Sau Vực Thẳm Là Một Cánh Đồng Hoa
Chương 92: Rượu mạnh
Diệp Tố cùng Lý Hoằng Hậu ngồi trên chuyên cơ bí mật hơn hai mươi tiếng đồng hồ mới tới địa điểm mục tiêu, lập tức có người mặc hộ bọn hắn trang phục phòng lạnh dày nặng. Thời điểm Diệp Tố xuống chuyên cơ, liền có lạnh giá tận xương thổi lại, phóng mắt nhìn ra, màn đêm đen nhánh ngăn cản phần lớn tầm mắt, nhưng mơ hồ có thể nhìn thấy băng tuyết ánh lên lạnh lùng, giữa trời đất rộng lớn đều là băng tuyết bao phủ.
Có người mở đèn chiếu sáng lên, một luồng sáng chiếu tới khiến băng tuyết phá lệ sáng ngời nổi bật, Diệp Tố cũng từ luồng sáng này thấy được một góc địa điểm mục tiêu, sông băng kéo dài, kéo dài thẳng vào bóng đêm vô ngần, tựa hồ như, nơi này trừ bỏ băng, cái gì cũng không có.
"Nơi này là nam cực, vĩ tuyến nam 75 độ." Thanh âm Benedict nhắc nhở vang lên trong bóng tối, cùng lúc đó hai luồng sáng mãnh liệt chiếu tới, Benedict mở ra xe quân dụng việt dã, "Đi lên, đường phía trước phi cơ đi không thuận tiện, tôi đưa mọi người tới căn cứ."
Thế nhưng lại ở nam cực. Diệp Tố có chút giật mình, cùng Lý Hoằng Hậu vội vàng lên xe, cho dù có trang phục chống lạnh, nhưng bọn hắn vừa tới nơi, chốc lát cũng khó mà ngăn cản rét lạnh thống khổ này.
Xe việt dã nghiêng ngả lảo đảo đi gần nửa tiếng đồng hồ, mới dừng lại, họ đến một trạm nghiên cứu khoa học Nam Cực mới được xây dựng cách đây ba năm. Diệp Tố thế mới biết nguyên nhân tại một nơi vĩ độ không tính là cao lại phải thành lập một trạm nghiên cứu khoa học, hẳn là vì che giấu nghiên cứu bọn họ sắp sửa tiến hành.
Bọn họ dường như thực thích ở dưới nền đất, Diệp Tố nghĩ, từ khi đi theo Benedict vào trạm nghiên cứu vẫn luôn đi xuống, xuyên qua sông băng thật dày, nhìn thấy vẫn là sông băng như cũ, bọn họ đào một đường hầm thật dài trong sông băng nhiều năm không tan chảy. Đi gần nửa giờ, Diệp Tố mới nhìn thấy dấu vết nhân công xây dựng, dưới mặt đất là một thành lũy chắc chắn, ngăn cản ngoại giới nhìn trộm cùng quấy rầy.
Benect đưa Diệp Tố cùng Lý Hoằng Hậu vào trong căn cứ, đường hầm nhỏ hẹp mở rộng thông suốt, ánh đèn sáng ngời ấm áp chiếu rọi xuống, khiến Diệp Tố cảm nhận được một tia ấm áp, tâm trạng cũng yên ổn xuống.
Bên ngoài căn cứ có thể nhìn thấy bóng dáng bộ đội vũ trang, Benedict làm một vài thủ thế cùng bọn họ, liền nói: "Ở trong này không cần xông loạn, tôi sẽ mang mọi người đi phòng từng người, sau đó lại làm quen với khu vực công tác, nếu có yêu cầu khác, có thể tùy thời nói với tôi."
Benedict đi vào từ thông đạo bên trái căn cứ, không quá hai phút, bọn họ liền thấy hai bên hành lang đều là phòng. Phòng đông đúc như khách sạn vậy, trên cửa treo biển số, phòng Lý Hoằng Hậu và Diệp Tố là 033 cùng 034, hai gian phòng vừa lúc cạnh nhau.
Benedict đưa hai thẻ phòng cho bọn hắn: "Ở trong này ngoại trừ nhà ăn, các phòng khác đều cần quét thẻ từ mới có thể tiến vào."
