Sau Khi Kết Hôn Ngày Ngày Ăn Dấm

Chương 16 Bóng bay

Thật sự quá ngây thơ......

Lộ Kiều trong lòng vui mừng, tâm tình không thể tốt hơn

- Anh dừng lại đã – Lộ Kiều nhẹ nhàng giữ chặt tay Khương Dịch Duy rồi nhẹ nhàng dùng cả hai tay đè bả vai hắn xuống – Cúi xuống một chút, để em xem cổ anh.

Khương Dịch Duy làm theo, hơi hơi cong chân, quay lại nhìn Lộ Kiều: - Làm sao vậy?

- Anh quay lại đi, đừng nhìn em – Lộ Kiều nói rồi chờ Khương Dịch Duy lại lần nữa đưa lưng về phía mình liền trực tiếp đem môi dán lên sau cổ Khương Dịch Duy.

Lộ Kiều hôn xong liền ôm eo Khương Dịch Duy từ phía sau, cậu tiếp tục cười nói: - Cổ anh đặc biệt hồng, có phải hay không vì thẹn thùng?

Khương Dịch Duy không nói chuyện, duỗi tay sờ sờ địa phương Lộ Kiều hôn. Vốn dĩ đã đỏ cả cổ, bởi vì Lộ Kiều hôn, trở nên càng đỏ hơn.

Anh rốt cuộc có hay không thẹn thùng a? – Lộ Kiều không buông tha, liền muốn ăn đậu hũ Khương Dịch Duy, xem Khương Dịch Duy rốt cuộc có thể trả lời như thế nào.

Khương Dịch Duy không thắng nổi Lộ Kiều hắn nhìn cánh tay cậu còn đang vòng quanh mình mỉm cười, cuối cùng gật đầu thấp giọng nói: - Thẹn thùng

Ngữ khí của hắn thực nhẹ, không giống ngày thường, không quá phập phồng cũng không gợn sóng như vậy làm cho Lộ Kiều có cảm giác chứa đầy tình cảm sâu nặng.

Lộ Kiều cũng mặc kệ cảm giác không chính xác của mình, liền tới gần tai Khương Dịch Duy nói: -Đừng nhìn em mặt không đỏ tâm không nhảy, những lời vừa nói với Charlie là nói dối, em cũng rất xấu hổ a.

Nói xong chớp chớp mắt, phía trước đã là bộ phận người mẫu, cậu giơ tay xua xua: -Bất quá anh ở đây làm nũng thì làm nũng, em đi huấn luyện trước.

Khương Dịch Duy gật đầu, nhìn Lộ Kiều vào rồi mới xoay người rời đi.

Huấn luyện người mẫu đều học lại những thứ được dạy ở trường, Lộ Kiều trong thời gian huấn luyện khó tránh khỏi thất thần. Đồng Thầncòn đứng kế bên, làm cậu căn bản không thể tập trung.

Phát hiện Lộ Kiều thất thần, Đồng Thần nhìn Lộ Kiều cười cười.

Loại tươi cười này khiến người ta xấu hổ nhưng lại không hề mất lễ giáo, Lộ Kiều lúc đi học thường xuyên có thể thấy xuất hiện trên mặt Đồng Thần.

Lúc đó cậu vừa thích Khương Dịch Duy mà không tiếc trốn học, nghe Khương Dịch Duy ở khu dạy học liền chạy tới muốn nhìn trộm hắn.

Khương Dịch Duy là giáo thảo của học viện kiến trúc, nghe nói ở cửa phòng học của hắn không ít nữ sinh chờ, nhưng Lộ Kiều thế nào cũng không thể tưởng tượng được Đồng Thầnsẽ xuất hiện ở đó.

Lúc âý Đồng Thần cũng hết hồn, liền cười kiểu đó với cậu hỏi: - Lộ Kiều học đệ? Em sao lại đến chỗ này vậy?

-Em đến tìm bằng hữu - Lộ Kiều thuận miệng trả lời, vòng một vòng đi qua Đồng Thần, lặng lẽ đứng ở chỗ ngoặt cầu thang.

Mới đầu cậu không biết Đồng Thầnlà tới tìm Khương Dịch Duy, đợi chuông tan học vang lên, Đồng Thầntrực tiếp trong đám sinh viên túm lấy Khương Dịch Duy thì mới biết, thì ra là hai người họ không chỉ quen biết, mà đến cử chỉ cũng rất thân mật.

Lộ Kiều nhìn vài giây rồi liền đi, cậu không nói lên cảm xúc của bản thân là gì, dù sao chỉ cần mắt không thấy thì tâm không đau.

Cũng may Đồng Thần đã kết hôn, bằng không cậu nào dám vỗ ngực đảm bảo tuyệt đối không thể giống như Đồng Thần bây giờ bình tâm giả cười giả khách khí.

Khóa huấn luyện kết thúc tương đối nhanh, Lộ Kiều thời gian trước mắt với buổi chiều còn hai giờ. Trong phòng, người mẫu có quay chụp thì thì quay chụp, không thì trực tiếp rời đi.

Vốn dĩ định ở công ty ngốc một lúc chờ Khương Dịch Duy cùng nhau về, kết quả Khương Dịch Duy nói buổi tối phải mở họp, không biết mấy giờ mới về nhà, cho nên Lộ Kiều quyết định tự mình về trước.

Đúng lúc chuẩn bị đi Đồng Thầnở phía sau gọi Lộ Kiều: - Em đi cũng nhanh quá đi, em cũng đến chỗ Khương Dịch Duy phải không? Hai chúng ta vừa lúc tiện đường.

Lộ Kiều nghe Đồng Thầnnói vậy, hiểu được Đồng Thần biết địa chỉ nhà Khương Dịch Duy. Cậu không muốn có nhiều tiếp xúc với Đồng Thần nên uyển chuyển từ chối: - Nhưng mà em đi motor, làm sao đi cùng học trưởng đây...

-Như vậy a.... - Đồng Thầnngữ khí nghe rất tiếc.

Hai người đi đến thang máy, cửa thang máy mở ra, Charlie không biết từ đâu ra liền kéo một cánh tay của Lộ Kiều túm đi.

Lộ Kiều còn chưa phản ứng đây là chuyện gì, tới lúc thấy rõ người kéo mình đi là ai, mới mở miệng hỏi: - Sao cậu hôm nay như thế nào lại đến nữa? M ột ngày hôm nay  đều chạy đến đây không ít lần nha?

-Cũng may tôi tới kịp lúc, không thì bỏ lỡ cậurồi. – Charlie nhanh tay móc di động ra, gập đến độ không chịu được – Này, hai chúng ta trước đem WeChat add. Cậu đêm mai có thể hay không? Không bằng đêm mai chúng ta liền đến quán bar uống rượu, săn diễm?

-Cậu tìm tôi vì chuyện này a?- Lộ Kiều nhìn Charlie khẽ nhíu mày – Hơi khó có thể rảnh, ngày mai tôi chuẩn bị đi cửa hàng gia cụ xem một chút, chưa chắc vài giờ đã xong được.

- Qua mấy ngày nữa đi – Cậu cùng Charlie nói chuyện ngữ khí kiên nhẫn mười phần như dỗ hài tử - Mấy ngày nữa tôi nhất định dẫn cậu đi.

Charlie không quá muốn chờ, trực tiếp hỏi: "Vậy anh nói quán bar của bằng hữu anh tên gì? Tôi tự mình đến đó thăm thú một chút cũng được.

Xem bộ dáng nóng vội của Charlie, Lộ Kiều cũng không muốn Charlie thất vọng, liền trả lời: Tên là Tùy Ý, tra bản đồ là ra. Tới nơi nói với Hứa lão bản anh là người tôi giới thiệu, hắn có thể sẽ giảm giá cho anh.

- Hứa lão bản? Là gay sao? Lớn lên soái sao? Charlie hỏi liên tiếp ba trọng điểm.

- Đúng vậy – Lộ Kiều theo bản năng nói – Nhiều tiền lại soái, không biết có bao nhiêu người xếp hàng nhìn chằm chằm.

Charlie cung muốn đi nhìn chằm chằm lão bản quán bar một cái, trong lòng không khỏi động, chờ mong mà nói: - Hắn tốt nhất là một cường công, nhưng ngàn vạn đừng làm cho tôi thất vọng.

Hứa Thăng Vinh xác thật là 1, body nhìn rất cường, nhưng cụ thể thế nào Lộ Kiều không rõ ràng lắm. Thấy Charlie vẻ mặt hưng phấn, hắn mới cảm giác được chính mình đem Hứa Thăng Vinh đem bán.

- Được rồi, hai ta đừng đứng ở cửa thang máy chặn đường. – Charlie sốt ruột muốn đi, hận không thể dùng tốc độ ánh sáng đến cửa quán bar.

Đến bãi giữ xe công ty, Lộ Kiều hướng đến xe motor mà tạm biệt Charlie.

Đến lúc Lộ Kiều ngồi lên xe máy, Charlie há hốc hỏi: Cái motor này là của anh a? Tôi tối qua đi qua liền chú ý tới!

Hắn vây quanh xe xem vài vòng, ánh mắt đặc biệt khát khao nhìn Lộ Kiều: -Tôi có thể đi cùng để cảm thụ một chút không? Anh chỉ cần chở tôi chạy vài vòng công ty là được.

Lộ Kiều lắc đầu cười cười, mang mũ đáp lại: -Này cũng không được, đại motor này của tôi chỉ chở thân ái Khương Tổng thôi.

Nói xong, Lộ Kiều nhanh như chớp ra khỏi công ty. Cậu không vội trở về chỗ Khương Dịch Duy, mà chuẩn bị đi siêu thị mua đồ ăn.

Theo lý thuyết hai người ăn cũng không cần quá nhiều đồ, kết quả đi một vòng siêu thị chưa đến 10 phút, xe đẩy của Lộ Kiều đầy không còn chỗ chứa.

Xếp hàng chờ tính tiền có chút lâu, cậu chỉ có thể chơi di động chờ, thuận tiện gửi WeChat cho Khương Dịch Duy: - Buổi tối em xuống bếp, chờ anh về,

Không bao lâu Khương Dịch Duy trả lời: - Vất vả rồi, anh tận lực về nhà sớm một chút.

Lộ Kiều nhìn chằm chằm hai từ "về nhà" mà cười nửa ngày, vẫn là người phía sau nhắc nhở cậu tiến lên mới phản ứng lại đã ít hơn hai người đứng đợi trước mình.

Đẩy xe đi về phía trước, tầm mắt Lộ Kiều không nghiêng không lệch, vừa lúc dừng trên giá áo mưa. Cậu cào cào cổ, suy nghĩ có nên hay không lấy mấy hộp.

Nói thế nào thì mình cũng là cùng Khương Dịch Duy nằm chung một cái giường, mà giường lại là một nơi nhỏ hẹp, lau súng cướp cò đều là không thế tránh được.

Hơn nữa kết hôn rồi việc sinh hoạt cũng rất bình thường, nhiều mấy hộp áo mưa cũng không quá đi!

Lộ Kiều cho rằng mình nghĩ rất có lý, duỗi tay cầm 3 hộp rồi trực tiếp vứt lên xe đẩy. Nhưng 3 hộp lại giống có điểm thiếu, rốt cuộc Khương Dịch Duy thoạt nhìn ..... lực eo cũng rất tốt. (=))))) )

Cậu còn đang định lấy thêm mấy hộp, liền nghe thấy một cậu nhóc đang được mẹ ôm trong lồng ngực dùng ngữ khí đặc biệt chân thành mở miệng hỏi: - Mama, caca lấy thứ gì ở ngăn tủ vậy?

Vấn đề này không chỉ có Lộ Kiều xấu hổ, mama của của cậu nhóc cũng rất xấu hổ, cuối cùng mà nói một câu: - Không có gì, chính là bóng bay mà thôi.

Lộ Kiều mặt mũi đều muốn ném đi, thu hồi tay đang muốn lấy thêm mấy hộp. Dù sao một hộp mười cái bóng bay, ba hộp tổng cộng ba mươi cái, đủ để cậu cùng Khương Dịch Duy chơi một thời gian.

Từ siêu thị về nhà, Lộ Kiều liền bắt đầu tìm tòi cách làm cơm. Cậu trước nay không có xuống bếp, ngày thường ngoài cơm hộp thì là mì gói. Bận đến hai tiếng mới đem được nửa đĩa rau xào không có hình thù đến trên bàn cơm.

Gắp một miếng nếm thử, chỉ còn kém chút mang chính bản thân ngộ độc mà chết. Cậu thật sự không muốn Khương Dịch Duy với mình cùng nhau trúng độc, chỉ có thể yên lặng mở app ra đặt cơm hộp.

Cơm hộp gọi xong vài phút sau ngoài trời liền bắt đầu mưa, Lộ Kiều đến bên cửa sổ nhìn, cảm thấy cơn mưa này muốn nhấn chìm cả thành phố.

Cậu có điểm lo lắng, liền gọi điện thoại cho Khương Dịch Duy, hỏi khi nào hắn về, dặn hắn chú ý an toàn,

Khương Dịch Duy trong điện thoại bảo Lộ Kiều yên tâm, nói hắn đang trên đường về nhà.

Lộ Kiều gật gật đầu, cúp điện thoại rồi ngồi trên sofa chờ. TV đang chiếu phim thần tượng cẩu huyết, cậu không có tâm tư mà xem, ngồi một chút liền liếc mắt đến cửa một cái.

Chờ đợi là quá trình vừa dài vừa chán, Lộ Kiều càng lúc càng buồn ngủ, cuối cùng dựa vào sofa một lúc liền ngủ thiếp.

Lộ Kiều vừa ngủ được vài phút, Khương Dịch Duy lái xe vào gara. Xuống xe mở cửa trên người còn có một chút mưa ướt, vào nhà liền mang theo một chút lạnh lẽo.

Đi đến sofa rồi ngồi xổm xuống, Khương Dịch Duy nhẹ giọng nói: - Anh về rồi đây.

Lộ Kiều không phản ứng, Khương Dịch Duy liền một tay đỡ lưng, một tay đỡ đầu gối đem người bế ngang rồi đi về phía phòng ngủ.

Bị bao vây bởi khí lạnh, Lộ Kiều không khỏi nhíu mày, nằm trong lồng ngực Khương Dịch Duy khó chịu, mặt cũng cọ vào ngực Khương Dịch Duy.

Khương Dịch Duy cúi đầu cười cười, đem Lộ Kiều đặt trên giường rồi túm chăn túm kín mít, sợ Lộ Kiều sẽ bị cảm lạnh.

Giường thật sự quá mềm, Lộ Kiều vừa nằm xuống một cái liền tỉnh.

Từ góc độ cậu nhìn qua, đối diện với hàm dưới cùng hầu kết gợi cảm của Khương Dịch Duy

Bởi vì mắc mưa, có vài giọt nước chảy theo đường cong cổ Khương Dịch Duy xuống dưới.

Lộ Kiều bi mê hoặc đến thất điên bát đảo, hồn phách liền bay màu. Đôi tay không chịu được liền túm chặt cổ áo Khương Dịch Duy, chờ đến khi Khương Dịch Duy đè cậu mới dùng giọng khàn khàn ái muội mà nói: - Em hôm nay ..... mua 30 cái bong bóng.

Tác giả có lời muốn nói:

Khương Dịch Duy: LộKiều, Em đây là đang chơi với lửa.

6Aug2021

Tác giả : Sâm Yểu Kỳ
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại