Siêu Sao Báo Thù

Chương 33

Ngụy Duyên vươn tay ra, đem Cố Diễn ôm vào trong lồng ngực.

Hắn nhìn bốn phía, phát hiện không có người chú ý tới tình huống bên này, hắn liền đem Cố Diễn xoay người, để hắn nằm nhoài trên người mình, đem quần áo đã sớm chuẩn bị kĩ càng phủ lên người cậu để tránh mọi người khỏi nhận ra người trong ngực là Cố Diễn.

Người nơi này quan hệ nam nữ rất hỗn loạn, loại hành vi “vác xác" này cũng rất thông thường.

Vì vậy mà Cố Diễn hiện tại cả người mềm oặt nằm trên vai Ngụy Duyên, người khác nhìn thấy tự nhiên cũng hiểu là có chuyện gì, vì vậy mà cũng không đặc biệt thăm dò.

Cố Diễn trong lồng ngực hô hấp ồ ồ phun trên gáy Ngụy Duyên, như có như không khiến cho toàn thân Ngụy Duyên tê dại, lửa toàn thân liền hội tụ lại toàn thân, ngay cả tiểu huynh đệ cũng không nhìn được mà ngạnh lên.

Ngụy Duyên đã không thể chờ đợi nữa liền đem Cố Diễn ôm chặt vào lồng ngực, nhanh chóng hướng đến gian phòng đã đặt trước.

Lúc này trên mặt Ngụy Duyên mang theo nụ cười xấu xa sau khi đã thực hiện được âm mưu.

Hắn chờ cơ hội này đã rất lâu rồi.

Đêm nay sinh nhật của Thẩm Kim toàn bộ là do sự sắp xếp của hắn, chỉ cần Cố Diễn đến, liền tuyệt đối trốn không ra.

Ngụy Duyên vẫn ở trong bóng tối lén lút quan sát Cố Diễn, phát hiện thời điểm cậu ở cùng với Hà Vi Vi thì ý thức phòng bị sẽ yếu nhất, liền thừa cơ hội này ra tay.

Đương nhiên những người khác không có chú ý tới động tĩnh của Ngụy Duyên, thế nhưng có một người vẫn quan tâm, đó chính là Thẩm Kim.

Tuy rằng hắn giúp Ngụy Duyên lừa Cố Diễn, thế nhưng trong lòng liền có cách đối phó với Ngụy Duyên coi hắn là quân cờ.

Thẩm Kim không ngốc, nếu như ở sinh nhật hôm nay của hắn, Ngụy Duyên thực sự ngủ với Cố Diễn, Cố Diễn nhất định sẽ ghi hận chính mình.

Đến thời đểm đó Ngụy Duyên sảng khoái, còn chính mình lại thành kẻ thế mạng người ta.

Thẩm Kim càng nghĩ lại càng giận.

Hắn cùng với Ngụy Duyên lâu như vậy, Ngụy Duyên hiện tại như vậy hắn cũng không muốn tiếp nhận nữa.

Sau khi thấy Ngụy Duyên đắc thủ, Thẩm Kim liền lập tức đẩy nam nhân đang sờ soạn trên người mình ra, lập tức hướng phương hướng Ngụy Duyên biến mất.

Ngụy Duyên ôm Cố Diễn không thể động đậy nên căn bản không thể đi nhanh được, rất nhanh liền bị Thẩm Kim đuổi tới.

“Em tới làm gì?"

Phát hiện người trước mắt là Thẩm Kim, ngữ khí của Ngụy Duyên không tốt lắm.

Vốn đã nói trước, Thẩm Kim chỉ cần lừa gạt Cố Diễn đến, những chuyện khác hắn không cần phải để ý tới.

Mà hiện tại hắn lại xuất hiện trước mặt mình, lẽ nào hối hận rồi?

Ngụy Duyên nhíu mày.

Tuy rằng hắn lời ngon tiếng ngọt nói thật dễ nghe, thế nhưng hắn cùng Thẩm Kim chỉ đơn giản là quan hệ buôn bán thân thể, hắn trả thù lao, Thẩm Kim ngủ cùng hắn, hai người không có tình cảm gì cả.

Từ xưa đến nay bạn tình của hắn không thiếu, tuy rằng kĩ thuật của Thẩm Kim không tồi, thế nhưng dù sao cũng ngủ như vậy, hiện tại có chút chán.

Hắn biết Thẩm Kim là người có dã tâm lớn, muốn ngủ với hắn cũng phải trả giá không nhỏ. Bộ phim lần này của Trương đạo, hắn liền tốn không ít tiền.

Đương nhiên tiền đều là vấn đề nhỏ, chủ yếu là Thẩm Kim người này rất có thể đến gây sự, trước đây hắn cùng những người khác cùng làm cho Tô Việt thân bại danh liệt, cuối cùng bị xe đụng chết vẫn là chính mình thu thập.

Tuy rằng Ngụy Duyên đồng ý phủng một ít tiểu minh tinh, thế nhưng hắn càng yêu thích chính là loại hình bé ngoan nhu thuận nghe lời, mà không phải là loại như Thẩm Kim khắp nơi gây chuyện làm mình theo sau chùi mông, cuối cùng còn là hòn đá kê chân của người ta. (Editor: Bọn này đúng là ngư tầm ngưu, mã tầm mã >0<)

Trong lòng Ngụy Duyên vốn có tâm tư muốn quăng Thẩm Kim, lần này hắn hẹn Cố Diễn đi ra, liền thuận lý thành chương cắt đứt duyên nợ với hắn, thuận tiện để hắn làm người chết thay mình.

Trên tay Ngụy Duyên có quá nhiều nhược điểm của Thẩm Kim, lần này hắn chịu nghe lời, cũng chỉ, cũng chính là do hắn sợ mình công bố chuyện này ra ngoài thôi.

Mặc dù Thẩm Kim không dám nói gì mình,thế nhưng tâm địa hắn rất giảo hoạt, Ngụy Duyên vẫn sợ hắn sau khi hối hận sẽ nháo lên.

Nếu hắn hiện tại nháo, vậy thì không phải là chuyện tốt đẹp gì.

Thẩm Kim thấy sắc mặt của Ngụy Duyên sốt sắng, càng thêm xác nhận suy đoán trong lòng mình.

Quả nhiên tên Ngụy Duyên khốn khiếp này chính là chỉ nghĩ cho mình, đến thời điểm Lục Duệ đến cứu, hắn liền đem chính mình đẩy ra!

Chỉ có điều mình không phả là kẻ ngốc, làm sao lại không thất được tiểu tâm tư này của Ngụy Duyên?

Thẩm Kim như không có chuyện gì xảy ra nở nụ cười, “Ngày đó anh không phải là nói muốn threesomes sao? Em cảm thấy không tệ lắm, cho nên muốn đồng thời…"

Nói xong Thẩm Kim nhẹ nhàng liếm môi mình, hướng Ngụy Duyên liếc mắt đưa tình.

Lời kia của Ngụy Duyên vốn là muốn lừa gạt Thẩm Kim, không nghĩ tới Thẩm Kim lại coi là thật.

“Cái này…Làm sau đi? Đêm nay là sinh nhật em, nếu như nửa đường rời đi, người khác sẽ khả nghi." Ngụy Duyên mau mau tìm cớ lừa gạt Thẩm Kim.

Thật là cái cớ rách nát…

Trong lòng Thẩm Kim cười lạnh một tiếng, sau đó ha ha đến trước người Ngụy Duyên, “Nói đùa anh thôi. Em chỉ lo lắng anh đỡ hắn đi quá lộ liễu, liền đến giúp anh. Lúc nãy anh đi đã có người chú ý tới. Đi nhanh lên đi."

Nói xong Thẩm Kim liền kéo tay Cố Diễn, muốn nhấc tay hắn lên.

Ngụy Duyên cẩn thận nhìn gương mặt Thẩm Kim một chút, phát hiện không có gì dị thường.

Ngụy Duyên phỏng đoán Thẩm Kim cũng không có thời gian làm chuyện gì, lúc này mới yên lòng lại.

Hiện tại một mình hắn đỡ Cố Diễn cả người vô lực đi, xác thực là không tiện lắm.

Ngụy Duyên đồng ý. Hắn nhìn Thẩm Kim một chút, cảm thấy hắn lúc này rất biết săn sóc…

Chỉ có điều bây giờ mới ngoan ngoãn, tựa hồ có hơi chậm…

Dưới sự hiệp lực của hai người, rất nhanh liền đến xe Ngụy Duyên.

Thẩm Kim để Cố Diễn nhoài người lên vai mình, đứng trong bóng tối, vội vã nói với Ngụy Duyên, “Anh mau đi mở cửa, em ở lại."

Ngụy Duyên tin Thẩm Kim, liền móc chìa khóa mở cửa xe.

Ngụy Duyên vừa đi ra, Thẩm Kim liền duỗi tay ra, tìm di động trong túi của Cố Diễn.

Trước đó hắn liền chú ý tới, Cố Diễn thường bỏ điện thoại ở túi quần bên phải.

Quả nhiên, Thẩm Kim tìm một lúc, liền tìm thấy một vật cưng cứng.

Thừa dịp Ngụy Duyên không chú ý, Thẩm Kim trong thời gian ngắn thần không biết quỷ không hay, liền đem điện thoại của Cố Diễn bỏ vào túi quần của mình.

Ngụy Duyên mở cửa xe, lúc này mới quay người đón Cố Diễn.

Sau khi để Cố Diễn vào trong xe, Ngụy Duyên trực tiếp ngồi vào ghế lái xe cười cười.

Rất nhanh liền có thể nếm được tư vị của bảo bối….

Cùng lúc đó, Thẩm Kim trực tiếp bị Ngụy Duyên lơ là không nhịn được nở nụ cười.

Hắn sẽ không để Ngụy Duyên đạt được ý nguyện.

Nhìn theo xe của Ngụy Duyên, Thẩm Kim rất nhanh đi tới một cái hẻm nhỏ, đem di động của Cố Diễn lấy ra.

Thẩm Kim tuy nghe theo lời Ngụy Duyên lừa gạt Cố Diễn, thế nhưng hắn vẫn luôn để lại một đường thoát.

Hắn hắn hiện tại chỉ cần gọi điện cho Lục Duệ nữa thôi.

Thẩm Kim suy đoán, Lục Duệ nếu như quan tâm Cố Diễn, như vậy nhất định sẽ đến cứu Cố Diễn.

Bắt được tại hiện trường, đến thời điểm đó đối tượng Lục Duệ trả thù không phải là mình…

Hiện tại hắn dùng chính là điện thoại của Cố Diễn gọi cho Lục Duệ, đến thời điểm đó sẽ không có ai đoán được người mật báo là mình.

Lấy trí thông minh kia của Ngụy Duyên, lại càng không nghĩ tới là mình.

Thẩm Kim mở di động của Cố Diễn, nhanh chóng mở danh bạ tìm kiếm.

Trong điện thoại của Cố Diễn phận rất rõ ràng, ngoại trừ phương diện công tác, chính là người thân cùng bằng hữu.

Phân loại ngắn gọn rõ ràng như thế, thế nhưng trong điện thoại của Cố Diễn Thẩm Kim lại không tìm được Lục Duệ.

Lẽ nào Cố Diễn cùng Lục Duệ không co quan hệ gì?

Thẩm Kim lắc đầu, tuyệt đối không thể!

Cố Diễn hiện tại là nam chính trong phim của Trương đạo, tuyệt đối là do đêm đó Lục Duệ bắc cầu quan hệ.

Nếu như Cố Diễn cùng Lục Duệ không có quan hệ, như vậy sao lại giúp hắn?

Tia sáng yếu ớt của điện thoại chiếu vào gương mặt tái nhợt của Thẩm Kim, trong bóng đêm có chút khủng bố.

Tìm mấy lần đều không thấy được số của Lục Duệ, Thẩm Kim chưa từ bỏ ý định tìm liên hệ gần đây cùng tin nhắn, muốn tìm xem chút manh mối trong đó.

Thế nhưng hắn lại một lần nữa bi ai phát hiện, người Cố Diễn thường trò chuyện, ngoài trừ người đại diện KiKi, nhiều nhất chính là “Ca".

Thẩm Kim cau mày, Cố Diễn còn có ca ca?

Hắn sao lại không biết?

Lục Duệ mới tắm xong lần thứ năm đi xuống dưới tầng, hắn nhìn chằm chằm cửa, phát hiện vẫn không thấy bóng dáng của Cố Diễn.

Tuy rằng trước đó Cố Diễn nói với hắn buổi tối muốn tham gia tiệc sinh nhật của một minh tinh, thế như dựa theo hiểu biết của Lục Duệ, mười một giờ đêm không về tới nhà, bất luận là đang làm cái gì đều sẽ nhắn tin hoặc gọi điện về, để ngừoi trong nhà không cần chờ cậu.

Lục Duệ nhìn đồng hồ trên tay một chút, hiện tại đã sắp mười một giờ rưỡi, mà Tiểu Diễn vẫn không thấy.

Lục Duệ đi tới cửa lớn, đi qua đi lại. Đêm nay trong lòng hắn luôn có chút phập phồng thấp tỏm, mí mắt vẫn luôn nháy nháy, trong lòng luôn cảm thấy không yên.

Trước đây đúng là không có cảm giác mãnh liệt như vậy, hiện tại sau khi phát hiện ra tâm ý của mình, Lục Duệ vẫn nhìn không được luôn lo lắng cho Cố Diễn.

Cuối cùng, chờ mãi không thấy người, Lục Duệ liền lấy điện thoại bấm số của Cố Diễn.

Rất nhanh điện thoại liền có người nhấc, thế nhưng sau đó, Cố Diễn cũng không nói lời nào.

Lục Duệ có chút kì quái, vội vàng hỏi, “Tiểu Diễn, khi nào trở về?"

Mà Cố Diễn vẫn như trước không nói gì, Lục Duệ không khỏi có chút bận tâm, “Tiểu Diễn? Em ở đâu? Tiểu Diễn?"

Đối mặt với Lục Duệ liên tiếp hỏi, đối phương rốt cuộc cũng mở miệng.

“Anh là ca ca của Cố Diễn?" Thanh âm của Cố Diễn không lớn, mang theo mấy phần kinh ngạc.

Lục Duệ vốn có chút nóng nảy, nghe thấy thanh âm xa lạ liền nhíu mày, tâm lập tức nhảy đến cuống họng.

“Cậu là ai? Cố Diễn đâu?" Đối với người xa lạ này, ngữ khí của Lục Duệ cũng không có mấy phần thân thiện.

Ngữ khí của đối phương rất kinh ngạc, “Anh là Lục Duệ?"

“Tôi hỏi Cố Diễn đâu?" Ngữ khí của Lục Duệ càng ngày càng thiếu kiên nhẫn.

Ý thức được có gì không đúng, Lục Duệ nhanh chóng đi về phía phòng mình, bắt đầu cởi áo tắm thay quần áo.

Trước đó trong lòng vẫn không yên tĩnh, hiện tại nghe được người tiếp điện thoại không phải là Cố Diễn, nói chuyện cũng rất kì quái, trong lòng Lục Duệ liền càng cảm thấy bất an.

Hắn nhất định phải đi ra ngoài một chuyến, nói không chừng Cố Diễn hiện tại đã gặp phải chuyện gì.

“Anh đúng là Lục Duệ sao?" Đối phương chậm chạp không chịu nói ra tung tích của Cố Diễn, nhưng vẫn luôn muốn xác định thân phận của Lục Duệ.

Lông mày của Lục Duệ đã nhăn thành một đoàn, hắn khoác áo lên, ngữ khí trở nên càng thiếu kiên nhẫn, “Tôi hỏi lần cuối cùng, Cố Diễn ở đâu!"

Từ nhỏ Lục Duệ liền bị gia tộc cho rằng là người thừa kế mà bồi dưỡng, làm việc hay nói chuyện, đều ôn hòa hữu lễ, chưa bao giờ phát hỏa.

Mặc dù gặp phải chuyện lớn hơn nữa, Lục Duệ đều cười một cái, bình tĩnh xử lý.

Thế nhưng ngày hôm nay hắn không thể bình tĩnh được, trong lòng liền quả thực lên cơn giận dữ, trực tiếp giận dữ.

Đối phương đại khái là bị làm cho sợ hãi, lắp bắp nói, “Lục, Lục thiếu ngài đừng nóng giận… Anh mau đến cứu Diễn ca… Vừa nãy em thấy anh ấy giống như là bị người chuốc thuốc, sau đó bị người mang đi…Điện thoại của Diễn ca bị rơi trên ghế salon…Em một người không dám theo tới, vì vậy liền gọi…"

“Người kia là ai? Cố Diễn bị mang đi đâu?"

Nghe được câu Cố Diễn bị người bỏ thuốc, Lục Duệ đấm một phát lên cửa.

Hai mắt Lục Duệ đỏ ngầu như muốn phun lửa.

Hầu như là nghiến răng nghiến lợi hỏi ra mấy câu kia, lúc này Lục Duệ đã tới gần tới ranh giới bạo phát.

Lục Duệ đè nén lửa giận của chính mình, nghe đối phương cung cấp manh mối.

Hắn biết, hiện tại khẩn thiết nhất chính là nhất định phải biết Cố Diễn ở nơi nào.

“Ngụy, Ngụy Duyên…"

Thẩm Kim nhìn điện thoại đã bị Lục Duệ dập tắt, run run rẩy rẩy cất đi…

Cách điện thoại hắn cũng có thể cảm nhận được Lục Duệ áp chế không nổi tức giận…

Thẩm Kim vỗ vỗ ngực, an ủi bản thân…

Hắn không nghĩ tới Lục Duệ nổi cơn giận, dĩ nhiên lại đáng sợ như vậy.

Mặc dù có chút sợ sệt, thế nhưng Thẩm Kim lại vô cùng vui mừng.

