Siêu Cấp Cường Giả
Chương 314: Mãnh Long Quá Giang (12)

Siêu Cấp Cường Giả

Chương 314: Mãnh Long Quá Giang (12)

"Ò e… Ò e…"

"Ò e….Ò e…"

Tiếng còi cảnh sát chói tai vang dội bầu trời Nam Cảng, từng chiếc xe cảnh sát gào thét chạy ở trên đường phố Nam Cảng, hoàn toàn phá vỡ đêm tối tĩnh lặng.

Hai bên đường, người dân nhìn xe cảnh sát gào thét đi lại, đều là nghị luận xem đã có chuyện gì xảy ra, khiến cho nhiều cảnh sát xuất động như vậy.

Cùng những người dân bất đồng, một ít người trong các vòng luẩn quẩn đặc thù chẳng những biết lão đại xã hội đen Nam Cảng Tương Cương gặp bất trắc ở núi Thái Bình, hơn nữa còn biết hung thủ là một đám người đến từ đại lục.

Vì báo thù cho Tương Cương, Hồng Tinh trước tiên hạ lệnh truy sát, treo giải thưởng một trăm ngàn đô la Hồng Kông, ngoài ra, cảnh sát vì phòng ngừa hung thủ chạy trốn, đã phái người tiến hành phong tỏa sân bay cùng các bến tàu lớn.

Đồng thời lúc phát sinh hết thảy chuyện này, Bùi Đông Lai bị Phương Khôn cho làm sơn dương thế tội đang lái một chiếc xe tầm thường, cấp tốc chạy tới hội sở Baby trong lời nói của Phương Húc Đông.

Đối với Bùi Đông Lai mà nói, sở dĩ hắn ở lại Nam Cảng có hai nguyên nhân.

Thứ nhất, hắn không muốn Mộ Khuynh Nhan bị liên lụy trong cuộc nội chiến của Hồng Tinh.

Thứ hai, hắn muốn đem Lăng Hoa Cường từ trên cao một cước đá xuống đất, khiến cho Lăng Hoa Cường tới sám hối trước mặt tỷ đệ hai người Trang Hiểu Vân, Trang Bích Phàm!

Ở dưới dạng tình hình này, nếu như không phải là có nhân tố Mộ Khuynh Nhan ở bên trong, Hồng Tinh có thịnh vượng hay là diệt vong, cũng không có bất cứ quan hệ nào với hắn.

Trên cái thế giới này không có nếu như.

Bởi vì Tương Cương thân là lão đại của Hồng Tinh lại là cha của Mộ Khuynh Nhan, Bùi Đông Lai lo lắng cuộc nội chiến trong Hồng Tinh sẽ liên lụy đến Mộ Khuynh Nhan, khiến cho Mộ Khuynh Nhan gặp phải tai ương như trong tiến trình lịch sử, cho nên hắn ra tay giúp Tương Cương.

Chẳng qua là.

Sau khi hắn biết được Mộ Khuynh Nhan bị Phương Húc Đông bắt cóc trong khi hắn đang giúp Tương Cương bắt nội gian thì hắn liền lập tức lựa chọn đi cứu Mộ Khuynh Nhan. Ở hắn xem ra, Phương Húc Đông chỉ danh đích thân hắn phải qua đó, nếu là hắn chậm chạp không đi thì hắn không cách nào bảo đảm Phương Húc Đông có đủ kiên nhẫn hay không, do đó sẽ hạ thủ đối với Mộ Khuynh Nhan!

Đến khi hắn lưu lại bọn người Phong Diệp cũng không có cách nào giữ được tính mạng của Tương Cương, cũng là điều khiến hắn bất ngờ.

Dù sao, đội bảo vệ Hồng Tinh ở Hồng Tinh cũng tương tự với Phong Diệp của Mãnh Hổ bang, Huyết Sát của Đông Nguyệt bang.

Thông thường mà nói vô luận người của Hắc bang xã đoàn nào thì lực lượng vương bài loại này cũng sẽ bị lão đại vững vàng nắm ở trong tay, Bùi Đông Lai chẳng qua là đoán được trong đội bảo vệ Hồng Tinh có phản đồ, xuất hiện nhiều phản đồ như vậy hoàn toàn vượt ra khỏi tưởng tượng của hắn. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Bùi Đông Lai không biết sở dĩ Tương Cương dựa theo tiến trình lịch sử bị sát hại ở giữa, cũng là bởi vì Mộ Khuynh Nhan cự tuyệt cùng Phương Húc Đông ở cùng một chỗ do đó làm cho Phương Khôn không còn lòng kiên nhẫn, cuối cùng bị Phương Khôn âm thầm nắm đội bảo vệ Hồng Tinh trong tay giết chết.

Hội sở Baby đúng là được mở dưới danh nghĩa một club tư nhân, ở bên cạnh bờ biển, chủ yếu phục vụ đối tượng tinh anh trong xã hội, cấp cho bọn hắn một nơi vui chơi, để cho bọn họ sau khi làm việc căng thẳng ngoài xã hội tới nơi đây được buông lỏng bản thân.

Cùng quá khứ bất đồng chính là, hội sở Baby tối nay cũng không có mở cửa đón khách, bãi đậu xe lớn như thế chỉ có mấy chiếc ô tô đậu.

Lúc 9h, Bùi Đông Lai lái chiếc xe đến bãi đậu xe của hội sở.

Dừng xe lại, không đợi Bùi Đông Lai xuống xe, bốn gã đại hán mặc tây trang màu đen, đeo tai nghe liền hướng ô tô đi tới.

Nương theo ánh đèn trong bãi đỗ xe, Bùi Đông Lai có thể rõ ràng nhìn thấy camera trên đỉnh đầu cũng như thấy được ngực của bốn gã đại hán phồng lên.

Nhận thấy được hết thảy điểm này, Bùi Đông Lai không có lựa chọn động thủ với bốn gã đại hán đang đi tới phía mình, mà là đẩy cửa xe ra, đi xuống.

- Không được nhúc nhích, giơ trym lên trời!

Mắt thấy Bùi Đông Lai xuống xe bốn gã đại hán vội vàng dừng lại, móc súng trong ngực ra nhắm ngay vào Bùi Đông Lai.

- Nhìn trong xe xem có còn người nào khác hay không.

Trong đại sảnh hội sở, Phương Húc Đông thông qua màn hình camera thấy một màn như vậy, ra lệnh:

- Nếu như không có người khác, lục soát vũ khí trên người hắn, đem hắn vào đây.

- Rõ, anh Đông!

Đầu lĩnh đại hán thông qua bộ đàm hồi báo Phương Húc Đông, sau đó để cho một gã đồng bạn tiến lên soát người Bùi Đông Lai, một gã đồng bạn khác đi kiểm tra ô tô.

Rất nhanh, súng lục, điện thoại di động thậm chí cả cái bật lửa trên người Bùi Đông Lai cũng bị tịch thu.

- Dẫn hắn vào đây.

Phương Húc Đông thông qua màn hình theo dõi thấy như vậy liền yên lòng.

- Đi!

Nghe được mệnh lệnh của Phương Húc Đông, ba tên đại hán dùng súng đẩy đẩy Bùi Đông Lai, ý bảo Bùi Đông Lai đi theo đại hán đầu lĩnh tiến vào hội sở.

Thân là một trong các club tư nhân nổi danh của Hồng Tinh, hội sở Baby che dấu phi thường tốt, hội sở ở dưới lòng đất hơn nữa cửa vào hội sở còn có hai cái, một cái thông qua cửa ngầm ở bãi đậu xe tiến vào, sau đó theo thang máy tiến vào hội sở, còn một lối đi còn lại là từ trên biển ngồi ca nô tiến vào.

Thông thường mà nói, chỉ có khách nhân có thân phận nhạy cảm, không muốn bại lộ thân phận mới có thể hưởng thụ đặc quyền ngồi ca nô tiến vào của hội sở.

Sau khi bị ba tên đại hán dùng súng đẩy đẩy tiến vào cửa ngầm, Bùi Đông Lai thấy trước cửa thang máy bốn gã đại hán có súng trong người giống bốn tên kia, hơn nữa trang bị tai nghe thống nhất, một khi phát sinh vấn đề, bọn họ sẽ biết được đầu tiên.

- Đi vào!

Cửa thang máy mở ra, ba tên đại hán dùng súng ép Bùi Đông Lai, đồng thời đem Bùi Đông Lai đẩy vào thang máy, đại hán đầu lĩnh ấn vào nút tầng ngầm thứ hai, thang máy bắt đầu hạ xuống.

"Đinh!"

Vài giây đồng hồ sau, kem theo một tiếng vang nhỏ, thang máy dừng lại, cửa thang máy từ từ mở ra.

- Anh Đông bảo các người ra trông coi bên ngoài, một khi có biến lập tức báo cáo.

Cửa thang máy, tám tên đại hán vóc người khôi ngô, vẻ mặt bưu hãn chờ chực đã lâu, chỉ thấy một gã đại hán đầu trọc quét mắt nhìn Bùi Đông Lai một cái, sau đó hướng về phía tên đại hán đầu lĩnh kia đang đứng trong thang máy nói một tiếng.

- Tốt.

Đại hán đầu lĩnh đứng trong thang máy đáp một tiếng, ý bảo thủ hạ đem người giao cho thủ hạ của gã đại hán đầu trọc.

Giống với lúc trước, sau khi ra khỏi thang máy, Bùi Đông Lai vẫn bị người dùng súng chĩa vào người, hơn nữa nhân số từ ba người biến thành bốn người, súng từ ba khẩu biến thành bốn khẩu.

Ngoài ra, ở phía sau có ba tên đại hán đi theo mắt nhìn chằm chằm vào Bùi Đông Lai, cảm giác kia tựa như một khi Bùi Đông Lai dám có hành động thiếu suy nghĩ liền sẽ động thủ.

Nửa phút đồng hồ sau, Bùi Đông Lai dưới họng súng của mấy tên đại hán đi xuyên qua hành lang màu sắc rực rỡ, đã tới đại sảnh hội sở.

Diện tích đại sảnh chiếm khoảng gần ba trăm thước vuông, bên trong bày biện mấy bộ bàn ghế bằng gỗ Lê Hoa cùng mấy chậu cây cảnh.

Phương Húc Đông ngồi ở bàn trung ương trong đại sảnh, hai chân bắt chéo, mồm ngậm xì gà, tám tên đại hán chia ra đứng ở xung quanh hắn, cơ hồ đem hắn bao bọc lại, chỉ chừa ra khe hở đủ để nửa thân thể có thể đi qus, trong đó có bốn gã đại hán có súng, họng súng hướng về phía Bùi Đông Lai.

Hiển nhiên, bởi vì thủ hạ A Uy của hắn từng chịu lỗ ở trong tay Bùi Đông Lai, nên Phương Húc Đông biết thân thủ của Bùi Đông Lai rất cao, vì bảo đảm không có tý sai sót nào, hắn cơ hồ đem toàn bộ thủ hạ tinh anh tới đây.

- Tiểu tạp chủng, mày không cần khẩn trương, tao sẽ không giết mày, tao chỉ muốn mời mày nhìn thấy một trò hay mà thôi.

Phương Húc Đông thích ý hút xì gà, thông qua khe hở nhỏ, ngoài cười nhưng trong không cười nhìn chằm chằm Bùi Đông Lai, chậm rãi mà đàm đạo:

- Bởi vì, dựa vào an bài của cha tao thì mày nên trả giá cho mọi mọi chuyện xảy ra tối nay. Ân, mày có thể còn không biết, hiện giờ, hai bên hắc bạch ở Nam Cảng đều đã bắt đầu truy nã mày.

- Khuynh Nhan đâu?

Dường như đã đoán được cục diện sẽ xảy ra như vậy, Bùi Đông Lai cũng không có cảm thấy kinh ngạc, mà là lạnh lùng nhìn vào Phương Húc Đông, đồng thời mở miệng, trong lòng hắn âm thầm suy nghĩ kế tiếp nên làm như thế nào.

- Hắc, nhìn bộ dạng của mày hẳn là rất muốn nhìn thấy nàng?

Phương Húc Đông cười hai tiếng, nói:

- Đã như vậy, tao liền thỏa mãn nguyện vọng của mày.

Thanh âm vừa dứt, Phương Húc Đông làm ra một cái thủ thế, một gã đại hán ngầm hiểu, vội vàng mở ra màn hình lớn trên vách tường đại sảnh.

"A… A…"

Màn hình lớn sáng lên, tiếng rên rỉ mê người nhất thời vang lên trong đại sảnh, trong màn hình, Mộ Khuynh Nhan tay chân bị trói trên cái võng, hai chân giang rộng ra, hiện ra một hình chữ "Nhân".

Bởi vì bị ép uống vào "Khoái nhạc nhất hào", cộng thêm dược tính đã hoàn toàn phát tác, lúc này Mộ Khuynh Nhan đã hoàn toàn lâm vào tình cảnh "muốn đàn ông", gương mặt của nàng đỏ ửng một mảnh, bên tai, cổ, thậm chí hai cánh tay cùng bắp đùi cũng đều đỏ ửng.

Da thịt trắng hồng, cái bụng bằng phẳng, hai chân thon thả đều lộ ra ngoài không khí.

Dưới tác dụng của thuốc kích thích, nàng phát ra tiếng rên rỉ mê người, đồng thời không ngừng giãy dụa thân thể mềm mại nóng bỏng, hai đùi đẹp khép chặt lại, không ngừng mà cựa quậy, cái quần cụt màu trắng dưới hạ thân đã đầy nước.

Ngạc nhiên thấy một màn như vậy, hai con ngươi Bùi Đông Lai đột nhiên thu nhỏ lại.

- Thật không nghĩ tới, Khuynh Nhan luôn luôn thuần khiết mà lại thèm nam nhân điên cuồng thế kia.

Thấy trên mặt Bùi Đông Lai toát ra vẻ tức giận, Phương Húc Đông trong lòng thoải mái một trận, vẻ mặt thiếu chút nữa nở nụ cười, nói:

- Nhìn xem kìa, kiều nữ của chúng ta đã gấp gáp đến thế nào.

- A…!

Phảng phất vì phối hợp với lời nói của Phương Húc Đông, trong màn hình, Mộ Khuynh Nhan khẽ mở mắt, trong con ngươi đều là dục vọng, thở hổn hển rên rỉ, thân thể mềm mại giãy dụa với biên độ càng lúc càng lớn.

Một tiếng rên rỉ mất hồn này, phảng phất như mang theo ma lực dụ hoặc, tràn đầy lực hấp dẫn, làm cho Phương Húc Đông cùng thủ hạ của hắn theo bản năng đem ánh mắt nhìn vào màn hình, trong đó có mấy người lại càng là hai mắt nhìn đăm đăm vào hình ảnh nóng bỏng trong màn hình, âm thầm nuốt từng ngụm nước bọt.

Bùi Đông Lai không có bị tiếng rên rỉ mê người cùng thân thể mềm mại của Mộ Khuynh Nhan hấp dẫn.

Trong nháy mắt này.

Bùi Đông Lai động!

Chỉ thấy thân hình hắn vừa động, hóa thành một đạo tàn ảnh, cấp tốc bắn về phía Phương Húc Đông!

Bắt giặc phải bắt vua trước!

"Bá!"

Không đợi Phương Húc Đông cùng thủ hạ làm ra bất kỳ phản ứng nào, Bùi Đông Lai đem tốc độ phát huy đến cực đại, trong nháy mắt đã tới trước người Phương Húc Đông, tay phải xuất ra một trảo, giữ ở cổ họng của Phương Húc Đông.

Sắc mặt của Phương Húc Đông đột nhiên biến đổi, nụ cười trên mặt cứng ngắc, hắn giống như là bị trúng thuật định thân, cả người cứng ngắc!

- Buông Anh Đông ra!

Thủ hạ của Phương Húc Đông đột nhiên bừng tỉnh, không hẹn mà cùng đem họng súng nhắm ngay Bùi Đông Lai.

- Tắt màn hình, hạ súng xuống, nếu không tao sẽ bóp nát cổ họng của hắn.

Thanh âm Bùi Đông Lai bình tĩnh, giọng nói lại lạnh lẽo như nước sông Seberia mùa đông, làm cho người ta không rét mà run:

- Không nên có ý đồ đùa với lửa, trước lúc chúng mày nổ súng bắn tao, tao có thể giết nó mười lần!

Dứt lời.

Một cỗ sát ý cuồng bạo áp súc đã lâu, liền giống như núi lửa phun trào, đột nhiên hiện lên ở trên người Bùi Đông Lai!





XỊT ĐẤY
Tác giả : Phong Cuồng
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại