Siêu Thần Cơ Giới Sư
Chương 108: Vòng thứ ba
Translator: Nguyetmai
Qua đèn pha ô tô, Hàn Tiêu thấy được lực lượng vũ trang của địch, tất cả đều là xe tải bọc thép đang lao tới rất nhanh, phía sau còn có một dàn tay súng hỏa lực mạnh mẽ, người và xe phối hợp tấn công trang viên.
Ngay sau đó, đám lính đánh thuê trong trang viên cũng nổ súng, tiếng súng máy gào thét rầm vang không dứt, ánh lửa từ nòng súng chính là ánh sáng nổi bật nhất trong màn đêm. Hàn Tiêu nhìn qua cũng thấy an tâm, số lượng và hỏa lực của kẻ địch chỉ tầm trung, không thể đột phá vòng vây súng máy của lính đánh thuê ở đây được.
"Pằng!"
Hàn Tiêu nghe được tiếng súng ngắm vang lên từ giữa lô cốt, anh em Độc Phong đã hành động, hai tay súng bắn tỉa vô cùng chuẩn xác đóng giữ ngay trung tâm.
Hàn Tiêu nhìn khu vực mình phụ trách, phạm vi rất nhỏ góc độ lại hạn chế, cơ bản chỉ có cá lọt lưới mới có thể liều lĩnh xông vào đây, lúc này vừa hay có một tiểu đội địch xâm nhập, anh nâng Xích Chuẩn lên ngắm rồi bắn, viên đạn xuyên thấu hình thoi bắn thủng cổ mấy tên địch, mưa máu tuôn trào.
Râu rậm lo lắng năng lực của Hàn Tiêu không đủ nên tranh thủ quay qua xem xét vài lần, thấy Hàn Tiêu cứ một súng lại cướp một mạng thì âm thầm kinh sợ, biết vị Hắc tiên sinh này không cần mình quan tâm nên không quay đầu lại nữa mà yên tâm giao khu vực bên đó lại cho anh.
Trận chiến này kéo dài nửa giờ mới hạ màn, kẻ địch tổn thất nặng nề, thậm chí không lọt vào được phạm vi 200 mét quanh trang viên, Hàn Tiêu tổng cộng bắn chết chín tên địch.
[Vòng thứ nhất hoàn thành, bạn nhận được 20000 điểm kinh nghiệm]
[Yêu cầu nhiệm vụ thay đổi]
[Nhiệm vụ vòng thứ hai yêu cầu: bảo vệ trang viên River Valley, thời gian ba ngày]
[Phần thưởng: 80000 điểm kinh nghiệm]
"Đợt thứ nhất quá đơn giản nên kinh nghiệm có vẻ hơi ít, có điều tốc độ tăng thế này cũng không tệ đâu."
Hàn Tiêu xoa cằm: "Vòng đầu tiên hai mươi nghìn, vòng thứ hai tám mươi nghìn, theo tỷ lệ này thì vòng thứ ba có khi phải tới ba trăm hai mươi nghìn, vòng thứ tư chẳng phải được một triệu... Dừng lại, đây là mơ hão thôi."
Có điều nói thật thì vòng thứ ba chắc hẳn cũng được hơn 150000 điểm.
Vòng thứ hai phải làm ba ngày, Hàn Tiêu cảm thấy hơi phí thời gian, bỗng anh nghĩ ra mình cũng có thể kiếm tiền ở đây mà, các cơ giới sư trong đám lính đánh thuê có mang theo máy móc thiết bị, anh có thể mượn dùng, miễn phí giúp lính đánh thuê bảo trì thiết bị.
Anh thuộc phái hành động nghĩ là làm ngay, thế nên lập tức đi vào khu vực hậu cần tìm thợ sửa chữa, những người này phần lớn đều theo nghề phụ cơ giới sư tự học sửa chữa, hệ cơ giới chân chính chỉ có hai người mà thôi.
"Anh muốn giúp chúng tôi sửa chữa sao?"
Một thợ sửa chữa kinh ngạc hỏi lại: "Anh là cơ giới sư à?"
Hàn Tiêu trực tiếp dùng hành động để chứng minh, anh cầm một khẩu súng lục trên bàn lên, thuần thục tháo ra sau đó lắp ráp lại như làm ảo thuật, toàn bộ quá trình liền mạch lưu loát không quá hai giây, giờ anh đã không còn là ma mới chỉ lắp mỗi khẩu súng lục cũng mất bốn mươi giây lúc trước rồi. Các kỹ năng giờ đã tăng mạnh nên tốc độ chế tạo và lắp ráp máy móc của anh đã vượt qua phạm trù người thường.
Đám thợ sửa chữa lập tức đồng ý, thậm chí còn nôn nóng không đợi được nữa.
Việc sửa chữa vừa khổ vừa mệt, hơn nữa còn là lao động nghĩa vụ, giờ có người chủ động muốn làm cu li nên đám thợ sửa chữa chỉ ước có thể ném toàn bộ công việc sang cho cơ giới sư đột ngột mọc lên này.
...
Rạng sáng, trước lúc hừng đông.
Trần Ly mang súng máy bị hư hỏng nặng đi vào khu vực hậu cần, tìm cơ giới sư quen biết để sửa.
"Vương Khê, giúp tôi sửa súng máy này với."
Vương Khê là một người đàn ông trung niên gầy gò, mặc áo may ô, đang nằm nhắm mắt nghỉ ngơi. Nghe giọng Trần Ly, gã chỉ mở mắt ra nhìn qua rồi tùy tiện bảo: "Anh đặt kia đi, đợi rảnh tôi sửa sau."
"Phiền anh nhanh một chút, sợ là ban ngày lại cần dùng rồi."
Vương Khê bực bội đáp: "Rồi, lát nữa tôi sẽ sửa cho anh."
Trần Ly đành phải bỏ đi, dù tính tình Vương Khê rất khó chịu nhưng lại là siêu năng giả hệ cơ giới, kỹ thuật cũng rất khá, để súng máy không bị hỏng trong lúc chiến đấu quan trọng nên hắn chỉ có thể tìm Vương Khê hỗ trợ.
Đợi Trần Ly đi rồi Vương Khê lại nhắm nghiền mắt, bắt đầu gà gật.
Khoảng năm phút sau, Vương Khê lại nghe thấy tiếng bước chân tới gần, gã bực mình mở choàng mắt, thấy vẫn là Trần Ly thì gắt lên: "Anh vội gì chứ, đến giờ tự tôi sẽ sửa cho anh, đừng làm phiền tôi nữa."
Thế nhưng Trần Ly lại lắc đầu, nói: "Trả súng máy lại cho tôi, tôi tìm người khác sửa."
Vương Khê cau mày, dù rất bực bội vì Trần Ly năm lần bảy lượt quấy rầy mình nhưng gã cũng không muốn vũ khí xảy ra vấn đề gì, nói thế nào thì gã cũng ở trong trang viên này, thế nên giọng điệu gã trở nên dịu hơn: "Kỹ thuật của người khác không ổn đâu, trời sáng tôi sẽ bắt tay vào việc, đi đi."
Chẳng ngờ Trần Ly vẫn kiên quyết đòi lại súng máy của mình: "Không cần, kỹ thuật của người kia tốt hơn anh nhiều."
Vương Khê nghe thế thì khó chịu lắm, khu vực hậu cần chỉ lớn có chừng này, ai chẳng biết rõ nhau, tên cơ giới sư còn lại không giỏi bằng gã, còn đám thợ sửa chữa kia thì càng không ra sao, tên này đang dọa ai chứ?
Bởi Trần Ly cứ khăng khăng như thế nên Vương Khê chỉ đành trả súng máy lại cho hắn. Thấy Trần Ly đi vào khu hậu cần bên cạnh, Vương Khê mới giật mình, vội vàng chạy theo, muốn xem thử cơ giới sư còn giỏi hơn cả mình là ai.
Vừa tới nơi Vương Khê đã lắp bắp kinh hãi, gã thấy đám thợ sửa chữa vô dụng kia đang vây xung quanh một người đàn ông mặc đồ đen, nhìn người đó gắt gao không rời với vẻ mặt vừa khiếp sợ vừa hâm mộ lại vừa hiếu học.
Vương Khê tập trung nhìn theo, lập tức ngây ra.
Chỉ thấy tốc độ tay của người đàn ông áo đen kia như làm ảo thuật, điều khiển các loại thiết bị cực nhanh, đồng thời tiến hành sửa chữa nhiều loại vũ khí một lúc như mây bay nước chảy, lưu loát tới đáng sợ, căn bản không cần dừng lại suy nghĩ, kỹ thuật thế này tới giờ Vương Khê chưa từng được nhìn thấy, người này chỉ có thể là cơ giới sư cấp cao hơn hẳn gã mà thôi!
Đám thợ sửa chữa vốn ôm ý tưởng ném hết công tác cho Hàn Tiêu, nhưng khi thấy anh bắt đầu làm việc thì kỹ thuật tay siêu nhanh của anh đã hút chặt ánh nhìn của họ. Họ cứ ngắm như mê như say, chỉ hận không thể lấy giấy bút ra mà ghi chép lại từng bước của Hàn Tiêu, nhiều chi tiết đã cho họ linh cảm rất lớn.
Nếu họ mà có bảng thông tin thì giờ trên đó sẽ xuất hiện tin tức thế này: "Bạn đang quan sát Hàn Tiêu (Level 34) tiến hành sửa chữa máy móc, có lĩnh hội, độ thuần thục của kỹ năng sửa chữa tăng cao."
Một cơ giới sư có trình độ ngang ngửa với Vương Khê cũng đứng bên cạnh, mê mẩn nhìn Hàn Tiêu.
Vương Khê phát hiện kỹ thuật của Hàn Tiêu không có điểm nào để chê cả, nói đúng hơn là trình độ của chính gã không đủ để nhận ra chỗ thiếu sót của Hàn Tiêu. Lòng gã vô cùng chán nản, định quay đầu rời đi nhưng bước chân lại chẳng chịu nghe lệnh, không tài nào dằn xuống mong muốn tiếp tục ở lại quan sát Hàn Tiêu làm việc, trong lòng gã vô cùng rối rắm.
Không đề cập tới những suy nghĩ nhỏ nhặt của người ngoài, Hàn Tiêu chỉ đắm chìm trong công việc sửa chữa, kinh nghiệm vù vù bay lên. Sửa chữa tinh vi Level 1 có hiệu quả cao hơn sửa chữa đơn giản rất nhiều, hai kỹ năng này không hề cùng đẳng cấp. Máy móc lẫn vũ khí cơ bản đều có thể sửa chữa rất nhanh, nếu không phải thiết bị quá đơn sơ thì hiệu suất còn có thể cao hơn nữa kìa.
Liên tục ba ngày Hàn Tiêu ngoại trừ thời gian nghỉ ngơi thì đều chiến đấu và sửa chữa máy móc, trong ba ngày tổng cộng có bốn đợt tấn công của kẻ địch. Tàu, xe bọc thép, đánh lén đều có đủ, còn có một đám kẻ địch mặc đồ lặn định xâm nhập từ con sông nhỏ phía Tây nhưng lại bị tay súng bắn tỉa phát hiện và tiêu diệt.
Sức tấn công của kẻ địch dần tăng lên, đến đợt thứ tư thì Hàn Tiêu nhanh nhạy phát giác có vẻ lực lượng thủ vệ trang viên dần lực bất tòng tâm, sự mỏi mệt tích lũy do liên tục tác chiến cường độ cao trong nhiều ngày đã bộc lộ, bắt đầu xuất hiện sai lầm và thương vong.
Lính đánh thuê gian khổ chiến đấu không ảnh hưởng tới Hàn Tiêu mấy, anh yên tâm phụ trách khu vực nhỏ của mình, chơi súng, bắn người. Anh phát hiện "cá lọt lưới" càng lúc càng nhiều, anh em Độc Phong dần dần không đủ sức chống chọi nữa.
Trải qua ba ngày sóng gió, cùng với mặt trời ngày mới ló rạng thì bảng thông tin cũng nhảy ra gợi ý mới.
[Hoàn thành vòng thứ hai, bạn nhận được 80000 điểm kinh nghiệm.]
"Cũng không tệ lắm, có lẽ vòng thứ ba sẽ bắt đầu khó dần lên."
Hàn Tiêu mở choàng mắt.
Kinh nghiệm từ nhiệm vụ và chế tạo ba ngày nay, cộng với kinh nghiệm giết địch được 180000 điểm, hiệu suất này có thể chấp nhận được.
[Yêu cầu nhiệm vụ thay đổi]
[Nhiệm vụ vòng thứ ba: ngăn cản đợt tấn công tiếp theo]
[Phần thưởng: 150000 điểm kinh nghiệm]
"Đúng là một trăm năm mươi nghìn thật."
Hàn Tiêu thốt lên, yêu cầu nhiệm vụ lần này khiến anh cảm nhận được bầu không khí khác thường.
Kẻ thù tiếp theo e là sẽ rất lợi hại, 90% khả năng lính đánh thuê sẽ không ngăn cản được.
Qua đèn pha ô tô, Hàn Tiêu thấy được lực lượng vũ trang của địch, tất cả đều là xe tải bọc thép đang lao tới rất nhanh, phía sau còn có một dàn tay súng hỏa lực mạnh mẽ, người và xe phối hợp tấn công trang viên.
Ngay sau đó, đám lính đánh thuê trong trang viên cũng nổ súng, tiếng súng máy gào thét rầm vang không dứt, ánh lửa từ nòng súng chính là ánh sáng nổi bật nhất trong màn đêm. Hàn Tiêu nhìn qua cũng thấy an tâm, số lượng và hỏa lực của kẻ địch chỉ tầm trung, không thể đột phá vòng vây súng máy của lính đánh thuê ở đây được.
"Pằng!"
Hàn Tiêu nghe được tiếng súng ngắm vang lên từ giữa lô cốt, anh em Độc Phong đã hành động, hai tay súng bắn tỉa vô cùng chuẩn xác đóng giữ ngay trung tâm.
Hàn Tiêu nhìn khu vực mình phụ trách, phạm vi rất nhỏ góc độ lại hạn chế, cơ bản chỉ có cá lọt lưới mới có thể liều lĩnh xông vào đây, lúc này vừa hay có một tiểu đội địch xâm nhập, anh nâng Xích Chuẩn lên ngắm rồi bắn, viên đạn xuyên thấu hình thoi bắn thủng cổ mấy tên địch, mưa máu tuôn trào.
Râu rậm lo lắng năng lực của Hàn Tiêu không đủ nên tranh thủ quay qua xem xét vài lần, thấy Hàn Tiêu cứ một súng lại cướp một mạng thì âm thầm kinh sợ, biết vị Hắc tiên sinh này không cần mình quan tâm nên không quay đầu lại nữa mà yên tâm giao khu vực bên đó lại cho anh.
Trận chiến này kéo dài nửa giờ mới hạ màn, kẻ địch tổn thất nặng nề, thậm chí không lọt vào được phạm vi 200 mét quanh trang viên, Hàn Tiêu tổng cộng bắn chết chín tên địch.
[Vòng thứ nhất hoàn thành, bạn nhận được 20000 điểm kinh nghiệm]
[Yêu cầu nhiệm vụ thay đổi]
[Nhiệm vụ vòng thứ hai yêu cầu: bảo vệ trang viên River Valley, thời gian ba ngày]
[Phần thưởng: 80000 điểm kinh nghiệm]
"Đợt thứ nhất quá đơn giản nên kinh nghiệm có vẻ hơi ít, có điều tốc độ tăng thế này cũng không tệ đâu."
Hàn Tiêu xoa cằm: "Vòng đầu tiên hai mươi nghìn, vòng thứ hai tám mươi nghìn, theo tỷ lệ này thì vòng thứ ba có khi phải tới ba trăm hai mươi nghìn, vòng thứ tư chẳng phải được một triệu... Dừng lại, đây là mơ hão thôi."
Có điều nói thật thì vòng thứ ba chắc hẳn cũng được hơn 150000 điểm.
Vòng thứ hai phải làm ba ngày, Hàn Tiêu cảm thấy hơi phí thời gian, bỗng anh nghĩ ra mình cũng có thể kiếm tiền ở đây mà, các cơ giới sư trong đám lính đánh thuê có mang theo máy móc thiết bị, anh có thể mượn dùng, miễn phí giúp lính đánh thuê bảo trì thiết bị.
Anh thuộc phái hành động nghĩ là làm ngay, thế nên lập tức đi vào khu vực hậu cần tìm thợ sửa chữa, những người này phần lớn đều theo nghề phụ cơ giới sư tự học sửa chữa, hệ cơ giới chân chính chỉ có hai người mà thôi.
"Anh muốn giúp chúng tôi sửa chữa sao?"
Một thợ sửa chữa kinh ngạc hỏi lại: "Anh là cơ giới sư à?"
Hàn Tiêu trực tiếp dùng hành động để chứng minh, anh cầm một khẩu súng lục trên bàn lên, thuần thục tháo ra sau đó lắp ráp lại như làm ảo thuật, toàn bộ quá trình liền mạch lưu loát không quá hai giây, giờ anh đã không còn là ma mới chỉ lắp mỗi khẩu súng lục cũng mất bốn mươi giây lúc trước rồi. Các kỹ năng giờ đã tăng mạnh nên tốc độ chế tạo và lắp ráp máy móc của anh đã vượt qua phạm trù người thường.
Đám thợ sửa chữa lập tức đồng ý, thậm chí còn nôn nóng không đợi được nữa.
Việc sửa chữa vừa khổ vừa mệt, hơn nữa còn là lao động nghĩa vụ, giờ có người chủ động muốn làm cu li nên đám thợ sửa chữa chỉ ước có thể ném toàn bộ công việc sang cho cơ giới sư đột ngột mọc lên này.
...
Rạng sáng, trước lúc hừng đông.
Trần Ly mang súng máy bị hư hỏng nặng đi vào khu vực hậu cần, tìm cơ giới sư quen biết để sửa.
"Vương Khê, giúp tôi sửa súng máy này với."
Vương Khê là một người đàn ông trung niên gầy gò, mặc áo may ô, đang nằm nhắm mắt nghỉ ngơi. Nghe giọng Trần Ly, gã chỉ mở mắt ra nhìn qua rồi tùy tiện bảo: "Anh đặt kia đi, đợi rảnh tôi sửa sau."
"Phiền anh nhanh một chút, sợ là ban ngày lại cần dùng rồi."
Vương Khê bực bội đáp: "Rồi, lát nữa tôi sẽ sửa cho anh."
Trần Ly đành phải bỏ đi, dù tính tình Vương Khê rất khó chịu nhưng lại là siêu năng giả hệ cơ giới, kỹ thuật cũng rất khá, để súng máy không bị hỏng trong lúc chiến đấu quan trọng nên hắn chỉ có thể tìm Vương Khê hỗ trợ.
Đợi Trần Ly đi rồi Vương Khê lại nhắm nghiền mắt, bắt đầu gà gật.
Khoảng năm phút sau, Vương Khê lại nghe thấy tiếng bước chân tới gần, gã bực mình mở choàng mắt, thấy vẫn là Trần Ly thì gắt lên: "Anh vội gì chứ, đến giờ tự tôi sẽ sửa cho anh, đừng làm phiền tôi nữa."
Thế nhưng Trần Ly lại lắc đầu, nói: "Trả súng máy lại cho tôi, tôi tìm người khác sửa."
Vương Khê cau mày, dù rất bực bội vì Trần Ly năm lần bảy lượt quấy rầy mình nhưng gã cũng không muốn vũ khí xảy ra vấn đề gì, nói thế nào thì gã cũng ở trong trang viên này, thế nên giọng điệu gã trở nên dịu hơn: "Kỹ thuật của người khác không ổn đâu, trời sáng tôi sẽ bắt tay vào việc, đi đi."
Chẳng ngờ Trần Ly vẫn kiên quyết đòi lại súng máy của mình: "Không cần, kỹ thuật của người kia tốt hơn anh nhiều."
Vương Khê nghe thế thì khó chịu lắm, khu vực hậu cần chỉ lớn có chừng này, ai chẳng biết rõ nhau, tên cơ giới sư còn lại không giỏi bằng gã, còn đám thợ sửa chữa kia thì càng không ra sao, tên này đang dọa ai chứ?
Bởi Trần Ly cứ khăng khăng như thế nên Vương Khê chỉ đành trả súng máy lại cho hắn. Thấy Trần Ly đi vào khu hậu cần bên cạnh, Vương Khê mới giật mình, vội vàng chạy theo, muốn xem thử cơ giới sư còn giỏi hơn cả mình là ai.
Vừa tới nơi Vương Khê đã lắp bắp kinh hãi, gã thấy đám thợ sửa chữa vô dụng kia đang vây xung quanh một người đàn ông mặc đồ đen, nhìn người đó gắt gao không rời với vẻ mặt vừa khiếp sợ vừa hâm mộ lại vừa hiếu học.
Vương Khê tập trung nhìn theo, lập tức ngây ra.
Chỉ thấy tốc độ tay của người đàn ông áo đen kia như làm ảo thuật, điều khiển các loại thiết bị cực nhanh, đồng thời tiến hành sửa chữa nhiều loại vũ khí một lúc như mây bay nước chảy, lưu loát tới đáng sợ, căn bản không cần dừng lại suy nghĩ, kỹ thuật thế này tới giờ Vương Khê chưa từng được nhìn thấy, người này chỉ có thể là cơ giới sư cấp cao hơn hẳn gã mà thôi!
