Sau Khi Xuyên Sách Ta Nhận Nuôi Nhân Vật Phản Diện Thời Niên Thiếu
Chương 134
Lương Quyết Thành ở Tô thị không đến một tuần lễ.
Về chuyện của bác hai anh, đối với Lương gia mà nói không khác gì sự kiện thứ hai lớn nhất trong hai mươi năm nay, suy xét về thân thể của lão nhân gia, bọn họ không thể tiến hành theo chất lượng, cho nên liền rất chậm rãi xử lý chuyện này.
Điều này cũng làm cho sự tình tiến triển chậm đi một chút.
Chú nhỏ của Lương gia, so với Lương Quyết Thành còn nhỏ tuổi hơn, vẫn là một học sinh cấp ba, sau khi biết được người anh trai lớn hơn mình hai mươi tuổi lại ngầm ra tay với mình chỉ vì một phần gia sản kia, hắn liền ôm cha mẹ mình oa oa khóc lớn, khóc đến đặc biệt thảm.
Chuyện này của bác hai Lương gia cuối cùng vẫn là do ông bà ngoại Lương gia làm chủ, gạch bỏ tên của ông ta, tách ông ta ra khỏi Lương gia.
Tới những tài sản kia của Lương gia, là thứ mà ông ta mơ ước đã lâu, một phần cũng không được nhận.
Đồng thời thông báo với mọi người trong giới, bọn họ đã cùng đứa con thứ hai này thoát ly quan hệ, từ nay về sau, ông ta không còn là người Lương gia nữa.
Có thể nói đó là một kϊƈɦ trí mạng, đem tất cả những thứ ông ta muốn đều chặt đứt.
Không trách lão nhân gia ác độc, đứa con trai ở bên cạnh mình nhiều năm như vậy, nói không đau lòng đó là giả. Thế nhưng suy nghĩ một chút, bởi vì ông ta mà con gái mình hai mươi năm qua đều không dám trở về, lại bất mãn chuyện con trai mới 18 tuổi của mình liên tiếp bị hãm hại, tâm của hai người cũng không thể không cứng lên.
Chuyện này xem như được giải quyết viên mãn, ngay khi vừa kết thúc, Lương Quyết thành liền mau chóng quay về Hải thị.
Tô thị cùng Hải thị cách nhau cũng chỉ nửa tiếng đi xe, thế nhưng hai người đã một tuần rồi không có gặp mặt.
Sau khi Lương Quyết Thành nhận được điện thoại của Tiễn Ý Ý, nỗi nhớ của anh liền bùng phát.
Trước đây anh không hề nghĩ tới, bản thân mình sẽ có một ngày vì một người mà nóng ruột nóng gan, về sau anh đã tập thành thói quen.
Nhiều nhất chính là mang theo cô ở bên người, không để cô vượt xa khỏi phạm vi tầm mắt mình là được.
Lúc này cùng trở về với anh còn có ông bà ngoại Lương gia.
Hai vị lão nhân gia đều hơn 60 tuổi. Tuy nói xương cốt mình rất khỏe mạnh, thế nhưng nhiều năm nhớ nhung đứa con gái duy nhất của mình như vậy, luôn có lúc sẽ buồn bực không vui, cho nên bất quá thân thể cũng như người già bình thường không sai biệt lắm.
Bọn họ rất ít khi rời khỏi Tô thị, luôn ở lại canh nhà chờ con gái trở về.
Hiện tại khó có được khi hai người chủ động ra cửa, đều là vì chuyện hôn sự của cháu ngoại.
Lần thương lượng hôn sự trước đó, người của Lương gia liền lao vào đánh nhau, chuyện này làm ông bà ngoại cảm thấy vô cùng dọa người.
Lại nhớ lại, thông gia cũng có một lão nhân gia, bọn họ bên này là ông bà ngoại, bối phận cũng coi như ngang hàng, cho nên không để bọn tiểu bối đi làm nữa, các trưởng bối liền đem sự tình giải quyết thật tốt, cùng đi tới đây gặp ông nội Tiễn.
Đây là lần thứ hai Tiễn gia tiếp đãi người nhà họ Lương.
Ông bà ngoại hơn 60 tuổi ra mặt, cũng có thể nhìn ra phong tư thời còn trẻ.
Bà ngoại mặc một thân sườn xám dài tay, trêи cổ đeo vòng trân châu, tóc được vấn lên, dùng một cây trâm bằng gỗ kẹp lại, khuôn mặt được trang điểm qua, tay cầm túi xách, lúc cười rộ lên bộ dáng vô cùng hòa khí.
Ông ngoại lại là một thân tây trang, ngồi ở bên cạnh bà ngoại.
Theo ở phía sau chính là bác cả cùng Lương Hoài Âm, trong tay của họ mang theo hai cái hộp.
Tiễn Ý Ý ngồi ở bên cạnh ông nội, cười tủm tỉm lặng lẽ vẫy vẫy tay với Lương Quyết Thành.
Lần gặp mặt này so với lần trước đều chính thức hơn rất nhiều, Tiễn Ý Ý và Lương Quyết Thành chỉ là hai bạn nhỏ, không hợp ở chỗ các trưởng bối đang trò chuyện cho nên đều bị đuổi lên lầu.
Xa nhau một tuần, Tiễn Ý Ý rốt cuộc cũng gặp được anh.
Hôm nay Lương Quyết Thành ăn mặc cũng chẳng phải chính thức gì, đơn giản thoải mái áo T-shirt, quần bò.
Tóc của anh có hơi dài, thời điểm Tiễn Ý Ý đóng cửa phòng lại còn nói một câu: “Có phải anh nên cắt tóc đi rồi không…"
Lời còn chưa nói xong, cô đã bị anh ôm lấy từ phía sau.
Phía sau cô là vòng ôm ấm áp của Lương Quyết Thành.
Cằm anh đặt trêи vai cô, cánh tay vòng từ đằng sau lại, ôm lấy cả người Tiễn Ý Ý.
“Ừm, em cắt cho anh?"
Tiễn Ý Ý đẩy đẩy anh, không động được.
Một tuần không gặp, bạn trai nhỏ có chút dính người, ừm, tốt lắm.
“Em không…"
“Anh vẫn nên đi tìm thợ cắt tóc đi."
Chàng trai đẹp trai như vậy, nếu bị cô cắt cho quả đầu như chó gặm, vậy cũng quá thảm rồi.
Lương Quyết Thành xoay người cô lại, ôm lấy.
Ánh mắt tiểu cô nương trong lòng anh mềm mềm, khóe miệng còn giơ lên một nụ cười nhẹ.
Anh cúi đầu.
Tiễn Ý Ý phối hợp nhắm mắt lại.
Dưới lầu, các gia trưởng còn đang bàn chuyện đính hôn cho đứa nhỏ nhà mình. Trêи lầu, trong phòng thiếu nữ, đôi tình nhân nhỏ ôm nhau, trao nhau nụ hôn nóng rực.
Thời gian đính hôn đã được xác định, là ngày mùng 7 tháng 7.
Trước đó vài ngày, Tiễn Ý Ý cùng Lương Quyết Thành nhận được giấy báo điểm.
Thời điểm giấy báo điểm tới, mọi người đều tập trung ở nhà Tiễn Ý Ý, người ngồi một vòng xung quanh, cùng nhau chọn trường.
Thành tích vừa mới ra, có người vui vẻ, cũng có người lo lắng.
Lương Quyết Thành dễ dàng lấy được hạng nhất, Tiễn Ý Ý đứng vào top 20 toàn thành phố.
Thành tích của Nhâm Kha cũng rất ổn, cùng với điểm số hắn đoán cũng không sai biệt lắm, báo danh vào trường đại học S là không có vấn đề gì.
Thành tích của Tô Á Na có hơi yếu, chủ được 570 điểm, với số điểm này, sự lựa chọn của cô ấy liền hẹp đi rất nhiều.
Về phần Chu Tam với Tại Tiếu, thành tích của hai người đều miễn cưỡng xem như an toàn.
Hai người này còn đang hưng phấn không thôi.
“Trước đây mẹ tớ còn cho rằng tới còn thi không nổi vào khoa chính quy, cũng chuẩn bị cho tớ đi học nghề tới nơi rồi đâu."
“Cha tớ còn nói tớ thi không được thì về nhà đi học làm đầu bếp, tạ ơn trời đất, con không cần đi ôm thìa nữa rồi."
Thành tích trước kia của Chu Tam với Tại Tiếu quá thấp, không hề có hi vọng sờ tới khoa chính quy, sau một năm nỗ lực, cuối cùng vẫn là có được kết quả tốt.
Bàn về chuyện ghi danh vào trường nào, chủ yếu vẫn là nhìn những thành phố lớn.
Nhâm Kha chọn đại học S, là đại học tốt nhất ở Hải thị, thuộc nhóm trường học 985*, là lực chọn tương đối tốt.
*Trường học 985: Đề án 985 (985工程) hay còn gọi là “Đề án các trường đại học hàng đầu thế giới" một đề án được Đảng Cộng sản Trung Quốc và Quốc Vụ Viện nước Cộng Hoà Nhân Dân Trung Hoa đề ra vào ngày 4 tháng 5 năm 1998. Theo thông lệ gọi tên các sự kiện quan trọng của Trung Quốc, lấy số năm và tháng ghép lại thành 985. Các trường thuộc Đề án 985 đều là những trường đại học trọng điểm của Trung Quốc. Tính đến thời điểm hiện tại, Đề án 985 bao gồm 38 trường. (Nguồn_Wiki)
Tô Á Na thi không được trường của anh trai mình, cũng không thi được đại học S, cắn môi dưới rầu rĩ không vui.
Tiễn Ý Ý với Lương Quyết Thành cũng đã suy xét qua nên chọn trường nào.
Trước kia sự lựa chọn đầu tiên của Lương Quyết Thành chính là đại học S, chính là vì muốn ở lại Hải thị chiếu cố mẹ và em gái.
Nhưng hiện tại thì không giống. Mẹ anh đã thoát khỏi bóng ma của Diêu Viễn, sau khi về nhà, chướng ngại về tinh thần đều được loại bỏ, mấy tháng qua bà vẫn sống rất tốt, luôn đắm chìm vào trong thế giới hội họa, cũng tạo ra những tác phẩm tràn ngập sinh khí.
Mà em gái nhanh cũng chẳng cần lo lắng nhiều nữa, cô bé không còn chứng tự bế, tuy rằng vẫn hơi nội liễm, nhưng đã học được cách chung sống với mọi người ở xung quanh.
Anh giống như có thể thử buông tay rồi.
Một khi đã như vậy, anh có thể lựa chọn một cách nhẹ lòng.
Thời điểm Lương Quyết Thành đi Kinh thị học tập cũng học được rất nhiều. Nếu như anh muốn hướng tới mục đích của mình thì đại học A là sự lựa chọn tốt nhất. Đồng dạng, đó là trường học tốt nhất trong nước, Lương Quyết Thành chọn nơi này, cũng là thuận lý thành chương.
Tiễn Ý Ý cũng từng nhắm tới nơi này.
Nhưng là lúc mới bắt đầu, thành tích của cô với điểm của đại học A chênh lệch quá nhiều, thế nhưng với thành tích hiện tại, ghi danh vào đại học A đều không thành vấn đề.
Tiễn Ý Ý nhìn chằm chằm màn hình máy tính, do dự nửa ngày.
“Mẹ tớ bảo tớ đi đâu càng xa càng tốt, đi tới chỗ nào đó phóng túng bản thân. Aizz, các cậu chọn chỗ nào vậy."
Chu Tam hỏi.
“Tớ muốn tới Xuyên thị." Tại Tiếu trả lời, “Bà ngoại tớ ở bên đó, hằng năm qua đó đều được ăn châu tròn ngọc sáng."
Tiễn Ý Ý: … Cái từ này hình như không phải dùng như vậy?
Mắt Chu Tam sáng lên: “Xuyên thị? Ôi mẹ ơi, cha mẹ tớ đều không ở bên cạnh! Còn có nhiều cô gái xinh… Khụ, nhiều đồ ăn ngon như vậy, tớ cũng đi, tớ cũng đi!"
“Trước đó không phải cậu nói muốn đi Cao thị sao?"
Chu Tam rất thản nhiên nói: “Trước khác nay khác mà."
Chu Tam với Tại Tiếu vây quanh một cái máy tính, xác định chọn trường học thích hợp với bọn họ ở Xuyên thị.
Tiễn Ý Ý ghi danh xong, nhìn lại, Lương Quyết Thành cũng vừa vặn báo xong.
“Đại học A?"
“Ừm, đại học A."
Lương Quyết Thành gật đầu.
Hai người họ chọn đại học A, Chu Tam và Tại Tiếu chọn Xuyên thị, còn lại chính là Nhâm Kha ở lại thành phố này.
Tô Á Na vẫn còn đang do dự.
“… Tớ muốn tới Kinh thị."
Tô Á Na cắn môi: “Nhưng với thành tích của tớ mà tới đó, không phải rất có ưu thế. Tớ nên chọn thế nào đây?"
Tiễn Ý Ý châm chước: “Cậu nên suy xét tới sở thích của mình xem sao? Ví dụ như, có xác định được nghề mà mình muốn làm không?"
Giống như cô vậy, xác định từ sớm liền có thể không chút do dự vào thời điểm ghi danh.
Từ trước tới nay Tô Á Na không hề nói là cô ấy muốn làm gì, thi xong rồi vẫn luôn mù mờ như cũ.
Loại chuyện báo danh này, có người là theo người nhà, có người là theo sở thích của bản thân, còn có người lại tùy tâm sở ɖu͙ƈ.
Giống như Chu Tam tùy tâm sở ɖu͙ƈ vậy, cậu ta thích liền đi cùng Tại Tiếu tới Xuyên thị.
Thế nhưng Tô Á Na không giống như người có thể tùy tâm sở ɖu͙ƈ.
“Cậu có muốn… ở lại Hải thị hay không?"
Nhâm Kha báo danh xong, hắng giọng một cái.
“Thành tích của cậu ở lại nơi này, sẽ có lựa chọn tốt hơn một ít."
Thật sự là như thế.
Tô Á Na hàm hồ: “… Để tớ cân nhắc đã."
Không vội, mới là ngày đầu tiên thôi.
Tiễn Ý Ý cũng chỉ nhìn chứ không nói thêm gì.
Về phần hai người Tô Á Na và Nhâm Kha, quan hệ trước đó của bọn họ vô cùng tốt, sau này không biết vì cái gì mà cãi nhau, lúc vào nhà ma lại giống như đã hòa hảo, hiện tại lại như lâm vào trạng thái không được tự nhiên.
Tiễn Ý Ý biết vào lúc này, vẫn nên để cho Tô Á Na tự mình suy nghĩ cẩn thận. Ý kiến của người bên ngoài, cuối cùng cũng không thể chỉ rõ phương hướng chính xác nhất cho cô ấy.
6/7, Tiễn Ý Ý trở về Tiễn gia.
Ngày mai sẽ là tiệc đính hôn của cô.
Đoàn đội tạo hình của cô cũng đã sớm tới Tiễn gia chuẩn bị lễ đính hôn.
Ngày mai, đính hôn, về sau quan hệ của cô với Lương Quyết Thành liền sẽ không phải là bạn trai bạn gái nữa, hai người đã trở thành vợ chồng chưa cưới có hôn ước rồi.
Nghĩ như vậy, cô giống như đã bước vào thân phận của một cô thiếu nữ đã kết thôn?
Tiễn Ý Ý cảm thấy, có chút kϊƈɦ thích.
Mùng 7 tháng 7, sáu giờ sáng, Tiễn Ý Ý đã bị a di gọi dậy.
Tiệc đính hôn.
Về chuyện của bác hai anh, đối với Lương gia mà nói không khác gì sự kiện thứ hai lớn nhất trong hai mươi năm nay, suy xét về thân thể của lão nhân gia, bọn họ không thể tiến hành theo chất lượng, cho nên liền rất chậm rãi xử lý chuyện này.
Điều này cũng làm cho sự tình tiến triển chậm đi một chút.
Chú nhỏ của Lương gia, so với Lương Quyết Thành còn nhỏ tuổi hơn, vẫn là một học sinh cấp ba, sau khi biết được người anh trai lớn hơn mình hai mươi tuổi lại ngầm ra tay với mình chỉ vì một phần gia sản kia, hắn liền ôm cha mẹ mình oa oa khóc lớn, khóc đến đặc biệt thảm.
Chuyện này của bác hai Lương gia cuối cùng vẫn là do ông bà ngoại Lương gia làm chủ, gạch bỏ tên của ông ta, tách ông ta ra khỏi Lương gia.
Tới những tài sản kia của Lương gia, là thứ mà ông ta mơ ước đã lâu, một phần cũng không được nhận.
Đồng thời thông báo với mọi người trong giới, bọn họ đã cùng đứa con thứ hai này thoát ly quan hệ, từ nay về sau, ông ta không còn là người Lương gia nữa.
Có thể nói đó là một kϊƈɦ trí mạng, đem tất cả những thứ ông ta muốn đều chặt đứt.
Không trách lão nhân gia ác độc, đứa con trai ở bên cạnh mình nhiều năm như vậy, nói không đau lòng đó là giả. Thế nhưng suy nghĩ một chút, bởi vì ông ta mà con gái mình hai mươi năm qua đều không dám trở về, lại bất mãn chuyện con trai mới 18 tuổi của mình liên tiếp bị hãm hại, tâm của hai người cũng không thể không cứng lên.
Chuyện này xem như được giải quyết viên mãn, ngay khi vừa kết thúc, Lương Quyết thành liền mau chóng quay về Hải thị.
Tô thị cùng Hải thị cách nhau cũng chỉ nửa tiếng đi xe, thế nhưng hai người đã một tuần rồi không có gặp mặt.
Sau khi Lương Quyết Thành nhận được điện thoại của Tiễn Ý Ý, nỗi nhớ của anh liền bùng phát.
Trước đây anh không hề nghĩ tới, bản thân mình sẽ có một ngày vì một người mà nóng ruột nóng gan, về sau anh đã tập thành thói quen.
Nhiều nhất chính là mang theo cô ở bên người, không để cô vượt xa khỏi phạm vi tầm mắt mình là được.
Lúc này cùng trở về với anh còn có ông bà ngoại Lương gia.
Hai vị lão nhân gia đều hơn 60 tuổi. Tuy nói xương cốt mình rất khỏe mạnh, thế nhưng nhiều năm nhớ nhung đứa con gái duy nhất của mình như vậy, luôn có lúc sẽ buồn bực không vui, cho nên bất quá thân thể cũng như người già bình thường không sai biệt lắm.
Bọn họ rất ít khi rời khỏi Tô thị, luôn ở lại canh nhà chờ con gái trở về.
Hiện tại khó có được khi hai người chủ động ra cửa, đều là vì chuyện hôn sự của cháu ngoại.
Lần thương lượng hôn sự trước đó, người của Lương gia liền lao vào đánh nhau, chuyện này làm ông bà ngoại cảm thấy vô cùng dọa người.
Lại nhớ lại, thông gia cũng có một lão nhân gia, bọn họ bên này là ông bà ngoại, bối phận cũng coi như ngang hàng, cho nên không để bọn tiểu bối đi làm nữa, các trưởng bối liền đem sự tình giải quyết thật tốt, cùng đi tới đây gặp ông nội Tiễn.
Đây là lần thứ hai Tiễn gia tiếp đãi người nhà họ Lương.
Ông bà ngoại hơn 60 tuổi ra mặt, cũng có thể nhìn ra phong tư thời còn trẻ.
Bà ngoại mặc một thân sườn xám dài tay, trêи cổ đeo vòng trân châu, tóc được vấn lên, dùng một cây trâm bằng gỗ kẹp lại, khuôn mặt được trang điểm qua, tay cầm túi xách, lúc cười rộ lên bộ dáng vô cùng hòa khí.
Ông ngoại lại là một thân tây trang, ngồi ở bên cạnh bà ngoại.
Theo ở phía sau chính là bác cả cùng Lương Hoài Âm, trong tay của họ mang theo hai cái hộp.
Tiễn Ý Ý ngồi ở bên cạnh ông nội, cười tủm tỉm lặng lẽ vẫy vẫy tay với Lương Quyết Thành.
Lần gặp mặt này so với lần trước đều chính thức hơn rất nhiều, Tiễn Ý Ý và Lương Quyết Thành chỉ là hai bạn nhỏ, không hợp ở chỗ các trưởng bối đang trò chuyện cho nên đều bị đuổi lên lầu.
Xa nhau một tuần, Tiễn Ý Ý rốt cuộc cũng gặp được anh.
Hôm nay Lương Quyết Thành ăn mặc cũng chẳng phải chính thức gì, đơn giản thoải mái áo T-shirt, quần bò.
Tóc của anh có hơi dài, thời điểm Tiễn Ý Ý đóng cửa phòng lại còn nói một câu: “Có phải anh nên cắt tóc đi rồi không…"
Lời còn chưa nói xong, cô đã bị anh ôm lấy từ phía sau.
Phía sau cô là vòng ôm ấm áp của Lương Quyết Thành.
Cằm anh đặt trêи vai cô, cánh tay vòng từ đằng sau lại, ôm lấy cả người Tiễn Ý Ý.
“Ừm, em cắt cho anh?"
Tiễn Ý Ý đẩy đẩy anh, không động được.
Một tuần không gặp, bạn trai nhỏ có chút dính người, ừm, tốt lắm.
“Em không…"
“Anh vẫn nên đi tìm thợ cắt tóc đi."
Chàng trai đẹp trai như vậy, nếu bị cô cắt cho quả đầu như chó gặm, vậy cũng quá thảm rồi.
Lương Quyết Thành xoay người cô lại, ôm lấy.
Ánh mắt tiểu cô nương trong lòng anh mềm mềm, khóe miệng còn giơ lên một nụ cười nhẹ.
Anh cúi đầu.
Tiễn Ý Ý phối hợp nhắm mắt lại.
Dưới lầu, các gia trưởng còn đang bàn chuyện đính hôn cho đứa nhỏ nhà mình. Trêи lầu, trong phòng thiếu nữ, đôi tình nhân nhỏ ôm nhau, trao nhau nụ hôn nóng rực.
Thời gian đính hôn đã được xác định, là ngày mùng 7 tháng 7.
Trước đó vài ngày, Tiễn Ý Ý cùng Lương Quyết Thành nhận được giấy báo điểm.
Thời điểm giấy báo điểm tới, mọi người đều tập trung ở nhà Tiễn Ý Ý, người ngồi một vòng xung quanh, cùng nhau chọn trường.
Thành tích vừa mới ra, có người vui vẻ, cũng có người lo lắng.
Lương Quyết Thành dễ dàng lấy được hạng nhất, Tiễn Ý Ý đứng vào top 20 toàn thành phố.
Thành tích của Nhâm Kha cũng rất ổn, cùng với điểm số hắn đoán cũng không sai biệt lắm, báo danh vào trường đại học S là không có vấn đề gì.
Thành tích của Tô Á Na có hơi yếu, chủ được 570 điểm, với số điểm này, sự lựa chọn của cô ấy liền hẹp đi rất nhiều.
Về phần Chu Tam với Tại Tiếu, thành tích của hai người đều miễn cưỡng xem như an toàn.
Hai người này còn đang hưng phấn không thôi.
