải qua sự lựa chọn kỹ lưỡng nhà cung cấp, tới khâu sơ chế là rửa rau cũng phải trải qua ba bước ngâm trong dung dịch nước rửa rau, sau đó rửa lại bằng ba nước lựa chọn những lá salad ngon nhất, mới được sử dụng còn những lá không đủ tiêu chuẩn sẽ được loại bỏ.
Nhã Oanh nghe như thế cũng giật mình, không tin được những gì mình đã nghe thấy hỏi.
- Có cần phải khắc khe như vậy không chỉ là salad thôi mà đâu cần phải rửa kỹ thế còn phải ngâm trong dung dịch nước rửa rau là sao mình không hiểu.
- Rau được trồng đa số sẽ được phun thuốc trừ sâu hoặc một số thuốc kháng thể nên khi gặt hái không thể tránh khỏi việc tồn đọng dư lượng thuốc bảo vệ thực vật, nên họ là như thế để tránh ảnh hưởng đến sức khỏe mọi người. chưa kể đến ở đây nguyên liệu khác cũng được lựa chọn khắc khe khác nữa.
Nhã Oanh và Ngọc Nhi lúc này càng không hiểu được Thiếu Kiệt tại sao rõ ràng quy trình chế biến ở những nơi này như thế. Bởi đối với hắn công việc đầu tiên khi hắn nghĩ học cũng là công việc đầu tiên hắn làm là ở những cửa hàng phục vụ thức ăn nhanh này với tiền lương mỗi giờ chưa tới 10 ngàn đồng.
- Vậy với rau đã như thế còn thịt bò với thịt gà của nơi đây thì sao nó khác gì bên ngoài mình thấy đâu khác lắm.
- Đối với nguyên liệu chính nó được lựa chọn khắc khe hơn, nhà cung cấp rồi chứng nhận. Chưa kể đến những thứ như thời hạn sử dụng của nguyên liệu, đối với Thịt bò họ lựa chọn những phần ngon nhất làm thành miếng đóng gói lại chuyển đi không phải là thịt vụn, còn đối với thịt gà thì họ lựa chọn những bộ phận ngon nhất như ức trái tim, má đùi, đùi gà còn những thứ còn lại thì bị loại bỏ. Thường mỗi ngày buổi sáng nơi đây sẽ kiểm tra toàn bộ nguyên liệu một lần trước khi đi vào hoạt động những nguyên liệu nào không đủ tiêu chuẩn sẽ bị loại bỏ, chi phí hao hụt là rất lớn nếu nhân viên không biết sắp xếp sử dụng nguyên liệu.
Lúc này một người đi lại trước bàn của Thiếu Kiệt hỏi:
- Xin hỏi anh làm ở bộ phận giám sát cửa hàng nào để em nghi vào báo cáo.
Thiếu Kiệt cũng bất ngờ trước câu hỏi của người này. Nhưng chợt nhớ ra đúng là mình giải thích hết cho hai cô gái trước mặt mà quên, đây là quy trình chuẩn của cửa hàng dùng để kiểm tra giám sát các cửa hàng mà đánh giá hạng mỗi tháng.
- Không tôi không phải giám sát cửa hàng, nhưng mà tôi có người quen làm giám sát bên công ty nên biết được, không có gì đâu chỉ là giải thích cho bạn tôi hiểu một chút thôi mà.
- Vâng tại tôi tưởng anh là giám sát cửa hàng, khi nghe nhân viên nói anh đang kể rõ quy trình làm việc của cửa hàng nên hơi lo, dù sao bị đánh giá không tốt thì tháng này nhân viên bị trừ một ít tiền thăng hạng, tôi cũng không muốn. Vậy chúc anh chị dùng bữa ăn ngon miệng và vui vẻ.
Nghe cửa hàng đang trong thời gian kiểm tra, thăng hạng nhân viên, Thiếu Kiệt cũng thấy thú vị bởi các đẳng cấp nhân viên lúc này thường được chia ra C, B, A và S.
