Siêu Sao
Chương 127: Ban huấn luyện siêu sao kết thúc (hai)
Kết thúc cuộc thi, Đường Phong một mình đến toilet rửa mặt, lau đi lớp phấn trang điểm của nhân viên hóa trang.
“Đô đô đô–" điện thoại di động rung lên, trên màn hình hiện lên một dãy số xa lạ.
“Uy." Cậu cầm khăn lau lau tay rồi bắt máy.
[ Đường tiên sinh, diễn xuất vô cùng tuyệt vời, vô cùng vô cùng tuyệt vời, cho nên tôi không thể khống chế được chính mình mà phải gọi điện thoại cho cậu, tôi thích diễn xuất của cậu, thích biểu tình như sắp rơi lệ khi đứng bên cửa sổ của cậu, thích kiên nghị cùng sạch sẽ trong mắt của cậu, tôi bị mê hoặc bởi diễn xuất của cậu, triệt triệt để để!]
Phương thức nói chuyện giống như của diễn viên sân khấu kịch, ngôn ngữ khoa trương lại có chút quái dị cùng với thanh âm được cho là đặc biệt dễ nghe, Đường Phong rất khó để không nhận ra đối phương.
Từ lần uống cà phê cùng Albert ở Mỹ, Đường Phong biết người đàn ông quái dị này sớm muộn gì cũng sẽ gọi điện cho cậu, nhưng thật không ngờ sẽ cách lần gặp mặt lâu đến tận giờ, càng không nghĩ đến đối phương gọi điện thoại đến lại là mang theo một cỗ vị đạo ngưỡng mộ giả dối.
“Cám ơn." Căn cứ vào lễ phép, Đường Phong vẫn nói lời cám ơn.
[Không, người nói cám ơn phải là tôi, đối với một người đàn ông thân ở hắc ám như tôi, cậu như một viên ngọc có ánh sáng rực rỡ chiếu rọi tim tôi]
Không phải chưa từng nghe qua tán dương nhiệt tình đầy buồn nôn, nhưng những lời này được nói ra từ trong miệng Albert nghe thế nào đều có cỗ vị đạo mao cốt tủng thiên, giống như phong cách vừa ra khỏi hắc ám trong kịch xếch-phia, nghe thế nào cũng không được tự nhiên. Đường Phong nhéo nhéo mũi, đẩy cửa đi ra ngoài, cậu tốt nhất nên tìm một nơi không có người để nói chuyện điện thoại với Albert, vị tiên sinh đặc biệt này gọi điện thoại cho cậu hẳn không chỉ cho cậu vài loài ca ngợi.
[Kiên nghị của cậu, còn có thông minh của cậu, chúng nó đều khiến tôi mê muội không ngớt. Tôi nghe nói mới đây cậu vừa trải qua một lần bắt cóc, úc, trời a, chuyện này thực sự khiến tôi vô cùng kinh ngạc]
Tôi cũng không tìm thấy mảy may kinh ngạc trong giọng điệu bình thản của anh, mặt khác, người này sao biết cậu bị Tô Khải Trình bắt cóc?
[Thế nhưng cậu lại dựa vào chính mình thoát khỏi nanh vuốt của ma quỷ thành công bỏ chạy, dưới tình huống khẩn cấp lại vô cùng nguy hiểm, trí tuệ cùng sự quả quyết của cậu khiến tôi điên cuồng!]
Anh điên cuồng là nguyên nhân của riêng anh, không nên đem trách nhiệm đổ lên người của tôi, Albert điên cuồng tiên sinh.
“Cho nên," cậu dừng lại một chút, “Albert tiên sinh, anh rốt cuộc tìm tôi có chuyện gì?"
[Thả lỏng, đừng khẩn trương, tôi chỉ là một khán giả trung thành của cậu, đang hướng cậu biểu đạt sự ái mộ, ha hả… chờ đến ngày cậu tỏa hào quang, đi đến điểm cuối cùng, chỉ có tôi có thể không để cho cậu chịu tổn thương, một tình yêu chân chính khác biệt với những kẻ tầm thường]
Đầu bên kia điện thoại phát sinh một tiếng cười khẽ của người đàn ông, sau đó điện thoại bị cắt đứt.
Khán giả trung thành? Phần tử cuồng nhiệt nguy hiểm thì đúng hơn.
…
…
Ban huấn luyện siêu sao kết thúc một cách hoàn mỹ, tối hôm sau ở building của tập đoàn Thiên Thần tổ chức tiệc ăn mừng cùng lễ công bố giải thưởng, trước khi đi vào tham dự tiệc mọi người đều đi lên một tấm thảm đầy sao, ngụ ý con đường ngôi sao bằng phẳng thuận lợi.
Nghi thức thảm sao còn chưa bắt đầu, hai bên hội trường đã chật ních các đối tượng truyền thông, một ban huấn luyện siêu sao nho nhỏ dĩ nhiên không thể hấp dẫn nhiều ký giả truyền thông như vậy, ở trong ban huấn luyện siêu sao, có các lão sư cùng các học viên được chờ mong là siêu sao trong tương lai, thế nhưng trong mắt công chúng, bọn họ bất quá là một đám ngôi sao nho nhỏ mới bắt đầu xuất đạo, không có tác phẩm cũng không có danh tiếng.
Đêm nay ngoại trừ học viên còn có những trụ cột đến trợ giúp, các minh tinh, đạo diễn cùng nhân sĩ nổi danh đứng trên thảm đỏ, những người này mới là nhân vật chính được chú ý.
Mấy người học viên trước khi tham gia đều được công ty chuẩn bị trang phục cùng trang sức để hóa trang, được Vu mỗ gia D tài trợ vật phẩm xa xỉ, những người này vẫn chưa chân chính tiến nhập giới giải trí cho nên bọn họ không đủ sức mua nổi trang phục sang trọng, đương nhiên, sau đều phải trả lại.
Hôm nay Đường Phong mặc một bộ tây trang màu trắng cách điệu, rất có vị đạo nho nhã cổ điển, tiểu nơ xinh đẹp, cùng một bộ kính đen không độ, cùng với kiểu tóc chải vuốt toàn bộ sợi tóc ra sau.
Dựa theo cách nói của Tiểu Vũ, Đường Phong hôm nay đi chính là một quý tộc chính tông, đứng trên thảm đỏ tuyệt đối không thua kém các nam ngôi sao khác, mặc kệ là vẻ ngoài hay khí chất, người này luôn có tính chất đặc biệt mà tiểu minh tinh khác không thể nào có, đó chính là khí chất cùng phong độ.
Hiện tại Đường Phong đang ngồi trên xe đen có rèm che, trên ghế phó lái là người đại diện kiêm trợ lý của cậu Tiểu Vũ, bên trái cậu là Lục Thiên Thần, bên phải là Charles, là hai trong ba người đầu tư của Ban huấn luyện siêu sao, Lục Thiên Thần cùng Charles tự nhiên cũng sẽ xuất hiện trên thảm đỏ, với thân phận đại phú hào cùng vẻ ngoài đẹp trai đã đủ mưu sát vô số cô gái cùng với tiếng thét chói tai.
Bọn họ sẽ cùng đi lên thảm đỏ như thế này, ngươi không có nghe lầm, ba người bọn họ, Đường Phong ở chính giữa, Lục Thiên Thần bên trái, Charles bên phải, cùng nhau đi lên thảm đỏ.
“Đây là lần đầu tiên cậu đi thảm đỏ, khẩn trương không?" Lục Thiên Thần nhẹ nhàng hỏi một câu.
“Có hai người làm đại hộ pháp, tôi muốn khẩn trương rất khó." Đường Phong giương lên khóe miệng, đối với một người hàng năm đều phải đi đủ loại thảm đỏ linh tinh, không bao lâu ngươi sẽ cùng khẩn trương nói tạm biệt, chỉ là đi lên bày tư thế cho truyền thông chụp ảnh, cấp fan hâm mộ kí tên, chào hỏi, đùa giưỡn lại đùa giỡn.
“Đây không phải là lần đầu tiên tôi đi thảm đỏ, nhưng tuyệt đối là lần khiến tôi khó quên nhất." Charles tâm tình tốt nói.
Trước đó không lâu có vài tin tức liên quan đến Đường Phong, trong đó chính là chuyện xấu cậu bắt cá hai tay, một cái thuyền họ Lục, một cái thuyền là con lai, hiện tại hai cái thuyền cùng hộ tống cậu, như vậy có thể đem một số người có miệng thối đóng lại.
“Thỉnh đến khu chuẩn bị làm chuẩn bị."
Xe dừng ở khu chuẩn bị, nghe nói một trong ba người đầu tư Tô Khải Trình cùng người vừa xuất viện Ca Trần đến làm khách quý bước lên thảm đỏ, mà hiện tại bọn họ ba người đàn ông lại là làm người mở màn.