“Trước đây mẹ tớ còn cho rằng tới còn thi không nổi vào khoa chính quy, cũng chuẩn bị cho tớ đi học nghề tới nơi rồi đâu."
“Cha tớ còn nói tớ thi không được thì về nhà đi học làm đầu bếp, tạ ơn trời đất, con không cần đi ôm thìa nữa rồi."
Thành tích trước kia của Chu Tam với Tại Tiếu quá thấp, không hề có hi vọng sờ tới khoa chính quy, sau một năm nỗ lực, cuối cùng vẫn là có được kết quả tốt.
Bàn về chuyện ghi danh vào trường nào, chủ yếu vẫn là nhìn những thành phố lớn.
Nhâm Kha chọn đại học S, là đại học tốt nhất ở Hải thị, thuộc nhóm trường học 985*, là lực chọn tương đối tốt.
*Trường học 985: Đề án 985 (985工程) hay còn gọi là “Đề án các trường đại học hàng đầu thế giới" một đề án được Đảng Cộng sản Trung Quốc và Quốc Vụ Viện nước Cộng Hoà Nhân Dân Trung Hoa đề ra vào ngày 4 tháng 5 năm 1998. Theo thông lệ gọi tên các sự kiện quan trọng của Trung Quốc, lấy số năm và tháng ghép lại thành 985. Các trường thuộc Đề án 985 đều là những trường đại học trọng điểm của Trung Quốc. Tính đến thời điểm hiện tại, Đề án 985 bao gồm 38 trường. (Nguồn_Wiki)
Tô Á Na thi không được trường của anh trai mình, cũng không thi được đại học S, cắn môi dưới rầu rĩ không vui.
Tiễn Ý Ý với Lương Quyết Thành cũng đã suy xét qua nên chọn trường nào.
Trước kia sự lựa chọn đầu tiên của Lương Quyết Thành chính là đại học S, chính là vì muốn ở lại Hải thị chiếu cố mẹ và em gái.
Nhưng hiện tại thì không giống. Mẹ anh đã thoát khỏi bóng ma của Diêu Viễn, sau khi về nhà, chướng ngại về tinh thần đều được loại bỏ, mấy tháng qua bà vẫn sống rất tốt, luôn đắm chìm vào trong thế giới hội họa, cũng tạo ra những tác phẩm tràn ngập sinh khí.
Mà em gái nhanh cũng chẳng cần lo lắng nhiều nữa, cô bé không còn chứng tự bế, tuy rằng vẫn hơi nội liễm, nhưng đã học được cách chung sống với mọi người ở xung quanh.
Anh giống như có thể thử buông tay rồi.
Một khi đã như vậy, anh có thể lựa chọn một cách nhẹ lòng.
Thời điểm Lương Quyết Thành đi Kinh thị học tập cũng học được rất nhiều. Nếu như anh muốn hướng tới mục đích của mình thì đại học A là sự lựa chọn tốt nhất. Đồng dạng, đó là trường học tốt nhất trong nước, Lương Quyết Thành chọn nơi này, cũng là thuận lý thành chương.
Tiễn Ý Ý cũng từng nhắm tới nơi này.
Nhưng là lúc mới bắt đầu, thành tích của cô với điểm của đại học A chênh lệch quá nhiều, thế nhưng với thành tích hiện tại, ghi danh vào đại học A đều không thành vấn đề.
Tiễn Ý Ý nhìn chằm chằm màn hình máy tính, do dự nửa ngày.
“Mẹ tớ bảo tớ đi đâu càng xa càng tốt, đi tới chỗ nào đó phóng túng bản thân. Aizz, các cậu chọn chỗ nào vậy."
Chu Tam hỏi.
“Tớ muốn tới Xuyên thị." Tại Tiếu trả lời, “Bà ngoại tớ ở bên đó, hằng năm qua đó đều được ăn châu tròn ngọc sáng."
Tiễn Ý Ý: … Cái từ này hình như không phải dùng như vậy?
Mắt Chu Tam sáng lên: “Xuyên thị? Ôi mẹ ơi, cha mẹ tớ đều không ở bên cạnh! Còn có nhiều cô gái xinh… Khụ, nhiều đồ ăn ngon như vậy, tớ cũng đi, tớ cũng đi!"
“Trước đó không phải cậu nói muốn đi Cao thị sao?"
Chu Tam rất thản nhiên nói: “Trước khác nay khác mà."
Chu Tam với Tại Tiếu vây quanh một cái máy tính, xác định chọn trường học thích hợp với bọn họ ở Xuyên thị.
Tiễn Ý Ý ghi danh xong, nhìn lại, Lương Quyết Thành cũng vừa vặn báo xong.
“Đại học A?"
“Ừm, đại học A."
Lương Quyết Thành gật đầu.
Hai người họ chọn đại học A, Chu Tam và Tại Tiếu chọn Xuyên thị, còn lại chính là Nhâm Kha ở lại thành phố này.
Tô Á Na vẫn còn đang do dự.
“… Tớ muốn tới Kinh thị."
Tô Á Na cắn môi: “Nhưng với thành tích của tớ mà tới đó, không phải rất có ưu thế. Tớ nên chọn thế nào đây?"
Tiễn Ý Ý châm chước: “Cậu nên suy xét tới sở thích của mình xem sao? Ví dụ như, có xác định được nghề mà mình muốn làm không?"
Giống như cô vậy, xác định từ sớm liền có thể không chút do dự vào thời điểm ghi danh.
Từ trước tới nay Tô Á Na không hề nói là cô ấy muốn làm gì, thi xong rồi vẫn luôn mù mờ như cũ.
Loại chuyện báo danh này, có người là theo người nhà, có người là theo sở thích của bản thân, còn có người lại tùy tâm sở ɖu͙ƈ.
Giống như Chu Tam tùy tâm sở ɖu͙ƈ vậy, cậu ta thích liền đi cùng Tại Tiếu tới Xuyên thị.
Thế nhưng Tô Á Na không giống như người có thể tùy tâm sở ɖu͙ƈ.
“Cậu có muốn… ở lại Hải thị hay không?"
Nhâm Kha báo danh xong, hắng giọng một cái.
“Thành tích của cậu ở lại nơi này, sẽ có lựa chọn tốt hơn một ít."
Thật sự là như thế.
Tô Á Na hàm hồ: “… Để tớ cân nhắc đã."
Không vội, mới là ngày đầu tiên thôi.
Tiễn Ý Ý cũng chỉ nhìn chứ không nói thêm gì.
Về phần hai người Tô Á Na và Nhâm Kha, quan hệ trước đó của bọn họ vô cùng tốt, sau này không biết vì cái gì mà cãi nhau, lúc vào nhà ma lại giống như đã hòa hảo, hiện tại lại như lâm vào trạng thái không được tự nhiên.
Tiễn Ý Ý biết vào lúc này, vẫn nên để cho Tô Á Na tự mình suy nghĩ cẩn thận. Ý kiến của người bên ngoài, cuối cùng cũng không thể chỉ rõ phương hướng chính xác nhất cho cô ấy.
6/7, Tiễn Ý Ý trở về Tiễn gia.
Ngày mai sẽ là tiệc đính hôn của cô.
Đoàn đội tạo hình của cô cũng đã sớm tới Tiễn gia chuẩn bị lễ đính hôn.
Ngày mai, đính hôn, về sau quan hệ của cô với Lương Quyết Thành liền sẽ không phải là bạn trai bạn gái nữa, hai người đã trở thành vợ chồng chưa cưới có hôn ước rồi.
Nghĩ như vậy, cô giống như đã bước vào thân phận của một cô thiếu nữ đã kết thôn?
Tiễn Ý Ý cảm thấy, có chút kϊƈɦ thích.
Mùng 7 tháng 7, sáu giờ sáng, Tiễn Ý Ý đã bị a di gọi dậy.
Tiệc đính hôn.
Tác giả :
Tuế Tuế Thiên