Siêu Cấp Cường Giả
Chương 130: Kinh biến, gió lớn nổi lên
- Khuynh Nhan, Khuynh Nhan!
Ngày hôm sau, vào lúc 5h chiều, trước cửa khách sạn Ba Đặc Man Lệ Gia thì hơn một ngàn người hâm mộ Mộ Khuynh Nhan đều cầm áp phích trong tay, hô to tên của Mộ Khuynh Nhan.
Phía trước, vài tên cảnh sát tỏ ra bộ dạng nghiêm chỉnh, cố gắng phân rõ giới tuyến với đám người hâm mộ.
Một giờ trước, không biết tại sao tin tức Mộ Khuynh Nhan ở đây lại truyền ra ngoài, bắt đầu từ lúc đấy thì nhiều người mến mộ Mộ Khuynh Nhan đều tìm cách lẻn vào khách sạn để gặp thần tượng của minh
Vừa bắt đầu thì bảo an của khách sạn còn có thể ngăn cản nhưng về sau thì lại xuất hiện thêm nhiều người vì thế chỉ đành báo điện cho cảnh sát.
Sau khi cảnh sát đến thì trước tiên đem đám người cuồng nhiệt này đẩy ra khỏi khách sạn, sau đó phân rõ giới tuyết, để cho người hâm mộ tùy ý kêu tên Mộ Khuynh Nhan nhưng không cho phép bọn họ đi vào khách sạn, ảnh hưởng đến sinh ý của khách sạn.
- Tương tiên sinh, thật xin lỗi, bởi vì không biết tại sao tin tức Mộ tiểu thư ở đây đã truyền ra ngoài cho nên người hâm mộ Mộ tiểu thư càng lúc càng xuất hiện nhiều.
Trong khách sạn, Mạc Nhận mang theo vài phần xin lỗi nói:
- Tôi đề nghị ngay lúc này hãy đưa Mộ tiểu thư đến nơi biểu diễn.
- Ừh.
Có lẽ không ngờ rằng tin tức Mộ Khuynh Nhan ở đây sẽ truyền ra ngoài nên trên mặt của Tương Cương khẽ cau mày, hắn trầm ngâm một chút, đứng ở phía cửa sổ lẳng lặng quan sát đám người hâm mộ, sau đó nói:
- Khuynh Nhan, Mạc tiên sinh nói rất đúng, chúng ta cần phải tới nơi biểu diễn, con hãy thu thập đi rồi chúng ta đến đó.
- Biết rồi, cha nuôi.
Bên cửa sổ, Mộ Khuynh Nhan nhẹ nhàng cười nói.
Giữa trưa, vài tên trang điểm đã tiến hành sửa sang, trang điểm lại cho nàng, cho nên lúc này tóc của nàng đã được búi lên, thân mang một bộ lễ phục dạ hội màu đen.
- Tôi đã thông báo với cảnh sát rằng chúng ta sẽ đi xuống đó, tới lúc đó Mộ tiểu thư sẽ dùng tốc độ nhanh nhất tiến vào trong xe, sau đó dưới sự bảo vệ của cảnh sát thì chúng ta đi đến nơi biểu diễn.
Mạc Nhận bổ sung thêm:
- Có cảnh sát bảo vệ cho nên khoảng một giờ là chúng ta có thể đến nơi.
- Cám ơn Mạc tiên sinh.
Nghe Mạc Nhận nói như vậy thì Mộ Khuynh Nhan mỉm cười nói cảm ơn, sau đó nàng trở vào phòng thu dọn đồ đạc của mình.
Mấy phút sau, Tưởng Cương cùng Mạc Nhận và Mộ Khuynh Nhan đi thang máy xuống dưới, sau khi thang máy đi xuống thì liền xuất hiện tám gã đại hán áo đen.
Bọn họ chính là thủ hạ của Mạc Nhận, từ khi Tưởng Cương và Mộ Khuynh Nhan bước chân vào Đông Hải thì bọn họ luôn luôn túc trực 24/24, để bảo vệ an toàn cho hai người.