Tiếng nhạc cùng thanh âm hoan hô của ký giả từ ngoài cửa xe truyền đến tạo nên một loại ảo giác không chân thực, giống như đang sa vào trong dòng nước tràn ngập một màu xanh đậm.
Khi cửa xe mở ra, những ánh đèn chói mắt thuộc về giới giải trí kia, những tiếng hoan hô như cuồng phong của người hâm mộ kia, người đi đến cuối cùng sẽ có được tất cả.
Mà hiện tại, tất cả chỉ mới bắt đầu.
Charles cùng Lục Thiên Thần phân ra từ hai bên trái phải của xe đi xuống làm cho khi Đường Phong xuống xe thì trước mặt đã xuất hiện hai người đàn ông hướng cậu vươn tay, cậu mỉm cười, không hề do dự phân biệt nắm lấy Charles cùng Lục Thiên Thần.
Trong nháy mắt, vô số đèn flash nhoáng lên đem đêm tối rọi sáng, mà bọn họ lại vô cùng tự nhiên cùng chuyên nghiệp nắm tay nhau đi trên thảm đỏ vinh quang.
Giờ khắc này, có lẽ có rất nhiều người hiếu kì quan hệ giữa ba người bọn họ là như thế nào, là quan hệ yêu đương tam giác như bên ngoài đồn đãi? Nhưng vì sao có thể bình an vô sự cùng nắm tay nhau đi về phía trước? Hay cái gọi là yêu sách căn bản là giả mà thôi?
Quay mặt hướng về phía đèn flash, Đường Phong chỉ lộ ra tươi cười tự tin mà thong dong.
Về phần đáp án, người bên ngoài vĩnh viễn sẽ không biết.
…
…
Sau khi đi qua thảm đỏ sẽ có một MC chuyên phỏng vấn đưa quyển sách kí tên, ba người đàn ông sau khi ký xong liền bị nữ MC xinh đẹp lôi qua hỏi vài vấn đề.
“Chúng ta hỏi Lục tổng trước, lựa chọn bước lên thảm đỏ cùng Đường Phong, có phải là có ý nghĩa Lục tổng sau đó phải dìu dắt Đường Phong nhiều hơn?" Tầm mắt của nữ MC dời qua dời lại trên người của Lục Thiên Thần cùng Đường Phong, thế nào đều lộ ra vị đạo cổ quái.
Lục Thiên Thần đạm nhiên cười, trả lời bằng giọng quan: “Chỉ cần là người có năng lực, giải trí Thiên Thần chúng tôi đều dìu dắt, đương nhiên, biểu hiện ưu tú của Đường Phong trong ban huấn luyện siêu sao cũng đã được mọi người nhìn thấy."
Tên già đời, Đường Phong nhấp miệng hé chút răng.
“Charles tiên sinh, chúng tôi hoàn toàn không biết nguyên lai anh cũng là một trong những người đầu tư cho ban huấn luyện siêu sao, vậy có phải hay không bởi vì nâng đỡ người mới như vậy mà ở trong tiết mục liên tục chọn Đường Phong?" Nữ MC đem vấn đề vứt cho Charles.
“Cô thế nào sẽ nghĩ như vậy? Tôi sẽ không để công việc ảnh hưởng đến sinh hoạt cá nhân, nguyện nhân cho sự chọn lựa của tôi rất đơn giản, Đường Phong là một chàng trai tốt, ở chung với cậu ấy rất thoải mái, cũng vô cùng vui vẻ." Cũng may Charles bình thường không đứng đắn khi đối mặt với màn ảnh cũng coi như bình thường.
Trong lúc hai người đại phú hào đẹp trai đang tiếp thu thăm hỏi thì bên ngoài vang lên tiếng hoan hô của một mảnh nữ nhân, mơ hồ còn có thể nghe được tiếng la như là “Đường Phong cùng Lục Thiên Thần" “Đường Phong cùng Charles mới là một đôi".
“Ba người luôn đi!" Đương nhiên, thỉnh thoảng cũng sẽ có giọng nam thô ráp truyền ra từ trong những tiếng la hỗn tạp.
Nữ MC cười càng thêm ái muội, cuối cùng đem microphone đưa cho Đường Phong: “Nếu như cho cậu lựa chọn giữa Lục tổng cùng Charles tiên sinh, Đường Phong cậu sẽ chọn ai?"
“Trên thực tế tôi không thích làm chọn lựa." Cố ý khoa trương ôm lấy cánh tay của Lục Thiên Thần cùng Charles, Đường Phong nhướng mày, một bộ người chiến thắng cười nói, “Vấn đề không nằm ở lựa chọn của tôi, mà bọn họ yêu tôi muốn chết rồi, đúng không?"
Lục Thiên Thần cùng Charles từ chối cho ý kiến, ký giả hai bên bị sự hài hước của Đường Phong chọc cho nở nụ cười.
Sau khi nữ MC phỏng vấn vẫn còn bị các phóng viên giải trí phỏng vấn, gần nhất Đường Phong có rất nhiều tin tức liên quan nên bị một ít phóng viên đài truyền hình cùng các trang web lôi kéo không thể thoát thân.
Đường Phong thông thạo nắm trong tay cầm các microphone có dán tên của đài truyền hình, sự thành thạo đó khiến các nữ phóng viên không ngừng xuýt xoa.
“Đường Phong, cậu từng ở nhà luyện tập ôm microphone sao?" Nhìn mấy người mới khác, mỗi lần đều đem microphone làm rơi xuống đất, chỗ nào giống chàng trai này, tùy tiện ôm đã vững vàng không chút nào bối rối.
“Tôi hiện tại cầm là microphone, sau đó ôm chính là cúp, không sai, tôi từng ở nhà luyện tập qua, bất quá là luyện tập song song ôm bốn năm cúp." Vẫn là phong cách trả lời như trước của Đường Phong.
“Chúng tôi tin tưởng cậu có thể, màn biểu diễn cuối cùng của cậu trong ban huấn luyện siêu sao vô cùng tuyệt vời!" Còn có phóng viên biểu đạt sự yêu thích đối với Đường Phong.
“Ngô, đương nhiên rồi." Đường Phong làm hình dạng hé miệng cười khiến những người khác cùng bật cười theo.
Bất quá không phải phóng viên nào cũng ôn hòa dễ thương như thế, rất nhanh đã có người hỏi cậu: “nghe nói cậu cùng tổng tài của giải trí Tô thị bất hòa, chuyện này có thật không? Cậu cùng Ca Trần có quan hệ như thế nào?"
“Những lời đồn này đều là nói bậy, trên thực tế quan hệ giữa tôi và Tô tổng rất tốt, trước đó chúng tôi cùng đến khách sạn, nhưng không có thuê phòng, chỉ là ngồi hàn huyên một chút về công việc cùng biểu diễn." Chẳng lẽ còn muốn cậu hướng về màn ảnh nói, hắc, kỳ thật lần trước chúng tôi đi đến khách sạn, bất quá là di Tô tổng bắt cóc tôi đến đó, chúng tôi thiếu chút nữa lên giường rồi, thế nhưng cuối cùng Tô tổng bị tôi đánh nên dừng lại!
Đột nhiên một phóng viên hướng về phía sau bên trái của Đường Phong hô lớn: “Nhìn, Tô tổng tới!"
Đường Phong trát trát mắt rồi trong chốc lát liền hiểu rõ ẩn ý của phóng viên, là muốn đối chứng? Cậu giả vờ kinh ngạc xoay người, cũng nhìn thấy Tô Khải Trình và Ca Trần đang tiếp nhận phỏng vấn, bề ngoài của Tô Khải Trình thoạt nhìn rất tốt, đó là bởi vì lần trước đánh cái tát, Đường Phong đánh Tô Khải Trình căn bản đều là chỗ không nhìn thấy từ bên ngoài.
Như là, bụng dưới a, ngực a, cái mông a.
“Tô tổng, Tô Khải Trình." Đường Phong đem một đống microphone trả lại cho phóng viên, trong một trận đèn flash điên cuồng nháy mà thong dong đầy chuyên nghiệp đi đến chỗ Tô Khải Trình, giống như muốn hướng mọi người chứng minh kỳ thực quan hệ giữa cậu cùng Tô Khải Trình rất tốt, một chút cũng không có mâu thuẫn.
Tô Khải Trình có chút mị mị con mắt, nhìn Đường Phong một thân trang phục anh tuấn tiêu sái đi tới trước mặt của hắn, hắn hạ giọng ghé vào bên tai của chàng trai: “Cậu đang muốn làm cái gì?"
“Hướng về màn ảnh, sau đó cười một cái, nếu như anh không muốn giá cổ phiếu ngày mai rớt xuống." Nhẹ nhàng phun ra một câu nói, Đường Phong vỗ lên vai Tô Khải Trình vô cùng thân thiết, hướng về màn ảnh lộ ra tươi cười xán xạn.
Từ sâu trong cổ họng của Tô Khải Trình thoát ra một tiếng hừ nhẹ trầm thấp, bất quá lúc đối mặt với màn ảnh vẫn biểu hiện thân thiết với Đường Phong như cũ, hắn một bên phối hợp mỉm cười cùng Đường Phong, một bên cùng chàng trai nhỏ giọng thì thầm.
“Lần trước tôi khiến cậu sợ hãi rồi?" Còn đang giả vờ uy phong.
Đường Phong không để mình bị đẩy vòng vòng, cậu đã không còn bị những lời ba xạo như ăn sáng trong giới giải trí dọa đến: “Lần trước hình như tôi đã đá vào tiểu Tô Tô, chúng nó còn đau không?"
“Hình ảnh Đường đại minh tinh tự an ủi trong phòng tắm thật sự rất nóng bỏng, quay thành phim nhất định bán được vô cùng tốt." Tô Khải Trình không cam lòng tỏ ra yếu kém, cần phải lấy về một thành, lần trước bị Đường Phong giáo huấn rồi dừng lại, lần này đấu trên miệng thế nào cũng không thể thua.
“Hôm đó chắc chắn tiểu Tô đã vô cùng cứng rắn, không biết cuối cùng Tô tổng tự mình giải quyết hai được hai thủ hạ cao to cường tráng hầu hạ đây? Lại nói, Tô tổng, kỹ thuật hôn của anh thực sự không được tốt lắm, có cơ hội tôi sẽ dạy cho anh." Đường Phong cười khẽ một tiếng, cùng Tô Khải Trình xoay người tránh phóng viên, để bọn họ chụp nhiều như vậy cũng đủ rồi.
“Lần trước chẳng qua là tôi muốn vui đùa với cậu một chút thôi, tôi nghĩ cậu trả thù sau đó cũng đã đủ. » Mới xoay người, ngữ khí của Tô Khải Trình cũng hơi chút thay đổi.
“Vui đùa của Tô tổng không phải ai cũng có thể nhận được."
“Nếu như tôi thật sự muốn đối phó cậu, Lục Thiên Thần bọn họ không thể tìm thấy cậu nhanh như vậy, tôi cũng sẽ không mắc mưu đơn giản như vậy." Lời này cũng không biết là thật hay giả.
“Anh thể nhưng bỏ thuốc tôi."
“Có thể tôi chỉ là muốn vài tấm ảnh thủ dâm xinh đẹp của cậu thì sao?" Tô Khải Trình dừng lại, biểu tình lộ ra vài phần nghiêm túc.
“Như vậy hiện tại Tô tổng nói lại chuyện này là vì cái gì, nghìn vạn lần không cần nói là anh muốn cùng tôi hòa hảo như lúc ban đầu, hoặc là anh yêu mến tôi các loại, anh làm hại tôi thiếu chút nữa từ lầu ba nhảy xuống, nếu như tôi có bệnh tim chắc chắn đã phát bệnh mà chết." Căn bản không cho Tô Khải Trình cơ hội cãi lại, Đường Phong nói xong liền trực tiếp đi tới chỗ Ca Trần đang nhìn bọn họ nói chuyện với vẻ mặt hiếu kì nhưng vẫn nhịn xuống.
“Chúc mừng cậu xuất viện." Đường Phong đi qua nhẹ nhàng vỗ vài thanh niên.
Trước màn ảnh sẽ không tự hủy hình tượng, Ca Trần với “Ánh dương quang, tốt đẹp" cũng giả cười: “ Đừng ở chỗ này giả mù sa mưa, mày cũng thật lợi hại, trước đây đều là giả vờ?"
“Cậu cũng vậy, tám lạng nửa cân, Tô Khải Trình xem trọng cậu, lần sau đừng đơn giản buông tha." Thỉnh thoảng, Đường Phong rất lợi hại ở khâu độc miệng.
“Mày câu dẫn anh ấy?"
Ca Trần nói khiến Đường Phong có chút bất đắc dĩ, cậu cười khổ nói: “Yên tâm đi, mắt của tôi không có bị mù, nếu như cậu thích hắn thì không cần phải làm điệp trong điệp rồi."
“Xem ra chuyện gì bọn họ cũng nói cho mày biết, ha hả." Ca Trần tựa hộ đang áp chế phẩn nộ cùng không cam lòng, “Mày cho mày là ai, bọn họ chơi chán rồi sớm muộn gì cũng đem mày vứt bỏ, giống như bụi bẩn bên đường, mày thực sự biết Lục Thiên Thần cùng Charles là loại người gì sao? Bọn họ là dã thú hung ác, đem người ăn cũng không nhổ ra một mẩu xương."
“Này phải xem… rốt cuộc là ai ngoạn ai rồi," Đường Phong nhẹ nhàng cười, vỗ vỗ vai Ca Trần lùn hơn cậu nửa cái đầu, “Đối với câu nói sau của cậu tôi tán thành, đối phó dã thú thì phải có năng lực của tuần thú sư, tôi cũng khuyên cậu một câu, diễn kịch ở trong phim là đủ rồi, trộn vào càng nhiều thứ không thuộc về bổn phận của mình chỉ khiến cậu rơi vào trong phiền phức."
Vô ý cùng Ca Trần nói nhiều lắm, cấp phóng viên chụp thêm vài tấm ảnh liền chạy đi tìm Lục Thiên Thần cùng Charles, cậu thuận theo ý nguyện cho người trẻ tuổi một lời khuyên, Ca Trần có tiếp thu hay không đã không thuộc phạm vi cậu có thể khống chế.
Ở trong mắt mọi người, bọn họ tựa hồ vừa đứng cùng nhau lặng lẽ nói chuyện, nhưng có đôi khi hình ảnh lặng lẽ lại vô cùng thân thiết này kỳ thực cũng khiến mọi người tưởng tượng thật “tốt đẹp".
Tiệc của những ngôi sao thật là một nơi kỳ diệu, không phải sao?
…
…
Bữa tiệc của ban huấn luyện siêu sao bắt đầu vào lúc bảy giờ rưỡi, lúc này tân khách cũng lục tục đến, MC lên đài nói một đống giọng quan, sau đó là ba người đầu tư Lục Thiên Thần, Charles, Tô Khải Trình phân biệt lên đọc diễn văn, ba người đàn ông giống như bạn bè lâu năm cho nhau mỉm cười bắt tay, người không biết phỏng chừng sẽ cho là tình cảm của bọn họ vô cùng tốt.
Sau đó tự nhiên là đến chủ đề của bữa tiệc hôm nay, chúc mừng thành viên ban huấn luyện tốt nghiệp, lại có ba người đầu tư ở đây phát phần thưởng cho những học viên ưu tú, còn hơn cái gọi là cúp, chi phiếu thật càng thích hợp với người vừa mới xuất đạo.
Đầu tiên chính là dành cho người có tiềm lực tốt nhất, lấy được phần thưởng là một người thanh niên anh tuấn đẹp trai, trên gọi Trương Thụy Thừa, bình thường có quan hệ khá tốt với Đường Điềm Điềm cùng Đường Phong, là một người mới đầy nghiêm túc, hiện nay đã kí hợp đồng với giải trí Thiên Thần.
Trước đây Đường Phong từng gặp qua Trương Thụy Thừa, ban đầu điện thoại liên tuyến trong tiết mục của Trần Minh Húc chính là muốn gọi cho Trương Thụy Thừa, bất quá sau đó Kino chen chân nên chuyện này không giải quyết được gì, Trương Thụy Thừa là một người mới có bề ngoài khá tốt cùng có ý chí nỗ lực.
Giải thưởng cho người có tiềm lực là do Charles trao, Trương Thụy Thừa có chút kích động cùng người đàn ông bắt tay, cầm bằng khen sau đó nói vài lời cám ơn, ngoài ý muốn chính là đối phương cư nhiên nhắc tới Đường Phong.
“Trong thời gian ở ban huấn luyện siêu sao này, tôi đặc biệt cần phải cám ơn một người, vô luận là sinh hoạt, âm nhạc hay diễn xuất, cậu ấy giúp đỡ tôi rất nhiều, cậu ấy chính là Đường Phong, cám ơn cậu!" Trương Thụy Thừa hướng về chàng trai ngồi ở dưới khom người, Đường Phong chỉ là cười gật đầu.
Mặc kệ là thật lòng hay cố ý, phần cám ơn này cậu nhận.
Người trong giới giải trí ai không có điểm cẩn thận? Chỉ cần không xúc phạm đến người khác, tâm cơ nhất định cũng không sai.
Kế tiếp là Tô Khải Trình trao giải cho người có điều kiện tốt nhất về kính tưởng, lấy được phần thưởng là Đường Điềm Điềm người có một mảnh tinh đồ quang minh, từ mấy ngày tiếp xúc với Đường Điềm Điềm, tiểu cô nương thoạt nhìn vô tâm vô phế, nhưng vẫn có dã tâm nhất định đối với sự nghiệp diễn viên.
Ngôi sao không có dã tâm không phải là ngôi sao, Đường Điềm Điềm có bề ngoài cùng tuổi trẻ, bây giờ còn kí hợp đồng với giải trí Tô thị, Tô Khải Trình nhất định sẽ cấp cơ hội cho người mới, Đường Phong không thích Tô Khải Trình, nhưng cậu cho rằng giải trí Tô thị rất tốt, căn cơ vững chãi, cạnh tranh tuy rằng mạnh mẽ, thế nhưng một khi thượng vị thì có đầy đủ tài nguyên.
Ngoài ý muốn tiểu cô nương lên đài lại rất trầm ổn, thoải mái nhận phần thưởng từ trong tay Tô Khải Trình, hướng mọi người nói cám ơn, cho đến khi xuống đài mới hướng Đường Phong bay qua một cái mị nhãn, chọc cho Đường Phong nhịn không được nở nụ cười.
Sau đó lại lục tục phát thêm mấy giải thưởng, có vũ đạo tốt nhất, có lễ nghi tốt nhất, cũng có giải thưởng không nhẹ không nặng dành cho nhân duyên tốt nhất, kỳ thực nhìn kỹ thì sẽ phát hiện hầu như tất cả mọi người đều cầm một phần thưởng, vậy cũng là đơn vị chế tác cổ vũ cho học viên rồi.
Giải thưởng lớn chân chính luôn luôn ở cuối cùng, nếu tên là ban huấn luyện siêu sao, tự nhiên tên của giải thưởng cuối cùng cũng sẽ là “Siêu sao".
“Đến đây, chúng ta sẽ trao giải thưởng cuối cùng của ban huấn luyện siêu sao, người đạt được giải thưởng lớn siêu sao không chỉ có được tiền thưởng một trăm vạn, còn có được cơ hội đóng phim của đạo diễn điện ảnh trong nước, một hợp động quảng cáo trị giá một trăm vạn, cùng với trở thành nhân vật ảnh bìa cho bốn tạp chí lớn nhất. Như vậy, giải thưởng siêu sao đến tột cùng sẽ rơi xuống đầu ai đây? Trước đó, xin cho tôi hướng mọi người giới thiệu cách thức chọn ra người đạt giải thưởng siêu sao."
“Đầu tiên, Người đoạt giải phải là người có thành tích học tập là một trong ba người đứng đầu, thứ hai, người đoạt giải phải được hai phần ba học viên khẳng định, cuối cùng, người đoạt giải phải đi qua sự khẳng định của các lão sư." Sau khi MC nói xong thì trên màn hình hiện ra một đoạn video.
Trên màn hình xuất hiện đầu tiên là lão sư dạy vũ đạo Pacino, người đàn ông có nếp nhăn đầy mị lực trên trán đối với màn ảnh mỉm cười: “Nếu như cho tôi thêm một cơ hội, tôi hi vọng có thể cùng Đường Phong nhảy một điệu Tăng gô."
Trên bữa tiệc lập tức truyền đến tiếng vỗ tay cùng huýt sáo, vị trí Đường Phong ngồi liền có ánh đèn đi tới, chàng trai nhìn Pacino trên màn ảnh nở nụ cười, cậu cũng rất thích ý để nhảy một điệu với lão sư.
Kế tiếp chính là lão sư dạy âm nhạc Zedine, đánh giá của Zedine là: “nếu như cậu muốn ra album, tôi mong muốn sẽ có vinh hạnh trở thành chế tác của cậu."
Sau lại lục tục xuất hiện lão sư dạy cưỡi ngựa cùng xã giao, cùng với băng ghi hình của mỗi học viên, MC hỏi các học viên có tán thành việc Đường Phong nhận giải thưởng siêu sao hay không, mà không có một học viên trả lời không.
Đường Phong tự giễu nghĩ, đây chính là uy lực lão bánh quẩy của cậu a.
Cùng lúc đó, trên màn hình xuất hiện ba người đầu tư, Lục Thiên Thần cùng Charles đối Đường Phong khích lệ cũng không có gì kỳ quái, kỳ quái chính là Tô Khải Trình cư nhiên cũng bỏ phiếu tán thành.
Đường Phong dùng ánh mắt hiếu kỳ nhìn Tô Khải Trình, người đàn ông kia cũng vừa vặn nhìn lại, lạnh lùng cười khẽ như đang nói: Lúc làm việc tôi là một người nghiêm túc, tuy rằng tôi thừa nhận cậu, nhưng tôi vẫn nhớ kỹ chuyện cậu đánh tôi.
Đánh một gậy lại cho viên đường?
Ngay lúc mọi người nghĩ rằng MC chuẩn bị tuyên bố người đoạt giải là Đường Phong, cả Đường Phong cũng cho rằng cậu có thể bình tĩnh ngồi ở chỗ kia bình tĩnh đợi cầm cúp, trên màn ảnh lại xuất hiện một lão giả, một trong những biểu diễn gia xuất sắc nhất, lão sư của Fiennes Đường, Lai Thụy.
Nếp nhăn đã tràn ngập trên khuôn mặt của lão nhân, nhưng đôi mắt đen vẫn lấp lánh hữu thần như trước, ngay lúc Đường Phong ngẩng đầu nhìn màn ảnh, cậu phảng phất như đang ngồi đối mặt nói chuyện cùng Lai Thụy, không có khoảng cách sống chết, không có thân phận không thể kể ra, cũng không có màn hình điện tử.
Ngay nháy mắt Lai Thụy xuất hiện, viền mắt Đường Phong nhịn không được có chút ướt át.
Lão nhân kia mang theo biểu tình hiền lành, thong thả mở miệng nói: “Khi tôi đang tiếc nuối cho thế giới đã mất đi một siêu sao sáng sủa nhất, tôi nhìn thấy biểu diễn của một thanh niên Trung Quốc. Không có ngôn ngữ, không có nhiều động tác, ngươi chỉ cần nhìn vào đôi mắt sáng sủa kia liền thấy được một thế giới vĩnh viễn cũng không thể chạm tới."
Đột nhiên, một lão nhân từ phía sau màn hình đi ra, trên mặt tràn ngập tươi cười mở ra hai tay: “Chúc mừng con trai của ta, con là siêu sao cuối cùng đạt huy chương."
Bên trong một mảnh ồ lên, mọi người đang ngồi đều đứng lên vỗ tay hoan nghênh sự có mặt của nghệ thuật gia này.
“Đường Phong, nhanh đi tới a." Thấy chàng trai sững sờ ngồi tại chỗ bất động, người đại diện Tiểu Vũ liền đẩy nhẹ Đường Phong, cậu hít sâu một hơi rồi chạy nhanh lên sân khấu, ngay lúc ôm lấy Lai Thụy thì nước mắt liền thi nhau chảy xuống, cậu nên nói cái gì? Cậu cái gì cũng nói không nên lời, nước mắt của cậu đã thể hiện toàn bộ tình cảm chất chồng.
“nếu như Fiennes còn sống, hắn có thể thấy con nhất định sẽ hết sức cao hứng, bởi vì tinh thần của hắn đã được con kế thừa." Lão nhân là cỡ nào tiếc hận một thiên tài biểu diễn mất đi, lại cỡ nào vui vẻ khi ông còn sống có thể thấy được một siêu sao nữa quật khởi, ông giống như một người cha, hiền lành vỗ bả vai chàng trai đang ôm chặt ông mà khóc không ra tiếng, “Con thật giống Fiennes, bề ngoài đều là đàn ông trưởng thành, đến khi thật sự vui vẻ lại giống như con nít cứ khóc liên tục."
“Lai Thụy, cám ơn ông." Chàng trai nghẹn ngào rồi lần thứ hai lộ ra tươi cười, “Cám ơn, thực sự rất cám ơn…"
“Ta biết con nhất định sẽ trở thành một siêu sao chân chính, ta cũng thật cao hứng khi biết con, con trai của ta."
Lão nhân tóc trắng xóa này không chỉ là lão sư dạy trên lớp học biểu diễn của cậu, có đôi khi càng giống một người cha, Đường Phong không có cha, cậu không biết người cha chân chính là cái dạng gì, nhưng cậu nghĩ cha của cậu nên giống như Lai Thụy.
Dạy cậu diễn xuất, nói cho cậu đạo lý làm người, ngay lúc cậu yếu đuối cùng thương tâm sẽ an tĩnh ở một bên nhẹ nhàng vỗ lưng cho cậu.
Tối nay, siêu sao vừa mới sống lại.
“Đô đô đô–" điện thoại di động rung lên, trên màn hình hiện lên một dãy số xa lạ.
“Uy." Cậu cầm khăn lau lau tay rồi bắt máy.
[ Đường tiên sinh, diễn xuất vô cùng tuyệt vời, vô cùng vô cùng tuyệt vời, cho nên tôi không thể khống chế được chính mình mà phải gọi điện thoại cho cậu, tôi thích diễn xuất của cậu, thích biểu tình như sắp rơi lệ khi đứng bên cửa sổ của cậu, thích kiên nghị cùng sạch sẽ trong mắt của cậu, tôi bị mê hoặc bởi diễn xuất của cậu, triệt triệt để để!]
Phương thức nói chuyện giống như của diễn viên sân khấu kịch, ngôn ngữ khoa trương lại có chút quái dị cùng với thanh âm được cho là đặc biệt dễ nghe, Đường Phong rất khó để không nhận ra đối phương.
Từ lần uống cà phê cùng Albert ở Mỹ, Đường Phong biết người đàn ông quái dị này sớm muộn gì cũng sẽ gọi điện cho cậu, nhưng thật không ngờ sẽ cách lần gặp mặt lâu đến tận giờ, càng không nghĩ đến đối phương gọi điện thoại đến lại là mang theo một cỗ vị đạo ngưỡng mộ giả dối.
“Cám ơn." Căn cứ vào lễ phép, Đường Phong vẫn nói lời cám ơn.
[Không, người nói cám ơn phải là tôi, đối với một người đàn ông thân ở hắc ám như tôi, cậu như một viên ngọc có ánh sáng rực rỡ chiếu rọi tim tôi]
Không phải chưa từng nghe qua tán dương nhiệt tình đầy buồn nôn, nhưng những lời này được nói ra từ trong miệng Albert nghe thế nào đều có cỗ vị đạo mao cốt tủng thiên, giống như phong cách vừa ra khỏi hắc ám trong kịch xếch-phia, nghe thế nào cũng không được tự nhiên. Đường Phong nhéo nhéo mũi, đẩy cửa đi ra ngoài, cậu tốt nhất nên tìm một nơi không có người để nói chuyện điện thoại với Albert, vị tiên sinh đặc biệt này gọi điện thoại cho cậu hẳn không chỉ cho cậu vài loài ca ngợi.
[Kiên nghị của cậu, còn có thông minh của cậu, chúng nó đều khiến tôi mê muội không ngớt. Tôi nghe nói mới đây cậu vừa trải qua một lần bắt cóc, úc, trời a, chuyện này thực sự khiến tôi vô cùng kinh ngạc]
Tôi cũng không tìm thấy mảy may kinh ngạc trong giọng điệu bình thản của anh, mặt khác, người này sao biết cậu bị Tô Khải Trình bắt cóc?
[Thế nhưng cậu lại dựa vào chính mình thoát khỏi nanh vuốt của ma quỷ thành công bỏ chạy, dưới tình huống khẩn cấp lại vô cùng nguy hiểm, trí tuệ cùng sự quả quyết của cậu khiến tôi điên cuồng!]
Anh điên cuồng là nguyên nhân của riêng anh, không nên đem trách nhiệm đổ lên người của tôi, Albert điên cuồng tiên sinh.
“Cho nên," cậu dừng lại một chút, “Albert tiên sinh, anh rốt cuộc tìm tôi có chuyện gì?"
[Thả lỏng, đừng khẩn trương, tôi chỉ là một khán giả trung thành của cậu, đang hướng cậu biểu đạt sự ái mộ, ha hả… chờ đến ngày cậu tỏa hào quang, đi đến điểm cuối cùng, chỉ có tôi có thể không để cho cậu chịu tổn thương, một tình yêu chân chính khác biệt với những kẻ tầm thường]
Đầu bên kia điện thoại phát sinh một tiếng cười khẽ của người đàn ông, sau đó điện thoại bị cắt đứt.
Khán giả trung thành? Phần tử cuồng nhiệt nguy hiểm thì đúng hơn.
…
…
Ban huấn luyện siêu sao kết thúc một cách hoàn mỹ, tối hôm sau ở building của tập đoàn Thiên Thần tổ chức tiệc ăn mừng cùng lễ công bố giải thưởng, trước khi đi vào tham dự tiệc mọi người đều đi lên một tấm thảm đầy sao, ngụ ý con đường ngôi sao bằng phẳng thuận lợi.
Nghi thức thảm sao còn chưa bắt đầu, hai bên hội trường đã chật ních các đối tượng truyền thông, một ban huấn luyện siêu sao nho nhỏ dĩ nhiên không thể hấp dẫn nhiều ký giả truyền thông như vậy, ở trong ban huấn luyện siêu sao, có các lão sư cùng các học viên được chờ mong là siêu sao trong tương lai, thế nhưng trong mắt công chúng, bọn họ bất quá là một đám ngôi sao nho nhỏ mới bắt đầu xuất đạo, không có tác phẩm cũng không có danh tiếng.
Đêm nay ngoại trừ học viên còn có những trụ cột đến trợ giúp, các minh tinh, đạo diễn cùng nhân sĩ nổi danh đứng trên thảm đỏ, những người này mới là nhân vật chính được chú ý.
Mấy người học viên trước khi tham gia đều được công ty chuẩn bị trang phục cùng trang sức để hóa trang, được Vu mỗ gia D tài trợ vật phẩm xa xỉ, những người này vẫn chưa chân chính tiến nhập giới giải trí cho nên bọn họ không đủ sức mua nổi trang phục sang trọng, đương nhiên, sau đều phải trả lại.
Hôm nay Đường Phong mặc một bộ tây trang màu trắng cách điệu, rất có vị đạo nho nhã cổ điển, tiểu nơ xinh đẹp, cùng một bộ kính đen không độ, cùng với kiểu tóc chải vuốt toàn bộ sợi tóc ra sau.
Dựa theo cách nói của Tiểu Vũ, Đường Phong hôm nay đi chính là một quý tộc chính tông, đứng trên thảm đỏ tuyệt đối không thua kém các nam ngôi sao khác, mặc kệ là vẻ ngoài hay khí chất, người này luôn có tính chất đặc biệt mà tiểu minh tinh khác không thể nào có, đó chính là khí chất cùng phong độ.
Hiện tại Đường Phong đang ngồi trên xe đen có rèm che, trên ghế phó lái là người đại diện kiêm trợ lý của cậu Tiểu Vũ, bên trái cậu là Lục Thiên Thần, bên phải là Charles, là hai trong ba người đầu tư của Ban huấn luyện siêu sao, Lục Thiên Thần cùng Charles tự nhiên cũng sẽ xuất hiện trên thảm đỏ, với thân phận đại phú hào cùng vẻ ngoài đẹp trai đã đủ mưu sát vô số cô gái cùng với tiếng thét chói tai.
Bọn họ sẽ cùng đi lên thảm đỏ như thế này, ngươi không có nghe lầm, ba người bọn họ, Đường Phong ở chính giữa, Lục Thiên Thần bên trái, Charles bên phải, cùng nhau đi lên thảm đỏ.
“Đây là lần đầu tiên cậu đi thảm đỏ, khẩn trương không?" Lục Thiên Thần nhẹ nhàng hỏi một câu.
“Có hai người làm đại hộ pháp, tôi muốn khẩn trương rất khó." Đường Phong giương lên khóe miệng, đối với một người hàng năm đều phải đi đủ loại thảm đỏ linh tinh, không bao lâu ngươi sẽ cùng khẩn trương nói tạm biệt, chỉ là đi lên bày tư thế cho truyền thông chụp ảnh, cấp fan hâm mộ kí tên, chào hỏi, đùa giưỡn lại đùa giỡn.
“Đây không phải là lần đầu tiên tôi đi thảm đỏ, nhưng tuyệt đối là lần khiến tôi khó quên nhất." Charles tâm tình tốt nói.
Trước đó không lâu có vài tin tức liên quan đến Đường Phong, trong đó chính là chuyện xấu cậu bắt cá hai tay, một cái thuyền họ Lục, một cái thuyền là con lai, hiện tại hai cái thuyền cùng hộ tống cậu, như vậy có thể đem một số người có miệng thối đóng lại.
“Thỉnh đến khu chuẩn bị làm chuẩn bị."
Xe dừng ở khu chuẩn bị, nghe nói một trong ba người đầu tư Tô Khải Trình cùng người vừa xuất viện Ca Trần đến làm khách quý bước lên thảm đỏ, mà hiện tại bọn họ ba người đàn ông lại là làm người mở màn.
Tiếng nhạc cùng thanh âm hoan hô của ký giả từ ngoài cửa xe truyền đến tạo nên một loại ảo giác không chân thực, giống như đang sa vào trong dòng nước tràn ngập một màu xanh đậm.
Khi cửa xe mở ra, những ánh đèn chói mắt thuộc về giới giải trí kia, những tiếng hoan hô như cuồng phong của người hâm mộ kia, người đi đến cuối cùng sẽ có được tất cả.
Mà hiện tại, tất cả chỉ mới bắt đầu.
Charles cùng Lục Thiên Thần phân ra từ hai bên trái phải của xe đi xuống làm cho khi Đường Phong xuống xe thì trước mặt đã xuất hiện hai người đàn ông hướng cậu vươn tay, cậu mỉm cười, không hề do dự phân biệt nắm lấy Charles cùng Lục Thiên Thần.
Trong nháy mắt, vô số đèn flash nhoáng lên đem đêm tối rọi sáng, mà bọn họ lại vô cùng tự nhiên cùng chuyên nghiệp nắm tay nhau đi trên thảm đỏ vinh quang.
Giờ khắc này, có lẽ có rất nhiều người hiếu kì quan hệ giữa ba người bọn họ là như thế nào, là quan hệ yêu đương tam giác như bên ngoài đồn đãi? Nhưng vì sao có thể bình an vô sự cùng nắm tay nhau đi về phía trước? Hay cái gọi là yêu sách căn bản là giả mà thôi?
Quay mặt hướng về phía đèn flash, Đường Phong chỉ lộ ra tươi cười tự tin mà thong dong.
Về phần đáp án, người bên ngoài vĩnh viễn sẽ không biết.
…
…
Sau khi đi qua thảm đỏ sẽ có một MC chuyên phỏng vấn đưa quyển sách kí tên, ba người đàn ông sau khi ký xong liền bị nữ MC xinh đẹp lôi qua hỏi vài vấn đề.
“Chúng ta hỏi Lục tổng trước, lựa chọn bước lên thảm đỏ cùng Đường Phong, có phải là có ý nghĩa Lục tổng sau đó phải dìu dắt Đường Phong nhiều hơn?" Tầm mắt của nữ MC dời qua dời lại trên người của Lục Thiên Thần cùng Đường Phong, thế nào đều lộ ra vị đạo cổ quái.
Lục Thiên Thần đạm nhiên cười, trả lời bằng giọng quan: “Chỉ cần là người có năng lực, giải trí Thiên Thần chúng tôi đều dìu dắt, đương nhiên, biểu hiện ưu tú của Đường Phong trong ban huấn luyện siêu sao cũng đã được mọi người nhìn thấy."
Tên già đời, Đường Phong nhấp miệng hé chút răng.
“Charles tiên sinh, chúng tôi hoàn toàn không biết nguyên lai anh cũng là một trong những người đầu tư cho ban huấn luyện siêu sao, vậy có phải hay không bởi vì nâng đỡ người mới như vậy mà ở trong tiết mục liên tục chọn Đường Phong?" Nữ MC đem vấn đề vứt cho Charles.
“Cô thế nào sẽ nghĩ như vậy? Tôi sẽ không để công việc ảnh hưởng đến sinh hoạt cá nhân, nguyện nhân cho sự chọn lựa của tôi rất đơn giản, Đường Phong là một chàng trai tốt, ở chung với cậu ấy rất thoải mái, cũng vô cùng vui vẻ." Cũng may Charles bình thường không đứng đắn khi đối mặt với màn ảnh cũng coi như bình thường.
Trong lúc hai người đại phú hào đẹp trai đang tiếp thu thăm hỏi thì bên ngoài vang lên tiếng hoan hô của một mảnh nữ nhân, mơ hồ còn có thể nghe được tiếng la như là “Đường Phong cùng Lục Thiên Thần" “Đường Phong cùng Charles mới là một đôi".
“Ba người luôn đi!" Đương nhiên, thỉnh thoảng cũng sẽ có giọng nam thô ráp truyền ra từ trong những tiếng la hỗn tạp.
Nữ MC cười càng thêm ái muội, cuối cùng đem microphone đưa cho Đường Phong: “Nếu như cho cậu lựa chọn giữa Lục tổng cùng Charles tiên sinh, Đường Phong cậu sẽ chọn ai?"
“Trên thực tế tôi không thích làm chọn lựa." Cố ý khoa trương ôm lấy cánh tay của Lục Thiên Thần cùng Charles, Đường Phong nhướng mày, một bộ người chiến thắng cười nói, “Vấn đề không nằm ở lựa chọn của tôi, mà bọn họ yêu tôi muốn chết rồi, đúng không?"
Lục Thiên Thần cùng Charles từ chối cho ý kiến, ký giả hai bên bị sự hài hước của Đường Phong chọc cho nở nụ cười.
Sau khi nữ MC phỏng vấn vẫn còn bị các phóng viên giải trí phỏng vấn, gần nhất Đường Phong có rất nhiều tin tức liên quan nên bị một ít phóng viên đài truyền hình cùng các trang web lôi kéo không thể thoát thân.
Đường Phong thông thạo nắm trong tay cầm các microphone có dán tên của đài truyền hình, sự thành thạo đó khiến các nữ phóng viên không ngừng xuýt xoa.
“Đường Phong, cậu từng ở nhà luyện tập ôm microphone sao?" Nhìn mấy người mới khác, mỗi lần đều đem microphone làm rơi xuống đất, chỗ nào giống chàng trai này, tùy tiện ôm đã vững vàng không chút nào bối rối.
“Tôi hiện tại cầm là microphone, sau đó ôm chính là cúp, không sai, tôi từng ở nhà luyện tập qua, bất quá là luyện tập song song ôm bốn năm cúp." Vẫn là phong cách trả lời như trước của Đường Phong.
“Chúng tôi tin tưởng cậu có thể, màn biểu diễn cuối cùng của cậu trong ban huấn luyện siêu sao vô cùng tuyệt vời!" Còn có phóng viên biểu đạt sự yêu thích đối với Đường Phong.
“Ngô, đương nhiên rồi." Đường Phong làm hình dạng hé miệng cười khiến những người khác cùng bật cười theo.
Bất quá không phải phóng viên nào cũng ôn hòa dễ thương như thế, rất nhanh đã có người hỏi cậu: “nghe nói cậu cùng tổng tài của giải trí Tô thị bất hòa, chuyện này có thật không? Cậu cùng Ca Trần có quan hệ như thế nào?"
“Những lời đồn này đều là nói bậy, trên thực tế quan hệ giữa tôi và Tô tổng rất tốt, trước đó chúng tôi cùng đến khách sạn, nhưng không có thuê phòng, chỉ là ngồi hàn huyên một chút về công việc cùng biểu diễn." Chẳng lẽ còn muốn cậu hướng về màn ảnh nói, hắc, kỳ thật lần trước chúng tôi đi đến khách sạn, bất quá là di Tô tổng bắt cóc tôi đến đó, chúng tôi thiếu chút nữa lên giường rồi, thế nhưng cuối cùng Tô tổng bị tôi đánh nên dừng lại!
Đột nhiên một phóng viên hướng về phía sau bên trái của Đường Phong hô lớn: “Nhìn, Tô tổng tới!"
Đường Phong trát trát mắt rồi trong chốc lát liền hiểu rõ ẩn ý của phóng viên, là muốn đối chứng? Cậu giả vờ kinh ngạc xoay người, cũng nhìn thấy Tô Khải Trình và Ca Trần đang tiếp nhận phỏng vấn, bề ngoài của Tô Khải Trình thoạt nhìn rất tốt, đó là bởi vì lần trước đánh cái tát, Đường Phong đánh Tô Khải Trình căn bản đều là chỗ không nhìn thấy từ bên ngoài.
Như là, bụng dưới a, ngực a, cái mông a.
“Tô tổng, Tô Khải Trình." Đường Phong đem một đống microphone trả lại cho phóng viên, trong một trận đèn flash điên cuồng nháy mà thong dong đầy chuyên nghiệp đi đến chỗ Tô Khải Trình, giống như muốn hướng mọi người chứng minh kỳ thực quan hệ giữa cậu cùng Tô Khải Trình rất tốt, một chút cũng không có mâu thuẫn.
Tô Khải Trình có chút mị mị con mắt, nhìn Đường Phong một thân trang phục anh tuấn tiêu sái đi tới trước mặt của hắn, hắn hạ giọng ghé vào bên tai của chàng trai: “Cậu đang muốn làm cái gì?"
“Hướng về màn ảnh, sau đó cười một cái, nếu như anh không muốn giá cổ phiếu ngày mai rớt xuống." Nhẹ nhàng phun ra một câu nói, Đường Phong vỗ lên vai Tô Khải Trình vô cùng thân thiết, hướng về màn ảnh lộ ra tươi cười xán xạn.
Từ sâu trong cổ họng của Tô Khải Trình thoát ra một tiếng hừ nhẹ trầm thấp, bất quá lúc đối mặt với màn ảnh vẫn biểu hiện thân thiết với Đường Phong như cũ, hắn một bên phối hợp mỉm cười cùng Đường Phong, một bên cùng chàng trai nhỏ giọng thì thầm.
“Lần trước tôi khiến cậu sợ hãi rồi?" Còn đang giả vờ uy phong.
Đường Phong không để mình bị đẩy vòng vòng, cậu đã không còn bị những lời ba xạo như ăn sáng trong giới giải trí dọa đến: “Lần trước hình như tôi đã đá vào tiểu Tô Tô, chúng nó còn đau không?"
“Hình ảnh Đường đại minh tinh tự an ủi trong phòng tắm thật sự rất nóng bỏng, quay thành phim nhất định bán được vô cùng tốt." Tô Khải Trình không cam lòng tỏ ra yếu kém, cần phải lấy về một thành, lần trước bị Đường Phong giáo huấn rồi dừng lại, lần này đấu trên miệng thế nào cũng không thể thua.
“Hôm đó chắc chắn tiểu Tô đã vô cùng cứng rắn, không biết cuối cùng Tô tổng tự mình giải quyết hai được hai thủ hạ cao to cường tráng hầu hạ đây? Lại nói, Tô tổng, kỹ thuật hôn của anh thực sự không được tốt lắm, có cơ hội tôi sẽ dạy cho anh." Đường Phong cười khẽ một tiếng, cùng Tô Khải Trình xoay người tránh phóng viên, để bọn họ chụp nhiều như vậy cũng đủ rồi.
“Lần trước chẳng qua là tôi muốn vui đùa với cậu một chút thôi, tôi nghĩ cậu trả thù sau đó cũng đã đủ. » Mới xoay người, ngữ khí của Tô Khải Trình cũng hơi chút thay đổi.
“Vui đùa của Tô tổng không phải ai cũng có thể nhận được."
“Nếu như tôi thật sự muốn đối phó cậu, Lục Thiên Thần bọn họ không thể tìm thấy cậu nhanh như vậy, tôi cũng sẽ không mắc mưu đơn giản như vậy." Lời này cũng không biết là thật hay giả.
“Anh thể nhưng bỏ thuốc tôi."
“Có thể tôi chỉ là muốn vài tấm ảnh thủ dâm xinh đẹp của cậu thì sao?" Tô Khải Trình dừng lại, biểu tình lộ ra vài phần nghiêm túc.
“Như vậy hiện tại Tô tổng nói lại chuyện này là vì cái gì, nghìn vạn lần không cần nói là anh muốn cùng tôi hòa hảo như lúc ban đầu, hoặc là anh yêu mến tôi các loại, anh làm hại tôi thiếu chút nữa từ lầu ba nhảy xuống, nếu như tôi có bệnh tim chắc chắn đã phát bệnh mà chết." Căn bản không cho Tô Khải Trình cơ hội cãi lại, Đường Phong nói xong liền trực tiếp đi tới chỗ Ca Trần đang nhìn bọn họ nói chuyện với vẻ mặt hiếu kì nhưng vẫn nhịn xuống.
“Chúc mừng cậu xuất viện." Đường Phong đi qua nhẹ nhàng vỗ vài thanh niên.
Trước màn ảnh sẽ không tự hủy hình tượng, Ca Trần với “Ánh dương quang, tốt đẹp" cũng giả cười: “ Đừng ở chỗ này giả mù sa mưa, mày cũng thật lợi hại, trước đây đều là giả vờ?"
“Cậu cũng vậy, tám lạng nửa cân, Tô Khải Trình xem trọng cậu, lần sau đừng đơn giản buông tha." Thỉnh thoảng, Đường Phong rất lợi hại ở khâu độc miệng.
“Mày câu dẫn anh ấy?"
Ca Trần nói khiến Đường Phong có chút bất đắc dĩ, cậu cười khổ nói: “Yên tâm đi, mắt của tôi không có bị mù, nếu như cậu thích hắn thì không cần phải làm điệp trong điệp rồi."
“Xem ra chuyện gì bọn họ cũng nói cho mày biết, ha hả." Ca Trần tựa hộ đang áp chế phẩn nộ cùng không cam lòng, “Mày cho mày là ai, bọn họ chơi chán rồi sớm muộn gì cũng đem mày vứt bỏ, giống như bụi bẩn bên đường, mày thực sự biết Lục Thiên Thần cùng Charles là loại người gì sao? Bọn họ là dã thú hung ác, đem người ăn cũng không nhổ ra một mẩu xương."
“Này phải xem… rốt cuộc là ai ngoạn ai rồi," Đường Phong nhẹ nhàng cười, vỗ vỗ vai Ca Trần lùn hơn cậu nửa cái đầu, “Đối với câu nói sau của cậu tôi tán thành, đối phó dã thú thì phải có năng lực của tuần thú sư, tôi cũng khuyên cậu một câu, diễn kịch ở trong phim là đủ rồi, trộn vào càng nhiều thứ không thuộc về bổn phận của mình chỉ khiến cậu rơi vào trong phiền phức."
Vô ý cùng Ca Trần nói nhiều lắm, cấp phóng viên chụp thêm vài tấm ảnh liền chạy đi tìm Lục Thiên Thần cùng Charles, cậu thuận theo ý nguyện cho người trẻ tuổi một lời khuyên, Ca Trần có tiếp thu hay không đã không thuộc phạm vi cậu có thể khống chế.
Ở trong mắt mọi người, bọn họ tựa hồ vừa đứng cùng nhau lặng lẽ nói chuyện, nhưng có đôi khi hình ảnh lặng lẽ lại vô cùng thân thiết này kỳ thực cũng khiến mọi người tưởng tượng thật “tốt đẹp".
Tiệc của những ngôi sao thật là một nơi kỳ diệu, không phải sao?
…
…
Bữa tiệc của ban huấn luyện siêu sao bắt đầu vào lúc bảy giờ rưỡi, lúc này tân khách cũng lục tục đến, MC lên đài nói một đống giọng quan, sau đó là ba người đầu tư Lục Thiên Thần, Charles, Tô Khải Trình phân biệt lên đọc diễn văn, ba người đàn ông giống như bạn bè lâu năm cho nhau mỉm cười bắt tay, người không biết phỏng chừng sẽ cho là tình cảm của bọn họ vô cùng tốt.
Sau đó tự nhiên là đến chủ đề của bữa tiệc hôm nay, chúc mừng thành viên ban huấn luyện tốt nghiệp, lại có ba người đầu tư ở đây phát phần thưởng cho những học viên ưu tú, còn hơn cái gọi là cúp, chi phiếu thật càng thích hợp với người vừa mới xuất đạo.
Đầu tiên chính là dành cho người có tiềm lực tốt nhất, lấy được phần thưởng là một người thanh niên anh tuấn đẹp trai, trên gọi Trương Thụy Thừa, bình thường có quan hệ khá tốt với Đường Điềm Điềm cùng Đường Phong, là một người mới đầy nghiêm túc, hiện nay đã kí hợp đồng với giải trí Thiên Thần.
Trước đây Đường Phong từng gặp qua Trương Thụy Thừa, ban đầu điện thoại liên tuyến trong tiết mục của Trần Minh Húc chính là muốn gọi cho Trương Thụy Thừa, bất quá sau đó Kino chen chân nên chuyện này không giải quyết được gì, Trương Thụy Thừa là một người mới có bề ngoài khá tốt cùng có ý chí nỗ lực.
Giải thưởng cho người có tiềm lực là do Charles trao, Trương Thụy Thừa có chút kích động cùng người đàn ông bắt tay, cầm bằng khen sau đó nói vài lời cám ơn, ngoài ý muốn chính là đối phương cư nhiên nhắc tới Đường Phong.
“Trong thời gian ở ban huấn luyện siêu sao này, tôi đặc biệt cần phải cám ơn một người, vô luận là sinh hoạt, âm nhạc hay diễn xuất, cậu ấy giúp đỡ tôi rất nhiều, cậu ấy chính là Đường Phong, cám ơn cậu!" Trương Thụy Thừa hướng về chàng trai ngồi ở dưới khom người, Đường Phong chỉ là cười gật đầu.
Mặc kệ là thật lòng hay cố ý, phần cám ơn này cậu nhận.
Người trong giới giải trí ai không có điểm cẩn thận? Chỉ cần không xúc phạm đến người khác, tâm cơ nhất định cũng không sai.
Kế tiếp là Tô Khải Trình trao giải cho người có điều kiện tốt nhất về kính tưởng, lấy được phần thưởng là Đường Điềm Điềm người có một mảnh tinh đồ quang minh, từ mấy ngày tiếp xúc với Đường Điềm Điềm, tiểu cô nương thoạt nhìn vô tâm vô phế, nhưng vẫn có dã tâm nhất định đối với sự nghiệp diễn viên.
Ngôi sao không có dã tâm không phải là ngôi sao, Đường Điềm Điềm có bề ngoài cùng tuổi trẻ, bây giờ còn kí hợp đồng với giải trí Tô thị, Tô Khải Trình nhất định sẽ cấp cơ hội cho người mới, Đường Phong không thích Tô Khải Trình, nhưng cậu cho rằng giải trí Tô thị rất tốt, căn cơ vững chãi, cạnh tranh tuy rằng mạnh mẽ, thế nhưng một khi thượng vị thì có đầy đủ tài nguyên.
Ngoài ý muốn tiểu cô nương lên đài lại rất trầm ổn, thoải mái nhận phần thưởng từ trong tay Tô Khải Trình, hướng mọi người nói cám ơn, cho đến khi xuống đài mới hướng Đường Phong bay qua một cái mị nhãn, chọc cho Đường Phong nhịn không được nở nụ cười.
Sau đó lại lục tục phát thêm mấy giải thưởng, có vũ đạo tốt nhất, có lễ nghi tốt nhất, cũng có giải thưởng không nhẹ không nặng dành cho nhân duyên tốt nhất, kỳ thực nhìn kỹ thì sẽ phát hiện hầu như tất cả mọi người đều cầm một phần thưởng, vậy cũng là đơn vị chế tác cổ vũ cho học viên rồi.
Giải thưởng lớn chân chính luôn luôn ở cuối cùng, nếu tên là ban huấn luyện siêu sao, tự nhiên tên của giải thưởng cuối cùng cũng sẽ là “Siêu sao".
“Đến đây, chúng ta sẽ trao giải thưởng cuối cùng của ban huấn luyện siêu sao, người đạt được giải thưởng lớn siêu sao không chỉ có được tiền thưởng một trăm vạn, còn có được cơ hội đóng phim của đạo diễn điện ảnh trong nước, một hợp động quảng cáo trị giá một trăm vạn, cùng với trở thành nhân vật ảnh bìa cho bốn tạp chí lớn nhất. Như vậy, giải thưởng siêu sao đến tột cùng sẽ rơi xuống đầu ai đây? Trước đó, xin cho tôi hướng mọi người giới thiệu cách thức chọn ra người đạt giải thưởng siêu sao."
“Đầu tiên, Người đoạt giải phải là người có thành tích học tập là một trong ba người đứng đầu, thứ hai, người đoạt giải phải được hai phần ba học viên khẳng định, cuối cùng, người đoạt giải phải đi qua sự khẳng định của các lão sư." Sau khi MC nói xong thì trên màn hình hiện ra một đoạn video.
Trên màn hình xuất hiện đầu tiên là lão sư dạy vũ đạo Pacino, người đàn ông có nếp nhăn đầy mị lực trên trán đối với màn ảnh mỉm cười: “Nếu như cho tôi thêm một cơ hội, tôi hi vọng có thể cùng Đường Phong nhảy một điệu Tăng gô."
Trên bữa tiệc lập tức truyền đến tiếng vỗ tay cùng huýt sáo, vị trí Đường Phong ngồi liền có ánh đèn đi tới, chàng trai nhìn Pacino trên màn ảnh nở nụ cười, cậu cũng rất thích ý để nhảy một điệu với lão sư.
Kế tiếp chính là lão sư dạy âm nhạc Zedine, đánh giá của Zedine là: “nếu như cậu muốn ra album, tôi mong muốn sẽ có vinh hạnh trở thành chế tác của cậu."
Sau lại lục tục xuất hiện lão sư dạy cưỡi ngựa cùng xã giao, cùng với băng ghi hình của mỗi học viên, MC hỏi các học viên có tán thành việc Đường Phong nhận giải thưởng siêu sao hay không, mà không có một học viên trả lời không.
Đường Phong tự giễu nghĩ, đây chính là uy lực lão bánh quẩy của cậu a.
Cùng lúc đó, trên màn hình xuất hiện ba người đầu tư, Lục Thiên Thần cùng Charles đối Đường Phong khích lệ cũng không có gì kỳ quái, kỳ quái chính là Tô Khải Trình cư nhiên cũng bỏ phiếu tán thành.
Đường Phong dùng ánh mắt hiếu kỳ nhìn Tô Khải Trình, người đàn ông kia cũng vừa vặn nhìn lại, lạnh lùng cười khẽ như đang nói: Lúc làm việc tôi là một người nghiêm túc, tuy rằng tôi thừa nhận cậu, nhưng tôi vẫn nhớ kỹ chuyện cậu đánh tôi.
Đánh một gậy lại cho viên đường?
Ngay lúc mọi người nghĩ rằng MC chuẩn bị tuyên bố người đoạt giải là Đường Phong, cả Đường Phong cũng cho rằng cậu có thể bình tĩnh ngồi ở chỗ kia bình tĩnh đợi cầm cúp, trên màn ảnh lại xuất hiện một lão giả, một trong những biểu diễn gia xuất sắc nhất, lão sư của Fiennes Đường, Lai Thụy.
Nếp nhăn đã tràn ngập trên khuôn mặt của lão nhân, nhưng đôi mắt đen vẫn lấp lánh hữu thần như trước, ngay lúc Đường Phong ngẩng đầu nhìn màn ảnh, cậu phảng phất như đang ngồi đối mặt nói chuyện cùng Lai Thụy, không có khoảng cách sống chết, không có thân phận không thể kể ra, cũng không có màn hình điện tử.
Ngay nháy mắt Lai Thụy xuất hiện, viền mắt Đường Phong nhịn không được có chút ướt át.
Lão nhân kia mang theo biểu tình hiền lành, thong thả mở miệng nói: “Khi tôi đang tiếc nuối cho thế giới đã mất đi một siêu sao sáng sủa nhất, tôi nhìn thấy biểu diễn của một thanh niên Trung Quốc. Không có ngôn ngữ, không có nhiều động tác, ngươi chỉ cần nhìn vào đôi mắt sáng sủa kia liền thấy được một thế giới vĩnh viễn cũng không thể chạm tới."
Đột nhiên, một lão nhân từ phía sau màn hình đi ra, trên mặt tràn ngập tươi cười mở ra hai tay: “Chúc mừng con trai của ta, con là siêu sao cuối cùng đạt huy chương."
Bên trong một mảnh ồ lên, mọi người đang ngồi đều đứng lên vỗ tay hoan nghênh sự có mặt của nghệ thuật gia này.
“Đường Phong, nhanh đi tới a." Thấy chàng trai sững sờ ngồi tại chỗ bất động, người đại diện Tiểu Vũ liền đẩy nhẹ Đường Phong, cậu hít sâu một hơi rồi chạy nhanh lên sân khấu, ngay lúc ôm lấy Lai Thụy thì nước mắt liền thi nhau chảy xuống, cậu nên nói cái gì? Cậu cái gì cũng nói không nên lời, nước mắt của cậu đã thể hiện toàn bộ tình cảm chất chồng.
“nếu như Fiennes còn sống, hắn có thể thấy con nhất định sẽ hết sức cao hứng, bởi vì tinh thần của hắn đã được con kế thừa." Lão nhân là cỡ nào tiếc hận một thiên tài biểu diễn mất đi, lại cỡ nào vui vẻ khi ông còn sống có thể thấy được một siêu sao nữa quật khởi, ông giống như một người cha, hiền lành vỗ bả vai chàng trai đang ôm chặt ông mà khóc không ra tiếng, “Con thật giống Fiennes, bề ngoài đều là đàn ông trưởng thành, đến khi thật sự vui vẻ lại giống như con nít cứ khóc liên tục."
“Lai Thụy, cám ơn ông." Chàng trai nghẹn ngào rồi lần thứ hai lộ ra tươi cười, “Cám ơn, thực sự rất cám ơn…"
“Ta biết con nhất định sẽ trở thành một siêu sao chân chính, ta cũng thật cao hứng khi biết con, con trai của ta."
Lão nhân tóc trắng xóa này không chỉ là lão sư dạy trên lớp học biểu diễn của cậu, có đôi khi càng giống một người cha, Đường Phong không có cha, cậu không biết người cha chân chính là cái dạng gì, nhưng cậu nghĩ cha của cậu nên giống như Lai Thụy.
Dạy cậu diễn xuất, nói cho cậu đạo lý làm người, ngay lúc cậu yếu đuối cùng thương tâm sẽ an tĩnh ở một bên nhẹ nhàng vỗ lưng cho cậu.
Tối nay, siêu sao vừa mới sống lại.
Tác giả :
Vạn Diệt Chi Thương