Trong phòng đầy đủ phương tiện, kể cả quần áo tắm rửa cũng chuẩn bị thập phần sung túc, khó trách lúc trước cường điệu rằng không cần mang bất kì hành lý gì tới, chẳng qua không có phương tiện giải trí, liên lạc cùng ngoại giới rất khó thực hiện, bọn họ ngoại trừ nghiên cứu khoa học chính là nghỉ ngơi, ngủ, giải trí duy nhất chỉ sợ là tâm sự cùng người khác.
Diệp Tố không để ý chuyện này, dù sao thời gian rảnh rỗi của hắn đều là để ngủ, hiện tại nam cực còn đang ở trạng thái ban đêm, hắn có thể điều chỉnh thời gian nghỉ ngơi của bản thân, khiến cho hắn vô luận ở địa phương nào tại thế giới Tinh tế, đều có thể phân phối thời gian làm việc, nghỉ ngơi hai bên hợp lý.
Sau khi nhận phòng, cửa phòng bên cạnh Lý Hoằng Hậu mở ra, nhìn thấy Lý Hoằng Hậu, người Anh quốc kia cười cười chào hỏi: "Ông cũng tới?"
"Xin chào." Lý Hoằng Hậu gật đầu, "Mies và Ben có lẽ một thời gian nữa mới tới."
"Ồ, chúng ta đây liền tranh thủ thời gian, tốt nhất khiến bọn họ tới cũng không kịp nhúng tay."
Lý Hoằng Hậu cười to: "Tôi cũng hy vọng thế."
"Vậy không quấy rầy ông đi xem phòng thí nghiệm, tôi dám cam đoan, ông nhất định sẽ kinh ngạc, trước nay tôi chưa từng thấy phòng thí nghiệm hoàn mỹ như vậy." Người nọ vui vẻ cười nói.
Benedict vỗ tay: "Phải biết rằng, đây chính là tài lực của toàn cầu kiến tạo thành."
Trên đường tới phòng thí nghiệm, là một người khác dẫn Diệp Tố, dựa theo Benedict phân phó, người nọ đưa Diệp Tố tới một phòng thí nghiệm độc lập, phòng thí nghiệm to như vậy chỉ có một mình hắn tiến hành nghiên cứu. Bất quá, Diệp Tố còn chưa phát hiện ra sự dị thường, hắn chỉ biết phòng thí nghiệm nơi này đích xác giống như lời vị người Anh kia nói, thập phần xuất sắc, phần lớn dụng cụ kích cỡ lớn hắn chưa từng nghe nói qua, hiển nhiên, dụng cụ này đều là bí mật với ngoại giới.
Diệp Tố mới đến ngày đầu tiên, không cần lập tức tiến hành nghiên cứu, sau khi làm quen hoàn cảnh thì liền trở về nghỉ ngơi.
Ở thế giới Tinh tế, sau khi tiến hành một hồi huấn luyện ma quỷ, hình thể Diệp Tố dường như không có biến hóa nhiều, nhưng ánh mắt trở nên sắc bén nội liễm, khí chất kiên định, xốc lên quần áo, đường cong cơ bắp lưu sướng tuyệt đẹp, làn da cũng lập lòe ánh sáng khỏe mạnh. Lúc này, Moka lại lần nữa hung hăng nhéo xương cốt Diệp Tố, bất quá lần này không khiến Diệp Tố khó chịu đựng như lần đầu tiên. Moka vừa lòng gật đầu, bàn tay vung lên, kế hoạch huấn luyện của Diệp Tố lại tăng thêm một mục, thực chiến cơ giáp.
Đêm đó, Hàn Nghiệp cùng Diệp Tố đi trên đường cái phồn hoa của Tây Đô tinh. Tây Đô tinh nổi tiếng thế giới với hai nét đặc sắc, một là huấn luyện cơ giáp, hai là giải trí cơ giáp.
Giải trí cơ giáp tức là cơ giáp đối chiến, trên đường phố Tây Đô tinh, không thiếu nhất chính là các loại câu lạc bộ cơ giáp lớn nhỏ, mỗi thời mỗi khắc, trong câu lạc bộ đều tiến hành đối chiến cơ giáp.
Bất luận kẻ nào cũng có thể tiến hành đăng ký ở câu lạc bộ, sau đó khiêu chiến những người khác, hoặc là tiếp nhận khiêu chiến của người khác, người thắng có thể nhận được một khoản đáng kể từ tiền vé người xem. Đương nhiên, khiêu chiến cũng có quy tắc, một cái tay mơ không thể tùy tiện khiêu chiến đội viên chiêu bài của câu lạc bộ, đội viên chiêu bài lại đáp ứng, không biết sẽ bận tới thế nào. Câu lạc bộ sẽ dựa theo tích phân trận thắng của những người đăng ký mà tiến hành phân chia thực lực, khiêu chiến cùng đẳng cấp, không thể cự tuyệt. Nhưng nếu khiêu chiến đẳng cấp cao hơn hoặc thấp hơn, đối phương đều có quyền cự tuyệt. Hơn nữa, câu lạc bộ còn có công chứng viên, trong lúc khiêu chiến sẽ tiến hành công chứng những điều mà quy tắc không thể cố kỵ đến.
Cuối cùng Hàn Nghiệp dẫn Diệp Tố vào một câu lạc bộ tên là "Tinh Thần". Đây là một trong những câu lạc bộ lớn nhất Tây Đô tinh, hơn nữa, có thiết lập sân đấu học sinh.
Nghỉ hè mỗi năm, các học sinh từ bốn phương tám hướng vọt tới, bọn họ sau khi huấn luyện tự nhiên cũng nghĩ tới việc nghiệm chứng thành quả trong thực chiến, câu lạc bộ chính là nơi tốt nhất, chỉ cần bạn có thể kiên trì, hoàn toàn có thể tiến hành thực chiến không ngủ không nghỉ. Nhưng đây lại là bối rối không nhỏ với câu lạc bộ, câu lạc bộ thành lập vì mục đích kiếm tiền, cũng không phải để bọn học sinh tích lũy kinh nghiệm chiến đấu. Người nguyện ý tiêu tiền tới xem đối chiến cơ giáp đều muốn xem một hồi thi đấu kích thích, ai nguyện ý xem mấy đứa trẻ con nhàm chán — đám học sinh trong tháp ngà quả thực là bọn trẻ con với người xem, dễ như trở bàn tay đã bị đánh nghiêng, quá không thú vị.
Nhưng số lượng học sinh tới Tây Đô tinh nhiều, khiến câu lạc bộ cũng không đành lòng từ bỏ khối bánh kem lớn này, vì thế hạng mục đặc thù trong kỳ nghỉ hè liền xuất hiện, gọi là sân đấu học sinh. Câu lạc bộ cung cấp sân đấu, để học sinh khiêu chiến với nhau, khiêu chiến của bọn họ cũng dựa vào tích phân, khi có người trong đó đạt tới một trị số tích phân nhất định, trổ hết tài năng giữa đông đảo học sinh, liền có quyền lợi khiêu chiến đội viên chuyên nghiệp của câu lạc bộ.
Người có thể nổi bật giữa đông đảo học sinh, thực lực phải phi thường mạnh, ít nhất cũng phải là nhân vật phong vân trong trường học, bao năm trôi qua, sự tình học sinh đánh bại đội viên chuyên nghiệp, nhìn mãi cũng quen mắt.
Hơn nữa, từ khi thiết lập sân đấu học sinh, ghế thi đấu cũng thường xuyên chật ních, người xem trừ bỏ dì cả cô bảy bà tám, hầu hết còn lại đều là học sinh. Bởi vì phần lớn học sinh đều hiếu kì với thực lực người cùng tuổi mình, sân đấu học sinh liền cung cấp cơ hội cho bọn hắn quan sát trực diện. Thậm chí, hiện tại đã có truyền thông chuyên môn cắm chốt ở sân đấu học sinh, bình luận thực lực các học sinh, đánh giá dự đoán ngôi sao ngày mai một chút, sau khi ra mấy kỳ chuyên mục, bán cũng đắt hàng.
Như vậy, học sinh trình độ thấp có thể qua luận bàn cùng các bạn đồng lứa nhận được kinh nghiệm thực chiến vững chắc hơn, học sinh cao cấp có thể một đường quá quan trảm tướng thanh danh vang xa, cuối cùng còn có thể tiến hành thực chiến cùng đội viên chuyên nghiệp, thu hoạch được càng nhiều. Người xem cũng có thể quan sát một số nhân tài mới xuất hiện, thưởng thức thi đấu xuất sắc, câu lạc bộ càng kiếm được đầy bồn đầy bát. Sân đấu học sinh có nhiều điểm đặc sắc như vậy đương nhiên được tiếp tục đầu tư.