Tám gã đại hán áo đen thấy ba người Mộ Khuynh Nhan từ trong thang máy đi ra thì liền xếp thành hai hàng đi ở phía trước, chuẩn bị mở đường, mà bốn gã bảo tiêu của Tưởng Cương thì đi ở phía sau, ánh mắt cảnh giác liếc nhìn xung quanh.
- Khuynh Nhan ra rồi, mọi người xông lên a.
Ngoài khách sạn, không biết là ai thấy Mộ Khuynh Nhan đi ra thì liền kêu to lên.
- Khuynh Nhan! Khuynh Nhan!
Người nọ vừa nói xong thì đám người hâm mộ giống như là uống phải máu gà, một đám người kích động vượt lên.
- Lui ra phía sau! Toàn bộ lui ra phía sau.
Thấy một màn như vậy, mười mấy tên cảnh sát giống như lâm vào đại địch, rống to lên.
Đối với đám người hâm mộ này sở dĩ bọn họ đứng ở ngoài khách sạn là muốn thấy phong thái của mkd, muốn gần gũi, tiếp xúc với nàng.
Dưới một dạng như vậy thì sau khi thấy Mộ Khuynh Nhan xuất hiện thì bọn họ làm sao có thể bị cảnh sát dọa lùi được?
- Khuynh Nhan! Khuynh Nhan!
Từng tiếng Khuynh Nhan được kêu lên, đám người hâm mộ liền trực tiếp phá ta giới tuyến, hướng cửa khách sạn vọt tới.
- Mau để Mộ tiểu thư lên xe.
Mắt thấy không thể ngăn cảm đám người hâm mộ này thì tên đầu lĩnh cảnh sát liền lo lắng, hét lớn một tiếng.
- Ngăn bọn họ lại.
Mạc Nhận thấy thế thì cũng quát lên một tiếng.
Mạc Nhận vừa nói xong thì một chiếc Tân Lợi liền chạy tới phía trước khách sạn rồi dừng lại.
- Mộ tiểu thư, lên xe!
Mạc Nhận thấy xe dừng lại thì lập tức nói.
Mộ Khuynh Nhan cũng không trực tiếp lên xe mà nàng vẫn đứng im một chỗ, nhìn đám người hâm mộ này kéo đến.
Nhìn thấy vẻ kích động, mến mộ trên từng khuôn mặt này thì Mộ Khuynh Nhan liền cảm thấy cảm động.
Rất cảm động, nàng chỉ cảm thấy dưới chân như nặng cả ngàn cân, không thể nhúc nhích được.
- Khuynh Nhan, lên xe đi, nếu không lát nữa xe không thể nào lên được.
Mắt thấy đám người này sắp đến gần thì Tưởng Cương liền thúc giục Mộ Khuynh Nhan mau chóng lên xe.
Nghe được Tưởng Cương thúc giục thì vẻ mặt Mộ Khuynh Nhan hơi do dự, nàng cũng cảm thấy rằng nếu để đám người hâm mộ này tiến đến thì nàng sẽ không có cách nào thoát thân nhưng mà trong lòng nàng lại không đành lòng rời đi. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyện FULL chấm cơm.
Nhận thấy vẻ do dự của Mộ Khuynh Nhan thì Mạc Nhân cười lạnh một tiếng, cũng không hé răng.
" Bịch"
Coi như lúc Mộ Khuynh Nhan tính toán chuẩn bị lên xe thì một gã nam nhân trung niên trực tiếp quỳ xuống, cầu xin:
- Khuynh Nhan, chờ một chút.
" Ân?"
Thấy được cảnh tưởng như vậy thì đột nhiên thân hình của Mộ Khuynh Nhan dừng lại, theo bản năng quay đầu ra nhìn.
Mà ngay cả Tưởng Cương, Mạc Nhận cũng cảm thấy nao nao, thậm chí cả đám người hâm mộ ở bên ngoài cũng ngây ngốc ra.
- Khuynh Nhan, con gái của tôi rất yêu mến cô.
Mắt thấy Mộ Khuynh Nhan dừng lại, tên nam nhân trung niên kia liền kích động nói:
- Nó nằm mơ cũng muốn đi xem cô biểu diễn nhưng mà.. nó… nó bị bệnh bạch cầu, hiện tại đang nằm ở trong bệnh viện.
- Khuya hôm nay, bác sĩ sẽ làm phẫu thuật cho nó, nó tính toán sau khi xem hết buổi biểu diễn của cô thì sẽ làm phẫu thuật hơn nữa nó còn muốn cô ký tên vào đĩa CD.
Nói tới đây, tên nam nhân trung niên kia liền rời lệ:
- Khuynh Nhan, xin cô hãy thỏa mãn nguyện vọng này của nó…
Bên tai vang lên lời nói của nam nhân trung niên, Mộ Khuynh Nhan liền cảm thấy xúc động, đôi mắt hơi đỏ lên.
- Mộ tiểu thư, để đảm bảo an toàn thì bây giờ hãy lên xe.
Mạc Nhận liền nhắc nhở.
- Để đó.
Mộ Khuynh Nhan không có nghe lời của Mạc Nhận mà là hướng nam nhân trung niên kia đi tới, một bên nhắc nhở bảo tiêu của Tương Cương tránh đường.
- Để Khuynh Nhan qua đó.
Tương Cương biết rõ, lấy tính cách của mkd thì nếu không để nàng ký tên, cho dù đêm nay buổi biểu diễn có được thành công đến đâu thì nàng cũng sẽ không vui vẻ, ngược lại trong một thời gian dài nàng sẽ cảm thấy áy náy.
Nghe được chỉ thị của Tương Cương thì đám bảo tiêu liền tránh đường, sau đó nhìn chằm chằm vào tên nam nhân trung niên kia.
- Trước tiên, nhờ cô ký tên giùm vào đây.
Cùng lúc đó, Mộ Khuynh Nhan đi đến trước người tên nam nhân trung niên kia, đưa tay đỡ hắn dậy.
"Bá!"
Coi như lúc Mộ Khuynh Nhan vừa đưa tay ra thì tên nam nhân trung niên liền giống như một con báo vậy, tay phải nhanh chóng chém ra, chế trụ cổ tay của Mộ Khuynh Nhan rồi dùng sức lôi kéo, trực tiếp đem Mộ Khuynh Nhan kéo sát đến bên người hắn.
"A..."
Mộ Khuynh Nhan không kịp đề phòng, trực tiếp bị nam nhân kéo đến, theo bản năng nàng hét lên một tiếng.
- Không ai được di chuyển, nếu không ta sẽ bắn chết nàng.
Chẳng biết từ lúc nào, đột nhiên trong tay của nam nhân trung niên xuất hiện một khẩu súng, nòng súng nhắm ngay vào đầu của Mộ Khuynh Nhan, trên mặt hắn đã không còn vẻ cầu xin mà thay vào đó là bộ dạng đằng đằng sát khí.
Đột nhiên xảy ra việc này đã làm cho mọi người trợn tròn mặt, tựa hồ không một ai nghĩ đến một người vừa mới quỳ xuống van xin khóc lóc trong nháy mắt đã biến thành kẻ bắt cóc.
- Buông Khuynh Nhan ra.
Tương Cương liền phẫn nộ, bước lên phía trước.
- Buông Mộ tiểu thư ra.
Ngay cả đám thủ hạ của Mạc Nhận cùng với đám cảnh sát đều rống to lên.
- Lui ra phía sau, tất cả lui ra hết phía sau cho ta, nếu không ta sẽ bắn chết nàng.
Nam nhân trung niên bức người:
- Ta đếm ba tiếng, 1.
- Lùi về sau.
Mắt thấy nam nhân trung niên nói như vậy thì Tương Cương liền bảo mọi người lùi về sau, sau đó gắt gao nhìn chằm chằm vào nam nhân trung niên:
- Ta biết là người hướng về phía ta, buông Khuynh Nhan ra, ta làm con tin cho ngươi.
Không trả lời, mắt thấy mọi người đều tránh ra phía sau thì tên nam nhân trung niên liền mang theo Mộ Khuynh Nhan đi đến một chiếc xe Benz để ở bên cạnh Khách Sạn.
- Xuống xe, nhanh lên.
Nam nhân trung niên nổi giận, gầm lên một tiếng.
- Làm theo lời của hắn đi.
Tên tài xế nghe được mệnh lệnh của Mạc Nhận thì liền xuống xe.
- Không nên đuổi theo, nếu không ta nhất định sẽ bắn chết nàng.
Nam nhân trung niên sau khi quăng Mộ Khuynh Nhan lên xe thì liền hét lớn một tiếng, sau đó liền khởi động ô tô.
" Ầm"
Nương theo một tiếng vang, chiếc Benz đã xông ra ngoài.
- Đuổi theo.
Cơ hồ trong cùng một lúc cả Tương Cương cùng với Mạc Nhận liền hạ lệnh.
- Các ngươi đuổi theo đi, ta gọi điện đề nghị tổng cục trợ giúp.
Tên đầu lĩnh cảnh sát cũng nói theo, từng giọt mồ hôi trên trán hắn chảy xuống, hiển nhiêu là hắn biết rõ nếu như Mộ Khuynh Nhan xảy ra chuyện không may thì đừng nói là bộ cảnh phục trên người hắn mà cuộc sống sau này của hắn cũng đừng mong tốt đẹp nữa.
Cùng lúc đó, từng chiếc ô tô lần lượt khởi động, đuổi theo chiếc xe Benz kia.
Trong nhất thời, trước của khách sạn liền trở nên hoảng loạn.
Kinh biến, gió lớn lên.
Ngày hôm sau, vào lúc 5h chiều, trước cửa khách sạn Ba Đặc Man Lệ Gia thì hơn một ngàn người hâm mộ Mộ Khuynh Nhan đều cầm áp phích trong tay, hô to tên của Mộ Khuynh Nhan.
Phía trước, vài tên cảnh sát tỏ ra bộ dạng nghiêm chỉnh, cố gắng phân rõ giới tuyến với đám người hâm mộ.
Một giờ trước, không biết tại sao tin tức Mộ Khuynh Nhan ở đây lại truyền ra ngoài, bắt đầu từ lúc đấy thì nhiều người mến mộ Mộ Khuynh Nhan đều tìm cách lẻn vào khách sạn để gặp thần tượng của minh
Vừa bắt đầu thì bảo an của khách sạn còn có thể ngăn cản nhưng về sau thì lại xuất hiện thêm nhiều người vì thế chỉ đành báo điện cho cảnh sát.
Sau khi cảnh sát đến thì trước tiên đem đám người cuồng nhiệt này đẩy ra khỏi khách sạn, sau đó phân rõ giới tuyết, để cho người hâm mộ tùy ý kêu tên Mộ Khuynh Nhan nhưng không cho phép bọn họ đi vào khách sạn, ảnh hưởng đến sinh ý của khách sạn.
- Tương tiên sinh, thật xin lỗi, bởi vì không biết tại sao tin tức Mộ tiểu thư ở đây đã truyền ra ngoài cho nên người hâm mộ Mộ tiểu thư càng lúc càng xuất hiện nhiều.
Trong khách sạn, Mạc Nhận mang theo vài phần xin lỗi nói:
- Tôi đề nghị ngay lúc này hãy đưa Mộ tiểu thư đến nơi biểu diễn.
- Ừh.
Có lẽ không ngờ rằng tin tức Mộ Khuynh Nhan ở đây sẽ truyền ra ngoài nên trên mặt của Tương Cương khẽ cau mày, hắn trầm ngâm một chút, đứng ở phía cửa sổ lẳng lặng quan sát đám người hâm mộ, sau đó nói:
- Khuynh Nhan, Mạc tiên sinh nói rất đúng, chúng ta cần phải tới nơi biểu diễn, con hãy thu thập đi rồi chúng ta đến đó.
- Biết rồi, cha nuôi.
Bên cửa sổ, Mộ Khuynh Nhan nhẹ nhàng cười nói.
Giữa trưa, vài tên trang điểm đã tiến hành sửa sang, trang điểm lại cho nàng, cho nên lúc này tóc của nàng đã được búi lên, thân mang một bộ lễ phục dạ hội màu đen.
- Tôi đã thông báo với cảnh sát rằng chúng ta sẽ đi xuống đó, tới lúc đó Mộ tiểu thư sẽ dùng tốc độ nhanh nhất tiến vào trong xe, sau đó dưới sự bảo vệ của cảnh sát thì chúng ta đi đến nơi biểu diễn.
Mạc Nhận bổ sung thêm:
- Có cảnh sát bảo vệ cho nên khoảng một giờ là chúng ta có thể đến nơi.
- Cám ơn Mạc tiên sinh.
Nghe Mạc Nhận nói như vậy thì Mộ Khuynh Nhan mỉm cười nói cảm ơn, sau đó nàng trở vào phòng thu dọn đồ đạc của mình.
Mấy phút sau, Tưởng Cương cùng Mạc Nhận và Mộ Khuynh Nhan đi thang máy xuống dưới, sau khi thang máy đi xuống thì liền xuất hiện tám gã đại hán áo đen.
Bọn họ chính là thủ hạ của Mạc Nhận, từ khi Tưởng Cương và Mộ Khuynh Nhan bước chân vào Đông Hải thì bọn họ luôn luôn túc trực 24/24, để bảo vệ an toàn cho hai người.
Tám gã đại hán áo đen thấy ba người Mộ Khuynh Nhan từ trong thang máy đi ra thì liền xếp thành hai hàng đi ở phía trước, chuẩn bị mở đường, mà bốn gã bảo tiêu của Tưởng Cương thì đi ở phía sau, ánh mắt cảnh giác liếc nhìn xung quanh.
- Khuynh Nhan ra rồi, mọi người xông lên a.
Ngoài khách sạn, không biết là ai thấy Mộ Khuynh Nhan đi ra thì liền kêu to lên.
- Khuynh Nhan! Khuynh Nhan!
Người nọ vừa nói xong thì đám người hâm mộ giống như là uống phải máu gà, một đám người kích động vượt lên.
- Lui ra phía sau! Toàn bộ lui ra phía sau.
Thấy một màn như vậy, mười mấy tên cảnh sát giống như lâm vào đại địch, rống to lên.
Đối với đám người hâm mộ này sở dĩ bọn họ đứng ở ngoài khách sạn là muốn thấy phong thái của mkd, muốn gần gũi, tiếp xúc với nàng.
Dưới một dạng như vậy thì sau khi thấy Mộ Khuynh Nhan xuất hiện thì bọn họ làm sao có thể bị cảnh sát dọa lùi được?
- Khuynh Nhan! Khuynh Nhan!
Từng tiếng Khuynh Nhan được kêu lên, đám người hâm mộ liền trực tiếp phá ta giới tuyến, hướng cửa khách sạn vọt tới.
- Mau để Mộ tiểu thư lên xe.
Mắt thấy không thể ngăn cảm đám người hâm mộ này thì tên đầu lĩnh cảnh sát liền lo lắng, hét lớn một tiếng.
- Ngăn bọn họ lại.
Mạc Nhận thấy thế thì cũng quát lên một tiếng.
Mạc Nhận vừa nói xong thì một chiếc Tân Lợi liền chạy tới phía trước khách sạn rồi dừng lại.
- Mộ tiểu thư, lên xe!
Mạc Nhận thấy xe dừng lại thì lập tức nói.
Mộ Khuynh Nhan cũng không trực tiếp lên xe mà nàng vẫn đứng im một chỗ, nhìn đám người hâm mộ này kéo đến.
Nhìn thấy vẻ kích động, mến mộ trên từng khuôn mặt này thì Mộ Khuynh Nhan liền cảm thấy cảm động.
Rất cảm động, nàng chỉ cảm thấy dưới chân như nặng cả ngàn cân, không thể nhúc nhích được.
- Khuynh Nhan, lên xe đi, nếu không lát nữa xe không thể nào lên được.
Mắt thấy đám người này sắp đến gần thì Tưởng Cương liền thúc giục Mộ Khuynh Nhan mau chóng lên xe.
Nghe được Tưởng Cương thúc giục thì vẻ mặt Mộ Khuynh Nhan hơi do dự, nàng cũng cảm thấy rằng nếu để đám người hâm mộ này tiến đến thì nàng sẽ không có cách nào thoát thân nhưng mà trong lòng nàng lại không đành lòng rời đi. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyện FULL chấm cơm.
Nhận thấy vẻ do dự của Mộ Khuynh Nhan thì Mạc Nhân cười lạnh một tiếng, cũng không hé răng.
" Bịch"
Coi như lúc Mộ Khuynh Nhan tính toán chuẩn bị lên xe thì một gã nam nhân trung niên trực tiếp quỳ xuống, cầu xin:
- Khuynh Nhan, chờ một chút.
" Ân?"
Thấy được cảnh tưởng như vậy thì đột nhiên thân hình của Mộ Khuynh Nhan dừng lại, theo bản năng quay đầu ra nhìn.
Mà ngay cả Tưởng Cương, Mạc Nhận cũng cảm thấy nao nao, thậm chí cả đám người hâm mộ ở bên ngoài cũng ngây ngốc ra.
- Khuynh Nhan, con gái của tôi rất yêu mến cô.
Mắt thấy Mộ Khuynh Nhan dừng lại, tên nam nhân trung niên kia liền kích động nói:
- Nó nằm mơ cũng muốn đi xem cô biểu diễn nhưng mà.. nó… nó bị bệnh bạch cầu, hiện tại đang nằm ở trong bệnh viện.
- Khuya hôm nay, bác sĩ sẽ làm phẫu thuật cho nó, nó tính toán sau khi xem hết buổi biểu diễn của cô thì sẽ làm phẫu thuật hơn nữa nó còn muốn cô ký tên vào đĩa CD.
Nói tới đây, tên nam nhân trung niên kia liền rời lệ:
- Khuynh Nhan, xin cô hãy thỏa mãn nguyện vọng này của nó…
Bên tai vang lên lời nói của nam nhân trung niên, Mộ Khuynh Nhan liền cảm thấy xúc động, đôi mắt hơi đỏ lên.
- Mộ tiểu thư, để đảm bảo an toàn thì bây giờ hãy lên xe.
Mạc Nhận liền nhắc nhở.
- Để đó.
Mộ Khuynh Nhan không có nghe lời của Mạc Nhận mà là hướng nam nhân trung niên kia đi tới, một bên nhắc nhở bảo tiêu của Tương Cương tránh đường.
- Để Khuynh Nhan qua đó.
Tương Cương biết rõ, lấy tính cách của mkd thì nếu không để nàng ký tên, cho dù đêm nay buổi biểu diễn có được thành công đến đâu thì nàng cũng sẽ không vui vẻ, ngược lại trong một thời gian dài nàng sẽ cảm thấy áy náy.
Nghe được chỉ thị của Tương Cương thì đám bảo tiêu liền tránh đường, sau đó nhìn chằm chằm vào tên nam nhân trung niên kia.
- Trước tiên, nhờ cô ký tên giùm vào đây.
Cùng lúc đó, Mộ Khuynh Nhan đi đến trước người tên nam nhân trung niên kia, đưa tay đỡ hắn dậy.
"Bá!"
Coi như lúc Mộ Khuynh Nhan vừa đưa tay ra thì tên nam nhân trung niên liền giống như một con báo vậy, tay phải nhanh chóng chém ra, chế trụ cổ tay của Mộ Khuynh Nhan rồi dùng sức lôi kéo, trực tiếp đem Mộ Khuynh Nhan kéo sát đến bên người hắn.
"A..."
Mộ Khuynh Nhan không kịp đề phòng, trực tiếp bị nam nhân kéo đến, theo bản năng nàng hét lên một tiếng.
- Không ai được di chuyển, nếu không ta sẽ bắn chết nàng.
Chẳng biết từ lúc nào, đột nhiên trong tay của nam nhân trung niên xuất hiện một khẩu súng, nòng súng nhắm ngay vào đầu của Mộ Khuynh Nhan, trên mặt hắn đã không còn vẻ cầu xin mà thay vào đó là bộ dạng đằng đằng sát khí.
Đột nhiên xảy ra việc này đã làm cho mọi người trợn tròn mặt, tựa hồ không một ai nghĩ đến một người vừa mới quỳ xuống van xin khóc lóc trong nháy mắt đã biến thành kẻ bắt cóc.
- Buông Khuynh Nhan ra.
Tương Cương liền phẫn nộ, bước lên phía trước.
- Buông Mộ tiểu thư ra.
Ngay cả đám thủ hạ của Mạc Nhận cùng với đám cảnh sát đều rống to lên.
- Lui ra phía sau, tất cả lui ra hết phía sau cho ta, nếu không ta sẽ bắn chết nàng.
Nam nhân trung niên bức người:
- Ta đếm ba tiếng, 1.
- Lùi về sau.
Mắt thấy nam nhân trung niên nói như vậy thì Tương Cương liền bảo mọi người lùi về sau, sau đó gắt gao nhìn chằm chằm vào nam nhân trung niên:
- Ta biết là người hướng về phía ta, buông Khuynh Nhan ra, ta làm con tin cho ngươi.
Không trả lời, mắt thấy mọi người đều tránh ra phía sau thì tên nam nhân trung niên liền mang theo Mộ Khuynh Nhan đi đến một chiếc xe Benz để ở bên cạnh Khách Sạn.
- Xuống xe, nhanh lên.
Nam nhân trung niên nổi giận, gầm lên một tiếng.
- Làm theo lời của hắn đi.
Tên tài xế nghe được mệnh lệnh của Mạc Nhận thì liền xuống xe.
- Không nên đuổi theo, nếu không ta nhất định sẽ bắn chết nàng.
Nam nhân trung niên sau khi quăng Mộ Khuynh Nhan lên xe thì liền hét lớn một tiếng, sau đó liền khởi động ô tô.
" Ầm"
Nương theo một tiếng vang, chiếc Benz đã xông ra ngoài.
- Đuổi theo.
Cơ hồ trong cùng một lúc cả Tương Cương cùng với Mạc Nhận liền hạ lệnh.
- Các ngươi đuổi theo đi, ta gọi điện đề nghị tổng cục trợ giúp.
Tên đầu lĩnh cảnh sát cũng nói theo, từng giọt mồ hôi trên trán hắn chảy xuống, hiển nhiêu là hắn biết rõ nếu như Mộ Khuynh Nhan xảy ra chuyện không may thì đừng nói là bộ cảnh phục trên người hắn mà cuộc sống sau này của hắn cũng đừng mong tốt đẹp nữa.
Cùng lúc đó, từng chiếc ô tô lần lượt khởi động, đuổi theo chiếc xe Benz kia.
Trong nhất thời, trước của khách sạn liền trở nên hoảng loạn.
Kinh biến, gió lớn lên.
Tác giả :
Phong Cuồng