Đối với người mới vào làm là cấp bậc C vài tháng sau lên B, sau đó là A trên A nữa sẽ là S mà khi đạt cấp độ S, bạn có thể đề xuất với công ty học tập mức độ quản lý. Ngọc Nhi lúc này mới nhìn Thiếu Kiệt cười nói.
- Bạn hiểu quá làm người ta hiểu lầm kìa. Mà mình cũng không nghĩ một cửa hàng như vậy phải trải qua nhiều kiểm duyệt khắc khe thế.
- Ừ nghe tới phức tạp cầu kỳ. Nhưng nếu đúng những gì Thiếu Kiệt nói thì quy trình như thế tốn chi phí khá cao mà cho dù có dùng đồ ăn nơi đây cũng cảm thấy an toàn à.
Gật đầu Thiếu Kiệt trả lời lại với Nhã Oanh.
- Ừ chi phí cao do quy trình là một phần còn một phần nữa là nguyên liệu, một số nguyên liệu không thể làm tại quốc gia bắt buộc họ phải nhập về từ nước ngoài. Chưa kể đến vấn đề lợi nhuận trong kinh doanh nữa, nếu như có cổ phần thì không nói nhưng nếu họ kinh doanh như thế này thì hầu hết mỗi tháng hoặc quý phải trả cho thương hiệu chính một khoản tiền dựa trên doanh thu. đó là việc nhượng quyền thương hiệu từ công ty lớn.
Trước đây hắn cũng muốn kinh doanh vào ngành nghề này nhưng phải từ bỏ. Bởi thị trường này qua nhiều ông lớn tham gia vào mà mỗi thương hiệu đều đã có lịch sử lâu đời nếu không hắn cũng tham gia vào, nhưng ở những thời gian sau chuỗi cửa hàng này trở thành trung tâm dịch vụ giải trí khá phổ biến đi kèm theo là rạp chiếu phim, trung tâm mua sắm và cả các dịch vụ khác nữa.
Lúc này điện thoại Thiếu Kiệt nhận được tin nhắn từ một ai đó với nội dung,
Thiếu Kiệt hôm nay có chuyện quan trọng, tối nay tranh thủ online mọi người muốn cùng em bàn bạc.
Đọc lướt tin nhắn hắn suy nghĩ điều gì đó rồi nhắn lại với bên kia nội dung tương đối dễ hiểu.
9 giờ rảnh sẽ online, hiện tại đang bận. Lúc đó sẽ nghe mọi người có vấn đề gì.
Thiếu Kiệt cất điện thoại vô túi, thấy hai người vẫn còn ngồi nhìn mình nên vội nói.
- Thôi nào ăn đi! Ăn xong thì mình đưa hai bạn về nhà. Dù sao cũng không còn sớm nữa.
Ba người bắt đầu cười đùa vui vẻ bên bàn thức ăn mà Thiếu Kiệt đã gọi, vừa ăn vừa nhìn xung quanh, có những điều gì thắc mắc Nhã Oanh và Ngọc Nhi lại hỏi hắn về điều đó. Hôm nay xem như là nốt nhạc nhỏ trong cuộc sống làm hắn nhớ về một số ký ức một thời của kiếp sống trước đây của mình.
Trong khu vui chơi có hai cô gái đi cùng với một chàng trai hết ghé chỗ này đến chỗ khác. Ung dung dạo chơi những nơi như thế này Thiếu Kiệt cũng không ngại chơi một vài trò chơi quen thuộc như bóng chày hoặc bộ đội.
Đi cùng Thiếu Kiệt hắn Ngọc Nhi lúc này mới hỏi
- Thiếu Kiệt bạn khi nào đi học lại? tính ra bạn nghĩ học cũng hơn nữa tháng rồi phải không?
- Ừ chắc cũng gần cả tháng không ít. chắc ngày mốt mình sẽ đi học lại hiện tại mình còn phải sắp xếp một số thứ, trước khi đi học lại. mà thôi chơi nãy giờ rồi bọn mình đi ăn chút gì nào.
Những khu vui chơi thường được sắp xếp gần ngay cạnh nơi bán đồ ăn nhanh, với mọi người thì đây là nơi xa sĩ nhưng sau này nó sẽ đặt nền móng phát triển lớn trong ngành dịch vụ ăn uống.
Thấy Thiếu Kiệt dẫn mình và Ngọc Nhi đi chuẩn bị đi qua nơi bán gà rán được đặt trong siêu thị Nhã Oanh mới nói với Thiếu Kiệt.
- Thiếu Kiệt hay là ra chỗ khác ăn đi chứ trong này mắc lắm.
Thiếu Kiệt chỉ nhìn Nhã Oanh cười, hắn biết một phần ăn đơn giản như chỉ một cái bánh mì hamburger giá thành lúc này cũng không rẻ, cái đơn giản nhất cũng hơn ba mươi ngàn.
Mà đối với thời điểm này khi một bó rau xanh ngoài chợ chỉ từ ba đến bốn ngàn thì ba mươi ngàn đúng là có thể mua được nhiều thứ. Tuy Nhã Oanh biết Thiếu Kiệt hắn có tiền nhưng không vì thế mà sử dụng hoang phí nên định nói hắn ra ngoài ăn quán ven đường.
- Bạn nói vậy không được đâu dù sao cũng đã ở trong đây thì cứ ăn một buổi hoành tráng chứ đâu thể nào đi ra ngoài. Với một phần chỉ là một buổi ăn đơn giản nhanh chóng đôi khi lại có lợi hơn.
- Nhưng giá thành ở đây cao hơn bên ngoài rất nhiều lần.
Ngọc Nhi cũng nói thêm vào hiện tại học sinh đi học như hai người tuy nó gia cảnh không đến nỗi tệ, nhưng họ cũng biết được sự chênh lệch giữa siêu thị và bên ngoài.
- Hai bạn sai rồi không phải giá thành cao hơn bên ngoài, mà nó đáng lý ra nó đã được định giá một cách đúng về giá thành rồi. Đi vào gọi món xong mình sẽ nói cho các bạn biết tại sao?
Để hai người ngồi vào bàn một góc trống trải Thiếu Kiệt hỏi hai người dùng gì để hắn đi lại quầy gọi. Hai người lúc này nhìn menu nên cũng khó quyết định, thấy thế Thiếu Kiệt cười cười nói.
- Thôi đi ba người mình gọi cái combo này với vài cái bánh ăn kèm với khoai tây chiên chắc ổn nếu không có thể gọi thêm được mà.
Nhã Oanh thấy Thiếu Kiệt nhìn sơ lượt qua menu rồi chọn một combo gà cho cả ba người.
- Vậy cũng được mình lấy hamburger phô mai, còn Ngọc Nhi thì sao?
- Thôi trong combo đó có hamburger rồi mình dùng cái nào cũng được với lại dù sao cũng có khoai tây chiên dùng kèm mà không sợ đói đâu.
Nghe hai người chọn món xong Thiếu Kiệt rời đi lại quầy bắt đầu gọi những phần ăn có sẵn sau đó thanh toán tiền xong, Thiếu Kiệt được người mời ra bàn ngồi đợi, sẽ có người đem đồ ăn lại.
Đợi Thiếu Kiệt ngồi xuống Ngọc Nhi vẫn thắc mắc tại sao Thiếu Kiệt lại nói nơi đây định giá đúng với giá tiền, trong khi đó cô thấy những món ăn ở đây giá thành vẫn khá cao so với bên ngoài.
- Thiếu Kiệt bạn nhìn menu xem giá thành cao hơn bên ngoài rất nhiều mà tại sao bạn lại nó họ định giá đúng, mình thấy như thế không thích hợp.
- Để mình giải thích cho các bạn nghe vậy. Đối với những công ty kinh doanh về mặt hàng ăn uống như thế này hầu hết các công ty nước ngoài thông qua việc nhượng quyền thương hiệu hoặc cổ phần để có thể kinh doanh tại quốc gia. Các bạn biết đối với những công ty này việc khắc khe nhất là nguyên liệu và thành phần chủ yếu của sản phẩm. Đừng nhìn thấy đơn giản như không có gì mà các bạn lầm. Những nguyên vật liệu thông dụng nhưng nó được trải qua chứng nhận từ đầu vào. Một miếng salad nhỏ ở đây phải trải qua sự lựa chọn kỹ lưỡng nhà cung cấp, tới khâu sơ chế là rửa rau cũng phải trải qua ba bước ngâm trong dung dịch nước rửa rau, sau đó rửa lại bằng ba nước lựa chọn những lá salad ngon nhất, mới được sử dụng còn những lá không đủ tiêu chuẩn sẽ được loại bỏ.
Nhã Oanh nghe như thế cũng giật mình, không tin được những gì mình đã nghe thấy hỏi.
- Có cần phải khắc khe như vậy không chỉ là salad thôi mà đâu cần phải rửa kỹ thế còn phải ngâm trong dung dịch nước rửa rau là sao mình không hiểu.
- Rau được trồng đa số sẽ được phun thuốc trừ sâu hoặc một số thuốc kháng thể nên khi gặt hái không thể tránh khỏi việc tồn đọng dư lượng thuốc bảo vệ thực vật, nên họ là như thế để tránh ảnh hưởng đến sức khỏe mọi người. chưa kể đến ở đây nguyên liệu khác cũng được lựa chọn khắc khe khác nữa.
Nhã Oanh và Ngọc Nhi lúc này càng không hiểu được Thiếu Kiệt tại sao rõ ràng quy trình chế biến ở những nơi này như thế. Bởi đối với hắn công việc đầu tiên khi hắn nghĩ học cũng là công việc đầu tiên hắn làm là ở những cửa hàng phục vụ thức ăn nhanh này với tiền lương mỗi giờ chưa tới 10 ngàn đồng.
- Vậy với rau đã như thế còn thịt bò với thịt gà của nơi đây thì sao nó khác gì bên ngoài mình thấy đâu khác lắm.
- Đối với nguyên liệu chính nó được lựa chọn khắc khe hơn, nhà cung cấp rồi chứng nhận. Chưa kể đến những thứ như thời hạn sử dụng của nguyên liệu, đối với Thịt bò họ lựa chọn những phần ngon nhất làm thành miếng đóng gói lại chuyển đi không phải là thịt vụn, còn đối với thịt gà thì họ lựa chọn những bộ phận ngon nhất như ức trái tim, má đùi, đùi gà còn những thứ còn lại thì bị loại bỏ. Thường mỗi ngày buổi sáng nơi đây sẽ kiểm tra toàn bộ nguyên liệu một lần trước khi đi vào hoạt động những nguyên liệu nào không đủ tiêu chuẩn sẽ bị loại bỏ, chi phí hao hụt là rất lớn nếu nhân viên không biết sắp xếp sử dụng nguyên liệu.
Lúc này một người đi lại trước bàn của Thiếu Kiệt hỏi:
- Xin hỏi anh làm ở bộ phận giám sát cửa hàng nào để em nghi vào báo cáo.
Thiếu Kiệt cũng bất ngờ trước câu hỏi của người này. Nhưng chợt nhớ ra đúng là mình giải thích hết cho hai cô gái trước mặt mà quên, đây là quy trình chuẩn của cửa hàng dùng để kiểm tra giám sát các cửa hàng mà đánh giá hạng mỗi tháng.
- Không tôi không phải giám sát cửa hàng, nhưng mà tôi có người quen làm giám sát bên công ty nên biết được, không có gì đâu chỉ là giải thích cho bạn tôi hiểu một chút thôi mà.
- Vâng tại tôi tưởng anh là giám sát cửa hàng, khi nghe nhân viên nói anh đang kể rõ quy trình làm việc của cửa hàng nên hơi lo, dù sao bị đánh giá không tốt thì tháng này nhân viên bị trừ một ít tiền thăng hạng, tôi cũng không muốn. Vậy chúc anh chị dùng bữa ăn ngon miệng và vui vẻ.
Nghe cửa hàng đang trong thời gian kiểm tra, thăng hạng nhân viên, Thiếu Kiệt cũng thấy thú vị bởi các đẳng cấp nhân viên lúc này thường được chia ra C, B, A và S.
Đối với người mới vào làm là cấp bậc C vài tháng sau lên B, sau đó là A trên A nữa sẽ là S mà khi đạt cấp độ S, bạn có thể đề xuất với công ty học tập mức độ quản lý. Ngọc Nhi lúc này mới nhìn Thiếu Kiệt cười nói.
- Bạn hiểu quá làm người ta hiểu lầm kìa. Mà mình cũng không nghĩ một cửa hàng như vậy phải trải qua nhiều kiểm duyệt khắc khe thế.
- Ừ nghe tới phức tạp cầu kỳ. Nhưng nếu đúng những gì Thiếu Kiệt nói thì quy trình như thế tốn chi phí khá cao mà cho dù có dùng đồ ăn nơi đây cũng cảm thấy an toàn à.
Gật đầu Thiếu Kiệt trả lời lại với Nhã Oanh.
- Ừ chi phí cao do quy trình là một phần còn một phần nữa là nguyên liệu, một số nguyên liệu không thể làm tại quốc gia bắt buộc họ phải nhập về từ nước ngoài. Chưa kể đến vấn đề lợi nhuận trong kinh doanh nữa, nếu như có cổ phần thì không nói nhưng nếu họ kinh doanh như thế này thì hầu hết mỗi tháng hoặc quý phải trả cho thương hiệu chính một khoản tiền dựa trên doanh thu. đó là việc nhượng quyền thương hiệu từ công ty lớn.
Trước đây hắn cũng muốn kinh doanh vào ngành nghề này nhưng phải từ bỏ. Bởi thị trường này qua nhiều ông lớn tham gia vào mà mỗi thương hiệu đều đã có lịch sử lâu đời nếu không hắn cũng tham gia vào, nhưng ở những thời gian sau chuỗi cửa hàng này trở thành trung tâm dịch vụ giải trí khá phổ biến đi kèm theo là rạp chiếu phim, trung tâm mua sắm và cả các dịch vụ khác nữa.
Lúc này điện thoại Thiếu Kiệt nhận được tin nhắn từ một ai đó với nội dung,
Thiếu Kiệt hôm nay có chuyện quan trọng, tối nay tranh thủ online mọi người muốn cùng em bàn bạc.
Đọc lướt tin nhắn hắn suy nghĩ điều gì đó rồi nhắn lại với bên kia nội dung tương đối dễ hiểu.
9 giờ rảnh sẽ online, hiện tại đang bận. Lúc đó sẽ nghe mọi người có vấn đề gì.
Thiếu Kiệt cất điện thoại vô túi, thấy hai người vẫn còn ngồi nhìn mình nên vội nói.
- Thôi nào ăn đi! Ăn xong thì mình đưa hai bạn về nhà. Dù sao cũng không còn sớm nữa.
Ba người bắt đầu cười đùa vui vẻ bên bàn thức ăn mà Thiếu Kiệt đã gọi, vừa ăn vừa nhìn xung quanh, có những điều gì thắc mắc Nhã Oanh và Ngọc Nhi lại hỏi hắn về điều đó. Hôm nay xem như là nốt nhạc nhỏ trong cuộc sống làm hắn nhớ về một số ký ức một thời của kiếp sống trước đây của mình.
Tác giả :
๖ۣۜDiệt๖ۣۜThiên