Siêu Sao

Chương 173

Ở trong ấn tượng của Đường Phong, phàm là phạm nhân khi thấy cảnh sát đều sẽ muốn bỏ chạy, trước đó khi nghe Charles nói bị một Anh quốc mỹ nhân đuổi theo, cậu cũng nghĩ là Charles là ở chung quanh tránh né Ivan đuổi bắt, thế nhưng hiện tại đến xem thì tựa hồ chuyện không phải như vậy.

Ngày hôm qua Charles đứng trên sân thượng đặc biệt hữu hảo phất tay thăm hỏi Ivan, còn không biết xấu hổ hướng người ta hô to: “Bảo Bối Ivan thân ái của anh, em không cần chạy đuổi theo anh, tim của anh đã có chủ sở hữu, em và anh đã định trước là không có duyên phận, chúc chúng ta vĩnh viễn không cần gặp lại nhau."

Những lời này Đường Phong ở trong phòng cũng nghe được, nếu như cậu là Ivan khẳng định sẽ bị tức chết.

“Hiện tại anh muốn tôi làm sao bây giờ, Charles, ngoại trừ đem phiền phức lại cho tôi thì anh còn có thể làm gì, anh xem, tôi chỉ muốn làm một người bình thường, hảo hảo đóng phim, sống một cuộc sống của người bình thường. Thế nhưng hiện tại anh lại đem tôi quấn vào trong một đám dây nhợ hỗn độn, tôi cảm thấy cuộc sống bây giờ của tôi càng kích thích hơn cả trong phim ảnh."

Cậu đã ở trên thuyền ngày thứ hai, ngày mai thuyền sẽ cập bờ hoàn đảo Phukhet của Thái Lan, nếu như có thể cậu rất muốn từ Thái Lan ngồi máy bay quay về, nhưng hiện tại vấn đề là cậu không có mang theo hộ chiếu, tất cả giấy tờ gồm cả hộ chiếu đều ở chỗ của Lục Thiên Thần, cậu nghĩ cần liên lạc với Lục Thiên Thần.

“Thân ái, cậu không thể nào là một người bình thường, cậu so với tất cả mọi người tôi đã gặp đều khả ái hơn, Đại minh tinh của tôi, chúng ta thật vất vả mới có thể gặp mặt, cậu muốn bỏ tôi mà đi sao?" Charles ai oán giống như một con gấu nhồi bông to đùng ôm lấy cánh tay Đường Phong, dùng gương mặt không ngừng cọ cọ.

“Đừng làm nũng với tôi…" Đường Phong cười khổ.

“Tôi yêu cậu bảo bối, tuy rằng tôi bình thường dễ dàng nói thích với người khác, thế nhưng duy độc một chữ này cho tới bây giờ đều rất thận trọng, tôi xin thề cậu là người đầu tiên tôi nói chữ yêu, cũng tuyệt đối là người cuối cùng." Charles thề son sắt.

“Được rồi, tôi tiếp thu tình yêu của anh! Hiện tại, Charles tiên sinh thân ái của tôi, anh chuẩn bị khi nào thì đưa tôi trở về?" Đường Phong cũng không ăn quả này của Charles, đang nói quay chung quanh trọng điểm mà chỉ lơ là một chút đã lệch khỏi quỹ đạo.

Charles đưa tay ôm ngực bày ra một bộ dáng tổn thương bị vứt bỏ: “Cậu hại tôi bị thương, thân ái."

“Phải không? Này thật là vinh hạnh của tôi a." Đường Phong giương lên tươi cười, tuyệt đối là trả đũa việc bị Charles ức hiếp một tháng trước kia.

Charles đưa nửa mắt gấu mèo nhìn chằm chằm Đường Phong một hồi lâu, cuối cùng chỉ có thở dài lại thở dài.

“Tạm thời tôi vẫn không thể cho cậu trở về, thân ái." Loài này nghe có vài phần nghiêm túc.

“Có thể nói nguyên nhân cho tôi biết không?" Đường Phong hỏi.

Nếu như Charles dám nói là bởi vì các loại lý do như “tôi quá nhớ cậu nha", cậu tuyệt đối sẽ tìm cơ hội đem mắt gấu mèo của Charles bổ sung đầy đủ, dù cho bị ném xuống biển cậu cũng muốn làm như vậy. “Tin tưởng tôi, tôi đây là suy nghĩ cho sự an toàn của cậu." Charles khó có được trở nên thành khẩn, tuy rằng Đường Phong không quá hiểu rõ lời của Charles.

Đường Phong cười khổ, thập phần không giải thích được mà hỏi: “An toàn của tôi? Lẽ nào có ai muốn mạng của tôi?"

Cậu từ trước đến nay luôn là một người thích dĩ hòa vi quý, không nhớ rõ đã trêu chọc qua người nào, cho dù có, cũng nhất định là phiền phức do mấy tên Lục Thiên Thần, Charles hay Albert mang đến.

“Anh sẽ không nói là Ivan cảnh quan đi?" Đường Phong hoài nghi nhíu mày, cậu nhớ kỹ ánh mắt Ivan nhìn cậu vào hôm qua, cùng lần đầu tiên bọn họ gặp mặt càng thêm lạnh lùng hơn, cho dù Ivan đã từng cùng Charles có một đoạn quá khứ không muốn cho người biết, thế nhưng điều này cũng không đủ để trở thành lý do để đối phương uy hiếp tính mạng của cậu.

Ivan thế nhưng là cảnh quan, là hình cảnh quốc tế.

“Hắn tạm thời tính là một ngòi nổ đi." Charles có chút hổ thẹn mở ra hai tay ôm nam nhân, đầu chôn trên lưng Đường Phong thanh âm nghe có chút rầu rĩ, rồi lại mang theo ý tứ kiên định cùng vài phần hung ác độc địa, “Tôi sẽ không để cho bất kì ai tổn thương cậu."

Đường Phong chỉ vỗ nhè nhẹ lên lưng của Charles, người này luôn luôn khiến cậu không thể tránh né được.

“Như vậy nghe như anh tựa hồ cảm thấy Lục Thiên Thần cũng không thể bảo vệ được tôi?"

“Có rất nhiều chuyện, hắn không biết." Charles hôn lên cổ nam nhân một cái, “Không biết chuyện thì không có cách nào đi phòng bị, mà tôi càng thích đem người tôi quý trọng đặt ở bên cạnh mình."

“Được rồi, tôi không biết đến tột cùng là có chuyện gì xảy ra, bất quá nếu cùng Ivan cảnh quan có quan hệ, không bằng anh nói cho tôi rốt cục là có chuyện gì xảy ra?" Trời a! Đường Phong ngẫm lại thì nhịn không được lại mắng lên, “Qua nửa tháng nữa tôi còn muốn đi Venice tham gia lễ trao giải điện ảnh, Charles, nếu như đến lúc đó tôi không đi được tôi nhất định sẽ giết anh, tôi thề đấy!"

Charles vội vã ôm chặt nam nhân trấn an: “Tôi thề, cậu nhất định sẽ bình yên vô sự đúng giờ đến Venice."

Sau đó Charles thẳng thắn nói rõ mọi chuyện cho Đường Phong.

Ivan sinh ra trong một gia đình quý tộc ở Anh, cha chính là một trong những lãnh đạo của tổ chức hình cảnh quốc tế ở Anh, con kế nghiệp cha, Ivan sau khi tốt nghiệp đại học liền tiến nhập phân bộ của tổ chức hình cảnh quốc tế ở Anh, đồng thời chỉ trong hai năm ngắn ngủi đã lên vị trí tổ trưởng, ai cũng cho rằng hắn là một lãnh đạo mới trong tương lai của phân bộ ở Anh.

Gút mắc giữa Charles cùng Ivan bắt đầu từ ba năm trước.

Ba năm trước đây Charles ở Châu Âu chơi đùa vui vẻ vô cùng, hắc bạch lưỡng đạo đều có chân, Ivan tuổi trẻ khí thịnh lập lời thề phải tìm được chứng cớ Charles buôn lậu rồi bắt hắn, đáng tiếc sau đó cảnh quan trẻ tuổi đỡ không được sự dụ hoặc của lão bánh quẩy Charles, một con mèo trắng một con gấu chóc cứ như thế mà lăn trên giường.

Charles ngay từ đầu đã không có ý định nghiêm túc về việc nói chuyện tình cảm, nhưng Ivan tựa hồ đã thực sự lún sâu, kết quả tự nhiên chính là Charles không muốn tiếp tục chơi đùa nữa, tuy rằng Ivan không nói gì nhưng từ đó về sau mỗi ngày đều lăn lộn tìm chứng cứ để đưa tên đại kiêu hùng Charles này vào tù.

“Anh thật bại hoại." Đường Phong nghe xong liền cho người này một cái đánh giá.

Charles không cho là đúng: “Loại chuyện cảm tình này có thể miễn cưỡng sao? Ngay từ đầu hắn nên hiểu rõ, cùng một chỗ với một người ở trong hắc ám là không có khả năng, một tên xuất thân từ quý tộc thì nên tìm một tiểu thư quý tộc kết hôn sinh con."

“Vậy sao anh lại đi trêu chọc người ta?"

“Tôi chỉ tùy tiện hẹn hắn đi uống rượu, ai biết được hắn thực sự tới." Charles nói đến vẫn có chút oán giận, “Người Anh không phải đều đặc biệt kiêu ngạo sao? Trời ạ, tôi cũng phông chỉ uống rượu với một cảnh quan là hắn."

Kết quả chỉ có Ivan gắt gao đuổi theo Charles không tha.

“Hắn là thực sự yêu anh." Đường Phong nghĩ như vậy.

Charles hừ nhẹ một tiếng: “Không, đối với thiên chi kiêu tử đầy cao ngạo như hắn mà nói, hắn chỉ là không tiếp thu được chuyện mình bị vứt bỏ mà thôi."

“Anh luôn luôn có lý do của anh."

Charles nở nụ cười, đưa tay giữ lấy vai Đường Phong: “Cho nên khi hắn biết tôi đã yêu một người xuất thân là ngôi sao, Ivan càng thêm không chấp nhận được, cùng cái loại người nhân sĩ thượng lưu tiếp xúc càng lâu, cậu sẽ càng hiểu rõ bọn họ có bao nhiêu kiêu ngạo cùng tự phụ, mặt ngoài thân sĩ là cớ nào dối trá cùng buồn cười."

Đối với ngôn luận của Charles, đã từng lăn lộn trong vòng tròn xã giao lâu năm, Đường Phong có chút đồng ý.

“Hiện tại đã biết, như vậy anh đã có biện pháp giải quyết?" Đường Phong hỏi.

Charles cong khóe môi mỉm cười, có rất nhiều chuyện ngay khi hắn đi cùng Đường Phong đến Mỹ đã lên sẵn kế hoạch.

Cái gì cùng Lục Thiên Thần cùng nhau hợp tác cầm giữ Đường Phong đến đối phó Albert, loại biện pháp buồn cười này không thể duy trì cả đời, không, đừng nói là cả đời, dù là mấy tháng đều có vẻ cực kỳ gian nan.

Trước khi hắn nói với Đường Phong, hắn đã biết hắn muốn cái gì.

Hiện tại, hắn vẫn kiên trì điểm này như cũ.

Có vài thứ có thể cầm giữ chung, nhưng cũng có vài thứ bọn họ không có cách nhau cùng nhau chung hưởng.

Vào ban đêm, Charles quang minh chính đại mời bọn người Ivan đến tham gia tiệc rượu trên thuyền của hắn, hiện tại Đường Phong đã hiểu vì dao Charles lại kiêu ngạo như vậy rồi.

Chính là thời gian trước đó không lâu, tổ chức hình cảnh quốc tế không biết vì sao đột nhiên hủy bỏ lệnh truy nã bí mật với Charles, mà Ivan sở dĩ tìm được Charles, kỳ thực là do Ivan vẫn luôn phái người giám thị Đường Phong.

Tuy rằng Lục Thiên Thần đem Đường Phong đánh mất, nhưng người của Ivan vẫn theo Đường Phong thẳng đến trên du thuyền tìm được Charles.

Người chứng kiến lúc đó cũng không chỉ có một mình Ivan, từ góc độ nào đó mà nói, hiện tại Đường Phong ở cùng một chỗ với Charles có thể coi là nhân vật bị hại, mặc kệ thế nào cũng sẽ không bị dính dáng đến vấn đề nghi phạm, huống chi hiện tại Charles hoàn toàn là một người tự do.

Tuy rằng Ivan thông qua theo dõi tìm được Charles, nhưng người sau lại không có chút kinh ngạc.

Dựa theo cách nói của Charles là: “tôi biết hắn một mực theo dõi giám thị cậu, nếu hắn nghĩ thông qua việc đó tìm được tôi, tôi đây sẽ thành toàn cho hắn." Được rồi, Charles tự có quyết đinh của Charles.

Rất nhanh Đường Phong đã phát hiện tựa hồ mình đã quên chuyện gì đó, chính là còn có hai người cùng cậu bị Charles mang đi, Tô Khải Trình một người, cùng với một thực tập sinh nho nhỏ, đáng thương bị cuốn vào cùng cậu, đồng chí Lý Đông Tây.
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại