Siêu Cấp YY Hệ Thống
Chương 232: Bóp vú đột phá cảnh giới
Một phút trôi qua, nhìn nữ khủng long điên cuồng nhún nhảy trên người chưa có dấu hiệu kiệt sức, Minh Hạo trong mắt hiện lên sợ hãi.
Lần đầu tiên hắn cảm giác được sợ hãi như vậy, cái này khủng long mẫu cũng quá dữ a, nhịp độ của nàng nhún lên xuống liền 2-3 cái /1 giây, Minh Hạo hiện tại cơ thể trở thành loại con nít bình thường, có chút chịu không nổi cái này cường độ a.
Không hiểu tại sao, JJ hắn giống như thằng sida uống thuốc lắc, càng chơi lâu càng hưng phấn, càng hưng phấn càng căng cứng, hắn muốn JJ teo mềm trở lại không được a, nhưng hắn cảm giác JJ mình đã đến cực hạn muốn nổ tung rồi, nhìn cái kia mẫu bạo long điên cuồng **** nhảy, sắc mặt hắn càng trắng bệch.
"Hệ thống, mau mau cứu ta, không JJ ta nổ tung a, con kia mẫu bạo long thật kinh khủng." Minh Hạo thề, nếu có sức mạnh trở lại, hắn phải đem con mẫu bạo long này chịch đến kiệt sức, chịch đến cho cha mẹ nó không nhận ra, đậu má râu xanh***."
Minh Hạo ngóc đầu nhìn thấy JJ mình chuyển xanh màu tím, sắc mặt càng trắng, trong lòng gấp đến muốn chết, nếu JJ hắn nổ thì sau này chịch như thế nào đây, hắn "còn trẻ" không muốn làm thái giám a.
"Đing! Hệ thống có giải pháp, chủ nhân Âm Khí từ người nàng phát ra để tu bổ cho JJ của ngài."
"Mau nói nhanh, đừng dài dòng, tóm tắt ngắn gọn thôi!" Minh Hạo như bắt được phao cứu mạng, vội vàng nói.
"Đing! Chủ nhân lấy tay bóp vú nàng là được, việc còn lại do hệ thống lo."
Minh Hạo nghe xong hệ thống nói nào dám do dự, JJ đã đạt đến cực hạn, hắn tin tưởng chỉ cần vài giây nửa là ** sẽ nổ tung a.
Hai tay nhỏ bẻ bắt tới nơi ngực khổng lồ kia của Tam Nương, không chút lưu tình, dùng hết sức bóp mạnh một cái.
"Âu!" Tam Nương rên rỉ một tiếng, khí tức màu đen từ trên người nàng bay ra, nhập vào JJ phía dưới của Minh Hạo.
"Đing! Chúc mừng chủ nhân nhận được 1 exp, cố gắng lên chủ nhân, chỉ cần bóp thêm 99 cái là đột phá cảnh giới từ người thường lên Dâm Sinh."
Minh Hạo tay vẫn bám đôi ngực lớn của vị mẫu long kia, chỉ là khuôn mặt hắn lúc này cứng lại.
"Bóp 99 lần lên cấp? Cái này không phải là giết quái thăng cấp, mà là bóp vú quái thăng cấp, có chút lạ a, nhưng thôi cũng kệ..."
Minh Hạo nghĩ, nhìn đôi bưởi màu đồng lúa khổng lồ trước mắt, ánh mắt sáng lên, tay phải bóp mạnh một cái.
"A~" Tam Nương rên rỉ một tiếng.
"Đing! Chúc mừng chủ nhân nhận được 1 exp, cố gắng lên chủ nhân, chỉ cần bóp thêm 98 cái là đột phá cảnh giới từ người thường lên Dâm Sinh."
Minh Hạo tay trái bóp một cái.
"A~" Tam Nương rên rỉ dâm đãng tiếp...
"Đing! Chúc mừng chủ nhân nhận được 1 exp, cố gắng lên chủ nhân, chỉ cần bóp thêm 97 cái là đột phá cảnh giới từ người thường lên Dâm Sinh."
Thế là... Tay phải và tay trái luân phiên bóp hai bên bưởi.
"Đing! Chúc mừng chủ nhân nhận được 1 exp, cố gắng lên chủ nhân, chỉ cần bóp thêm 96 cái là đột phá cảnh giới từ người thường lên Dâm Sinh."
"Đing! Chúc mừng chủ nhân nhận được 1 exp, cố gắng lên chủ nhân, chỉ cần bóp thêm 95 cái là đột phá cảnh giới từ người thường lên Dâm Sinh."
Minh Hạo nghe vậy càng phấn khích hơn, loại này cảm giác thật sự sung sướng a, không nghĩ đến bóp bưởi lại sướng đến như vậy. Với lại luyện cấp bằng bóp bưởi ngu gì không làm?
Thế là hai tay càng năng động hơn, liên tục bóp mạnh một cái, mặc kệ Tam Nương rên rỉ hay thét đau đớn, hết tay này đến tay khác bóp, theo nhịp tí tò te trái bóp, phải bóp...
( - https://youtu.be/JmjoHRpB13w - click nghe nhé +)
...
2 phút sau.
Tam Nương cả người xụi lơ, giống như bị người rút hết tinh lực, nàng thần sắc mệt mỏi nằm nhoài trên người Minh Hạo, có thể bởi vì sau trận chiến ngắn ngủi với Minh Hạo dẫn đến quá mệt, mà thiếp mắt ngủ đi. Còn Minh Hạo thì ngược lại, tinh thần tràn đầy sức sống, JJ cao ngạo treo cờ dựng đứng.
Thấy Tam Nương thiếp đi, Minh Hạo một tay đẩy Tam Nương ra.
"Đing! Chúc mừng chủ nhân đột phá cảnh giới, đạt đến cảnh giới Dâm Sinh sơ cấp, nhận được quà lễ nhỏ, phải chăng nhận?" Lúc này âm thanh hệ thống vang lên.
"Phải!" Minh Hạo cười vui vẻ nói, tại thời khắc này, hắn cảm giác được một luồng khí ấm áp lưu chuyển đến từng ngóc ngách trong cơ thể, một luồng sức lực xuất hiện, trạng thái mệt mỏi kiệt sức trong nháy mắt tan biến, thần sắc trên mặt càng rạng rỡ hơn, khác với bộ dáng sắp chết đuối khi bị Tam Nương hấp diêm lúc nãy.
Cái này cũng không trách được hắn, dù sao ai đời nào bóp bưởi để lên level mà không cần đánh giết à?
Mặc dù bóp có chút hơi mỏi tay, nhưng lại có một phần sướng tay nha, bưởi của Tam Nương dù lớn, nhưng lại săn chắc dị thường, bóp bưởi của Tam Nương như bóp mút xốp, bóp mãi không thấy chán a...
"Đing! Chúc mừng chủ nhân nhận được [quà lễ nhỏ] có hay không mở ra?"
"Mở!" Minh Hạo nói, vừa dứt lời trước mặt hiện lên màn hình 4D túi đồ lần trước.
Bên trong trống trơn sạch sẽ, có thể nói toàn bộ món đồ cũ của Minh Hạo hồi trước cất giữ đều mất sạch.
"Đing! Chúc mừng chủ nhân nhận được cơ sở luyện dâm khí quyển (sơ), cơ sở luyện dược quyển (sơ), bóp vú kích huyệt (sơ)."
Cùng lúc đó túi đồ bên trong xuất hiện ba quyển sách màu sắc khác nhau, theo thứ tự: màu hồng, màu đen, cuối cùng là màu trắng.
Ba cuốn sách nhìn không dày, cũng không mỏng, trên bà cuốn trang bìa có hình thái khác nhau, cuốn màu hồng hình bìa là cái JJ? Màu đen cũng là JJ? Còn màu trắng chính là hai tay đang bóp ngực...
Minh Hạo nhìn xong nhẹ nhõm nở nụ cười, ít ra không bựa là tốt rồi, còn về tu luyện thế nào thì tính sau.
Bây giờ phương hướng đầu tiên chính là tu luyện mạnh lên rồi tính sau, dù gì hắn đi qua nhiều thế giới, tất cả đều có quy tắc rừng không thể tránh khỏi: Mạnh thắng yếu thua, chỉ có người mạnh là có thể sinh tồn, còn người yếu chỉ có thể sống nhẫn nhục mà thôi.
"Ưm..." Tam Nương nằm dưới đất rên rỉ một tiếng. Nghe âm thanh này, Minh Hạo biết là vị này mẫu khủng long đã tỉnh dậy, hắn vội vàng nhìn xung quanh tìm kiếm quần áo, đáng tiếc, ngoài trừ cái giường và cái bàn ra thì không còn lại gì.
Tam Nương mở mắt ra, đập vào mắt nàng là hình ảnh Minh Hạo đang đứng ngây ngô nhìn xung quanh, giống như đang muốn tìm gì đó.
"Ha ha ha" Thấy vậy, Tam Nương đứng lên, như biết Minh Hạo tìm cái gì, nàng nở nụ cười, trở lại bộ dáng thần kinh lúc trước, nói ra: "Ngươi muốn trốn?"
"Không, ta đang tìm quần áo." Minh Hạo không quay đầu, lạnh lùng trả lời.
Lúc nãy sau khi lấy lại một chút sức lực, Minh Hạo có hỏi hệ thống về cửa hàng và điểm.
Theo hệ thống nói, bởi vì Minh Hạo reset lại, nên toàn bộ mọi thứ như đồ vật, điểm, danh hiệu... đều biến mất, cách tính điểm theo đó cũng thay đổi.
- Cách tính điểm: không giống lúc trước giết quái để có điểm mua sắm, mà chính là "thu thập" gái.
Thu thập gái ở đây không phải là chịch xong cho có, mà về độ thiện cảm – quan hệ giữa hai bên.
Chỉ khi bên gái đạt tình cảm với Minh Hạo là 100 mới tính điểm, còn bao nhiêu thì tùy theo cảnh giới cao thấp của người con gái đó.
...
"Tìm quần áo? Cũng may lúc trước ta mua hai bộ để dự phòng, đây, mặc đi vào đi nô lệ, hôm nay ngươi làm rất tốt, ta rất hài lòng, mong ngày sau ngươi tiếp tục phát huy như vậy, ngày mai ta đến tiếp, tạm biệt."
Tam Nương mỉm cười nói một câu, trên tay nàng xuất hiện bộ áo vải thô sơ, đem vứt xuống đất, sau đó nàng tự nhiên đem quần áo của mình ra mặc vào, bước chân nhẹ nhàng khoan khoái rời khỏi phòng.
Minh Hạo nhìn Tam Nương rời đi, cúi đầu nhìn dưới đất bộ quần áo vải thô, trong lòng có chút hận số xui xẻo.
Cảnh này không phải là trong truyền thuyết hổ lạc đồng bằng bị chó khinh à, nhưng Minh Hạo đành chỉ có thể từ bỏ loại trả thù mẫu khủng long, bất đắc dĩ đi tới lụm quần áo do Tam Nương bỏ lại mặc vào.
"Hệ thống, mau chóng thân phận thể xác này."
Minh Hạo trước tiên muốn làm rõ thân thế của chủ nhân này, sau đó suy nghĩ các bước kế tiếp.
"Đing!...."
Lần đầu tiên hắn cảm giác được sợ hãi như vậy, cái này khủng long mẫu cũng quá dữ a, nhịp độ của nàng nhún lên xuống liền 2-3 cái /1 giây, Minh Hạo hiện tại cơ thể trở thành loại con nít bình thường, có chút chịu không nổi cái này cường độ a.
Không hiểu tại sao, JJ hắn giống như thằng sida uống thuốc lắc, càng chơi lâu càng hưng phấn, càng hưng phấn càng căng cứng, hắn muốn JJ teo mềm trở lại không được a, nhưng hắn cảm giác JJ mình đã đến cực hạn muốn nổ tung rồi, nhìn cái kia mẫu bạo long điên cuồng **** nhảy, sắc mặt hắn càng trắng bệch.
"Hệ thống, mau mau cứu ta, không JJ ta nổ tung a, con kia mẫu bạo long thật kinh khủng." Minh Hạo thề, nếu có sức mạnh trở lại, hắn phải đem con mẫu bạo long này chịch đến kiệt sức, chịch đến cho cha mẹ nó không nhận ra, đậu má râu xanh***."
Minh Hạo ngóc đầu nhìn thấy JJ mình chuyển xanh màu tím, sắc mặt càng trắng, trong lòng gấp đến muốn chết, nếu JJ hắn nổ thì sau này chịch như thế nào đây, hắn "còn trẻ" không muốn làm thái giám a.
"Đing! Hệ thống có giải pháp, chủ nhân Âm Khí từ người nàng phát ra để tu bổ cho JJ của ngài."
"Mau nói nhanh, đừng dài dòng, tóm tắt ngắn gọn thôi!" Minh Hạo như bắt được phao cứu mạng, vội vàng nói.
"Đing! Chủ nhân lấy tay bóp vú nàng là được, việc còn lại do hệ thống lo."
Minh Hạo nghe xong hệ thống nói nào dám do dự, JJ đã đạt đến cực hạn, hắn tin tưởng chỉ cần vài giây nửa là ** sẽ nổ tung a.
Hai tay nhỏ bẻ bắt tới nơi ngực khổng lồ kia của Tam Nương, không chút lưu tình, dùng hết sức bóp mạnh một cái.
"Âu!" Tam Nương rên rỉ một tiếng, khí tức màu đen từ trên người nàng bay ra, nhập vào JJ phía dưới của Minh Hạo.
"Đing! Chúc mừng chủ nhân nhận được 1 exp, cố gắng lên chủ nhân, chỉ cần bóp thêm 99 cái là đột phá cảnh giới từ người thường lên Dâm Sinh."
Minh Hạo tay vẫn bám đôi ngực lớn của vị mẫu long kia, chỉ là khuôn mặt hắn lúc này cứng lại.
"Bóp 99 lần lên cấp? Cái này không phải là giết quái thăng cấp, mà là bóp vú quái thăng cấp, có chút lạ a, nhưng thôi cũng kệ..."
Minh Hạo nghĩ, nhìn đôi bưởi màu đồng lúa khổng lồ trước mắt, ánh mắt sáng lên, tay phải bóp mạnh một cái.
"A~" Tam Nương rên rỉ một tiếng.
"Đing! Chúc mừng chủ nhân nhận được 1 exp, cố gắng lên chủ nhân, chỉ cần bóp thêm 98 cái là đột phá cảnh giới từ người thường lên Dâm Sinh."
Minh Hạo tay trái bóp một cái.
"A~" Tam Nương rên rỉ dâm đãng tiếp...
"Đing! Chúc mừng chủ nhân nhận được 1 exp, cố gắng lên chủ nhân, chỉ cần bóp thêm 97 cái là đột phá cảnh giới từ người thường lên Dâm Sinh."
Thế là... Tay phải và tay trái luân phiên bóp hai bên bưởi.
"Đing! Chúc mừng chủ nhân nhận được 1 exp, cố gắng lên chủ nhân, chỉ cần bóp thêm 96 cái là đột phá cảnh giới từ người thường lên Dâm Sinh."
"Đing! Chúc mừng chủ nhân nhận được 1 exp, cố gắng lên chủ nhân, chỉ cần bóp thêm 95 cái là đột phá cảnh giới từ người thường lên Dâm Sinh."
Minh Hạo nghe vậy càng phấn khích hơn, loại này cảm giác thật sự sung sướng a, không nghĩ đến bóp bưởi lại sướng đến như vậy. Với lại luyện cấp bằng bóp bưởi ngu gì không làm?
Thế là hai tay càng năng động hơn, liên tục bóp mạnh một cái, mặc kệ Tam Nương rên rỉ hay thét đau đớn, hết tay này đến tay khác bóp, theo nhịp tí tò te trái bóp, phải bóp...
( - https://youtu.be/JmjoHRpB13w - click nghe nhé +)
...
2 phút sau.
Tam Nương cả người xụi lơ, giống như bị người rút hết tinh lực, nàng thần sắc mệt mỏi nằm nhoài trên người Minh Hạo, có thể bởi vì sau trận chiến ngắn ngủi với Minh Hạo dẫn đến quá mệt, mà thiếp mắt ngủ đi. Còn Minh Hạo thì ngược lại, tinh thần tràn đầy sức sống, JJ cao ngạo treo cờ dựng đứng.
Thấy Tam Nương thiếp đi, Minh Hạo một tay đẩy Tam Nương ra.
"Đing! Chúc mừng chủ nhân đột phá cảnh giới, đạt đến cảnh giới Dâm Sinh sơ cấp, nhận được quà lễ nhỏ, phải chăng nhận?" Lúc này âm thanh hệ thống vang lên.
"Phải!" Minh Hạo cười vui vẻ nói, tại thời khắc này, hắn cảm giác được một luồng khí ấm áp lưu chuyển đến từng ngóc ngách trong cơ thể, một luồng sức lực xuất hiện, trạng thái mệt mỏi kiệt sức trong nháy mắt tan biến, thần sắc trên mặt càng rạng rỡ hơn, khác với bộ dáng sắp chết đuối khi bị Tam Nương hấp diêm lúc nãy.
Cái này cũng không trách được hắn, dù sao ai đời nào bóp bưởi để lên level mà không cần đánh giết à?
Mặc dù bóp có chút hơi mỏi tay, nhưng lại có một phần sướng tay nha, bưởi của Tam Nương dù lớn, nhưng lại săn chắc dị thường, bóp bưởi của Tam Nương như bóp mút xốp, bóp mãi không thấy chán a...
"Đing! Chúc mừng chủ nhân nhận được [quà lễ nhỏ] có hay không mở ra?"
"Mở!" Minh Hạo nói, vừa dứt lời trước mặt hiện lên màn hình 4D túi đồ lần trước.
Bên trong trống trơn sạch sẽ, có thể nói toàn bộ món đồ cũ của Minh Hạo hồi trước cất giữ đều mất sạch.
"Đing! Chúc mừng chủ nhân nhận được cơ sở luyện dâm khí quyển (sơ), cơ sở luyện dược quyển (sơ), bóp vú kích huyệt (sơ)."
Cùng lúc đó túi đồ bên trong xuất hiện ba quyển sách màu sắc khác nhau, theo thứ tự: màu hồng, màu đen, cuối cùng là màu trắng.
Ba cuốn sách nhìn không dày, cũng không mỏng, trên bà cuốn trang bìa có hình thái khác nhau, cuốn màu hồng hình bìa là cái JJ? Màu đen cũng là JJ? Còn màu trắng chính là hai tay đang bóp ngực...
Minh Hạo nhìn xong nhẹ nhõm nở nụ cười, ít ra không bựa là tốt rồi, còn về tu luyện thế nào thì tính sau.
Bây giờ phương hướng đầu tiên chính là tu luyện mạnh lên rồi tính sau, dù gì hắn đi qua nhiều thế giới, tất cả đều có quy tắc rừng không thể tránh khỏi: Mạnh thắng yếu thua, chỉ có người mạnh là có thể sinh tồn, còn người yếu chỉ có thể sống nhẫn nhục mà thôi.
"Ưm..." Tam Nương nằm dưới đất rên rỉ một tiếng. Nghe âm thanh này, Minh Hạo biết là vị này mẫu khủng long đã tỉnh dậy, hắn vội vàng nhìn xung quanh tìm kiếm quần áo, đáng tiếc, ngoài trừ cái giường và cái bàn ra thì không còn lại gì.
Tam Nương mở mắt ra, đập vào mắt nàng là hình ảnh Minh Hạo đang đứng ngây ngô nhìn xung quanh, giống như đang muốn tìm gì đó.
"Ha ha ha" Thấy vậy, Tam Nương đứng lên, như biết Minh Hạo tìm cái gì, nàng nở nụ cười, trở lại bộ dáng thần kinh lúc trước, nói ra: "Ngươi muốn trốn?"
"Không, ta đang tìm quần áo." Minh Hạo không quay đầu, lạnh lùng trả lời.
Lúc nãy sau khi lấy lại một chút sức lực, Minh Hạo có hỏi hệ thống về cửa hàng và điểm.
Theo hệ thống nói, bởi vì Minh Hạo reset lại, nên toàn bộ mọi thứ như đồ vật, điểm, danh hiệu... đều biến mất, cách tính điểm theo đó cũng thay đổi.
- Cách tính điểm: không giống lúc trước giết quái để có điểm mua sắm, mà chính là "thu thập" gái.
Thu thập gái ở đây không phải là chịch xong cho có, mà về độ thiện cảm – quan hệ giữa hai bên.
Chỉ khi bên gái đạt tình cảm với Minh Hạo là 100 mới tính điểm, còn bao nhiêu thì tùy theo cảnh giới cao thấp của người con gái đó.
...
"Tìm quần áo? Cũng may lúc trước ta mua hai bộ để dự phòng, đây, mặc đi vào đi nô lệ, hôm nay ngươi làm rất tốt, ta rất hài lòng, mong ngày sau ngươi tiếp tục phát huy như vậy, ngày mai ta đến tiếp, tạm biệt."
Tam Nương mỉm cười nói một câu, trên tay nàng xuất hiện bộ áo vải thô sơ, đem vứt xuống đất, sau đó nàng tự nhiên đem quần áo của mình ra mặc vào, bước chân nhẹ nhàng khoan khoái rời khỏi phòng.
Minh Hạo nhìn Tam Nương rời đi, cúi đầu nhìn dưới đất bộ quần áo vải thô, trong lòng có chút hận số xui xẻo.
Cảnh này không phải là trong truyền thuyết hổ lạc đồng bằng bị chó khinh à, nhưng Minh Hạo đành chỉ có thể từ bỏ loại trả thù mẫu khủng long, bất đắc dĩ đi tới lụm quần áo do Tam Nương bỏ lại mặc vào.
"Hệ thống, mau chóng thân phận thể xác này."
Minh Hạo trước tiên muốn làm rõ thân thế của chủ nhân này, sau đó suy nghĩ các bước kế tiếp.
"Đing!...."
Tác giả :
Time