Đám thợ sửa chữa vốn ôm ý tưởng ném hết công tác cho Hàn Tiêu, nhưng khi thấy anh bắt đầu làm việc thì kỹ thuật tay siêu nhanh của anh đã hút chặt ánh nhìn của họ. Họ cứ ngắm như mê như say, chỉ hận không thể lấy giấy bút ra mà ghi chép lại từng bước của Hàn Tiêu, nhiều chi tiết đã cho họ linh cảm rất lớn.
Nếu họ mà có bảng thông tin thì giờ trên đó sẽ xuất hiện tin tức thế này: "Bạn đang quan sát Hàn Tiêu (Level 34) tiến hành sửa chữa máy móc, có lĩnh hội, độ thuần thục của kỹ năng sửa chữa tăng cao."
Một cơ giới sư có trình độ ngang ngửa với Vương Khê cũng đứng bên cạnh, mê mẩn nhìn Hàn Tiêu.
Vương Khê phát hiện kỹ thuật của Hàn Tiêu không có điểm nào để chê cả, nói đúng hơn là trình độ của chính gã không đủ để nhận ra chỗ thiếu sót của Hàn Tiêu. Lòng gã vô cùng chán nản, định quay đầu rời đi nhưng bước chân lại chẳng chịu nghe lệnh, không tài nào dằn xuống mong muốn tiếp tục ở lại quan sát Hàn Tiêu làm việc, trong lòng gã vô cùng rối rắm.
Không đề cập tới những suy nghĩ nhỏ nhặt của người ngoài, Hàn Tiêu chỉ đắm chìm trong công việc sửa chữa, kinh nghiệm vù vù bay lên. Sửa chữa tinh vi Level 1 có hiệu quả cao hơn sửa chữa đơn giản rất nhiều, hai kỹ năng này không hề cùng đẳng cấp. Máy móc lẫn vũ khí cơ bản đều có thể sửa chữa rất nhanh, nếu không phải thiết bị quá đơn sơ thì hiệu suất còn có thể cao hơn nữa kìa.
Liên tục ba ngày Hàn Tiêu ngoại trừ thời gian nghỉ ngơi thì đều chiến đấu và sửa chữa máy móc, trong ba ngày tổng cộng có bốn đợt tấn công của kẻ địch. Tàu, xe bọc thép, đánh lén đều có đủ, còn có một đám kẻ địch mặc đồ lặn định xâm nhập từ con sông nhỏ phía Tây nhưng lại bị tay súng bắn tỉa phát hiện và tiêu diệt.
Sức tấn công của kẻ địch dần tăng lên, đến đợt thứ tư thì Hàn Tiêu nhanh nhạy phát giác có vẻ lực lượng thủ vệ trang viên dần lực bất tòng tâm, sự mỏi mệt tích lũy do liên tục tác chiến cường độ cao trong nhiều ngày đã bộc lộ, bắt đầu xuất hiện sai lầm và thương vong.
Lính đánh thuê gian khổ chiến đấu không ảnh hưởng tới Hàn Tiêu mấy, anh yên tâm phụ trách khu vực nhỏ của mình, chơi súng, bắn người. Anh phát hiện "cá lọt lưới" càng lúc càng nhiều, anh em Độc Phong dần dần không đủ sức chống chọi nữa.
Trải qua ba ngày sóng gió, cùng với mặt trời ngày mới ló rạng thì bảng thông tin cũng nhảy ra gợi ý mới.
[Hoàn thành vòng thứ hai, bạn nhận được 80000 điểm kinh nghiệm.]
"Cũng không tệ lắm, có lẽ vòng thứ ba sẽ bắt đầu khó dần lên."
Hàn Tiêu mở choàng mắt.
Kinh nghiệm từ nhiệm vụ và chế tạo ba ngày nay, cộng với kinh nghiệm giết địch được 180000 điểm, hiệu suất này có thể chấp nhận được.
[Yêu cầu nhiệm vụ thay đổi]
[Nhiệm vụ vòng thứ ba: ngăn cản đợt tấn công tiếp theo]
[Phần thưởng: 150000 điểm kinh nghiệm]
"Đúng là một trăm năm mươi nghìn thật."
Hàn Tiêu thốt lên, yêu cầu nhiệm vụ lần này khiến anh cảm nhận được bầu không khí khác thường.
Kẻ thù tiếp theo e là sẽ rất lợi hại, 90% khả năng lính đánh thuê sẽ không ngăn cản được.
Tác giả :
Tề Bội Giáp