Sáu Tuổi Tiểu Xà Hậu
Chương 115: Tiểu kim vs Tiểu hoàng
Kim xà nhoáng lên một cái, khiến cho tiểu nha hoàn sợ hãi. Tưởng rằng nó muốn há miệng nuốt các nàng.
"Này, tiểu tử kia, ngươi không cần dọa các nàng, cẩn thận ta rút ngươi nha."
Lãnh Loan Loan nhìn vài tiểu nha hoàn bộ dáng đáng thương co lại một chỗ, cười. Ngẩng đầu, lạnh lùng nói với kim xà. Trong [Tân Bạch nương tử truyền kỳ], Hứa Tiên bị Bạch Xà dọa suýt chết. Tiểu tử này tốt nhất không nên hù chết mấy tiểu nha hoàn nhát gan kia. Nàng cũng không nên chạy tới địa phủ lạp hồn hoàn dương cho các nàng.
Một lời của Lãnh Loan Loan khiến vài nha hoàn và Ninh Phong Cách đều há miệng thật to. Đặc biệt Ninh Phong Cách ngây ngốc nhìn Lãnh Loan Loan, bất quá trong lòng lại nghĩ có phải Hoàng Hậu phát sốt rồi không, lại đi uy hiếp một con rắn. Rắn có thể hiểu tiếng người sao?
Ánh mắt nhìn Dạ Thần, thấy hắn biểu tình chưa biến. Như thật tự nhiên, dường như câu nói kinh người của Lãnh Loan Loan chỉ là câu bình thường như câu hỏi thăm ân cần. Ngón tay thon dài sờ cằm, hắn không hiểu được. Hay là tiểu Hoàng Hậu có tật xấu.
Còn một ánh mắt ngây ngốc đó là kim xà, tiểu oa nhi nhân loại này lại dám uy hiếp nó ! Đôi mắt bất khả tư nghị nhìn người đối diện, nhưng không có vẻ gì khác. Bất quá, sao nó không nhận thấy được hơi thở của nàng. Giống như trên người nàng có một tầng sương trắng mỏng manh bao phủ lấy nàng, ngăn cách người khác nhìn .....
"Đừng suy nghĩ linh tinh nữa."
Lãnh Loan Loan nhìn Ninh Phong Cách bộ dạng ngây ngốc, nhịn không được đảo mắt, sao người này càng ngày càng ngốc vậy.
"Ách....."
Bị Lãnh Loan Loan mắng như vậy, Ninh Phong Cách xấu hổ sờ mũi.
"Này, các ngươi mau tới đây."
Lãnh Loan Loan vẫy tay với vài nha hoàn. Mấy người kia ngồi dưới đất, một thân chật vật. Chỉ kém khất cái. Thật sự là nhát như chuột.
Vài tiểu nha hoàn nghe lời nói của Lãnh Loan Loan, không dám đứng dậy. Hơn nữa các nàng chân đều mềm nhũn.
Tiểu nữ oa này lại không để nó vào mắt.
Nhìn vẻ mặt của Lãnh Loan Loan, kim xà không vui, nó có cảm giác bị nhân loại khinh thị.
"Tê....."
Giơ lên đuôi rắn dài, khiến cho chậu rửa bát thành hai nửa.
"A......"
Vài tiểu nha hoàn sợ tới mức ôm thành một đoàn.
"Câm miệng." Lãnh Loan Loan nghe tiếng mấy người kia kêu, quát lạnh. "Kêu nữa ta đem các ngươi cho rắn."
Tiểu nha hoàn nghe thấy, sợ hãi không dám làm loạn. Ninh Phong Cách nghẹn họng trân trối nhìn.
"Chắc chắn các nàng sợ tới mức không đứng lên nổi rồi." Một lát sau, Ninh Phong Cách mới nói thay cho vài tiểu nha hoàn. Hắn tin chọc giận Tiểu Hoàng hậu, kết cục tất nhiên là vào miệng rắn.
"Hừ......"
Lãnh Loan Loan hừ lạnh, chớp mắt, nhìn đến cây mạn đằng bên cạnh. Giơ tay lên, mạn đằng theo cây bong ra, đến trên tay nàng. Nàng hướng tới vài tiểu nha hoàn, trói hết các nàng, nhẹ tay vung lên, kéo các nàng đi qua.
Kim xà nhìn, tiểu nữ oa này đang khiêu khích nó sao? Trong mắt xẹt qua tia sáng. Đột nhiên, đầu rắn lao đi. Mở miệng, muốn cắn mấy tiểu nha hoàn kia.
Vài tiểu nha hoàn choáng váng, ngay cả kêu đều quên, ngây ngốc nhìn rắn càng ngày càng gần.
Lãnh Loan Loan cười lạnh. dám làm vậy ở trước mặt nàng.
"Tiểu hoàng....."
"Tê, tê......" Tiếng rắn bò tới càng ngày càng lớn, mọi người chỉ cảm thấy thiên địa đều rung động. Từ sân xuất hiện một con mãng xà còn lớn hơn cả kim xà. Cặp mắt trừng còn lớn hơn cả mắt trâu, đầu rắn còn lớn hơn vài lần so với đầu người.
"Má ơi."
Mấy nha hoàn sợ hãi hét to, sau đó 'quang vinh' ngất đi.
"Vô dụng." Lãnh Loan Loan cười lạnh, giương tay lên, mấy nha hoàn bị mạn đằng kéo đi, rơi xuống bên chân Ninh Phong Cách. Mà khi tiểu Hoàng xuất hiện, Ninh Phong Cách cũng ngây người, ánh mắt không chuyển động. Lại có thể xuất hiện mãng xà. Nhìn sân cỏ bị thân rắn đi qua mà loạn hết, quả thực Ninh Phong Cách nói không nên lời.
"Xem ngươi kìa, thật không có tiền đồ." Nhìn bộ dáng ngây ngốc của Ninh Phong Cách, Lãnh Loan Loan tức giận nói.
"Hoàng Hậu, cũng không thể trách ta. Bất cứ ai nhìn thấy cảnh này đều sẽ bị dọa chết khiếp." Nghe lời nói châm chọc của Lãnh Loan Loan, cuối cùng Ninh Phong Cách cũng hồi phục tinh thần, biện giải cho bản thân.
"Thần không bị dọa."
Lãnh Loan Loan dựa đầu vào Dạ Thần, nghe được tiếng tim đập bình thường của hắn, nhướn mi nói với Ninh Phong Cách.
Ninh Phong Cách nhìn Dạ Thần, quả nhiên thấy vẻ mặt hắn bình tĩnh, như là tập mãi thành thói quen, không khỏi nghi hoặc.
"Thần, sao tự dưng xuất hiện hai đại gia hỏa, mà ngươi không có phản ứng gì?"
Dạ Thần cổ quái liếc hắn một cái, hắn đã sớm gặp Tiểu Hoàng. Nhưng nhiều rắn như vậy, cần hắn có phản ứng làm gì?
"Ngươi......" Nhìn biểu tình của Dạ Thần, thiếu chút nữa Ninh Phong Cách cắn phải đầu lưỡi. Hắn có thói quen thấy đại gia hỏa sao? Hắn không nói gì nữa.
Sau khi nhìn thấy Tiểu Hoàng, tiểu kim xà có chút sợ hãi. Nó còn lớn hơn nó gấp hai, ba lần. Hơn nữa nhìn qua cũng biết công lực vượt xa nó. Kì quái là sao tiểu oa nhi kia lại có thể gọi ra rắn chứ?
"Này, tiểu tử kia, hiện tại ngươi nên nhận tội với ta."
"Này, tiểu tử kia, ngươi không cần dọa các nàng, cẩn thận ta rút ngươi nha."
Lãnh Loan Loan nhìn vài tiểu nha hoàn bộ dáng đáng thương co lại một chỗ, cười. Ngẩng đầu, lạnh lùng nói với kim xà. Trong [Tân Bạch nương tử truyền kỳ], Hứa Tiên bị Bạch Xà dọa suýt chết. Tiểu tử này tốt nhất không nên hù chết mấy tiểu nha hoàn nhát gan kia. Nàng cũng không nên chạy tới địa phủ lạp hồn hoàn dương cho các nàng.
Một lời của Lãnh Loan Loan khiến vài nha hoàn và Ninh Phong Cách đều há miệng thật to. Đặc biệt Ninh Phong Cách ngây ngốc nhìn Lãnh Loan Loan, bất quá trong lòng lại nghĩ có phải Hoàng Hậu phát sốt rồi không, lại đi uy hiếp một con rắn. Rắn có thể hiểu tiếng người sao?
Ánh mắt nhìn Dạ Thần, thấy hắn biểu tình chưa biến. Như thật tự nhiên, dường như câu nói kinh người của Lãnh Loan Loan chỉ là câu bình thường như câu hỏi thăm ân cần. Ngón tay thon dài sờ cằm, hắn không hiểu được. Hay là tiểu Hoàng Hậu có tật xấu.
Còn một ánh mắt ngây ngốc đó là kim xà, tiểu oa nhi nhân loại này lại dám uy hiếp nó ! Đôi mắt bất khả tư nghị nhìn người đối diện, nhưng không có vẻ gì khác. Bất quá, sao nó không nhận thấy được hơi thở của nàng. Giống như trên người nàng có một tầng sương trắng mỏng manh bao phủ lấy nàng, ngăn cách người khác nhìn .....
"Đừng suy nghĩ linh tinh nữa."
Lãnh Loan Loan nhìn Ninh Phong Cách bộ dạng ngây ngốc, nhịn không được đảo mắt, sao người này càng ngày càng ngốc vậy.
"Ách....."
Bị Lãnh Loan Loan mắng như vậy, Ninh Phong Cách xấu hổ sờ mũi.
"Này, các ngươi mau tới đây."
Lãnh Loan Loan vẫy tay với vài nha hoàn. Mấy người kia ngồi dưới đất, một thân chật vật. Chỉ kém khất cái. Thật sự là nhát như chuột.
Vài tiểu nha hoàn nghe lời nói của Lãnh Loan Loan, không dám đứng dậy. Hơn nữa các nàng chân đều mềm nhũn.
Tiểu nữ oa này lại không để nó vào mắt.
Nhìn vẻ mặt của Lãnh Loan Loan, kim xà không vui, nó có cảm giác bị nhân loại khinh thị.
"Tê....."
Giơ lên đuôi rắn dài, khiến cho chậu rửa bát thành hai nửa.
"A......"
Vài tiểu nha hoàn sợ tới mức ôm thành một đoàn.
"Câm miệng." Lãnh Loan Loan nghe tiếng mấy người kia kêu, quát lạnh. "Kêu nữa ta đem các ngươi cho rắn."
Tiểu nha hoàn nghe thấy, sợ hãi không dám làm loạn. Ninh Phong Cách nghẹn họng trân trối nhìn.
"Chắc chắn các nàng sợ tới mức không đứng lên nổi rồi." Một lát sau, Ninh Phong Cách mới nói thay cho vài tiểu nha hoàn. Hắn tin chọc giận Tiểu Hoàng hậu, kết cục tất nhiên là vào miệng rắn.
"Hừ......"
Lãnh Loan Loan hừ lạnh, chớp mắt, nhìn đến cây mạn đằng bên cạnh. Giơ tay lên, mạn đằng theo cây bong ra, đến trên tay nàng. Nàng hướng tới vài tiểu nha hoàn, trói hết các nàng, nhẹ tay vung lên, kéo các nàng đi qua.
Kim xà nhìn, tiểu nữ oa này đang khiêu khích nó sao? Trong mắt xẹt qua tia sáng. Đột nhiên, đầu rắn lao đi. Mở miệng, muốn cắn mấy tiểu nha hoàn kia.
Vài tiểu nha hoàn choáng váng, ngay cả kêu đều quên, ngây ngốc nhìn rắn càng ngày càng gần.
Lãnh Loan Loan cười lạnh. dám làm vậy ở trước mặt nàng.
"Tiểu hoàng....."
"Tê, tê......" Tiếng rắn bò tới càng ngày càng lớn, mọi người chỉ cảm thấy thiên địa đều rung động. Từ sân xuất hiện một con mãng xà còn lớn hơn cả kim xà. Cặp mắt trừng còn lớn hơn cả mắt trâu, đầu rắn còn lớn hơn vài lần so với đầu người.
"Má ơi."
Mấy nha hoàn sợ hãi hét to, sau đó 'quang vinh' ngất đi.
"Vô dụng." Lãnh Loan Loan cười lạnh, giương tay lên, mấy nha hoàn bị mạn đằng kéo đi, rơi xuống bên chân Ninh Phong Cách. Mà khi tiểu Hoàng xuất hiện, Ninh Phong Cách cũng ngây người, ánh mắt không chuyển động. Lại có thể xuất hiện mãng xà. Nhìn sân cỏ bị thân rắn đi qua mà loạn hết, quả thực Ninh Phong Cách nói không nên lời.
"Xem ngươi kìa, thật không có tiền đồ." Nhìn bộ dáng ngây ngốc của Ninh Phong Cách, Lãnh Loan Loan tức giận nói.
"Hoàng Hậu, cũng không thể trách ta. Bất cứ ai nhìn thấy cảnh này đều sẽ bị dọa chết khiếp." Nghe lời nói châm chọc của Lãnh Loan Loan, cuối cùng Ninh Phong Cách cũng hồi phục tinh thần, biện giải cho bản thân.
"Thần không bị dọa."
Lãnh Loan Loan dựa đầu vào Dạ Thần, nghe được tiếng tim đập bình thường của hắn, nhướn mi nói với Ninh Phong Cách.
Ninh Phong Cách nhìn Dạ Thần, quả nhiên thấy vẻ mặt hắn bình tĩnh, như là tập mãi thành thói quen, không khỏi nghi hoặc.
"Thần, sao tự dưng xuất hiện hai đại gia hỏa, mà ngươi không có phản ứng gì?"
Dạ Thần cổ quái liếc hắn một cái, hắn đã sớm gặp Tiểu Hoàng. Nhưng nhiều rắn như vậy, cần hắn có phản ứng làm gì?
"Ngươi......" Nhìn biểu tình của Dạ Thần, thiếu chút nữa Ninh Phong Cách cắn phải đầu lưỡi. Hắn có thói quen thấy đại gia hỏa sao? Hắn không nói gì nữa.
Sau khi nhìn thấy Tiểu Hoàng, tiểu kim xà có chút sợ hãi. Nó còn lớn hơn nó gấp hai, ba lần. Hơn nữa nhìn qua cũng biết công lực vượt xa nó. Kì quái là sao tiểu oa nhi kia lại có thể gọi ra rắn chứ?
"Này, tiểu tử kia, hiện tại ngươi nên nhận tội với ta."
Tác giả :
Luyến Nguyệt Nhi