"Mời xuất trình thẻ học sinh." Nhân viên đăng ký vừa nhìn thấy khuôn mặt Diệp Tố liền biết hắn là cái học sinh, lập tức chuyển đến giao diện đăng ký học sinh, "Ồ, đại học Hoa Đô?" Nhân viên đăng ký có chút hưng phấn rà quét tin tức Diệp Tố: "Xin hỏi, muốn đổi danh hiệu sao?"
Danh hiệu là do câu lạc bộ thiết lập vì đón hùa bọn học sinh "trung nhị" cùng một số người cố ý che dấu thân phận, sự thật chứng minh, cái thi thố nho nhỏ này có hiệu quả không tồi, che dấu thân phận chỉ là thứ yếu, rất nhiều học sinh thập phần coi trọng danh hiệu của mình, vừa đến kì nghỉ hè, các loại thần ma quỷ quái sẽ diễu hành một vòng, cái gì "Thần Mặt Trời", "Nữ thần Tự do", "Thanh Thiên Ma vương",... một cái so một cái lại thêm vang dội.
"Diệp đi." Diệp Tố nói, cho dù là lá, cao thủ chân chính cũng có thể phi lá đả thương người.
"Tốt, chúc ngài chơi vui vẻ." Nhân viên đăng ký đem thẻ học sinh cùng một tấm thẻ bài màu đen đưa cho Diệp Tố.
Thẻ bài màu đen là chứng minh cấp bậc, thuyết minh Diệp Tố vẫn là tiểu binh cấp sắt kém nhất, lên trên còn có đồng chiến sĩ, bạch kim chiến sĩ, hoàng kim chiến tướng cùng bậc cao nhất là kim cương chiến tướng. Trên tấm thẻ đen còn có một thanh tiến trình tích phân, thắng một trận sẽ tăng một tích phân, sau khi thắng liền năm trận, một trận thắng sẽ tăng hai tích phân, sau khi thắng liền mười trận, một trận thắng sẽ tăng ba tích phân, cứ thế suy ra. Số lượng tích phân đạt tới một trăm là có thể thăng cấp.
(tôi cày lol sml ms lết đc lên bạc 4 :)) ng so vs ng chỉ muốn thắt cổ)
Đợi đến khi Diệp Tố cùng Hàn Nghiệp bước vào trong câu lạc bộ, nhân viên đăng ký khó dằn nổi lòng mình mà chọc chọc đồng sự bên cạnh, "Người vừa rồi là đại học Hoa Đô!"
"Cậu xác định là đại học Hoa Đô? Không phải cái gì mà học viện Hoa Đô, đại học tổng hợp Hoa Đô linh tinh hàng giả?"
"Tớ xác định!"
"Nha!"
Hoa Đô tinh cùng Tây Đô tinh đều là tinh cầu cấp 2, giữa hai bên cũng ẩn ẩn có cạnh tranh. Bất quá, bởi vì Hoa Đô là trung tâm chính trị, địa vị của nó vô hình trung đã cao hơn Tây Đô một đầu, khiến không ít người địa phương Tây Đô bất mãn. Cho nên mỗi lần thi đua cơ giáp Hoa Đô cùng Tây Đô chạm trán, sẽ cũng gây ra đủ loại đề tài. Cho dù bạn là từ đại học nào ở Hoa Đô tới đây, câu lạc bộ cũng sẽ hô hào cờ hiệu dọa người "Quyết đấu đỉnh cấp giữa Hoa Đô và Tây Đô".
Mà Diệp Tố còn là từ đại học số một Hoa Đô tới, đề tài lại càng nóng bỏng gấp mười phần.
"'Diêm Vương' Thiệu của đại học Tây Đô cũng ở câu lạc bộ chúng ta, có trò hay rồi."
"Nào có trò hay gì, Thiệu mới đến chưa được một tuần đã sắp thăng cấp, thế không thể ngăn cản nha, học sinh nào gặp hắn đều không có sức lực đánh trả, mục tiêu của hắn chính là khiêu chiến kim cương chiến tướng vương bài của chúng ta! Bất quá, nếu hai người thực sự gặp nhau, là có thể khiến Tây Đô chúng ta nở mày nở mặt."
"Ha ha ha, tớ dám khẳng định, phòng bán vé bọn họ nhất định sẽ nổ tung!"