Vốn tưởng rằng Cố Diễn là tiểu tình nhân của Lục Duệ, kết quả không ngờ, Cố Diễn lại là đệ đệ của Lục Duệ!

Hiện tại Ngụy Duyên muốn động tới đệ đệ của Lục Duệ, chuyện này quả thực là tự tìm đường chết!

Thẩm Kim hít sâu vào một hơi, lần thứ hai vỗ vỗ ngực trái.

Thật ở lần này mình rất thông minh đem mọi chuyện đẩy cho Ngụy Duyên, nếu như đến thời điểm mình làm kẻ thế mạng, như vậy nhất định sẽ bị Lục Duệ hại chết.

Thẩm Kim từ dưới đất bò dậy, xoa xoa chân mình đã tê dại. Sau đó lấy điện thoại di động của mình, đem số di động của Lục Duệ lưu lại.

Biết rõ chân tướng Thẩm Kim quyết định thay đổi kế hoạch của mình. Hiện tại hắn càng thêm đến cố gắng ôm đùi Cố Diễn…

Cố Diễn cảm giác mí mắt rất nặng, thế nào cũng không mở ra được, chỉ muốn nhắm mắt lại ngủ một giấc.

Cố Diễn quyết định tuân theo ý nghĩ này, nghỉ ngơi thật tốt, thế nhưng đột nhiên trong đầu lại lóe qua một thanh âm.

Không thể ngủ!

Không thể ngủ! Muốn ngủ liền tìm người khác rồi nói!

Trong đầu Cố Diễn bắt đầu khôi phục một chút ý thức.

Lông mi Cố Diễn giật giật, nỗ lực muốn mở mắt ra…

Hầu như là dùng hết khí lực hiện tại của cơ thể, Cố Diễn rốt cục hơi mở mắt ra…

Cố Diễn xem không quá rõ ràng, cậu chỉ biết xung quanh ánh sáng rất mờ rất mờ, trước mắt tựa hồ có một người nhìn mình…

Cố Diễn nỗ lực muốn nhìn rõ hơn, thế nhưng bất đắc dĩ cậu lại phát hiện cậu chỉ có thể nhìn thấy một bóng người mơ hồ…

Người kia cúi đầu hướng về phía mình cười.

Cố Diễn nụ cười kia đặc biệt buồn nôn…

Hắn là ai?

Mặc dù hiện tại mở mắt ra, ý thức của Cố Diễn cũng hoàn toàn mơ hồ.

Cậu chỉ biết hiện tại đầu mình rất đau, thân thể rất không thoải mái…

Trong dạ dày của cậu rất khó chịu, thân thể cũng nóng lên từng trận.

Thuốc mê Ngụy Duyên cho Cố Diễn uống có pha ít xuân dược, dưới ảnh hưởng của thuốc, cả người Cố Diễn đều rất nóng, đôi môi cũng bởi vì khô cạn mà trở nên đỏ au…

Khó chịu Cố Diễn nhẹ nhàng mở ra đôi môi, phát sinh một tia rên rỉ thống khổ.

Ngụy Duyên ngồi bên người Cố Diễn, nắm cằm Cố Diễn cằm, mê muội nhìn cậu…

“Chà chà, bảo bối, rượu kia mùi vị không sai đi… Tuy rằng tâm phòng bị của em thật nặng, nhưng vẫn không bằng anh… Ha ha ha ha ha."

“Ai u, da dẻ thật là tốt." Ngụy Duyên sờ soạng khuôn mặt Cố Diễn, trêu đùa khiến Cố Diễn khó chịu nhíu mày, Ngụy Duyên tâm tình rất tốt nở nụ cười hèn mọn, sau đó liền bắt đầu cởi quần áo Cố Diễn.

Hắn háo sắc một kéo áo khoác dài của Cố Diễn, sau đó bắt đầu chậm rãi cởi cúc áo trong của Cố Diễn ra.

“Tiểu mỹ nhân, hiện tại để ca ca từng chút từng chút cởi y phục của em, sau đó cẩn thận thương em có được hay không?"

Ngụy Duyên cởi cúc áo của Cố Diễn ra, từ xương quai xanh khiêu gợi của Cố Diễn nhìn xuống hai điểm đỏ kia.

Ngụy Duyên không nhịn được đưa tay sờ soạng một cái… khiến cho Cố Diễn khó chịu hừ một tiếng, tựa hồ muốn tách ra.

Cố Diễn không thấy người trước mắt rõ lắm, thế nhưng cậu biết hắn không phải người tốt.

Một cảm giác sợ hãi nổi lên, Cố Diễn nỗ lực khiến cho mình tỉnh lại…

Nhìn phản ứng của Cố Diễn, Ngụy Duyên thoả mãn liếm môi một cái, “Chà chà, thực sự là cực phẩm a…"

Nhìn thấy dáng vẻ Cố Diễn trần trụi bị mình đặt dưới chân khó chịu hừ hừ, tiểu huynh đệ của Ngụy Duyên cũng trở nên vô cùng hưng phấn.

Ngụy Duyên nghĩ thầm, người cũng bị mình mnag đến nơi này rồi, đêm dài như vậy, nhanh chóng sảng khoái một lần đã, đợi lát nữa dạy dỗ Cố Diễn sau.

Ngụy Duyên sung sướng làm quyết định liền nhanh chóng cởi thắt lưng của Cố Diễn ra, hai ba cái liền thoát luôn quần của cậu.

Đem quấn Cố Diễn vứt ở một bên, nhìn đôi chân dài trắng nõn của cậu, con mắt của Ngụy Duyên sáng rực…

Hiện tại Cố Diễn chỉ ăn mặc một cái quần lót, đôi môi khẽ nhếch, hai điểm đỏ trước ngực kiều diễm kinh người… Mà tiểu tử kia bị vây trong quần lót cũng hưng phấn mà ngạnh lên…

Ngụy Duyên càng ngày càng hưng phấn, phía dưới cũng có xu thể khó mà nhịn được.

Hắn nhanh chóng cởi quần áo của mình, bắt đầu sờ soạng lên người Cố Diễn …

Cố Diễn cảm giác được có người đang sờ chính mình… Tuy rằng ý thức không rõ, thế nhưng loại cảm giác buồn nôn kia càng ngày càng sâu.

Xuất phát từ bản năng, cậu có thể đoán được người kia muốn làm gì…

Tay Cố Diễn giật giật, cậu không thể để cho người kia thực hiện được…

Tuyệt đối không thể!

Đại khái là bị bức ép, dưới bản năng bảo vệ mình, Cố Diễn vốn trúng thuốc mê cả người vô lực lại bắt đầu phản kháng lên.

Ngụy Duyên đang sờ mó nửa người dưới của Cố Diễn cảm nhận thấy cậu giãy dụa, đình chỉ động tác của mình.

Hắn liền vội vàng cầm hai tay của Cố Diễn, thân thể vững vàng ngăn chặn cậu.

Lúc này Cố Diễn đã trúng thuốc mê hoàn toàn không phải đối thủ của Ngụy Duyên, hai ba lần đều bị hắn cưỡng chế.

Vì phòng ngừa lát nữa Cố Diễn giãy dụa, Ngụy Duyên trực tiếp lấy cà vạt trói hai tay Cố Diễn lại, đem chúng kéo cao.

Ngụy Duyên một lần nữa ngồi bên người Cố Diễn, vỗ vỗ khuôn mặt đỏ bừng của Cố Diễn, “Trúng dược còn có thể phản kháng, không tệ lắm a?"

“Bất quá, như vậy mới thú vị! Tiểu mỹ nhân em càng giãy dụa, lão tử đợi lát nữa càng cố gắng thao em!"

Ngụy Duyên tà tà nở nụ cười, thuận tiện bóp khuôn mặt Cố Diễn một cái.

Đại khái là vừa nãy giãy dụa đã dùng hết mọt chút khí lực cuối cùng trên người Cố Diễn, Cố Diễn hiện đang bị trói trụ hoàn toàn không thể động đậy, ngoan ngoãn nằm ở trên giường.

Ngụy Duyên thấy Cố Diễn không giãy dụa nữa, liền yên tâm cúi người, chuẩn bị trước tiên thương yêu hai viên tiểu hồng đậu của Cố Diễn một phen…

Lúc này, cửa phòng đột nhiên mở ra.

Ngụy Duyên cảm giác được là cửa gian phòng của mình bị mở ra, căng thẳng ngẩng đầu lên, nhìn xem là chuyện gì.

Một tiếng vang trầm thấp vang lên, tiếp theo chính là một chuỗi âm thanh phá cửa…

Mới đầu Ngụy Duyên còn tưởng rằng có người uống rượu say đi nhầm cửa, thế nhưng âm thanh phá cửa mãnh liệt sau đó khiến cho hắn cảm giác có gì đó không đúng.

Ngụy Duyên vừa nhìn thấy không ổn,nhanh chóng từ người Cố Diễn đứng lên, chuẩn bị hướng về phía phòng vệ sinh trốn.

Thế nhưng tốc độ của người ngoài cửa hiển nhiên so với hắn nhanh hơn rất nhiều.

Thời điểm hắn đứng dậy, cửa liền bị đập ra, một đám người như ong vỡ tổ ùa vào.

“Làm, làm gì!" Ngụy Duyên xoay người lại, kinh hoảng nhìn mấy người xa lạ phá cửa phòng hắn.

Nhưng câu tiếp theo hắn liền không kịp nói liền thấy Lục Duệ âm trầm đứng đó!

Nhất thời Ngụy Duyên đứng ngốc một chỗ…

Thời điểm Lục Duệ thấy hình ảnh trước mắt, hít vào một hơi.

Trên giường Cố Diễn bị người dùng cà vạt trói chặt hai tay, gần cởi hết quần áo, thân thể trần trụi xụi lơ ở trên giường…

Mà lúc này Ngụy Duyên còn ngồi ở trên người cậu, đem cậu gắt gao ngăn chặn.

“Lục, Lục thiếu… Tôi… Tôi…"

Ngụy Duyên nhìn rõ Lục Duệ, liền biết mình xong đời. Bị Lục Duệ bắt quả tang tại chỗ, hắn chắc chắn sẽ không buông tha cho mình.

Lục Duệ không nói lời nào theo dõi dáng vẻ của hắn, Ngụy Duyên sợ đến hô hấp đều muốn đình chỉ.

Hắn nhanh chóng khoác một cái áo, mồm miệng không rõ muốn giải thích…

Chỉ có điều lúc này Lục Duệ đã không thể dùng phẫn nộ để hình dung, hắn tức giận hai bước tiến lên, cầm lấy Ngụy Duyên cánh tay đem hắn từ trên người Cố Diễn bỏ xuống, sau đó đạp một cước lên người hắn, đem hắn đá ra một khoảng.

Lục Duệ nổi giận quát lên, “Đệ đệ của lão tử ngươi cũng dám động vào!"

Ngụy Duyên trực tiếp bị ném xuống mặt đất, bị một cước của Lục Duệ làm cho đau đớn không nói nên lời…

Thế nhưng cơn đau này không bằng kinh hãi giờ khắc này.

Hắn không nghĩ tới, Cố Diễn lại là đệ đệ của Lục Duệ!

Nếu như hắn biết Cố Diễn là đệ đệ của Lục Duệ, hắn to gan lớn mật như thế nào cũng không dám đi tính kế Cố Diễn!

Hiện tại hối hận cũng không kịp, nhìn thấy dáng vẻ thịnh nộ hiện tại của Lục Duệ, Ngụy Duyên biết lần này mình triệt để ngã xuống.

Hắn bị Lục Duệ dọa đến không nhẹ, thân thể đau, thế nhưng vẫn không dám nói lời nào, yên lặng cầu nguyện trong lòng Lục Duệ có thể bỏ qua hắn.

Lục Duệ không quản Ngụy Duyên nữa, trực tiếp đi đến bên người Cố Diễn, hiện tại hắn mới phát hiện, ánh mắt của Cố Diễn trên giường mờ mịt, khuôn mặt đỏ chót, hai hàng lông mày khẽ cau, khóe mắt có vệt nước mắt, vẻ mặt hết sức thống khổ.

Nhìn thấy Cố Diễn bị bắt nạt thành như vậy, Lục Duệ tức giận đến hai mắt đều đỏ ngầu.

Không kịp quản tên khốn Ngụy Duyên kia, Lục Duệ nhanh chóng cởi quần áo ra đắp lên thân thể trần trụi của Cố Diễn.

Hai tay Cố Diễn bị trói treo lên đỉnh đầu, Lục Duệ cẩn thận từng li từng tí đưa tay muốn cởi ra.

Kết quả Cố Diễn lại phản kháng lên, không cho Lục Duệ chạm vào cậu…

Lục Duệ đình chỉ động tác, dùng tay nhẹ nhàng sờ gò má của Cố Diễn, ngữ khí ôn nhu an ủi cậu, “Đừng sợ Tiểu Diễn, là anh, anh là Lục Duệ, ca ca em."

“Đừng sợ… Chúng ta bây giờ trở về nhà đi."

Lục Duệ nhẹ nhàng sờ sờ tóc cậu, nhẹ nhàng dùng lời nói động viên Cố Diễn.

Âm thanh của Lục Duệ giống như có ma lực, Cố Diễn vốn tâm tình vô cùng bất ổn cũng từ từ không phản kháng nữa.

Thấy tâm tình của Cố Diễn ổn định một chút, Lục Duệ mới bắt đầu cởi bỏ trói trên tay cậu.

Bởi vì bị trói trong thời gian dài, kinh mạch tắc nghẽn, trên cổ tay Cố Diễn một đạo vết trói xanh tím, hai cánh tay cũng vô cùng lạnh lẽo.

Lục Duệ cẩn thận từng li từng tí đem hai tay Cố Diễn cởi ra, đau lòng xoa tay cậu, khơi thông máu cho cậu.

“Tiểu Diễn." Trong lòng Lục Duệ lúc này đặc biệt khó chịu.

Nếu như hắn đến chậm một bước, thật khó có thể tưởng tượng sự tình phát sinh sau đó!

“Tiểu Diễn, anh mang em về nhà."

Nói xong Lục Duệ dùng quần áo đem Cố Diễn đắp kín, ôm cậu lên.

Cố Diễn vẫn đang trong trạng thái hôn mê cảm giác có người ôm mình.

Người kia ôm thật ấm áp, trên người hắn cũng tỏa ra mùi vị thật quen thuộc…

Trong lòng Cố Diễn vẫn căng thẳng giờ khắc này lại an ổn lại, tựa vào lồng ngực Lục Duệ.

Lục Duệ cẩn thận ôm lấy Cố Diễn, thời điêm đi ngang qua người Ngụy Duyên, nhìn thấy dáng vẻ buồn nôn của hắn, nhìn không được mà lại muốn đá hai chân hắn.

Chỉ có điều hiện tại tình huống của Cố Diễn rất tồi tệ, hắn nhất định phải đem cậu về nhà trước tiên.

Tuy rằng không thể tự mình giáo huấn Ngụy Duyên, nhưng một đám bảo tiêu hắn mang đến kia cũng không phải là ngồi không.

Bước ra ngoài, một đám người che chở Lục Duệ rời đi trước.

Còn lại bảy tám người đem Ngụy Duyên lôi lên.

“Các người đừng động tới ta, ta là Ngụy thiếu, nếu như các người dám động tới ta, ta sẽ không tha cho các người!" thấy Lục Duệ đi rồi, khuất nhục trước đó biến mất không thấy tăm hơi, hắn liền cùng đám bảo tiêu lớn tiếng ồn ào, ý đồ dùng thân phận áp chế bọn họ.

Đám bảo tiêu này là do Lục gia tỉ mỉ bồi dưỡng, hai ba câu nói của Ngụy Duyên làm sao có thể dọa được.

Một đám tiểu ca đầu trọc kính râm xem thường cười nhạt, một cước đạp đến tiểu JJ của Ngụy Duyên.

“Quản mẹ ngươi là ai, dám động tiểu thiếu gia nhà ta liền không thoát khỏi."

Ngụy Duyên đau đớn trợn to hai mắt, kêu gào thảm thiết…

Trên đường trở về, tài xế lái rất nhanh.

Lục Duệ lo lắng nhìn đệ đệ trong lồng ngực xụi lơ vô lực.

Cách quần áo, Lục Duệ đều có thể cảm nhận được nhiệt độ khác với bình thường của Cố Diễn lúc này.

Thân thể của hắn so với Lục Duệ tưởng tượng còn muốn nóng hơn nhiều.

Cố Diễn đây là tình huống gì, Lục Duệ đương nhiên rõ rõ ràng ràng.

Lúc này dược hiệu đã phát huy đến tột độ, thân thể Cố Diễn cũng bắt đầu nhộn nhạo không yên.

Mỗi một tấc da dẻ của cậu giống như là bốc cháy vậy, cấp thiết khát vọng tìm tới một ít đồ vật cho mình hạ hỏa.

Trong dục hỏa thiêu đốt, hạ thể Cố Diễn cũng cương đến khó chịu, trực tiếp chọc vào bụng Lục Duệ.

Y phục trên người khiến Cố Diễn cảm thấy rất không thoải mái.

Cố Diễn mơ mơ màng màng khó chịu vặn vẹo khong ngực Lục Duệ, nhẹ nhàng ma sát quần áo Lục Duệ, khẩn thiết muốn thoát ra.

Lúc này không chỉ Cố Diễn khó chịu, Lục Duệ cũng không dễ chịu gì.

Thân thể người yêu trần trụi tựa vào ngực mình, ngoại trừ hạ thể không chút khách khí chọc vào người mình, thân thể còn như có như không vô ý sượt qua vị trí then chốt của mình.

Cố Diễn sượt qua mấy lần, thân thể Lục Duệ cũng bắt đầu nóng lên.

Cố Diễn hoàn toàn không cảm giác được khó chịu lúc này của Lục Duệ, hoàn toàn dựa vào bản năng làm cho mình thoải mái.

Thế nhưng mặc kệ làm thế nào, cũng không thể hoàn toàn khiến cho mình thoải mái, ngược lại dục vọng càng lúc càng lớn…

Cố Diễn khó chịu rên rỉ lên…

“Ca… Lục Duệ… Lục Duệ… Em thật khó chịu…" Cố Diễn vô ý thức nhỏ giọng hô tên Lục Duệ, giống như vậy mới có thể làm cho cậu giảm bớt chút khó chịu.

Cậu vặn vẹo thân thể, duỗi hai tay kéo quần áo Lục Duệ, khẩn thiết hướng về trong ngực của hắn dựa vào, hi vọng Lục Duệ có thể giúp cậu…

Nhìn thấy bộ dáng này của đệ đệ, Lục Duệ đau lòng không chịu nổi.

Hắn cúi đầu, nhìn khóe mắt Cố Diễn có giọt lệ, sau đó vươn tay ra.

Bàn tay Lục Duệ lạnh lẽo nắm chặt hạ thể của Cố Diễn, Cố Diễn nhẹ nhàng run lên, tiếp theo liền thoải mái nhẹ giọng rên rỉ ra tiếng.

Bạn đang đọc truyện tại WebTru yen Online. com

Lúc này Lục Duệ ngừng lại…

Vì phòng ngừa người khác nghe được âm thanh Cố Diễn, hắn nâng đầu cậu lên, hôn đôi môi Cố Diễn.

Lục Duệ hôn rất ôn nhu, không hề có tiếng động an ủi Cố Diễn.

Cố Diễn khô nóng giống như tìm được một luồng mát mẻ, vội vã lè lưỡi thăm dò vào trong miệng Lục Duệ, dây dưa với đầu lưỡi của Lục Duệ cùng hắn nô đùa.

Lục Duệ vừa cùng Cố Diễn hôn môi, vừa nhẹ nhàng ve vuốt hạ thể Cố Diễn.

Trên dưới kích thích khiến cho Cố Diễn thoải mái muốn hét to, thế nhưng âm thanh phát ra liền bị Lục Duệ bá đạo nuốt hết…

Đại khái là kìm nén quá lâu, rất nhanh Cố Diễn liền tiết ra.

Cố Diễn tiết một lần có vẻ càng thêm yếu đuối, trên mặt mang theo vệt đỏ sau khi phóng thích sau chưa rút đi, cả người mềm nhũn nằm ở trong lồng ngực Lục Duệ, như con mèo nhỏ nhu thuận.

Vừa mới phát tiết một lần, Cố Diễn đúng là thoải mái không ít, thế nhưng Lục thiếu bị khơi mào dục hỏa vẫn chưa thể phóng thích lại khổ cực hơn nhiều.

Người trong ngực, thân thể trần trụi sượt bộ vị nhạy cảm của mình uốn tới ẹo lui, xem tư vị ăn không được, thật là không tốt lắm…

Tuy rằng đường không dài, thế nhưng Lục Duệ lại cảm thấy tựa hồ quá lâu.

Loại ngọt ngào dằn vặt này thật không phải người bình thường có thể nhận được.

Lục Duệ cũng không có đem Cố Diễn trực tiếp mang về nhà chính, mà là đi một căn nhà khác của hắn.

Vừa xuống xe Lục Duệ liền lấy tốc độ nhanh nhất đem Cố Diễn ôm vào phòng tắm.

Lục Duệ chuẩn bị tốt nước nóng, đem Cố Diễn thả vào.

Cố Diễn ngâm mình ở trong nước nóng liền phát ra một tiếng than nhẹ thoải mái…

Hơi nước bốc hơi, làm cho sắc mặt Cố Diễn càng thêm ửng hồng, cậu tựa trên một cái tay Lục Duệ, vô ý thức lè lưỡi liếm liếm đôi môi khô nứt.

“Ừm… Ca…"

Cố Diễn mơ mơ màng màng thỉnh thoảng sẽ nói một ít mê sảng, thế nhưng đều không ngoại lệ, đều sẽ gọi tên Lục Duệ.

Một tiếng lại một tiếng này vào tai Lục Duệ quả thực là nguy hiểm chí mạng.

Lúc này hạ thể Lục Duệ đã trướng đến sắp bạo.

Hắn cảm thấy cùng Cố Diễn so ra, chính mình càng giống như uống thuốc!

Đại khái là ngâm ở trong nước rất thoải mái, Cố Diễn giơ tay khoát lên vai Lục Duệ, đầu một con hướng về bên cạnh hắn cử động, tựa hồ đang tìm kiếm cái gì…

Rất nhanh, Cố Diễn dựa vào cảm giác sượt đến bên môi Lục Duệ…

Cậu duỗi ra đầu lưỡi phấn nộn, nhẹ nhàng liếm liếm bờ môi Lục Duệ…

“Ca…"

Hô hấp của Cố Diễn phun ở bên tai Lục Duệ, đồng thời còn phát ra rên rỉ như có như không …

Nhìn Cố Diễn như vậy, Lục Duệ không khỏi hít vào một hơi..

Dưới một lần lại một lần khiêu khích này nếu như còn có thể nhịn xuống đi, tuyệt đối không phải là bởi vì người kia là quân tử, mà là bởi vì người kia tính! Không! Có thể!

Để chứng minh kỹ thuật cùng thực lực của mình, Lục Duệ vội vàng tắm rửa cho Cố Diễn sạch sẽ, dùng khăn tắm lau khô thân thể của cậu, tiếp theo liền đem người ôm đến giường…

Lục Duệ đè lên người, hai ba cái liền cởi xong y phục của mình.

Cố Diễn sau khi bị bỏ thuốc đầu óc đều trống rỗng, khi thân thể Lục Duệ dán lên cậu, thân thể không tự chủ được khẽ run lên.

Hai người đều không có mặc quần áo, thân thể trần trụi dán vào nhau, một loại khoái cảm dị thường truyền khắp toàn thân Cố Diễn …

Hiện tại người cậu dán vào kia, trên người có mùi vị khiến cậu an tâm, Cố Diễn không có chút nào bài xích hắn, ngược lại còn chủ động vươn tay ra ôm bờ vai của hắn…

Tuy rằng trước đó phóng thích qua một lần, thế nhưng bởi vì tác dụng của dược, hạ thể Cố Diễn rất nhanh lại cương…

Cậu vừa mút vào cam lộ trong miệng Lục Duệ, vừa dùng hạ thể ma sát lửa nóng của Lục Duệ.

Thân thể nóng bỏng của Cố Diễn trực tiếp ma sát vào người Lục Duệ… Trong lòng có một loại khát vọng… Hy vọng có thể chân chính được thoải mái…

Lục Duệ bị Cố Diễn ma sát làm cho hưng phấn, hắn khẽ nâng thân thể lên, đè nén dục vọng của chính mình.

Đầu lưỡi Lục Duệ cũng rời đi môi Cố Diễn, Cố Diễn theo bản năng ngẩng đầu lên…

Cảm giác mát mẻ kia biến mất, Cố Diễn có chút nôn nóng…

Lục Duệ nở nụ cười, trừng phạt mà cắn nhẹ bờ môi Cố Diễn. Tiếp theo đầu lưỡi mới lại thăm dò vào trong miệng Cố Diễn, cùng đầu lưỡi của cậu chơi đùa…

Tay Lục Duệ nhẹ nhàng lướt qua xoa xoa eo Cố Diễn, khiến cho Cố Diễn một trận rên rỉ.

Bởi vì thuốc, thân thể Cố Diễn vốn rất mẫn cảm, làm sao chịu được Lục Duệ trêu chọc như vậy…

Cậu nhẹ nhàng hừ hừ, con mắt cũng trở nên ướt át…

“Biết anh là ai không?"

Tay Lục Duệ nhẹ nhàng xoa xoa tiểu hồng bên trái của Cố Diễn, tiếp theo còn sợ không đủ liêu nhân, lại cúi xuống, dùng sức hút một cái…

Gần như cùng lúc đó, tiểu hồng nhạt bắt đầu sưng lên…

Một trận khoái cảm mãnh liệt truyền khắp toàn thân Cố Diễn, tuy rằng đầu óc trống rỗng, thế nhưng vẫn theo bản năng rên rỉ lên tiếng.

“Ca ca… Khó chịu…"

Cố Diễn quả là thực muốn khóc lên …

Nghe được Cố Diễn trả lời, Lục Duệ hết sức hài lòng.

Nếu như nói vào lúc này hắn còn không rõ tâm tư của đệ đệ hắn, vậy hắn liền vẫn đúng là có lỗi với đệ đệ hắn vào lúc này gọi một tiếng “Ca".

Bởi vì bận tâm đến mê dược trong người Cố Diễn, Lục Duệ nhịn xuống dục vọng của chính mình, mà trước tiên đi thỏa mãn tiểu huynh đệ đang hưng phấn của Lục Duệ.

Bàn tay thon dài của hắn chạm vào Tiểu Cố Diễn, chậm rãi vuốt ve.

Móng tay của Lục Duệ còn nhẹ nhàng gảy gảy nơi chảy ra chất lòng phía trước, Cố Diễn mẫn cảm co lại thân thể, thoải mái nghẹn ngào lên…

Rất nhanh, Cố Diễn lại trong tay Lục Duệ phóng thích một lần.

Qua lần này, vẻ mặt của Cố Diễn hòa hoãn không ít, thậm chí có mấy phần hưởng thụ…

Lục Duệ thấy dược hiệu gần như đã qua hết, liền nhẹ nhàng hôn lên môi Cố Diễn.

Sau đó hắn đem Cố Diễn lật người lại, từ tai cậu chậm rãi hôn xuống…

Từ tấm lưng trắng nõn hôn đến cặp mông tròn trịa, cuối cùng ở bắp đùi bên trong gặm cắn một phen…

Cố Diễn căn bản không thể động đậy, chỉ có thể mặc cho ca ca muốn làm gì thì làm…

Lục Duệ tìm đến thuốc bôi trơn đổ vào tay, ở cửa động ma sát một phen, sau đó đem hai ngón tay tiến vào…

“Ô…" Hơi thở Cố Diễn trở nên gấp gáp hơn…

Lục Duệ không có đình chỉ động tác của mình. Ngón tay ở trong vách tường nóng bỏng khuếch trương..

Tiểu huyệt vừa co rút lại, như là lời mời thầm lặng …

Lục Duệ xem đến miệng khô lưỡi khô nứt, hạ thể cũng không khỏi lại trướng lớn mấy phần.

Chờ đến khi Cố Diễn thích ứng, Lục Duệ đưa ngón tay ở bên trong chậm rãi ra vào.

Bởi vì đây là lần đầu của Cố Diễn, Lục Duệ vô cùng cẩn thận…

Sau khi đã khuếch trươg tương đối, Lục Duệ chống đỡ phân thân của mình, chậm rãi tiến vào thân thể Cố Diễn…

Bởi vì đây là lần đầu tiên, mặc dù công tác chuẩn bị trước đó vô cùng đầy đủ, Cố Diễn vẫn như trước cảm thấy khó chịu.

“Ca… Đau…"

Lục Duệ ngừng lại, hôn tấm lưng của Cố Diễn một cái, xoa xoa phía trước của cậu, “Ngoan, rất nhanh liền không đau, tin tưởng anh. Thả lỏng, để anh thương em…"

Cố Diễn nghẹn ngào vài tiếng, liền không tiếp tục nói nữa.

Lục Duệ đỡ hạ thể của mình, trực tiếp tiến vào… Tiếp theo liền bắt đầu chậm chuyển động…

Cố Diễn không nhịn được rên rỉ lên… Mới bắt đầu có chút ẩn nhẫn thống khổ…

Đến cuối cùng, Cố Diễn cũng chủ động bắt đầu nghênh đón Lục Duệ.

Lục Duệ ấn một nụ hôn trên lưng Cố Diễn… Tiếp theo liền bắt đầu mạnh mẽ ra vào.

Đêm còn dài, hắn còn đầy đủ thời gian yêu thương đệ đệ của hắn…
Tác giả : Tiếu Mị Mị
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại