Siêu Sao Trở Lại
Chương 43: Cô chưa bao giờ thua
Cố An Kỳ điều chỉnh bản thân, hòa vào hoàn cảnh, rất nhanh cô đã thích ứng được với tiết tấu của Lưu Mật Mật. Lưu Mật Mật hỏi Cố An Kỳ mấy vấn đề đều bị cô cô khéo léo hỏi ngược lại. Lưu Mật Mật tò mò nhìn cô một cái, ngày trước cô cũng đã từng ghi hình với Cố An Kỳ nhưng cô chưa từng thấy cô ấy đối đáp trôi chảy như hôm nay, lúc nào cũng nói lắp ba lắp bắp, hoặc là khẽ nói “Tôi không biết" “Tôi xin lỗi" linh tinh . Hôm nay cô ấy như trở thành một người khác , mình không thu được gì từ trên người cô ấy đã đành, mà một vài thông tin về cô ấy và Trịnh Văn Quân cũng không moi được.
Bắt đầu từ khi nào thì sự phòng bị cùng với khả năng trả lời của cô ấy tốt lên như vậy?
MC thường rất nhạy cảm với không khí buổi nói chuyện, Triệu Húc Đồng lập tức nhận ra Mật Mật kinh ngạc cùng hoảng hốt. MC có một quy định thép, tuyệt đối không thể “Im lặng quá ba giây “. Nhìn Mật Mật có chút không yên, không khí cũng trở nên kì lạ, nhất thời có hơi nhạt nhẽo.
Triệu Húc Đồng quyết định lập tức vào thẳng vấn đề chính: “Hai đội hôm nay của chúng ta đều đến từ một đoàn làm phim, thật sự là làm cho người ta hiếu kì không biết sẽ xảy ra chuyện gì. Hôm nay đội nào thua sẽ phải uống hết nước ép trái cây đặc biệt này, tuy rằng nó rất bổ, nhưng mà vị của nó thì… ,ây, tóm lại thì mọi người cố lên."
Mật Mật dường như cũng đã hồi hồn, lập tức cười khẽ: “Trong lúc quyết đấu không thể gian lận nha, nếu mà bị phát hiện gian lận thì ‘Nước trái cây vô cùng dinh dưỡng này’ thuộc về đội đó luôn đó. Đến đây nào, ngửi mùi của nó trước, đảm bảo có thể kích thích quyết tâm thắng lợi của mọi người"
Mật Mật đặt nước trái cây dưới mũi từng người để tất cả mọi người cùng ngửi. Cố An Kỳ biết trước mùi vị của nó chắc chắn không thể nào dễ ngửi, cho nên ngừng thở, giả vờ nhíu mày làm như mình vừa ngửi xong.
“Được rồi, chúng ta sẽ bắt đầu vòng đầu tiên của cuộc thi ngay bây giờ. Nội dung thi chính là nhảy và dính. Từng người một sẽ cầm cái bao tay dính chạy về phía trước, chạy lấy đà sau đó nhảy lên, dính bao tay lên bảng điểm. Chúng tôi bên cạnh có thẻ điểm, sẽ ghi lại số điểm của mọi người."
Đội của Trịnh Văn Quân thi trước, Trịnh Văn Quân dính được 8 điểm, nhưng thành tích của Diệp Y Dung lại không được tốt, chỉ được 4 điểm, cộng lại là 12 điểm. Thành tích của đạo diễn Lâm lại ngoài dự liệu của Cố An Kỳ, được đúng 10 điểm. Không ngờ đạo diễn Lâm trông như chẳng bao giờ tập thể thao mà lại có thành tích tốt đến thế, Cố An Kỳ nhìn bảng điểm, trong lòng tính toán một chút.
“An Kỳ, chỉ cần được 3 điểm là chúng ta thắng rồi. Cô hãy cố lên!"
Lâm Hạc Quần hơi khẩn trương nói. Lâm Hạc Quần gì cũng không sợ, chỉ sợ loại chất lỏng màu xanh kinh tởm này, bắt anh phải uống hết nó ư , ọe, nghĩ thôi đã làm cho anh cảm thấy buồn nôn. Nếu không có loại thuốc gây nôn này kích thích thần kinh, còn lâu anh mới có khả năng nhảy cao ngoài dự đoán mọi người như vậy.
Hờ, quả nhiên, có đôi khi có chút kích thích luôn có thể làm cho người ta càng phấn đấu.
“Yên tâm đi, tôi nhất định sẽ thắng, nếu không nước trái cây kia cứ để tôi uống." Cố An Kỳ cười nói.
Trò chơi này, cô không thể thắng, cho nên phải động não một chút.
Cố An Kỳ đứng ở điểm bắt đầu, sau khi có hiệu lệnh, lập tức chạy về phía trước, đến trước bảng điểm thì bật nhảy lên, nhắm đến vị trí 6 điểm, Cố An Kỳ đưa tay lên dính, đáng tiếc không dính chắc, đến lúc dính được thì còn chưa tới 1 điểm.
Kết quả tất nhiên là thua, Cố An Kỳ thở dài, ảo não nói:
“Sao lại không dính chắc chứ? Ai!"
“Vòng thi này không tính. Tôi muốn khiếu nại chương trình cắt xén nguyên vật liệu, gọi là bao tay dính mà còn không dính, thế thì gọi là bao tay dính để làm gì?" Lâm Hạc Quần hét, muốn có một vòng thi công bằng, còn về chuyện khác… Anh tất nhiên là không muốn uống loại nước kia rồi. Bằng này tuổi đầu, anh không sợ trời không sợ đất, chỉ sợ thứ vừa kì quái vừa dính dính thế này thôi!
“Đạo diễn Lâm, bao tay dính của chúng tôi là sản phẩm chính hãng, đã qua kiểm nghiệm." Mật Mật cười trộm nói “Kết quả vòng thi vẫn như cũ, đội Trịnh Văn Quân, Diệp Y Dung thắng!"
“Đừng nản lòng, còn hai vòng thi nữa, chúng ta tuyệt đối có thể thắng !" Lâm Hạc
Quần an ủi Cố An Kỳ. Dù sao Cố An Kỳ cũng đã làm hết sức, bao tay không dính cũng không thể trách ai được, nên không thể đổ hết trách nhiệm lên người cô.
Cố An Kỳ cúi đầu, nhẹ nhàng gật đầu. Mái tóc thật dài che đi khuôn mặt cô nhưng người ta có thể cảm nhận được sự không cam lòng . Dáng vẻ hối hận của cô như cảm thấy lần thua vừa rồi là không đáng. Sự nhu nhược với hối hận đã giấu đi suy nghĩ thật của cô, cô chỉ đang đeo mặt nạ mà thôi.
Không ai, không ai biết được vừa rồi là cô cố ý. Bao tay dính chưa bao giờ có vấn đề, mà người dùng bao tay mới có vấn đề…
Tên chương trình này là 《 Ngôi sao thi tài 》, cộng thêm việc bọn họ đến đây là để tuyên truyền cho phim mới nên không thể thiếu phần thi khảo nghiệm diễn xuất. Đạo diễn Lâm tất nhiên không được, cho nên vòng này Cố An Kỳ cùng Diệp Y Dung so tài.
Vòng này thi diễn cảnh khóc. Xem ai có thể trong thời gian ngắn nhất rơi lệ.
Cố An Kỳ liếc mắt nhìn bột màu đỏ trong móng tay Diệp Y Dung, không khỏi nhếch môi. Diệp Y Dung ơi Diệp Y Dung, vì có thể thắng, cô đúng là tốn không ít tâm tư, chiêu giấu bột ớt trên người thế mà cô cũng nghĩ ra được.
Chẳng qua… Cô cũng không có ý định thua ở vòng này.
“Sẵn sàng chưa? Chuẩn bị… Bắt đầu!" Triệu Húc Đồng nói.
Triệu Húc Đồng vừa dứt lời, Cố An Kỳ liền ngẩng đầu lên, hàm răng cắn chặt môi dưới. Đầu cô bất đắc dĩ lay động vài cái, mang theo vài phần thản nhiên phiền muộn. Vẻ mặt dần dần mềm mại, mang theo một sự thương cảm không tên. Nước lặng lẽ tràn đầy nơi hốc mắt, từng giọt rơi xuống.
Lúc này Diệp Y Dung nước mắt từ lâu đã chảy đầy mặt, tay cô ta giả bộ lau mắt, bột ớt liền phân tán ra. Khả năng của bột ớt không thể coi thường, cô ta không những bị kích thích đến khóc, mà còn bị sự nồng của ớt làm cho ho khan.
Tốc độ khóc của hai bên tương đương nhau, nhưng nếu xét theo trình độ diễn xuất thì tuyệt đối là Cố An Kỳ tốt hơn.
Tuy nhiên họ đang tham gia chương trình chứ không phải so tài diễn xuất thật. Nhân vật nữ chính lần này là Diệp Y Dung nên mọi người thiên vị cô ta hơn, Cố An Kỳ chỉ làm nền nên vòng này phải thua. Quả nhiên, kết quả trận đấu này là Cố An Kỳ thua sít sao Diệp Y Dung.
Chương trình cứ như vậy kết thúc, nhưng người xem đều biết, người thua, chưa bao giờ là Cố An Kỳ.
Bắt đầu từ khi nào thì sự phòng bị cùng với khả năng trả lời của cô ấy tốt lên như vậy?
MC thường rất nhạy cảm với không khí buổi nói chuyện, Triệu Húc Đồng lập tức nhận ra Mật Mật kinh ngạc cùng hoảng hốt. MC có một quy định thép, tuyệt đối không thể “Im lặng quá ba giây “. Nhìn Mật Mật có chút không yên, không khí cũng trở nên kì lạ, nhất thời có hơi nhạt nhẽo.
Triệu Húc Đồng quyết định lập tức vào thẳng vấn đề chính: “Hai đội hôm nay của chúng ta đều đến từ một đoàn làm phim, thật sự là làm cho người ta hiếu kì không biết sẽ xảy ra chuyện gì. Hôm nay đội nào thua sẽ phải uống hết nước ép trái cây đặc biệt này, tuy rằng nó rất bổ, nhưng mà vị của nó thì… ,ây, tóm lại thì mọi người cố lên."
Mật Mật dường như cũng đã hồi hồn, lập tức cười khẽ: “Trong lúc quyết đấu không thể gian lận nha, nếu mà bị phát hiện gian lận thì ‘Nước trái cây vô cùng dinh dưỡng này’ thuộc về đội đó luôn đó. Đến đây nào, ngửi mùi của nó trước, đảm bảo có thể kích thích quyết tâm thắng lợi của mọi người"
Mật Mật đặt nước trái cây dưới mũi từng người để tất cả mọi người cùng ngửi. Cố An Kỳ biết trước mùi vị của nó chắc chắn không thể nào dễ ngửi, cho nên ngừng thở, giả vờ nhíu mày làm như mình vừa ngửi xong.
“Được rồi, chúng ta sẽ bắt đầu vòng đầu tiên của cuộc thi ngay bây giờ. Nội dung thi chính là nhảy và dính. Từng người một sẽ cầm cái bao tay dính chạy về phía trước, chạy lấy đà sau đó nhảy lên, dính bao tay lên bảng điểm. Chúng tôi bên cạnh có thẻ điểm, sẽ ghi lại số điểm của mọi người."
Đội của Trịnh Văn Quân thi trước, Trịnh Văn Quân dính được 8 điểm, nhưng thành tích của Diệp Y Dung lại không được tốt, chỉ được 4 điểm, cộng lại là 12 điểm. Thành tích của đạo diễn Lâm lại ngoài dự liệu của Cố An Kỳ, được đúng 10 điểm. Không ngờ đạo diễn Lâm trông như chẳng bao giờ tập thể thao mà lại có thành tích tốt đến thế, Cố An Kỳ nhìn bảng điểm, trong lòng tính toán một chút.
“An Kỳ, chỉ cần được 3 điểm là chúng ta thắng rồi. Cô hãy cố lên!"
Lâm Hạc Quần hơi khẩn trương nói. Lâm Hạc Quần gì cũng không sợ, chỉ sợ loại chất lỏng màu xanh kinh tởm này, bắt anh phải uống hết nó ư , ọe, nghĩ thôi đã làm cho anh cảm thấy buồn nôn. Nếu không có loại thuốc gây nôn này kích thích thần kinh, còn lâu anh mới có khả năng nhảy cao ngoài dự đoán mọi người như vậy.
Hờ, quả nhiên, có đôi khi có chút kích thích luôn có thể làm cho người ta càng phấn đấu.
“Yên tâm đi, tôi nhất định sẽ thắng, nếu không nước trái cây kia cứ để tôi uống." Cố An Kỳ cười nói.
Trò chơi này, cô không thể thắng, cho nên phải động não một chút.
Cố An Kỳ đứng ở điểm bắt đầu, sau khi có hiệu lệnh, lập tức chạy về phía trước, đến trước bảng điểm thì bật nhảy lên, nhắm đến vị trí 6 điểm, Cố An Kỳ đưa tay lên dính, đáng tiếc không dính chắc, đến lúc dính được thì còn chưa tới 1 điểm.
Kết quả tất nhiên là thua, Cố An Kỳ thở dài, ảo não nói:
“Sao lại không dính chắc chứ? Ai!"
“Vòng thi này không tính. Tôi muốn khiếu nại chương trình cắt xén nguyên vật liệu, gọi là bao tay dính mà còn không dính, thế thì gọi là bao tay dính để làm gì?" Lâm Hạc Quần hét, muốn có một vòng thi công bằng, còn về chuyện khác… Anh tất nhiên là không muốn uống loại nước kia rồi. Bằng này tuổi đầu, anh không sợ trời không sợ đất, chỉ sợ thứ vừa kì quái vừa dính dính thế này thôi!
“Đạo diễn Lâm, bao tay dính của chúng tôi là sản phẩm chính hãng, đã qua kiểm nghiệm." Mật Mật cười trộm nói “Kết quả vòng thi vẫn như cũ, đội Trịnh Văn Quân, Diệp Y Dung thắng!"
“Đừng nản lòng, còn hai vòng thi nữa, chúng ta tuyệt đối có thể thắng !" Lâm Hạc
Quần an ủi Cố An Kỳ. Dù sao Cố An Kỳ cũng đã làm hết sức, bao tay không dính cũng không thể trách ai được, nên không thể đổ hết trách nhiệm lên người cô.
Cố An Kỳ cúi đầu, nhẹ nhàng gật đầu. Mái tóc thật dài che đi khuôn mặt cô nhưng người ta có thể cảm nhận được sự không cam lòng . Dáng vẻ hối hận của cô như cảm thấy lần thua vừa rồi là không đáng. Sự nhu nhược với hối hận đã giấu đi suy nghĩ thật của cô, cô chỉ đang đeo mặt nạ mà thôi.
Không ai, không ai biết được vừa rồi là cô cố ý. Bao tay dính chưa bao giờ có vấn đề, mà người dùng bao tay mới có vấn đề…
Tên chương trình này là 《 Ngôi sao thi tài 》, cộng thêm việc bọn họ đến đây là để tuyên truyền cho phim mới nên không thể thiếu phần thi khảo nghiệm diễn xuất. Đạo diễn Lâm tất nhiên không được, cho nên vòng này Cố An Kỳ cùng Diệp Y Dung so tài.
Vòng này thi diễn cảnh khóc. Xem ai có thể trong thời gian ngắn nhất rơi lệ.
Cố An Kỳ liếc mắt nhìn bột màu đỏ trong móng tay Diệp Y Dung, không khỏi nhếch môi. Diệp Y Dung ơi Diệp Y Dung, vì có thể thắng, cô đúng là tốn không ít tâm tư, chiêu giấu bột ớt trên người thế mà cô cũng nghĩ ra được.
Chẳng qua… Cô cũng không có ý định thua ở vòng này.
“Sẵn sàng chưa? Chuẩn bị… Bắt đầu!" Triệu Húc Đồng nói.
Triệu Húc Đồng vừa dứt lời, Cố An Kỳ liền ngẩng đầu lên, hàm răng cắn chặt môi dưới. Đầu cô bất đắc dĩ lay động vài cái, mang theo vài phần thản nhiên phiền muộn. Vẻ mặt dần dần mềm mại, mang theo một sự thương cảm không tên. Nước lặng lẽ tràn đầy nơi hốc mắt, từng giọt rơi xuống.
Lúc này Diệp Y Dung nước mắt từ lâu đã chảy đầy mặt, tay cô ta giả bộ lau mắt, bột ớt liền phân tán ra. Khả năng của bột ớt không thể coi thường, cô ta không những bị kích thích đến khóc, mà còn bị sự nồng của ớt làm cho ho khan.
Tốc độ khóc của hai bên tương đương nhau, nhưng nếu xét theo trình độ diễn xuất thì tuyệt đối là Cố An Kỳ tốt hơn.
Tuy nhiên họ đang tham gia chương trình chứ không phải so tài diễn xuất thật. Nhân vật nữ chính lần này là Diệp Y Dung nên mọi người thiên vị cô ta hơn, Cố An Kỳ chỉ làm nền nên vòng này phải thua. Quả nhiên, kết quả trận đấu này là Cố An Kỳ thua sít sao Diệp Y Dung.
Chương trình cứ như vậy kết thúc, nhưng người xem đều biết, người thua, chưa bao giờ là Cố An Kỳ.
Tác giả :
Gạo Nếp Đường Trắng